– Những công lao này có thể khiến bệ hạ Đại Công ban thưởng cho ta 60 vạn kim tệ sao?
Mạnh Hàn lập tức hỏi ngược lại. Hầu tước đại nhân đương nhiên biết kết quả, cười khổ lắc đầu.
– Vậy không phải đã xong rồi sao?
Mạnh Hàn làm bộ như theo lý thường phải làm. Hai tay hắn mở ra, hướng về phía hầu tước đại nhân tố khổ nói:
– Cũng không còn cách nào. Ta có một đại gia đình người phải nuôi. Ta rất nghèo!
Mạnh Hàn khóc than, trực tiếp khiến một nhóm lớn quý tộc phía sau hầu tước đại nhân đã không còn gì để nói nữa. Tất cả đều ném về phía Mạnh Hàn một ánh mắt khinh bỉ. Mạnh Hàn nói nghèo? Ai tin?
Mạnh Hàn mang thi thể về, đều là những người có danh tiếng. Dù sao tất cả mọi người đều cùng một vương quốc. Bất kể là quý tộc hay tướng lĩnh cũng không tính là hoàn toàn xa lạ. Luôn có người có thể nhận được thân phận của bọn họ. Sở dĩ Mạnh Hàn có thể sử dụng những thi thể này bán ra quân công thật, cũng bởi vì như vậy. Một lãnh chúa quý tộc cũng không phải dễ dàng giả mạo như vậy.
Những người này cũng thật không may. Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng có thể phát tài tại công quốc Transco. Kết quả, bọn họ có thể phát tài một chút vào thời điểm mới bắt đầu. Nhưng hiện tại bọn họ đã phải lấy cả mạng của mình ra để bồi thường. Mạnh Hàn rất khinh bỉ những người này. Nếu muốn cướp đoạt chỉ cần thủ hạ đi làm là được, cần gì phải ném cả mình vào trong như vậy? Giống như Mạnh Hàn thời điểm hắn để các nàng Joey Juli đi quấy nhiễu những quý tộc kia, bản thân Mạnh Hàn sẽ không xuất hiện. Như vậy an toàn hơn rất nhiều!
Ma pháp sư bị bắt giữ, đã bị người dùng dây thừng ma pháp đặc chế cột chắc. Loại ma pháp dây thừng này sẽ không ngừng tiêu hao ma lực của ma pháp sư, dùng để đạt được mục đích khống chế ma pháp sư. Hiện tại, Mạnh Hàn đã không cần lo lắng ma đạo sư cao cấp này sẽ gây ra phiền toái gì đối với mình.
Đồng dạng, ba Kiếm Thánh bị bắt giữ, bọn họ từ lâu đã bị công kích ma pháp của Mạnh Hàn đánh thương. Sau khi chứng kiến lực chiến đấu cường hãn của Joey và Juli, bọn họ đều lựa chọn đầu hàng. Lúc này bọn họ cũng bị dây thừng được bện bằng dây thép và tơ nhện cột chặt. Loại dây thừng này có thể chịu đựng lực lượng khổng lồ. Một sợi dây thừng có thể dùng để ngăn cản được một chiếc máy bay Boeing 747 đang bay cũng không có vấn đề. Nếu như ba Pháp Thánh đã bị thương này có thể tránh thoát, Mạnh Hàn cũng không còn gì để nói nữa.
Thủ hạ cũng đã thu xếp xong. Không có một người nào bị thương nặng. Chỉ có duy nhất hai vết thương nhẹ, vẫn do tự mình làm, không phải là tổn thương do chiến đấu. Ban đầu Mạnh Hàn có thể dẫn người trở về quân doanh nghỉ ngơi. Sở dĩ hắn cứ một mực chờ ở nơi này, chính là muốn nhìn xem bộ dạng của Đại điện hạ và đám nanh vuốt của hắn khi nhìn thấy các lãnh chúa phía bên hầu tước đại nhân gần như mỗi người đều có một thi thể của quý tộc liên quân. Cho dù là người kém cỏi nhất cũng có một thi thể tướng lĩnh dẫn đầu đội ngũ.
