Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 476: Bản Chất Gian Thương

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Nhưng ta chế tạo quyển sách còn chưa thực sự thuần thục.

Louisa có chút ngượng ngùng cúi đầu. Dù sao thời gian nàng tiếp xúc với ma pháp còn không lâu, không thuần thục là chuyện vô cùng bình thường.

– Yên tâm, Louisa, nàng sẽ có đủ quyển sách mặt phẳng chiếu để luyện tập.

Mạnh Hàn lập tức ý thức được, trong chuyện này vẫn có thao tác trống.

– Hi, trước tiên phải nói rõ ràng đã. Ngươi định trao đổi thế nào?

Tiểu ma nữ không dễ nói chuyện như như Louisa vậy. Dường như tiểu ma nữ cảm thấy Mạnh Hàn đột nhiên đặt lực chú ý lên người Louisa, liền có chút bất mãn, chen miệng nói.

– Trước tiên ta cung cấp năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu để Louisa luyện tập. Sau đó, hai quyển sách mặt phẳng chiếu, đổi lấy một quyển sách ma pháp. Mặt khác, Tinh Linh Tộc giúp ta cung cấp đầy đủ cổ thụ một trăm năm. Tiểu ma nữ, nàng thấy thế nào?

Khi nói đến chuyện làm ăn, Mạnh Hàn nhanh chóng hồi phục bản sắc gian thương của hắn.

Không dự đoán được, lời Mạnh Hàn vừa ra khỏi miệng, ba nàng Tinh Linh Tộc giống như nghe thấy chuyện gì rất buồn cười vậy. Ba nàng liếc mắt nhìn nhau, sau đó cực kỳ không có phong độ cười phá lên ha ha. Xem bộ dạng cười một cách điên cuồng của các nàng, căn bản không thể nhận ra đây là ba nhân vật có địa vị cực cao trong Tinh Linh Tộc khi không có chuyện gì cũng phải tỏ ra thục nữ tao nhã.

Khi ba nàng cười, bản thân Mạnh Hàn lại có chút không hiểu nhìn ba nàng. Louise vẫn không nói lời nào, phải một lúc sau mới nhịn được cười, tính giải thích với Mạnh Hàn. Chỉ có điều, khi nàng mới vừa đưa ngón tay chỉ về Mạnh Hàn, nàng lại không nhịn được cười nữa, cúi gập cả người xuống. Mạnh Hàn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên trán chợt đen một vạch. Lẽ nào vừa nãy mình đã nói sai cái gì sao? Còn có chuyện gì đó buồn cười như vậy sao?

Rốt cuộc ba nàng đều cười tới mức không thể không dừng lại, Louise mới chính thức khống chế được bản thân, cố nén cảm giác muốn xoa các cơ trên mặt, cười giải thích:

– Nữ hoàng bệ hạ từng nói, một khi nói với ngươi chuyện này, ngươi tuyệt đối sẽ biểu hiện ra một bộ dạng phái đoàn gian thương. Quả nhiên chúng ta vừa thấy được một thương nhân trăm phần trăm không hơn không kém.

Hóa ra là nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh Tộc đã đoán chắc được phản ứng của mình, cho nên mình mới khiến ba nàng xem là chuyện cười. Mạnh Hàn có chút phẫn nộ. Tuy nhiên nghĩ lại, trên thế giới này còn có người nào có thể khiến nữ hoàng bệ hạ căn dặn công chúa Tinh Linh Tộc và hai ngôi sao hi vọng của Tinh Linh tộc như vậy. Cũng chỉ có một mình mình. Nghĩ tới điểm này, Mạnh Hàn nhất thời cảm giác mặt mũi sáng sủa, ngực cũng ưỡn thẳng hơn rất nhiều.

– Nói luôn xem có được hay không, còn cười thành như vậy sao?

Hài lòng thì hài lòng, nhưng bị ba mỹ lệ Tinh Linh cười thành như vậy, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy có chút mất mặt. Câu hỏi cũng hỏi rất trực tiếp.

