Ánh mắt Nhị điện hạ cũng sáng lên:
– Quan hệ của bọn họ thân thiết như vậy, đương nhiên phải đi. Nói không chừng đây chính là một cơ hội.
– Phái người đi xem thử. Ai tới tiệc rượu của tên gia hỏa kia đều phải nhớ kỹ, sau đó chậm rãi tính sổ với bọn họ!
Đại điện hạ nhìn về phía quản sự bên cạnh căn dặn một tiếng, tiếp đó liếc mắt nhìn chăm chú vào Nhị điện hạ một cái, xoay người rời đi. Hắn nghĩ tới việc mình vừa lỡ lời nói ra chủ ý vừa rồi. Hắn cũng không muốn để đệ đệ mình đạt được lợi ích.
Mạnh Hàn hồn nhiên không biết những chuyện phát sinh trong thành bảo cự thạch. Cho dù biết hắn cũng sẽ không để ý tới. Lúc này hắn đang bận rộn tiến hành những gia công cuối cùng đối với phủ thành chủ của mình. Một vài thiết kế được hiện đại hoá đều bị hắn dùng một vài có thể thay thế. Đứng ở giữa phòng khách Nhà Trắng, hắn cảm giác thật giống như trở lại kiếp trước.
Tiệc rượu nho nhỏ Hoàng Sa Thành, tuy rằng Mạnh Hàn phát không ít thư mời, nhưng số người hưởng ứng cũng không nhiều. Các quý tộc lão làng cho dù là cùng phe phái với hầu tước dường như cũng đang quan sát. Còn những người cùng một phe phái với bệ hạ Đại Công lại đều cười nhạo Mạnh Hàn không biết tự lượng sức mình. Vừa có chút kim tệ, liền không biết mình là người thế nào nữa.
Sau mấy ngày, tiệc rượu trong phủ thành chủ mà mọi người chờ đợi rốt cuộc đã bắt đầu. Cũng vào ngày đó, tất cả các vị khách được mời mới có thể được phép tiến vào trong phủ thành chủ Nhà Trắng. Tất cả thành viên của đội thân vệ đều phụ trách phòng vệ trong thành bảo. Thành vệ quân thì lại đóng quân ở bên ngoài thành bảo. Mỗi người tiến vào thành bảo đều phải có thư mời do Mạnh Hàn phát ra. Một tấm thư mời có thể dẫn theo bốn người hầu hoặc là hộ vệ.
Một vài tân khách thậm chí có chút bất mãn đối với điều này. Hắn chỉ là một Tử tước nho nhỏ. Mình tới ủng hộ đã là vô cùng nể tình. Hắn còn muốn làm khó dễ như vậy. Tuy nhiên, khi thấy Pháp Thánh Jerome của nghiệp đoàn ma pháp sư xuất hiện, mọi người lập tức đều ngậm miệng lại.
– Jerome Pháp Thần đại nhân của Nghiệp đoàn ma pháp sư đến!
Người hầu phụ trách thông báo nhanh chóng gọi ra tên của Pháp Thánh đại nhân.
– Đúng là Pháp Thánh Jerome sao? Trời ạ!
Những tiếng bàn luận xôn xao nhanh chóng truyền đến trong tai Pháp Thánh Jerome, khiến hắn có chút hối hận, sao mình lại đến sớm như vậy. Mạnh Hàn dùng hắn đại kỳ, xem như là kinh sợ tương đương một nhóm người. Có Pháp Thánh Jerome là tấm gương, những người khác cũng không dám nói thêm cái gì nữa.
Ở bên ngoài đã nhìn thấy dáng dấp của Nhà Trắng, Pháp Thánh Jerome chỉ thoáng nhìn một chút Nhà Trắng dưới bóng đêm, sau đó liền đi vào trong phòng khách. Khi người hầu mở cánh cửa lớn ra, Pháp Thánh Jerome tiến vào, lập tức bị cảnh sắc trước mắt làm kinh sợ đến mức lại nói không ra lời.
