Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 824: Cao tầng đi học

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Có thể! Ngoại trừ những thứ đế quốc Hắc Ám bán đứt ra, những cái khác, nàng muốn biết cái gì?

Mạnh Hàn trả lời, lại khiến Fanny kinh ngạc, thậm chí không thể tin vào tai của mình.

– Ngươi có thể nói cho ta biết sao?

Đối mặt câu trả lời thản nhiên của Mạnh Hàn, Fanny lại không dám tin tưởng hỏi lại một câu.

– Đương nhiên! Nàng muốn biết gì?

Mạnh Hàn cười lại thừa nhận nói:

– Ngươi quan tâm vương cung mới của đế quốc Hắc Ám có bộ dáng gì, hay là quan tâm nhiều hơn về những điều nghị trưởng các hạ đế quốc Hắc Ám và ta đã nói chuyện?

Nàng hoàn toàn không ngờ rằng Mạnh Hàn có phản ứng như thế. Điều này khiến thánh nữ điện hạ Fanny vốn không hề ôm bao nhiêu hi vọng, chỉ muốn tranh thủ một chút liền giống như nhặt được chí bảo. Có lòng muốn biết, lại sợ Mạnh Hàn lại phải gặp Giáo Hoàng bệ hạ nói lại lần nữa, sợ hắn thiếu kiên nhẫn, nên cố nén cảm giác hiếu kỳ muốn biết ngay lập tức. Nàng không hỏi tới nữa, nhưng phái người cố gắng càng nhanh càng tốt, báo cho Giáo Hoàng bệ hạ biết.

– Hiệu suất như vậy quá thấp. Lẽ nào đế quốc chưa hề nghĩ tới chuyện, thuần phục một ít vật bay để phụ trách truyền thông tin sao?

Mạnh Hàn không nhịn được đưa ra suy nghĩ của mình. Hắn thực sự không cách nào nhịn được khi một thông tin muốn truyền đi cũng phải mất mười ngày nửa tháng. So với hiệu suất kiếp trước dùng quen di động kiếp trước quả thực chính là nguyên thủy tới cực điểm.

– Lực chiến đấu trân quý như vật bay cưỡi, lẽ nào ở trong mắt hầu tước đại nhân, cũng chỉ dùng để truyền thông tin thôi sao?

Fanny tức giận trừng mắt với Mạnh Hàn một cái. Nàng thực sự không ngờ rằng, Mạnh Hàn làm ăn giỏi tới mức ngay cả trong khe nứt cũng có thể móc ra kim tệ, trên phương diện quân sự lại kém hiểu biết như vậy.

Nghe nói như thế, đổi lại thành Mạnh Hàn trân trối há hốc miệng. Thông tin quân sự quan trọng then chốt như vậy, ở trong miệng Fanny, lại đã biến thành chuyện không đáng nhắc tới? Suy nghĩ một chút, lập tức hiểu được, hai đại đế quốc đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám trên căn bản cũng không cần thủ đoạn diệu kế gì, hoàn toàn chính là chân thật cứng đối cứng.

Hai bên chiến tranh đầy tinh thần kỵ sĩ. Hai bên hẹn chiến trường một cách cẩn thận sau đó bắt đầu tấn công, hoàn toàn không nói tới sách lược, hiểu rõ tin tức tình báo gì đó. Loại thánh chiến này khiến Mạnh Hàn cảm thấy vô cùng khinh thường. Thật sự muốn đánh, tùy tiện xuất ra mấy ba mươi sáu chiêu số, tuyệt đối có thể làm cho các kỵ sĩ hai đại đế quốc chịu không nổi.

Nhưng Mạnh Hàn đánh giá thấp trình độ chiến tranh bên này. Các nàng Fanny chỉ không coi trọng thông tin, cũng không có nghĩa là không coi trọng tình báo. Hai đại đế quốc quá lớn, nhất cử nhất động rất ít khi có thể giấu được người khác. Nếu thực sự là tin tức tình báo quan trọng, bọn họ có thể thực hiện một loại thủ đoạn tuyệt mật khác.

