Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 717: Chân Tướng Rõ Ràng

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Trên khán phòng, những tiểu thư yểu điệu vẫn còn đang chìm vào trong dư vị của tình cảnh mấy trận quyết đầu vừa rồi. Nhưng rất nhiều người khứu giác nhạy cảm đã bắt đầu tính toán đượ. Chiếc bánh ga tô lớn của Thân vương điện hạ kia, phải chia thế nào để mình có thể nhận được lợi ích lớn nhất.

Đừng thấy lần này Thân vương điện hạ chỉ thua bốn ngàn vạn kim tệ. Đây là do hắn dùng lãnh địa đặt cọc ra ngoài. Trước đó bọn họ có niềm tin chắc chắn sẽđánh thắng, cho nên mới phải được ăn cả ngã về không đặt cọc lãnh địa. Nhưng hiện tại bọn họ lại thua sạch sành sanh. Bọn họ có nguyện ý giao ra lãnh địa hay không, vậy lại là một chuyện khác.

Lãnh địa của thân vương điện hạ là nơi giàu có nhất, cũng là nơi có tiền đồ nhất trong các quý tộc tại thủ đô vương quốc. Đây là nền tảng của gia tộc. Hắn làm sao có thể từ bỏ cho được?

Mà những gia hỏa đồng ý cho hắn vay tiền cũng không thấy rõ được điều này sao? Người có thể xuất ra nhiều kim tệ như vậy, cũng không có một người nào là quả hồng nhũn. Mặc dù rất nhiều nàh hiểu ra, nhưng chính vì như thế mới có một bước mâu thuẫn tiếp theo.

Một phần tư lãnh địa, đối mặt với hơn mấy chục chủ nợ như vậy, phải chia như thế nào mới có thể khiến tất cả mọi người đều thoả mãn được?

Đây quả thực là chuyện không thể nào. Không ai sẽ ngại phần lãnh địa chia vào tay mình quá nhiều. Mọi người mặc kệ lấy được lãnh địa lớn tới mức nào, cũng sẽ lấy lý do không đủ đền bù mà tiếp tục chia cắt. Muốn trách thì trách Thân vương điện hạ quá tự tin vào thắng lợi mà có chút vội vàng. Ngay cả việc nên phân chia lãnh thổ cụ thể thế nào cũng chưa bàn giao rõ ràng. Cứ như vậy, một phần tư lãnh địa tuyệt đối không đủ lấp đầy tham vọng của những chủ nợ này.

Nếu như những chủ nợ này mẫu thuân với nhau, như vậy thế cuộc sẽ hỗn loạn đến một mức độ khiến người ta không cách nào tin tưởng được. Đây vừa vặn là cục diện mà quốc vương bệ hạ hi vọng nhìn thấy. Hắn thậm chí không cần tham dự vào chuyện tranh đoạt chiếc bánh gatô lớn của Thân vương điện hạt, đã có thể dùng một mảnh lãnh địa quấy nhiễu khiến thủ đô thành một vũng nước đục. Mà bản thân của hắn vừa vặn dựa vào sự trợp giúp của Mạnh Hàn, bí mật tích trữ lực lượng. Đợi được tới thời điểm những người này tranh đoạt gần xong, hắn mới trở lại một lần dẹp yên những gia hỏa không nghe lời, thu thập tàn cục.

– Cái này gọi là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Mạnh Hàn dùng đạo lý này dạy cho Tiểu ma nữ. Đối với việc Mạnh Hàn bỏ qua số lượng của cải khổng lồ như vậy, cho dù là Tiểu ma nữ Tinh Linh tộc cũng có chút không cam lòng, nhất định bắt Mạnh Hàn phải nói rõ ràng. Bất đắc dĩ, Mạnh Hàn chỉ có thể nói ra phân tích của mình. Lúc này Tiểu ma nữ lại bắt đầu suy ngẫm.

Nhìn mặt ngoài, quốc vương bệ hạ chính là ngư ông được lợi. Nhưng bất kể là Mạnh Hàn hay Donald tiên sinh đều không cho là như vậy. Ngư ông thực sự hẳn vẫn là nữ đại công Catherine còn ở thành bảo cự thạch không biết chuyện gì xảy ra.

Donald tiên sinh không nhịn được bội phục quỳ lạy sát đất đối với quyết định của Catherine lúc đó. Nàng lại có thể từ trong cục diện rối loạn nhìn ra một người có tiền đồ nhất, cũng bỏ vốn vào Mạnh Hàn. Phần nhãn lực này so với lão đại công và hai con trai của hắn, nàng thực sự càng thích hợp làm đại công bệ hạ công quốc Transco hơn.

