Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 460: Không Dám Động Sao?

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Dưới sự mê hoặc của mức thưởng cực lớn kia, những gia hoả này căn bản không có cách nào che giấu được thân phận của bọn họ, trừ phi bọn họ giết người diệt khẩu tất cả đám người đã chứng kiến lúc đó. Nhưng đó là chuyện không thể làm được.

– Thân binh của một bá tước đến Hoàng Sa Thành chúng ta làm đạo tặc sao?

Công Quốc Milan ở đầu kia của sa mạc, vượt qua một khoảng cách dài như thế, từ bỏ thân phận kỵ sĩ tôn quý, mai danh ẩn tích che dấu thân phận làm đạo tặc. Bọn họ có ý đồ gì vậy?

Nghe ra có vẻ rất hoang đường. Tuy nhiên, thân phận của bọn họ đúng là như vậy.

Elyse biết Mạnh Hàn đang nghi hoặc điều gì. Nàng nhanh chóng giải thích:

– Tuy nhiên hiện tại bọn họ đã chạy về Công Quốc Milan. Chúng ta muốn động thủ, cũng khá là phiền toái.

Trong Công quốc, chuyện ra tay với đội trưởng đội cận vệ của một vị bá tước đại nhân chính là khiêu khích. Đây là hành vi dẫn tới chiến tranh.

Sau khi Elyse xác nhận được thân phận của bọn họ, Mạnh Hàn lại nghĩ tới nhiều điều hơn. Nếu nhóm người này là một quân đội riêng nào đó của bá tước đại nhân, như vậy những kẻ khác thì sao? Không phải nói có vài đạo tặc có thực lực mạnh mẽ sao? Lẽ nào đều có thân phận như vậy? Nghĩ tới đây, trong đầu Mạnh Hàn đột nhiên nhớ tới một danh từ ở kiếp trước: giấy phép tự ý chiếm đoạt. Nữ hoàng Anh đã tự tay ký giấy chứng nhận hải tặc hợp pháp, chỉ để những gia hoả này nhanh chóng thu gom của cải cho mình. Có lẽ tất cả mục đích vẫn quy kết lại một vấn đề, cũng là vấn đề cơ bản nhất, vấn đề kinh tế. Bọn họ muốn chính là kim tệ.

– Joey, Juli!

Mạnh Hàn lên giọng gọi. Hai nàng đang ở ngay ngoài cửa, lập tức đi vào, lắng nghe mệnh lệnh của Mạnh Hàn.

– Gọi mọi người chuẩn bị vũ khí cẩn thận, kiểm tra tất cả trang bị.

Nhìn ánh mắt hai nàng càng lúc càng sáng ngời, Mạnh Hàn bình tĩnh hạ mệnh lệnh:

– Ta nghĩ, ngày mai trên đường chúng ta trở về, nhất định sẽ có rất nhiều gia hỏa hoan nghênh chúng ta.

– Những gia hoả kia là người của Công Quốc Milan. Bọn họ cho rằng ta không dám động tới sao?

Không chờ Joey và Juli đáp ứng, Mạnh Hàn đã hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng phân phó Elyse:

– Elyse, nói cho Grace biết, bảo nàng để Jensen tiên sinh thả tin tức ra. Nhưng gia hoả đã gây tổn thương cho Grace đều là người cướp nô lệ Tinh Linh, mới rời khỏi rừng rậm Tinh Linh. Cứ nói đây là do các Tinh Linh nói!

Nếu như Mạnh Hàn muốn đến Công Quốc Milan trả thù những người kia, vậy sẽ mang ý nghĩa Công quốc phát động chiến tranh đối với Công Quốc Milan. Trách nhiệm này, đối phương dường như đã nhận định Mạnh Hàn không dám gánh vác, cũng gánh vác không nổi.

Cho dù Mạnh Hàn có thể treo giải thưởng với số lượng kim tệ kếch xù, đối phương cũng có thể bỏ mặc. Dù sao vượt qua ranh giới Công quốc truy bắt bọn họ, người bình thường sao có thể làm được.

