Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 491: Kéo Người Xuống Nước (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Tuy nhiên thật may, tố chất thần kinh của thế tử cũng không kéo dài quá lâu. Rất nhanh hắn đã khôi phục lại bình thường. Tuy nhiên trong miệng hắn lại nói một câu khiến người ta nghe không hiểu:

– Nếu có tiền như thế, như vậy hãy để tất cả thuộc về ta đi!

Phía bên Mạnh Hàn không có phản ứng lại, cũng không có nghĩa là những hộ vệ của thế tử điện hạ không có phản ứng lại. Bọn họ theo thế tử trong thời gian lâu như vậy, chuyện cưỡng đoạt ép nữ tử lương thiện làm kỹ nữ cũng không phải chưa từng làm. Đây chỉ là việc nhỏ như con thỏ. Điều duy nhất khiến bọn họ lưu ý, chính là nơi này không phải là địa bàn của bọn họ. Tuy nhiên, có vẻ như bên cạnh Tử tước Antonio ngông cuồng trước mắt này không có hộ vệ nào. Không phải như vậy sao?

Tuy rằng thế tử đã phát ra tín hiệu, nhưng phản ứng đầu tiên của đám hộ vệ vẫn là nhìn về thủ lĩnh của mình, vị Kiếm Thánh kia. Không nhìn thì thôi, bọn họ vừa nhìn lập tức cuống lên. Lúc này thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh lại đầu đầy mồ hôi, hơn nữa toàn thân đang không ngừng run rẩy. Nếu như đứng ở phía đối diện hắn, có thể nhìn thấy trong ánh mắt hắn có một tia tuyệt vọng.

Không sai, là tuyệt vọng. Bản thân thủ lĩnh Kiếm Thánh bị khí thế của đối thủ không biết tên áp chế không có cách nào nhúc nhích không có cách nào lên tiếng. Nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại. Hắn có thể nghe thấy thế tử của mình và Mạnh Hàn nói chuyện với nhau. Thậm chí dự định cuối cùng của thế tử hắn cũng đã nghe vào trong tai. Chỉ có điều càng như vậy, hắn càng cảm thấy tuyệt vọng.

Thế tử nói vậy là dự định thừa dịp nơi này không có những người khác, muốn giết chết Mạnh Hàn. Nhưng điều này cũng có nghĩa là nếu như đối phương muốn giết chết nhóm người mình, tương tự cũng sẽ không có người nhìn thấy. Bi kịch chính là, hộ vệ đối phương thậm chí không hiện thân, mình ngay cả nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích. Càng bi kịch hơn chính là, người bên phe mình trừ mình ra, những người khác vẫn không biết chuyện, đang định động thủ.

-Ngu ngốc!

Giọng nói của Mạnh Hàn lại truyền đến trong tai mọi người. Bất quá lần này tất cả hộ vệ và ma pháp sư đều ý thức được có điểm không ổn.

Không biết từ lúc nào, xung quanh bọn họ lại xuất hiện mấy chục Tinh Linh. Tất cả đã bao vây chặt bọn họ vào giữa. Bên trong bọn họ, thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh là người mạnh nhất, lúc này lại đang bịt cổ họng của mình, không ngừng phát ra âm thanh ha ha. Máu đỏ tươi dường như đang dâng trào từ chỗ hắn bịt chặt, chảy ra ngoài.

Mọi người hoảng hốt. Đối phương động tay lúc nào bọn họ còn không chú ý. Trong lúc kinh hãi, bọn họ lại đột nhiên cảm thấy cổ họng của mình cũng đau đớn. Một nhiệt lưu từ trên yết hầu bắt đầu lan tràn. Khí lực trong cơ thể lại càng ngày càng nhỏ. Trước mắt là một vùng tăm tối.

