Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 909: Địa ngục hay thiên đường

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Chỉ có điều mặc dù như thế, gọi ra một Vu Yêu đang bị hôn mê, nàng vẫn làm thừa sức.

Dường như Louise cũng hiểu được tinh túy khi tra hỏi. Đầu tiên, nàng cũng không hỏi gì, giáo huân hắn một trận rồi nói sau. Trước tiên cứ ra oai phủ đầu, sau đó khi hỏi có thể sẽ thuận tiện hơn một chút. Đợi sau khi hành hạ một hồi xong, Vu Yêu đã hấp hối.

Vu Yêu vốn dựa vào một chút năng lượng do Louise đưa vào mới có thể miễn cưỡng giữ được sự tỉnh táo. Nhưng cái giá để trả cho sự tỉnh táo này lại không hạn chế sự đau khổ mà hắn phải chịu đựng. Dưới loại tình huống này, thậm chí ngay cả mong muốn hôn mê cũng trở thành hy vọng xa vời. Kinh khủng nhất chính là, hắn phải đối mặt cũng chính là một pháp sư Tử Linh. Về phương diện dằn vặt linh hồn, bọn họ đều là chuyên gia trong chuyên gia.

Thời điểm dằn vặt người khác, đối với Vu Yêu mà nói, vẫn là một loại hưởng thụ. Nhưng thời điểm mình chịu đựng, đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Mà Louise thông thạo khống chế chính là khả năng hoàn toàn ngăn chặn không cho phép Vu Yêu được. Dùng một câu nói đơn giản để hình dung tình trạng của Vu Yêu giờ phút này, chính là muốn sống không được, muốn chết không xong.

– Ngài muốn biết gì, đại nhân tôn kính! Van xin ngài, ngài hỏi đi!

Vu Yêu gần như đã dùng giọng điệu gào khóc để cầu xin. Mình gửi linh hồn vào xương ngón tay ở trên tay Louise, sinh tử tồn vong lại hoàn toàn nằm trong tay người khác, không phụ thuộc vào sự phản kháng của hắn nữa.

Trong sự thống khổ, hắn nhìn thấy dáng vẻ Mạnh Hàn thân mật ôm Louise, cho dù hắn là kẻ ngu si cũng biết là Mạnh Hàn muốn hỏi hắn điều gì đó. Hắn vội vàng mở miệng.

– Ai phái ngươi đến đây?

Mạnh Hàn hôn nhẹ một cái trên mặt Louise, ngửi khí tức Tinh Linh, tự nhiên trong lành trời sinh của nàng, lúc này mới ung dung thong thả ném ra một câu. Phối hợp với Mạnh Hàn, thời điểm Mạnh Hàn đưa ra câu hỏi, Louise cũng dừng động tác trong tay lại, cho Vu Yêu chút thời gian nghỉ ngơi thở dốc.

– Ta nghe nói Hoàng Kim Thành sử dụng pháp sư Tử Linh để làm giải phẫu thẩm mỹ cho nữ nhân. Ta tức giận khi pháp sư Tử Linh bị sai khiến như vậy, cho nên mới tự chủ trương.

Vu Yêu vội vàng khai ra. Hắn rất sợ nếu trả lời chậm, sẽ khiến Mạnh Hàn lại có lý do tức giận.

– Một ngón tay.

Giọng nói Mạnh Hàn lạnh lùng tàn khốc mà bình tĩnh, dường như đang nói chuyện mua thịt ở cửa hàng thịt vậy.

Louise chấp hành đúng thưo lời căn dặn của Mạnh Hàn, vận dụng thủ đoạn, chặt đứt một ngón tay trong linh hồn của Vu Yêu. Loại thủ pháp cắt chém linh hồn này, nàng đã được học sau khi tiến vào cảnh giới Pháp Thánh. Chẳng những có thể mang đến sự đau đớn cho linh hồn gấp mấy chục lần so với khi cắt trên thân thể. Hơn nữa còn có thể làm cho linh hồn bị tổn thương vĩnh viễn.

