Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 951: Ôm cây đợi thỏ

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Dùng cách nói của Mạnh Hàn, tuy rằng chết mười mấy vạn người, nhưng đế quốc lại bởi vậy mà trở nên cường đại hơn.

Đế quốc Quang Minh là kẻ thù không đội trời chung với đế quốc Hắc Ám. Tiếp theo bọn họ nên đi theo con đường nào?

Đương nhiên, chuyện đế quốc Quang Minh định làm thế nào, không liên quan đến Mạnh Hàn. Mạnh Hàn chỉ hoàn thành một giao dịch mà thôi. Hơn nữa, hiện tại tình hình đế quốc Quang Minh quả thực giống hệ với tình hình bên đế quốc Hắc Ám. Nơi này làm sao có khả năng khiến Mạnh Hàn có cơ hội đầu tư bình thường được.

Tuy rằng giáo hoàng Quang Minh cũng rất muốn biết Mạnh Hàn đầu tư ngàn vạn kim tệ để làm cái gì. Nhưng hắn cũng biết, thời điểm bên trong đế quốc của mình vẫn chưa hoàn toàn chỉnh đốn tốt, Mạnh Hàn không thể nào tiết lộ điều này.

Khoản kim tệ kếch xù này, khiến giáo hoàng bệ hạ cũng cảm thấy có chút động lòng. Cho dù dùng phương pháp tiêu phí do Mạnh Hàn dạy cho, nhưng cho tới bây giờ, thời gian đã sắp một năm, đế quốc Quang Minh cũng chỉ mới gom góp được hơn một ngàn vạn kim tệ.

Vừa nghĩ tới Mạnh Hàn một lần đầu tư sẽ tập trung vào nhiều kim tệ như vậy, giáo hoàng bệ hạ cũng có chút không thể chờ đợi được nữa. Đương nhiên, điều hắn càng không thể chờ đợi được nữa, là làm sao có thể dựa vào một cơ hội như vậy để thật sự thống lĩnh đế quốc, tiêu diệt những giọng nói không hài hòa này.

Sự an toàn của Mạnh Hàn ở trong đế quốc Quang Minh, nhất định do đế quốc Quang Minh chịu trách nhiệm. Trong toàn quá trình, Fanny điện hạ đều đi cùng. Chỉ có điều, đối với Mạnh Hàn, sắc mặt Fanny điện hạ không có gì tốt. Chắc hẳn bởi vì Mạnh Hàn đã trần trụi biểu đạt ý đồ của hắn đối với Fanny đi!

Trên thực tế, Mạnh Hàn cũng chỉ đi một vòng xung quanh đế quốc Quang Minh. Hơn nữa chủ yếu chỉ là cùng Grace du lịch. Tất cả những điều khác hắn đều không để ở trong lòng. Đế quốc Quang Minh chắc hẳn muốn dùng một phương thức tương đối ôn hòa hơn, cũng không hề công bố mức đầu tư dự định của Mạnh Hàn ra ngoài. Tuy nhiên, Mạnh Hàn đến, vẫn khiến cho một đám phát ra ánh mắt tham lam. Nơi nào Mạnh Hàn nhìn trúng, gần như cả bùn lẫn đất đều được chuyển về phủ đệ của bọn hắn.

Thái độ giống nhau như đúc khiến Mạnh Hàn cuối cùng chỉ cùng Grace du lịch, căn bản chưa hề nghĩ tới chuyện thật sự đâu tư ở đâu. Nếu không phải Fanny thánh nữ vẫn nhiệt tình dẫn theo Mạnh Hàn khảo sát khắp nơi, Mạnh Hàn đã sớm muốn kết thúc hành động tẻ nhạt này.

Sắc mặt Fanny thánh nữ càng ngày càng kém. Nàng cũng hiểu rõ, nếu đổi lại là mình, cũng sẽ không nghĩ rắc một đống kim tệ ở chỗ này. Có thể đến lúc này, nàng mới thật sự hiểu được, đế quốc Hắc Ám làm sao lại tổn thất mười mấy vạn người, nhưng Mạnh Hàn lại nói bọn họ càng cường đại hơn. Nếu như các lãnh chúa đế quốc Quang Minh đều không để ý tới đại cục như vậy, sau này đế quốc Quang Minh tuyệt đối không phải đối thủ của đế quốc Hắc Ám.

