Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 659: Danh Tiếng Kiếm Tiền

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Phía trên văn tự này đã được đánh dấu rất toàn diện. Phía trước bản vẽ thiết kế, Grace và Elyse đứng ở hai bên trái phải, nở một nụ cười dịu dàng, chờ mọi người đặt câu hỏi. Nếu như bọn họ đã muốn bán đấu giá, đương nhiên phải giải thích cho mọi người hiểu rõ ràng hơn.

Không ai còn tuân thủ lễ nghi quý tộc gì nữa. Mỗi người đều phấn đấu quên mình chen chúc về đằng trước. Chỉ có điều rất nhanh, các cận vệ quân liền khiến mọi người nhớ ra, nơi đây vẫn là ở trên địa bàn của Mạnh Hàn. Điều Mạnh Hàn không thích nhất, chính là có người gây sự ở trên địa bàn của hắn. Ngay lập tức, tất cả mọi người liền trở nên quy củ hơn rất nhiều. Tất cả mọi người đều dựa theo trình tự trước sau, bắt đầu lần lượt từng người một đặt câu hỏi.

Rất nhanh mọi người liền phát hiện ra, hiện tại buổi bán đấu giá còn chưa bắt đầu, những câu hỏi của người khác cũng có nội dung tương tự với điều bản thân mình muốn hỏi. Bọn họ cuối cùng đã trở nên hoàn toàn bình tĩnh, lẳng lặng nghe Grace và Elyse giải thích.

Hai nàng hỏi gì đáp nấy. Những bản vẽ thiết kế này, Mạnh Hàn đã sớm giải thích qua với các nàng. Lấy thân phận của Mạnh Hàn cũng không thể nào tự mình giải thích. Tất nhiên đây chính là nhiệm vụ của hai nàng.

Về công năng của mỗi một khu vực, các nàng đều giải thích tỉ mỉ.

Điều các quý tộc quan tâm nhất chính là khu dân cư cao cấp. Mà các thương nhân lại quan tâm nhiều hơn tới khu buôn bán. Grace và Elyse giải thích vô cùng đúng chỗ. Thậm chí ngay cả việc tại sao trụ sở của ba nghiệp đoàn lớn hai đại đế quốc lại được thiết kế bố trí ỡ những chỗ này cũng nói rõ rằng từng mục một. Đồng thời, các nàng còn dựa theo luận điệu văn hóa nghệ thuật kéo theo phát triển kinh tế của Mạnh Hàn nói qua một lần, quả thực khiến những người này xưa nay chưa từng suy nghĩ qua cũng được mở mang tầm mắt.

Tất nhiên, biểu hiện của Grace và Elyse đều được mọi người chú ý. Rất nhiều người bắt đầu ước ao được giống như Mạnh Hàn, có thể tìm được hai vị mỹ nữ tuyệt sắc như vậy làm quản gia của hắn, còn quản lý toàn bộ Hoàng Sa thành tốt như vậy. Chỉ có điều ước ao thì ước ao, mọi người lại không thể không than thở. Diễm phúc như vậy cũng chỉ có bá tước Antonio có thể chịu đựng được. Những người khác cho dù có can đảm, cũng không có năng lực chống lại nguyền rủa của cặp sinh đôi.

– Ta mạo muội hỏi một câu, cái thành mới này dự định sẽ xây dựng ở chỗ nào?

Cuối cùng, còn là một vị bá tước hỏi câu nói này. Vấn đề của hắn khiến tất cả mọi người đều dựng lên lỗ tai. Vừa rồi, tất cả mọi người chìm đắm trong thiết kế than thở và khả năng tương lai thu được bao nhiêu kim tệ, nhưng quên hỏi một điều, cái thành mới này rốt cuộc là xây dựng ở chỗ nào.

– Trung tâm sa mạc, vị trí của thu đô vương triều Lưu Kim trước kia.

Giọng nói của Mạnh Hàn từ phía sau mọi người truyền đến. Vấn đề này để hắn giải thích vẫn hợp lý hơn một chút:

– Mọi người không nên quên, hiện tại nơi này cũng là lãnh địa của ta!

– Bá tước đại nhân, lãnh địa của ngươi chỉ có một nửa sa mạc. Những mặt khác đều là các công quốc xung quanh. Có người rất rõ ràng phạm vi lãnh địa của Mạnh Hàn, không nhẹ không nặng nhắc nhở một câu, đồng thời cũng nhắc nhở Mạnh Hàn, sa mạc không chỉ là công quốc Transco.

– Những công quốc ở xung quanh sa mạc đã bị Tinh Linh tộc mua toàn bộ.

Mạnh Hàn nói một câu này, lại một lần nữa dấy lên một đợt sóng lớn. Tinh Linh tộc sẽ mua về nửa sa mạc còn lại? Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

– Nguyên nhân cụ thể thế nào ta không giải thích nhiều. Tin tưởng nhiều nhất trong nửa năm nữa, mọi người sẽ biết.