Một tiếng gầm rú thê lương tới cực điểm gần như cùng lúc vang lên trong lòng Mạnh Hàn. Nói vậy so với thủ pháp tra tấn linh hồn, cắt chém linh hồn tạo thành tổn thương mang tính vĩnh viễn, không nói tới chuyện đau khổ gấp bội, còn có thể khiến linh hồn không có cách nào khôi phục.

Đặc biệt là pháp sư Tử Linh, loại người cực kỳ coi trọng linh hồn mà nói, điều này quả thực chính là cực hình vô cùng tàn nhẫn. Mạnh Hàn được Louise cho biết về những điều này, lập tức áp dụng chúng trên người của Vu Yêu.

– Ai phái ngươi đến đây?

Louise thi triển cắt linh hồn xong, Mạnh Hàn vẫn đợi đến khi linh hồn Vu Yêu hét thảm ngừng lại, lúc này mới lại hỏi một câu.

Lúc hỏi, hắn vẫn mất tập trung, ôm Louise vuốt ve, dường như không hề nhìn thấy hư ảnh của Vu Yêu vậy.

– Không ai phái ta tới. Là ta tự mình tới!

Vu Yêu trả lời hoàn toàn không do dự. Trong giọng nói vẫn lộ vẻ kinh hoàng, n hoàn toàn không thay đổi.

– Một ngón tay!

Mạnh Hàn nói trực tiếp cho thấy hắn cũng không hài lòng đối với câu trả lời của Vu Yêu.

Louise lại không chút do dự chấp hành mệnh lệnh của Mạnh Hàn. Khi Vu Yêu kêu lên một tiếng thê thảm, Louise mới vung tay lên, phong tỏa tiếng gào thét của linh hồn kia, thấp giọng hỏi Mạnh Hàn:

– Tony, ta cảm thấy dưới tình huống này hắn sẽ không nói dối chứ?

Mạnh Hàn vô cùng thoải mái đối với thái độ Louise chấp hành mệnh lệnh của mình trước sau đó mới nghi ngờ chất vấn. Hắn ôm eo nhỏ của Louise cười nói:

– Lão Vu Yêu cả đời chơi linh hồn, hắn tuyệt đối có biện pháp giấu diếm được con mắt của nàng. Không tin nàng cứ chờ xem. Thật ra hắn đều phải chết. Chết như thế nào, chết lúc nào không quan trọng. Hỏi không ra điều ta muốn biết, vậy ta cứ cho là hắn thật sự tự mình đến đi. Điều này đối với ta cũng không có gì tổn thất.

Câu nói cuối cùng này của hắn thật sự đúng khẩu vị của Louise. Bất kể nói thế nào, Louise cũng xuất thân là pháp sư Tử Linh. Đối mặt với một gia hỏa dám ra tay đối với tính mạng nam tử duy nhất của mình, lột da lóc thịt hắn đã là thủ đoạn rất nhân từ. Bởi vậy khi tra tấn hắn, nàng hoàn toàn không có chút gánh nặng tâm lý nào. Nàng cũng không nghi ngờ Mạnh Hàn nữa, tiếp tục tra hỏi đối với Vu Yêu.

– Một ngón tay!

Sau vài tiếng kêu tương tự liên tục vang lên, sau khi Mạnh Hàn đều nhận được đáp án tương tự lúc trước, tiếng kêu thảm thiết của Vu Yêu phát ra đã trở thành khàn khàn, hoàn toàn không giống với tiếng của con người.

Mười lần trả lời, chỉ đổi lấy mười ngón tay bị cắt. Lúc sau Mạnh Hàn đã không muốn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vu Yêu, làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình và Louise, hắn đã bảo Louise hoàn toàn che lấp giọng nói của hắn.

– Cánh tay nhỏ!

