Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 289: Thí Luyện Ma Pháp

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Trong tâm trạng kích động đó, bước chân của viện trưởng Green cũng nhẹ hơn rất nhiều. Còn oán niệm của ma pháp sư Cosmo đã hoàn toàn không đáng nhắc tới. So với việc có thể có quan hệ tốt với Tinh Linh Tộc, đồng thời nhận được phương pháp giống như truyền kỳ kia, viện trưởng Green hoàn toàn có thể quên đi.

Tâm tình của viện trưởng Green như vậy. Nhưng tâm tình của vị ma pháp sư cung đình kia lại hoàn toàn khác hẳn. Mạnh Hàn thuận miệng nói ra điều đó, đã khiến hắn khiếp sợ không thôi.

Nghe ý tứ của Mạnh Hàn, dường như hắn có thể nhìn thấy nữ hoàng Tinh Linh bất cứ lúc nào. Ma pháp sư cung đình không giống với viện trưởng Green, chỉ suy nghĩ về học thuật. Ngoại trừ ma pháp ra, hắn càng quan tâm đến chính trị hơn.

Đối với Công quốc mà nói, nếu như có thể thật sự xây dựng mối liên hệ với Tinh Linh Tộc, như vậy sẽ mang đến lợi ích thực sự không có cách nào đánh giá được.

Tử tước nho nhỏ trước mắt này còn là ma pháp học đồ, hiển nhiên chí là hai sự ràng buộc. Có thể nhận được sự hữu nghị của Mạnh Hàn, vậy khác nào có thể có cơ hội tiếp cận với Tinh Linh Tộc.

Chuyện như vậy, hắn nhất định phải bẩm báo về phía quốc vương bệ hạ Công quốc. Cơ hội như vậy đối với bản thân ma pháp sư cung đình, đối với quốc vương bệ hạ, đối với Công quốc mà nói, đều không thể bỏ qua.

Trên thực tế, bất kể là viện trưởng Green hay ma pháp sư cung đình, đều không tồn tại bất kỳ nghi ngờ nào đối với việc Mạnh Hàn sẽ thông qua thí luyện ma pháp.

Người có thể đánh bại một ma pháp sư trung cấp còn không thể thông qua thí luyện ma pháp sao? Đây quả thực là đang nói đùa. Cho nên, thời điểm chuẩn bị bọn họ cũng không quá mức chăm chú. Dù sao đi nữa chỉ là làm cho có, cần gì phải mất công mất sức như vậy.

Lo lắng của Mạnh Hàn lại không có người nào biết được. Những người khác đều vô cùng thoải mái chờ đợi Mạnh Hàn thực hiện xong chuyện này.

Tất nhiên điều này lại phải ngoại trừ Đại ma pháp sư Cosmo ra. Thời điểm hắn đang muốn phát tin tức đi, lại đột nhiên phát hiện trong học viện đang hứng thú bừng bừng chuẩn bị cho Mạnh Hàn làm thí luyện ma pháp. Điều này khiến Cosmo thật sự cảm thấy mất mặt. Hắn sao có thể không phẫn nộ được?

– Hắn không được hai vị ma đạo sư đồng ý!

Sau khi Cosmo nhận được tin tức, trước tiên hắn đi tới tìm viện trưởng Green. Ở trước mặt viện trưởng, Cosmo thậm chí bỏ qua phong độ của một Đại ma pháp sư, bắt đầu gầm hét lên:

– Vì sao phải cho hắn tiến hành thí luyện ma pháp?

Đối mặt với sự “phản bội” của viện trưởng, Cosmo dường như đã đánh mất lý trí. Hắn hồn nhiên quên mất viện trưởng Green trước mắt hắn, từ đầu đến đuôi chính là một ma đạo sư.

– Hắn đã nhận được sự đồng ý của hai vị ma đạo sư.

Sắc mặt của viện trưởng Green lập trức trở nên âm trầm. Cosmo lại thất lễ như vậy rít gào ở trước mặt hắn. Nếu như không phải nể tình hắn là một thành viên trung thành đối với học viện, nói không chừng viện trưởng Green sẽ lập tức giở mặt:

– Mong tiên sinh chú ý tới lời nói của mình. Hiện tại tiên sinh đang nói chuyện với ai vậy?

Vừa nghe Viện trưởng nói vậy, Cosmo lập tức ý thức được mình không nên dùng giọng điệu như vậy. Nhưng nhìn thấy Mạnh Hàn ở bên kia lại đang tán gẫu vô cùng vui vẻ với lão đầu trông giữ thư viện, tâm tình Cosmo vừa trở nên bình tĩnh lại lập tức nổi giận:

– Ta không tin. Viện trưởng, ta không tin trong thời gian ngắn như vậy hắn lại có thể tìm được một vị ma đạo sư!