Trong phòng khách đều là một màu trắng thanh lịch. Vách tường là màu trắng. Sàn nhà cũng màu trắng. Ngay cả cây cột cũng là màu trắng. Tuy nhiên, trên màu trắng có hoa văn khiến màu sắc này càng khiến người ta thêm điên cuồng. Tất cả hoa văn đều là màu vàng óng. Lấy ánh mắt của Pháp Thánh Jerome tất nhiên nhìn ra được, những hoa văn màu vàng óng này đều dùng hoàng kim chế tạo thành giấy thếp vàng vô cùng mỏng dán lên.
Trên đỉnh phòng khách có treo một chiếc đèn thủy tinh lớn. Phía mặt trên tô điểm hơn trăm ma hạch phát ra ánh sáng trắng. Đây là một loại ma hạch đặc biệt. Vào buổi tối nó sẽ phát ra hào quang màu trắng. Tất cả ma hạch đều có kích trhước giống nhau, khảm nạm trên chiếc đèn thủy tinh lớn, soi sáng tất cả phòng khách giống như ban ngày.
Bên trên cửa sổ, là rèm cửa sổ bằng nhung tinh xảo có thêu hình thiên nga. Những bức tranh tuyệt mỹ treo trên tường. Điều khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là một bộ vật dụng đầy đủ và hoàn toàn khác với những thứ mọi người đã từng thấy. Phối hợp với những trang trí tơ lụa màu xung quanh, trong nhất thời khiến người ta có một loại cảm giác giống như tiến vào thiên đường.
– Thật đẹp!
Ngay cả Pháp Thánh Jerome kiến thức rộng rãi, cũng không nhịn được thầm than trong lòng một tiếng. Không cần nhìn kiến trúc được sử dụng toàn bằng tinh thạch Bạch Diệu, chỉ nhìn những vật dụng và trang trí trong đại sảnh này cũng đã vượt ra khỏi sự sa hoa trong tưởng của mọi người. Pháp Thánh Jerome thậm chí không có cách nào tính được, phủ thành chủ trang trí như vậy, cần tốn hao bao nhiêu kim tệ.
Những tiểu quý tộc đi theo Pháp Thánh Jerome vào trong, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Những thứ bọn họ nhìn thấy trong mắt đúng là thấy được sờ được sao? Sa hoa tinh xảo như vậy, đúng là do một Tử tước nho nhỏ làm ra sao?
Bắt đầu từ cánh cửa lớn nơi người hầu đẩy ra, những tiếng kinh ngạc cảm thán không ngừng vang lên. Cho dù đã tiến vào phòng khách, những người này vẫn giống như một đám nhà quê chưa từng va chạm xã hội vậy. Thỉnh thoảng sẽ đột nhiên phát hiện ra một chi tiết nhỏ nào đó lại kinh ngạc cảm thán. Ngoại trừ kinh ngạc cảm thán ra, ý nghĩ duy nhất trong đầu mọi người chính là làm sao có thể có được một phủ thành chủ tương tự.
Đối diện cửa lớn là một chiếc bàn dài. Phía trên chiếc bàn trải tấm lụa tinh xảo, có đặt một tháp đươc xếp bằng những cốc thủy tinh nhỏ trong suốt. Một người mặc trang phục người hầu đang rót rượu vào giữa tháp chén rượu kia. Rượu có màu hổ phách chảy xuống theo tháp chén rượu, khiến các chậm rãi đầy lên. Chỉ cảnh tượng như vậy, đã khiến mọi người đều trợn tròn hai mắt. Trong tiệc rượu lại có thể có cách rót rượu đặc biệt như vậy sao?