Ở thủ đô này đã không có chuyện gì cho Mạnh Hàn nữa. Khi Thân vương điện hạ tỉnh lại, đang cùng những người trung thành trong gia tộc thương thảo nên ứng phó như thế nào với nguy cơ trước mắt, Mạnh Hàn đã dẫn theo vệ đội của mình rời khỏi thủ đô.

Lúc rời đi, trong người Mạnh Hàn ngoại trừ hai sắc lệnh do quốc vương bệ hạ tự mình ký tên để Grace và Elyse làm tử tước quý tộc phụ thuộc, và quyết định bổ nhiệm trở thành hầu tước Antonio ra, còn có một thông báo quốc vương bệ hạ tuyên bố với bên ngoài, tất cả mọi vật phẩm trong vương cung đều do hầu tước Antonio Hoàng Sa thành công quốc Transco toàn quyền chịu trách nhiệm.

Không ai có dị nghị gì đối với hai sắc lệnh này. Thật ra cho nữ đại công có địa vị hợp pháp, hai Nam tước nho nhỏ càng không có gì quan trọng. Huống hồ, còn có điều kiện Mạnh Hàn phải là quý tộc phụ thuộc. Đến lúc này, các nàng cho dù thế nào cũng không thể nào vượt quá tước vị của Mạnh Hàn. Quốc vương bệ hạ đã suy nghĩ rõ ràng. Nữ đại công công quốc Transco sẽ cho phép hầu tước Mạnh Hàn này tiến thêm một bước sao? Không thể không nói, sau mấy năm chính là một cuộc tranh đấu nội bộ nữa.

Đồng thời cũng không ai cảm thấy việc Mạnh Hàn quyên tặng vật phẩm cho vương cung có gì không thoả đáng. Thật ra Mạnh Hàn có tiền, nguyện ý dùng tiền cho quốc vương nhìn có vẻ là bù nhìn này, mọi người cũng không ai có ý kiến. Không ai ý thức được cái tên gọi toàn quyền chịu trách nhiệm này sẽ mang lại cho Mạnh Hàn tiền lời lớn tới mức nào.

Sở dĩ Mạnh Hàn vội vã rời khỏi, ngoại trừ bởi vì mục đích đã hoàn toàn đạt được, chính là không muốn lại cuốn vào bên trong cuộc tranh quyền đoạt lợi của giới cao tầng trong vương quốc. Mạnh Hàn còn có một cân nhắc khác. Đó chính là tạm thời né tránh nghiệp đoàn ma pháp sư.

Bất kể là quyển sách cấp tám, hay phát ra ma pháp không tiếng động, cũng sẽ làm cho nghiệp đoàn ma pháp sư ngay cả trong mơ cũng thèm khát.

Quyển sách cấp tám, cho dù phó hội trưởng Jerome lấy cấp bậc Pháp Thánh, với sở trường chế tạo quyển sách ma pháp của hắn, tỷ lệ thành công cũng không vượt quá một phần trăm. Hơn nữa sử dụng nguyên liệu trân quý, càng không có cách nào tính hết. Cho dù là phú hào siêu cấp, muốn đặc biệt cung cấp cho một ma pháp sư chế tạo quyển sách cấp tám cũng sẽ nhanh chóng phá sản.

Nhưng bây giờ, Mạnh Hàn tùy tùy tiện tiện đã có thể lấy ra mấy chục quyển sách ma pháp cấp tám. Điều này có ý gì, đã không cần nói cũng biết.

Nếu như nghiệp đoàn ma pháp sư có số quyển sách như vậy, đây sẽ là một khoản tài phú lớn tới mức nào? Đối mặt mê hoặc như vậy, muốn người của nghiệp đoàn ma pháp sư không động tâm mới là lạ.

Về phần phát ma pháp không tiếng động, càng khiến người ta thèm nhỏ dãi tới ba thước. Nếu như nói đây chỉ là kỹ năng đặc biệt của hai người câm Demy và Diana, mọi người không còn lời nào để nói. Nhưng vấn đề là, một ma pháp học đồ nho nhỏ cũng học được loại kinh nghiệm này, vậy thì ý nghĩa đã hoàn toàn không giống nữa.

Người của nghiệp đoàn ma pháp sư không biết trình độ ma pháp hiện tại của Mạnh Hàn. Bọn họ chỉ biết, nếu như kỹ năng phát ma pháp không tiếng động có thể mở rộng đến mỗi một ma pháp sư, địa vị nghiệp đoàn ma pháp sư cùng với mỗi một ma pháp sư trên thế giới này đều sẽ tăng lên cực lớn.

Căn cứ vào nguyên nhân như vậy, tin tưởng không tốn bao nhiêu thời gian, người của nghiệp đoàn ma pháp sư sẽ giống như cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi, điên cuồng tập trung lại đây. Vì đề phòng trường hợp như vậy, Mạnh Hàn đã sớm rời khỏi. Đây cũng là một biện pháp kéo dài thời gian.

