Ầm ầm ầm.
Liên tiếp những tiếng ma pháp oanh tạc vang lên ngay dưới lầu. Cả quán trọ dường như cũng bị chấn động run rẩy mấy lần. Sau đó, Column Germany liền nghe được động tĩnh dưới lầu nhanh chóng giảm nhỏ. Hiển nhiên, đại đội nhân mã xông tới đã gần như bị tiêu diệt hoàn toàn.
Sau khi cẩn thận ẩn nấp một hồi lâu, Column Germany lại tìm được một khe hở. Sau khi các chiến sĩ vệ đội tuần tra lầu hai rời đi, hắn nhanh chóng vọt tới khu vực gần với gian phòng sa hoa nhất của quán trọ. Đáng tiếc chính là ở cửa có ít nhất mười chiến sĩ đang bảo vệ nghiêm ngặt bên đó. Nếu hắn muốn đi vào từ cửa, căn bản là không thể nào.
Chỉ có điều, như vậy cũng không thể làm khó được đạo tặc Column Germany. Thời điểm hắn vừa ẩn lại đây, đã lưu lại không ít vật nhỏ bí ẩn, hiện tại đã đến thời điểm phát tác. Điều hắn phải làm chỉ là lẳng lặng chờ đợi, không để cho người bên ngoài phát hiện.
Ầm ầm ầm.
Một loạt những tiếng động kỳ quái từ các hướng truyền đến. Các chiến sĩ ở cửa dường như nhận được cảnh báo chiến đấu vậy. Bọn họ vô cùng mau lẹ phóng về hướng vừa phát ra tiếng động. Trong chốc lát, tất cả các chiến sĩ canh gác ở cửa đã đi không còn một mống.
Cơ hội đến.
Thân hình Column Germany loáng một cái, trực tiếp xuất hiện ở cửa. Sau đó lại loáng một cái, hắn đã nhanh chóng mở cửa tiến vào. Một loạt động tác gộp lại không vượt quá hai giây. Thậm chí Column Germany có chút kỹ xảo, không hề phát ra một chút tiếng động nào.
Tiến vào trong gian phòng rộng rãi, Column Germany liền phát hiện ra, cho dù bên ngoài đã đảo lộn vô cùng, nhưng ở trong gian phòng này lại không nghe được bất kỳ tiếng động nào, hoàn toàn không ảnh hưởng đến người đang nghỉ ngơi trên giường. Còn đối với Column Germany mà nói, chính là không nghe được âm thanh bên ngoài, cũng có ý nghĩa âm bên thanh trong sẽ không bị bên ngoài nghe thấy. Cho dù những hộ vệ kia trở về, cũng chưa chắc có thể biết được bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhìn tư thế Mạnh Hàn ngủ thoải mái như vậy, Column Germany cảm thấy mình rất may mắn có thể mò vào đây. Hắn đã hỏi thăm rất rõ ràng. Mạnh Hàn chẳng qua chỉ là một ma pháp học đồ. Mà hai người thị nữ nhiều nhất chỉ hai ma pháp sư trung cấp. Còn vị nữ quản gia xinh đẹp trong lòng Mạnh Hàn căn bản chẳng là cái thá gì . Còn nữ nô lệ kia. Nữ nô lệ có tư cách tiến vào phòng ngủ của chủ nhân sao?
Chỉ cần khống chế được Mạnh Hàn, vậy mặc kệ hộ vệ có cường hãn tới mức nào, bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, cũng không thể không nghe theo lệnh của mình. Vừa nghĩ đến ngàn vạn kim tệ lập tức sẽ chảy về phía mình, trong lòng Column Germany đã đắc ý không biết nên hình dung như thế nào.
Chỉ có điều, ngay thời điểm hắn muốn xông lên trước mặt Mạnh Hàn đang ngủ say để bắt cóc, hắn đột nhiên cảm giác được một điểm không thích hợp. Một khí tức lạnh lẽo tới cực điểm, dường như đã nằm ngang ở trên cổ của mình. Cho dù Column Germany kinh nghiệm phong phú không nhìn cũng biết, trên cổ của mình đã bị người đặt một lưỡi dao găm sắc bén.
– Người ở phía ngoài sợ ta buồn chán, cố ý thả ngươi đi vào.
Column Germany chỉ nghe được câu này, dường như là giọng nói của một nữ tử, sau đó hắn liền cảm thấy vị trí yết hầu hơi đau, thân thể liền mất đi sức lực, mềm oặt ngã xuống.
