– Sao vậy? Người ở nông thôn căn bản không hiểu được cách thưởng thức âm nhạc nên biết khó mà lui sao?
Mạnh Hàn vừa mới ngồi xuống, chưa kịp hưởng thụ rượu ngon do Juli lấy lại cho hắn, bên cạnh liền xuất hiện một âm thanh khiến người ta cảm thấy phiền chán.
– Đương nhiên. Điện hạ, dù âm nhạc có tuyệt vời hơn nữa, vũ đạo có khiến người ta động lòng hơn nữa, dường như cũng không khiến người ta động lòng như với mười vạn kim tệ!
Mạnh Hàn cười dài xoay đầu lại, đối mặt với vẻ mặt chế giễu của Nhị điện hạ, không chút lưu tình vén vết sẹo của Nhị điện hạ:
– Lẽ nào ngài không cảm thấy, âm thanh kim tệ kêu lên là âm thanh dễ nghe, êm tai nhất trên thế giới này sao?
Nhị Điện hạ vừa tổn thất mười vạn kim tệ, hơn nữa lại còn bị đánh bại bởi Mạnh Hàn. Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn nói lời này, trên mặt Nhị điện hạ lập tức lộ ra một vẻ mặt khó chịu giống như cố nén đại tiện.
Trong nháy mắt sắc mặt Nhị Điện hạ đã trở nên tái nhợt. Tuy nhiên, Nhị điện hạ rất nhanh liền điều chỉnh được tâm tính của mình, hồi phục lại phong độ thoải mái, lộ ra một nụ cười theo tiêu chuẩn của các quý tộc nói:
– Đem âm nhạc của tiểu thư Claudia so sánh với kim tệ, ngươi vẫn là người đầu tiên. Đây là sỉ nhục đối với âm nhạc của tiểu thư Claudia!
– Chỉ cần nghe dễ nghe thoải mái, không nhất định phải là âm nhạc cao thượng chứ?
Mạnh Hàn không để ý lắm phản kích. Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi rồi. Cứ xem như đấu võ mồm với Nhị điện hạ một chút để giết thời gian đi.
– Ngươi căn bản cũng chưa từng nghe qua âm nhạc của tiểu thư Claudia. Ở nông thôn, ngươi căn bản cũng không hiểu được âm nhạc tiểu thư Claudia tươi đẹp tới mức nào. Dây đàn kia đánh lên cảm động tới mức nào. Giọng hát kia làm say lòng người tới mức nào. Chỉ cần ngươi nghe qua một lần, có thể khiến ngươi sẽ không bao giờ quên.
Vừa nói, Nhị điện hạ vừa thể hiện một thần thái say sưa, thậm chí ngay cả ngón tay cũng bắt đầu làm động tác đánh nhịp, giống như bỗng dưng nghe thấy một nhạc khúc tươi đẹp vậy.
– Nói với một kẻ căn bản không hiểu âm nhạc như ngươi về những điều này, đúng là đàn gảy tai trâu. Ngươi từng thấy nhạc khí sao?
Sau khi say sưa một phen, Nhị điện hạ mới lại mở mắt ra, nhìn Mạnh Hàn với vẻ khinh bỉ nói.
– Âm nhạc cũng không để ý tới hình thức. Lấy nhạc khí gì diễn tấu, đều không quan trọng. Ta thích kim tệ, cho nên âm thanh của kim tệ vẫn là êm tai nhất.
Mạnh Hàn hoàn toàn không để ý tới lời hắn nói, cười trả lời:
– Có vị trưởng bối đã từng nói, thật sự thích âm nhạc, huýt sáo là được rồi!
– Thật sao?
Nhị điện hạ không cảm giác được trong lời nói của Mạnh Hàn có đạo lý gì, chỉ rất vui vẻ cười nói:
– Có lẽ, chờ tới khi nào tiểu thư Claudia biểu diễn xong, chúng ta có thể cùng nàng đồng thời nghiên cứu thảo luận một chút về câu chuyện này. Nói không chừng tiểu thư Claudia sẽ cảm thấy rất hứng thú.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến. Chỉ là xem hai minh tinh biểu diễn mà thôi. Tuy rằng kiếp trước Mạnh Hàn chưa từng tới hiện trường xem minh tinh diễn kịch, nhưng có hai thần khí siêu cường TV và máy vi tính, có biểu diễn nào của minh tinh mà chưa từng xem qua, còn có thể khiến hắn sợ hay sao?
Mạnh Hàn không biết là, hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia Claudia và Lidia trong một vài trường hợp dường như rất thích đàm luận về những đề tài có liên quan đến nghệ thuật, đặc biệt là thích những đề nghị có phong cách riêng. Nhị điện hạ chính vì nhìn vào một điểm này, cho nên mới cố ý tới đây kích động Mạnh Hàn.