Bá tước Richard nhìn thấy những Tinh Linh này im hơi lặng tiếng xuất hiện ở trước mặt mình. Sau đó trong nháy mắt tất cả những hộ vệ của mình liền bịt chặt cổ họng ngã xuống. Trong một khắc kia, bá tước Richard chưa từng cảm giác mình sẽ sợ hãi như vậy.

– Dám nói công chúa điện hạ của chúng ta là nô lệ của con người, ngươi vẫn là người đầu tiên!

Một giọng nói khiến người ta cảm thấy thấu xương truyền đến, giống như vang lên ngay bên tai hắn.

Hắn cũng không phủ nhận. Hắn cũng nói công chúa điện hạ là nô lệ!

Bá tước Richard bắt đầu ở tại chỗ lớn tiếng kêu gào. Ngón tay hắn lại chỉ vào Mạnh Hàn. Vào lúc này, có thể kéo thêm một người xuống nước thì tốt bấy nhiêu.

Bá tước Richard kêu lên một tiếng này, lại khiến lực chú ý của một đám hộ vệ Tinh Linh chuyển đến trên người Mạnh Hàn. Vừa nãy Mạnh Hàn thừa dịp công chúa điện hạ hứng thú, không chỉ mượn cơ hội chiếm tiện nghi, hơn nữa còn bảo công chúa điện hạ đấm bóp cho hắn. Đây quả thực là tội bất kính. Đám hộ vệ tức giận đối với Mạnh Hàn, cũng không phải không có lý do.

Về phần lý do bá tước Richard nói ra, lại hoàn toàn không đặt lên mặt bàn. Công chúa điện cùng Mạnh Hàn chơi đùa, sao có thể coi là thật? Tuy nhiên, bá tước Richard vừa nhìn thấy những hộ vệ này có chút tức giận, ngây thơ tưởng rằng lời nói của mình có tác dụng, bắt đầu ở một bên thêm mắm dặm muối:

Trên thực tế, thời điểm ta nói muốn mua nô lệ Tinh Linh, hắn cũng không hề phản đối. Hơn nữa hắn còn để ta định giá, không phải sao? Hắn căn bản không xem trọng chủ nhân của các ngươi, bằng không cũng sẽ không đùa như vậy! Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với chủ nhân các ngươi!

Đám hộ vệ đã chết tạo ra áp lực cực lớn đối với bá tước Richard. Hơn nữa chính hắn cũng biết, tên tuổi mình là thế tử thân vương, tên tuổi của bá tước đại nhân, căn bản không thể kiêu ngạo nổi trước mặt các Tinh Linh. Quan trọng hơn là hiện tại hắn phát hiện, nếu như mình còn không làm gì, sợ rằng ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi.

Dưới tình huống này, bá tước Richard giống như gia hỏa sắp chết chìm, tùy tiện nắm lấy một cọng rơm rạ cũng không muốn thả ra. Cho dù mình không leo lên bờ được, cũng phải kéo người trên bờ người xuống nước. Sau khi biết được thân phận Mạnh Hàn, cũng biết hắn và Tinh Linh Tộc có quan hệ tốt đẹp, bá tước Richard lại bắt đầu hành động như vậy. Nói không chừng Mạnh Hàn có thể dựa vào loại quan hệ này thoát thân, hắn cũng có thể tránh gặp vận rủi. Còn sau đó sẽ như thế nào, đó lại là chuyện sau này.

Không thể không nói, loại chiêu số chính trị này hắn cũng được coi là gia học uyên thâm. Cho dù hắn là một công tử bột, nhưng mỗi ngày mưa dầm thấm đất, tất nhiên cũng có không ít kiến thức. Tuy rằng thủ pháp thao tác còn rất non nớt, nhưng đối với những hộ vệ Tinh Linh này, hình như đã đủ rồi. Lửa giận trong ánh mắt đám hộ vệ Tinh Linh có vẻ lại tăng thêm một tầng.

– Thế tử điện hạ, ngươi không cảm thấy, ngươi nói những lời này căn bản không có tác dụng gì sao?

