Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 787: Đầu cơ kiếm lợi

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Luc này, mọi người mới chợt hiểu. Chỉ có điều, lòng tin đối với Mạnh Hàn lại vàng vững chắc. Đồ mà ngay cả Benson tiên sinh cũng không thể phát hiện được, nhưng đại nhân của mình lại tìm được. Đây quả thực là vinh quang.

Mạnh Hàn cẩn trọng đặt đồ vật kia xuống, rất sợ động tác của mình quá mạnh khẽ khiến lớp bao xung quanh hóa thành tro bụi. Chỉ có điều, hắn cẩn thận như vậy dường như có chút uổng phí. Vật bao quanh hoàn hảo không chút tổn hại, hơn nữa dường như vẫn rất rắn chắc.

Vừa mở lớp bao quanh ra, mọi người xung quanh cũng cảm giác được một khí tức thần thánh quang minh phả vào mặt. Trước mắt giống như có một mặt trời nhỏ chợt sáng lên, khiến mọi người không tự chủ được nhắm hai mắt lại.

Chờ một hồi lâu sau khi đã quen mắt, Mạnh Hàn mới nhìn đồ vật bên trong. Trong lòng hắn tự tán thưởng nói:

– Đây mới thực sự là bảo tàng!

Mọi người vây xung quanh, cũng đã nhìn rõ ràng. Ở trong đó căn bản là một quyển sách. Một quyển sách nhỏ hơn quyển sách bình thường chí ít là ba lần. Trên quyển sách tản ra lực lượng quang mình thần thánh nồng đậm vô cùng vô tận, giống như một mặt trời nhỏ rơi trên mặt đất.

– Bọc lại!

Benson tiên sinh chỉ nhìn thoáng qua, ngay lập tức vẫy một tay về phía Mạnh Hàn vẫn đang cầm da Ẩn thú Mạnh Hàn nói:

– Lập tức!

Trong giọng nói có sự nghiêm túc mà trước nay Mạnh Hàn chưa từng thấy.

Mạnh Hàn gần như nói gì nghe nấy, lập tức cầm một góc úp xuống. Trong nháy mắt khí tức thần thánh này đã bị che giấu ở dưới da Ẩn Thú, cũng không còn lộ ra dù chỉ một chút.

– Benson tiên sinh, thế nào?

Mạnh Hàn hơi kinh ngạc hỏi.

Benson nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn. Thật lâu sau, hắn bỗng nhiên nói:

– Bảo ngươi của ngươi đi ra ngoài. Ngươi đi theo ta!

Vừa nói, hắn vừa chỉ vào quyển sách nhỏ trong tay Mạnh Hàn:

– Mang cả cái này theo!

Không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Mạnh Hàn phất tay để người của đội cận vệ rời khỏi. Thậm chí hắn cũng để Joey và Juli ở lại tại chỗ, bản thân mình đi theo Benson tiên sinh tiến vào một trong những gian thạch thất đã được thu dọn ở phía sau đại điện. Đi theo hắn, tất nhiên là Demy và Diana một tấc cũng không rời.

Nhìn thấy Demy và Diana cùng theo vào, Benson tiên sinh nhíu lông mày một chút. Chỉ có điều nghĩ đến quan hệ giữa Mạnh Hàn và hai nàng, đến những việc hai nàng đã làm vì Mạnh Hàn, hắn cũng không nói gì thêm nữa, chỉ vung tay lên. Trong hành lang phía bên ngoài lập tức có chí ít hơn chục đạo ma pháp bình phong bay lên, ngăn cách hình ảnh và âm thanh giữa bên trong và bên ngoài. Cho dù là Kiếm Thần Andy và Eva, cũng không cách nào nghe thấy, nhìn thấy được.

– Đây mới thực sự là phiền phức!

Benson chỉ vào quyển sách nhỏ trong tay Mạnh Hàn, giọng điệu nghiêm túc nói:

– Ngươi chọc vào phiền toái lớn rồi! Ta đáng ra phải đúng lúc ngăn cản ngươi. Tại thời điểm ngươi không tìm được bất luận vật gì, ta nên ngăn cản ngươi.