Nhưng một khi bị các Tinh Linh cho là người cướp nô lệ, vậy lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thái độ của Tinh Linh Tộc đối với phương diện nô lệ Tinh Linh lại cứng rắn lạ lùng và không nói đạo lý. Ngoại trừ từng có một lần ngoại lệ với Mạnh Hàn ra, bất cứ lúc nào khác, những người cướp nô lệ chỉ có một kết cục duy nhất chỉ có một kết cục. Đó chính là chết! Không còn khả năng nào khác.

– Vâng, đại nhân!

Elyse không có bất kỳ dị nghị nào, trực tiếp đáp ứng. Trái ngược với việc Mạnh Hàn sẽ làm hành vi gây ra chiến tranh, Elyse thà rằng tiếp nhận phương thức này. Tuy rằng không thể tự tay báo thù, nhưng kết quả cũng không có gì bất ngờ.

Nhưng điều này cùng với chuyện Mạnh Hàn muốn mọi người đề phòng thì có liên quan gì? Đây tạm thời là điểm Elyse vẫn chưa nghĩ ra. Cho nên nàng lập tức hỏi.

– Bởi vì những đám đạo tặc với thực lực cường đại kia, toàn bộ đều là cùng một tổ chức, đều là quân đội riêng của một vài quý tộc.

Mạnh Hàn giải thích đơn giản như vậy, nhưng hắn tin tưởng Elyse thông qua kết quả điều tra bên Grace, cũng có thể tiếp nhận điều này.

Elyse gật đầu. Cả Joey và Juli cũng gật đầu, Mạnh Hàn tiếp tục giải thích:

-Tuy rằng chúng ta tạm thời không có cách nào ra tay đối với đám hỗn đản kia, nhưng an bài cho bọn họ một thân phận người cướp nô lệ Tinh Linh, bọn họ sẽ nhận được kết cục nên có. Thậm chí những chủ nhân của bọn họ, cũng có thể sẽ bị liên lụy. Về điểm này, tin tưởng nàng cũng có thể hiểu rõ.

Elyse lại gật đầu. Mạnh Hàn đã nói rõ ràng. Hơn nữa cho dù không rõ, nàng cũng không phải là quản gia.

– Vấn đề là một ít kẻ khác được gọi là đạo tặc, chỉ bởi vì không thương tổn đến Grace cùng thành vệ quân chúng ta, cho nên chúng ta tạm thời không để ý tới bọn họ. Nhưng một khi bọn họ hiểu rõ, ta có thể an bài bất cứ lúc nào cho những người này một danh nghĩa như vậy, sau đó mượn lực lượng Tinh Linh hủy diệt bọn họ, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?

Mạnh Hàn nói ra nguyên nhân, sau đó hỏi ngược lại Elyse.

– Nhưng đại nhân, có thể lần đầu tiên đại nhân nói nhóm người kia là người cướp nô lệ Tinh Linh, các Tinh Linh sẽ tin tưởng. Nhưng nếu lại nói mấy lần như vậy, tin tưởng cho dù công chúa Jessyca cũng sẽ suy nghĩ về việc đại nhân mượn lực lượng của bọn họ.

Elyse hiểu rất rõ ràng cảm tưởng của Mạnh Hàn đối với công chúa Jessyca. Cho nên nàng vẫn còn buồn bực:

– Nếu như đại nhân không thể nào dùng loại phương pháp này nhiều lần, như vậy bọn họ có gì lo lắng nữa?

– Chúng ta biết chúng ta không thể sử dụng nhiều lần, nhưng bọn họ lại không biết.

Mạnh Hàn mỉm cười:

– Một khi những gia hoả kia biết ta có thể an bài cho bọn họ một thân phận người cướp nô lệ Tinh Linh bất cứ lúc nào, bọn họ tuyệt đối sẽ hối hận vì đã đến Hoàng Sa Thành cướp bóc. Nhưng vấn đề là bọn họ đã không còn cách nào để quay đầu lại. Chuyện bọn họ đã làm, không thể nào cho rằng chưa từng xảy ra. Vì tự vệ, bọn họ nhất định sẽ động thủ.