Mạnh Hàn hơi mỉm cười:

– Ta tôn kính hay không tôn kính bằng hữu Tinh Linh, đó là chuyện của ta. Nhưng ngươi mới là người coi bọn họ thành nô lệ, mà không phải là ta!

– Ngươi sẽ để bằng hữu của ngươi đấm chân bóp vai cho ngươi sao?

Thấy đám hộ vệ Tinh Linh đứng yên tại chỗ, trong lòng bá tước Richard cũng yên tâm thêm vài phần. Hắn bắt đầu công kích mãnh liệt Mạnh Hàn:

– Trong lòng ngươi căn bản đang sỉ nhục bằng hữu Tinh Linh của ngươi! Ngươi rõ ràng đang sử dụng bọn họ như nô lệ Tinh Linh!

– Vậy thì thế nào? Mắc mớ gì đến ngươi?

Mạnh Hàn cảm giác được bàn tay đang đấm bóp phía sau lưng mình có phần thêm lực. Dường như tiểu ma nữ cảm thấy còn chưa đủ đặc sắc, đang dùng phương thức này thúc giục hắn. Điều đó khiến Mạnh Hàn cũng trở nên hung hăng càn quấy hơn:

– Vẫn nói, ngươi cảm thấy, lúc ngươi chết có ta làm bạn, ngươi sẽ chết an tâm hơn một chút sao?

– Nếu như ta có phán đoán sai lầm đối với mấy vị nữ Tinh Linh tôn quý này, đó hoàn toàn là bởi vì ngươi.

Bá tước Richard nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, lúc này hồn phi phách tán. Nhưng hắn lại không lo được nhiều như vậy. Hắn liền nói ra mục đích ban đầu của mình:

– Ngươi không thể đứng nhìn ta chết được. Ta là thế tử thân vương của vương quốc Ngũ Tư. Nếu như ngươi có thể cứu ta, ta nhất định sẽ hậu tạ!

Tuy nhiên thật may, tố chất thần kinh của thế tử cũng không kéo dài quá lâu. Rất nhanh hắn đã khôi phục lại bình thường. Tuy nhiên trong miệng hắn lại nói một câu khiến người ta nghe không hiểu:

– Nếu có tiền như thế, như vậy hãy để tất cả thuộc về ta đi!

Phía bên Mạnh Hàn không có phản ứng lại, cũng không có nghĩa là những hộ vệ của thế tử điện hạ không có phản ứng lại. Bọn họ theo thế tử trong thời gian lâu như vậy, chuyện cưỡng đoạt ép nữ tử lương thiện làm kỹ nữ cũng không phải chưa từng làm. Đây chỉ là việc nhỏ như con thỏ. Điều duy nhất khiến bọn họ lưu ý, chính là nơi này không phải là địa bàn của bọn họ. Tuy nhiên, có vẻ như bên cạnh Tử tước Antonio ngông cuồng trước mắt này không có hộ vệ nào. Không phải như vậy sao?

Tuy rằng thế tử đã phát ra tín hiệu, nhưng phản ứng đầu tiên của đám hộ vệ vẫn là nhìn về thủ lĩnh của mình, vị Kiếm Thánh kia. Không nhìn thì thôi, bọn họ vừa nhìn lập tức cuống lên. Lúc này thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh lại đầu đầy mồ hôi, hơn nữa toàn thân đang không ngừng run rẩy. Nếu như đứng ở phía đối diện hắn, có thể nhìn thấy trong ánh mắt hắn có một tia tuyệt vọng.

Không sai, là tuyệt vọng. Bản thân thủ lĩnh Kiếm Thánh bị khí thế của đối thủ không biết tên áp chế không có cách nào nhúc nhích không có cách nào lên tiếng. Nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại. Hắn có thể nghe thấy thế tử của mình và Mạnh Hàn nói chuyện với nhau. Thậm chí dự định cuối cùng của thế tử hắn cũng đã nghe vào trong tai. Chỉ có điều càng như vậy, hắn càng cảm thấy tuyệt vọng.

