– Con nhện nhiệt đới đó chỉ thích hợp ở trong rừng cây sao? Nếu ở bên ngoài rừng cây thì thế nào? Ví dụ như trong sa mạc thì sao?
Mạnh Hàn đã nghe được từ trong lời nói của tiểu ma nữ một chút manh mối. Hắn vội vàng hỏi.
– Vậy không có cách nào. Đó là con nhện nhiệt đới. Vừa nghe đã biết nó chỉ có thể ở trong rừng.
Tiểu ma nữ giống như thực sự không rõ đạo lý đơn giản như vậy, nhưng Mạnh Hàn làm sao lại không rõ:
– Nếu ở trong sa mạc, ngươi có thể thử bò cạp độc sa mạc xem sao? Có người nói nó cũng rất khủng bố.
Tiểu ma nữ căn bản không biết Mạnh Hàn muốn cái gì, chỉ theo bản năng cung cấp cho Mạnh Hàn một vật cưỡi thích hợp với một địa hình nào đó nhất. Điều này khiến Mạnh Hàn thực sự không biết phải nói gì. Nhưng hắn lại không thể oán giận được điều gì. Dù sao hắn cũng chỉ hỏi như thế.
Ngay sau đó, một ý niệm mê người liền xuất hiện ở trong đầu của Mạnh Hàn. Sủng vật ma pháp của ma pháp sư có thể thông qua triệu hoán mà đến. Như vậy, nếu như vật cưỡi cũng biến thành sủng vật ma pháp, vậy vào thời điểm cần thiết có thể triệu hồi ra, thời điểm không cần tới sẽ thu trở lại được không?
Nếu như có thể như vậy, đây chẳng phải mang ý nghĩa, chỉ cần có vài loại sủng vật thích hợp với các địa hình khác nhau, vậy có thể căn cứ vào tình huống lúc đó, tùy thời triệu hoán ra sủng vật thích hợp nhất để làm vật cưỡi? Đội ngũ như vậy có thể quá cường hãn hay không?
– Jessyca, nàng nói xem, chiến binh có khả năng có nhiều sủng vật ma pháp hay không?
Mạnh Hàn cẩn thận tìm từ ngữ một chút, sau đó mang theo chút kỳ vọng, lại không dám khẳng định hỏi nàng.
– Có thể như vậy sao?
Tiểu ma nữ nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, phản ứng đầu tiên của nàng chính là câu này. Ma pháp sư có sủng vật ma pháp là chuyện bình thường. Nhưng lúc nào, chiến binh cũng có thể có sủng vật ma pháp vậy?
– Jessyca điện hạ.
Mạnh Hàn không khỏi tặc lưỡi lên tiếng nói. Hơn nữa hắn còn bắt đầu gọi là tiểu ma nữ làm điện hạ một cách hiếm thấy:
– Lẽ nào Pháp Thần các hạ lại nói dối. Ta đã nghĩ tới rồi, nhưng ta lại không có cách nào làm được?
Hắn nói những lời như vậy, hiển nhiên trực tiếp nhằm vào câu nói của Pháp Thần các hạ, chỉ có không thể tưởng tượng được, không có không làm được.
Pháp Thần các hạ đương nhiên sẽ không nói dối.
Không cần phải nói, tiểu ma nữ, nhất định sẽ bảo vệ Pháp Thần các hạ. Chỉ có điều, tự nàng nói câu nói này cũng không có sức lực. Mạnh Hàn nói những cái xe thiết giáp này là cái gì, bản thân nàng suy nghĩ một chút, đã biết có khả năng thực hiện. Nhưng Mạnh Hàn bảo chiến binh có sủng vật ma pháp, hơn nữa còn có bao nhiêu con khác nhau, cho dù là nàng muốn bảo vệ quyền uy của Pháp Thần các hạ, nhưng trong nội tâm của nàng cũng vẫn không nhịn được lắc đầu.
Như vậy, ta hi vọng điện hạ có thể thật sự giúp ta thỉnh giáo với Pháp Thần các hạ một chút, xem tính khả thi của chuyện này thế nào.
Ngay cả Mạnh Hàn, cũng lo lắng cho can đảm thiết tưởng của mình. Thật may, có cái miệng của gia hỏa ngoan cố tiểu ma nữ này, nói không chừng có thể khiến Pháp Thần các hạ động não, biết đâu lại có thể làm được thì sao?
Trong thời gian ngắn cũng không thể giải quyết được vấn đề này. Mạnh Hàn không có hy vọng xa vời có thể lập tức biết được đáp án. Tiểu ma nữ ngoại trừ truyền đạt vấn đề của Mạnh Hàn ra, liền cùng tỷ muội Louisa Louise nghiên cứu xe thiết giáp của Mạnh Hàn. Đồng thời, Louisa cũng không ngừng luyện tập kỹ năng vẽ quyển sách ma pháp triệu hoán người cây. Sau khi Louisa hoàn thành một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn lúc trước và năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu Mạnh Hàn đã cung cấp thêm, trên căn bản Louisa đã đạt đến tỷ lệ thành công trăm phần trăm.