-Bọn họ có thể giải thích.

Elyse chắc chắn sẽ không suy nghĩ cho những người kia. Nàng chỉ muốn thông qua phân tích những điều này để thu được càng nhiều kinh nghiệm hơn, khiến mình có thể biết nhiều hơn, có thể trợ giúp Mạnh Hàn nhiều hơn.

– Tìm ai giải thích đây? Tìm người chấp pháp của Tinh Linh tộc sao? Ngươi nói các Tinh Linh sẽ tin tưởng chúng ta người luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các Tinh Linh, hay là bọn họ?

Đây chính là điểm mấu chốt của vấn đề. Quan hệ giữa Mạnh Hàn và Tinh Linh tâm đầu ý hợp. Thời điểm những người này đang bị hào quang của kim tệ mê hoặc hai mắt, quên mất Tinh Linh Tộc cường đại ở sau lưng Mạnh Hàn. Khi bọn họ quyết định động thủ, đây nhất định chính là một cái bẫy chết người.

Mặc kệ sau lưng của bọn họ là quý tộc cường đại tới mức nào, ở trước mặt những Pháp Thánh chấp pháp của Tinh Linh, bọn họ chẳng là cái thá gì. Những người được gọi là đạo tặc, thời điểm Mạnh Hàn thể hiện rõ ràng mình có thể dùng một chiêu này, bọn họ nhất định sẽ bị chủ nhân của bọn họ vứt bỏ.

Muốn sống, bọn họ chỉ có thể liều một phen. Nếu như có thể giết chết Mạnh Hàn, như vậy sẽ không có chuyện sau này nữa. Bằng không, hoặc là trực tiếp đầu hàng cống hiến cho Mạnh Hàn, hoặc là rửa sạch cái cổ chờ chết.

Dưới sự mê hoặc của mức thưởng cực lớn kia, những gia hoả này căn bản không có cách nào che giấu được thân phận của bọn họ, trừ phi bọn họ giết người diệt khẩu tất cả đám người đã chứng kiến lúc đó. Nhưng đó là chuyện không thể làm được.

– Thân binh của một bá tước đến Hoàng Sa Thành chúng ta làm đạo tặc sao?

Công Quốc Milan ở đầu kia của sa mạc, vượt qua một khoảng cách dài như thế, từ bỏ thân phận kỵ sĩ tôn quý, mai danh ẩn tích che dấu thân phận làm đạo tặc. Bọn họ có ý đồ gì vậy?

Nghe ra có vẻ rất hoang đường. Tuy nhiên, thân phận của bọn họ đúng là như vậy.

Elyse biết Mạnh Hàn đang nghi hoặc điều gì. Nàng nhanh chóng giải thích:

– Tuy nhiên hiện tại bọn họ đã chạy về Công Quốc Milan. Chúng ta muốn động thủ, cũng khá là phiền toái.

Trong Công quốc, chuyện ra tay với đội trưởng đội cận vệ của một vị bá tước đại nhân chính là khiêu khích. Đây là hành vi dẫn tới chiến tranh.

Sau khi Elyse xác nhận được thân phận của bọn họ, Mạnh Hàn lại nghĩ tới nhiều điều hơn. Nếu nhóm người này là một quân đội riêng nào đó của bá tước đại nhân, như vậy những kẻ khác thì sao? Không phải nói có vài đạo tặc có thực lực mạnh mẽ sao? Lẽ nào đều có thân phận như vậy? Nghĩ tới đây, trong đầu Mạnh Hàn đột nhiên nhớ tới một danh từ ở kiếp trước: giấy phép tự ý chiếm đoạt. Nữ hoàng Anh đã tự tay ký giấy chứng nhận hải tặc hợp pháp, chỉ để những gia hoả này nhanh chóng thu gom của cải cho mình. Có lẽ tất cả mục đích vẫn quy kết lại một vấn đề, cũng là vấn đề cơ bản nhất, vấn đề kinh tế. Bọn họ muốn chính là kim tệ.