– Khải Văn tiên sinh, chính là một ma đạo sư!

Viện trưởng Green rất chăm chú nhìn về phía Cosmo giải thích.

– Không thể nào!

Cosmo lại quát to một tiếng. Hắn chỉ là một lão già trông coi thư viện mà thôi, sao có thể là một ma đạo sư được? Vậy nhất định là một sự gian lận nghiêm trọng. Đây chắc chắn là bê bối của học viện ma pháp.

– Cosmo tiên sinh, thỉnh tiên sinh chú ý lời nói của mình.

Viện trưởng Green không thể không nhắc nhở Cosmo lần nữa là giọng điệu nói chuyện:

– Tiên sinh nói vậy chính là sỉ nhục một vị ma đạo sư! Ba mươi năm trước đây, Khải Văn tiên sinh đã là một vị ma đạo sư rồi! Trong nghiệp đoàn ma pháp sư có ghi chép tường tận.

– Đại sư!

Cosmo thấy viện trưởng Green liều mạng bao che cho Mạnh Hàn như vậy, hắn không nhịn được đưa ánh mắt sang phía bên ma pháp sư cung đình, hi vọng có thể nhận được sự trợ giúp của hắn.

– Khải Văn tiên sinh, thật sự là một vị ma đạo sư.

Ma pháp sư cung đình nói, khiến tâm trạng Cosmo đột nhiên rơi xuống đáy cốc. Ngay cả ma pháp sư cung đình cũng nói như vậy, chuyện này nhất định không phải là trò lừa gạt… Nhưng để tiểu tử kia thông qua thí luyện ma pháp như vậy, Cosmo thật sự không cam lòng.

….

Khi nhìn thấy Mạnh Hàn cười hì hì dường như rất dửng dưng đi tới giữa ma pháp trận thí luyện ma pháp, không người nào có thể nhìn ra sự lo lắng trong lòng hắn.

Thí luyện ma pháp rất đơn giản. Thậm chí không cần Mạnh Hàn làm gì nữa. Chỉ cần thực lực của hắn đầy đủ, tất cả những cái này đều là do một ma pháp trận phức tạp thao tác. Tác dụng duy nhất của ma pháp trận chính là để Mạnh Hàn lập tức triệu hoán ra một con sủng vật ma pháp.

Đương nhiên Mạnh Hàn biết rõ về tình huống thực tế của mình. Nhưng hắn cũng không biết một ma pháp sư tiến hành lại thí luyện ma pháp có thể có ảnh hưởng gì hay không. Nhưng tình hình trước mắt đã không cho phép hắn do dự nữa. Hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, chờ đợi ma pháp trận chuyển động.

Sau khi viện trưởng Green tự mình khống chế, toàn ma pháp trận đều sáng lên. Mấy chục người xung quanh, đều đang lẳng lặng nhìn bên trong ma pháp trận phát sinh biến hóa. Vào lúc này, bất kỳ cũng không tiện quấy rầy.

Hào quang rực rỡ bao phủ toàn thân Mạnh Hàn. Một lực lượng không cách nào hình dung, dường như muốn phá thân thể Mạnh Hàn, tiến vào trong lục phủ ngũ tạng của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn chỉ nhận được ký ức lần đầu tiên thí luyện ma pháp từ trong ký ức Antonio, cũng không phải là vô cùng sâu sắc. Nhưng hiện tại hắn lại cảm nhận được vô cùng rõ ràng tư vị này.

Lực lượng vô hình này xông đi khắp nơi trái phải trên dưới, đều muốn tìm một chỗ đột phá trên thân thể Mạnh Hàn, Loại cảm giác này hết sức quen thuộc. Mạnh Hàn tự nhiên nhớ tới lúc mình ở trong phủ đệ Hoàng Sa Thành bị ma lực Benson tưới vào thân thể cũng có cảm giác như vậy. Thật sự quá giống. Chỉ có điều, cảm giác của ma pháp trận này dù sao vẫn khá ôn nhu, không mãnh liệt giống như là ma lực của Benson.

Chỉ có điều, lực lượng này lại không có cách nào tìm được chỗ nào thích hợp trên người Mạnh Hàn để đột phá. Nó không ngừng thử thăm dò bốn phía xung quanh. Đúng vào lúc này, trong không trung lại phát sinh biến hóa khôn lường. Đám mây sủng vật của Mạnh Hàn tập trung ở phía trên ma pháp trận, bắt đầu không ngừng xoay tròn.

Từ lần trước, sau khi bị Benson mạnh mẽ thổi tan một lần, trên đường Mạnh Hàn đến thành bảo cự thạch đã có ý định cắn nuốt tất cả những đám mây nhìn thấy. Điều này đã dẫn đến đám mây sủng vật sớm khôi phục lại nguyên khí.