Trên khán phòng, những tiểu thư yểu điệu vẫn còn đang chìm vào trong dư vị của tình cảnh mấy trận quyết đầu vừa rồi. Nhưng rất nhiều người khứu giác nhạy cảm đã bắt đầu tính toán đượ. Chiếc bánh ga tô lớn của Thân vương điện hạ kia, phải chia thế nào để mình có thể nhận được lợi ích lớn nhất.

Đừng thấy lần này Thân vương điện hạ chỉ thua bốn ngàn vạn kim tệ. Đây là do hắn dùng lãnh địa đặt cọc ra ngoài. Trước đó bọn họ có niềm tin chắc chắn sẽđánh thắng, cho nên mới phải được ăn cả ngã về không đặt cọc lãnh địa. Nhưng hiện tại bọn họ lại thua sạch sành sanh. Bọn họ có nguyện ý giao ra lãnh địa hay không, vậy lại là một chuyện khác.

Lãnh địa của thân vương điện hạ là nơi giàu có nhất, cũng là nơi có tiền đồ nhất trong các quý tộc tại thủ đô vương quốc. Đây là nền tảng của gia tộc. Hắn làm sao có thể từ bỏ cho được?

Mà những gia hỏa đồng ý cho hắn vay tiền cũng không thấy rõ được điều này sao? Người có thể xuất ra nhiều kim tệ như vậy, cũng không có một người nào là quả hồng nhũn. Mặc dù rất nhiều nàh hiểu ra, nhưng chính vì như thế mới có một bước mâu thuẫn tiếp theo.

Một phần tư lãnh địa, đối mặt với hơn mấy chục chủ nợ như vậy, phải chia như thế nào mới có thể khiến tất cả mọi người đều thoả mãn được?

Đây quả thực là chuyện không thể nào. Không ai sẽ ngại phần lãnh địa chia vào tay mình quá nhiều. Mọi người mặc kệ lấy được lãnh địa lớn tới mức nào, cũng sẽ lấy lý do không đủ đền bù mà tiếp tục chia cắt. Muốn trách thì trách Thân vương điện hạ quá tự tin vào thắng lợi mà có chút vội vàng. Ngay cả việc nên phân chia lãnh thổ cụ thể thế nào cũng chưa bàn giao rõ ràng. Cứ như vậy, một phần tư lãnh địa tuyệt đối không đủ lấp đầy tham vọng của những chủ nợ này.

Nếu như những chủ nợ này mẫu thuân với nhau, như vậy thế cuộc sẽ hỗn loạn đến một mức độ khiến người ta không cách nào tin tưởng được. Đây vừa vặn là cục diện mà quốc vương bệ hạ hi vọng nhìn thấy. Hắn thậm chí không cần tham dự vào chuyện tranh đoạt chiếc bánh gatô lớn của Thân vương điện hạt, đã có thể dùng một mảnh lãnh địa quấy nhiễu khiến thủ đô thành một vũng nước đục. Mà bản thân của hắn vừa vặn dựa vào sự trợp giúp của Mạnh Hàn, bí mật tích trữ lực lượng. Đợi được tới thời điểm những người này tranh đoạt gần xong, hắn mới trở lại một lần dẹp yên những gia hỏa không nghe lời, thu thập tàn cục.

– Cái này gọi là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi.

Mạnh Hàn dùng đạo lý này dạy cho Tiểu ma nữ. Đối với việc Mạnh Hàn bỏ qua số lượng của cải khổng lồ như vậy, cho dù là Tiểu ma nữ Tinh Linh tộc cũng có chút không cam lòng, nhất định bắt Mạnh Hàn phải nói rõ ràng. Bất đắc dĩ, Mạnh Hàn chỉ có thể nói ra phân tích của mình. Lúc này Tiểu ma nữ lại bắt đầu suy ngẫm.

Nhìn mặt ngoài, quốc vương bệ hạ chính là ngư ông được lợi. Nhưng bất kể là Mạnh Hàn hay Donald tiên sinh đều không cho là như vậy. Ngư ông thực sự hẳn vẫn là nữ đại công Catherine còn ở thành bảo cự thạch không biết chuyện gì xảy ra.

Donald tiên sinh không nhịn được bội phục quỳ lạy sát đất đối với quyết định của Catherine lúc đó. Nàng lại có thể từ trong cục diện rối loạn nhìn ra một người có tiền đồ nhất, cũng bỏ vốn vào Mạnh Hàn. Phần nhãn lực này so với lão đại công và hai con trai của hắn, nàng thực sự càng thích hợp làm đại công bệ hạ công quốc Transco hơn.

Ở thủ đô này đã không có chuyện gì cho Mạnh Hàn nữa. Khi Thân vương điện hạ tỉnh lại, đang cùng những người trung thành trong gia tộc thương thảo nên ứng phó như thế nào với nguy cơ trước mắt, Mạnh Hàn đã dẫn theo vệ đội của mình rời khỏi thủ đô.