– Nếu như ngươi có thể đáp ứng chúng ta thêm một việc, vậy có thể được.

Lúc này, Louisa lại vọt vào nói chuyện. Hình như thời điểm nói chuyện làm ăn, tiểu ma nữ đều tự giác không mở miệng. Có thể là nữ hoàng Tinh Linh đã từng căn dặn, sợ nàng lại bị Mạnh Hàn làm lúng túng!

– Điều kiện gì?

Nếu đã bị Tinh Linh Tộc cho là một gian thương, Mạnh Hàn sẽ không để ý càng tỏ rõ tinh thần của một thương nhân:

– Nếu như quá khó khăn, cũng khó mà nói được!

– Sau này thời điểm ngươi có suy nghĩ làm ma pháp trận giống như lần trước ngươi đã đề nghị chúng ta làm, có thể để chúng ta cũng tham dự được không?

Louisa cười xong, lại rất chăm chú thảo luận với Mạnh Hàn.

– Chỉ như vậy thôi sao?

Mạnh Hàn cảm thấy có chút bất ngờ. Ban đầu hắn vốn tưởng rằng Tinh Linh Tộc nhất định sẽ giở công phu sư tử ngoạm. Thật không ngờ được bọn họ chỉ có một yêu cầu nho nhỏ như vậy. Hơn nữa, yêu cầu này đối với Mạnh Hàn mà nói, là tương đối có lợi. Chí ít Mạnh Hàn không cần lo lắng khi mình có vài thứ không có cách nào thực hiện. Tinh Linh Tộc có nhiều ma pháp sư như vậy, ma đạo sư ra tay không đủ có Pháp Thánh. Pháp Thánh không đủ có Pháp Thần. Dường như tiền cảnh này có phần quá tuyệt vời. Tuyệt vời đến mức Mạnh Hàn có chút không thể tin được.

– Đương nhiên!

Louisa nói hoàn toàn không có ý tứ đùa cợt. Cái Mạnh Hàn gọi là sáng kiến về điều hòa đã để Khải Văn tiên sinh nghiên cứu lúc trước, đầu tiên là do tiểu ma nữ phát hiện. Sau đó chính là các trưởng lão Tinh Linh Tộc, và Pháp Thần các hạ. Ở trong thế giới này, tất cả ma pháp đều nhằm phục vụ chiến đấu. Đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ khác lạ như vậy, nhất thời khiến mọi người cảm thấy vô cùng mới mẻ.

Sau đó Pháp Thần các hạ đã giáo dục các nàng một phen, bảo mọi người biết, trong thế giới ma pháp, không có gì không nghĩ tới, chỉ có không làm được. Khi đến cảnh giới của các nàng, muốn tiến thêm một bước, thật sự chính là thiếu trí tưởng tượng.

Trưởng lão Meredith còn nhớ rõ, Mạnh Hàn để nàng tùy tiện khắc một ma pháp thuật trôi nổ trên một cái xe nào đó. Cái xe kia dưới sự khống chế của trưởng lão Meredith, trực tiếp có thể sai khiến giống như máy bay trực thăng, vận chuyển được vật phẩm có trọng lượng vượt quá bảy mươi tấn

Hiện tại nàng chợt liên tưởng, giống như tiểu tử Mạnh Hàn này, tùy tùy tiện tiện đưa ra mấy suy nghĩ, liền có thể khiến người cảm thấy mới mẻ. Không thể nói, đối với mấy trưởng lão bị quanh quẩn trong bình cảnh Pháp Thánh đã lâu, đây đúng là một cơ hội. Với điều kiện tiên quyết như vậy, có thể đáp ứng điều kiện của Mạnh Hàn.

– Thành giao!

Thấy Louisa khẳng định như vậy, Mạnh Hàn không chút do dự gật đầu. Chuyện tốt như thế nếu như hắn không đáp ứng, quả thực cũng chưa có thiên lý. Mạnh Hàn hứng thú bừng bừng đáp ứng cái gọi là yêu cầu chính thức của Tinh Linh Tộc, sau đó sốt ruột hỏi:

– Khi nào thì những cổ thụ này được đưa tới?