Mạnh Hàn cũng không giải thích tỉ mỉ cho mọi người, chỉ ngồi ở tại chỗ, hào khí vượt mây nói một câu:

– Đã bao giờ chư vị thấy ta làm chuyện buôn bán lỗ vốn hay chưa?

Cho dù là một vị Kiếm Thần thêm vào Pháp Thần đứng ở trước mặt Mạnh Hàn đảm bảo cho hắn, cũng không hữu hiệu bằng một câu nói kia của Mạnh Hàn.

Ban đầu vốn có một vài người kích động, trong nháy mắt tâm tình đã trở nên bình tĩnh. Mà có vài người có chút nghi ngờ lại lập tức bắt đầu cân nhắc, mình có thể nương theo cơ hội lần này, mò được lợi ích gì tốt. Càng có nhiều người hơn nữa lại đoán được sẽ phát sinh điều gì. Nhưng cũng không có một người nào tỏ ra nghi ngờ đối với câu nói này của Mạnh Hàn.

Mạnh Hàn đã dùng lượng lớn của cải mà mình thu được trong hai năm qua, chứng thực với mọi người, trên phương diện kinh thương, không ai có thể so sánh được với hắn. Cho dù là những gia tộc buôn bán lâu năm cũng vậy. Không có một người nào có thể trong tình trạng mỗi ngày chỉ thu nhập vào ba ngân tệ còn muốn phải sống một ngàn người trên cơ sở tay trắng dựng nghiệp, chỉ dựa vào thời gian hai năm ngắn ngủi đã lấy được kim tệ lên tới con số hàng triệu. Mà Mạnh Hàn làm được tất cả những điều này. Hơn nữa hắn còn làm được ở nơi nguyền rủa, nơi mọi người ban đầu nghe thấy liền biến sắc.

Đúng như Mạnh Hàn đã nói, ai từng thấy hắn làm chuyện buôn bán lỗ vốn bao giờ?

Mạnh Hàn nói như thế, quả thực chính là trực tiếp đánh một liều thuốc kích thích cho mọi người. Nếu nói người tập trung của cải nhiều nhất đối với thành mới này. Chỉ sợ cho dù là Mạnh Hàn, hắn không chỉ muốn tập trung vào các loại xây dựng các phương tiện ngầm, còn phải chịu trách nhiệm làm đường, quân doanh cùng với xây dựng các loại phương tiện công cộng.

Những điều này không cần phải nói, chỉ riêng lãnh chúa phủ và nhà hát lớn cùng sàn đấu giá, cho dù là đối với những người ở đây mà nói, cũng sẽ là giá trên trời. Cho dù bọn họ có thêm tiền nữa cũng không thể nào tập trung vào đó hai triệu kim tệ, xây dựng một toà lãnh chúa phủ sa hoa chứ? Mà sau khi tin tức lãnh chúa phủ bị tổn hại truyền tới, cũng đã một phần xác nhận được giá trị lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn.

Mọi người gần như đều có cùng một tâm tư. Nếu như Mạnh Hàn tập trung mấy ngàm vạn kim tệ vào Hoàng Sa Thành mới này chỉ vì muốn dụ dỗ mấy vạn kim tệ trên tay bọn họ, vậy tổn thất cho cái thành mới này không phải có chút cao quá hay sao? Đây quả thực là chuyện không thể nào. Hoặc là nói, căn bản sẽ không có chuyện như vậy. Giải thích duy nhất chính là, đây là một chuyện làm ăn phát tài của Mạnh Hàn. Mà lần này mọi người vẫn có khả năng được leo lên chiếc xe của Mạnh Hàn.

– Bá tước đại nhân, ngài nói cho chúng ta biết rõ thêm một chút nữa, chúng ta phải làm thế nào mới có thể vào ở thành mới của ngài đi!

Sau một thời gian hỗn loạn ngắn ngủi, rốt cuộc đã có người mở miệng, nói ra chủ đề mấu chốt nhất. Trong lúc nhất thời, mọi người lập tức thi nhau phụ họa.

Điều kiện vào ở trong thành mới rất đơn giản. Trên bản vẽ quy hoạch của Mạnh Hàn, vẽ ra mấy trăm khu vực nhỏ. Người cảm thấy hứng thú đều có thể mua. Những khu vực này, từ khu dân cư cao cấp đến khu buôn bán đều có. Hơn nữa người nơi này chiếm một phần vẫn còn dưa.

Thương nghiệp điền sản còn nói được, mỗi người đều có thể cạnh tranh. Nhưng khu dân cư cao cấp lại có sự hạn chế nghiêm ngặt.