– Tối ngày hôm qua, có người nào đứng ra chủ trì công đạo hay không?
Mới sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn đã được Elyse và Demy Diana tự mình hầu hạ mặc quần áo xong, sau khi thưởng thức bữa sáng ngọn miệng, lúc này mới hỏi Joey và Juli đang cùng mình ăn điểm tâm.
– Không có. Từ đầu tới cuối chưa từng thấy một quân phòng thành nào xuất hiện. Cũng không có bất kỳ người nào của quý tộc thế gia tới nói chuyện.
Joey nhanh chóng trả lời vấn đề của Mạnh Hàn. Chỉ có điều, đối với hành động rêu rao này của Mạnh Hàn nàng thực sự không hiểu rõ.
– Donald tiên sinh, mong tiên sinh giúp ta liên hệ một chút với quan viên chủ quản phòng thủ thành thị. Ta muốn gặp hắn.
Mạnh Hàn dường như sớm có chuẩn bị tâm tư, sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ nhìn về phía Donald tiên sinh đang đứng hầu bên cạnh phân phó nói.
Donald tiên sinh đáp ứng một tiếng, đang định rời khỏi để sắp xếp, Mạnh Hàn lại bình tĩnh thêm vào một câu:
– Nếu như hắn từ chối không đến, vậy nói thẳng cho hắn biết, ta sẽ đặt một trăm ngàn kim tệ tại nghiệp đoàn ngầm mua đầu của hắn!
– Vâng, đại nhân!
Donald tiên sinh ngẩn ra, lập tức lộ vẻ mặt phấn chấn đáp ứng nói. Ban đầu hắn vẫn lo lắng, nếu như vị đại nhân chịu trách nhiệm phòng thủ thành thị không cho gặp, hắn nên dùng phương pháp gì. Nhưng lời này của Mạnh Hàn chính là uy hiếp trực tiếp trắng trợn, hơn nữa đặt tất cả trách nhiệm lên vai hắn. Cho dù là gặp được quan viên chịu trách nhiệm phòng thủ thành thị, sống lưng Donald tiên sinh cũng có thể kiên cường hơn mấy phần.
Chờ sau khi Donald tiên sinh rời khỏi, Elyse có chút lo lắng hỏi:
– Đại nhân, thật sự phải cường ngạnh như vậy sao? Có thể sẽ khiến quốc vương bệ hạ bên kia không thoải mái hay không?
– Một đám tự cao tự đại, cho rằng có thể khống chế toàn bộ vương quốc, còn cho rằng toàn bộ vương quốc đều ở trong tay bọn họ, họ cần họ cứ lấy sao?
Mạnh Hàn hừ lạnh một tiếng, vô cùng không khách khí bình luận:
– Nếu không phải hắn vẫn mang theo danh nghĩa một quốc vương bệ hạ, ta đã sớm bảo Nicole đi xử lý hắn. Xem ra, chờ thêm một khoảng thời gian, cần phải để Catherine nỗ lực hướng về phía quốc vương một chút.
Đối với câu trả lời của Mạnh Hàn, Elyse cười khổ một cái, sau đó lập tức trở nên thoải mái. Nghe ra dường như Mạnh Hàn có phần không biết tự lượng sức mình. Nhưng nàng đã cùng Mạnh Hàn trải qua tất cả quá trình gây dựng sự nghiệp, nàng hiểu hắn hơn bất kỳ người nào khác. Dọc đường đi này, Mạnh Hàn đã làm không biết bao nhiêu chuyện gọi là không biết tự lượng sức mình. Nhưng cuối cùng Mạnh Hàn vẫn làm được mỗi chuyện mà hắn muốn làm. Đây mới là điều quan trọng nhất. Mạnh Hàn tự tin, không chỉ cho mình, còn cho cả thuộc hạ và người ở bên cạnh hắn.
Về phần trưởng lão Meredith và Jessyca Louisa Louise luôn ở bên cạnh lặng lẽ thưởng thức bữa ăn ngon, lại càng thờ ơ hơn. Một quốc vương thế giới loài người đã lụi bại không khống chế được đại cục mà thôi, còn không đáng để trưởng lão Tinh Linh tộc cùng với công chúa tôn quý ra tay. Nếu không phải Mạnh Hàn nhất định muốn tới nơi này, các nàng sẽ không hạ mình tới nơi đổ nát này.
Mạnh Hàn suy đoán rất chuẩn. Trên thế giới này, nếu như nói bình dân bách tính hoặc là bị cuộc sống ép đến mức độ nhất định, không thể không liều mạng là đúng.