Trong toàn thế giới phép thuật này, tỷ lệ vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn thành công trăm phần trăm thực sự không thể nào tưởng tượng được. Cho dù là có quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn làm cơ sở, ban đầu Louisa vẫn lãng phí ba cái. Đây đã là thành tựu khiến tất cả ma pháp sư đều có thể kinh ngạc không nói lên lời. Nhưng hiện tại, nàng lại đạt tới tỷ lệ thành công trăm phần trăm, giống như không phải nàng vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn, mà quyển sách ma pháp cấp một vậy.
Ở trong Tinh Linh Tộc không chỉ có một mình Louisa là ma pháp sư hệ thực vật. Nhưng người có thể thoải mái vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn như nàng lại không nhiều. Cho dù Pháp Thánh hệ thực vật có cảnh giới cao hơn so với Louisa, cũng vẫn thiên về năng lực sử dụng ma pháp, mà không phải là vẽ quyển sách. Thiên tài ma pháp toàn diện như Louisa, trong Tinh Linh Tộc cũng hiếm thấy.
Pháp Thánh hệ thực vật phóng thích ma pháp triệu hoán người cây cấp bốn tỷ lệ thành công có thể đạt được trăm phần trăm, nhưng không có uy lực cấp bảy, cũng không thể tồn tại trong thời gian dài như vậy. Nhưng muốn tùy tiện phóng thích ma pháp triệu hoán người cây chiến tranh cấp bảy, cho dù là Pháp Thánh, cũng không chịu nổi sự tổn hao này. Nếu không, trong rừng rậm Tinh Linh đã sớm có đầy người cây chiến tranh, còn có thể tùy ý để những người cướp nô lệ Tinh Linh này càn rỡ như vậy sao?
Cho nên, dưới tình hình như thế, năng lực vẽ quyển sách của Louisa đã được ứng dụng đầy đủ. Trên thực tế, hiệu quả không tồi. Chí ít sau khi vương thành và trong mấy đại thành được tăng cường thêm mấy chục người cây, trong mấy thành thị này tình hình các Tinh Linh bị bắt đi gần như đã không còn. Sự coi trọng của Tinh Linh Tộc đối với Mạnh Hàn, không phải không có lý do. Điều này còn chưa tính đến ứng dụng của những nỏ kim loại và trí tưởng tượng của người điên khiến người ta phải kinh ngạc.
Đúng vậy, không phải là người điên, sao có thể nghĩ tới những thứ không ai có thể tưởng tượng nổi kia? Trong Tinh Linh Tộc, mấy vị trưởng lão và Pháp Thần các hạ đã đánh giá Mạnh Hàn như thế. Tất nhiên, tiểu ma nữ các nàng cũng không thể nào nói cho Mạnh Hàn biết được chân tướng.
Tình hình bây giờ, Mạnh Hàn bắt đầu yêu cầu Tinh Linh Tộc hoàn thành hiệp nghị. Nếu như Louisa đã có thể vẽ quyển sách mặt phẳng chiếu rất tốt như vậy, Mạnh Hàn cũng bắt đầu yêu cầu cung cấp người cây. Thành bảo, phủ thành chủ, lại thêm Hoàng Sa Thành, khoảng một trăm người cây đi tới, như vậy hẳn là đủ rồi.
Mạnh Hàn mở miệng khiến tiểu ma nữ ngạc nhiên dị thường. Mạnh Hàn thoải mái cung cấp năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, có thể giải thích là hắn đã tích trữ từ lâu. Nhưng trong vòng không tới mười ngày Mạnh Hàn lại có thể xuất ra hai trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn? Không cần hỏi, Mạnh Hàn khẳng định đã tìm được phương pháp có thể tăng cường ma lực.
Bất kể như thế nào, hai trăm quyển sách mặt phẳng chiếu và năm mươi quyển sách triệu hoán người cây đã hoàn thành. Cho dù đối với Tinh Linh Tộc cũng là một khoản của cải khiến người ta vui mừng vì bất ngờ. Yêu cầu của Mạnh Hàn nhanh chóng được thỏa mãn.
Chỉ có điều, cho dù Louisa liên tục vẽ không ăn không uống, một trăm quyển sách cũng khiến nàng phải tốn không ít thời gian. Cho nên, Tinh Linh Tộc chọn dùng phương pháp giao phó theo từng giai đoạn.