Phía trên văn tự này đã được đánh dấu rất toàn diện. Phía trước bản vẽ thiết kế, Grace và Elyse đứng ở hai bên trái phải, nở một nụ cười dịu dàng, chờ mọi người đặt câu hỏi. Nếu như bọn họ đã muốn bán đấu giá, đương nhiên phải giải thích cho mọi người hiểu rõ ràng hơn.

Không ai còn tuân thủ lễ nghi quý tộc gì nữa. Mỗi người đều phấn đấu quên mình chen chúc về đằng trước. Chỉ có điều rất nhanh, các cận vệ quân liền khiến mọi người nhớ ra, nơi đây vẫn là ở trên địa bàn của Mạnh Hàn. Điều Mạnh Hàn không thích nhất, chính là có người gây sự ở trên địa bàn của hắn. Ngay lập tức, tất cả mọi người liền trở nên quy củ hơn rất nhiều. Tất cả mọi người đều dựa theo trình tự trước sau, bắt đầu lần lượt từng người một đặt câu hỏi.

Rất nhanh mọi người liền phát hiện ra, hiện tại buổi bán đấu giá còn chưa bắt đầu, những câu hỏi của người khác cũng có nội dung tương tự với điều bản thân mình muốn hỏi. Bọn họ cuối cùng đã trở nên hoàn toàn bình tĩnh, lẳng lặng nghe Grace và Elyse giải thích.

Hai nàng hỏi gì đáp nấy. Những bản vẽ thiết kế này, Mạnh Hàn đã sớm giải thích qua với các nàng. Lấy thân phận của Mạnh Hàn cũng không thể nào tự mình giải thích. Tất nhiên đây chính là nhiệm vụ của hai nàng.

Về công năng của mỗi một khu vực, các nàng đều giải thích tỉ mỉ.

Điều các quý tộc quan tâm nhất chính là khu dân cư cao cấp. Mà các thương nhân lại quan tâm nhiều hơn tới khu buôn bán. Grace và Elyse giải thích vô cùng đúng chỗ. Thậm chí ngay cả việc tại sao trụ sở của ba nghiệp đoàn lớn hai đại đế quốc lại được thiết kế bố trí ỡ những chỗ này cũng nói rõ rằng từng mục một. Đồng thời, các nàng còn dựa theo luận điệu văn hóa nghệ thuật kéo theo phát triển kinh tế của Mạnh Hàn nói qua một lần, quả thực khiến những người này xưa nay chưa từng suy nghĩ qua cũng được mở mang tầm mắt.

Tất nhiên, biểu hiện của Grace và Elyse đều được mọi người chú ý. Rất nhiều người bắt đầu ước ao được giống như Mạnh Hàn, có thể tìm được hai vị mỹ nữ tuyệt sắc như vậy làm quản gia của hắn, còn quản lý toàn bộ Hoàng Sa thành tốt như vậy. Chỉ có điều ước ao thì ước ao, mọi người lại không thể không than thở. Diễm phúc như vậy cũng chỉ có bá tước Antonio có thể chịu đựng được. Những người khác cho dù có can đảm, cũng không có năng lực chống lại nguyền rủa của cặp sinh đôi.

– Ta mạo muội hỏi một câu, cái thành mới này dự định sẽ xây dựng ở chỗ nào?

Cuối cùng, còn là một vị bá tước hỏi câu nói này. Vấn đề của hắn khiến tất cả mọi người đều dựng lên lỗ tai. Vừa rồi, tất cả mọi người chìm đắm trong thiết kế than thở và khả năng tương lai thu được bao nhiêu kim tệ, nhưng quên hỏi một điều, cái thành mới này rốt cuộc là xây dựng ở chỗ nào.

– Trung tâm sa mạc, vị trí của thu đô vương triều Lưu Kim trước kia.

Giọng nói của Mạnh Hàn từ phía sau mọi người truyền đến. Vấn đề này để hắn giải thích vẫn hợp lý hơn một chút:

– Mọi người không nên quên, hiện tại nơi này cũng là lãnh địa của ta!

– Bá tước đại nhân, lãnh địa của ngươi chỉ có một nửa sa mạc. Những mặt khác đều là các công quốc xung quanh. Có người rất rõ ràng phạm vi lãnh địa của Mạnh Hàn, không nhẹ không nặng nhắc nhở một câu, đồng thời cũng nhắc nhở Mạnh Hàn, sa mạc không chỉ là công quốc Transco.

– Những công quốc ở xung quanh sa mạc đã bị Tinh Linh tộc mua toàn bộ.

Mạnh Hàn nói một câu này, lại một lần nữa dấy lên một đợt sóng lớn. Tinh Linh tộc sẽ mua về nửa sa mạc còn lại? Chuyện này rốt cuộc là thế nào?