Ầm ầm ầm.
Liên tiếp những tiếng ma pháp oanh tạc vang lên ngay dưới lầu. Cả quán trọ dường như cũng bị chấn động run rẩy mấy lần. Sau đó, Column Germany liền nghe được động tĩnh dưới lầu nhanh chóng giảm nhỏ. Hiển nhiên, đại đội nhân mã xông tới đã gần như bị tiêu diệt hoàn toàn.
Sau khi cẩn thận ẩn nấp một hồi lâu, Column Germany lại tìm được một khe hở. Sau khi các chiến sĩ vệ đội tuần tra lầu hai rời đi, hắn nhanh chóng vọt tới khu vực gần với gian phòng sa hoa nhất của quán trọ. Đáng tiếc chính là ở cửa có ít nhất mười chiến sĩ đang bảo vệ nghiêm ngặt bên đó. Nếu hắn muốn đi vào từ cửa, căn bản là không thể nào.
Chỉ có điều, như vậy cũng không thể làm khó được đạo tặc Column Germany. Thời điểm hắn vừa ẩn lại đây, đã lưu lại không ít vật nhỏ bí ẩn, hiện tại đã đến thời điểm phát tác. Điều hắn phải làm chỉ là lẳng lặng chờ đợi, không để cho người bên ngoài phát hiện.
Ầm ầm ầm.
Một loạt những tiếng động kỳ quái từ các hướng truyền đến. Các chiến sĩ ở cửa dường như nhận được cảnh báo chiến đấu vậy. Bọn họ vô cùng mau lẹ phóng về hướng vừa phát ra tiếng động. Trong chốc lát, tất cả các chiến sĩ canh gác ở cửa đã đi không còn một mống.
Cơ hội đến.
Thân hình Column Germany loáng một cái, trực tiếp xuất hiện ở cửa. Sau đó lại loáng một cái, hắn đã nhanh chóng mở cửa tiến vào. Một loạt động tác gộp lại không vượt quá hai giây. Thậm chí Column Germany có chút kỹ xảo, không hề phát ra một chút tiếng động nào.
Tiến vào trong gian phòng rộng rãi, Column Germany liền phát hiện ra, cho dù bên ngoài đã đảo lộn vô cùng, nhưng ở trong gian phòng này lại không nghe được bất kỳ tiếng động nào, hoàn toàn không ảnh hưởng đến người đang nghỉ ngơi trên giường. Còn đối với Column Germany mà nói, chính là không nghe được âm thanh bên ngoài, cũng có ý nghĩa âm bên thanh trong sẽ không bị bên ngoài nghe thấy. Cho dù những hộ vệ kia trở về, cũng chưa chắc có thể biết được bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhìn tư thế Mạnh Hàn ngủ thoải mái như vậy, Column Germany cảm thấy mình rất may mắn có thể mò vào đây. Hắn đã hỏi thăm rất rõ ràng. Mạnh Hàn chẳng qua chỉ là một ma pháp học đồ. Mà hai người thị nữ nhiều nhất chỉ hai ma pháp sư trung cấp. Còn vị nữ quản gia xinh đẹp trong lòng Mạnh Hàn căn bản chẳng là cái thá gì . Còn nữ nô lệ kia. Nữ nô lệ có tư cách tiến vào phòng ngủ của chủ nhân sao?
Chỉ cần khống chế được Mạnh Hàn, vậy mặc kệ hộ vệ có cường hãn tới mức nào, bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, cũng không thể không nghe theo lệnh của mình. Vừa nghĩ đến ngàn vạn kim tệ lập tức sẽ chảy về phía mình, trong lòng Column Germany đã đắc ý không biết nên hình dung như thế nào.
Chỉ có điều, ngay thời điểm hắn muốn xông lên trước mặt Mạnh Hàn đang ngủ say để bắt cóc, hắn đột nhiên cảm giác được một điểm không thích hợp. Một khí tức lạnh lẽo tới cực điểm, dường như đã nằm ngang ở trên cổ của mình. Cho dù Column Germany kinh nghiệm phong phú không nhìn cũng biết, trên cổ của mình đã bị người đặt một lưỡi dao găm sắc bén.
– Người ở phía ngoài sợ ta buồn chán, cố ý thả ngươi đi vào.
Column Germany chỉ nghe được câu này, dường như là giọng nói của một nữ tử, sau đó hắn liền cảm thấy vị trí yết hầu hơi đau, thân thể liền mất đi sức lực, mềm oặt ngã xuống.
