Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 845: Cướp tiền và kiếm tiền (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Ta và ngươi không giống nhau.

Mạnh Hàn cười nói:

– Của cải của ta đều do người khác đưa tới cửa, khóc lóc cầu xin ta nhận lấy. Ta không lấy cũng không được.

– Làm sao có khả năng!

Harrison kinh hãi đến biến sắc. Vật hắn nhìn trúng, những gia hoả kia đều khóc gào giấu đi, hoặc là ra sức phản kháng, không cho hắn thực hiện được ý định của mình. Làm sao có đạo lý khóc gào đưa tới cửa được.

– Không tin, ngươi hỏi Benson tiên sinh.

Mạnh Hàn nhún hai vai, mở rộng hai tay, ra hiệu mình cũng không muốn giải thích, bảo hắn trực tiếp hỏi người khác. Chẳng lẽ lời nói của Benson tiên sinh, hắn cũng không tin chứ?

– Không sai. Hắn tùy tiện ở trong Hoàng Kim Thành của hwans vẽ mấy mẫu, bảo là muốn bán, đã có người khóc gào tranh cướp giành giật đưa kim tệ tới cho hắn.

Benson tiên sinh cũng biết về một vài hành động thương nghiệp của Mạnh Hàn, rất thành khẩn làm chứng cho Mạnh Hàn nói:

– Thật ra trong thời gian mấy tháng, hắn đại khái đã thu được hơn trăm triệu kim tệ!

– Hơn trăm triệu kim tệ?

Nước miếng trong miệng Harrison đều muốn chảy ra. Mặc kệ là bảo vật gì, ở trong mắt Harrison, vẫn là kim tệ hấp dẫn hắn nhất. Nếu như mình có hơn trăm triệu kim tệ, nằm ngủ ở bên trên, bất kỳ chỗ nào cũng có thể ngửi thấy được mùi kim tệ, nghe thấy tiếng kim tệ va chạm vào nhau, tìm thấy kim tệ, đó là một cảm giác hạnh phúc thế nào?

Không riêng gì Harrison, ngay cả Andrea cũng có thêm vài phần kính trọng đối với Mạnh Hàn. Cho dù nàng không mấy để ý tới của cải, nhưng nghe được con số này, cũng đủ làm cho nàng chấn động.

– Nếu ta muốn, trong vòng vài tháng cũng có thể có hơn trăm triệu kim tệ!

Harrison vẫn không phục, lớn tiếng rêu rao.

– Nếu như ngươi chỉ có thực lực của ma pháp học đồ nhân loại, trên người chỉ có mười ngân tệ, ngươi có thể i trong vòng ba năm có được hơn trăm triệu kim tệ sao?

Benson tiên sinh dường như rất thích đả kích Harrison, dùng một loại ánh mắt miệt thị nhìn Harrison, chế nhạo hỏi.

– Điều đó sao có thể?

Harrison lại kinh ngạc kêu lên. Nhưng hắn rất nhanh đã ý thức được, Benson tiên sinh cũng không phải là ăn nói ba hoa. Hắn cẩn thận nhỏ giọng hỏi:

– Hắn có thể sao?

– Đương nhiên. Hắn bây giờ đã có hơn trăm triệu kim tệ. Thêm hai tháng nữa, còn có thể tăng thêm nhiều hơn như vậy.

Mạnh Hàn sắp bán đấu giá đất. Benson tiên sinh cũng biết. Đương nhiên Benson tiên sinh muốn dùng điều này để đả kích Harrison:

– Cho nên, bây giờ ngươi đã không phải là gia hỏa giàu có nhất, mà là tiểu Tony của chúng ta.

Harrison lần lượt chịu vô số đả kích. Benson tiên sinh không nói, ngay cả Alexander và Andrea cũng lộ ra vẻ mặt xem trò vui, khiến hắn thực sự có một loại cảm giác bị kỳ thị. Nhưng hắn vẫn không phục:

– Nếu dựa vào cái này, dường như cũng không thể gia nhập chúng ta. Hắn nhất định phải có một loại tài nghệ độc nhất vô nhị.