Lần này, cả ba nàng đều xông lên trừng mắt với hắn. Mạnh Hàn biết biểu hiện của mình có chút nóng vội. Hắn ngượng ngùn sờ sờ mũi, cười gượng hì hì hai tiếng. Sau đó hắn hồi phục lại phong độ của thành chủ đại nhân, dẫn theo ba nàng bắt đầu đi bộ trở về.

Thế giới phép thuật cần trí tưởng tượng. Điều này khiến Mạnh Hàn thực sự bất ngờ. Tuy nhiên, đối với Mạnh Hàn mà nói, hắn tiến vào một thế giới mà bất kể là Tinh Linh hay các chủng tộc khác đều không thể nào tưởng tượng được. Cho dù hắn không có chút khả năng tưởng tượng nào, nhưng trong thế giới quen thuộc kiếp trước cũng đã có vô số người thay hắn tưởng tượng ra những thứ khiến người của thế giới này căn bản không thể nào tưởng tượng được. Hắn tùy tiện lấy ra một thứ, đã đủ để khiến những gia hỏa “Thiếu” trí tưởng tượng này phải kinh ngạc không nói lên lời.

Hiện tại Mạnh Hàn nằm ở trên giường. Hai bên trái phải sát bên cạnh Mạnh Hàn là thân thể mỹ lệ của Grace và Elyse. Hai nàng cũng đã ngủ say. Nhưng Mạnh Hàn vẫn đang chìm trong suy ngẫm. Trong thế giới phép thuật, chỉ có không thể tưởng tượng được, không có gì không làm được. Điều này có thật không?

Nếu như là nói thật, Mạnh Hàn chợt nhớ tới ma đạo sư không biết thân phận đã tập kích mình, tất cả tình cảnh tất cả ma pháp thuẫn mình đã thêm cho đội thân vệ của mình đều bị vỡ vụn.

– Nhưng ta chế tạo quyển sách còn chưa thực sự thuần thục.

Louisa có chút ngượng ngùng cúi đầu. Dù sao thời gian nàng tiếp xúc với ma pháp còn không lâu, không thuần thục là chuyện vô cùng bình thường.

– Yên tâm, Louisa, nàng sẽ có đủ quyển sách mặt phẳng chiếu để luyện tập.

Mạnh Hàn lập tức ý thức được, trong chuyện này vẫn có thao tác trống.

– Hi, trước tiên phải nói rõ ràng đã. Ngươi định trao đổi thế nào?

Tiểu ma nữ không dễ nói chuyện như như Louisa vậy. Dường như tiểu ma nữ cảm thấy Mạnh Hàn đột nhiên đặt lực chú ý lên người Louisa, liền có chút bất mãn, chen miệng nói.

– Trước tiên ta cung cấp năm mươi quyển sách mặt phẳng chiếu để Louisa luyện tập. Sau đó, hai quyển sách mặt phẳng chiếu, đổi lấy một quyển sách ma pháp. Mặt khác, Tinh Linh Tộc giúp ta cung cấp đầy đủ cổ thụ một trăm năm. Tiểu ma nữ, nàng thấy thế nào?

Khi nói đến chuyện làm ăn, Mạnh Hàn nhanh chóng hồi phục bản sắc gian thương của hắn.

Không dự đoán được, lời Mạnh Hàn vừa ra khỏi miệng, ba nàng Tinh Linh Tộc giống như nghe thấy chuyện gì rất buồn cười vậy. Ba nàng liếc mắt nhìn nhau, sau đó cực kỳ không có phong độ cười phá lên ha ha. Xem bộ dạng cười một cách điên cuồng của các nàng, căn bản không thể nhận ra đây là ba nhân vật có địa vị cực cao trong Tinh Linh Tộc khi không có chuyện gì cũng phải tỏ ra thục nữ tao nhã.

