Cho nên, sau khi bọn họ tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ tới những bộ quần áo này. Đó tuyệt đối không phải là số ít.
Bọn họ vừa định phái người đi tìm hiểu về chuyện những bộ trang phục này, Mạnh Hàn đã sớm hơn một bước sắp xếp thỏa đáng.
Mỗi một vị khán giả tham gia buổi diễn xuất, tại thời điểm tan cuộc đều có người mang tới một quyển sách nhỏ được bọc dày. Ban đầu, mọi người vẫn chìm đắm bên trong mị lực của Claudia và Lidia không có cách nào tự kiềm chế, căn bản không lo nổi xem đây là vật gì. Vào lúc này mọi người nhớ tới, lật ra xem, tất cả đều ngạc nhiên phát hiện, thứ này lại có thể là một tập tranh.
Tất cả mẫu quần áo và mẫu giày mà Claudia và Lidia dùng trong buổi diễn xuất đều có mặt trong tập tranh này. Toàn bộ đều có. Mỗi một loại mẫu quần áo, chẳng những có hình vẽ tinh mỹ hơn nữa còn có về phương diện số đo còn cẩn thận nói rõ, thậm chí còn cung cấp lựa chọn các loại màu sắc khác nhau. Mỗi một bộ trang phục đều có đánh số khác nhau. Mà đồng thời, cũng có một con số đại diện cho kim tệ. Tất nhiên, giầy cũng vậy.
Đúng vậy, giá cả!
Trên tập tranh này không chỉ tỉ mỉ giới thiệu tất cả mọi điều mọi người muốn biết, đồng thời còn có giá cả hết sức rõ ràng.
Phía trên ghi rõ ràng giá của mỗi một bộ trang phục, mỗi một đôi giày thế nào. Người nào cảm thấy hứng thú căn bản không cần tốn công sức để đi hỏi dò. Tất cả đều đã có giới thiệu rõ ràng.
Điều khiến người ta kinh ngạc vui mừng chính là trên tập tranh tinh mỹ này tất cả hình vẽ quần áo giầy đều ở trên người Claudia và Lidia. Nói cách khác, người mẫu chính là hai vị thiên hậu. Đồng thời, những trang phục này cũng có tên hiệu hết sức rõ ràng đã được in ở tên trang sách, đó là một dấu ấn chữ hoa của Antonio.
Gần như trong nháy mắt sau khi xem xong tập tranh này, liền có ít nhất một trăm thương nhân vội vội vàng vàng từ nơi ở của mình chạy ra, liên tục lăn lộn bò lên trên xe ngựa của mình, nhanh chóng chạy về phía văn phòng của quản gia lãnh chúa đại nhân Elyse.
Mọi người cũng biết, vụ làm ăn như vậy quyết không thể để cho người khác chiếm trước. Cho dù mình không có cách nào độc bá, chí ít mình kinh doanh trong một địa bàn nào đó, phải nhận được đại lý độc gia.
Sau nửa ngày ngắn ngủi, Elyse bị một đám thương nhân vây quanh ở phòng làm việc của mình, ký kết từng hợp đồng đại lý khả quan. Chí ít trong khu vực nội bộ của đế quốc đã bị toàn bộ những thương nhân này bao trọn. Còn đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, không ai dám dính vào. Nhưng không loại trừ rất nhanh sẽ có hai đại thương hội của đại đế quốc có khả năng đến đây hiệp đàm.
Không có người nào là kẻ ngu si. Khi nhìn thấy ký hiệu Mạnh Hàn do chế tạo cố ý in trên vải áo, mọi người đều biết, những thứ này không dễ giả mạo. Cũng không phải nói những trang phục này không dễ dàng làm được, nhưng trang phục như vậy, chỉ riêng về giá cả đã không phải là thứ mà bình dân thông thường có thể tiêu phí được. Còn quý tộc và nhân vật lớn chân chính làm sao có khả năng chọn một trang phục giả mặc vào cho mất mặt xấu hổ?
Điểm duy nhất may mắn chính là những kiểu như vậy có thể dùng vải vóc rẻ hơn để chế tạo ra loại hàng giả tương tự. Những trang phục thành phẩm rẻ tiền này ngược lại có thể cung cấp cho bách tính bình dân mua. Tuy rằng không có khả năng kiếm được số lãi kếch xù như Mạnh Hàn, nhưng cũng có thể kiếm được một khoản nho nhỏ. Tuy nhiên, tất cả đều chú ý tới một ký hiệu nho nhỏ phía trên. Lần đầu tiên, các thương nhân thế giới này có một khái niệm cụ thể đối với tên hiệu. Một vật tương tự từ chỗ của Mạnh Hàn đi ra, có thể bán đắt hơn so với người khác gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Mạnh Hàn đã không quan tâm tới những điều này. Chuyện buôn bán trang phục và giầy, hắn đã giao cho Elyse quản lý. Hắn căn bản không cần để tâm.
