Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 701: Đối Mặt Với Sự Uy Hiếp (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Rất nhiều người bắt đầu chính thức cân nhắc về vấn đề này. Điều đáng châm chọc chính là, một ngày trước đó, chí ít chín mươi chín phần trăm quý tộc thế gia thủ đô trở lên, đều cho rằng Mạnh Hàn là một kẻ giàu xổi ở nông thôn vào thành, dùng làm đề tài để lấy lòng mọi người. Còn chuyện hắn muốn làm gì, bất kỳ ai cũng không lưu ý. Nhưng bây giờ bọn họ lại không thể không đối mặt.

– Nếu như chúng ta thỏa mãn mục đích tới thủ đô của hắn lần này, có thể làm cho hắn thu tay lại rời khỏi đây hay không?

Đây là suy nghĩ của phần lớn mọi người. Có vài thời điểm, chuyện chỉ đơn giản như vậy.

– Nếu như chúng ta có thể trợ giúp hắn thỏa mãn mục đích hắn tới nơi này, có thể nhận được sự hữu nghị của hắn hay không?

Đây là suy nghĩ của số ít người thông minh. Không thể không nói, sau khi lấy thực lực của mình, dĩ nhiên sẽ có người muốn nương nhờ vào. Thế giới này chính là hiện thực như thế. Cho dù không thể mượn thế lực của Mạnh Hàn, nhưng có thể bấu víu chút quan hệ với Hoàng Sa thành, chỉ cần có thể xây dựng được giao lưu buôn bán lâu dài, như vậy nhất định có thể kiếm được tiền. Về điểm này, đã có hơn mấy trăm vị đại thương nhân công quốc Transco chứng minh. Đồng thời trên thế giới này, bất kỳ ai cũng sẽ không có oán niệm gì đối với kim tệ.

– Lập tức chuẩn bị xe ngựa, chuẩn bị lễ vật cẩn thận. Ta muốn tự mình đi tiếp đón bá tước Antonio.

Trong thời điểm rất nhiều người còn đang suy nghĩ, quan sát, mấy gia chủ đại quý tộc thế gia thủ đô đã quả quyết đưa ra quyết định. Hơn nữa đồng thời khi đưa ra quyết định này, trong lòng bọn họ cũng có một chủ ý khác. Kẻ địch của gia tộc tuyệt đối là kẻ cầm đầu trong lần tập kích nhà trọ nơi bá tước đại nhân Antonio tôn quý ngủ lại. Gia tộc nhất định sẽ trợ giúp bá tước Antonio đưa những người này ra công lý, chém thành muôn mảnh, để dẹp loạn lửa giận trong lòng bá tước đại nhân.

Trong khoảng thời gian từ lúc quan phòng thủ thành thị truyền tin tức đi đến lúc Mạnh Hàn muốn nghỉ ngơi, Mạnh Hàn đã tiếp đón bốn vị hầu tước, một vị thân vương. Tất cả đều đến mang theo thiện ý. Sau khi thể hiện sự oán giận đối với việc Mạnh Hàn gặp phải tập kích, cũng nói rõ những người khác náo động như vậy thực sự quá kỳ cục. Bọn họ nhất định sẽ ở trước mặt quốc vương bệ hạ, trợ giúp bá tước Antonio cùng với công quốc Transco chủ trì công đạo.

Toàn bộ thủ đô dường như bởi vì uy hiếp của Mạnh Hàn, mà rơi vào một loại tình trạng báo động đột ngột. Có vài quý tộc thậm chí không dám ở lại trong trang viên sa hoa của mình nữa. Xế chiều hôm đó bọn họ liền chuyển ra ngoài thủ đô. Trải qua chuyện đêm ngày hôm trước, không ai còn nghi ngờ, Mạnh Hàn có thực lực hủy diệt một gia tộc nào đó hay không.

May mắn chính là, buổi tối hôm đó cũng không phát sinh ra điều gì. Tất cả đều gió êm sóng lặng. Chỉ có điều, càng gió êm sóng lặng, càng khiến người ta cảm thấy bất an.

Mạnh Hàn đã nói có thể một ngày nào đó ở một trang viên nào đó. Ai biết một ngày nào đó là ngày nào? Nếu như Mạnh Hàn một ngày không động thủ, chẳng phải tất cả mọi người sẽ phải lo lắng hãi hùng thêm một ngày sao? Điều đáng sợ hơn nữa nhất chính là, Mạnh Hàn cũng không nói chỉ trả thù một lần. Nếu như không có việc gì tới mấy lần, ai còn chịu được?

