Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 822: Nghị trưởng xin thề (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Cho nên, Mạnh Hàn vô cùng chính thức đáp lại:

– Chờ ta xử lý xong một vài chuyện nhỏ trong tay, ta sẽ mau chóng khảo sát đế quốc Hắc Ám một phen, xem có nơi nào thích hợp đầu tư sản nghiệp hay không. Đồng thời, nghị trưởng các hạ, ta lấy danh nghĩa của chính ta bảo đảm, số lượng đầu tư tuyệt đối sẽ không thấp hơn 1 trăm vạn kim tệ!

– Hầu tước đại nhân nói, dường như chưa từng nói xuông!

Nghị trưởng các hạ đối với lời bảo đảm của Mạnh Hàn, cũng vô cùng mừng rỡ:

– Trên dưới Đế quốc chờ đợi hầu tước đại nhân đầu tư bất kỳ lúc nào.

Hai bên lại đạt được một hiệp nghị hữu hảo, có sự bảo đảm của cả hai bên. Lần này, Angelina rốt cuộc không phiền não trước yêu cầu bảo đảm của Mạnh Hàn nữa. Chỉ có điều, trước khi đi, nàng vẫn hung hăng trợn mắt nhìn Mạnh Hàn một chút, nhưng không nói thêm điều gì, đã đi theo nghị trưởng các hạ rời khỏi đó.

Chuyến đi lần này Mạnh Hàn ở đế quốc Hắc Ám đã tìm tới một dấu chấm tròn hoàn mỹ. Hai bên đều có thu hoạch. Đã đến lúc Mạnh Hàn nên rời đi.

Mạnh Hàn rời khỏi, động tĩnh vô cùng lớn. Về phía đế quốc Hắc Ám, dùng quốc lễ long trọng nhất để đưa tiễn Mạnh Hàn. Chỉ là nhân viên đã vận dụng không dưới 50 ngàn người, chấn động một thời. Tin tưởng tin tức này sẽ rất nhanh truyền ra ngoài.

Ngồi ở trong xe ngựa của mình, bay trên không trung. Đối diện vẫn là Benson tiên sinh và Eva. Elyse ngồi ở phía sau Mạnh Hàn. Benson tiên sinh có một thời gian không giao lưu cùng Mạnh Hàn. Nhưng giờ phút này hắn lại chủ động mở miệng. Hơn nữa vừa mở miệng hắn đã khích lệ:

– Rất tốt, xem ra sau khi ngươi và những người này quen biết, dường như trên phương diện tinh thần và khí thế càng thêm đột phá. Nói vậy ngươi sẽ rất nhanh có tư cách đi gặp bằng hữu của ta.

Nghị trưởng Hắc Ám dẫn dắt hội nghị Hắc Ám, gần như có thể là thế lực cùng đứng đầu thế giới. Giao lưu với bọn họ như vậy mà không rơi xuống hạ phong, nếu như khí thế Mạnh Hàn không hề biến hóa mới là lạ. Đây cũng là nguyên nhân Benson tiên sinh vẫn tùy ý để Mạnh Hàn nói ra một vài lời kích động đế quốc Hắc Ám nhưng không ngăn lại. Hắn đã phát hiện, Mạnh Hàn trong lúc hữu ý vô ý dùng phương thức này để tôi luyện mình.

– Tiếp đó, ngươi định đi đâu?

Vẫn là Benson tiên sinh hỏi.

– Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh hai bên thế lực ngang nhau. Ta tất nhiên cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia.

Mạnh Hàn mỉm cười:

– Cùng đế quốc Hắc Ám làm nhiều chuyện làm ăn như vậy, cũng nên làm vài chuyện làm ăn tương tự với đế quốc Quang Minh. Tiếp đó, chúng ta đi đế quốc Quang Minh!

Thời điểm rời khỏi đế quốc Hắc Ám, nếu như trước đây hướng đội ngũ Mạnh Hàn xuất hành là vô cùng thất lễ. Bởi vì phương hướng nhóm người Mạnh Hàn trực tiếp chạy tới chính là ranh giới giữa đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh. Nhưng nếu như Mạnh Hàn đã nói rõ ràng, vậy thì hoàn toàn không tồn tại vấn đề gì.

