Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 328: Sự Kiện Thần Bí

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Tất cả sẽ tốt thôi, phụ thân! Tất cả đều sẽ tốt thôi.

Catherine nghe thấy bệ hạ Đại Công than thở như vậy, không nhịn được nhào vào trong lòng phụ thân của mình, nhẹ giọng an ủi:

– Hay là con cũng giúp phụ thân giải quyết một chút phiền toái.

– Con muốn làm gì?

Bệ hạ Đại Công nghe thấy Catherine nói vậy, không nhịn được kinh ngạc hỏi.

– Con đi gặp tên Tử tước Antonio kia một chút. Con đi xem thử hắn là loại người thế nào.

Catherine ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân của mình nói:

– Có thể con sẽ khiến hắn thay đổi chủ ý, bất hòa với hầu tước đại nhân.

– Đã quá muộn!

Bệ hạ Đại Công thở dài, nhẹ nhàng sờ lên tóc Catherine, không nhịn được lại thở dài một tiếng:

– Đã quá muộn!

Phòng đấu giá đã xảy ra chuyện!

Sáng sớm sau khi mới vừa mở mắt, mọi người, đặc biệt là những người có thân phận liền nghe được tin tức này. Phòng đấu giá Tôn Vinh tại thành bảo cự thạch đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn.

Nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên của mọi người chính là, có phải hầu tước đại nhân đã phái binh lính tập kích phòng đấu giá hay không? Sau khi xác định không phải, lúc này bọn họ mới bắt đầu hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tối ngày hôm qua, kim khố của phòng đấu giá Tôn Vinh đã bị cướp sạch. Không sai, chính là cướp sạch. Các vật bên trong kim khố, bất kể là kim tệ hay các loại vật phẩm còn chưa kịp bán đấu giá hoặc là đã bán đấu giá còn chưa giao ra, đều không cánh mà bay.

Nếu như bị đại quân cướp sạch, ngược lại không có người nào kinh ngạc. Nhưng vấn đề là, kim khố của phòng đấu giá bị người ta cướp sạch, nhưng không một ai biết người cướp là ai. Tất cả phòng đấu giá kể cả một khu vực lớn xung quanh trong thời điểm tối ngày hôm qua lại không có bất kỳ âm thanh khả nghi nào phát ra. Nếu như cường đạo phải có âm thanh. Nhưng chỉ có âm thanh của mấy đội do bệ hạ Đại Công phái tới tuần tra, đi tới đi lui.

Cao thủ hộ vệ bên trong phòng đấu giá, thậm chí cũng không biết chuyện gì xảy ra. Chỉ có điều vào thời điểm nửa đêm, có khả năng cảm thấy có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một lát. Tới khi mở mắt ra, liền phát hiện đã là hừng đông. Sau đó, những cao thủ đã mê man này lập tức kinh hãi dị thường phát hiện phòng đấu giá do bọn họ bảo vệ ngoại trừ phòng ở ra, tất cả đồ vật đáng giá được bọn họ bảo vệ đã không biến mất không còn lại gì.

Sau khi há hốc mồm một hồi lâu, bọn hộ vệ lập tức ý thức được đã xảy ra tai họa vô cùng lớn. Bọn họ vội vàng đi báo cáo tình huống. Rất nhanh, bệ hạ Đại Công đã bị đánh thức, tiếp đó liền nhận được tin tức kia.

– Cái gì?

Nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên của bệ hạ Đại Công chính là không thể nào. Nhiều người tuần tra như vậy, nhiều người ở xung quanh phòng đấu giá như vậy, sao có thể có người im hơi lặng tiếng mang đi mấy trăm ngàn kim tệ còn có nhiều đồ như vậy được. Đây căn bản là chuyện không thể xảy ra được. Lẽ nào hộ vệ trong phòng đấu giá đều là người chết sao?

Tất cả đám hộ vệ bên trong phòng đấu giá đều mê man, tài vật bị cướp sạch. rốt cuộc sau khi xác định tin tức kia, trong nháy mắt lão Đại Công liền nhớ tới chuỵen hầu tước đại nhân đến trước mặt hắn gây ầm ĩ muốn hắn làm đảm bảo. Sau đó, ngực hắn cảm thấy đau buốt. Một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Trong phút chốc hắn liền bất tỉnh không biết chuyện gì nữa.

Sàn đấu giá là sản nghiệp của Nhị điện hạ. Sau khi Nhị điện hạ nghe được tin tức kia, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người báo tin rất lâu, một câu cũng không nói ra được. Hắn cứ ngơ ngác ngồi ngây ra tại chỗ một hồi lâu, cả người dường như đã mất đi hồn phách.