– Hắn thiết kế một loại vũ khí ma pháp.

Benson tiên sinh đột nhiên lấy từ trên người ra một thanh kiếm, cắm trên mặt đất:

-Hơn nữa còn thiết kế cho thích khách của hắn một con dao găm. Andrea, ngươi nhất định sẽ ước ao đến chảy nước miếng. Lần này ta mang tiểu Tony đến đây, ngoại trừ muốn gia nhập chúng ta ra, còn có một việc, chính là để hắn thiết kế một vũ khí cho ta, vũ khí mà ta sử dụng.

Thanh kiếm Benson tiên sinh cắm trên mặt đất, dĩ nhiên chính là nỗi buồn sương giá. Mạnh Hàn thoáng kinh ngạc một chút cũng rất nhanh liền cảm thấy thoải mái. Lấy thể diện của Benson tiên sinh, mượn Andy tiên sinh thanh kiếm này thật sự là chuyện quá đơn giản.

Alexander đã trực tiếp rút nỗi buồn sương giá lên, cẩn thận quan sát. Bản thân hắn là một võ giả, hắn làm sao có khả năng không thích vũ khí. Càng xem hắn càng than thở. Mà Benson tiên sinh đã bắt đầu ở trước mặt Andrea, nói khoác về con dao găm thiên đường vẫn rơi.

– Ha ha, Tony.

Chơ sau khi nghe xong về dáng dấp và thuộc tính của thiên đường vẫn rơi, Andrea đã không thể chờ đợi được nữa vọt tới trước mặt Mạnh Hàn:

– Có thể cũng thiết kế cho ta một con dao găm được không? Nếu như ta thích, có thể cho ngươi một cơ hội thuê ta!

Andrea nói ra những lời này, có khả năng ở trong tai Eva cũng không cảm thấy có gì đặc biệt. Nhưng ở trong lòng những người khác bao gồm cả Mạnh Hàn, lại giống như tiếng sấm. Đám người Benson tiên sinh đều biết, Andrea chí ít đã có hơn trăm năm không ra tay. Không nghĩ tới hôm nay lại vì một thiết kế vũ khí còn chưa tồn tại, liền chủ động đưa ra yêu cầu như thế.

Còn đối với Mạnh Hàn mà nói, đây quả thực là một cái bánh nhân thịt cực lớn từ trên trời rơi xuống. Một thích khách có thể làm cho Benson tiên sinh cũng phải thừa nhận là người mạnh nhất, đáp ứng cho mình thuê một lần, vậy là khái niệm thế nào? Có phải mang ý nghĩa, sau đó nếu thời điểm có chuyện gì, đầu não của kẻ địch sẽ không hề có một tiếng động mà mất đầu hay sao? Người này có thể còn mạnh hơn so với Nicole rất nhiều.

Alexander cũng không có quyết đoán như Andrea, nhưng hắn cầm thanh kiếm nỗi buồn sương giá này nhìn một hồi lâu, lúc này mới lưu luyến thả xuống, sau đó quay đầu sang nhìn Benson:

– Ngươi đã phải trả giá bằng cái gì?

Không chỉ Alexander muốn biết điều này, ngay cả Harrison và Andrea cũng cảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Chỉ là bọn họ không lên tiếng hỏi mà thôi. Alexander vừa hỏi ra miệng, mọi người tất nhiên cũng có thể nghe thấy đáp án.

– Bảo vệ tiểu Tony và thủ hạ của hắn đến một suối nước nóng trên địa bàn Eva.

Benson thản nhiên nói, trên mặt thậm chí lộ ra ý cười.

– Đơn giản như vậy sao?

Điều kiện này ở trong mắt mấy cao thủ quả thực chính là cho không. Bản thân Eva là Long tộc, phải cho Benson một thể diện. Nhiệm vụ như vậy, còn cần Mạnh Hàn trịnh trọng yêu cầu Benson ra tay sao?