Nhìn biểu hiện của Mạnh Hàn như vậy, Nhị điện hạ càng kiên định với dự định của mình, muốn Mạnh Hàn phải mất mặt tước hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia tuyệt.
Lần này không chỉ có thể khiến mình có trọng lượng hơn trước mặt hai vị mỹ nữ, hơn nữa còn có thể hạ thấp danh vọng của Mạnh Hàn.
Phải biết rằng, ngày hôm nay không phải chỉ có mấy người tới đây thưởng thức biểu diễn của các nàng. Mà tất cả quý tộc ở trong thành bảo cự thạch từ Tử tước trở lên đều đến đông đủ. Ngoài ra còn có đông đảo những kẻ dưới. Trước mặt nhiều người trong thành bảo cự thạch như vậy mà lại mất mặt, điều này đủ để khiến Mạnh Hàn không thể ngóc đầu nổi.
Chỉ là vào lúc này hai vị mỹ nữ lại đây, sẽ nhanh chóng tới phòng nghỉ ngơi riêng. Đoàn đội của bọn họ đã bắt đầu dựng sân khấu. Mọi người sẽ không còn được gặp lại dáng người tuyệt thế của hai vị mỹ nữ nữa.
Tiếp đó, cuối cùng bên tai Mạnh Hàn được yên tĩnh một chút. Có thể dưới sự hầu hạ của Joey và Juli, hưởng thụ cơm trưa do lão Đại Công chiêu đãi một phen, chờ nghe Francis khoác lác đánh rắm vượt qua cả buổi chiều. Tuy nhiên, đề tài của gia hoả này lại chưa bao giờ rời khỏi hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia. Điều này càng khiến Mạnh Hàn thêm chờ mong. Thậm chí hắn còn quyết định, sau khi trở lại Hoàng Sa Thành, hắn sẽ tự mình thành lập một dàn nhạc, để diễn tấu cho mình.
Lời giới thiệu của Francis cũng làm cho Mạnh Hàn biết được nhiều hơn. Hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia thật ra là người của một đoàn nghệ thuật. Đương nhiên, tương tự đoàn nghệ thuật này cũng có người nắm giữ. Đoàn các nàng có hơn mười nhóm, chẳng những có rất nhiều người diễn tấu nhạc khí, còn có rất đông những người nhảy vũ đạo. Trừ những người này ra, còn có đến hơn mười hộ vệ.
Căn cứ vào lời giải thích của Francis, sở dĩ hai vị mỹ nữ tuyệt thế ở trong thế giới loài người có danh tiếng như vậy nhưng không có nhân vật lớn nào dám nói tới chuyện thu hai nàng vào trong túi Kim ốc tàng kiều.
Ngoại trừ hai nàng có danh tiếng cực lớn ra, những hộ vệ này cũng có công rất lớn. Theo lời đồn trong đó có một vị quản gia đã đi theo hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia nhiều năm tuổi đã già, không ngờ lại là một vị Kiếm Thần. Đến lúc này đã khiến rất nhiều người chỉ dám phóng tầm mắt nhìn không dám khinh suất.
Những hộ vệ khác, theo truyền thuyết còn có một vị Pháp Thánh, và các loại cao thủ. Hộ vệ của đoàn nghệ thuật này, dựa theo cách nói của Francis, lực chiến đấu chắc chắn sẽ không kém hơn so với đội thân vệ của Mạnh Hàn, thậm chí còn mạnh hơn.
Không ngờ có hộ vệ Kiếm Thần. Điều này khiến sự chờ mong của Mạnh Hàn đối với hai nàng càng sâu. Hạng người gì mới có thể khiến một vị Kiếm Thần đi theo hầu hạ? Lẽ nào chỉ là hai vị nghệ thuật gia? Mạnh Hàn cũng không cảm thấy trong chuyện này chỉ đơn giản như vậy. Nhưng Francis lại thề thốt nói, từ trước đến nay hai vị mỹ nữ chỉ đi khắp nơi biểu diễn, không hề có một chút dấu hiệu dính dáng tới nhân vật chính trị các nơi. Ngay cả lễ mừng công của lão Đại Công lần này cũng phải dùng một khoản kim tệ kếch xù mới mời đến được.
Mạnh Hàn hiểu rõ mọi người vì sao lại nâng niu như vậy. Bản thân hai nàng là nhân vật mỹ nữ, lại tài nghệ xuất chúng. Sát bên cạnh hai nàng còn có hộ vệ cường hãn như vậy, không thể khiến người ta có cảm giác rất thần bí. Cảm giác thần bí lại là chất xúc tác mạnh nhất khiến người ta đem lòng hiếu kỳ.
Cứ như vậy, tất nhiên sẽ khiến vô số người đổ xô tới. Càng là người có thân phận, càng khiến người ta mơ ước.