Sáu trăm ngàn kim tệ, hơn nữa còn là hoàn toàn là kim tệ. Nếu thật sự phải bồi thường, cho dù khiến Nhị điện hạ táng gia bại sản cũng không đền nổi. Đáng sợ hơn chính là, hầu tước đại nhân còn tìm bệ hạ Đại Công để đảm bảo. Nói cách khác, không chỉ Nhị điện hạ sẽ táng gia bại sản, thậm chí rất có thể ngay cả bệ hạ Đại Công cũng sẽ tổn thất một khoản kim tệ kếch xù. Cứ như vậy, không chỉ Nhị điện hạ không còn vốn liếng để có thể tranh đoạt cùng ca ca của mình, hơn nữa nhờ vào sai lầm lần này, ngược lại sẽ bị mang theo một tội danh. Cơ hội tranh đoạt Đại Công đã trở nên tuyệt vọng xa vời.

Người duy nhất có thể lén lút hài lòng, chính là Đại đại hạ. Trong tất cả chuyện này, hắn chỉ tổn thất một Đại ma pháp sư mà thôi. Dù sao đi nữa, xem như căn cơ vẫn rất ổn. Chỉ có điều, vào lúc này bản thân hắn với thân phận là con trai, không thể thiếu được chuyện vì đảm bảo của phụ thân mình mà ra máu.

Sau khi quý tộc khắp thành nghe thấy tin tức kia, mỗi người đều biến thành người câm há hốc miệng lại không phát ra được âm thanh nào. Chuyện như vậy lại có thể phát sinh trong thành bảo cự thạch sao? Lẽ nào Công quốc thật sự sắp thay người lãnh đạo rồi sao? Những người trước đó vẫn đứng ngoài quan sát đã bắt đầu cân nhắc, rốt cuộc là nên nghiêng về bên kia.

Về phần những người ban đàu đã bỏ đá xuống giếng đối với hầu tước đại nhân, lúc này đã không biết nên nói như thế nào để hình dung hết sự hối hận trong lòng bọn họ. Sớm biết như vậy, cho dù khoanh tay đứng nhìn cũng tốt, không khiến hầu tước đại nhân đối với bọn họ có ý nghĩ gì không tốt. Trong tình huống đang đấu giá, bọn họ lai có thể làm được chuyện chuyển sạch cả kim khố mà vẫn không có một người nào phát hiện. Có phải có nghĩa là chỉ cần hầu tước đại nhân nguyện ý, người phản đối sẽ mất đi sinh mạng trong khi đang ngủ hay không?

– Điều tra!

Sau khi bệ hạ Đại Công tỉnh lại, câu nói đầu tiên là như vậy:

– Điều tra tất cả mọi người trong phòng đấu giá một lượt cho ta. Người ta có thể im hơi lặng tiếng chuyển sạch kim tệ sao? Có thể như vậy sao? Điều tra kỹ càng cho ta!

Bệ hạ Đại Công không thể không phẫn nộ. Sáu trăm ngàn kim tệ có trọng lượng tới ba mươi tấn. Cho dù là dùng sức người, một người một lần mang được một trăm cân, cũng cần sáu trăm lần. Cho dù dùng xe kéo, một chiếc xe hai tấn, cũng phải mười lăm xe. Như vậy sao có thể một chút âm thanh cũn không có. Một đội tuần tra đội lại không làm bất kỳ người nào kinh động, bỗng nhiên không cánh mà bay? Ngoại trừ người trong phòng đấu giá xảy ra sơ suất ra, không có khả năng có những vấn đề khác.

Ai làm vậy? Hiện tại phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người chính là hầu tước đại nhân. Trước đó hầu tước đại nhân đã làm ra vẻ, thậm chí gây ầm ĩ đến mức tới trước mặt bệ hạ Đại Công muốn hắn đảm bảo. Thật sự quá rõ ràng.

Thời điểm tất cả mọi người cho rằng đó là lúc hầu tước đại nhân muốn giãy dụa lần cuối, không một ai ngờ được, đây lại là một sát chiêu được che giấu phía sau của hầu tước đại nhân. Mọi người đều cho rằng hầu tước đại nhân đã thất thế đồng thời thương gân động cốt, hầu tước đại nhân liền cho mọi người một cái bạt tai thật nặng.

Cái bệ hạ Đại Công gọi là điều tra, chính là muốn thông qua các loại manh mối tại hiện trường, tìm ra chứng cứ có thể liên quan đến hầu tước đại nhân, để đẩy đổ hầu tước đại nhân.

– Tất cả sẽ tốt thôi, phụ thân! Tất cả đều sẽ tốt thôi.