Đây là lời nói thật lòng của Benson tiên sinh. Hắn thật sự là nghĩ như vậy. Đáng tiếc, lúc đó hắn chỉ muốn xem thử trí tưởng tượng của Mạnh Hàn khác với tất cả mọi người có giải quyết được hay không thôi. Nhưng không ngờ lại dẫn đến lấy được một thứ không nên lấy.

– Tại sao?

Mạnh Hàn cảm thấy hết sức khó hiểu. Quyển sách kia vừa nhìn đã biết là đồ tốt. Nhưng nhiều nhất chỉ là một đồ đáng giá mà thôi, có quan hệ gì với phiền toái lớn chứ?

– Đây là Quang Minh Chi Thư!

Benson tiên sinh thấy vào lúc này Mạnh Hàn vẫn ngây thơ như vậy, không khỏi cười khổ giải thích:

– Vạn năm trước, thánh vật thần giáo Quang Minh, Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư của thần Hắc Ám giáo đồng thời thất lạc một cách thần bí! Mỗi người trong thần giáo Quang Minh đều lấy việc tìm thánh vật thất lạc về làm mục tiêu tối cao nhất. Nếu như để bọn họ biết sách này ở trong tay ngươi, ngươi nhớ xem ngươi sẽ có kết cục thế nào?

– Kết cục thế nào?

Mạnh Hàn cũng nghiêm túc, sau khi suy ngẫm một hồi, cũng chăm chú nhìn Benson tiên sinh nói:

– Kết cục chính là, ta sẽ kiếm được rất nhiều kim tệ. Sau đó thần giáo Quang Minh nhìn ta thuận mắt hơn bất kỳ người nào, ta trở thành thần tử lập công lớn.

– Ách!

Benson tiên sinh căn bản không nghĩ tới, Mạnh Hàn lại trả lời như vậy. Bản thân hắn chă từng làm thương nhân, tất nhiên sẽ không hiểu được suy nghĩ của thương nhân. Ở trong mắt hắn, nếu như là đồ vật mình nhất định phải đoạt lại, đó chính là dùng hết tất cả mọi cách cũng phải đoạt lại.

– Thế nào? Rất kỳ quái sao?

Mạnh Hàn rất kinh ngạc nhìn Benson tiên sinh:

– Cho ngươi lựa chọn giữa liều mạng đoạt lại và tốn chút kim tệ mua trở về, ngươi sẽ chọn cái nào?

– Ta sẽ chọn ép ngươi giao ra!

Benson tiên sinh tức giận nhìn Mạnh Hàn một chút, có chút phát tiết đáp lại. Thiệt thòi mình vẫn cẩn thận nhắc nhở hắn như vậy, Mạnh Hàn lại nghĩ như vậy. Quả thực là bội phục dự tính của hắn.

– Nếu như ta không giao ra thì sao?

Mạnh Hàn lại hỏi. Lần này hắn không chờ Benson tiên sinh trả lời, liền tự mình tiếp tục nói:

– Có phải liền trực tiếp giết ta để cướp được vật này hay không? Đương nhiên, nếu như Benson tiên sinh muốn, có thể lấy đi bất kỳ lúc nào, không cần khách khí. Có lẽ, đổi thành những người khác, muốn một đòn lấy mạng của ta, loại người này không phải rất nhiều chứ?

– Vậy ngươi có thể làm như thế nào? Có thể chống lại những tên điên cuồng đó sao?

Benson gặp Mạnh Hàn hiểu rõ ràng như vậy, cũng có chút khó hiểu. Nếu đã hiểu rõ ràng, tại sao hắn còn có thể suy nghĩ ngây thơ như vậy?

– Một mình ta không ngăn cản được. Chỉ có điều, nếu như lại thêm người của đế quốc Hắc Ám thì sao?