Các vị khách đều được đám người hầu trong phủ thành dẫn đi từ các lữ quán tới đây. Từ đầu tới cuối, mọi người vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của chủ nhân. Mạnh Hàn vẫn không hề lộ diện. Cho dù là Pháp Thánh Jerome đến, hắn cũng không đứng ra đón tiếp.
Cũng không phải nói Mạnh Hàn đã không coi trọng Pháp Thánh Jerome. Pháp Thánh đại nhân đã sớm nói cho Mạnh Hàn biết, hắn sẽ người đến đầu tiên, quan sát tỉ mỉ phủ thành chủ của Mạnh Hàn. Sau khi Mạnh Hàn từ chối một phen, vẫn đáp ứng yêu cầu của Pháp Thánh Jerome, không tự mình ra nghênh đón. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là hắn không có chuyện gì. Vẫn còn có người khách quan trọng chờ hắn tự mình đứng ra tiếp đãi.
– Bá tước đại nhân Mars đến!
Ngoài cửa truyền đến một giọng nói, khiến mọi người lại bàn tán sôi nổi. Bá tước đại nhân, người lãnh đạo trực tiếp của Mạnh Hàn lại tự mình đến tham gia bữa tiệc rượu của Mạnh Hàn.
Chỉ có điều, mọi người mới bàn tán chưa được mấy chục giây, chợt nghe được một tin tức càng thêm chấn động.
– Tử tước Francis đại nhân đến!
– Hầu tước đại nhân đến!
Hai cha con lần lượt xuất hiện ở Hoàng Sa Thành. Nghe thấy tiếng người hầu ngoài cửa thông báo, những tiểu quý tộc trong đại sảnh quả thực không thể tin được vào tai của mình. Bên trong Công quốc, hầu tước đại nhân nhân vật cường thế có thể trực tiếp vật cổ tay với bệ hạ Đại Công lại tự mình chạy đến bữa tiệc rượu này?
Vừa nghĩ tới chuyện mình có thể được gặp hầu tước đại nhân, rất nhiều tiểu quý tộc không nhịn được kích động một hồi.
Ánh mắt Nhị điện hạ cũng sáng lên:
– Quan hệ của bọn họ thân thiết như vậy, đương nhiên phải đi. Nói không chừng đây chính là một cơ hội.
– Phái người đi xem thử. Ai tới tiệc rượu của tên gia hỏa kia đều phải nhớ kỹ, sau đó chậm rãi tính sổ với bọn họ!
Đại điện hạ nhìn về phía quản sự bên cạnh căn dặn một tiếng, tiếp đó liếc mắt nhìn chăm chú vào Nhị điện hạ một cái, xoay người rời đi. Hắn nghĩ tới việc mình vừa lỡ lời nói ra chủ ý vừa rồi. Hắn cũng không muốn để đệ đệ mình đạt được lợi ích.
Mạnh Hàn hồn nhiên không biết những chuyện phát sinh trong thành bảo cự thạch. Cho dù biết hắn cũng sẽ không để ý tới. Lúc này hắn đang bận rộn tiến hành những gia công cuối cùng đối với phủ thành chủ của mình. Một vài thiết kế được hiện đại hoá đều bị hắn dùng một vài có thể thay thế. Đứng ở giữa phòng khách Nhà Trắng, hắn cảm giác thật giống như trở lại kiếp trước.
Tiệc rượu nho nhỏ Hoàng Sa Thành, tuy rằng Mạnh Hàn phát không ít thư mời, nhưng số người hưởng ứng cũng không nhiều. Các quý tộc lão làng cho dù là cùng phe phái với hầu tước dường như cũng đang quan sát. Còn những người cùng một phe phái với bệ hạ Đại Công lại đều cười nhạo Mạnh Hàn không biết tự lượng sức mình. Vừa có chút kim tệ, liền không biết mình là người thế nào nữa.