– Joey, Juli!

Mạnh Hàn lên giọng gọi. Hai nàng đang ở ngay ngoài cửa, lập tức đi vào, lắng nghe mệnh lệnh của Mạnh Hàn.

– Gọi mọi người chuẩn bị vũ khí cẩn thận, kiểm tra tất cả trang bị.

Nhìn ánh mắt hai nàng càng lúc càng sáng ngời, Mạnh Hàn bình tĩnh hạ mệnh lệnh:

– Ta nghĩ, ngày mai trên đường chúng ta trở về, nhất định sẽ có rất nhiều gia hỏa hoan nghênh chúng ta.

– Những gia hoả kia là người của Công Quốc Milan. Bọn họ cho rằng ta không dám động tới sao?

Không chờ Joey và Juli đáp ứng, Mạnh Hàn đã hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng phân phó Elyse:

– Elyse, nói cho Grace biết, bảo nàng để Jensen tiên sinh thả tin tức ra. Nhưng gia hoả đã gây tổn thương cho Grace đều là người cướp nô lệ Tinh Linh, mới rời khỏi rừng rậm Tinh Linh. Cứ nói đây là do các Tinh Linh nói!

Nếu như Mạnh Hàn muốn đến Công Quốc Milan trả thù những người kia, vậy sẽ mang ý nghĩa Công quốc phát động chiến tranh đối với Công Quốc Milan. Trách nhiệm này, đối phương dường như đã nhận định Mạnh Hàn không dám gánh vác, cũng gánh vác không nổi.

Cho dù Mạnh Hàn có thể treo giải thưởng với số lượng kim tệ kếch xù, đối phương cũng có thể bỏ mặc. Dù sao vượt qua ranh giới Công quốc truy bắt bọn họ, người bình thường sao có thể làm được.

Nhưng một khi bị các Tinh Linh cho là người cướp nô lệ, vậy lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thái độ của Tinh Linh Tộc đối với phương diện nô lệ Tinh Linh lại cứng rắn lạ lùng và không nói đạo lý. Ngoại trừ từng có một lần ngoại lệ với Mạnh Hàn ra, bất cứ lúc nào khác, những người cướp nô lệ chỉ có một kết cục duy nhất chỉ có một kết cục. Đó chính là chết! Không còn khả năng nào khác.

– Vâng, đại nhân!

Elyse không có bất kỳ dị nghị nào, trực tiếp đáp ứng. Trái ngược với việc Mạnh Hàn sẽ làm hành vi gây ra chiến tranh, Elyse thà rằng tiếp nhận phương thức này. Tuy rằng không thể tự tay báo thù, nhưng kết quả cũng không có gì bất ngờ.

Nhưng điều này cùng với chuyện Mạnh Hàn muốn mọi người đề phòng thì có liên quan gì? Đây tạm thời là điểm Elyse vẫn chưa nghĩ ra. Cho nên nàng lập tức hỏi.

– Bởi vì những đám đạo tặc với thực lực cường đại kia, toàn bộ đều là cùng một tổ chức, đều là quân đội riêng của một vài quý tộc.

Mạnh Hàn giải thích đơn giản như vậy, nhưng hắn tin tưởng Elyse thông qua kết quả điều tra bên Grace, cũng có thể tiếp nhận điều này.

Elyse gật đầu. Cả Joey và Juli cũng gật đầu, Mạnh Hàn tiếp tục giải thích:

-Tuy rằng chúng ta tạm thời không có cách nào ra tay đối với đám hỗn đản kia, nhưng an bài cho bọn họ một thân phận người cướp nô lệ Tinh Linh, bọn họ sẽ nhận được kết cục nên có. Thậm chí những chủ nhân của bọn họ, cũng có thể sẽ bị liên lụy. Về điểm này, tin tưởng nàng cũng có thể hiểu rõ.