Nàng có lòng muốn thỉnh giáo Mạnh Hàn một chút về phương diện này, nhưng sự rụt rè và thân phận lại khiến cho nàng không có cách nào hỏi ra miệng. Sự do dự không quyết của nàng lại bị Mạnh Hàn nhìn thấu manh mối.

– Nếu như nàng muốn biết đáp án, đi hỏi giáo hoàng bệ hạ đi!

Mạnh Hàn chỉ điểm nói:

– Angelina gần đây đã học tập được rất nhiều.

Mạnh Hàn không nhắc tới Angelina còn may. Hắn vừa nhắc tới Angelina, Fanny lập tức thật giống như quả bóng cao su bị bơm khí, nhảy lên:

– Ta sẽ không thua kém so với Angelina!

Trên khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ không phục.

Trước đó cũng đã từ biệt giáo hoàng bệ hạ, nhóm người Mạnh Hàn chạy tới biên giới. Khi Fanny đưa Mạnh Hàn đến biên giới, lại có chút cảm giác nói không ra được. Dường như có chút tiếc nuối. Dẫn theo Mạnh Hàn đi trong thời gian lâu như vậy, lại không thể khiến Mạnh Hàn đạt được nguyện vọng, hắn cũng không để lại đế quốc khoản kim tệ khổng lồ như đã nói.

Sau khi Fanny từ biệt, cũng không hề khiến Mạnh Hàn cảm thấy có bao nhiêu khó chịu. Chỉ có điều, khi còn cách biên giới đế quốc Quang Minh, thần sắc Mạnh Hàn liền trở nên khẩn trương, trực tiếp phân phó Joey và Juli, tăng cao cảnh giác. Tất cả mọi người cầm sẵn quyển sách ma pháp trong tay, chuẩn bị công kích bất kỳ lúc nào. Đội bay trực tiếp chuyển hướng, bay về một phương hướng mà bất kỳ ai cũng không nghĩ đến.

– Đại nhân, rất phiền phức sao?

Grace thấy Mạnh Hàn khẩn trương như vậy, nàng liền tới sát bên cạnh hắn nhỏ giọng hỏi.

– Ta thật ra không có chuyện gì. Nhưng các nàng sẽ gặp phiền phức.

Mạnh Hàn mỉm cười, ôm Grace vào trong ngực:

– Đế quốc Quang Minh khẳng định sẽ có người không chịu giảng hoà. Hơn nữa đế quốc Hắc Ám chắc hẳn cũng có người bí quá hoá liều. Nếu như ta không đoán sai, nghiệp đoàn ma pháp sư có lẽ còn có thể tham gia thêm chút náo nhiệt. Dù sao đi nữa, luôn có người không hy vọng chúng ta bình an vô sự.

– Khẳng định đại nhân đã có biện pháp, đúng không?

Tuy rằng Grace nhìn thấy Mạnh Hàn bảo mọi người cảnh giác, nhưng bộ dáng cũng không hề quá khẩn trương. Nàng cười hỏi.

– Ta có thể có biện pháp gì chứ? Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn mà thôi.

Mạnh Hàn cười nói, an ủi Grace:

– Dù sao đi nữa, tới một người, giết một người mà thôi. Xem thử bọn họ có thể có bao nhiêu người cho chúng ta giết! Giết nhiều, dĩ nhiên là có người sợ rồi! Hiện tại tại sao không ai dám tùy tiện công kích Hoàng Kim Thành? Cũng bởi vì một đạo lý đó thôi.