Khi cắt tới vị trí cánh tay của linh hồn, Vu Yêu đã không có sức phát ra âm thanh nào nữa. Nếu không phải Louise liên tục nạp vào năng lượng để hắn giữ nguyên tỉnh táo, hẳn là hắn đã sớm bị hôn mê.

Hiện tại hỏi, ngay cả Mạnh Hàn cũng cảm thấy, hẳn là Vu Yêu tự mình đến đây.

Vào thời điểm Mạnh Hàn chuẩn bị từ bỏ, Louise lại để giọng nói của Vu Yêu phát ra:

– Là con của ta bảo ta tới. Là con của ta bảo ta tới. Ta đã nói. Để ta chết đi! Để ta chết đi!

Sau liên tiếp những đau khổ như vậy, Vu Yêu đã hoàn toàn bị phá vỡ phòng tuyến tâm lý. Hiện tại hắn chỉ cầu mong sau khi nói ra hết mọi chuyện, sẽ nhanh chóng được chết. Hắn cũng không còn mong ngóng nào khác.

– Con của ngươi là ai?

Giọng nói Mạnh Hàn hoàn toàn không bởi vì Vu Yêu đổi giọng mà có biến hóa. Dường như hắn đã sớm dự đoán được những điều này:

– Nói đi, sau khi nói xong, ta sẽ cho ngươi được sảng khoái. Bằng không, ta sẽ khiến linh hồn của ngươi chỉ còn lại một cái đầu, sau đó được an bài trên một tế đàn hắc ám thánh quang, vĩnh viễn nếm thử mùi vị vừa sinh trưởng vừa bị tịnh hóa.

Mạnh Hàn miêu tả tình cảnh, quả thực còn khiến người người ta sợ hãi hơn cả cắt linh hồn vừa rồi.

Giờ phút này Vu Yêu đã không còn kiên trì được nữa. Hắn chỉ cầu mong có thể được chết sảng khoái.

Chỉ có điều mặc dù như thế, gọi ra một Vu Yêu đang bị hôn mê, nàng vẫn làm thừa sức.

Dường như Louise cũng hiểu được tinh túy khi tra hỏi. Đầu tiên, nàng cũng không hỏi gì, giáo huân hắn một trận rồi nói sau. Trước tiên cứ ra oai phủ đầu, sau đó khi hỏi có thể sẽ thuận tiện hơn một chút. Đợi sau khi hành hạ một hồi xong, Vu Yêu đã hấp hối.

Vu Yêu vốn dựa vào một chút năng lượng do Louise đưa vào mới có thể miễn cưỡng giữ được sự tỉnh táo. Nhưng cái giá để trả cho sự tỉnh táo này lại không hạn chế sự đau khổ mà hắn phải chịu đựng. Dưới loại tình huống này, thậm chí ngay cả mong muốn hôn mê cũng trở thành hy vọng xa vời. Kinh khủng nhất chính là, hắn phải đối mặt cũng chính là một pháp sư Tử Linh. Về phương diện dằn vặt linh hồn, bọn họ đều là chuyên gia trong chuyên gia.

Thời điểm dằn vặt người khác, đối với Vu Yêu mà nói, vẫn là một loại hưởng thụ. Nhưng thời điểm mình chịu đựng, đó lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Mà Louise thông thạo khống chế chính là khả năng hoàn toàn ngăn chặn không cho phép Vu Yêu được. Dùng một câu nói đơn giản để hình dung tình trạng của Vu Yêu giờ phút này, chính là muốn sống không được, muốn chết không xong.

– Ngài muốn biết gì, đại nhân tôn kính! Van xin ngài, ngài hỏi đi!

Vu Yêu gần như đã dùng giọng điệu gào khóc để cầu xin. Mình gửi linh hồn vào xương ngón tay ở trên tay Louise, sinh tử tồn vong lại hoàn toàn nằm trong tay người khác, không phụ thuộc vào sự phản kháng của hắn nữa.