Thế tử nói vậy là dự định thừa dịp nơi này không có những người khác, muốn giết chết Mạnh Hàn. Nhưng điều này cũng có nghĩa là nếu như đối phương muốn giết chết nhóm người mình, tương tự cũng sẽ không có người nhìn thấy. Bi kịch chính là, hộ vệ đối phương thậm chí không hiện thân, mình ngay cả nhúc nhích cũng không dám nhúc nhích. Càng bi kịch hơn chính là, người bên phe mình trừ mình ra, những người khác vẫn không biết chuyện, đang định động thủ.

-Ngu ngốc!

Giọng nói của Mạnh Hàn lại truyền đến trong tai mọi người. Bất quá lần này tất cả hộ vệ và ma pháp sư đều ý thức được có điểm không ổn.

Không biết từ lúc nào, xung quanh bọn họ lại xuất hiện mấy chục Tinh Linh. Tất cả đã bao vây chặt bọn họ vào giữa. Bên trong bọn họ, thủ lĩnh hộ vệ Kiếm Thánh là người mạnh nhất, lúc này lại đang bịt cổ họng của mình, không ngừng phát ra âm thanh ha ha. Máu đỏ tươi dường như đang dâng trào từ chỗ hắn bịt chặt, chảy ra ngoài.

Mọi người hoảng hốt. Đối phương động tay lúc nào bọn họ còn không chú ý. Trong lúc kinh hãi, bọn họ lại đột nhiên cảm thấy cổ họng của mình cũng đau đớn. Một nhiệt lưu từ trên yết hầu bắt đầu lan tràn. Khí lực trong cơ thể lại càng ngày càng nhỏ. Trước mắt là một vùng tăm tối.

Bá tước Richard nhìn thấy những Tinh Linh này im hơi lặng tiếng xuất hiện ở trước mặt mình. Sau đó trong nháy mắt tất cả những hộ vệ của mình liền bịt chặt cổ họng ngã xuống. Trong một khắc kia, bá tước Richard chưa từng cảm giác mình sẽ sợ hãi như vậy.

– Dám nói công chúa điện hạ của chúng ta là nô lệ của con người, ngươi vẫn là người đầu tiên!

Một giọng nói khiến người ta cảm thấy thấu xương truyền đến, giống như vang lên ngay bên tai hắn.

Hắn cũng không phủ nhận. Hắn cũng nói công chúa điện hạ là nô lệ!

Bá tước Richard bắt đầu ở tại chỗ lớn tiếng kêu gào. Ngón tay hắn lại chỉ vào Mạnh Hàn. Vào lúc này, có thể kéo thêm một người xuống nước thì tốt bấy nhiêu.

Bá tước Richard kêu lên một tiếng này, lại khiến lực chú ý của một đám hộ vệ Tinh Linh chuyển đến trên người Mạnh Hàn. Vừa nãy Mạnh Hàn thừa dịp công chúa điện hạ hứng thú, không chỉ mượn cơ hội chiếm tiện nghi, hơn nữa còn bảo công chúa điện hạ đấm bóp cho hắn. Đây quả thực là tội bất kính. Đám hộ vệ tức giận đối với Mạnh Hàn, cũng không phải không có lý do.

Về phần lý do bá tước Richard nói ra, lại hoàn toàn không đặt lên mặt bàn. Công chúa điện cùng Mạnh Hàn chơi đùa, sao có thể coi là thật? Tuy nhiên, bá tước Richard vừa nhìn thấy những hộ vệ này có chút tức giận, ngây thơ tưởng rằng lời nói của mình có tác dụng, bắt đầu ở một bên thêm mắm dặm muối:

Trên thực tế, thời điểm ta nói muốn mua nô lệ Tinh Linh, hắn cũng không hề phản đối. Hơn nữa hắn còn để ta định giá, không phải sao? Hắn căn bản không xem trọng chủ nhân của các ngươi, bằng không cũng sẽ không đùa như vậy! Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với chủ nhân các ngươi!