Sủng vật ma pháp đám mây đã bay lên trên không trung, ở vị trí thật cao quan sát phạm vi mấy chục dặm trên mặt đất. Bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng chạy không thoát khỏi con mắt của Mạnh Hàn. Nhưng dù vậy, Mạnh Hàn cũng vẫn cảm thấy có chút không an toàn. Trong lòng hắn thoáng động, nếu như sủng vật đám mây có thể chia làm hai mảnh, một mảnh quan sát ở trên không, một mảnh lại hóa thành sương mù, vậy chẳng phải là có thể càng bảo đảm hơn sao?

Theo ý niệm của Mạnh Hàn, sủng vật trong bầu trời bắt đầu từ từ biến hóa. Nếu như có người nhìn chằm chằm vào bầu trời, sẽ phát hiện được. Đám mây lơ lửng trên đỉnh đầu đang chậm rãi nhỏ đi. Xung quanh đội ngũ của Mạnh Hàn lại bắt đầu có thêm một tầng sương mù. Tình hình như thế, đội thân vệ của Mạnh Hàn đã gặp nhiều lần. Bọn họ cũng không cảm thấy có gì kỳ quái nữa.

Tầm nhìn từ hai hướng đồng thời truyền vào trong đầu của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn giống như vừa đứng ở giữa trời cao nhìn mặt đất, đồng thời lại hóa thân sương mù, nhìn chằm chằm xung quanh. Dù sao đi nữa nhất cử nhất động xung quanh đều chạy không thoát khỏi tai mắt của Mạnh Hàn. Cho dù là động tĩnh phía xa cũng giống như hiện rõ ràng trước mắt.

Sủng vật phân thân biến hóa cũng làm cho Mạnh Hàn có một cảm giác mới, giống như có thêm tai mắt, giống như trình độ tất cả cảm quan nhạy cảm lại lên một bậc thang. Tinh thần lực dường như cũng đang được sự biến hóa này dẫn dắt, tiến vào một cảnh giới mới.

Mạnh Hàn cảm giác được rất rõ ràng nguyên tố ma pháp xung quanh. Thậm chí ngay cả các chiến sĩ đội thân vệ trên người nhiễm loại khí tức quang minh và hắc ám, Mạnh Hàn đều có thể cảm ứng được ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu.

Dùng cách nói của Mạnh Hàn, tuy rằng chết mười mấy vạn người, nhưng đế quốc lại bởi vậy mà trở nên cường đại hơn.

Đế quốc Quang Minh là kẻ thù không đội trời chung với đế quốc Hắc Ám. Tiếp theo bọn họ nên đi theo con đường nào?

Đương nhiên, chuyện đế quốc Quang Minh định làm thế nào, không liên quan đến Mạnh Hàn. Mạnh Hàn chỉ hoàn thành một giao dịch mà thôi. Hơn nữa, hiện tại tình hình đế quốc Quang Minh quả thực giống hệ với tình hình bên đế quốc Hắc Ám. Nơi này làm sao có khả năng khiến Mạnh Hàn có cơ hội đầu tư bình thường được.

Tuy rằng giáo hoàng Quang Minh cũng rất muốn biết Mạnh Hàn đầu tư ngàn vạn kim tệ để làm cái gì. Nhưng hắn cũng biết, thời điểm bên trong đế quốc của mình vẫn chưa hoàn toàn chỉnh đốn tốt, Mạnh Hàn không thể nào tiết lộ điều này.

Khoản kim tệ kếch xù này, khiến giáo hoàng bệ hạ cũng cảm thấy có chút động lòng. Cho dù dùng phương pháp tiêu phí do Mạnh Hàn dạy cho, nhưng cho tới bây giờ, thời gian đã sắp một năm, đế quốc Quang Minh cũng chỉ mới gom góp được hơn một ngàn vạn kim tệ.

Vừa nghĩ tới Mạnh Hàn một lần đầu tư sẽ tập trung vào nhiều kim tệ như vậy, giáo hoàng bệ hạ cũng có chút không thể chờ đợi được nữa. Đương nhiên, điều hắn càng không thể chờ đợi được nữa, là làm sao có thể dựa vào một cơ hội như vậy để thật sự thống lĩnh đế quốc, tiêu diệt những giọng nói không hài hòa này.