Trận chiến đấu này cực kì quan trọng. Chỉ cần chiến thắng, trên căn bản đã hoàn thành nhiệm vụ chống đỡ lại cuộc xâm lược lần này. Hiện tại Mạnh Hàn có thể khẳng định, nếu ngay cả hầu tước Antony cũng rơi vào trong tay mình, những binh sĩ liên quân còn lại, cho dù có mấy vạn người cũng không thể nào tiếp tục hoành hành trong Công quốc được nữa. Lui binh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hầu tước đại nhân đã sớm nói qua, chỉ cần chiến tranh kết thúc, trong vòng hai năm hắn sẽ hoàn toàn giải quyết lão Đại Công. Đại cục này phù hợp với hầu tước đại nhân. Đương nhiên, tương tự đại cục cũng phù hợp với Mạnh Hàn. Đã có bảo đảm như vậy, Mạnh Hàn cũng có thể không cần tính toán tới thái độ của Đại điện hạ trước đó, và không thể tính toán với người sắp chết. Nếu Mạnh Hàn làm như thế, có vẻ rất không có phẩm chất. Cho nên, Mạnh Hàn chỉ dự định xem bọn họ hứng thú bừng bừng cướp công. Sau khi hành động, bỏ ra sức lực lớn như vậy, hứng thú bừng bừng trở về lại phát hiện khối bánh gatô lớn nhất này đã sớm thành vật trong túi người khác, vẻ mặt của bọn họ là thế nào.
Sau khi cuộc chiến đấu thu phục thành bảo Thiên Lang hoàn toàn kết thúc. Những tiếng kêu la trên quy mô lớn đã sớm biến mất. Liên quân đã phải trả một cái giá đắt, hoàn toàn không thể nào chống lại được binh sĩ Công quốc với ưu thế về binh lực tiến vào. Hiện tại còn lại, chắc hẳn chính là công việc lùng bắt những người may mắn còn sống sót để kết thúc chiến đấu.
Tại cửa quân doanh bày một cái bàn thật dài. Trên bàn trải một chiếc khăn lụa tinh xảo. Trên mặt bàn để một dãy dài những rượu ngon mỹ vị. Đương nhiên, trừ cái bàn ra, những đồ vật khác đều do Mạnh Hàn đưa ra. Có thể trong buổi tối như vậy dừng lại ở đây ăn khuya như vậy thì thật tuyệt. Hơn nữa còn được xem một màn hí kịch đặc sắc, chắc chắn sẽ khiến người ta buổi tối nằm mơ còn hưởng thụ mộng cảnh uống rượu ngon ôm mỹ nhân.
Khi Đại điện hạ dẫn theo người của hắn hứng thú bừng bừng chạy trở về quân doanh, muốn đắc ý khoe khoang với hầu tước đại nhân về chút chiến tích bọn họ có được sau khi phá thành bảo Thiên Lang, bọn họ đã nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Bên cạnh chiếc bàn dài, hầu tước đại nhân và Mạnh Hàn đang ngồi ở giữa. Hai bên là một đám quý tộc. Thậm chí một bên khác của hầu tước đại nhân chính là hầu tước Antony đang ngồi. Một nhóm người đang hưởng thụ rượu ngon, mỹ vị. Nếu như không phải hiện trường không có một vài mỹ nữ ca vũ, không có ai nghi ngờ, nơi này không phải là Dạ Vũ do một quý tộc nào đó đang cử hành lộ thiên.
Đương nhiên, không phải không có mỹ nữ. Chí ít Mạnh Hàn dẫn theo bốn mỹ nữ. Nhưng vào giờ phút như thế Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không để nữ nhân của mình tới lấy lòng những gia hoả này. Cho dù trong đó có hầu tước đại nhân cũng không được.
– Điện hạ tự mình dẫn đầu đội ngũ công thành, thật cực khổ rồi!
Vẻ mặt hầu tước đại nhân tươi cười, bộ dạng của một trưởng bối hiền từ, thân thiết nhìn Đại điện hạ. Bộ dạng cười híp mắt giống như đang nghênh đón các chiến binh chiến thắng trở về. Những quý tộc khác kể cả Mạnh Hàn dưới sự lôi kéo của hầu tước đại nhân cũng đứng lên. Tất cả mọi người đều cười hoan nghênh Đại điện hạ trở về quân doanh. Tất cả mọi người dường như đang long trọng nghênh đón các dũng sĩ vinh quy.
Nếu như không phải nhìn thấy ma pháp trận phòng hộ của thành bảo đã bị phá hủy, đánh chết Đại điện hạ cũng sẽ không chơi trò làm gương cho binh sĩ. Chính bởi vì thấy được điểm này, cho nên hắn càng có thể xác định, mình nhất định sẽ giành được thắng lợi. Bởi vì dù sao, bên Đại điện hạ có học viện ma pháp ủng hộ, còn có rất nhiều ma pháp sư. Các ma pháp sư cao cấp của bên liên quân đều bị Mạnh Hàn kiềm chế, Đại điện hạ lại vừa vặn có thể thi triển đại thần uy.
– Ngươi trở về thật sớm!
Đại điện hạ đương nhiên không phát hiện trong này có huyền cơ gì. Hắn rất thưởng thức cảm giác được người khác ngưỡng mộ.