Trong tâm trạng kích động đó, bước chân của viện trưởng Green cũng nhẹ hơn rất nhiều. Còn oán niệm của ma pháp sư Cosmo đã hoàn toàn không đáng nhắc tới. So với việc có thể có quan hệ tốt với Tinh Linh Tộc, đồng thời nhận được phương pháp giống như truyền kỳ kia, viện trưởng Green hoàn toàn có thể quên đi.

Tâm tình của viện trưởng Green như vậy. Nhưng tâm tình của vị ma pháp sư cung đình kia lại hoàn toàn khác hẳn. Mạnh Hàn thuận miệng nói ra điều đó, đã khiến hắn khiếp sợ không thôi.

Nghe ý tứ của Mạnh Hàn, dường như hắn có thể nhìn thấy nữ hoàng Tinh Linh bất cứ lúc nào. Ma pháp sư cung đình không giống với viện trưởng Green, chỉ suy nghĩ về học thuật. Ngoại trừ ma pháp ra, hắn càng quan tâm đến chính trị hơn.

Đối với Công quốc mà nói, nếu như có thể thật sự xây dựng mối liên hệ với Tinh Linh Tộc, như vậy sẽ mang đến lợi ích thực sự không có cách nào đánh giá được.

Tử tước nho nhỏ trước mắt này còn là ma pháp học đồ, hiển nhiên chí là hai sự ràng buộc. Có thể nhận được sự hữu nghị của Mạnh Hàn, vậy khác nào có thể có cơ hội tiếp cận với Tinh Linh Tộc.

Chuyện như vậy, hắn nhất định phải bẩm báo về phía quốc vương bệ hạ Công quốc. Cơ hội như vậy đối với bản thân ma pháp sư cung đình, đối với quốc vương bệ hạ, đối với Công quốc mà nói, đều không thể bỏ qua.

Trên thực tế, bất kể là viện trưởng Green hay ma pháp sư cung đình, đều không tồn tại bất kỳ nghi ngờ nào đối với việc Mạnh Hàn sẽ thông qua thí luyện ma pháp.

Người có thể đánh bại một ma pháp sư trung cấp còn không thể thông qua thí luyện ma pháp sao? Đây quả thực là đang nói đùa. Cho nên, thời điểm chuẩn bị bọn họ cũng không quá mức chăm chú. Dù sao đi nữa chỉ là làm cho có, cần gì phải mất công mất sức như vậy.

Lo lắng của Mạnh Hàn lại không có người nào biết được. Những người khác đều vô cùng thoải mái chờ đợi Mạnh Hàn thực hiện xong chuyện này.

Tất nhiên điều này lại phải ngoại trừ Đại ma pháp sư Cosmo ra. Thời điểm hắn đang muốn phát tin tức đi, lại đột nhiên phát hiện trong học viện đang hứng thú bừng bừng chuẩn bị cho Mạnh Hàn làm thí luyện ma pháp. Điều này khiến Cosmo thật sự cảm thấy mất mặt. Hắn sao có thể không phẫn nộ được?

– Hắn không được hai vị ma đạo sư đồng ý!

Sau khi Cosmo nhận được tin tức, trước tiên hắn đi tới tìm viện trưởng Green. Ở trước mặt viện trưởng, Cosmo thậm chí bỏ qua phong độ của một Đại ma pháp sư, bắt đầu gầm hét lên:

– Vì sao phải cho hắn tiến hành thí luyện ma pháp?

Đối mặt với sự “phản bội” của viện trưởng, Cosmo dường như đã đánh mất lý trí. Hắn hồn nhiên quên mất viện trưởng Green trước mắt hắn, từ đầu đến đuôi chính là một ma đạo sư.

– Hắn đã nhận được sự đồng ý của hai vị ma đạo sư.

Sắc mặt của viện trưởng Green lập trức trở nên âm trầm. Cosmo lại thất lễ như vậy rít gào ở trước mặt hắn. Nếu như không phải nể tình hắn là một thành viên trung thành đối với học viện, nói không chừng viện trưởng Green sẽ lập tức giở mặt:

– Mong tiên sinh chú ý tới lời nói của mình. Hiện tại tiên sinh đang nói chuyện với ai vậy?

Vừa nghe Viện trưởng nói vậy, Cosmo lập tức ý thức được mình không nên dùng giọng điệu như vậy. Nhưng nhìn thấy Mạnh Hàn ở bên kia lại đang tán gẫu vô cùng vui vẻ với lão đầu trông giữ thư viện, tâm tình Cosmo vừa trở nên bình tĩnh lại lập tức nổi giận:

– Ta không tin. Viện trưởng, ta không tin trong thời gian ngắn như vậy hắn lại có thể tìm được một vị ma đạo sư!