Bầu không khí ở thủ đô khẩn trương mà quỷ quyệt. Mấy ngày nay Joseph như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Hắn thậm chí ngay cả ngồi thiền cơ bản nhất cũng làm không được. Trong lòng hắn vừa nghĩ tới chuyện phải đối mặt với Mạnh Hàn trong tay cầm quyển sách cấp tám, hắn liền cảm thấy vô cùng khẩn trương. Loại khẩn trương này cũng không phải nói sau khi gia tộc bỏ giá cao thu mua quyển sách cấp tám liền có thể loại trừ được. Phải biết rằng đây là quyết đấu sinh tử. Cho dù mình cũng có thể phóng ra ma pháp cấp tám, nhưng vấn đề là đồng quy vu tận cũng không phải là điều hắn mong muốn.

Gia tộc đang suy nghĩ biện pháp, tranh thủ các minh hữu cùng nhau tạo áp lực về phía quốc vương bệ hạ, để hắn có thể mở miệng đồng ý thay đổi quy tắc quyết đấu sinh tử. Tất nhiên, có vài chỗ lợi không thể thiếu được. Hơn nữa, mặc dù có thể thuyết phục quốc vương bệ hạ, có thể khiến Mạnh Hàn đồng ý hay không vẫn là một chuyện khác.

Bởi vì từ bây giờ nhìn lại, người ta cũng không để ý tới mệnh lệnh của quốc vương bệ. Còn nói tới tước vị của nữ đại công Catherine, thủ đô có người nào không rõ. Lẽ nào quốc vương bệ hạ không thừa nhận, người ta sẽ giao công quốc Transco ra hay sao?

Nói đến nói đi, vẫn là thực lực thực sự đang nói chuyện. Cho dù là các quý tộc thủ đô bên này, mặc dù vận dụng nhân thủ chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm chiến sĩ cấp thấp, bị vệ đội của Mạnh Hàn ung dung tiêu diệt. Trừ phi thực sự là lãnh địa giàu có như của Thân vương điện hạ, hơn nữa còn có các nhân vật thực quyền không ngừng có xung khắc với các công quốc xung quanh, mới có thể phái ra cao thủ cấp bậc như Kiếm Thánh thậm chí Pháp Thánh vậy.

Thái độ của Mạnh Hàn đối xử với những người khác nhau lại hoàn toàn khác nhau. Mấy vị quý tộc tới thăm viếng Mạnh Hàn ngày đầu tiên và ngày thứ hai liền nhận được thành ý của Mạnh Hàn. Quyền đại lý các tác phẩm nghệ thuật của Tinh Linh tộc, quyển đại lý tơ lụa, thậm chí còn có quyền đại lý thiết bị phòng vệ sinh tinh thạch bạch diệu. Toàn bộ đều là ông mất cân giò bà thò chai rượu đưa cho những người kia. Tất nhiên, không thể thiếu các loại chuyện làm ăn khác. Nói chung một câu, tài nguyên cuồn cuộn.

Mặc kệ ở địa phương nào, cho dù quyền thế có cao hơn nữ, không có tiền cũng sẽ rất lúng túng. Mạnh Hàn đưa ra chuyện làm ăn, nhưng trong lúc thu vào, tất cả những người biểu đạt thành ý cùng ngày đều vô cùng phấn khởi. Đừng thấy những quý tộc thủ đô này nhìn như quyền cao chức trọng, trên thực tế đều là gậy trúc rỗng ruột. Có được sự ủng hộ này của Mạnh Hàn, địa vị của bọn họ sau này đều sẽ tăng lên.

Ở trước mặt quốc vương bệ hạ cũng có nhiều lực lượng tạo ra áp lực, mà hoàn toàn nghiêng về phía Mạnh Hàn và công quốc Transco. Mỗi bên đều có lý do riêng của mình, đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.

Donald tiên sinh trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những điều này, sau đó không thể không thừa nhận, xét về sự quyết đoán của mình vẫn không bằng vị bá tước trẻ tuổi trước mắt này. Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, tình thế của thủ đô liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy. Mà hắn mang theo 10 ngàn kim tệ đi tới nơi này hơn một tháng, nhưng không có bất kỳ tiến triển nào.

Cho dù Mạnh Hàn có nhiều của cải như vậy, hắn cũng không dám thực hiện cách làm gần như uy hiếp tất cả mọi người như vậy. Tuy nhiên, Mạnh Hàn không chỉ làm, hơn nữa còn khiến người ta cảm thấy sợ sệt. Hiện tại có người bôn ba vì nữ đại công Catherine đã chứng minh điều đó. Hắn tin tưởng tình thế tiếp theo, sẽ càng ngày càng nghiêng về phía Mạnh Hàn.