– Những công lao này có thể khiến bệ hạ Đại Công ban thưởng cho ta 60 vạn kim tệ sao?
Mạnh Hàn lập tức hỏi ngược lại. Hầu tước đại nhân đương nhiên biết kết quả, cười khổ lắc đầu.
– Vậy không phải đã xong rồi sao?
Mạnh Hàn làm bộ như theo lý thường phải làm. Hai tay hắn mở ra, hướng về phía hầu tước đại nhân tố khổ nói:
– Cũng không còn cách nào. Ta có một đại gia đình người phải nuôi. Ta rất nghèo!
Mạnh Hàn khóc than, trực tiếp khiến một nhóm lớn quý tộc phía sau hầu tước đại nhân đã không còn gì để nói nữa. Tất cả đều ném về phía Mạnh Hàn một ánh mắt khinh bỉ. Mạnh Hàn nói nghèo? Ai tin?
Mạnh Hàn mang thi thể về, đều là những người có danh tiếng. Dù sao tất cả mọi người đều cùng một vương quốc. Bất kể là quý tộc hay tướng lĩnh cũng không tính là hoàn toàn xa lạ. Luôn có người có thể nhận được thân phận của bọn họ. Sở dĩ Mạnh Hàn có thể sử dụng những thi thể này bán ra quân công thật, cũng bởi vì như vậy. Một lãnh chúa quý tộc cũng không phải dễ dàng giả mạo như vậy.
Những người này cũng thật không may. Ban đầu bọn họ còn tưởng rằng có thể phát tài tại công quốc Transco. Kết quả, bọn họ có thể phát tài một chút vào thời điểm mới bắt đầu. Nhưng hiện tại bọn họ đã phải lấy cả mạng của mình ra để bồi thường. Mạnh Hàn rất khinh bỉ những người này. Nếu muốn cướp đoạt chỉ cần thủ hạ đi làm là được, cần gì phải ném cả mình vào trong như vậy? Giống như Mạnh Hàn thời điểm hắn để các nàng Joey Juli đi quấy nhiễu những quý tộc kia, bản thân Mạnh Hàn sẽ không xuất hiện. Như vậy an toàn hơn rất nhiều!
Ma pháp sư bị bắt giữ, đã bị người dùng dây thừng ma pháp đặc chế cột chắc. Loại ma pháp dây thừng này sẽ không ngừng tiêu hao ma lực của ma pháp sư, dùng để đạt được mục đích khống chế ma pháp sư. Hiện tại, Mạnh Hàn đã không cần lo lắng ma đạo sư cao cấp này sẽ gây ra phiền toái gì đối với mình.
Đồng dạng, ba Kiếm Thánh bị bắt giữ, bọn họ từ lâu đã bị công kích ma pháp của Mạnh Hàn đánh thương. Sau khi chứng kiến lực chiến đấu cường hãn của Joey và Juli, bọn họ đều lựa chọn đầu hàng. Lúc này bọn họ cũng bị dây thừng được bện bằng dây thép và tơ nhện cột chặt. Loại dây thừng này có thể chịu đựng lực lượng khổng lồ. Một sợi dây thừng có thể dùng để ngăn cản được một chiếc máy bay Boeing 747 đang bay cũng không có vấn đề. Nếu như ba Pháp Thánh đã bị thương này có thể tránh thoát, Mạnh Hàn cũng không còn gì để nói nữa.
Thủ hạ cũng đã thu xếp xong. Không có một người nào bị thương nặng. Chỉ có duy nhất hai vết thương nhẹ, vẫn do tự mình làm, không phải là tổn thương do chiến đấu. Ban đầu Mạnh Hàn có thể dẫn người trở về quân doanh nghỉ ngơi. Sở dĩ hắn cứ một mực chờ ở nơi này, chính là muốn nhìn xem bộ dạng của Đại điện hạ và đám nanh vuốt của hắn khi nhìn thấy các lãnh chúa phía bên hầu tước đại nhân gần như mỗi người đều có một thi thể của quý tộc liên quân. Cho dù là người kém cỏi nhất cũng có một thi thể tướng lĩnh dẫn đầu đội ngũ.