Sau khi đám người kia đón nhận những trang phục này, Elyse sẽ tìm cơ hội chính xác nhất để đẩy ra hàng loạt những nộ y đầy nữ tính kia. Nội y có thể làm cho Mạnh Hàn cũng phải chìm đắm trong sự gợi cảm của nó, tuyệt đối có thể khiến cho đám quý trộc trong thế giới này càng điên cuồng nâng niu hơn.
Hiện tại, Mạnh Hàn tự nhốt mình ở trong phòng, làm quy hoạch chỉnh thể cho thành mới. Một thành mới có lãnh chúa phủ, có nhà hát lớn, có thần miếu Quang Minh, có thần điện Hắc Ám, đồng thời còn muốn có nhiều kiến trúc hơn. Dù như thế nào, Mạnh Hàn muốn xây dựng những kiến trúc mỹ lệ có thứ tự, cũng không thể giống như ở Hoàng Sa Thành, bộ dạng tùy ý như vậy, xem ra không theo bất kỳ trình tự nào.
Mà những công việc này cũng không phải một ngày hai ngày là có thể hoàn thành. Vừa vặn trong khoảng thời gian này, Joey Juli dẫn theo toàn thể đội thân vệ theo Kiếm Thần Andy các hạ luyện cơ sở. Mạnh Hàn cũng không bước chân ra khỏi cửa, như vậy càng an toàn. Trên thực tế, từ sau khi Jessyca dẫn theo các vệ đội Tinh Linh rời đi, Joey và Juli vẫn lo lắng cho sự an toàn của Mạnh Hàn. Hiện tại ngay cả các nàng cũng bị ép phải rời khỏi Mạnh Hàn, nếu như Mạnh Hàn vẫn chạy loạn giống như trước đây, tuyệt đối sẽ làm cho Joey và Juli phát cuồng.
Kiếp trước Mạnh Hàn chưa từng học qua quy hoạch thành thị. Chỉ có điều, thật ra hắn đã gặp rất nhiều thành thị. Mạnh Hàn đối với thành mới yêu cầu cũng không cao. Chỉ cần có thứ tự chỉnh tề, sa hoa. Mỹ lệ nhưng không cần quá nhiều thần bí. Chỉ cần lấy ra một số kiến trúc nổi danh tuyệt đối có thể làm được. Mà điều duy nhất Mạnh Hàn phải để tâm chính là chỉnh tề, cùng với là sự phát triển trong tương lai.
Tạm thời mà nói, bởi vì nhân khẩu hạn chế, thành thị sẽ không đạt được quy mô thành lớn trong kiếp trước của Mạnh Hàn. Thậm chí ngay cả quy mô thành thị trung đẳng cũng không thể. Vì sự an toàn, Mạnh Hàn còn phải thiết kế tường thành. Cứ như vậy, đã trở thành trói buộc cực lớn.
Chỉ có điều, Mạnh Hàn cũng không phải muốn thiết kế một thành thị có một không hai. Chỉ cần có thể đạt được yêu cầu trong lòng hắn là tốt rồi. Cho nên, đơn giản nhất chính là thước đo ba góc chuẩn xác vô cùng dễ dàng đã ra sân khấu. Sau đó mỗi khu được thiết kế với công năng khác nhau, với những kiến trúc khác nhau là được.
Mạnh Hàn còn có thêm một vài chú ý. Cái này cũng dẫn tới một vài vụ làm ăn lập nghiệp cho Mạnh Hàn. Bởi vì bồn cầu tự hoại xuất hiện, mang ý nghĩa cả toà thành thị đều cần một hệ thống thoát nước hoàn thiện. Mặt khác chính là cần phải có một hệ thống xử lý nước thải. Mạnh Hàn cũng không muốn như Paris thời Trung cổ, trở thành một toà thành có tiếng là mùi thối bay xa.
Cho dù nghe ra dường như rất đơn giản, nhưng để xác định được tất cả những thứ này vẫn tiêu tốn của Mạnh Hàn gần mấy ngày. Ban đầu, hệ thông xử lý nước thải, thoát nước trong lòng đất xem như khó thi công nhất. Nhưng thế giới này có ma pháp. Thân là một ma pháp sư hệ thổ, Mạnh Hàn hiểu rõ hơn so với bất luận người nào, chuyện này đơn giản tới mức nào.
