– Hẳn là không có vấn đề.
Marcus rốt cuộc đưa ra câu trả lời chắc chắn:
– Chỉ có điều, bộ phận ma pháp và linh hồn phong ấn bên trong cần các ngươi tự mình giải quyết. Lão nhân gia ta cũng không am hiểu.
Điểm này đối với Benson mà nói căn bản là không phải là vấn đề lớn gì. Sau khi nghe nói như vậy, hắn liền lộ ra một nụ cười hài lòng. Xem ra, hắn vẫn rất thỏa mãn đối với thiết kế của Mạnh Hàn.
– Benson, ngươi rốt cuộc thích cái nào. Cái còn lại kia, cho ta có được hay không?
Harrison bỗng nhiên nhìn về phía Benson hỏi:
– Đồ này rất tuyệt vời, không phải sao?
– Nếu như Harrison ngươi muốn, ta cảm thấy bàn tính vẫn tương đối thích hợp với ngươi hơn.
Nghe hắn nói như thế, Mạnh Hàn bỗng nhiên chen lời nói:
– Mười tám cột bàn tính, 126 châu bàn tính. Ngươi có thể chạm trổ đủ ma pháp trận và phong ấn đủ linh hồn. Bình thường không có chuyện gì còn có thể dùng để tính toán. Thời điểm đánh nhau, bản thân bàn tính chính là vũ khí rất nặng nề. Nếu như có thể thêm vào tiếng va chạm giữa các hạt châu, cũng là một vũ khí không tồi. Hơn nữa phù hợp với thân phận tài chủ của ngươi.
Vừa nói, Mạnh Hàn đã nhanh chóng làm ra một bàn tính. Ở tại Hoàng Kim Thành, bàn tính đã không phải là vật gì hiếm có. Thậm chí rất nhiều thương nhân đều có trong tay, cũng đã thành phương tiện tính toán nhanh nhất. Chắc hẳn Harrison cũng phải biết đến.
Nhưng Harrison vẫn nhanh chóng tiếp nhận, thông thạo bấm mấy lần, lộ vẻ thoả mãn.
Trong nháy mắt, lại là một thiết kế khiến người ta kinh ngạc cảm thán. Hơn nữa còn là thiết kế được che giấu bên trong những vật hết sức bình thường, khiến người ta không thể không kinh ngạc cảm thán trước tài hoa về phương diện này của Mạnh Hàn.
Mạnh Hàn than thở nhưng Long tộc có tư chất được trời cao chiếu cố. Harrison hỏi như thế, hiển nhiên bản thân hắn cũng giống như Benson, có thể khống chế chín hệ ma pháp. So với Mạnh Hàn chỉ có thể sử dụng một loại ma pháp hệ thổ, thực sự cao minh không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Mạnh Hàn cũng chỉ có thể than thở, lại không biện pháp nào thay đổi sự bất bình đẳng này. Không có cách nào. Có vài chủng tộc, từ nhỏ đã chiếm ưu thế hơn so với những chủng tộc khác.
– Ngươi muốn như thế nào?
Cầm bàn tính tới mức yêu thích không buông tay, Harrison bỗng nhiên hỏi:
– Ngươi thiết kế cái này, cần cái giá phải trả thế nào?
Mạnh Hàn làm thiết kế vũ khí cho người ta, không phải là vô duyên vô cớ mà thiết kế. Về điểm ấy người ở chỗ này ai cũng biết.
Nếu Mạnh Hàn đã tiến vào vòng tròn này, cho dù lấy sự tham tài của Harrison cũng không thể chiếm tiện nghi của Mạnh Hàn. Cho nên, hắn lập tức hỏi giá phải trả.
– Cho ta mượn ma lực dùng trong một tháng, để ta có thể làm ra vài quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy, hoặc là trùng kích một chút quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám.
Có loại cao thủ này sẵn có ma pháp mà không dùng tới, vậy Mạnh Hàn chính là kẻ ngu si. Xem ra Mạnh Hàn cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi. Nhưng Mạnh Hàn cân nhắc tới quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Đây không phải là sắp xếp bảy Lục Mang Tinh, mà là mấy trăm Lục Mang Tinh sắp xếp theo dạng hình tổ ong trên quyển sách mặt phẳng chiếu siêu cấp. Có thể tưởng tượng được, cần số lượng ma lực lớn tới mức nào.
– Thành giao!
Harrison không chút do dự gật đầu, tiếp nhận giao dịch này. Mọi người đều có chút buồn cười. Chính chủ Benson vẫn không xác định được sẽ chế tạo vũ khí nào. Harrison ngược lại đã đạt được hiệp nghị với Mạnh Hàn trước.
Bên kia Marcus và Howard đã tiếp nhận bàn tính trong tay Harrison, nghiên cứu nên chế tạo như thế nào.