Trong sự thống khổ, hắn nhìn thấy dáng vẻ Mạnh Hàn thân mật ôm Louise, cho dù hắn là kẻ ngu si cũng biết là Mạnh Hàn muốn hỏi hắn điều gì đó. Hắn vội vàng mở miệng.

– Ai phái ngươi đến đây?

Mạnh Hàn hôn nhẹ một cái trên mặt Louise, ngửi khí tức Tinh Linh, tự nhiên trong lành trời sinh của nàng, lúc này mới ung dung thong thả ném ra một câu. Phối hợp với Mạnh Hàn, thời điểm Mạnh Hàn đưa ra câu hỏi, Louise cũng dừng động tác trong tay lại, cho Vu Yêu chút thời gian nghỉ ngơi thở dốc.

– Ta nghe nói Hoàng Kim Thành sử dụng pháp sư Tử Linh để làm giải phẫu thẩm mỹ cho nữ nhân. Ta tức giận khi pháp sư Tử Linh bị sai khiến như vậy, cho nên mới tự chủ trương.

Vu Yêu vội vàng khai ra. Hắn rất sợ nếu trả lời chậm, sẽ khiến Mạnh Hàn lại có lý do tức giận.

– Một ngón tay.

Giọng nói Mạnh Hàn lạnh lùng tàn khốc mà bình tĩnh, dường như đang nói chuyện mua thịt ở cửa hàng thịt vậy.

Louise chấp hành đúng thưo lời căn dặn của Mạnh Hàn, vận dụng thủ đoạn, chặt đứt một ngón tay trong linh hồn của Vu Yêu. Loại thủ pháp cắt chém linh hồn này, nàng đã được học sau khi tiến vào cảnh giới Pháp Thánh. Chẳng những có thể mang đến sự đau đớn cho linh hồn gấp mấy chục lần so với khi cắt trên thân thể. Hơn nữa còn có thể làm cho linh hồn bị tổn thương vĩnh viễn.

Một tiếng gầm rú thê lương tới cực điểm gần như cùng lúc vang lên trong lòng Mạnh Hàn. Nói vậy so với thủ pháp tra tấn linh hồn, cắt chém linh hồn tạo thành tổn thương mang tính vĩnh viễn, không nói tới chuyện đau khổ gấp bội, còn có thể khiến linh hồn không có cách nào khôi phục.

Đặc biệt là pháp sư Tử Linh, loại người cực kỳ coi trọng linh hồn mà nói, điều này quả thực chính là cực hình vô cùng tàn nhẫn. Mạnh Hàn được Louise cho biết về những điều này, lập tức áp dụng chúng trên người của Vu Yêu.

– Ai phái ngươi đến đây?

Louise thi triển cắt linh hồn xong, Mạnh Hàn vẫn đợi đến khi linh hồn Vu Yêu hét thảm ngừng lại, lúc này mới lại hỏi một câu.

Lúc hỏi, hắn vẫn mất tập trung, ôm Louise vuốt ve, dường như không hề nhìn thấy hư ảnh của Vu Yêu vậy.

– Không ai phái ta tới. Là ta tự mình tới!

Vu Yêu trả lời hoàn toàn không do dự. Trong giọng nói vẫn lộ vẻ kinh hoàng, n hoàn toàn không thay đổi.

– Một ngón tay!

Mạnh Hàn nói trực tiếp cho thấy hắn cũng không hài lòng đối với câu trả lời của Vu Yêu.

Louise lại không chút do dự chấp hành mệnh lệnh của Mạnh Hàn. Khi Vu Yêu kêu lên một tiếng thê thảm, Louise mới vung tay lên, phong tỏa tiếng gào thét của linh hồn kia, thấp giọng hỏi Mạnh Hàn:

– Tony, ta cảm thấy dưới tình huống này hắn sẽ không nói dối chứ?

