Vẻ mặt Mạnh Hàn tỏ ra hiểu rõ, gật đầu. Nhưng rất nhanh hắn lại bị lời nói của Khải Văn tiên sinh làm hứng thú:
– Khải Văn tiên sinh, tiên sinh nói, ma pháp từ cấp bốn đến cấp sáu đều là ma pháp hợp lại? Hai ma pháp hợp lại sao?
– Đúng vậy.
Khải Văn tiên sinh gật đầu. Hắn là ma đạo sư, đã sớm học qua các giai đoạn ma pháp. Nếu muốn theo đuổi cảnh giới ma pháp thích hợp với bản thân, cho dù hắn không có ma lực những ma pháp máy móc này dựa trên lí luận này không làm khó được hắn.
– Pháp Thánh Jerome nói, từ cấp ba đến cấp bốn có một đột phá ma pháp quan trọng. Có phải chính là muốn nói tới việc nắm giữ điều này – hợp ma pháp lại?
Mạnh Hàn tỏ ra quan tâm hỏi. Hắn nhớ rất rõ ràng từng lời Pháp Thánh Jerome đã nói. Nếu như hắn có thể đột phá cấp bốn, Pháp Thánh Jerome sẽ để hắn gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư.
– Đương nhiên!
Khải Văn tiên sinh không phải ngu ngốc như hắn. Những ma pháp cao cấp này, không phải Khải Văn tiên sinh không muốn dạy cho Mạnh Hàn. Chỉ có điều, thứ ma pháp này có đôi khi không nói rõ ràng được. Hắn không có ma lực, không có cách nào giải nghĩa cho Mạnh Hàn được, hơn nữa còn không có cách nào biểu thị ra được.
Thứ hai, hắn và Mạnh Hàn có thuộc tính ma pháp không giống nhau. Không có sách ma pháp, hắn cũng không làm được chuyện gì. Đối với ma pháp cao cấp hệ thổ hắn căn bản không biết. Huống hồ, hiện tại với trình độ của Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh cũng không cho là hắn đã có thể học được ma pháp cao cấp.
– Tiên sinh có thể vẽ hình dáng của một ma pháp trận cấp bốn cho ta nhìn một chút được không?
Tim Mạnh Hàn đập thịch thịch, ánh mắt chờ mong nhìn Khải Văn tiên sinh. Nếu như ma pháp trận cấp bốn cũng là lục mang tinh trận, tin tưởng Pháp Thánh Jerome sẽ không nói như vậy. Hiện tại chỉ trông chờ xem Khải Văn tiên sinh có thể vẽ ra hay không. Chỉ cần hình dạng, cũng không cần nhập ma lực vào, hẳn là có thể được.
– Có thể.
Khải Văn tiên sinh không hề làm khó dễ hắn, lập tức trả lời. Nhưng hắn vẫn hết sức cẩn thận khuyên Mạnh Hàn:
– Ma pháp không phải là chuyện làm một lần là xong, phải tiến lên dần dần. Đại nhân có thể xem một chút, nhưng tuyệt đối không nên nghĩ quá nhiều.
Phản phệ của ma pháp cao cấp thực sự có thể đòi mạng, không phụ thuộc vào sự cẩn thận của Khải Văn tiên sinh hay không.
– Ta chỉ muốn xem thử, quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn phải làm như thế nào thôi.
Mạnh Hàn mỉm cười. Vào lúc này, không cần thiết phải che giấu ý đồ của mình. Dù sao đi nữa chỉ là quyển sách mặt phẳng chiếu đơn giản nhất, tuyệt sẽ không để cho ma pháp phản phệ, vô cùng an toàn.
Lúc này Khải Văn tiên sinh mới thoải mái mỉm cười. Sau đó hắn tiện tay cầm lấy một hòn đá sắc nhọn, bắt đầu vẽ ma pháp trận cơ bản nhất đơn giản nhất trên mặt đất cho Mạnh Hàn thấy. Dù sao đi nữa, điều Mạnh Hàn muốn chỉ là phần căn bản nhất. Cho nên hắn vẽ ra chính là phần căn bản đó.
Một hình vẽ càng lúc càng phức tạp xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn. Tuy rằng Khải Văn tiên sinh vẽ không theo quy tắc, nhưng, Mạnh Hàn xem vẫn hiểu được rất rõ ràng. Chính bởi vì xem rất rõ ràng, cho nên Mạnh Hàn thật sự có phần không thể kìm chế được sự vui sướng trong lòng. Hắn thoáng nở nụ cười. Cuối cùng, tiếng cười càng lúc càng lớn, gần như có xu thế không thể nhịn được.
– Đại nhân!