Khi ba nàng cười, bản thân Mạnh Hàn lại có chút không hiểu nhìn ba nàng. Louise vẫn không nói lời nào, phải một lúc sau mới nhịn được cười, tính giải thích với Mạnh Hàn. Chỉ có điều, khi nàng mới vừa đưa ngón tay chỉ về Mạnh Hàn, nàng lại không nhịn được cười nữa, cúi gập cả người xuống. Mạnh Hàn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trên trán chợt đen một vạch. Lẽ nào vừa nãy mình đã nói sai cái gì sao? Còn có chuyện gì đó buồn cười như vậy sao?

Rốt cuộc ba nàng đều cười tới mức không thể không dừng lại, Louise mới chính thức khống chế được bản thân, cố nén cảm giác muốn xoa các cơ trên mặt, cười giải thích:

– Nữ hoàng bệ hạ từng nói, một khi nói với ngươi chuyện này, ngươi tuyệt đối sẽ biểu hiện ra một bộ dạng phái đoàn gian thương. Quả nhiên chúng ta vừa thấy được một thương nhân trăm phần trăm không hơn không kém.

Hóa ra là nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh Tộc đã đoán chắc được phản ứng của mình, cho nên mình mới khiến ba nàng xem là chuyện cười. Mạnh Hàn có chút phẫn nộ. Tuy nhiên nghĩ lại, trên thế giới này còn có người nào có thể khiến nữ hoàng bệ hạ căn dặn công chúa Tinh Linh Tộc và hai ngôi sao hi vọng của Tinh Linh tộc như vậy. Cũng chỉ có một mình mình. Nghĩ tới điểm này, Mạnh Hàn nhất thời cảm giác mặt mũi sáng sủa, ngực cũng ưỡn thẳng hơn rất nhiều.

– Nói luôn xem có được hay không, còn cười thành như vậy sao?

Hài lòng thì hài lòng, nhưng bị ba mỹ lệ Tinh Linh cười thành như vậy, Mạnh Hàn vẫn cảm thấy có chút mất mặt. Câu hỏi cũng hỏi rất trực tiếp.

– Nếu như ngươi có thể đáp ứng chúng ta thêm một việc, vậy có thể được.

Lúc này, Louisa lại vọt vào nói chuyện. Hình như thời điểm nói chuyện làm ăn, tiểu ma nữ đều tự giác không mở miệng. Có thể là nữ hoàng Tinh Linh đã từng căn dặn, sợ nàng lại bị Mạnh Hàn làm lúng túng!

– Điều kiện gì?

Nếu đã bị Tinh Linh Tộc cho là một gian thương, Mạnh Hàn sẽ không để ý càng tỏ rõ tinh thần của một thương nhân:

– Nếu như quá khó khăn, cũng khó mà nói được!

– Sau này thời điểm ngươi có suy nghĩ làm ma pháp trận giống như lần trước ngươi đã đề nghị chúng ta làm, có thể để chúng ta cũng tham dự được không?

Louisa cười xong, lại rất chăm chú thảo luận với Mạnh Hàn.

– Chỉ như vậy thôi sao?

Mạnh Hàn cảm thấy có chút bất ngờ. Ban đầu hắn vốn tưởng rằng Tinh Linh Tộc nhất định sẽ giở công phu sư tử ngoạm. Thật không ngờ được bọn họ chỉ có một yêu cầu nho nhỏ như vậy. Hơn nữa, yêu cầu này đối với Mạnh Hàn mà nói, là tương đối có lợi. Chí ít Mạnh Hàn không cần lo lắng khi mình có vài thứ không có cách nào thực hiện. Tinh Linh Tộc có nhiều ma pháp sư như vậy, ma đạo sư ra tay không đủ có Pháp Thánh. Pháp Thánh không đủ có Pháp Thần. Dường như tiền cảnh này có phần quá tuyệt vời. Tuyệt vời đến mức Mạnh Hàn có chút không thể tin được.

– Đương nhiên!