– Có còn việc như vậy hay không? Thuê ta một lần đi, sau đó cũng thiết kế cho ta một vũ khí!

Alexander đột nhiên cảm thấy có chút mê tít. Benson thoải mái như vậy đã có được một thiết kế vũ khí. Phải biết rằng, những người trong vòng bọn họ, tùy tiện muốn mượn lực lượng của bằng hữu nào đó, không phải chỉ trả cái giá đơn giản như vậy.

– Không thành vấn đề.

Vào lúc này Mạnh Hàn còn có thể nói cái gì. Trước tiên ngoại trừ đáp ứng, sớm lung lạc những cao thủ này. Hắn nghĩ không ra có lý do gì để cự tuyệt. Nhưng hắn vẫn có mấy lời muốn nói trước:

– Ta chỉ chịu trách nhiện thiết kế. Về vật liệu và chế tạo, các ngươi tự mình giải quyết. Ta cũng không có tay nghề giỏi như vậy.

– Yên tâm đi! Ta chỉ cần thiết kế của ngươi thôi. Còn về chế tạo, đã có Marcus là đại sư rèn đúc giỏi nhất thực hiện.

Alexander lập tức đáp ứng. Chuyện tốt như thế, dưới cái nhìn của hắn, một thiết kế vũ khí tuyệt vời như vậy tuyệt đối đáng giá hơn nhiều so với tự mình ra tay một lần.

Trong nháy mắt Mạnh Hàn đã có thêm hai cơ hội trong tương lai được hai người cao thủ ra tay. Ngay cả Benson nhìn thấy như vậy, cũng không khỏi gật đầu. Thậm chí Benson tiên sinh còn nhìn về phía Harrison, cười hỏi:

– Thế nào, tiểu Tony không tồi chứ? Nếu như đổi cơ hội Alexander và Andrea ra tay thành kim tệ, có thể đổi được bao nhiêu?

– Ta và ngươi không giống nhau.

Mạnh Hàn cười nói:

– Của cải của ta đều do người khác đưa tới cửa, khóc lóc cầu xin ta nhận lấy. Ta không lấy cũng không được.

– Làm sao có khả năng!

Harrison kinh hãi đến biến sắc. Vật hắn nhìn trúng, những gia hoả kia đều khóc gào giấu đi, hoặc là ra sức phản kháng, không cho hắn thực hiện được ý định của mình. Làm sao có đạo lý khóc gào đưa tới cửa được.

– Không tin, ngươi hỏi Benson tiên sinh.

Mạnh Hàn nhún hai vai, mở rộng hai tay, ra hiệu mình cũng không muốn giải thích, bảo hắn trực tiếp hỏi người khác. Chẳng lẽ lời nói của Benson tiên sinh, hắn cũng không tin chứ?

– Không sai. Hắn tùy tiện ở trong Hoàng Kim Thành của hwans vẽ mấy mẫu, bảo là muốn bán, đã có người khóc gào tranh cướp giành giật đưa kim tệ tới cho hắn.

Benson tiên sinh cũng biết về một vài hành động thương nghiệp của Mạnh Hàn, rất thành khẩn làm chứng cho Mạnh Hàn nói:

– Thật ra trong thời gian mấy tháng, hắn đại khái đã thu được hơn trăm triệu kim tệ!

– Hơn trăm triệu kim tệ?

Nước miếng trong miệng Harrison đều muốn chảy ra. Mặc kệ là bảo vật gì, ở trong mắt Harrison, vẫn là kim tệ hấp dẫn hắn nhất. Nếu như mình có hơn trăm triệu kim tệ, nằm ngủ ở bên trên, bất kỳ chỗ nào cũng có thể ngửi thấy được mùi kim tệ, nghe thấy tiếng kim tệ va chạm vào nhau, tìm thấy kim tệ, đó là một cảm giác hạnh phúc thế nào?