Lần này đổi thành Khải Văn tiên sinh đánh thức Mạnh Hàn từ trong trận cười điên cuồng kia. Hắn cảm thấy có chút lo lắng, cho rằng Mạnh Hàn chịu kích thích quá lớn. Sau khi chờ Mạnh Hàn trở nên bình tĩnh lại, lúc này hắn mới cẩn thận khuyên nhủ:
– Đại nhân! Ta biết, ma pháp trận cơ sở của ma pháp cao cấp có chút phiền phức. Nhưng chỉ cần đại nhân chịu cố gắng, vẫn có thể đạt được trình độ như vậy, không cần quá mức thất thố.
– Cảm ơn, Khải Văn tiên sinh. Ta không sao.
Mạnh Hàn thiếu chút nữa lại không nhịn được bật cười. Tuy nhiên hắn vẫn cố cưỡng ép, kìm chế ham muốn cười một cách điên cuồng của mình ở trong lòng. Chỉ có điều cơ mặt của hắn bởi vậy có phoáng thoáng co quắp. Điều đó khiến Khải Văn tiên sinh ở phía đối diện cảm thấy rất lo lắng. Cho dù Mạnh Hàn đã năm lần bảy lượt nhấn mạnh hắn không có chuyện gì, nhưng Khải Văn tiên sinh vẫn không an tâm được.
– Như vậy, Khải Văn tiên sinh, có thể làm được ma pháp trận chứa đựng ma lực, một khi bị phá hỏng liền phóng thích ma lực không?
Mạnh Hàn lại xác nhận một lần nữa. Nói thật, hiện tại kiến thức của Mạnh Hàn đối với ma pháp trận chỉ giới hạn ở Lục Mang Tinh. Nhiều hơn, hắn thật sự một chữ cũng không biết.
– Đương nhiên, ta sẽ mau chóng để Demi học được.
Khải Văn tiên sinh gật đầu một cái. Đó cũng không phải là ma pháp trận đặc biệt khó khăn gì, chỉ phức tạp hơn so với cơ sở lục mang tinh trận một chút. Cho dù không có sách ma pháp, Demi cũng không có khả năng không học được.
– Mau chóng làm tốt. Chúng ta sẽ lại thử một lần nữa.
Mạnh Hàn rất vui vẻ. Vấn đề vẫn khiến hắn lo lắng bận tâm đã được giải quyết đơn giản như vậy, thực sự khiến người ta vui mừng. Vui mừng nhất chính là hắn học được cách làm thế nào để chế tạo quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn.
Khải Văn tiên sinh đã vẽ cho Mạnh Hàn rất rõ ràng. Tuy rằng không theo quy tắc, nhưng Mạnh Hàn lập tức nhận ra được, đó chính là hai lục mang tinh trận đặt chồng lên nhau với vị trí khác nhau. Hợp ma pháp lại chính là dùng hai ma pháp chồng lên nhau.
Tương tự, ma pháp trận cơ sở của quyển sách mặt phẳng chiếu cũng chính là hai lục mang tinh trận chồng lên nhau. Điều cần thiết phải chú ý chính là cách thức chồng lên nhau. Đó là chỗ khó khăn nhất trong tất cả các ma pháp trận phức tạp.
Chí ít Khải Văn tiên sinh nói như thế. Nhưng phần phức tạp nào đó trong mắt Mạnh Hàn hiện nay thực sự quá dễ dàng giống như trở bàn tay. Cho nên Mạnh Hàn không nhịn được muốn cười một cách điên cuồng. Sở dĩ phức tạp cũng chỉ bởi vì góc độ xê dịch giữa hai ma pháp trận.
Góc độ dịch chuyển này vừa vặn chia đều cho hai lục mang tinh trận. Nói cách khác, điều Mạnh Hàn phải làm, chỉ là vẽ ra một đỉnh mười hai cạnh, sau đó dựa theo phương thức nối liền lục mang tinh trận, nối liền hai lục mang tinh trận mà thôi.
Chờ phân chia một góc độ, dùng thướng vẽ ra, chẳng qua là một chuyện vô cùng đơn giản. Biến Lục Mang Tinh thành hình mười hai cạnh cũng rất đơn giản. Hiện tại Mạnh Hàn hận không thể lập tức tìm được vật liệu của quyển sách ma pháp cấp bốn, thử một lần xem có thể vẽ ra quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn hay không.
Phải biết rằng, nếu như tiếp tục biểu hiện như trước, vậy quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn tạo ra quyển sách ma pháp, nhưng có hiệu quả của ma pháp cấp bảy. Có thể coi là ma đạo sư cao cấp phóng thích ra một ma pháp cấp bảy. Đó không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Giải quyết việc tự động kích phát quyển sách ma pháp, mang ý nghĩa từ đây Mạnh Hàn chỉ cần có đầy đủ quyển sách ma pháp, có thể cho nhân thủ đội thân vệ của mình mấy ma pháp lựu đạn.