Ngày thứ ba, quốc vương bệ hạ triệu kiến Mạnh Hàn. Chỉ có điều, cho dù đi gặp mặt quốc vương bệ hạ, Mạnh Hàn vẫn dẫn theo một nửa vệ đội của hắn. Thời điểm tiếp nhận sự kiểm tra bên ngoài vương cung, các chiến sĩ vệ đội thả ra chiến ý, khiến trong lòng vệ sĩ vương cung thậm chí có chút run sợ. Điều càng làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc chính là, Mạnh Hàn lại chỉ dẫn theo hai tiểu thị nữ, hoàn toàn không để ý tới sự đề phòng nghiêm ngặt của vương cung.

Rất nhiều người cũng cảm thấy lo lắng. Liệu có người nào nhân cơ hội này đến giết chết Mạnh Hàn hay không. Mạnh Hàn dẫn theo một nửa vệ đội tới chính là lý do này. Chỉ có điều, hắn cũng không cảm thấy quốc vương bệ hạ nhu nhược có thể quyết đoán như vậy. Nếu như hắn có thể có can đảm, như vậy hiện tại vương quốc cũng sẽ không ở tình trạng suy sụp như vậy.

Trong chớp mắt khi vừa riến vào vương cung, Mạnh Hàn thậm chí hoài nghi mình đến nhầm chỗ. Bên ngoài vương cung còn nhìn thấy chút dáng vẻ sa hoa. Nhưng bên trong vương cung lại hoàn toàn đìu hiu. Đừng nói là so với lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn, cho dù hầu tước phủ đại nhân còn keo kiệt gấp trăm lần.

Quốc vương bệ hạ hơn năm mươi tuổi. Nhưng nhìn khuôn mặt của quốc vương bệ hạ, có vẻ như tới sáu mươi tuổi. Bên cạnh quốc vương bệ hạ tuy rằng cũng có rất nhiều người đang hầu hạ, nhưng Mạnh Hàn qua ánh mắt của những người kia liền biết, những người kia căn bản không phải tận tâm tận lực phục vụ quốc vương bệ hạ.

Rất nhiều người bắt đầu chính thức cân nhắc về vấn đề này. Điều đáng châm chọc chính là, một ngày trước đó, chí ít chín mươi chín phần trăm quý tộc thế gia thủ đô trở lên, đều cho rằng Mạnh Hàn là một kẻ giàu xổi ở nông thôn vào thành, dùng làm đề tài để lấy lòng mọi người. Còn chuyện hắn muốn làm gì, bất kỳ ai cũng không lưu ý. Nhưng bây giờ bọn họ lại không thể không đối mặt.

– Nếu như chúng ta thỏa mãn mục đích tới thủ đô của hắn lần này, có thể làm cho hắn thu tay lại rời khỏi đây hay không?

Đây là suy nghĩ của phần lớn mọi người. Có vài thời điểm, chuyện chỉ đơn giản như vậy.

– Nếu như chúng ta có thể trợ giúp hắn thỏa mãn mục đích hắn tới nơi này, có thể nhận được sự hữu nghị của hắn hay không?

Đây là suy nghĩ của số ít người thông minh. Không thể không nói, sau khi lấy thực lực của mình, dĩ nhiên sẽ có người muốn nương nhờ vào. Thế giới này chính là hiện thực như thế. Cho dù không thể mượn thế lực của Mạnh Hàn, nhưng có thể bấu víu chút quan hệ với Hoàng Sa thành, chỉ cần có thể xây dựng được giao lưu buôn bán lâu dài, như vậy nhất định có thể kiếm được tiền. Về điểm này, đã có hơn mấy trăm vị đại thương nhân công quốc Transco chứng minh. Đồng thời trên thế giới này, bất kỳ ai cũng sẽ không có oán niệm gì đối với kim tệ.

– Lập tức chuẩn bị xe ngựa, chuẩn bị lễ vật cẩn thận. Ta muốn tự mình đi tiếp đón bá tước Antonio.

Trong thời điểm rất nhiều người còn đang suy nghĩ, quan sát, mấy gia chủ đại quý tộc thế gia thủ đô đã quả quyết đưa ra quyết định. Hơn nữa đồng thời khi đưa ra quyết định này, trong lòng bọn họ cũng có một chủ ý khác. Kẻ địch của gia tộc tuyệt đối là kẻ cầm đầu trong lần tập kích nhà trọ nơi bá tước đại nhân Antonio tôn quý ngủ lại. Gia tộc nhất định sẽ trợ giúp bá tước Antonio đưa những người này ra công lý, chém thành muôn mảnh, để dẹp loạn lửa giận trong lòng bá tước đại nhân.