Lúc rời đi, trong người Mạnh Hàn ngoại trừ hai sắc lệnh do quốc vương bệ hạ tự mình ký tên để Grace và Elyse làm tử tước quý tộc phụ thuộc, và quyết định bổ nhiệm trở thành hầu tước Antonio ra, còn có một thông báo quốc vương bệ hạ tuyên bố với bên ngoài, tất cả mọi vật phẩm trong vương cung đều do hầu tước Antonio Hoàng Sa thành công quốc Transco toàn quyền chịu trách nhiệm.

Không ai có dị nghị gì đối với hai sắc lệnh này. Thật ra cho nữ đại công có địa vị hợp pháp, hai Nam tước nho nhỏ càng không có gì quan trọng. Huống hồ, còn có điều kiện Mạnh Hàn phải là quý tộc phụ thuộc. Đến lúc này, các nàng cho dù thế nào cũng không thể nào vượt quá tước vị của Mạnh Hàn. Quốc vương bệ hạ đã suy nghĩ rõ ràng. Nữ đại công công quốc Transco sẽ cho phép hầu tước Mạnh Hàn này tiến thêm một bước sao? Không thể không nói, sau mấy năm chính là một cuộc tranh đấu nội bộ nữa.

Đồng thời cũng không ai cảm thấy việc Mạnh Hàn quyên tặng vật phẩm cho vương cung có gì không thoả đáng. Thật ra Mạnh Hàn có tiền, nguyện ý dùng tiền cho quốc vương nhìn có vẻ là bù nhìn này, mọi người cũng không ai có ý kiến. Không ai ý thức được cái tên gọi toàn quyền chịu trách nhiệm này sẽ mang lại cho Mạnh Hàn tiền lời lớn tới mức nào.

Sở dĩ Mạnh Hàn vội vã rời khỏi, ngoại trừ bởi vì mục đích đã hoàn toàn đạt được, chính là không muốn lại cuốn vào bên trong cuộc tranh quyền đoạt lợi của giới cao tầng trong vương quốc. Mạnh Hàn còn có một cân nhắc khác. Đó chính là tạm thời né tránh nghiệp đoàn ma pháp sư.

Bất kể là quyển sách cấp tám, hay phát ra ma pháp không tiếng động, cũng sẽ làm cho nghiệp đoàn ma pháp sư ngay cả trong mơ cũng thèm khát.

Quyển sách cấp tám, cho dù phó hội trưởng Jerome lấy cấp bậc Pháp Thánh, với sở trường chế tạo quyển sách ma pháp của hắn, tỷ lệ thành công cũng không vượt quá một phần trăm. Hơn nữa sử dụng nguyên liệu trân quý, càng không có cách nào tính hết. Cho dù là phú hào siêu cấp, muốn đặc biệt cung cấp cho một ma pháp sư chế tạo quyển sách cấp tám cũng sẽ nhanh chóng phá sản.

Nhưng bây giờ, Mạnh Hàn tùy tùy tiện tiện đã có thể lấy ra mấy chục quyển sách ma pháp cấp tám. Điều này có ý gì, đã không cần nói cũng biết.

Nếu như nghiệp đoàn ma pháp sư có số quyển sách như vậy, đây sẽ là một khoản tài phú lớn tới mức nào? Đối mặt mê hoặc như vậy, muốn người của nghiệp đoàn ma pháp sư không động tâm mới là lạ.

Về phần phát ma pháp không tiếng động, càng khiến người ta thèm nhỏ dãi tới ba thước. Nếu như nói đây chỉ là kỹ năng đặc biệt của hai người câm Demy và Diana, mọi người không còn lời nào để nói. Nhưng vấn đề là, một ma pháp học đồ nho nhỏ cũng học được loại kinh nghiệm này, vậy thì ý nghĩa đã hoàn toàn không giống nữa.

Người của nghiệp đoàn ma pháp sư không biết trình độ ma pháp hiện tại của Mạnh Hàn. Bọn họ chỉ biết, nếu như kỹ năng phát ma pháp không tiếng động có thể mở rộng đến mỗi một ma pháp sư, địa vị nghiệp đoàn ma pháp sư cùng với mỗi một ma pháp sư trên thế giới này đều sẽ tăng lên cực lớn.

Căn cứ vào nguyên nhân như vậy, tin tưởng không tốn bao nhiêu thời gian, người của nghiệp đoàn ma pháp sư sẽ giống như cá mập ngửi thấy được mùi máu tươi, điên cuồng tập trung lại đây. Vì đề phòng trường hợp như vậy, Mạnh Hàn đã sớm rời khỏi. Đây cũng là một biện pháp kéo dài thời gian.

Chọn tập
Bình luận