– Sao vậy? Người ở nông thôn căn bản không hiểu được cách thưởng thức âm nhạc nên biết khó mà lui sao?
Mạnh Hàn vừa mới ngồi xuống, chưa kịp hưởng thụ rượu ngon do Juli lấy lại cho hắn, bên cạnh liền xuất hiện một âm thanh khiến người ta cảm thấy phiền chán.
– Đương nhiên. Điện hạ, dù âm nhạc có tuyệt vời hơn nữa, vũ đạo có khiến người ta động lòng hơn nữa, dường như cũng không khiến người ta động lòng như với mười vạn kim tệ!
Mạnh Hàn cười dài xoay đầu lại, đối mặt với vẻ mặt chế giễu của Nhị điện hạ, không chút lưu tình vén vết sẹo của Nhị điện hạ:
– Lẽ nào ngài không cảm thấy, âm thanh kim tệ kêu lên là âm thanh dễ nghe, êm tai nhất trên thế giới này sao?
Nhị Điện hạ vừa tổn thất mười vạn kim tệ, hơn nữa lại còn bị đánh bại bởi Mạnh Hàn. Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn nói lời này, trên mặt Nhị điện hạ lập tức lộ ra một vẻ mặt khó chịu giống như cố nén đại tiện.
Trong nháy mắt sắc mặt Nhị Điện hạ đã trở nên tái nhợt. Tuy nhiên, Nhị điện hạ rất nhanh liền điều chỉnh được tâm tính của mình, hồi phục lại phong độ thoải mái, lộ ra một nụ cười theo tiêu chuẩn của các quý tộc nói:
– Đem âm nhạc của tiểu thư Claudia so sánh với kim tệ, ngươi vẫn là người đầu tiên. Đây là sỉ nhục đối với âm nhạc của tiểu thư Claudia!
– Chỉ cần nghe dễ nghe thoải mái, không nhất định phải là âm nhạc cao thượng chứ?
Mạnh Hàn không để ý lắm phản kích. Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi rồi. Cứ xem như đấu võ mồm với Nhị điện hạ một chút để giết thời gian đi.
– Ngươi căn bản cũng chưa từng nghe qua âm nhạc của tiểu thư Claudia. Ở nông thôn, ngươi căn bản cũng không hiểu được âm nhạc tiểu thư Claudia tươi đẹp tới mức nào. Dây đàn kia đánh lên cảm động tới mức nào. Giọng hát kia làm say lòng người tới mức nào. Chỉ cần ngươi nghe qua một lần, có thể khiến ngươi sẽ không bao giờ quên.
Vừa nói, Nhị điện hạ vừa thể hiện một thần thái say sưa, thậm chí ngay cả ngón tay cũng bắt đầu làm động tác đánh nhịp, giống như bỗng dưng nghe thấy một nhạc khúc tươi đẹp vậy.
– Nói với một kẻ căn bản không hiểu âm nhạc như ngươi về những điều này, đúng là đàn gảy tai trâu. Ngươi từng thấy nhạc khí sao?
Sau khi say sưa một phen, Nhị điện hạ mới lại mở mắt ra, nhìn Mạnh Hàn với vẻ khinh bỉ nói.
– Âm nhạc cũng không để ý tới hình thức. Lấy nhạc khí gì diễn tấu, đều không quan trọng. Ta thích kim tệ, cho nên âm thanh của kim tệ vẫn là êm tai nhất.
Mạnh Hàn hoàn toàn không để ý tới lời hắn nói, cười trả lời:
– Có vị trưởng bối đã từng nói, thật sự thích âm nhạc, huýt sáo là được rồi!
– Thật sao?
Nhị điện hạ không cảm giác được trong lời nói của Mạnh Hàn có đạo lý gì, chỉ rất vui vẻ cười nói:
– Có lẽ, chờ tới khi nào tiểu thư Claudia biểu diễn xong, chúng ta có thể cùng nàng đồng thời nghiên cứu thảo luận một chút về câu chuyện này. Nói không chừng tiểu thư Claudia sẽ cảm thấy rất hứng thú.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến. Chỉ là xem hai minh tinh biểu diễn mà thôi. Tuy rằng kiếp trước Mạnh Hàn chưa từng tới hiện trường xem minh tinh diễn kịch, nhưng có hai thần khí siêu cường TV và máy vi tính, có biểu diễn nào của minh tinh mà chưa từng xem qua, còn có thể khiến hắn sợ hay sao?
Mạnh Hàn không biết là, hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia Claudia và Lidia trong một vài trường hợp dường như rất thích đàm luận về những đề tài có liên quan đến nghệ thuật, đặc biệt là thích những đề nghị có phong cách riêng. Nhị điện hạ chính vì nhìn vào một điểm này, cho nên mới cố ý tới đây kích động Mạnh Hàn.