Mà ngoại trừ nghị trưởng các hạ và các nghị viên đi tiễn đưa, các thuộc hạ của đế quốc Hắc Ám nhìn thấy hành vi của Mạnh Hàn như vậy, mỗi người cũng không biết chuyện gì xảy ra, có lòng muốn phát tác, nhưng từ nghị trưởng các hạ đến thánh nữ điện hạ lại không có một người nào có ý kiến phản đối, nên bất kỳ người nào cũng không dám vọng động. Bọn họ chỉ tức giận mà không dám nói gì, đứng ở nơi đó nhìn theo đám người Mạnh Hàn rời khỏi.

Đội thân vệ Sư Thứu của Mạnh Hàn bắt mắt như thế, cho nên mới vừa tiến vào bên trong đế quốc Quang Minh, liền bị người phát hiện. Trên thực tế, hai bên hai đại đế quốc cũng không biết đã phòng bị nhau từ bao lâu. Người có thể nghênh ngang từ đế quốc Hắc Ám lại đây, đừng nói là một đội ngũ bay lớn như vậy, nói khoa trương một chút, cho dù là một con muỗi chắc hẳn cũng muốn điều tra một chút xem có phải là gián điệp của đế quốc Hắc Ám hay không!

Đế quốc Quang Minh giống như gặp đại địch, so với những vệ quân ở thành nhỏ phía bên ngoài Hắc Ám thực sự đông hơn chí ít mấy chục lần. Tại khu vực biên cản, vốn là vị trí đóng quân. Mạnh Hàn lại từ đế quốc Hắc Ám đến, tất nhiên là phát động đại quân bao vây xung quanh đến nước chảy cũng không lọt.

Cũng may, tại thời khắc mấu chốt Eva tiểu thư vẫn trấn được được tình hình, một mình tay không, đứng ở phía trước đội quân của đế quốc Quang Minh, ngăn cản thiên quân vạn mã. Hơn ngàn người ở trước mặt nàng không cách nào tiến lên trước một bước. Hơn nữa toàn bộ các cao thủ do đại doanh biên cảnh phái ra đều phải nuốt hận dưới nắm đấm của Eva. Chí ít sau khi Eva đốn ngã bốn mươi cao thủ, lúc này mới có người bắt đầu tới đây hỏi dò nguyên do.

– Hầu tước đại nhân công quốc Transco, nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám, Antonio đại sư, đến đây thăm thánh nữ điện hạ Fanny.

Eva dựa theo lời Mạnh Hàn dạy cho nàng nói trước đó, ném một câu, cũng mặc kệ đối phương phản ứng thế nào, tự mình trở về đội ngũ. Mấy trăm người vây xung quanh mình muốn làm gì thì làm gì. Mạnh Hàn thậm chí còn khoa trương lấy ra hai cái ghế nằm. Hắn một cái, Benson tiên sinh một cái, nằm ở mặt trên phơi nắng.

Người của đế quốc Quang Minh lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một chút, cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Nếu như nói chỉ là hầu tước công quốc Transco, điều này cũng không có gì, nhưng hắn lại còn là nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám. Nói cách khác, gia hoả này là kẻ địch phía bên đế quốc Hắc Ám! Nhưng vấn đề là, người ta đã báo tên, nói là đến thăm Fanny điện hạ.

Bắt lại nói sau? Vấn đề là, người ta chỉ phái ra một nữ hài đã đốn ngã tất cả mọi người. Đây là dưới tình hình người ta nương tay, không có đánh chết người.

Không thể bắt bọn họ đi. Đối phương rõ ràng đã thể hiện mình là nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám. Vào thời khắc khó xử như thế, cuối cùng bọn họ vẫn là tập thể đưa ra một chủ ý, trước tiên truyền tin tức đi, sau đó nói sau. Nếu là đến thăm Fanny điện hạ, tất nhiên do Fanny điện hạ tới xử trí.