Mạnh Hàn cười nói:

– Ta muốn bán, nhất định phải có hai bên đều trình diện! Nói không chừng, người của đế quốc Hắc Ám cũng cảm thấy hứng thú, có thể ra giá càng cao hơn thì sao!

Người đế quốc Hắc Ám sẽ mơ ước Quang Minh Chi Thư chứ? Đây quả thực là chuyện nục cười! Có lẽ, nhưng trong nháy mắt Benson tiên sinh đã suy nghĩ thông suốt. Đó cũng không phải là chuyện nực cười. Người của đế quốc Hắc Ám có thể cầm Quang Minh Chi Thư không hề có tác dụng. Nhưng chỉ cần không cho nó rơi vào trong tay của người thần giáo Quang Minh. Đây chính là chỗ tác dụng lớn! Mà người làm được tất cả những điều này, tất nhiên chính là công lao lớn. Người của hai đại đế quốc vốn đấu đá không ngừng. Hiện tại càng muốn điên cuồng hơn.

Không thể không nói, một chiêu này của Mạnh Hàn, thực sự có thể khiến hắn thu hoạch được lợi ích lớn nhất. Chỉ cần tin tức vừa được truyền ra, đối với Mạnh Hàn mà nói, tuy rằng có thể là phiền toái lớn, nhưng cũng là cơ hội lớn. Với sự hiểu biết của Benson đối với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn xưa nay không phải một người có lòng tham không đáy, chỉ cần lấy được đủ chỗ tốt, tuyệt đối sẽ lập tức buông tay, chắc chắn sẽ không khiến cho người ra giá quá phản cảm.

Chỉ có điều, trong điều này cũng có một vấn đề. Benson tiên sinh lập tức liền nghĩ đến một điểm then chốt:

– Mặc kệ ngươi bán cho ai, ngươi không sợ bên còn lại sẽ trở mặt với ngươi sao?

– Chính ngươi không nỡ trả giá nhiều, trách ta cái gì?

Luc này, mọi người mới chợt hiểu. Chỉ có điều, lòng tin đối với Mạnh Hàn lại vàng vững chắc. Đồ mà ngay cả Benson tiên sinh cũng không thể phát hiện được, nhưng đại nhân của mình lại tìm được. Đây quả thực là vinh quang.

Mạnh Hàn cẩn trọng đặt đồ vật kia xuống, rất sợ động tác của mình quá mạnh khẽ khiến lớp bao xung quanh hóa thành tro bụi. Chỉ có điều, hắn cẩn thận như vậy dường như có chút uổng phí. Vật bao quanh hoàn hảo không chút tổn hại, hơn nữa dường như vẫn rất rắn chắc.

Vừa mở lớp bao quanh ra, mọi người xung quanh cũng cảm giác được một khí tức thần thánh quang minh phả vào mặt. Trước mắt giống như có một mặt trời nhỏ chợt sáng lên, khiến mọi người không tự chủ được nhắm hai mắt lại.

Chờ một hồi lâu sau khi đã quen mắt, Mạnh Hàn mới nhìn đồ vật bên trong. Trong lòng hắn tự tán thưởng nói:

– Đây mới thực sự là bảo tàng!

Mọi người vây xung quanh, cũng đã nhìn rõ ràng. Ở trong đó căn bản là một quyển sách. Một quyển sách nhỏ hơn quyển sách bình thường chí ít là ba lần. Trên quyển sách tản ra lực lượng quang mình thần thánh nồng đậm vô cùng vô tận, giống như một mặt trời nhỏ rơi trên mặt đất.

– Bọc lại!

Benson tiên sinh chỉ nhìn thoáng qua, ngay lập tức vẫy một tay về phía Mạnh Hàn vẫn đang cầm da Ẩn thú Mạnh Hàn nói:

– Lập tức!

Trong giọng nói có sự nghiêm túc mà trước nay Mạnh Hàn chưa từng thấy.