– Con nhện nhiệt đới đó chỉ thích hợp ở trong rừng cây sao? Nếu ở bên ngoài rừng cây thì thế nào? Ví dụ như trong sa mạc thì sao?
Mạnh Hàn đã nghe được từ trong lời nói của tiểu ma nữ một chút manh mối. Hắn vội vàng hỏi.
– Vậy không có cách nào. Đó là con nhện nhiệt đới. Vừa nghe đã biết nó chỉ có thể ở trong rừng.
Tiểu ma nữ giống như thực sự không rõ đạo lý đơn giản như vậy, nhưng Mạnh Hàn làm sao lại không rõ:
– Nếu ở trong sa mạc, ngươi có thể thử bò cạp độc sa mạc xem sao? Có người nói nó cũng rất khủng bố.
Tiểu ma nữ căn bản không biết Mạnh Hàn muốn cái gì, chỉ theo bản năng cung cấp cho Mạnh Hàn một vật cưỡi thích hợp với một địa hình nào đó nhất. Điều này khiến Mạnh Hàn thực sự không biết phải nói gì. Nhưng hắn lại không thể oán giận được điều gì. Dù sao hắn cũng chỉ hỏi như thế.
Ngay sau đó, một ý niệm mê người liền xuất hiện ở trong đầu của Mạnh Hàn. Sủng vật ma pháp của ma pháp sư có thể thông qua triệu hoán mà đến. Như vậy, nếu như vật cưỡi cũng biến thành sủng vật ma pháp, vậy vào thời điểm cần thiết có thể triệu hồi ra, thời điểm không cần tới sẽ thu trở lại được không?
Nếu như có thể như vậy, đây chẳng phải mang ý nghĩa, chỉ cần có vài loại sủng vật thích hợp với các địa hình khác nhau, vậy có thể căn cứ vào tình huống lúc đó, tùy thời triệu hoán ra sủng vật thích hợp nhất để làm vật cưỡi? Đội ngũ như vậy có thể quá cường hãn hay không?
– Jessyca, nàng nói xem, chiến binh có khả năng có nhiều sủng vật ma pháp hay không?
Mạnh Hàn cẩn thận tìm từ ngữ một chút, sau đó mang theo chút kỳ vọng, lại không dám khẳng định hỏi nàng.
– Có thể như vậy sao?
Tiểu ma nữ nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, phản ứng đầu tiên của nàng chính là câu này. Ma pháp sư có sủng vật ma pháp là chuyện bình thường. Nhưng lúc nào, chiến binh cũng có thể có sủng vật ma pháp vậy?
– Jessyca điện hạ.
Mạnh Hàn không khỏi tặc lưỡi lên tiếng nói. Hơn nữa hắn còn bắt đầu gọi là tiểu ma nữ làm điện hạ một cách hiếm thấy:
– Lẽ nào Pháp Thần các hạ lại nói dối. Ta đã nghĩ tới rồi, nhưng ta lại không có cách nào làm được?
Hắn nói những lời như vậy, hiển nhiên trực tiếp nhằm vào câu nói của Pháp Thần các hạ, chỉ có không thể tưởng tượng được, không có không làm được.
Pháp Thần các hạ đương nhiên sẽ không nói dối.
Không cần phải nói, tiểu ma nữ, nhất định sẽ bảo vệ Pháp Thần các hạ. Chỉ có điều, tự nàng nói câu nói này cũng không có sức lực. Mạnh Hàn nói những cái xe thiết giáp này là cái gì, bản thân nàng suy nghĩ một chút, đã biết có khả năng thực hiện. Nhưng Mạnh Hàn bảo chiến binh có sủng vật ma pháp, hơn nữa còn có bao nhiêu con khác nhau, cho dù là nàng muốn bảo vệ quyền uy của Pháp Thần các hạ, nhưng trong nội tâm của nàng cũng vẫn không nhịn được lắc đầu.
Như vậy, ta hi vọng điện hạ có thể thật sự giúp ta thỉnh giáo với Pháp Thần các hạ một chút, xem tính khả thi của chuyện này thế nào.
Ngay cả Mạnh Hàn, cũng lo lắng cho can đảm thiết tưởng của mình. Thật may, có cái miệng của gia hỏa ngoan cố tiểu ma nữ này, nói không chừng có thể khiến Pháp Thần các hạ động não, biết đâu lại có thể làm được thì sao?
Trong thời gian ngắn cũng không thể giải quyết được vấn đề này. Mạnh Hàn không có hy vọng xa vời có thể lập tức biết được đáp án. Tiểu ma nữ ngoại trừ truyền đạt vấn đề của Mạnh Hàn ra, liền cùng tỷ muội Louisa Louise nghiên cứu xe thiết giáp của Mạnh Hàn. Đồng thời, Louisa cũng không ngừng luyện tập kỹ năng vẽ quyển sách ma pháp triệu hoán người cây. Sau khi Louisa hoàn thành một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn lúc trước và năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu Mạnh Hàn đã cung cấp thêm, trên căn bản Louisa đã đạt đến tỷ lệ thành công trăm phần trăm.