Catherine nghe thấy bệ hạ Đại Công than thở như vậy, không nhịn được nhào vào trong lòng phụ thân của mình, nhẹ giọng an ủi:

– Hay là con cũng giúp phụ thân giải quyết một chút phiền toái.

– Con muốn làm gì?

Bệ hạ Đại Công nghe thấy Catherine nói vậy, không nhịn được kinh ngạc hỏi.

– Con đi gặp tên Tử tước Antonio kia một chút. Con đi xem thử hắn là loại người thế nào.

Catherine ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân của mình nói:

– Có thể con sẽ khiến hắn thay đổi chủ ý, bất hòa với hầu tước đại nhân.

– Đã quá muộn!

Bệ hạ Đại Công thở dài, nhẹ nhàng sờ lên tóc Catherine, không nhịn được lại thở dài một tiếng:

– Đã quá muộn!

Phòng đấu giá đã xảy ra chuyện!

Sáng sớm sau khi mới vừa mở mắt, mọi người, đặc biệt là những người có thân phận liền nghe được tin tức này. Phòng đấu giá Tôn Vinh tại thành bảo cự thạch đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn.

Nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên của mọi người chính là, có phải hầu tước đại nhân đã phái binh lính tập kích phòng đấu giá hay không? Sau khi xác định không phải, lúc này bọn họ mới bắt đầu hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tối ngày hôm qua, kim khố của phòng đấu giá Tôn Vinh đã bị cướp sạch. Không sai, chính là cướp sạch. Các vật bên trong kim khố, bất kể là kim tệ hay các loại vật phẩm còn chưa kịp bán đấu giá hoặc là đã bán đấu giá còn chưa giao ra, đều không cánh mà bay.

Nếu như bị đại quân cướp sạch, ngược lại không có người nào kinh ngạc. Nhưng vấn đề là, kim khố của phòng đấu giá bị người ta cướp sạch, nhưng không một ai biết người cướp là ai. Tất cả phòng đấu giá kể cả một khu vực lớn xung quanh trong thời điểm tối ngày hôm qua lại không có bất kỳ âm thanh khả nghi nào phát ra. Nếu như cường đạo phải có âm thanh. Nhưng chỉ có âm thanh của mấy đội do bệ hạ Đại Công phái tới tuần tra, đi tới đi lui.

Cao thủ hộ vệ bên trong phòng đấu giá, thậm chí cũng không biết chuyện gì xảy ra. Chỉ có điều vào thời điểm nửa đêm, có khả năng cảm thấy có chút mệt mỏi, nghỉ ngơi một lát. Tới khi mở mắt ra, liền phát hiện đã là hừng đông. Sau đó, những cao thủ đã mê man này lập tức kinh hãi dị thường phát hiện phòng đấu giá do bọn họ bảo vệ ngoại trừ phòng ở ra, tất cả đồ vật đáng giá được bọn họ bảo vệ đã không biến mất không còn lại gì.

Sau khi há hốc mồm một hồi lâu, bọn hộ vệ lập tức ý thức được đã xảy ra tai họa vô cùng lớn. Bọn họ vội vàng đi báo cáo tình huống. Rất nhanh, bệ hạ Đại Công đã bị đánh thức, tiếp đó liền nhận được tin tức kia.

– Cái gì?

Nghe thấy tin tức kia, phản ứng đầu tiên của bệ hạ Đại Công chính là không thể nào. Nhiều người tuần tra như vậy, nhiều người ở xung quanh phòng đấu giá như vậy, sao có thể có người im hơi lặng tiếng mang đi mấy trăm ngàn kim tệ còn có nhiều đồ như vậy được. Đây căn bản là chuyện không thể xảy ra được. Lẽ nào hộ vệ trong phòng đấu giá đều là người chết sao?

Tất cả đám hộ vệ bên trong phòng đấu giá đều mê man, tài vật bị cướp sạch. rốt cuộc sau khi xác định tin tức kia, trong nháy mắt lão Đại Công liền nhớ tới chuỵen hầu tước đại nhân đến trước mặt hắn gây ầm ĩ muốn hắn làm đảm bảo. Sau đó, ngực hắn cảm thấy đau buốt. Một ngụm máu tươi phun ra ngoài. Trong phút chốc hắn liền bất tỉnh không biết chuyện gì nữa.

Sàn đấu giá là sản nghiệp của Nhị điện hạ. Sau khi Nhị điện hạ nghe được tin tức kia, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người báo tin rất lâu, một câu cũng không nói ra được. Hắn cứ ngơ ngác ngồi ngây ra tại chỗ một hồi lâu, cả người dường như đã mất đi hồn phách.