Sau mấy ngày, tiệc rượu trong phủ thành chủ mà mọi người chờ đợi rốt cuộc đã bắt đầu. Cũng vào ngày đó, tất cả các vị khách được mời mới có thể được phép tiến vào trong phủ thành chủ Nhà Trắng. Tất cả thành viên của đội thân vệ đều phụ trách phòng vệ trong thành bảo. Thành vệ quân thì lại đóng quân ở bên ngoài thành bảo. Mỗi người tiến vào thành bảo đều phải có thư mời do Mạnh Hàn phát ra. Một tấm thư mời có thể dẫn theo bốn người hầu hoặc là hộ vệ.
Một vài tân khách thậm chí có chút bất mãn đối với điều này. Hắn chỉ là một Tử tước nho nhỏ. Mình tới ủng hộ đã là vô cùng nể tình. Hắn còn muốn làm khó dễ như vậy. Tuy nhiên, khi thấy Pháp Thánh Jerome của nghiệp đoàn ma pháp sư xuất hiện, mọi người lập tức đều ngậm miệng lại.
– Jerome Pháp Thần đại nhân của Nghiệp đoàn ma pháp sư đến!
Người hầu phụ trách thông báo nhanh chóng gọi ra tên của Pháp Thánh đại nhân.
– Đúng là Pháp Thánh Jerome sao? Trời ạ!
Những tiếng bàn luận xôn xao nhanh chóng truyền đến trong tai Pháp Thánh Jerome, khiến hắn có chút hối hận, sao mình lại đến sớm như vậy. Mạnh Hàn dùng hắn đại kỳ, xem như là kinh sợ tương đương một nhóm người. Có Pháp Thánh Jerome là tấm gương, những người khác cũng không dám nói thêm cái gì nữa.
Ở bên ngoài đã nhìn thấy dáng dấp của Nhà Trắng, Pháp Thánh Jerome chỉ thoáng nhìn một chút Nhà Trắng dưới bóng đêm, sau đó liền đi vào trong phòng khách. Khi người hầu mở cánh cửa lớn ra, Pháp Thánh Jerome tiến vào, lập tức bị cảnh sắc trước mắt làm kinh sợ đến mức lại nói không ra lời.
Trong phòng khách đều là một màu trắng thanh lịch. Vách tường là màu trắng. Sàn nhà cũng màu trắng. Ngay cả cây cột cũng là màu trắng. Tuy nhiên, trên màu trắng có hoa văn khiến màu sắc này càng khiến người ta thêm điên cuồng. Tất cả hoa văn đều là màu vàng óng. Lấy ánh mắt của Pháp Thánh Jerome tất nhiên nhìn ra được, những hoa văn màu vàng óng này đều dùng hoàng kim chế tạo thành giấy thếp vàng vô cùng mỏng dán lên.
Trên đỉnh phòng khách có treo một chiếc đèn thủy tinh lớn. Phía mặt trên tô điểm hơn trăm ma hạch phát ra ánh sáng trắng. Đây là một loại ma hạch đặc biệt. Vào buổi tối nó sẽ phát ra hào quang màu trắng. Tất cả ma hạch đều có kích trhước giống nhau, khảm nạm trên chiếc đèn thủy tinh lớn, soi sáng tất cả phòng khách giống như ban ngày.
Bên trên cửa sổ, là rèm cửa sổ bằng nhung tinh xảo có thêu hình thiên nga. Những bức tranh tuyệt mỹ treo trên tường. Điều khiến người ta ngạc nhiên nhất chính là một bộ vật dụng đầy đủ và hoàn toàn khác với những thứ mọi người đã từng thấy. Phối hợp với những trang trí tơ lụa màu xung quanh, trong nhất thời khiến người ta có một loại cảm giác giống như tiến vào thiên đường.
– Thật đẹp!