Trong khoảng thời gian từ lúc quan phòng thủ thành thị truyền tin tức đi đến lúc Mạnh Hàn muốn nghỉ ngơi, Mạnh Hàn đã tiếp đón bốn vị hầu tước, một vị thân vương. Tất cả đều đến mang theo thiện ý. Sau khi thể hiện sự oán giận đối với việc Mạnh Hàn gặp phải tập kích, cũng nói rõ những người khác náo động như vậy thực sự quá kỳ cục. Bọn họ nhất định sẽ ở trước mặt quốc vương bệ hạ, trợ giúp bá tước Antonio cùng với công quốc Transco chủ trì công đạo.

Toàn bộ thủ đô dường như bởi vì uy hiếp của Mạnh Hàn, mà rơi vào một loại tình trạng báo động đột ngột. Có vài quý tộc thậm chí không dám ở lại trong trang viên sa hoa của mình nữa. Xế chiều hôm đó bọn họ liền chuyển ra ngoài thủ đô. Trải qua chuyện đêm ngày hôm trước, không ai còn nghi ngờ, Mạnh Hàn có thực lực hủy diệt một gia tộc nào đó hay không.

May mắn chính là, buổi tối hôm đó cũng không phát sinh ra điều gì. Tất cả đều gió êm sóng lặng. Chỉ có điều, càng gió êm sóng lặng, càng khiến người ta cảm thấy bất an.

Mạnh Hàn đã nói có thể một ngày nào đó ở một trang viên nào đó. Ai biết một ngày nào đó là ngày nào? Nếu như Mạnh Hàn một ngày không động thủ, chẳng phải tất cả mọi người sẽ phải lo lắng hãi hùng thêm một ngày sao? Điều đáng sợ hơn nữa nhất chính là, Mạnh Hàn cũng không nói chỉ trả thù một lần. Nếu như không có việc gì tới mấy lần, ai còn chịu được?

Bầu không khí ở thủ đô khẩn trương mà quỷ quyệt. Mấy ngày nay Joseph như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than. Hắn thậm chí ngay cả ngồi thiền cơ bản nhất cũng làm không được. Trong lòng hắn vừa nghĩ tới chuyện phải đối mặt với Mạnh Hàn trong tay cầm quyển sách cấp tám, hắn liền cảm thấy vô cùng khẩn trương. Loại khẩn trương này cũng không phải nói sau khi gia tộc bỏ giá cao thu mua quyển sách cấp tám liền có thể loại trừ được. Phải biết rằng đây là quyết đấu sinh tử. Cho dù mình cũng có thể phóng ra ma pháp cấp tám, nhưng vấn đề là đồng quy vu tận cũng không phải là điều hắn mong muốn.

Gia tộc đang suy nghĩ biện pháp, tranh thủ các minh hữu cùng nhau tạo áp lực về phía quốc vương bệ hạ, để hắn có thể mở miệng đồng ý thay đổi quy tắc quyết đấu sinh tử. Tất nhiên, có vài chỗ lợi không thể thiếu được. Hơn nữa, mặc dù có thể thuyết phục quốc vương bệ hạ, có thể khiến Mạnh Hàn đồng ý hay không vẫn là một chuyện khác.

Bởi vì từ bây giờ nhìn lại, người ta cũng không để ý tới mệnh lệnh của quốc vương bệ. Còn nói tới tước vị của nữ đại công Catherine, thủ đô có người nào không rõ. Lẽ nào quốc vương bệ hạ không thừa nhận, người ta sẽ giao công quốc Transco ra hay sao?

Nói đến nói đi, vẫn là thực lực thực sự đang nói chuyện. Cho dù là các quý tộc thủ đô bên này, mặc dù vận dụng nhân thủ chẳng qua cũng chỉ là mấy trăm chiến sĩ cấp thấp, bị vệ đội của Mạnh Hàn ung dung tiêu diệt. Trừ phi thực sự là lãnh địa giàu có như của Thân vương điện hạ, hơn nữa còn có các nhân vật thực quyền không ngừng có xung khắc với các công quốc xung quanh, mới có thể phái ra cao thủ cấp bậc như Kiếm Thánh thậm chí Pháp Thánh vậy.