Louisa nói hoàn toàn không có ý tứ đùa cợt. Cái Mạnh Hàn gọi là sáng kiến về điều hòa đã để Khải Văn tiên sinh nghiên cứu lúc trước, đầu tiên là do tiểu ma nữ phát hiện. Sau đó chính là các trưởng lão Tinh Linh Tộc, và Pháp Thần các hạ. Ở trong thế giới này, tất cả ma pháp đều nhằm phục vụ chiến đấu. Đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ khác lạ như vậy, nhất thời khiến mọi người cảm thấy vô cùng mới mẻ.

Sau đó Pháp Thần các hạ đã giáo dục các nàng một phen, bảo mọi người biết, trong thế giới ma pháp, không có gì không nghĩ tới, chỉ có không làm được. Khi đến cảnh giới của các nàng, muốn tiến thêm một bước, thật sự chính là thiếu trí tưởng tượng.

Trưởng lão Meredith còn nhớ rõ, Mạnh Hàn để nàng tùy tiện khắc một ma pháp thuật trôi nổ trên một cái xe nào đó. Cái xe kia dưới sự khống chế của trưởng lão Meredith, trực tiếp có thể sai khiến giống như máy bay trực thăng, vận chuyển được vật phẩm có trọng lượng vượt quá bảy mươi tấn

Hiện tại nàng chợt liên tưởng, giống như tiểu tử Mạnh Hàn này, tùy tùy tiện tiện đưa ra mấy suy nghĩ, liền có thể khiến người cảm thấy mới mẻ. Không thể nói, đối với mấy trưởng lão bị quanh quẩn trong bình cảnh Pháp Thánh đã lâu, đây đúng là một cơ hội. Với điều kiện tiên quyết như vậy, có thể đáp ứng điều kiện của Mạnh Hàn.

– Thành giao!

Thấy Louisa khẳng định như vậy, Mạnh Hàn không chút do dự gật đầu. Chuyện tốt như thế nếu như hắn không đáp ứng, quả thực cũng chưa có thiên lý. Mạnh Hàn hứng thú bừng bừng đáp ứng cái gọi là yêu cầu chính thức của Tinh Linh Tộc, sau đó sốt ruột hỏi:

– Khi nào thì những cổ thụ này được đưa tới?

Lần này, cả ba nàng đều xông lên trừng mắt với hắn. Mạnh Hàn biết biểu hiện của mình có chút nóng vội. Hắn ngượng ngùn sờ sờ mũi, cười gượng hì hì hai tiếng. Sau đó hắn hồi phục lại phong độ của thành chủ đại nhân, dẫn theo ba nàng bắt đầu đi bộ trở về.

Thế giới phép thuật cần trí tưởng tượng. Điều này khiến Mạnh Hàn thực sự bất ngờ. Tuy nhiên, đối với Mạnh Hàn mà nói, hắn tiến vào một thế giới mà bất kể là Tinh Linh hay các chủng tộc khác đều không thể nào tưởng tượng được. Cho dù hắn không có chút khả năng tưởng tượng nào, nhưng trong thế giới quen thuộc kiếp trước cũng đã có vô số người thay hắn tưởng tượng ra những thứ khiến người của thế giới này căn bản không thể nào tưởng tượng được. Hắn tùy tiện lấy ra một thứ, đã đủ để khiến những gia hỏa “Thiếu” trí tưởng tượng này phải kinh ngạc không nói lên lời.

Hiện tại Mạnh Hàn nằm ở trên giường. Hai bên trái phải sát bên cạnh Mạnh Hàn là thân thể mỹ lệ của Grace và Elyse. Hai nàng cũng đã ngủ say. Nhưng Mạnh Hàn vẫn đang chìm trong suy ngẫm. Trong thế giới phép thuật, chỉ có không thể tưởng tượng được, không có gì không làm được. Điều này có thật không?

Nếu như là nói thật, Mạnh Hàn chợt nhớ tới ma đạo sư không biết thân phận đã tập kích mình, tất cả tình cảnh tất cả ma pháp thuẫn mình đã thêm cho đội thân vệ của mình đều bị vỡ vụn.

Chọn tập
Bình luận