Mạnh Hàn gần như nói gì nghe nấy, lập tức cầm một góc úp xuống. Trong nháy mắt khí tức thần thánh này đã bị che giấu ở dưới da Ẩn Thú, cũng không còn lộ ra dù chỉ một chút.

– Benson tiên sinh, thế nào?

Mạnh Hàn hơi kinh ngạc hỏi.

Benson nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn. Thật lâu sau, hắn bỗng nhiên nói:

– Bảo ngươi của ngươi đi ra ngoài. Ngươi đi theo ta!

Vừa nói, hắn vừa chỉ vào quyển sách nhỏ trong tay Mạnh Hàn:

– Mang cả cái này theo!

Không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, Mạnh Hàn phất tay để người của đội cận vệ rời khỏi. Thậm chí hắn cũng để Joey và Juli ở lại tại chỗ, bản thân mình đi theo Benson tiên sinh tiến vào một trong những gian thạch thất đã được thu dọn ở phía sau đại điện. Đi theo hắn, tất nhiên là Demy và Diana một tấc cũng không rời.

Nhìn thấy Demy và Diana cùng theo vào, Benson tiên sinh nhíu lông mày một chút. Chỉ có điều nghĩ đến quan hệ giữa Mạnh Hàn và hai nàng, đến những việc hai nàng đã làm vì Mạnh Hàn, hắn cũng không nói gì thêm nữa, chỉ vung tay lên. Trong hành lang phía bên ngoài lập tức có chí ít hơn chục đạo ma pháp bình phong bay lên, ngăn cách hình ảnh và âm thanh giữa bên trong và bên ngoài. Cho dù là Kiếm Thần Andy và Eva, cũng không cách nào nghe thấy, nhìn thấy được.

– Đây mới thực sự là phiền phức!

Benson chỉ vào quyển sách nhỏ trong tay Mạnh Hàn, giọng điệu nghiêm túc nói:

– Ngươi chọc vào phiền toái lớn rồi! Ta đáng ra phải đúng lúc ngăn cản ngươi. Tại thời điểm ngươi không tìm được bất luận vật gì, ta nên ngăn cản ngươi.

Đây là lời nói thật lòng của Benson tiên sinh. Hắn thật sự là nghĩ như vậy. Đáng tiếc, lúc đó hắn chỉ muốn xem thử trí tưởng tượng của Mạnh Hàn khác với tất cả mọi người có giải quyết được hay không thôi. Nhưng không ngờ lại dẫn đến lấy được một thứ không nên lấy.

– Tại sao?

Mạnh Hàn cảm thấy hết sức khó hiểu. Quyển sách kia vừa nhìn đã biết là đồ tốt. Nhưng nhiều nhất chỉ là một đồ đáng giá mà thôi, có quan hệ gì với phiền toái lớn chứ?

– Đây là Quang Minh Chi Thư!

Benson tiên sinh thấy vào lúc này Mạnh Hàn vẫn ngây thơ như vậy, không khỏi cười khổ giải thích:

– Vạn năm trước, thánh vật thần giáo Quang Minh, Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư của thần Hắc Ám giáo đồng thời thất lạc một cách thần bí! Mỗi người trong thần giáo Quang Minh đều lấy việc tìm thánh vật thất lạc về làm mục tiêu tối cao nhất. Nếu như để bọn họ biết sách này ở trong tay ngươi, ngươi nhớ xem ngươi sẽ có kết cục thế nào?

– Kết cục thế nào?

Mạnh Hàn cũng nghiêm túc, sau khi suy ngẫm một hồi, cũng chăm chú nhìn Benson tiên sinh nói:

– Kết cục chính là, ta sẽ kiếm được rất nhiều kim tệ. Sau đó thần giáo Quang Minh nhìn ta thuận mắt hơn bất kỳ người nào, ta trở thành thần tử lập công lớn.

– Ách!

