Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 170: Ma Pháp Tiếng … Khựa (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Mạnh Hàn lúc trước được Tinh linh tộc Pháp Thần các hạ tự mình dùng sức mạnh dẫn đạo tinh thần lực khống chế ma lực trong người Mạnh Hàn phóng thích ma pháp, trong đó trực tiếp bao hàm ngững lý giải của Pháp Thần các hạ đối với Địa Thứ Thuật, hoàn toàn khác với lý luận khô khan khó hiểu của sách ma pháp, chuyện này giúp Mạnh Hàn học tập Địa Thứ Thuật trời sinh đã học được Địa Thứ Thuật cao cấp nhất.

Dưới loại tình huống này Mạnh Hàn giống như nổi điên tu luyện Địa Thứ Thuật, trước sau tính toán ra chừng hơn vạn lần. Một vạn lần kinh nghiệm thực tế đầy đủ cho Mạnh Hàn lĩnh ngộ được một ít chỗ tinh diệu vượt qua Pháp Thần. Dù sao Pháp Thần các hạ cũng không ăn no rững mỡ không có việc gì đi luyện tập Địa Thứ Thuật, Pháp Thần các hạ dường như cũng chỉ luyện tập Địa Thứ Thuật tiêu chuẩn, cũng không có như Mạnh Hàn đi cải tạo ma pháp.

Ma pháp nguyên tố xếp đặt một lần nữa hoặc là không thể nói là xếp đặt, chỉ là áp súc khoảng cách với nhau, làm cho hình thể càng ngày càng nhỏ, sau đó tăng thêm khống chế làm gai nhọn mà thôi, hiện tại Địa Thứ Thuật đã khác xa so với trước kia.

Địa Thứ Thuật lớn nhỏ đã khác xa nhau, chỉ phẩm chất tăng cao, hơn nữa khống chế vô cùng tụ nhiên.

Muốn to muốn nhỏ cũng chỉ là ý nguyện của Mạnh Hàn khống chế mà thôi, nhưng mà ma pháp qua tay của hắn thì cũng cải biến bộ dáng.

Luyện tập hơn vạn lần không có uổng phí, làm cho Mạnh Hàn kinh hải không phải là thứ này, trong quá trình phóng thích ma pháp thì hắn phát hiện dường như có biến hóa ở cách khống chế.

Mạnh Hàn phát hiện ma pháp chú ngữ của mình chỉ cần khống chế mấu chốt của ma pháp và khống chế xếp đặt là có thể thành công phóng xuất Địa Thứ Thuật, hơn nữa còn là Địa Thứ Thuật cải tiến.

Chính phát hiện này làm cho Mạnh Hàn vừa mừng vừa sợ, chuyện này dường như là tỉnh lược ma pháp chú ngữ, chỉ cần tìm đúng những vị trí mấu chốt và đọc lên là có thể phóng thích Địa Thứ Thuật. Lúc ấy tinh linh Pháp Thần các hạ dường như chính là làm như vậy. Hơn nữa lúc ấy Pháp Thần các hạ còn nói một câu ma pháp chú ngữ này thuộc về nàng.

Pháp Thần các hạ nắm giữ được cách này, chỉ có điều nàng cũng không có tâm suy nghĩ nhiều, cũng không có khả năng dạy cho Mạnh Hàn loại phương pháp phóng thích ma pháp đẳng cấp của nàng. Dùng cảnh giới của một ma pháp học đồ, có nói hắn cũng không hiểu. Nếu không phải Mạnh Hàn luyện tập Địa Thứ Thuật hơn vạn lần, Mạnh Hàn cũng không có khả năng phát giác được cửa ải này, lại nói tiếp đây là do tinh thần lực của hắn tăng lên khi khổ luyện.