– Khải Văn tiên sinh, chính là một ma đạo sư!

Viện trưởng Green rất chăm chú nhìn về phía Cosmo giải thích.

– Không thể nào!

Cosmo lại quát to một tiếng. Hắn chỉ là một lão già trông coi thư viện mà thôi, sao có thể là một ma đạo sư được? Vậy nhất định là một sự gian lận nghiêm trọng. Đây chắc chắn là bê bối của học viện ma pháp.

– Cosmo tiên sinh, thỉnh tiên sinh chú ý lời nói của mình.

Viện trưởng Green không thể không nhắc nhở Cosmo lần nữa là giọng điệu nói chuyện:

– Tiên sinh nói vậy chính là sỉ nhục một vị ma đạo sư! Ba mươi năm trước đây, Khải Văn tiên sinh đã là một vị ma đạo sư rồi! Trong nghiệp đoàn ma pháp sư có ghi chép tường tận.

– Đại sư!

Cosmo thấy viện trưởng Green liều mạng bao che cho Mạnh Hàn như vậy, hắn không nhịn được đưa ánh mắt sang phía bên ma pháp sư cung đình, hi vọng có thể nhận được sự trợ giúp của hắn.

– Khải Văn tiên sinh, thật sự là một vị ma đạo sư.

Ma pháp sư cung đình nói, khiến tâm trạng Cosmo đột nhiên rơi xuống đáy cốc. Ngay cả ma pháp sư cung đình cũng nói như vậy, chuyện này nhất định không phải là trò lừa gạt… Nhưng để tiểu tử kia thông qua thí luyện ma pháp như vậy, Cosmo thật sự không cam lòng.

….

Khi nhìn thấy Mạnh Hàn cười hì hì dường như rất dửng dưng đi tới giữa ma pháp trận thí luyện ma pháp, không người nào có thể nhìn ra sự lo lắng trong lòng hắn.

Thí luyện ma pháp rất đơn giản. Thậm chí không cần Mạnh Hàn làm gì nữa. Chỉ cần thực lực của hắn đầy đủ, tất cả những cái này đều là do một ma pháp trận phức tạp thao tác. Tác dụng duy nhất của ma pháp trận chính là để Mạnh Hàn lập tức triệu hoán ra một con sủng vật ma pháp.

Đương nhiên Mạnh Hàn biết rõ về tình huống thực tế của mình. Nhưng hắn cũng không biết một ma pháp sư tiến hành lại thí luyện ma pháp có thể có ảnh hưởng gì hay không. Nhưng tình hình trước mắt đã không cho phép hắn do dự nữa. Hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, chờ đợi ma pháp trận chuyển động.

Sau khi viện trưởng Green tự mình khống chế, toàn ma pháp trận đều sáng lên. Mấy chục người xung quanh, đều đang lẳng lặng nhìn bên trong ma pháp trận phát sinh biến hóa. Vào lúc này, bất kỳ cũng không tiện quấy rầy.

Hào quang rực rỡ bao phủ toàn thân Mạnh Hàn. Một lực lượng không cách nào hình dung, dường như muốn phá thân thể Mạnh Hàn, tiến vào trong lục phủ ngũ tạng của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn chỉ nhận được ký ức lần đầu tiên thí luyện ma pháp từ trong ký ức Antonio, cũng không phải là vô cùng sâu sắc. Nhưng hiện tại hắn lại cảm nhận được vô cùng rõ ràng tư vị này.

Lực lượng vô hình này xông đi khắp nơi trái phải trên dưới, đều muốn tìm một chỗ đột phá trên thân thể Mạnh Hàn, Loại cảm giác này hết sức quen thuộc. Mạnh Hàn tự nhiên nhớ tới lúc mình ở trong phủ đệ Hoàng Sa Thành bị ma lực Benson tưới vào thân thể cũng có cảm giác như vậy. Thật sự quá giống. Chỉ có điều, cảm giác của ma pháp trận này dù sao vẫn khá ôn nhu, không mãnh liệt giống như là ma lực của Benson.

Chỉ có điều, lực lượng này lại không có cách nào tìm được chỗ nào thích hợp trên người Mạnh Hàn để đột phá. Nó không ngừng thử thăm dò bốn phía xung quanh. Đúng vào lúc này, trong không trung lại phát sinh biến hóa khôn lường. Đám mây sủng vật của Mạnh Hàn tập trung ở phía trên ma pháp trận, bắt đầu không ngừng xoay tròn.

Từ lần trước, sau khi bị Benson mạnh mẽ thổi tan một lần, trên đường Mạnh Hàn đến thành bảo cự thạch đã có ý định cắn nuốt tất cả những đám mây nhìn thấy. Điều này đã dẫn đến đám mây sủng vật sớm khôi phục lại nguyên khí.

Chọn tập
Bình luận