Vẻ mặt Mạnh Hàn tỏ ra hiểu rõ, gật đầu. Nhưng rất nhanh hắn lại bị lời nói của Khải Văn tiên sinh làm hứng thú:
– Khải Văn tiên sinh, tiên sinh nói, ma pháp từ cấp bốn đến cấp sáu đều là ma pháp hợp lại? Hai ma pháp hợp lại sao?
– Đúng vậy.
Khải Văn tiên sinh gật đầu. Hắn là ma đạo sư, đã sớm học qua các giai đoạn ma pháp. Nếu muốn theo đuổi cảnh giới ma pháp thích hợp với bản thân, cho dù hắn không có ma lực những ma pháp máy móc này dựa trên lí luận này không làm khó được hắn.
– Pháp Thánh Jerome nói, từ cấp ba đến cấp bốn có một đột phá ma pháp quan trọng. Có phải chính là muốn nói tới việc nắm giữ điều này – hợp ma pháp lại?
Mạnh Hàn tỏ ra quan tâm hỏi. Hắn nhớ rất rõ ràng từng lời Pháp Thánh Jerome đã nói. Nếu như hắn có thể đột phá cấp bốn, Pháp Thánh Jerome sẽ để hắn gia nhập nghiệp đoàn ma pháp sư.
– Đương nhiên!
Khải Văn tiên sinh không phải ngu ngốc như hắn. Những ma pháp cao cấp này, không phải Khải Văn tiên sinh không muốn dạy cho Mạnh Hàn. Chỉ có điều, thứ ma pháp này có đôi khi không nói rõ ràng được. Hắn không có ma lực, không có cách nào giải nghĩa cho Mạnh Hàn được, hơn nữa còn không có cách nào biểu thị ra được.
Thứ hai, hắn và Mạnh Hàn có thuộc tính ma pháp không giống nhau. Không có sách ma pháp, hắn cũng không làm được chuyện gì. Đối với ma pháp cao cấp hệ thổ hắn căn bản không biết. Huống hồ, hiện tại với trình độ của Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh cũng không cho là hắn đã có thể học được ma pháp cao cấp.
– Tiên sinh có thể vẽ hình dáng của một ma pháp trận cấp bốn cho ta nhìn một chút được không?
Tim Mạnh Hàn đập thịch thịch, ánh mắt chờ mong nhìn Khải Văn tiên sinh. Nếu như ma pháp trận cấp bốn cũng là lục mang tinh trận, tin tưởng Pháp Thánh Jerome sẽ không nói như vậy. Hiện tại chỉ trông chờ xem Khải Văn tiên sinh có thể vẽ ra hay không. Chỉ cần hình dạng, cũng không cần nhập ma lực vào, hẳn là có thể được.
– Có thể.
Khải Văn tiên sinh không hề làm khó dễ hắn, lập tức trả lời. Nhưng hắn vẫn hết sức cẩn thận khuyên Mạnh Hàn:
– Ma pháp không phải là chuyện làm một lần là xong, phải tiến lên dần dần. Đại nhân có thể xem một chút, nhưng tuyệt đối không nên nghĩ quá nhiều.
Phản phệ của ma pháp cao cấp thực sự có thể đòi mạng, không phụ thuộc vào sự cẩn thận của Khải Văn tiên sinh hay không.
– Ta chỉ muốn xem thử, quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn phải làm như thế nào thôi.
Mạnh Hàn mỉm cười. Vào lúc này, không cần thiết phải che giấu ý đồ của mình. Dù sao đi nữa chỉ là quyển sách mặt phẳng chiếu đơn giản nhất, tuyệt sẽ không để cho ma pháp phản phệ, vô cùng an toàn.
Lúc này Khải Văn tiên sinh mới thoải mái mỉm cười. Sau đó hắn tiện tay cầm lấy một hòn đá sắc nhọn, bắt đầu vẽ ma pháp trận cơ bản nhất đơn giản nhất trên mặt đất cho Mạnh Hàn thấy. Dù sao đi nữa, điều Mạnh Hàn muốn chỉ là phần căn bản nhất. Cho nên hắn vẽ ra chính là phần căn bản đó.
Một hình vẽ càng lúc càng phức tạp xuất hiện ở trước mặt Mạnh Hàn. Tuy rằng Khải Văn tiên sinh vẽ không theo quy tắc, nhưng, Mạnh Hàn xem vẫn hiểu được rất rõ ràng. Chính bởi vì xem rất rõ ràng, cho nên Mạnh Hàn thật sự có phần không thể kìm chế được sự vui sướng trong lòng. Hắn thoáng nở nụ cười. Cuối cùng, tiếng cười càng lúc càng lớn, gần như có xu thế không thể nhịn được.
– Đại nhân!