Cho nên, sau khi bọn họ tỉnh táo lại, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ tới những bộ quần áo này. Đó tuyệt đối không phải là số ít.
Bọn họ vừa định phái người đi tìm hiểu về chuyện những bộ trang phục này, Mạnh Hàn đã sớm hơn một bước sắp xếp thỏa đáng.
Mỗi một vị khán giả tham gia buổi diễn xuất, tại thời điểm tan cuộc đều có người mang tới một quyển sách nhỏ được bọc dày. Ban đầu, mọi người vẫn chìm đắm bên trong mị lực của Claudia và Lidia không có cách nào tự kiềm chế, căn bản không lo nổi xem đây là vật gì. Vào lúc này mọi người nhớ tới, lật ra xem, tất cả đều ngạc nhiên phát hiện, thứ này lại có thể là một tập tranh.
Tất cả mẫu quần áo và mẫu giày mà Claudia và Lidia dùng trong buổi diễn xuất đều có mặt trong tập tranh này. Toàn bộ đều có. Mỗi một loại mẫu quần áo, chẳng những có hình vẽ tinh mỹ hơn nữa còn có về phương diện số đo còn cẩn thận nói rõ, thậm chí còn cung cấp lựa chọn các loại màu sắc khác nhau. Mỗi một bộ trang phục đều có đánh số khác nhau. Mà đồng thời, cũng có một con số đại diện cho kim tệ. Tất nhiên, giầy cũng vậy.
Đúng vậy, giá cả!
Trên tập tranh này không chỉ tỉ mỉ giới thiệu tất cả mọi điều mọi người muốn biết, đồng thời còn có giá cả hết sức rõ ràng.
Phía trên ghi rõ ràng giá của mỗi một bộ trang phục, mỗi một đôi giày thế nào. Người nào cảm thấy hứng thú căn bản không cần tốn công sức để đi hỏi dò. Tất cả đều đã có giới thiệu rõ ràng.
Điều khiến người ta kinh ngạc vui mừng chính là trên tập tranh tinh mỹ này tất cả hình vẽ quần áo giầy đều ở trên người Claudia và Lidia. Nói cách khác, người mẫu chính là hai vị thiên hậu. Đồng thời, những trang phục này cũng có tên hiệu hết sức rõ ràng đã được in ở tên trang sách, đó là một dấu ấn chữ hoa của Antonio.
Gần như trong nháy mắt sau khi xem xong tập tranh này, liền có ít nhất một trăm thương nhân vội vội vàng vàng từ nơi ở của mình chạy ra, liên tục lăn lộn bò lên trên xe ngựa của mình, nhanh chóng chạy về phía văn phòng của quản gia lãnh chúa đại nhân Elyse.
Mọi người cũng biết, vụ làm ăn như vậy quyết không thể để cho người khác chiếm trước. Cho dù mình không có cách nào độc bá, chí ít mình kinh doanh trong một địa bàn nào đó, phải nhận được đại lý độc gia.
Sau nửa ngày ngắn ngủi, Elyse bị một đám thương nhân vây quanh ở phòng làm việc của mình, ký kết từng hợp đồng đại lý khả quan. Chí ít trong khu vực nội bộ của đế quốc đã bị toàn bộ những thương nhân này bao trọn. Còn đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, không ai dám dính vào. Nhưng không loại trừ rất nhanh sẽ có hai đại thương hội của đại đế quốc có khả năng đến đây hiệp đàm.
Không có người nào là kẻ ngu si. Khi nhìn thấy ký hiệu Mạnh Hàn do chế tạo cố ý in trên vải áo, mọi người đều biết, những thứ này không dễ giả mạo. Cũng không phải nói những trang phục này không dễ dàng làm được, nhưng trang phục như vậy, chỉ riêng về giá cả đã không phải là thứ mà bình dân thông thường có thể tiêu phí được. Còn quý tộc và nhân vật lớn chân chính làm sao có khả năng chọn một trang phục giả mặc vào cho mất mặt xấu hổ?
Điểm duy nhất may mắn chính là những kiểu như vậy có thể dùng vải vóc rẻ hơn để chế tạo ra loại hàng giả tương tự. Những trang phục thành phẩm rẻ tiền này ngược lại có thể cung cấp cho bách tính bình dân mua. Tuy rằng không có khả năng kiếm được số lãi kếch xù như Mạnh Hàn, nhưng cũng có thể kiếm được một khoản nho nhỏ. Tuy nhiên, tất cả đều chú ý tới một ký hiệu nho nhỏ phía trên. Lần đầu tiên, các thương nhân thế giới này có một khái niệm cụ thể đối với tên hiệu. Một vật tương tự từ chỗ của Mạnh Hàn đi ra, có thể bán đắt hơn so với người khác gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Mạnh Hàn đã không quan tâm tới những điều này. Chuyện buôn bán trang phục và giầy, hắn đã giao cho Elyse quản lý. Hắn căn bản không cần để tâm.