Nhìn biểu hiện của Mạnh Hàn như vậy, Nhị điện hạ càng kiên định với dự định của mình, muốn Mạnh Hàn phải mất mặt tước hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia tuyệt.
Lần này không chỉ có thể khiến mình có trọng lượng hơn trước mặt hai vị mỹ nữ, hơn nữa còn có thể hạ thấp danh vọng của Mạnh Hàn.
Phải biết rằng, ngày hôm nay không phải chỉ có mấy người tới đây thưởng thức biểu diễn của các nàng. Mà tất cả quý tộc ở trong thành bảo cự thạch từ Tử tước trở lên đều đến đông đủ. Ngoài ra còn có đông đảo những kẻ dưới. Trước mặt nhiều người trong thành bảo cự thạch như vậy mà lại mất mặt, điều này đủ để khiến Mạnh Hàn không thể ngóc đầu nổi.
Chỉ là vào lúc này hai vị mỹ nữ lại đây, sẽ nhanh chóng tới phòng nghỉ ngơi riêng. Đoàn đội của bọn họ đã bắt đầu dựng sân khấu. Mọi người sẽ không còn được gặp lại dáng người tuyệt thế của hai vị mỹ nữ nữa.
Tiếp đó, cuối cùng bên tai Mạnh Hàn được yên tĩnh một chút. Có thể dưới sự hầu hạ của Joey và Juli, hưởng thụ cơm trưa do lão Đại Công chiêu đãi một phen, chờ nghe Francis khoác lác đánh rắm vượt qua cả buổi chiều. Tuy nhiên, đề tài của gia hoả này lại chưa bao giờ rời khỏi hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia. Điều này càng khiến Mạnh Hàn thêm chờ mong. Thậm chí hắn còn quyết định, sau khi trở lại Hoàng Sa Thành, hắn sẽ tự mình thành lập một dàn nhạc, để diễn tấu cho mình.
Lời giới thiệu của Francis cũng làm cho Mạnh Hàn biết được nhiều hơn. Hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia thật ra là người của một đoàn nghệ thuật. Đương nhiên, tương tự đoàn nghệ thuật này cũng có người nắm giữ. Đoàn các nàng có hơn mười nhóm, chẳng những có rất nhiều người diễn tấu nhạc khí, còn có rất đông những người nhảy vũ đạo. Trừ những người này ra, còn có đến hơn mười hộ vệ.
Căn cứ vào lời giải thích của Francis, sở dĩ hai vị mỹ nữ tuyệt thế ở trong thế giới loài người có danh tiếng như vậy nhưng không có nhân vật lớn nào dám nói tới chuyện thu hai nàng vào trong túi Kim ốc tàng kiều.
Ngoại trừ hai nàng có danh tiếng cực lớn ra, những hộ vệ này cũng có công rất lớn. Theo lời đồn trong đó có một vị quản gia đã đi theo hai vị mỹ nữ nghệ thuật gia nhiều năm tuổi đã già, không ngờ lại là một vị Kiếm Thần. Đến lúc này đã khiến rất nhiều người chỉ dám phóng tầm mắt nhìn không dám khinh suất.
Những hộ vệ khác, theo truyền thuyết còn có một vị Pháp Thánh, và các loại cao thủ. Hộ vệ của đoàn nghệ thuật này, dựa theo cách nói của Francis, lực chiến đấu chắc chắn sẽ không kém hơn so với đội thân vệ của Mạnh Hàn, thậm chí còn mạnh hơn.
Không ngờ có hộ vệ Kiếm Thần. Điều này khiến sự chờ mong của Mạnh Hàn đối với hai nàng càng sâu. Hạng người gì mới có thể khiến một vị Kiếm Thần đi theo hầu hạ? Lẽ nào chỉ là hai vị nghệ thuật gia? Mạnh Hàn cũng không cảm thấy trong chuyện này chỉ đơn giản như vậy. Nhưng Francis lại thề thốt nói, từ trước đến nay hai vị mỹ nữ chỉ đi khắp nơi biểu diễn, không hề có một chút dấu hiệu dính dáng tới nhân vật chính trị các nơi. Ngay cả lễ mừng công của lão Đại Công lần này cũng phải dùng một khoản kim tệ kếch xù mới mời đến được.
Mạnh Hàn hiểu rõ mọi người vì sao lại nâng niu như vậy. Bản thân hai nàng là nhân vật mỹ nữ, lại tài nghệ xuất chúng. Sát bên cạnh hai nàng còn có hộ vệ cường hãn như vậy, không thể khiến người ta có cảm giác rất thần bí. Cảm giác thần bí lại là chất xúc tác mạnh nhất khiến người ta đem lòng hiếu kỳ.
Cứ như vậy, tất nhiên sẽ khiến vô số người đổ xô tới. Càng là người có thân phận, càng khiến người ta mơ ước.