Trong toàn thế giới phép thuật này, tỷ lệ vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn thành công trăm phần trăm thực sự không thể nào tưởng tượng được. Cho dù là có quyển sách mặt phẳng chiếu của Mạnh Hàn làm cơ sở, ban đầu Louisa vẫn lãng phí ba cái. Đây đã là thành tựu khiến tất cả ma pháp sư đều có thể kinh ngạc không nói lên lời. Nhưng hiện tại, nàng lại đạt tới tỷ lệ thành công trăm phần trăm, giống như không phải nàng vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn, mà quyển sách ma pháp cấp một vậy.
Ở trong Tinh Linh Tộc không chỉ có một mình Louisa là ma pháp sư hệ thực vật. Nhưng người có thể thoải mái vẽ quyển sách ma pháp cấp bốn như nàng lại không nhiều. Cho dù Pháp Thánh hệ thực vật có cảnh giới cao hơn so với Louisa, cũng vẫn thiên về năng lực sử dụng ma pháp, mà không phải là vẽ quyển sách. Thiên tài ma pháp toàn diện như Louisa, trong Tinh Linh Tộc cũng hiếm thấy.
Pháp Thánh hệ thực vật phóng thích ma pháp triệu hoán người cây cấp bốn tỷ lệ thành công có thể đạt được trăm phần trăm, nhưng không có uy lực cấp bảy, cũng không thể tồn tại trong thời gian dài như vậy. Nhưng muốn tùy tiện phóng thích ma pháp triệu hoán người cây chiến tranh cấp bảy, cho dù là Pháp Thánh, cũng không chịu nổi sự tổn hao này. Nếu không, trong rừng rậm Tinh Linh đã sớm có đầy người cây chiến tranh, còn có thể tùy ý để những người cướp nô lệ Tinh Linh này càn rỡ như vậy sao?
Cho nên, dưới tình hình như thế, năng lực vẽ quyển sách của Louisa đã được ứng dụng đầy đủ. Trên thực tế, hiệu quả không tồi. Chí ít sau khi vương thành và trong mấy đại thành được tăng cường thêm mấy chục người cây, trong mấy thành thị này tình hình các Tinh Linh bị bắt đi gần như đã không còn. Sự coi trọng của Tinh Linh Tộc đối với Mạnh Hàn, không phải không có lý do. Điều này còn chưa tính đến ứng dụng của những nỏ kim loại và trí tưởng tượng của người điên khiến người ta phải kinh ngạc.
Đúng vậy, không phải là người điên, sao có thể nghĩ tới những thứ không ai có thể tưởng tượng nổi kia? Trong Tinh Linh Tộc, mấy vị trưởng lão và Pháp Thần các hạ đã đánh giá Mạnh Hàn như thế. Tất nhiên, tiểu ma nữ các nàng cũng không thể nào nói cho Mạnh Hàn biết được chân tướng.
Tình hình bây giờ, Mạnh Hàn bắt đầu yêu cầu Tinh Linh Tộc hoàn thành hiệp nghị. Nếu như Louisa đã có thể vẽ quyển sách mặt phẳng chiếu rất tốt như vậy, Mạnh Hàn cũng bắt đầu yêu cầu cung cấp người cây. Thành bảo, phủ thành chủ, lại thêm Hoàng Sa Thành, khoảng một trăm người cây đi tới, như vậy hẳn là đủ rồi.
Mạnh Hàn mở miệng khiến tiểu ma nữ ngạc nhiên dị thường. Mạnh Hàn thoải mái cung cấp năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, có thể giải thích là hắn đã tích trữ từ lâu. Nhưng trong vòng không tới mười ngày Mạnh Hàn lại có thể xuất ra hai trăm quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn? Không cần hỏi, Mạnh Hàn khẳng định đã tìm được phương pháp có thể tăng cường ma lực.
Bất kể như thế nào, hai trăm quyển sách mặt phẳng chiếu và năm mươi quyển sách triệu hoán người cây đã hoàn thành. Cho dù đối với Tinh Linh Tộc cũng là một khoản của cải khiến người ta vui mừng vì bất ngờ. Yêu cầu của Mạnh Hàn nhanh chóng được thỏa mãn.
Chỉ có điều, cho dù Louisa liên tục vẽ không ăn không uống, một trăm quyển sách cũng khiến nàng phải tốn không ít thời gian. Cho nên, Tinh Linh Tộc chọn dùng phương pháp giao phó theo từng giai đoạn.