Elyse lại gật đầu. Mạnh Hàn đã nói rõ ràng. Hơn nữa cho dù không rõ, nàng cũng không phải là quản gia.

– Vấn đề là một ít kẻ khác được gọi là đạo tặc, chỉ bởi vì không thương tổn đến Grace cùng thành vệ quân chúng ta, cho nên chúng ta tạm thời không để ý tới bọn họ. Nhưng một khi bọn họ hiểu rõ, ta có thể an bài bất cứ lúc nào cho những người này một danh nghĩa như vậy, sau đó mượn lực lượng Tinh Linh hủy diệt bọn họ, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?

Mạnh Hàn nói ra nguyên nhân, sau đó hỏi ngược lại Elyse.

– Nhưng đại nhân, có thể lần đầu tiên đại nhân nói nhóm người kia là người cướp nô lệ Tinh Linh, các Tinh Linh sẽ tin tưởng. Nhưng nếu lại nói mấy lần như vậy, tin tưởng cho dù công chúa Jessyca cũng sẽ suy nghĩ về việc đại nhân mượn lực lượng của bọn họ.

Elyse hiểu rất rõ ràng cảm tưởng của Mạnh Hàn đối với công chúa Jessyca. Cho nên nàng vẫn còn buồn bực:

– Nếu như đại nhân không thể nào dùng loại phương pháp này nhiều lần, như vậy bọn họ có gì lo lắng nữa?

– Chúng ta biết chúng ta không thể sử dụng nhiều lần, nhưng bọn họ lại không biết.

Mạnh Hàn mỉm cười:

– Một khi những gia hoả kia biết ta có thể an bài cho bọn họ một thân phận người cướp nô lệ Tinh Linh bất cứ lúc nào, bọn họ tuyệt đối sẽ hối hận vì đã đến Hoàng Sa Thành cướp bóc. Nhưng vấn đề là bọn họ đã không còn cách nào để quay đầu lại. Chuyện bọn họ đã làm, không thể nào cho rằng chưa từng xảy ra. Vì tự vệ, bọn họ nhất định sẽ động thủ.

-Bọn họ có thể giải thích.

Elyse chắc chắn sẽ không suy nghĩ cho những người kia. Nàng chỉ muốn thông qua phân tích những điều này để thu được càng nhiều kinh nghiệm hơn, khiến mình có thể biết nhiều hơn, có thể trợ giúp Mạnh Hàn nhiều hơn.

– Tìm ai giải thích đây? Tìm người chấp pháp của Tinh Linh tộc sao? Ngươi nói các Tinh Linh sẽ tin tưởng chúng ta người luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các Tinh Linh, hay là bọn họ?

Đây chính là điểm mấu chốt của vấn đề. Quan hệ giữa Mạnh Hàn và Tinh Linh tâm đầu ý hợp. Thời điểm những người này đang bị hào quang của kim tệ mê hoặc hai mắt, quên mất Tinh Linh Tộc cường đại ở sau lưng Mạnh Hàn. Khi bọn họ quyết định động thủ, đây nhất định chính là một cái bẫy chết người.

Mặc kệ sau lưng của bọn họ là quý tộc cường đại tới mức nào, ở trước mặt những Pháp Thánh chấp pháp của Tinh Linh, bọn họ chẳng là cái thá gì. Những người được gọi là đạo tặc, thời điểm Mạnh Hàn thể hiện rõ ràng mình có thể dùng một chiêu này, bọn họ nhất định sẽ bị chủ nhân của bọn họ vứt bỏ.

Muốn sống, bọn họ chỉ có thể liều một phen. Nếu như có thể giết chết Mạnh Hàn, như vậy sẽ không có chuyện sau này nữa. Bằng không, hoặc là trực tiếp đầu hàng cống hiến cho Mạnh Hàn, hoặc là rửa sạch cái cổ chờ chết.

Chọn tập
Bình luận
× sticky