Không riêng gì Harrison, ngay cả Andrea cũng có thêm vài phần kính trọng đối với Mạnh Hàn. Cho dù nàng không mấy để ý tới của cải, nhưng nghe được con số này, cũng đủ làm cho nàng chấn động.

– Nếu ta muốn, trong vòng vài tháng cũng có thể có hơn trăm triệu kim tệ!

Harrison vẫn không phục, lớn tiếng rêu rao.

– Nếu như ngươi chỉ có thực lực của ma pháp học đồ nhân loại, trên người chỉ có mười ngân tệ, ngươi có thể i trong vòng ba năm có được hơn trăm triệu kim tệ sao?

Benson tiên sinh dường như rất thích đả kích Harrison, dùng một loại ánh mắt miệt thị nhìn Harrison, chế nhạo hỏi.

– Điều đó sao có thể?

Harrison lại kinh ngạc kêu lên. Nhưng hắn rất nhanh đã ý thức được, Benson tiên sinh cũng không phải là ăn nói ba hoa. Hắn cẩn thận nhỏ giọng hỏi:

– Hắn có thể sao?

– Đương nhiên. Hắn bây giờ đã có hơn trăm triệu kim tệ. Thêm hai tháng nữa, còn có thể tăng thêm nhiều hơn như vậy.

Mạnh Hàn sắp bán đấu giá đất. Benson tiên sinh cũng biết. Đương nhiên Benson tiên sinh muốn dùng điều này để đả kích Harrison:

– Cho nên, bây giờ ngươi đã không phải là gia hỏa giàu có nhất, mà là tiểu Tony của chúng ta.

Harrison lần lượt chịu vô số đả kích. Benson tiên sinh không nói, ngay cả Alexander và Andrea cũng lộ ra vẻ mặt xem trò vui, khiến hắn thực sự có một loại cảm giác bị kỳ thị. Nhưng hắn vẫn không phục:

– Nếu dựa vào cái này, dường như cũng không thể gia nhập chúng ta. Hắn nhất định phải có một loại tài nghệ độc nhất vô nhị.

– Hắn thiết kế một loại vũ khí ma pháp.

Benson tiên sinh đột nhiên lấy từ trên người ra một thanh kiếm, cắm trên mặt đất:

-Hơn nữa còn thiết kế cho thích khách của hắn một con dao găm. Andrea, ngươi nhất định sẽ ước ao đến chảy nước miếng. Lần này ta mang tiểu Tony đến đây, ngoại trừ muốn gia nhập chúng ta ra, còn có một việc, chính là để hắn thiết kế một vũ khí cho ta, vũ khí mà ta sử dụng.

Thanh kiếm Benson tiên sinh cắm trên mặt đất, dĩ nhiên chính là nỗi buồn sương giá. Mạnh Hàn thoáng kinh ngạc một chút cũng rất nhanh liền cảm thấy thoải mái. Lấy thể diện của Benson tiên sinh, mượn Andy tiên sinh thanh kiếm này thật sự là chuyện quá đơn giản.

Alexander đã trực tiếp rút nỗi buồn sương giá lên, cẩn thận quan sát. Bản thân hắn là một võ giả, hắn làm sao có khả năng không thích vũ khí. Càng xem hắn càng than thở. Mà Benson tiên sinh đã bắt đầu ở trước mặt Andrea, nói khoác về con dao găm thiên đường vẫn rơi.

– Ha ha, Tony.

Chơ sau khi nghe xong về dáng dấp và thuộc tính của thiên đường vẫn rơi, Andrea đã không thể chờ đợi được nữa vọt tới trước mặt Mạnh Hàn:

– Có thể cũng thiết kế cho ta một con dao găm được không? Nếu như ta thích, có thể cho ngươi một cơ hội thuê ta!