Mạnh Hàn vô cùng thoải mái đối với thái độ Louise chấp hành mệnh lệnh của mình trước sau đó mới nghi ngờ chất vấn. Hắn ôm eo nhỏ của Louise cười nói:

– Lão Vu Yêu cả đời chơi linh hồn, hắn tuyệt đối có biện pháp giấu diếm được con mắt của nàng. Không tin nàng cứ chờ xem. Thật ra hắn đều phải chết. Chết như thế nào, chết lúc nào không quan trọng. Hỏi không ra điều ta muốn biết, vậy ta cứ cho là hắn thật sự tự mình đến đi. Điều này đối với ta cũng không có gì tổn thất.

Câu nói cuối cùng này của hắn thật sự đúng khẩu vị của Louise. Bất kể nói thế nào, Louise cũng xuất thân là pháp sư Tử Linh. Đối mặt với một gia hỏa dám ra tay đối với tính mạng nam tử duy nhất của mình, lột da lóc thịt hắn đã là thủ đoạn rất nhân từ. Bởi vậy khi tra tấn hắn, nàng hoàn toàn không có chút gánh nặng tâm lý nào. Nàng cũng không nghi ngờ Mạnh Hàn nữa, tiếp tục tra hỏi đối với Vu Yêu.

– Một ngón tay!

Sau vài tiếng kêu tương tự liên tục vang lên, sau khi Mạnh Hàn đều nhận được đáp án tương tự lúc trước, tiếng kêu thảm thiết của Vu Yêu phát ra đã trở thành khàn khàn, hoàn toàn không giống với tiếng của con người.

Mười lần trả lời, chỉ đổi lấy mười ngón tay bị cắt. Lúc sau Mạnh Hàn đã không muốn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Vu Yêu, làm ảnh hưởng đến tâm tình của mình và Louise, hắn đã bảo Louise hoàn toàn che lấp giọng nói của hắn.

– Cánh tay nhỏ!

Khi cắt tới vị trí cánh tay của linh hồn, Vu Yêu đã không có sức phát ra âm thanh nào nữa. Nếu không phải Louise liên tục nạp vào năng lượng để hắn giữ nguyên tỉnh táo, hẳn là hắn đã sớm bị hôn mê.

Hiện tại hỏi, ngay cả Mạnh Hàn cũng cảm thấy, hẳn là Vu Yêu tự mình đến đây.

Vào thời điểm Mạnh Hàn chuẩn bị từ bỏ, Louise lại để giọng nói của Vu Yêu phát ra:

– Là con của ta bảo ta tới. Là con của ta bảo ta tới. Ta đã nói. Để ta chết đi! Để ta chết đi!

Sau liên tiếp những đau khổ như vậy, Vu Yêu đã hoàn toàn bị phá vỡ phòng tuyến tâm lý. Hiện tại hắn chỉ cầu mong sau khi nói ra hết mọi chuyện, sẽ nhanh chóng được chết. Hắn cũng không còn mong ngóng nào khác.

– Con của ngươi là ai?

Giọng nói Mạnh Hàn hoàn toàn không bởi vì Vu Yêu đổi giọng mà có biến hóa. Dường như hắn đã sớm dự đoán được những điều này:

– Nói đi, sau khi nói xong, ta sẽ cho ngươi được sảng khoái. Bằng không, ta sẽ khiến linh hồn của ngươi chỉ còn lại một cái đầu, sau đó được an bài trên một tế đàn hắc ám thánh quang, vĩnh viễn nếm thử mùi vị vừa sinh trưởng vừa bị tịnh hóa.

Mạnh Hàn miêu tả tình cảnh, quả thực còn khiến người người ta sợ hãi hơn cả cắt linh hồn vừa rồi.

Giờ phút này Vu Yêu đã không còn kiên trì được nữa. Hắn chỉ cầu mong có thể được chết sảng khoái.

Chọn tập
Bình luận