Nhưng trong những tin tức tình báo thông thường, tương tự như tin tức của Mạnh Hàn, còn chưa đủ để đế quốc vận dụng con đường truyền tin này. Huống hồ, nhóm người Mạnh Hàn vốn đi tới Yến kinh, cho dù tình báo đưa tới nhanh hơn, dường như cũng không có ý nghĩa gì.

Ngược lại Fanny ở trước mặt Mạnh Hàn để lộ một chút bố trí nho nhỏ của đế quốc Quang Minh tại đế quốc Hắc Ám. Chí ít Mạnh Hàn ở trước mặt mọi người đã hiểu rõ những hành động này của nàng. Thậm chí những lời răn dạy của hắn đối với đội danh dự của đế quốc Hắc Ám tại thành nhỏ kia, nàng cũng biết rõ ràng.

– Biết nhiều như vậy sao?

Mạnh Hàn cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Xem ra, hai bên tích oán đã sâu, phái gián điệp về phía nhau là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng chuyện của Mạnh Hàn ở bên ngoài lại bị bọn họ biết được, điều này thực sự khiến người ta không yên lòng. Không nhịn được Mạnh Hàn hỏi ngược lại:

-Vậy nội dung trao đổi giữa ta và hội nghị Hắc Ám, các ngươi biết không?

– Không biết!

Trao đổi giữa Mạnh Hàn và hội nghị Hắc Ám là ở trong phòng nghị sự tại vương cung Yến kinh đế quốc Hắc Ám Yến. Nếu như chuyện nơi đó còn có thể bị đế quốc Quang Minh biết được, như vậy đế quốc Hắc Ám đã sớm không tồn tại.

– Vậy ngươi có biết, đế quốc Hắc Ám và ta làm bao nhiêu chuyện buôn bán hay không?

Mạnh Hàn thật lòng muốn khiến Fanny kinh ngạc. Trước tiên hắn lấy từng việc mình làm được ra khoe khoang một chút.

– Ngươi và đế quốc Hắc Ám làm ăn buôn bán sao?

Fanny vừa suy ngẫm một chút, lập tức hiểu được ý của Mạnh Hàn:

– Ngươi nói tới phương pháp giá trị một trăm vạn kim tệ có thể kiếm tiền còn có thể tăng thêm số lượng giáo đồ sao?

– Đúng vậy!

Mạnh Hàn gật đầu thừa nhận, hai mắt nhìn chằm chằm vào Fanny, quan sát phản ứng của nàng.

– Bọn họ thật sự cam lòng bỏ ra số tiền lớn như vậy sao?

Quả nhiên Fanny kinh ngạc kêu lên. Nàng nhìn Mạnh Hàn, thực sự có chút cảm giác không tin nổi. Nhưng rất nhanh nàng liền hiểu được:

– Angelina không phải kẻ ngu ngốc. Hội nghị Hắc Ám cũng không phải là người ngu. Nếu bọn họ chịu bỏ ra kim tệ, vậy nói rõ phương pháp này nhất định giá trị hơn rất nhiều. Phương pháp này của ngươi đế quốc Quang Minh chúng ta cũng mua!

Nếu đã là thứ hội nghị Hắc Ám cũng tán thành, gần như có thể nói, đế quốc Hắc Ám đã đứng ra kiểm chứng cho bọn họ. Loại tiện nghi này không chiếm không được.

– Xin lỗi, đế quốc Hắc Ám đã một nhà mua đứt biện pháp này.

Mạnh Hàn nói để Fanny ngẩn ngơ, lập tức trở nên tức giận:

– Ngươi làm sao có thể như vậy được? Đế quốc Hắc Ám có, đế quốc Quang Minh chúng ta cũng phải có như thế!

– Bằng không chính là bất kính đối với thần Quang Minh vĩ đại, ta hiểu!