Benson tiên sinh căn bản không nghĩ tới, Mạnh Hàn lại trả lời như vậy. Bản thân hắn chă từng làm thương nhân, tất nhiên sẽ không hiểu được suy nghĩ của thương nhân. Ở trong mắt hắn, nếu như là đồ vật mình nhất định phải đoạt lại, đó chính là dùng hết tất cả mọi cách cũng phải đoạt lại.

– Thế nào? Rất kỳ quái sao?

Mạnh Hàn rất kinh ngạc nhìn Benson tiên sinh:

– Cho ngươi lựa chọn giữa liều mạng đoạt lại và tốn chút kim tệ mua trở về, ngươi sẽ chọn cái nào?

– Ta sẽ chọn ép ngươi giao ra!

Benson tiên sinh tức giận nhìn Mạnh Hàn một chút, có chút phát tiết đáp lại. Thiệt thòi mình vẫn cẩn thận nhắc nhở hắn như vậy, Mạnh Hàn lại nghĩ như vậy. Quả thực là bội phục dự tính của hắn.

– Nếu như ta không giao ra thì sao?

Mạnh Hàn lại hỏi. Lần này hắn không chờ Benson tiên sinh trả lời, liền tự mình tiếp tục nói:

– Có phải liền trực tiếp giết ta để cướp được vật này hay không? Đương nhiên, nếu như Benson tiên sinh muốn, có thể lấy đi bất kỳ lúc nào, không cần khách khí. Có lẽ, đổi thành những người khác, muốn một đòn lấy mạng của ta, loại người này không phải rất nhiều chứ?

– Vậy ngươi có thể làm như thế nào? Có thể chống lại những tên điên cuồng đó sao?

Benson gặp Mạnh Hàn hiểu rõ ràng như vậy, cũng có chút khó hiểu. Nếu đã hiểu rõ ràng, tại sao hắn còn có thể suy nghĩ ngây thơ như vậy?

– Một mình ta không ngăn cản được. Chỉ có điều, nếu như lại thêm người của đế quốc Hắc Ám thì sao?

Mạnh Hàn cười nói:

– Ta muốn bán, nhất định phải có hai bên đều trình diện! Nói không chừng, người của đế quốc Hắc Ám cũng cảm thấy hứng thú, có thể ra giá càng cao hơn thì sao!

Người đế quốc Hắc Ám sẽ mơ ước Quang Minh Chi Thư chứ? Đây quả thực là chuyện nục cười! Có lẽ, nhưng trong nháy mắt Benson tiên sinh đã suy nghĩ thông suốt. Đó cũng không phải là chuyện nực cười. Người của đế quốc Hắc Ám có thể cầm Quang Minh Chi Thư không hề có tác dụng. Nhưng chỉ cần không cho nó rơi vào trong tay của người thần giáo Quang Minh. Đây chính là chỗ tác dụng lớn! Mà người làm được tất cả những điều này, tất nhiên chính là công lao lớn. Người của hai đại đế quốc vốn đấu đá không ngừng. Hiện tại càng muốn điên cuồng hơn.

Không thể không nói, một chiêu này của Mạnh Hàn, thực sự có thể khiến hắn thu hoạch được lợi ích lớn nhất. Chỉ cần tin tức vừa được truyền ra, đối với Mạnh Hàn mà nói, tuy rằng có thể là phiền toái lớn, nhưng cũng là cơ hội lớn. Với sự hiểu biết của Benson đối với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn xưa nay không phải một người có lòng tham không đáy, chỉ cần lấy được đủ chỗ tốt, tuyệt đối sẽ lập tức buông tay, chắc chắn sẽ không khiến cho người ra giá quá phản cảm.

Chỉ có điều, trong điều này cũng có một vấn đề. Benson tiên sinh lập tức liền nghĩ đến một điểm then chốt:

– Mặc kệ ngươi bán cho ai, ngươi không sợ bên còn lại sẽ trở mặt với ngươi sao?

– Chính ngươi không nỡ trả giá nhiều, trách ta cái gì?

Chọn tập
Bình luận
× sticky