Kết hợp những thứ này Mạnh Hàn mơ hồ hiểu một chút, ma pháp chú ngữ là một loại ngôn ngữ thông dụng câu thông với ma pháp nguyên tố. Nhưng mà mỗi một ma pháp sư khác nhau đã có ngôn ngữ ma pháp thích hợp với bản thân của mình, cộng với khác nhau về ma pháp thân hòa độ của mỗi người. Dùng loại ngôn ngữ này có thể khống chế ma pháp nguyên tố cao hơn bình thường. Nếu thật sự là như vậy thì có ngôn ngữ nào thoải mái bằng tiếng Khựa với Mạnh Hàn đây?

Ý nghĩ hão huyền này bắt đầu hiện ra trong đầu của hắn. Điên cuồng luyện tập Mạnh Hàn cũng không biêt thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết mỗi ngày ăn cơm ngủ tại chỗ còn lại là do Demi cùng Diana mỗi ngày nhắc nhở hắn làm một quyển trục Cơ Diện, trừ việc đó ra Mạnh Hàn không ngừng phóng thích Địa Thứ Thuật và minh tưởng. Rốt cục có một ngày Mạnh Hàn hô lên “Địa ngượng Thuật” bằng tiếng Khựa, một gai đất tinh tế hiên ra trước mặt của Mạnh Hàn.

Thành công! Trong nội tâm Mạnh Hàn vui sướng quả thực không cách nào hình dung. Nhưng mà thời điểm này không phải là lúc hắn đắc ý, rèn sắt khi còn nỏng, củng cố loại cảm giác này mới là tất yếu. Mạnh Hàn hiểu được đạo lý này, lập tức lần nữa điên cuồng đầu nhập vào tu luyện.

– Địa Thứ Thuật!

Mạnh Hàn trầm thấp hô lên một tiếng này, một gai đất tinh tế chiu ra khỏi đất.

Liên tục mấy lần đều là như thế, thời điểm này Mạnh Hàn cũng yên tâm buông lỏng một hơi.

Ai có thể nghĩ đến phương pháp phóng thích ma pháp của Pháp Thánh thậm chí Pháp Thần mới có thể nắm giữ lại bị Mạnh Hàn một ma pháp học đồ nắm giữ? Cho dù Mạnh Hàn chỉ dùng Địa Thứ Thuật nhưng đã đầy đủ hắn kiêu ngạo.

Đoán chừng mọi người đánh chết cũng không nghĩ ra kỹ xảo ma pháp kỳ diệu như vậy lại là khi Mạnh Hàn muốn làm bàn cầu tự hoại luyện thành chứ. Nếu ma pháp sư khác biết rõ thì có bị kích thích thổ huyết vì hành vi của Mạnh Hàn hay không?

Cái này là vô tâm cắm liễu, liễu xanh um, những ma pháp trước kia làm cho hắn tự mãn nhưng bây giờ bởi vì muốn làm một cái bồn cầu tự hoại lại vượt qua những gì trước kia làm được, vấn đề dùng ma pháp đã được Mạnh Hàn giải quyết. dưới vô tâm mà Mạnh Hàn đã có chú ngữ Địa Thứ Thuật của riêng mình.

Dưới sự hưng phấn Mạnh Hàn lại hô to một tiếng.

– Gai đất!

Hai chữ gai đất vừa hô xong thì trên mặt đất xuất hiện một cái gai đất nhô lên cao cao, Mạnh Hàn lại hô gai đất lân nữa và gai đất lại mọc lên, trực tiếp ngồi xuống quan sát tảng đá có gai đất này.

Nhìn qua một màn này Mạnh Hàn cười ha ha, ngay sau đó lại hô một câu gai đất, một gai đất thật nhỏ xuất hiện, nghiêng nghiêng nhìn qua gai đất này thì tảng đá không thể chèo chống gai đất thêm được nữa.

Khống chế tinh chuẩn cơ hồ là tùy tâm sở dục phóng thích làm cho Mạnh Hàn vui vẻ quả thực nói không ra lời, chỉ cười ha ha. Demi cùng Diana ở bên cạnh hầu hạ Mạnh Hàn làm sao không nhìn thấy Mạnh Hàn có đột phá chứ?