Sự an toàn của Mạnh Hàn ở trong đế quốc Quang Minh, nhất định do đế quốc Quang Minh chịu trách nhiệm. Trong toàn quá trình, Fanny điện hạ đều đi cùng. Chỉ có điều, đối với Mạnh Hàn, sắc mặt Fanny điện hạ không có gì tốt. Chắc hẳn bởi vì Mạnh Hàn đã trần trụi biểu đạt ý đồ của hắn đối với Fanny đi!

Trên thực tế, Mạnh Hàn cũng chỉ đi một vòng xung quanh đế quốc Quang Minh. Hơn nữa chủ yếu chỉ là cùng Grace du lịch. Tất cả những điều khác hắn đều không để ở trong lòng. Đế quốc Quang Minh chắc hẳn muốn dùng một phương thức tương đối ôn hòa hơn, cũng không hề công bố mức đầu tư dự định của Mạnh Hàn ra ngoài. Tuy nhiên, Mạnh Hàn đến, vẫn khiến cho một đám phát ra ánh mắt tham lam. Nơi nào Mạnh Hàn nhìn trúng, gần như cả bùn lẫn đất đều được chuyển về phủ đệ của bọn hắn.

Thái độ giống nhau như đúc khiến Mạnh Hàn cuối cùng chỉ cùng Grace du lịch, căn bản chưa hề nghĩ tới chuyện thật sự đâu tư ở đâu. Nếu không phải Fanny thánh nữ vẫn nhiệt tình dẫn theo Mạnh Hàn khảo sát khắp nơi, Mạnh Hàn đã sớm muốn kết thúc hành động tẻ nhạt này.

Sắc mặt Fanny thánh nữ càng ngày càng kém. Nàng cũng hiểu rõ, nếu đổi lại là mình, cũng sẽ không nghĩ rắc một đống kim tệ ở chỗ này. Có thể đến lúc này, nàng mới thật sự hiểu được, đế quốc Hắc Ám làm sao lại tổn thất mười mấy vạn người, nhưng Mạnh Hàn lại nói bọn họ càng cường đại hơn. Nếu như các lãnh chúa đế quốc Quang Minh đều không để ý tới đại cục như vậy, sau này đế quốc Quang Minh tuyệt đối không phải đối thủ của đế quốc Hắc Ám.

Nàng có lòng muốn thỉnh giáo Mạnh Hàn một chút về phương diện này, nhưng sự rụt rè và thân phận lại khiến cho nàng không có cách nào hỏi ra miệng. Sự do dự không quyết của nàng lại bị Mạnh Hàn nhìn thấu manh mối.

– Nếu như nàng muốn biết đáp án, đi hỏi giáo hoàng bệ hạ đi!

Mạnh Hàn chỉ điểm nói:

– Angelina gần đây đã học tập được rất nhiều.

Mạnh Hàn không nhắc tới Angelina còn may. Hắn vừa nhắc tới Angelina, Fanny lập tức thật giống như quả bóng cao su bị bơm khí, nhảy lên:

– Ta sẽ không thua kém so với Angelina!

Trên khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ không phục.

Trước đó cũng đã từ biệt giáo hoàng bệ hạ, nhóm người Mạnh Hàn chạy tới biên giới. Khi Fanny đưa Mạnh Hàn đến biên giới, lại có chút cảm giác nói không ra được. Dường như có chút tiếc nuối. Dẫn theo Mạnh Hàn đi trong thời gian lâu như vậy, lại không thể khiến Mạnh Hàn đạt được nguyện vọng, hắn cũng không để lại đế quốc khoản kim tệ khổng lồ như đã nói.

Sau khi Fanny từ biệt, cũng không hề khiến Mạnh Hàn cảm thấy có bao nhiêu khó chịu. Chỉ có điều, khi còn cách biên giới đế quốc Quang Minh, thần sắc Mạnh Hàn liền trở nên khẩn trương, trực tiếp phân phó Joey và Juli, tăng cao cảnh giác. Tất cả mọi người cầm sẵn quyển sách ma pháp trong tay, chuẩn bị công kích bất kỳ lúc nào. Đội bay trực tiếp chuyển hướng, bay về một phương hướng mà bất kỳ ai cũng không nghĩ đến.