Mạnh Hàn bĩu môi:

– Động cũng không động lại uy hiếp người, thú vị sao?

– Vậy ngươi còn bán đứt cho một nhà đế quốc Hắc Ám?

Fanny gần như căm tức Mạnh Hàn, chờ hắn bàn giao.

– Ta lại chưa nói, ta chỉ có một biện pháp?

Mạnh Hàn lười biếng trả lời nghi ngờ chất vấn của Fanny. Bộ dạng này của hắn khiến Fanny điện hạ hận nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không nói được gì.

Cũng may, nghe thấy Mạnh Hàn nói còn có phương pháp khác, sắc mặt Fanny điện hạ vẫn bớt lạnh đi.

Tiếp theo, bọn họ một đường di chuyển. Mạnh Hàn lại yên tâm lớn mật mời thánh nữ điện hạ ngồi cùng xe ngựa xa hoa với hắn, hồn nhiên không sợ Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư lót ới dưới mông của Benson tiên sinh bị người ta phát hiện. Chỉ có điều hắn càng làm như vậy, càng không có ai chú ý tới hai cái gói kia. Chỗ nguy hiểm nhất có vẻ như chính là nơi an toàn nhất. Chuyện chính là đơn giản như vậy.

Cho dù đội danh dự đi chậm, tốn thời gian một tháng, đội ngũ cũng tới đến được Yến kinh. Đồng thời, Mạnh Hàn được Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh xem là thượng khách. Sau khi nghi thức đón tiếp long trọng được diễn ra, Mạnh Hàn và thị nữ quản gia của hắn an vị trong vương cung của Giáo Hoàng bệ hạ.

Giáo Hoàng bệ hạ, thánh nữ điện hạ Fanny, đồng thời còn có hơn mười vị Hồng y đại giáo chủ đều ở đây. Quy cách đãi ngộ đó, gần như hoàn toàn tương đồng với đãi ngộ đối với đế quốc Hắc Ám hội nghị Hắc Ám.

– Có thể! Ngoại trừ những thứ đế quốc Hắc Ám bán đứt ra, những cái khác, nàng muốn biết cái gì?

Mạnh Hàn trả lời, lại khiến Fanny kinh ngạc, thậm chí không thể tin vào tai của mình.

– Ngươi có thể nói cho ta biết sao?

Đối mặt câu trả lời thản nhiên của Mạnh Hàn, Fanny lại không dám tin tưởng hỏi lại một câu.

– Đương nhiên! Nàng muốn biết gì?

Mạnh Hàn cười lại thừa nhận nói:

– Ngươi quan tâm vương cung mới của đế quốc Hắc Ám có bộ dáng gì, hay là quan tâm nhiều hơn về những điều nghị trưởng các hạ đế quốc Hắc Ám và ta đã nói chuyện?

Nàng hoàn toàn không ngờ rằng Mạnh Hàn có phản ứng như thế. Điều này khiến thánh nữ điện hạ Fanny vốn không hề ôm bao nhiêu hi vọng, chỉ muốn tranh thủ một chút liền giống như nhặt được chí bảo. Có lòng muốn biết, lại sợ Mạnh Hàn lại phải gặp Giáo Hoàng bệ hạ nói lại lần nữa, sợ hắn thiếu kiên nhẫn, nên cố nén cảm giác hiếu kỳ muốn biết ngay lập tức. Nàng không hỏi tới nữa, nhưng phái người cố gắng càng nhanh càng tốt, báo cho Giáo Hoàng bệ hạ biết.

– Hiệu suất như vậy quá thấp. Lẽ nào đế quốc chưa hề nghĩ tới chuyện, thuần phục một ít vật bay để phụ trách truyền thông tin sao?

Mạnh Hàn không nhịn được đưa ra suy nghĩ của mình. Hắn thực sự không cách nào nhịn được khi một thông tin muốn truyền đi cũng phải mất mười ngày nửa tháng. So với hiệu suất kiếp trước dùng quen di động kiếp trước quả thực chính là nguyên thủy tới cực điểm.