Tinh thần của hai nàng vô cùng cứng cỏi, hoặc là từ nhỏ ăn không ít khổ cho nên thời điểm Mạnh Hàn tu luyện thì các nàng cũng tu luyện. Ngày qua ngày chỉ luyện tập một loại ma pháp thì sinh hoạt buồn tẻ trừ ma pháp chính là minh tưởng, Mạnh Hàn lại không nghe các nàng kêu khổ một chút nào hoặc hô một tiếng mệt mỏi. Hoặc là lãnh chúa đại nhân làm gương tốt cho hai nàng noi theo, dù sao các nàng cũng không có lãng phí chút thời gian nào.

– Daniel, ngươi đi đánh bóng đi.

Mạnh Hàn tự nhiên kêu Daniel đến. Daniel ở chỗ này đã cùng Dennis làm không ít bồn cầu mà Mạnh Hàn yêu cầu, trừ khúc ngoặc nước đọng không dánh thông ra, cũng chỉ còn lại có công nghệ đánh bóng. Điều này cần Mạnh Hàn triệt để giải quyết vấn đề sau mới có thể tiếp tục.

Nhìn thấy bồn cầu giống như đúc cái bồn cầu kiếp trước sử dụng, Mạnh Hàn quả thật cảm khái một phen.

Trước khi minh tưởng một hồi Mạnh Hàn đem bồn cầu nhìn qua lại, lại muốn chế tác bộ phận nước đọng, cẩn thận cân nhắc một chút sau đó tìm đúng vị trí, bắt đầu thích phóng ma pháp.

– Gai đất, gai đất, gai đất…

Âm thanh này vang lên trong miệng Mạnh Hàn liên tục. Theo âm thanh của Mạnh Hàn, trong bồn cầu vang lên nhiều âm thanh có quy luật, âm thanh xùy, xùy, xùy vang lên thì bên ngoài khúc ngoặc lại có những cây gai đất li ti xuất hiện. Liên tục thả ra hơn hai mươi cái ma pháp Mạnh Hàn mới dừng lại, tiếp tục minh tưởng.

Mạnh Hàn lúc trước được Tinh linh tộc Pháp Thần các hạ tự mình dùng sức mạnh dẫn đạo tinh thần lực khống chế ma lực trong người Mạnh Hàn phóng thích ma pháp, trong đó trực tiếp bao hàm ngững lý giải của Pháp Thần các hạ đối với Địa Thứ Thuật, hoàn toàn khác với lý luận khô khan khó hiểu của sách ma pháp, chuyện này giúp Mạnh Hàn học tập Địa Thứ Thuật trời sinh đã học được Địa Thứ Thuật cao cấp nhất.

Dưới loại tình huống này Mạnh Hàn giống như nổi điên tu luyện Địa Thứ Thuật, trước sau tính toán ra chừng hơn vạn lần. Một vạn lần kinh nghiệm thực tế đầy đủ cho Mạnh Hàn lĩnh ngộ được một ít chỗ tinh diệu vượt qua Pháp Thần. Dù sao Pháp Thần các hạ cũng không ăn no rững mỡ không có việc gì đi luyện tập Địa Thứ Thuật, Pháp Thần các hạ dường như cũng chỉ luyện tập Địa Thứ Thuật tiêu chuẩn, cũng không có như Mạnh Hàn đi cải tạo ma pháp.

Ma pháp nguyên tố xếp đặt một lần nữa hoặc là không thể nói là xếp đặt, chỉ là áp súc khoảng cách với nhau, làm cho hình thể càng ngày càng nhỏ, sau đó tăng thêm khống chế làm gai nhọn mà thôi, hiện tại Địa Thứ Thuật đã khác xa so với trước kia.

Địa Thứ Thuật lớn nhỏ đã khác xa nhau, chỉ phẩm chất tăng cao, hơn nữa khống chế vô cùng tụ nhiên.

Muốn to muốn nhỏ cũng chỉ là ý nguyện của Mạnh Hàn khống chế mà thôi, nhưng mà ma pháp qua tay của hắn thì cũng cải biến bộ dáng.