– Đại nhân, rất phiền phức sao?

Grace thấy Mạnh Hàn khẩn trương như vậy, nàng liền tới sát bên cạnh hắn nhỏ giọng hỏi.

– Ta thật ra không có chuyện gì. Nhưng các nàng sẽ gặp phiền phức.

Mạnh Hàn mỉm cười, ôm Grace vào trong ngực:

– Đế quốc Quang Minh khẳng định sẽ có người không chịu giảng hoà. Hơn nữa đế quốc Hắc Ám chắc hẳn cũng có người bí quá hoá liều. Nếu như ta không đoán sai, nghiệp đoàn ma pháp sư có lẽ còn có thể tham gia thêm chút náo nhiệt. Dù sao đi nữa, luôn có người không hy vọng chúng ta bình an vô sự.

– Khẳng định đại nhân đã có biện pháp, đúng không?

Tuy rằng Grace nhìn thấy Mạnh Hàn bảo mọi người cảnh giác, nhưng bộ dáng cũng không hề quá khẩn trương. Nàng cười hỏi.

– Ta có thể có biện pháp gì chứ? Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn mà thôi.

Mạnh Hàn cười nói, an ủi Grace:

– Dù sao đi nữa, tới một người, giết một người mà thôi. Xem thử bọn họ có thể có bao nhiêu người cho chúng ta giết! Giết nhiều, dĩ nhiên là có người sợ rồi! Hiện tại tại sao không ai dám tùy tiện công kích Hoàng Kim Thành? Cũng bởi vì một đạo lý đó thôi.

Sủng vật ma pháp đám mây đã bay lên trên không trung, ở vị trí thật cao quan sát phạm vi mấy chục dặm trên mặt đất. Bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng chạy không thoát khỏi con mắt của Mạnh Hàn. Nhưng dù vậy, Mạnh Hàn cũng vẫn cảm thấy có chút không an toàn. Trong lòng hắn thoáng động, nếu như sủng vật đám mây có thể chia làm hai mảnh, một mảnh quan sát ở trên không, một mảnh lại hóa thành sương mù, vậy chẳng phải là có thể càng bảo đảm hơn sao?

Theo ý niệm của Mạnh Hàn, sủng vật trong bầu trời bắt đầu từ từ biến hóa. Nếu như có người nhìn chằm chằm vào bầu trời, sẽ phát hiện được. Đám mây lơ lửng trên đỉnh đầu đang chậm rãi nhỏ đi. Xung quanh đội ngũ của Mạnh Hàn lại bắt đầu có thêm một tầng sương mù. Tình hình như thế, đội thân vệ của Mạnh Hàn đã gặp nhiều lần. Bọn họ cũng không cảm thấy có gì kỳ quái nữa.

Tầm nhìn từ hai hướng đồng thời truyền vào trong đầu của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn giống như vừa đứng ở giữa trời cao nhìn mặt đất, đồng thời lại hóa thân sương mù, nhìn chằm chằm xung quanh. Dù sao đi nữa nhất cử nhất động xung quanh đều chạy không thoát khỏi tai mắt của Mạnh Hàn. Cho dù là động tĩnh phía xa cũng giống như hiện rõ ràng trước mắt.

Sủng vật phân thân biến hóa cũng làm cho Mạnh Hàn có một cảm giác mới, giống như có thêm tai mắt, giống như trình độ tất cả cảm quan nhạy cảm lại lên một bậc thang. Tinh thần lực dường như cũng đang được sự biến hóa này dẫn dắt, tiến vào một cảnh giới mới.

Mạnh Hàn cảm giác được rất rõ ràng nguyên tố ma pháp xung quanh. Thậm chí ngay cả các chiến sĩ đội thân vệ trên người nhiễm loại khí tức quang minh và hắc ám, Mạnh Hàn đều có thể cảm ứng được ở bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu.

Chọn tập
Bình luận
× sticky