Trận chiến đấu này cực kì quan trọng. Chỉ cần chiến thắng, trên căn bản đã hoàn thành nhiệm vụ chống đỡ lại cuộc xâm lược lần này. Hiện tại Mạnh Hàn có thể khẳng định, nếu ngay cả hầu tước Antony cũng rơi vào trong tay mình, những binh sĩ liên quân còn lại, cho dù có mấy vạn người cũng không thể nào tiếp tục hoành hành trong Công quốc được nữa. Lui binh chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Hầu tước đại nhân đã sớm nói qua, chỉ cần chiến tranh kết thúc, trong vòng hai năm hắn sẽ hoàn toàn giải quyết lão Đại Công. Đại cục này phù hợp với hầu tước đại nhân. Đương nhiên, tương tự đại cục cũng phù hợp với Mạnh Hàn. Đã có bảo đảm như vậy, Mạnh Hàn cũng có thể không cần tính toán tới thái độ của Đại điện hạ trước đó, và không thể tính toán với người sắp chết. Nếu Mạnh Hàn làm như thế, có vẻ rất không có phẩm chất. Cho nên, Mạnh Hàn chỉ dự định xem bọn họ hứng thú bừng bừng cướp công. Sau khi hành động, bỏ ra sức lực lớn như vậy, hứng thú bừng bừng trở về lại phát hiện khối bánh gatô lớn nhất này đã sớm thành vật trong túi người khác, vẻ mặt của bọn họ là thế nào.
Sau khi cuộc chiến đấu thu phục thành bảo Thiên Lang hoàn toàn kết thúc. Những tiếng kêu la trên quy mô lớn đã sớm biến mất. Liên quân đã phải trả một cái giá đắt, hoàn toàn không thể nào chống lại được binh sĩ Công quốc với ưu thế về binh lực tiến vào. Hiện tại còn lại, chắc hẳn chính là công việc lùng bắt những người may mắn còn sống sót để kết thúc chiến đấu.
Tại cửa quân doanh bày một cái bàn thật dài. Trên bàn trải một chiếc khăn lụa tinh xảo. Trên mặt bàn để một dãy dài những rượu ngon mỹ vị. Đương nhiên, trừ cái bàn ra, những đồ vật khác đều do Mạnh Hàn đưa ra. Có thể trong buổi tối như vậy dừng lại ở đây ăn khuya như vậy thì thật tuyệt. Hơn nữa còn được xem một màn hí kịch đặc sắc, chắc chắn sẽ khiến người ta buổi tối nằm mơ còn hưởng thụ mộng cảnh uống rượu ngon ôm mỹ nhân.
Khi Đại điện hạ dẫn theo người của hắn hứng thú bừng bừng chạy trở về quân doanh, muốn đắc ý khoe khoang với hầu tước đại nhân về chút chiến tích bọn họ có được sau khi phá thành bảo Thiên Lang, bọn họ đã nhìn thấy một cảnh tượng như vậy.
Bên cạnh chiếc bàn dài, hầu tước đại nhân và Mạnh Hàn đang ngồi ở giữa. Hai bên là một đám quý tộc. Thậm chí một bên khác của hầu tước đại nhân chính là hầu tước Antony đang ngồi. Một nhóm người đang hưởng thụ rượu ngon, mỹ vị. Nếu như không phải hiện trường không có một vài mỹ nữ ca vũ, không có ai nghi ngờ, nơi này không phải là Dạ Vũ do một quý tộc nào đó đang cử hành lộ thiên.
Đương nhiên, không phải không có mỹ nữ. Chí ít Mạnh Hàn dẫn theo bốn mỹ nữ. Nhưng vào giờ phút như thế Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không để nữ nhân của mình tới lấy lòng những gia hoả này. Cho dù trong đó có hầu tước đại nhân cũng không được.
– Điện hạ tự mình dẫn đầu đội ngũ công thành, thật cực khổ rồi!
Vẻ mặt hầu tước đại nhân tươi cười, bộ dạng của một trưởng bối hiền từ, thân thiết nhìn Đại điện hạ. Bộ dạng cười híp mắt giống như đang nghênh đón các chiến binh chiến thắng trở về. Những quý tộc khác kể cả Mạnh Hàn dưới sự lôi kéo của hầu tước đại nhân cũng đứng lên. Tất cả mọi người đều cười hoan nghênh Đại điện hạ trở về quân doanh. Tất cả mọi người dường như đang long trọng nghênh đón các dũng sĩ vinh quy.
Nếu như không phải nhìn thấy ma pháp trận phòng hộ của thành bảo đã bị phá hủy, đánh chết Đại điện hạ cũng sẽ không chơi trò làm gương cho binh sĩ. Chính bởi vì thấy được điểm này, cho nên hắn càng có thể xác định, mình nhất định sẽ giành được thắng lợi. Bởi vì dù sao, bên Đại điện hạ có học viện ma pháp ủng hộ, còn có rất nhiều ma pháp sư. Các ma pháp sư cao cấp của bên liên quân đều bị Mạnh Hàn kiềm chế, Đại điện hạ lại vừa vặn có thể thi triển đại thần uy.
– Ngươi trở về thật sớm!
Đại điện hạ đương nhiên không phát hiện trong này có huyền cơ gì. Hắn rất thưởng thức cảm giác được người khác ngưỡng mộ.