Luyện tập hơn vạn lần không có uổng phí, làm cho Mạnh Hàn kinh hải không phải là thứ này, trong quá trình phóng thích ma pháp thì hắn phát hiện dường như có biến hóa ở cách khống chế.

Mạnh Hàn phát hiện ma pháp chú ngữ của mình chỉ cần khống chế mấu chốt của ma pháp và khống chế xếp đặt là có thể thành công phóng xuất Địa Thứ Thuật, hơn nữa còn là Địa Thứ Thuật cải tiến.

Chính phát hiện này làm cho Mạnh Hàn vừa mừng vừa sợ, chuyện này dường như là tỉnh lược ma pháp chú ngữ, chỉ cần tìm đúng những vị trí mấu chốt và đọc lên là có thể phóng thích Địa Thứ Thuật. Lúc ấy tinh linh Pháp Thần các hạ dường như chính là làm như vậy. Hơn nữa lúc ấy Pháp Thần các hạ còn nói một câu ma pháp chú ngữ này thuộc về nàng.

Pháp Thần các hạ nắm giữ được cách này, chỉ có điều nàng cũng không có tâm suy nghĩ nhiều, cũng không có khả năng dạy cho Mạnh Hàn loại phương pháp phóng thích ma pháp đẳng cấp của nàng. Dùng cảnh giới của một ma pháp học đồ, có nói hắn cũng không hiểu. Nếu không phải Mạnh Hàn luyện tập Địa Thứ Thuật hơn vạn lần, Mạnh Hàn cũng không có khả năng phát giác được cửa ải này, lại nói tiếp đây là do tinh thần lực của hắn tăng lên khi khổ luyện.

Kết hợp những thứ này Mạnh Hàn mơ hồ hiểu một chút, ma pháp chú ngữ là một loại ngôn ngữ thông dụng câu thông với ma pháp nguyên tố. Nhưng mà mỗi một ma pháp sư khác nhau đã có ngôn ngữ ma pháp thích hợp với bản thân của mình, cộng với khác nhau về ma pháp thân hòa độ của mỗi người. Dùng loại ngôn ngữ này có thể khống chế ma pháp nguyên tố cao hơn bình thường. Nếu thật sự là như vậy thì có ngôn ngữ nào thoải mái bằng tiếng Khựa với Mạnh Hàn đây?

Ý nghĩ hão huyền này bắt đầu hiện ra trong đầu của hắn. Điên cuồng luyện tập Mạnh Hàn cũng không biêt thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết mỗi ngày ăn cơm ngủ tại chỗ còn lại là do Demi cùng Diana mỗi ngày nhắc nhở hắn làm một quyển trục Cơ Diện, trừ việc đó ra Mạnh Hàn không ngừng phóng thích Địa Thứ Thuật và minh tưởng. Rốt cục có một ngày Mạnh Hàn hô lên “Địa ngượng Thuật” bằng tiếng Khựa, một gai đất tinh tế hiên ra trước mặt của Mạnh Hàn.

Thành công! Trong nội tâm Mạnh Hàn vui sướng quả thực không cách nào hình dung. Nhưng mà thời điểm này không phải là lúc hắn đắc ý, rèn sắt khi còn nỏng, củng cố loại cảm giác này mới là tất yếu. Mạnh Hàn hiểu được đạo lý này, lập tức lần nữa điên cuồng đầu nhập vào tu luyện.

– Địa Thứ Thuật!

Mạnh Hàn trầm thấp hô lên một tiếng này, một gai đất tinh tế chiu ra khỏi đất.

Liên tục mấy lần đều là như thế, thời điểm này Mạnh Hàn cũng yên tâm buông lỏng một hơi.

Ai có thể nghĩ đến phương pháp phóng thích ma pháp của Pháp Thánh thậm chí Pháp Thần mới có thể nắm giữ lại bị Mạnh Hàn một ma pháp học đồ nắm giữ? Cho dù Mạnh Hàn chỉ dùng Địa Thứ Thuật nhưng đã đầy đủ hắn kiêu ngạo.