Sáu trăm ngàn kim tệ, hơn nữa còn là hoàn toàn là kim tệ. Nếu thật sự phải bồi thường, cho dù khiến Nhị điện hạ táng gia bại sản cũng không đền nổi. Đáng sợ hơn chính là, hầu tước đại nhân còn tìm bệ hạ Đại Công để đảm bảo. Nói cách khác, không chỉ Nhị điện hạ sẽ táng gia bại sản, thậm chí rất có thể ngay cả bệ hạ Đại Công cũng sẽ tổn thất một khoản kim tệ kếch xù. Cứ như vậy, không chỉ Nhị điện hạ không còn vốn liếng để có thể tranh đoạt cùng ca ca của mình, hơn nữa nhờ vào sai lầm lần này, ngược lại sẽ bị mang theo một tội danh. Cơ hội tranh đoạt Đại Công đã trở nên tuyệt vọng xa vời.

Người duy nhất có thể lén lút hài lòng, chính là Đại đại hạ. Trong tất cả chuyện này, hắn chỉ tổn thất một Đại ma pháp sư mà thôi. Dù sao đi nữa, xem như căn cơ vẫn rất ổn. Chỉ có điều, vào lúc này bản thân hắn với thân phận là con trai, không thể thiếu được chuyện vì đảm bảo của phụ thân mình mà ra máu.

Sau khi quý tộc khắp thành nghe thấy tin tức kia, mỗi người đều biến thành người câm há hốc miệng lại không phát ra được âm thanh nào. Chuyện như vậy lại có thể phát sinh trong thành bảo cự thạch sao? Lẽ nào Công quốc thật sự sắp thay người lãnh đạo rồi sao? Những người trước đó vẫn đứng ngoài quan sát đã bắt đầu cân nhắc, rốt cuộc là nên nghiêng về bên kia.

Về phần những người ban đàu đã bỏ đá xuống giếng đối với hầu tước đại nhân, lúc này đã không biết nên nói như thế nào để hình dung hết sự hối hận trong lòng bọn họ. Sớm biết như vậy, cho dù khoanh tay đứng nhìn cũng tốt, không khiến hầu tước đại nhân đối với bọn họ có ý nghĩ gì không tốt. Trong tình huống đang đấu giá, bọn họ lai có thể làm được chuyện chuyển sạch cả kim khố mà vẫn không có một người nào phát hiện. Có phải có nghĩa là chỉ cần hầu tước đại nhân nguyện ý, người phản đối sẽ mất đi sinh mạng trong khi đang ngủ hay không?

– Điều tra!

Sau khi bệ hạ Đại Công tỉnh lại, câu nói đầu tiên là như vậy:

– Điều tra tất cả mọi người trong phòng đấu giá một lượt cho ta. Người ta có thể im hơi lặng tiếng chuyển sạch kim tệ sao? Có thể như vậy sao? Điều tra kỹ càng cho ta!

Bệ hạ Đại Công không thể không phẫn nộ. Sáu trăm ngàn kim tệ có trọng lượng tới ba mươi tấn. Cho dù là dùng sức người, một người một lần mang được một trăm cân, cũng cần sáu trăm lần. Cho dù dùng xe kéo, một chiếc xe hai tấn, cũng phải mười lăm xe. Như vậy sao có thể một chút âm thanh cũn không có. Một đội tuần tra đội lại không làm bất kỳ người nào kinh động, bỗng nhiên không cánh mà bay? Ngoại trừ người trong phòng đấu giá xảy ra sơ suất ra, không có khả năng có những vấn đề khác.

Ai làm vậy? Hiện tại phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người chính là hầu tước đại nhân. Trước đó hầu tước đại nhân đã làm ra vẻ, thậm chí gây ầm ĩ đến mức tới trước mặt bệ hạ Đại Công muốn hắn đảm bảo. Thật sự quá rõ ràng.

Thời điểm tất cả mọi người cho rằng đó là lúc hầu tước đại nhân muốn giãy dụa lần cuối, không một ai ngờ được, đây lại là một sát chiêu được che giấu phía sau của hầu tước đại nhân. Mọi người đều cho rằng hầu tước đại nhân đã thất thế đồng thời thương gân động cốt, hầu tước đại nhân liền cho mọi người một cái bạt tai thật nặng.

Cái bệ hạ Đại Công gọi là điều tra, chính là muốn thông qua các loại manh mối tại hiện trường, tìm ra chứng cứ có thể liên quan đến hầu tước đại nhân, để đẩy đổ hầu tước đại nhân.

Chọn tập
Bình luận
× sticky