– Lực chiến đấu trân quý như vật bay cưỡi, lẽ nào ở trong mắt hầu tước đại nhân, cũng chỉ dùng để truyền thông tin thôi sao?

Fanny tức giận trừng mắt với Mạnh Hàn một cái. Nàng thực sự không ngờ rằng, Mạnh Hàn làm ăn giỏi tới mức ngay cả trong khe nứt cũng có thể móc ra kim tệ, trên phương diện quân sự lại kém hiểu biết như vậy.

Nghe nói như thế, đổi lại thành Mạnh Hàn trân trối há hốc miệng. Thông tin quân sự quan trọng then chốt như vậy, ở trong miệng Fanny, lại đã biến thành chuyện không đáng nhắc tới? Suy nghĩ một chút, lập tức hiểu được, hai đại đế quốc đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám trên căn bản cũng không cần thủ đoạn diệu kế gì, hoàn toàn chính là chân thật cứng đối cứng.

Hai bên chiến tranh đầy tinh thần kỵ sĩ. Hai bên hẹn chiến trường một cách cẩn thận sau đó bắt đầu tấn công, hoàn toàn không nói tới sách lược, hiểu rõ tin tức tình báo gì đó. Loại thánh chiến này khiến Mạnh Hàn cảm thấy vô cùng khinh thường. Thật sự muốn đánh, tùy tiện xuất ra mấy ba mươi sáu chiêu số, tuyệt đối có thể làm cho các kỵ sĩ hai đại đế quốc chịu không nổi.

Nhưng Mạnh Hàn đánh giá thấp trình độ chiến tranh bên này. Các nàng Fanny chỉ không coi trọng thông tin, cũng không có nghĩa là không coi trọng tình báo. Hai đại đế quốc quá lớn, nhất cử nhất động rất ít khi có thể giấu được người khác. Nếu thực sự là tin tức tình báo quan trọng, bọn họ có thể thực hiện một loại thủ đoạn tuyệt mật khác.

Nhưng trong những tin tức tình báo thông thường, tương tự như tin tức của Mạnh Hàn, còn chưa đủ để đế quốc vận dụng con đường truyền tin này. Huống hồ, nhóm người Mạnh Hàn vốn đi tới Yến kinh, cho dù tình báo đưa tới nhanh hơn, dường như cũng không có ý nghĩa gì.

Ngược lại Fanny ở trước mặt Mạnh Hàn để lộ một chút bố trí nho nhỏ của đế quốc Quang Minh tại đế quốc Hắc Ám. Chí ít Mạnh Hàn ở trước mặt mọi người đã hiểu rõ những hành động này của nàng. Thậm chí những lời răn dạy của hắn đối với đội danh dự của đế quốc Hắc Ám tại thành nhỏ kia, nàng cũng biết rõ ràng.

– Biết nhiều như vậy sao?

Mạnh Hàn cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Xem ra, hai bên tích oán đã sâu, phái gián điệp về phía nhau là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng chuyện của Mạnh Hàn ở bên ngoài lại bị bọn họ biết được, điều này thực sự khiến người ta không yên lòng. Không nhịn được Mạnh Hàn hỏi ngược lại:

-Vậy nội dung trao đổi giữa ta và hội nghị Hắc Ám, các ngươi biết không?

– Không biết!

Trao đổi giữa Mạnh Hàn và hội nghị Hắc Ám là ở trong phòng nghị sự tại vương cung Yến kinh đế quốc Hắc Ám Yến. Nếu như chuyện nơi đó còn có thể bị đế quốc Quang Minh biết được, như vậy đế quốc Hắc Ám đã sớm không tồn tại.

– Vậy ngươi có biết, đế quốc Hắc Ám và ta làm bao nhiêu chuyện buôn bán hay không?

Mạnh Hàn thật lòng muốn khiến Fanny kinh ngạc. Trước tiên hắn lấy từng việc mình làm được ra khoe khoang một chút.