– Vẫn chưa chọn xong sao?
Nhìn thấy Benson vẫn do dự nhìn hai vật kia, Harrison không nhịn được nói:
– Không cần phiền toái như vậy chứ? Thật ra khi đạt tới cảnh giới của ngươi, có vũ khí hay không thì có gì khác nhau? Ngươi lại không giống ta, còn phải dựa vào vũ khí. Nếu để ta nói, ngươi nên chọn loại ma pháp ít nhất kia, cái quạt giấy. Mặt trên chạm trổ ma pháp và phong ấn linh hồn từ trước đã đủ cho ngươi sử dụng. Nhiều hơn nữa sao? Ngươi không nghĩ cảnh giới còn có thể tăng thêm, ngươi đã quá mức ỷ lại vào vũ khí rồi.
Mình chọn bàn tính 126 hạt châu, nhưng lại xúi Benson sử dụng quạt giấy mười tám nan. Không thể không nói, gia hoả Harrison này dường như không thể chịu được khi thấy đồ của người khác tốt hơn so với hắn.
Chỉ có điều, không một ai để ý. Ngược lại, câu nói này đã nhắc nhở Benson. Benson tiên sinh cười ha ha, cầm lấy quạt giấy trong tay Howard, mở ra đóng lại vài lần, gật đầu nói:
– Được rồi, chính là nó!
Hắn nói vậy cũng là có phần quyết đoán, lại thẳng thắn lưu loát.
Alexander vô cùng đỏ mắt, vội vã kêu lên:
– Còn vũ khí của ta thì sao?
Bên kia tuy rằng Andrea không nói gì thêm, trong ánh mắt cũng có ý tứ tương tự.
Tuy rằng Eva không nói gì, trên tình cảnh như vậy, nàng dường như vẫn không có tư cách nói gì, nhưng trong đôi mắt của nàng lại long lanh ánh nước nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, lộ ra vẻ làm nũng và chờ đợi.
– Được rồi. Nói một chút về yêu cầu của các ngươi đi!
Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, trực tiếp hỏi Alexander. Thật ra Alexander đã đáp ứng có thể thuê một lần, Mạnh Hàn tất nhiên nguyện ý muốn hắn thoả mãn.
– Song thủ kiếm!
Yêu cầu của Alexander rất đơn giản:
– Song thủ kiếm cường hãn! Có thể chặt đứt tất cả, phá ma pháp phá giáp, không gì không xuyên thủng. Không cần ma pháp thuộc tính gì cả, chỉ cần không gì không xuyên thủng! Võ kỹ đấu khí đến cực hạn, đã không cần theo đuổi những thuộc tính ma pháp hoa lệ kia nữa. Đây là một sự thể hiện tự tin tới mức cực đoan. Một chiêu kiếm trong tay, ngang dọc thiên hạ. Hiện tại Alexander đã có được sự tự tin như vậy.
– Huynh đệ hội chi kiếm!
Mạnh Hàn không chút do dự chế tạo ra mô hình một thanh song thủ kiếm, đưa cho Alexander:
– Vật liệu do chính ngươi nghĩ biện pháp, không gì không xuyên thủng, chỉ cần có tài liệu là có thể giải quyết. Đây là chuyện của ngươi.
Cầm thanh song thủ kiếm lớn được Mạnh Hàn gọi là huynh đệ hội chi kiếm, Alexander vô cùng yêu thích đối với chuôi kiếm được tạo hình tinh mỹ, hơn nữa song thủ kiếm khổng lồ này. Nhưng hắn vẫn có một điểm nghi hoặc:
– Tại sao kiếm này được gọi là huynh đệ hội chi kiếm?
– Bởi vì huynh đệ hội chi kiếm vừa ra, sẽ không còn huynh đệ!
Mạnh Hàn dùng câu khẩu hiệu của ma thú lúc đó đáp lại:
– Vô số huynh đệ bằng hữu sẽ bởi vì thanh kiếm này mà tranh đoạt dẫn đến thù hận lẫn nhau thậm chí tách ra. Cho nên gọi nó là huynh đệ hội chi kiếm. Ngươi có thể sẽ phải rất chú ý rồi!
Không nhịn được, cuối cùng Mạnh Hàn thốt ra một câu đùa nhỏ nhỏ.
Đối với cái tên này, Alexander cũng vô cùng thích:
– Được, liền gọi là huynh đệ hội chi kiếm, ha ha!
Xoay tròn mô hình thanh đại kiếm, hắn tỏ ra yêu thích không buông tay. Thậm chí ngay cả khi Marcus muốn xem qua một chút, hắn cũng có chút bất đắc dĩ.
– Ta! Ta!
Eva giành nói trước Andrea nhảy ra ngoài, lo lắng nói:
– Vũ khí của ta!
– Găng tay! Thật ra ngươi chỉ có thể dùng nắm đấm!