Andrea nói ra những lời này, có khả năng ở trong tai Eva cũng không cảm thấy có gì đặc biệt. Nhưng ở trong lòng những người khác bao gồm cả Mạnh Hàn, lại giống như tiếng sấm. Đám người Benson tiên sinh đều biết, Andrea chí ít đã có hơn trăm năm không ra tay. Không nghĩ tới hôm nay lại vì một thiết kế vũ khí còn chưa tồn tại, liền chủ động đưa ra yêu cầu như thế.

Còn đối với Mạnh Hàn mà nói, đây quả thực là một cái bánh nhân thịt cực lớn từ trên trời rơi xuống. Một thích khách có thể làm cho Benson tiên sinh cũng phải thừa nhận là người mạnh nhất, đáp ứng cho mình thuê một lần, vậy là khái niệm thế nào? Có phải mang ý nghĩa, sau đó nếu thời điểm có chuyện gì, đầu não của kẻ địch sẽ không hề có một tiếng động mà mất đầu hay sao? Người này có thể còn mạnh hơn so với Nicole rất nhiều.

Alexander cũng không có quyết đoán như Andrea, nhưng hắn cầm thanh kiếm nỗi buồn sương giá này nhìn một hồi lâu, lúc này mới lưu luyến thả xuống, sau đó quay đầu sang nhìn Benson:

– Ngươi đã phải trả giá bằng cái gì?

Không chỉ Alexander muốn biết điều này, ngay cả Harrison và Andrea cũng cảm thấy vô cùng hiếu kỳ. Chỉ là bọn họ không lên tiếng hỏi mà thôi. Alexander vừa hỏi ra miệng, mọi người tất nhiên cũng có thể nghe thấy đáp án.

– Bảo vệ tiểu Tony và thủ hạ của hắn đến một suối nước nóng trên địa bàn Eva.

Benson thản nhiên nói, trên mặt thậm chí lộ ra ý cười.

– Đơn giản như vậy sao?

Điều kiện này ở trong mắt mấy cao thủ quả thực chính là cho không. Bản thân Eva là Long tộc, phải cho Benson một thể diện. Nhiệm vụ như vậy, còn cần Mạnh Hàn trịnh trọng yêu cầu Benson ra tay sao?

– Có còn việc như vậy hay không? Thuê ta một lần đi, sau đó cũng thiết kế cho ta một vũ khí!

Alexander đột nhiên cảm thấy có chút mê tít. Benson thoải mái như vậy đã có được một thiết kế vũ khí. Phải biết rằng, những người trong vòng bọn họ, tùy tiện muốn mượn lực lượng của bằng hữu nào đó, không phải chỉ trả cái giá đơn giản như vậy.

– Không thành vấn đề.

Vào lúc này Mạnh Hàn còn có thể nói cái gì. Trước tiên ngoại trừ đáp ứng, sớm lung lạc những cao thủ này. Hắn nghĩ không ra có lý do gì để cự tuyệt. Nhưng hắn vẫn có mấy lời muốn nói trước:

– Ta chỉ chịu trách nhiện thiết kế. Về vật liệu và chế tạo, các ngươi tự mình giải quyết. Ta cũng không có tay nghề giỏi như vậy.

– Yên tâm đi! Ta chỉ cần thiết kế của ngươi thôi. Còn về chế tạo, đã có Marcus là đại sư rèn đúc giỏi nhất thực hiện.

Alexander lập tức đáp ứng. Chuyện tốt như thế, dưới cái nhìn của hắn, một thiết kế vũ khí tuyệt vời như vậy tuyệt đối đáng giá hơn nhiều so với tự mình ra tay một lần.

Trong nháy mắt Mạnh Hàn đã có thêm hai cơ hội trong tương lai được hai người cao thủ ra tay. Ngay cả Benson nhìn thấy như vậy, cũng không khỏi gật đầu. Thậm chí Benson tiên sinh còn nhìn về phía Harrison, cười hỏi:

– Thế nào, tiểu Tony không tồi chứ? Nếu như đổi cơ hội Alexander và Andrea ra tay thành kim tệ, có thể đổi được bao nhiêu?

Chọn tập
Bình luận