– Tối ngày hôm qua, có người nào đứng ra chủ trì công đạo hay không?
Mới sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Hàn đã được Elyse và Demy Diana tự mình hầu hạ mặc quần áo xong, sau khi thưởng thức bữa sáng ngọn miệng, lúc này mới hỏi Joey và Juli đang cùng mình ăn điểm tâm.
– Không có. Từ đầu tới cuối chưa từng thấy một quân phòng thành nào xuất hiện. Cũng không có bất kỳ người nào của quý tộc thế gia tới nói chuyện.
Joey nhanh chóng trả lời vấn đề của Mạnh Hàn. Chỉ có điều, đối với hành động rêu rao này của Mạnh Hàn nàng thực sự không hiểu rõ.
– Donald tiên sinh, mong tiên sinh giúp ta liên hệ một chút với quan viên chủ quản phòng thủ thành thị. Ta muốn gặp hắn.
Mạnh Hàn dường như sớm có chuẩn bị tâm tư, sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ nhìn về phía Donald tiên sinh đang đứng hầu bên cạnh phân phó nói.
Donald tiên sinh đáp ứng một tiếng, đang định rời khỏi để sắp xếp, Mạnh Hàn lại bình tĩnh thêm vào một câu:
– Nếu như hắn từ chối không đến, vậy nói thẳng cho hắn biết, ta sẽ đặt một trăm ngàn kim tệ tại nghiệp đoàn ngầm mua đầu của hắn!
– Vâng, đại nhân!
Donald tiên sinh ngẩn ra, lập tức lộ vẻ mặt phấn chấn đáp ứng nói. Ban đầu hắn vẫn lo lắng, nếu như vị đại nhân chịu trách nhiệm phòng thủ thành thị không cho gặp, hắn nên dùng phương pháp gì. Nhưng lời này của Mạnh Hàn chính là uy hiếp trực tiếp trắng trợn, hơn nữa đặt tất cả trách nhiệm lên vai hắn. Cho dù là gặp được quan viên chịu trách nhiệm phòng thủ thành thị, sống lưng Donald tiên sinh cũng có thể kiên cường hơn mấy phần.
Chờ sau khi Donald tiên sinh rời khỏi, Elyse có chút lo lắng hỏi:
– Đại nhân, thật sự phải cường ngạnh như vậy sao? Có thể sẽ khiến quốc vương bệ hạ bên kia không thoải mái hay không?
– Một đám tự cao tự đại, cho rằng có thể khống chế toàn bộ vương quốc, còn cho rằng toàn bộ vương quốc đều ở trong tay bọn họ, họ cần họ cứ lấy sao?
Mạnh Hàn hừ lạnh một tiếng, vô cùng không khách khí bình luận:
– Nếu không phải hắn vẫn mang theo danh nghĩa một quốc vương bệ hạ, ta đã sớm bảo Nicole đi xử lý hắn. Xem ra, chờ thêm một khoảng thời gian, cần phải để Catherine nỗ lực hướng về phía quốc vương một chút.
Đối với câu trả lời của Mạnh Hàn, Elyse cười khổ một cái, sau đó lập tức trở nên thoải mái. Nghe ra dường như Mạnh Hàn có phần không biết tự lượng sức mình. Nhưng nàng đã cùng Mạnh Hàn trải qua tất cả quá trình gây dựng sự nghiệp, nàng hiểu hắn hơn bất kỳ người nào khác. Dọc đường đi này, Mạnh Hàn đã làm không biết bao nhiêu chuyện gọi là không biết tự lượng sức mình. Nhưng cuối cùng Mạnh Hàn vẫn làm được mỗi chuyện mà hắn muốn làm. Đây mới là điều quan trọng nhất. Mạnh Hàn tự tin, không chỉ cho mình, còn cho cả thuộc hạ và người ở bên cạnh hắn.
Về phần trưởng lão Meredith và Jessyca Louisa Louise luôn ở bên cạnh lặng lẽ thưởng thức bữa ăn ngon, lại càng thờ ơ hơn. Một quốc vương thế giới loài người đã lụi bại không khống chế được đại cục mà thôi, còn không đáng để trưởng lão Tinh Linh tộc cùng với công chúa tôn quý ra tay. Nếu không phải Mạnh Hàn nhất định muốn tới nơi này, các nàng sẽ không hạ mình tới nơi đổ nát này.
Mạnh Hàn suy đoán rất chuẩn. Trên thế giới này, nếu như nói bình dân bách tính hoặc là bị cuộc sống ép đến mức độ nhất định, không thể không liều mạng là đúng.