– Hẳn là không có vấn đề.
Marcus rốt cuộc đưa ra câu trả lời chắc chắn:
– Chỉ có điều, bộ phận ma pháp và linh hồn phong ấn bên trong cần các ngươi tự mình giải quyết. Lão nhân gia ta cũng không am hiểu.
Điểm này đối với Benson mà nói căn bản là không phải là vấn đề lớn gì. Sau khi nghe nói như vậy, hắn liền lộ ra một nụ cười hài lòng. Xem ra, hắn vẫn rất thỏa mãn đối với thiết kế của Mạnh Hàn.
– Benson, ngươi rốt cuộc thích cái nào. Cái còn lại kia, cho ta có được hay không?
Harrison bỗng nhiên nhìn về phía Benson hỏi:
– Đồ này rất tuyệt vời, không phải sao?
– Nếu như Harrison ngươi muốn, ta cảm thấy bàn tính vẫn tương đối thích hợp với ngươi hơn.
Nghe hắn nói như thế, Mạnh Hàn bỗng nhiên chen lời nói:
– Mười tám cột bàn tính, 126 châu bàn tính. Ngươi có thể chạm trổ đủ ma pháp trận và phong ấn đủ linh hồn. Bình thường không có chuyện gì còn có thể dùng để tính toán. Thời điểm đánh nhau, bản thân bàn tính chính là vũ khí rất nặng nề. Nếu như có thể thêm vào tiếng va chạm giữa các hạt châu, cũng là một vũ khí không tồi. Hơn nữa phù hợp với thân phận tài chủ của ngươi.
Vừa nói, Mạnh Hàn đã nhanh chóng làm ra một bàn tính. Ở tại Hoàng Kim Thành, bàn tính đã không phải là vật gì hiếm có. Thậm chí rất nhiều thương nhân đều có trong tay, cũng đã thành phương tiện tính toán nhanh nhất. Chắc hẳn Harrison cũng phải biết đến.
Nhưng Harrison vẫn nhanh chóng tiếp nhận, thông thạo bấm mấy lần, lộ vẻ thoả mãn.
Trong nháy mắt, lại là một thiết kế khiến người ta kinh ngạc cảm thán. Hơn nữa còn là thiết kế được che giấu bên trong những vật hết sức bình thường, khiến người ta không thể không kinh ngạc cảm thán trước tài hoa về phương diện này của Mạnh Hàn.
Mạnh Hàn than thở nhưng Long tộc có tư chất được trời cao chiếu cố. Harrison hỏi như thế, hiển nhiên bản thân hắn cũng giống như Benson, có thể khống chế chín hệ ma pháp. So với Mạnh Hàn chỉ có thể sử dụng một loại ma pháp hệ thổ, thực sự cao minh không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Mạnh Hàn cũng chỉ có thể than thở, lại không biện pháp nào thay đổi sự bất bình đẳng này. Không có cách nào. Có vài chủng tộc, từ nhỏ đã chiếm ưu thế hơn so với những chủng tộc khác.
– Ngươi muốn như thế nào?
Cầm bàn tính tới mức yêu thích không buông tay, Harrison bỗng nhiên hỏi:
– Ngươi thiết kế cái này, cần cái giá phải trả thế nào?
Mạnh Hàn làm thiết kế vũ khí cho người ta, không phải là vô duyên vô cớ mà thiết kế. Về điểm ấy người ở chỗ này ai cũng biết.
Nếu Mạnh Hàn đã tiến vào vòng tròn này, cho dù lấy sự tham tài của Harrison cũng không thể chiếm tiện nghi của Mạnh Hàn. Cho nên, hắn lập tức hỏi giá phải trả.
– Cho ta mượn ma lực dùng trong một tháng, để ta có thể làm ra vài quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy, hoặc là trùng kích một chút quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám.
Có loại cao thủ này sẵn có ma pháp mà không dùng tới, vậy Mạnh Hàn chính là kẻ ngu si. Xem ra Mạnh Hàn cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi. Nhưng Mạnh Hàn cân nhắc tới quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám. Đây không phải là sắp xếp bảy Lục Mang Tinh, mà là mấy trăm Lục Mang Tinh sắp xếp theo dạng hình tổ ong trên quyển sách mặt phẳng chiếu siêu cấp. Có thể tưởng tượng được, cần số lượng ma lực lớn tới mức nào.
– Thành giao!
Harrison không chút do dự gật đầu, tiếp nhận giao dịch này. Mọi người đều có chút buồn cười. Chính chủ Benson vẫn không xác định được sẽ chế tạo vũ khí nào. Harrison ngược lại đã đạt được hiệp nghị với Mạnh Hàn trước.
Bên kia Marcus và Howard đã tiếp nhận bàn tính trong tay Harrison, nghiên cứu nên chế tạo như thế nào.