Lần này đổi thành Khải Văn tiên sinh đánh thức Mạnh Hàn từ trong trận cười điên cuồng kia. Hắn cảm thấy có chút lo lắng, cho rằng Mạnh Hàn chịu kích thích quá lớn. Sau khi chờ Mạnh Hàn trở nên bình tĩnh lại, lúc này hắn mới cẩn thận khuyên nhủ:
– Đại nhân! Ta biết, ma pháp trận cơ sở của ma pháp cao cấp có chút phiền phức. Nhưng chỉ cần đại nhân chịu cố gắng, vẫn có thể đạt được trình độ như vậy, không cần quá mức thất thố.
– Cảm ơn, Khải Văn tiên sinh. Ta không sao.
Mạnh Hàn thiếu chút nữa lại không nhịn được bật cười. Tuy nhiên hắn vẫn cố cưỡng ép, kìm chế ham muốn cười một cách điên cuồng của mình ở trong lòng. Chỉ có điều cơ mặt của hắn bởi vậy có phoáng thoáng co quắp. Điều đó khiến Khải Văn tiên sinh ở phía đối diện cảm thấy rất lo lắng. Cho dù Mạnh Hàn đã năm lần bảy lượt nhấn mạnh hắn không có chuyện gì, nhưng Khải Văn tiên sinh vẫn không an tâm được.
– Như vậy, Khải Văn tiên sinh, có thể làm được ma pháp trận chứa đựng ma lực, một khi bị phá hỏng liền phóng thích ma lực không?
Mạnh Hàn lại xác nhận một lần nữa. Nói thật, hiện tại kiến thức của Mạnh Hàn đối với ma pháp trận chỉ giới hạn ở Lục Mang Tinh. Nhiều hơn, hắn thật sự một chữ cũng không biết.
– Đương nhiên, ta sẽ mau chóng để Demi học được.
Khải Văn tiên sinh gật đầu một cái. Đó cũng không phải là ma pháp trận đặc biệt khó khăn gì, chỉ phức tạp hơn so với cơ sở lục mang tinh trận một chút. Cho dù không có sách ma pháp, Demi cũng không có khả năng không học được.
– Mau chóng làm tốt. Chúng ta sẽ lại thử một lần nữa.
Mạnh Hàn rất vui vẻ. Vấn đề vẫn khiến hắn lo lắng bận tâm đã được giải quyết đơn giản như vậy, thực sự khiến người ta vui mừng. Vui mừng nhất chính là hắn học được cách làm thế nào để chế tạo quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn.
Khải Văn tiên sinh đã vẽ cho Mạnh Hàn rất rõ ràng. Tuy rằng không theo quy tắc, nhưng Mạnh Hàn lập tức nhận ra được, đó chính là hai lục mang tinh trận đặt chồng lên nhau với vị trí khác nhau. Hợp ma pháp lại chính là dùng hai ma pháp chồng lên nhau.
Tương tự, ma pháp trận cơ sở của quyển sách mặt phẳng chiếu cũng chính là hai lục mang tinh trận chồng lên nhau. Điều cần thiết phải chú ý chính là cách thức chồng lên nhau. Đó là chỗ khó khăn nhất trong tất cả các ma pháp trận phức tạp.
Chí ít Khải Văn tiên sinh nói như thế. Nhưng phần phức tạp nào đó trong mắt Mạnh Hàn hiện nay thực sự quá dễ dàng giống như trở bàn tay. Cho nên Mạnh Hàn không nhịn được muốn cười một cách điên cuồng. Sở dĩ phức tạp cũng chỉ bởi vì góc độ xê dịch giữa hai ma pháp trận.
Góc độ dịch chuyển này vừa vặn chia đều cho hai lục mang tinh trận. Nói cách khác, điều Mạnh Hàn phải làm, chỉ là vẽ ra một đỉnh mười hai cạnh, sau đó dựa theo phương thức nối liền lục mang tinh trận, nối liền hai lục mang tinh trận mà thôi.
Chờ phân chia một góc độ, dùng thướng vẽ ra, chẳng qua là một chuyện vô cùng đơn giản. Biến Lục Mang Tinh thành hình mười hai cạnh cũng rất đơn giản. Hiện tại Mạnh Hàn hận không thể lập tức tìm được vật liệu của quyển sách ma pháp cấp bốn, thử một lần xem có thể vẽ ra quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn hay không.
Phải biết rằng, nếu như tiếp tục biểu hiện như trước, vậy quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp bốn tạo ra quyển sách ma pháp, nhưng có hiệu quả của ma pháp cấp bảy. Có thể coi là ma đạo sư cao cấp phóng thích ra một ma pháp cấp bảy. Đó không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Giải quyết việc tự động kích phát quyển sách ma pháp, mang ý nghĩa từ đây Mạnh Hàn chỉ cần có đầy đủ quyển sách ma pháp, có thể cho nhân thủ đội thân vệ của mình mấy ma pháp lựu đạn.