Đoán chừng mọi người đánh chết cũng không nghĩ ra kỹ xảo ma pháp kỳ diệu như vậy lại là khi Mạnh Hàn muốn làm bàn cầu tự hoại luyện thành chứ. Nếu ma pháp sư khác biết rõ thì có bị kích thích thổ huyết vì hành vi của Mạnh Hàn hay không?

Cái này là vô tâm cắm liễu, liễu xanh um, những ma pháp trước kia làm cho hắn tự mãn nhưng bây giờ bởi vì muốn làm một cái bồn cầu tự hoại lại vượt qua những gì trước kia làm được, vấn đề dùng ma pháp đã được Mạnh Hàn giải quyết. dưới vô tâm mà Mạnh Hàn đã có chú ngữ Địa Thứ Thuật của riêng mình.

Dưới sự hưng phấn Mạnh Hàn lại hô to một tiếng.

– Gai đất!

Hai chữ gai đất vừa hô xong thì trên mặt đất xuất hiện một cái gai đất nhô lên cao cao, Mạnh Hàn lại hô gai đất lân nữa và gai đất lại mọc lên, trực tiếp ngồi xuống quan sát tảng đá có gai đất này.

Nhìn qua một màn này Mạnh Hàn cười ha ha, ngay sau đó lại hô một câu gai đất, một gai đất thật nhỏ xuất hiện, nghiêng nghiêng nhìn qua gai đất này thì tảng đá không thể chèo chống gai đất thêm được nữa.

Khống chế tinh chuẩn cơ hồ là tùy tâm sở dục phóng thích làm cho Mạnh Hàn vui vẻ quả thực nói không ra lời, chỉ cười ha ha. Demi cùng Diana ở bên cạnh hầu hạ Mạnh Hàn làm sao không nhìn thấy Mạnh Hàn có đột phá chứ?

Tinh thần của hai nàng vô cùng cứng cỏi, hoặc là từ nhỏ ăn không ít khổ cho nên thời điểm Mạnh Hàn tu luyện thì các nàng cũng tu luyện. Ngày qua ngày chỉ luyện tập một loại ma pháp thì sinh hoạt buồn tẻ trừ ma pháp chính là minh tưởng, Mạnh Hàn lại không nghe các nàng kêu khổ một chút nào hoặc hô một tiếng mệt mỏi. Hoặc là lãnh chúa đại nhân làm gương tốt cho hai nàng noi theo, dù sao các nàng cũng không có lãng phí chút thời gian nào.

– Daniel, ngươi đi đánh bóng đi.

Mạnh Hàn tự nhiên kêu Daniel đến. Daniel ở chỗ này đã cùng Dennis làm không ít bồn cầu mà Mạnh Hàn yêu cầu, trừ khúc ngoặc nước đọng không dánh thông ra, cũng chỉ còn lại có công nghệ đánh bóng. Điều này cần Mạnh Hàn triệt để giải quyết vấn đề sau mới có thể tiếp tục.

Nhìn thấy bồn cầu giống như đúc cái bồn cầu kiếp trước sử dụng, Mạnh Hàn quả thật cảm khái một phen.

Trước khi minh tưởng một hồi Mạnh Hàn đem bồn cầu nhìn qua lại, lại muốn chế tác bộ phận nước đọng, cẩn thận cân nhắc một chút sau đó tìm đúng vị trí, bắt đầu thích phóng ma pháp.

– Gai đất, gai đất, gai đất…

Âm thanh này vang lên trong miệng Mạnh Hàn liên tục. Theo âm thanh của Mạnh Hàn, trong bồn cầu vang lên nhiều âm thanh có quy luật, âm thanh xùy, xùy, xùy vang lên thì bên ngoài khúc ngoặc lại có những cây gai đất li ti xuất hiện. Liên tục thả ra hơn hai mươi cái ma pháp Mạnh Hàn mới dừng lại, tiếp tục minh tưởng.

Chọn tập
Bình luận