Đám hộ vệ đã chết tạo ra áp lực cực lớn đối với bá tước Richard. Hơn nữa chính hắn cũng biết, tên tuổi mình là thế tử thân vương, tên tuổi của bá tước đại nhân, căn bản không thể kiêu ngạo nổi trước mặt các Tinh Linh. Quan trọng hơn là hiện tại hắn phát hiện, nếu như mình còn không làm gì, sợ rằng ngay cả tính mạng cũng không giữ nổi.

Dưới tình huống này, bá tước Richard giống như gia hỏa sắp chết chìm, tùy tiện nắm lấy một cọng rơm rạ cũng không muốn thả ra. Cho dù mình không leo lên bờ được, cũng phải kéo người trên bờ người xuống nước. Sau khi biết được thân phận Mạnh Hàn, cũng biết hắn và Tinh Linh Tộc có quan hệ tốt đẹp, bá tước Richard lại bắt đầu hành động như vậy. Nói không chừng Mạnh Hàn có thể dựa vào loại quan hệ này thoát thân, hắn cũng có thể tránh gặp vận rủi. Còn sau đó sẽ như thế nào, đó lại là chuyện sau này.

Không thể không nói, loại chiêu số chính trị này hắn cũng được coi là gia học uyên thâm. Cho dù hắn là một công tử bột, nhưng mỗi ngày mưa dầm thấm đất, tất nhiên cũng có không ít kiến thức. Tuy rằng thủ pháp thao tác còn rất non nớt, nhưng đối với những hộ vệ Tinh Linh này, hình như đã đủ rồi. Lửa giận trong ánh mắt đám hộ vệ Tinh Linh có vẻ lại tăng thêm một tầng.

– Thế tử điện hạ, ngươi không cảm thấy, ngươi nói những lời này căn bản không có tác dụng gì sao?

Mạnh Hàn hơi mỉm cười:

– Ta tôn kính hay không tôn kính bằng hữu Tinh Linh, đó là chuyện của ta. Nhưng ngươi mới là người coi bọn họ thành nô lệ, mà không phải là ta!

– Ngươi sẽ để bằng hữu của ngươi đấm chân bóp vai cho ngươi sao?

Thấy đám hộ vệ Tinh Linh đứng yên tại chỗ, trong lòng bá tước Richard cũng yên tâm thêm vài phần. Hắn bắt đầu công kích mãnh liệt Mạnh Hàn:

– Trong lòng ngươi căn bản đang sỉ nhục bằng hữu Tinh Linh của ngươi! Ngươi rõ ràng đang sử dụng bọn họ như nô lệ Tinh Linh!

– Vậy thì thế nào? Mắc mớ gì đến ngươi?

Mạnh Hàn cảm giác được bàn tay đang đấm bóp phía sau lưng mình có phần thêm lực. Dường như tiểu ma nữ cảm thấy còn chưa đủ đặc sắc, đang dùng phương thức này thúc giục hắn. Điều đó khiến Mạnh Hàn cũng trở nên hung hăng càn quấy hơn:

– Vẫn nói, ngươi cảm thấy, lúc ngươi chết có ta làm bạn, ngươi sẽ chết an tâm hơn một chút sao?

– Nếu như ta có phán đoán sai lầm đối với mấy vị nữ Tinh Linh tôn quý này, đó hoàn toàn là bởi vì ngươi.

Bá tước Richard nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, lúc này hồn phi phách tán. Nhưng hắn lại không lo được nhiều như vậy. Hắn liền nói ra mục đích ban đầu của mình:

– Ngươi không thể đứng nhìn ta chết được. Ta là thế tử thân vương của vương quốc Ngũ Tư. Nếu như ngươi có thể cứu ta, ta nhất định sẽ hậu tạ!

Chọn tập
Bình luận
× sticky