– Vẫn chưa chọn xong sao?
Nhìn thấy Benson vẫn do dự nhìn hai vật kia, Harrison không nhịn được nói:
– Không cần phiền toái như vậy chứ? Thật ra khi đạt tới cảnh giới của ngươi, có vũ khí hay không thì có gì khác nhau? Ngươi lại không giống ta, còn phải dựa vào vũ khí. Nếu để ta nói, ngươi nên chọn loại ma pháp ít nhất kia, cái quạt giấy. Mặt trên chạm trổ ma pháp và phong ấn linh hồn từ trước đã đủ cho ngươi sử dụng. Nhiều hơn nữa sao? Ngươi không nghĩ cảnh giới còn có thể tăng thêm, ngươi đã quá mức ỷ lại vào vũ khí rồi.
Mình chọn bàn tính 126 hạt châu, nhưng lại xúi Benson sử dụng quạt giấy mười tám nan. Không thể không nói, gia hoả Harrison này dường như không thể chịu được khi thấy đồ của người khác tốt hơn so với hắn.
Chỉ có điều, không một ai để ý. Ngược lại, câu nói này đã nhắc nhở Benson. Benson tiên sinh cười ha ha, cầm lấy quạt giấy trong tay Howard, mở ra đóng lại vài lần, gật đầu nói:
– Được rồi, chính là nó!
Hắn nói vậy cũng là có phần quyết đoán, lại thẳng thắn lưu loát.
Alexander vô cùng đỏ mắt, vội vã kêu lên:
– Còn vũ khí của ta thì sao?
Bên kia tuy rằng Andrea không nói gì thêm, trong ánh mắt cũng có ý tứ tương tự.
Tuy rằng Eva không nói gì, trên tình cảnh như vậy, nàng dường như vẫn không có tư cách nói gì, nhưng trong đôi mắt của nàng lại long lanh ánh nước nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, lộ ra vẻ làm nũng và chờ đợi.
– Được rồi. Nói một chút về yêu cầu của các ngươi đi!
Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, trực tiếp hỏi Alexander. Thật ra Alexander đã đáp ứng có thể thuê một lần, Mạnh Hàn tất nhiên nguyện ý muốn hắn thoả mãn.
– Song thủ kiếm!
Yêu cầu của Alexander rất đơn giản:
– Song thủ kiếm cường hãn! Có thể chặt đứt tất cả, phá ma pháp phá giáp, không gì không xuyên thủng. Không cần ma pháp thuộc tính gì cả, chỉ cần không gì không xuyên thủng! Võ kỹ đấu khí đến cực hạn, đã không cần theo đuổi những thuộc tính ma pháp hoa lệ kia nữa. Đây là một sự thể hiện tự tin tới mức cực đoan. Một chiêu kiếm trong tay, ngang dọc thiên hạ. Hiện tại Alexander đã có được sự tự tin như vậy.
– Huynh đệ hội chi kiếm!
Mạnh Hàn không chút do dự chế tạo ra mô hình một thanh song thủ kiếm, đưa cho Alexander:
– Vật liệu do chính ngươi nghĩ biện pháp, không gì không xuyên thủng, chỉ cần có tài liệu là có thể giải quyết. Đây là chuyện của ngươi.
Cầm thanh song thủ kiếm lớn được Mạnh Hàn gọi là huynh đệ hội chi kiếm, Alexander vô cùng yêu thích đối với chuôi kiếm được tạo hình tinh mỹ, hơn nữa song thủ kiếm khổng lồ này. Nhưng hắn vẫn có một điểm nghi hoặc:
– Tại sao kiếm này được gọi là huynh đệ hội chi kiếm?
– Bởi vì huynh đệ hội chi kiếm vừa ra, sẽ không còn huynh đệ!
Mạnh Hàn dùng câu khẩu hiệu của ma thú lúc đó đáp lại:
– Vô số huynh đệ bằng hữu sẽ bởi vì thanh kiếm này mà tranh đoạt dẫn đến thù hận lẫn nhau thậm chí tách ra. Cho nên gọi nó là huynh đệ hội chi kiếm. Ngươi có thể sẽ phải rất chú ý rồi!
Không nhịn được, cuối cùng Mạnh Hàn thốt ra một câu đùa nhỏ nhỏ.
Đối với cái tên này, Alexander cũng vô cùng thích:
– Được, liền gọi là huynh đệ hội chi kiếm, ha ha!
Xoay tròn mô hình thanh đại kiếm, hắn tỏ ra yêu thích không buông tay. Thậm chí ngay cả khi Marcus muốn xem qua một chút, hắn cũng có chút bất đắc dĩ.
– Ta! Ta!
Eva giành nói trước Andrea nhảy ra ngoài, lo lắng nói:
– Vũ khí của ta!
– Găng tay! Thật ra ngươi chỉ có thể dùng nắm đấm!