– Nguyên nhân cụ thể thế nào ta không giải thích nhiều. Tin tưởng nhiều nhất trong nửa năm nữa, mọi người sẽ biết.

Mạnh Hàn cũng không giải thích tỉ mỉ cho mọi người, chỉ ngồi ở tại chỗ, hào khí vượt mây nói một câu:

– Đã bao giờ chư vị thấy ta làm chuyện buôn bán lỗ vốn hay chưa?

Cho dù là một vị Kiếm Thần thêm vào Pháp Thần đứng ở trước mặt Mạnh Hàn đảm bảo cho hắn, cũng không hữu hiệu bằng một câu nói kia của Mạnh Hàn.

Ban đầu vốn có một vài người kích động, trong nháy mắt tâm tình đã trở nên bình tĩnh. Mà có vài người có chút nghi ngờ lại lập tức bắt đầu cân nhắc, mình có thể nương theo cơ hội lần này, mò được lợi ích gì tốt. Càng có nhiều người hơn nữa lại đoán được sẽ phát sinh điều gì. Nhưng cũng không có một người nào tỏ ra nghi ngờ đối với câu nói này của Mạnh Hàn.

Mạnh Hàn đã dùng lượng lớn của cải mà mình thu được trong hai năm qua, chứng thực với mọi người, trên phương diện kinh thương, không ai có thể so sánh được với hắn. Cho dù là những gia tộc buôn bán lâu năm cũng vậy. Không có một người nào có thể trong tình trạng mỗi ngày chỉ thu nhập vào ba ngân tệ còn muốn phải sống một ngàn người trên cơ sở tay trắng dựng nghiệp, chỉ dựa vào thời gian hai năm ngắn ngủi đã lấy được kim tệ lên tới con số hàng triệu. Mà Mạnh Hàn làm được tất cả những điều này. Hơn nữa hắn còn làm được ở nơi nguyền rủa, nơi mọi người ban đầu nghe thấy liền biến sắc.

Đúng như Mạnh Hàn đã nói, ai từng thấy hắn làm chuyện buôn bán lỗ vốn bao giờ?

Mạnh Hàn nói như thế, quả thực chính là trực tiếp đánh một liều thuốc kích thích cho mọi người. Nếu nói người tập trung của cải nhiều nhất đối với thành mới này. Chỉ sợ cho dù là Mạnh Hàn, hắn không chỉ muốn tập trung vào các loại xây dựng các phương tiện ngầm, còn phải chịu trách nhiệm làm đường, quân doanh cùng với xây dựng các loại phương tiện công cộng.

Những điều này không cần phải nói, chỉ riêng lãnh chúa phủ và nhà hát lớn cùng sàn đấu giá, cho dù là đối với những người ở đây mà nói, cũng sẽ là giá trên trời. Cho dù bọn họ có thêm tiền nữa cũng không thể nào tập trung vào đó hai triệu kim tệ, xây dựng một toà lãnh chúa phủ sa hoa chứ? Mà sau khi tin tức lãnh chúa phủ bị tổn hại truyền tới, cũng đã một phần xác nhận được giá trị lãnh chúa phủ của Mạnh Hàn.

Mọi người gần như đều có cùng một tâm tư. Nếu như Mạnh Hàn tập trung mấy ngàm vạn kim tệ vào Hoàng Sa Thành mới này chỉ vì muốn dụ dỗ mấy vạn kim tệ trên tay bọn họ, vậy tổn thất cho cái thành mới này không phải có chút cao quá hay sao? Đây quả thực là chuyện không thể nào. Hoặc là nói, căn bản sẽ không có chuyện như vậy. Giải thích duy nhất chính là, đây là một chuyện làm ăn phát tài của Mạnh Hàn. Mà lần này mọi người vẫn có khả năng được leo lên chiếc xe của Mạnh Hàn.

– Bá tước đại nhân, ngài nói cho chúng ta biết rõ thêm một chút nữa, chúng ta phải làm thế nào mới có thể vào ở thành mới của ngài đi!

Sau một thời gian hỗn loạn ngắn ngủi, rốt cuộc đã có người mở miệng, nói ra chủ đề mấu chốt nhất. Trong lúc nhất thời, mọi người lập tức thi nhau phụ họa.

Điều kiện vào ở trong thành mới rất đơn giản. Trên bản vẽ quy hoạch của Mạnh Hàn, vẽ ra mấy trăm khu vực nhỏ. Người cảm thấy hứng thú đều có thể mua. Những khu vực này, từ khu dân cư cao cấp đến khu buôn bán đều có. Hơn nữa người nơi này chiếm một phần vẫn còn dưa.

Thương nghiệp điền sản còn nói được, mỗi người đều có thể cạnh tranh. Nhưng khu dân cư cao cấp lại có sự hạn chế nghiêm ngặt.

Chọn tập
Bình luận