– Ngươi và đế quốc Hắc Ám làm ăn buôn bán sao?

Fanny vừa suy ngẫm một chút, lập tức hiểu được ý của Mạnh Hàn:

– Ngươi nói tới phương pháp giá trị một trăm vạn kim tệ có thể kiếm tiền còn có thể tăng thêm số lượng giáo đồ sao?

– Đúng vậy!

Mạnh Hàn gật đầu thừa nhận, hai mắt nhìn chằm chằm vào Fanny, quan sát phản ứng của nàng.

– Bọn họ thật sự cam lòng bỏ ra số tiền lớn như vậy sao?

Quả nhiên Fanny kinh ngạc kêu lên. Nàng nhìn Mạnh Hàn, thực sự có chút cảm giác không tin nổi. Nhưng rất nhanh nàng liền hiểu được:

– Angelina không phải kẻ ngu ngốc. Hội nghị Hắc Ám cũng không phải là người ngu. Nếu bọn họ chịu bỏ ra kim tệ, vậy nói rõ phương pháp này nhất định giá trị hơn rất nhiều. Phương pháp này của ngươi đế quốc Quang Minh chúng ta cũng mua!

Nếu đã là thứ hội nghị Hắc Ám cũng tán thành, gần như có thể nói, đế quốc Hắc Ám đã đứng ra kiểm chứng cho bọn họ. Loại tiện nghi này không chiếm không được.

– Xin lỗi, đế quốc Hắc Ám đã một nhà mua đứt biện pháp này.

Mạnh Hàn nói để Fanny ngẩn ngơ, lập tức trở nên tức giận:

– Ngươi làm sao có thể như vậy được? Đế quốc Hắc Ám có, đế quốc Quang Minh chúng ta cũng phải có như thế!

– Bằng không chính là bất kính đối với thần Quang Minh vĩ đại, ta hiểu!

Mạnh Hàn bĩu môi:

– Động cũng không động lại uy hiếp người, thú vị sao?

– Vậy ngươi còn bán đứt cho một nhà đế quốc Hắc Ám?

Fanny gần như căm tức Mạnh Hàn, chờ hắn bàn giao.

– Ta lại chưa nói, ta chỉ có một biện pháp?

Mạnh Hàn lười biếng trả lời nghi ngờ chất vấn của Fanny. Bộ dạng này của hắn khiến Fanny điện hạ hận nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không nói được gì.

Cũng may, nghe thấy Mạnh Hàn nói còn có phương pháp khác, sắc mặt Fanny điện hạ vẫn bớt lạnh đi.

Tiếp theo, bọn họ một đường di chuyển. Mạnh Hàn lại yên tâm lớn mật mời thánh nữ điện hạ ngồi cùng xe ngựa xa hoa với hắn, hồn nhiên không sợ Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư lót ới dưới mông của Benson tiên sinh bị người ta phát hiện. Chỉ có điều hắn càng làm như vậy, càng không có ai chú ý tới hai cái gói kia. Chỗ nguy hiểm nhất có vẻ như chính là nơi an toàn nhất. Chuyện chính là đơn giản như vậy.

Cho dù đội danh dự đi chậm, tốn thời gian một tháng, đội ngũ cũng tới đến được Yến kinh. Đồng thời, Mạnh Hàn được Giáo hoàng bệ hạ đế quốc Quang Minh xem là thượng khách. Sau khi nghi thức đón tiếp long trọng được diễn ra, Mạnh Hàn và thị nữ quản gia của hắn an vị trong vương cung của Giáo Hoàng bệ hạ.

Giáo Hoàng bệ hạ, thánh nữ điện hạ Fanny, đồng thời còn có hơn mười vị Hồng y đại giáo chủ đều ở đây. Quy cách đãi ngộ đó, gần như hoàn toàn tương đồng với đãi ngộ đối với đế quốc Hắc Ám hội nghị Hắc Ám.

Chọn tập
Bình luận