Ngay cả Pháp Thánh Jerome kiến thức rộng rãi, cũng không nhịn được thầm than trong lòng một tiếng. Không cần nhìn kiến trúc được sử dụng toàn bằng tinh thạch Bạch Diệu, chỉ nhìn những vật dụng và trang trí trong đại sảnh này cũng đã vượt ra khỏi sự sa hoa trong tưởng của mọi người. Pháp Thánh Jerome thậm chí không có cách nào tính được, phủ thành chủ trang trí như vậy, cần tốn hao bao nhiêu kim tệ.
Những tiểu quý tộc đi theo Pháp Thánh Jerome vào trong, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Những thứ bọn họ nhìn thấy trong mắt đúng là thấy được sờ được sao? Sa hoa tinh xảo như vậy, đúng là do một Tử tước nho nhỏ làm ra sao?
Bắt đầu từ cánh cửa lớn nơi người hầu đẩy ra, những tiếng kinh ngạc cảm thán không ngừng vang lên. Cho dù đã tiến vào phòng khách, những người này vẫn giống như một đám nhà quê chưa từng va chạm xã hội vậy. Thỉnh thoảng sẽ đột nhiên phát hiện ra một chi tiết nhỏ nào đó lại kinh ngạc cảm thán. Ngoại trừ kinh ngạc cảm thán ra, ý nghĩ duy nhất trong đầu mọi người chính là làm sao có thể có được một phủ thành chủ tương tự.
Đối diện cửa lớn là một chiếc bàn dài. Phía trên chiếc bàn trải tấm lụa tinh xảo, có đặt một tháp đươc xếp bằng những cốc thủy tinh nhỏ trong suốt. Một người mặc trang phục người hầu đang rót rượu vào giữa tháp chén rượu kia. Rượu có màu hổ phách chảy xuống theo tháp chén rượu, khiến các chậm rãi đầy lên. Chỉ cảnh tượng như vậy, đã khiến mọi người đều trợn tròn hai mắt. Trong tiệc rượu lại có thể có cách rót rượu đặc biệt như vậy sao?
Các vị khách đều được đám người hầu trong phủ thành dẫn đi từ các lữ quán tới đây. Từ đầu tới cuối, mọi người vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của chủ nhân. Mạnh Hàn vẫn không hề lộ diện. Cho dù là Pháp Thánh Jerome đến, hắn cũng không đứng ra đón tiếp.
Cũng không phải nói Mạnh Hàn đã không coi trọng Pháp Thánh Jerome. Pháp Thánh đại nhân đã sớm nói cho Mạnh Hàn biết, hắn sẽ người đến đầu tiên, quan sát tỉ mỉ phủ thành chủ của Mạnh Hàn. Sau khi Mạnh Hàn từ chối một phen, vẫn đáp ứng yêu cầu của Pháp Thánh Jerome, không tự mình ra nghênh đón. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là hắn không có chuyện gì. Vẫn còn có người khách quan trọng chờ hắn tự mình đứng ra tiếp đãi.
– Bá tước đại nhân Mars đến!
Ngoài cửa truyền đến một giọng nói, khiến mọi người lại bàn tán sôi nổi. Bá tước đại nhân, người lãnh đạo trực tiếp của Mạnh Hàn lại tự mình đến tham gia bữa tiệc rượu của Mạnh Hàn.
Chỉ có điều, mọi người mới bàn tán chưa được mấy chục giây, chợt nghe được một tin tức càng thêm chấn động.
– Tử tước Francis đại nhân đến!
– Hầu tước đại nhân đến!
Hai cha con lần lượt xuất hiện ở Hoàng Sa Thành. Nghe thấy tiếng người hầu ngoài cửa thông báo, những tiểu quý tộc trong đại sảnh quả thực không thể tin được vào tai của mình. Bên trong Công quốc, hầu tước đại nhân nhân vật cường thế có thể trực tiếp vật cổ tay với bệ hạ Đại Công lại tự mình chạy đến bữa tiệc rượu này?
Vừa nghĩ tới chuyện mình có thể được gặp hầu tước đại nhân, rất nhiều tiểu quý tộc không nhịn được kích động một hồi.