Thái độ của Mạnh Hàn đối xử với những người khác nhau lại hoàn toàn khác nhau. Mấy vị quý tộc tới thăm viếng Mạnh Hàn ngày đầu tiên và ngày thứ hai liền nhận được thành ý của Mạnh Hàn. Quyền đại lý các tác phẩm nghệ thuật của Tinh Linh tộc, quyển đại lý tơ lụa, thậm chí còn có quyền đại lý thiết bị phòng vệ sinh tinh thạch bạch diệu. Toàn bộ đều là ông mất cân giò bà thò chai rượu đưa cho những người kia. Tất nhiên, không thể thiếu các loại chuyện làm ăn khác. Nói chung một câu, tài nguyên cuồn cuộn.

Mặc kệ ở địa phương nào, cho dù quyền thế có cao hơn nữ, không có tiền cũng sẽ rất lúng túng. Mạnh Hàn đưa ra chuyện làm ăn, nhưng trong lúc thu vào, tất cả những người biểu đạt thành ý cùng ngày đều vô cùng phấn khởi. Đừng thấy những quý tộc thủ đô này nhìn như quyền cao chức trọng, trên thực tế đều là gậy trúc rỗng ruột. Có được sự ủng hộ này của Mạnh Hàn, địa vị của bọn họ sau này đều sẽ tăng lên.

Ở trước mặt quốc vương bệ hạ cũng có nhiều lực lượng tạo ra áp lực, mà hoàn toàn nghiêng về phía Mạnh Hàn và công quốc Transco. Mỗi bên đều có lý do riêng của mình, đối chọi gay gắt, không ai nhường ai.

Donald tiên sinh trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những điều này, sau đó không thể không thừa nhận, xét về sự quyết đoán của mình vẫn không bằng vị bá tước trẻ tuổi trước mắt này. Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, tình thế của thủ đô liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy. Mà hắn mang theo 10 ngàn kim tệ đi tới nơi này hơn một tháng, nhưng không có bất kỳ tiến triển nào.

Cho dù Mạnh Hàn có nhiều của cải như vậy, hắn cũng không dám thực hiện cách làm gần như uy hiếp tất cả mọi người như vậy. Tuy nhiên, Mạnh Hàn không chỉ làm, hơn nữa còn khiến người ta cảm thấy sợ sệt. Hiện tại có người bôn ba vì nữ đại công Catherine đã chứng minh điều đó. Hắn tin tưởng tình thế tiếp theo, sẽ càng ngày càng nghiêng về phía Mạnh Hàn.

Ngày thứ ba, quốc vương bệ hạ triệu kiến Mạnh Hàn. Chỉ có điều, cho dù đi gặp mặt quốc vương bệ hạ, Mạnh Hàn vẫn dẫn theo một nửa vệ đội của hắn. Thời điểm tiếp nhận sự kiểm tra bên ngoài vương cung, các chiến sĩ vệ đội thả ra chiến ý, khiến trong lòng vệ sĩ vương cung thậm chí có chút run sợ. Điều càng làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc chính là, Mạnh Hàn lại chỉ dẫn theo hai tiểu thị nữ, hoàn toàn không để ý tới sự đề phòng nghiêm ngặt của vương cung.

Rất nhiều người cũng cảm thấy lo lắng. Liệu có người nào nhân cơ hội này đến giết chết Mạnh Hàn hay không. Mạnh Hàn dẫn theo một nửa vệ đội tới chính là lý do này. Chỉ có điều, hắn cũng không cảm thấy quốc vương bệ hạ nhu nhược có thể quyết đoán như vậy. Nếu như hắn có thể có can đảm, như vậy hiện tại vương quốc cũng sẽ không ở tình trạng suy sụp như vậy.

Trong chớp mắt khi vừa riến vào vương cung, Mạnh Hàn thậm chí hoài nghi mình đến nhầm chỗ. Bên ngoài vương cung còn nhìn thấy chút dáng vẻ sa hoa. Nhưng bên trong vương cung lại hoàn toàn đìu hiu. Đừng nói là so với lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn, cho dù hầu tước phủ đại nhân còn keo kiệt gấp trăm lần.

Quốc vương bệ hạ hơn năm mươi tuổi. Nhưng nhìn khuôn mặt của quốc vương bệ hạ, có vẻ như tới sáu mươi tuổi. Bên cạnh quốc vương bệ hạ tuy rằng cũng có rất nhiều người đang hầu hạ, nhưng Mạnh Hàn qua ánh mắt của những người kia liền biết, những người kia căn bản không phải tận tâm tận lực phục vụ quốc vương bệ hạ.

Chọn tập
Bình luận