Sau khi đám người kia đón nhận những trang phục này, Elyse sẽ tìm cơ hội chính xác nhất để đẩy ra hàng loạt những nộ y đầy nữ tính kia. Nội y có thể làm cho Mạnh Hàn cũng phải chìm đắm trong sự gợi cảm của nó, tuyệt đối có thể khiến cho đám quý trộc trong thế giới này càng điên cuồng nâng niu hơn.
Hiện tại, Mạnh Hàn tự nhốt mình ở trong phòng, làm quy hoạch chỉnh thể cho thành mới. Một thành mới có lãnh chúa phủ, có nhà hát lớn, có thần miếu Quang Minh, có thần điện Hắc Ám, đồng thời còn muốn có nhiều kiến trúc hơn. Dù như thế nào, Mạnh Hàn muốn xây dựng những kiến trúc mỹ lệ có thứ tự, cũng không thể giống như ở Hoàng Sa Thành, bộ dạng tùy ý như vậy, xem ra không theo bất kỳ trình tự nào.
Mà những công việc này cũng không phải một ngày hai ngày là có thể hoàn thành. Vừa vặn trong khoảng thời gian này, Joey Juli dẫn theo toàn thể đội thân vệ theo Kiếm Thần Andy các hạ luyện cơ sở. Mạnh Hàn cũng không bước chân ra khỏi cửa, như vậy càng an toàn. Trên thực tế, từ sau khi Jessyca dẫn theo các vệ đội Tinh Linh rời đi, Joey và Juli vẫn lo lắng cho sự an toàn của Mạnh Hàn. Hiện tại ngay cả các nàng cũng bị ép phải rời khỏi Mạnh Hàn, nếu như Mạnh Hàn vẫn chạy loạn giống như trước đây, tuyệt đối sẽ làm cho Joey và Juli phát cuồng.
Kiếp trước Mạnh Hàn chưa từng học qua quy hoạch thành thị. Chỉ có điều, thật ra hắn đã gặp rất nhiều thành thị. Mạnh Hàn đối với thành mới yêu cầu cũng không cao. Chỉ cần có thứ tự chỉnh tề, sa hoa. Mỹ lệ nhưng không cần quá nhiều thần bí. Chỉ cần lấy ra một số kiến trúc nổi danh tuyệt đối có thể làm được. Mà điều duy nhất Mạnh Hàn phải để tâm chính là chỉnh tề, cùng với là sự phát triển trong tương lai.
Tạm thời mà nói, bởi vì nhân khẩu hạn chế, thành thị sẽ không đạt được quy mô thành lớn trong kiếp trước của Mạnh Hàn. Thậm chí ngay cả quy mô thành thị trung đẳng cũng không thể. Vì sự an toàn, Mạnh Hàn còn phải thiết kế tường thành. Cứ như vậy, đã trở thành trói buộc cực lớn.
Chỉ có điều, Mạnh Hàn cũng không phải muốn thiết kế một thành thị có một không hai. Chỉ cần có thể đạt được yêu cầu trong lòng hắn là tốt rồi. Cho nên, đơn giản nhất chính là thước đo ba góc chuẩn xác vô cùng dễ dàng đã ra sân khấu. Sau đó mỗi khu được thiết kế với công năng khác nhau, với những kiến trúc khác nhau là được.
Mạnh Hàn còn có thêm một vài chú ý. Cái này cũng dẫn tới một vài vụ làm ăn lập nghiệp cho Mạnh Hàn. Bởi vì bồn cầu tự hoại xuất hiện, mang ý nghĩa cả toà thành thị đều cần một hệ thống thoát nước hoàn thiện. Mặt khác chính là cần phải có một hệ thống xử lý nước thải. Mạnh Hàn cũng không muốn như Paris thời Trung cổ, trở thành một toà thành có tiếng là mùi thối bay xa.
Cho dù nghe ra dường như rất đơn giản, nhưng để xác định được tất cả những thứ này vẫn tiêu tốn của Mạnh Hàn gần mấy ngày. Ban đầu, hệ thông xử lý nước thải, thoát nước trong lòng đất xem như khó thi công nhất. Nhưng thế giới này có ma pháp. Thân là một ma pháp sư hệ thổ, Mạnh Hàn hiểu rõ hơn so với bất luận người nào, chuyện này đơn giản tới mức nào.