Từ biên cảnh này đến Yến kinh, tin tức qua lại dù cố gắng càng nhanh càng tốt cũng phải mất một tháng. Tất nhiên Mạnh Hàn không thể nào chờ được lâu như thế. Quân canh phòng ở biên cảnh đế quốc Quang Minh lại không dám sử dụng phong hỏa truyền tin trong lúc chiến tranh. Dưới trường hợp bất đắc dĩ, chỉ có thể phái người tới thương lượng với Mạnh Hàn, sau khi phái ra đại đội hai ngàn người, một đường hộ tống Mạnh Hàn đi tới Yến kinh của đế quốc Quang Minh.

Cũng không phải nói trong chớp mắt bọn họ lập tức bớt cảnh giác đối với Mạnh Hàn. Thật sự thân phận thành chủ Hoàng Kim Thành của Mạnh Hàn có phần quá lớn, thiên hạ đều nghe tên. Ai cũng biết hắn tuyệt đối không thể là người của đế quốc Hắc Ám. Nhưng phía đế quốc Quang Minh cũng không dám khẳng định. Lúc này mới làm ra một đội ngũ không ra ngô ra khoai hộ tống hắn.

Dọc đường đi, ngược lại là không có ai còn dám không mở mắt. Không nói tiểu mỹ nữ Eva, chỉ riêng hơn hai trăm con Sư Thứu cũng làm người ta không thể không cẩn thận đề phòng.

Cho nên, Mạnh Hàn vô cùng chính thức đáp lại:

– Chờ ta xử lý xong một vài chuyện nhỏ trong tay, ta sẽ mau chóng khảo sát đế quốc Hắc Ám một phen, xem có nơi nào thích hợp đầu tư sản nghiệp hay không. Đồng thời, nghị trưởng các hạ, ta lấy danh nghĩa của chính ta bảo đảm, số lượng đầu tư tuyệt đối sẽ không thấp hơn 1 trăm vạn kim tệ!

– Hầu tước đại nhân nói, dường như chưa từng nói xuông!

Nghị trưởng các hạ đối với lời bảo đảm của Mạnh Hàn, cũng vô cùng mừng rỡ:

– Trên dưới Đế quốc chờ đợi hầu tước đại nhân đầu tư bất kỳ lúc nào.

Hai bên lại đạt được một hiệp nghị hữu hảo, có sự bảo đảm của cả hai bên. Lần này, Angelina rốt cuộc không phiền não trước yêu cầu bảo đảm của Mạnh Hàn nữa. Chỉ có điều, trước khi đi, nàng vẫn hung hăng trợn mắt nhìn Mạnh Hàn một chút, nhưng không nói thêm điều gì, đã đi theo nghị trưởng các hạ rời khỏi đó.

Chuyến đi lần này Mạnh Hàn ở đế quốc Hắc Ám đã tìm tới một dấu chấm tròn hoàn mỹ. Hai bên đều có thu hoạch. Đã đến lúc Mạnh Hàn nên rời đi.

Mạnh Hàn rời khỏi, động tĩnh vô cùng lớn. Về phía đế quốc Hắc Ám, dùng quốc lễ long trọng nhất để đưa tiễn Mạnh Hàn. Chỉ là nhân viên đã vận dụng không dưới 50 ngàn người, chấn động một thời. Tin tưởng tin tức này sẽ rất nhanh truyền ra ngoài.

Ngồi ở trong xe ngựa của mình, bay trên không trung. Đối diện vẫn là Benson tiên sinh và Eva. Elyse ngồi ở phía sau Mạnh Hàn. Benson tiên sinh có một thời gian không giao lưu cùng Mạnh Hàn. Nhưng giờ phút này hắn lại chủ động mở miệng. Hơn nữa vừa mở miệng hắn đã khích lệ:

– Rất tốt, xem ra sau khi ngươi và những người này quen biết, dường như trên phương diện tinh thần và khí thế càng thêm đột phá. Nói vậy ngươi sẽ rất nhanh có tư cách đi gặp bằng hữu của ta.

Nghị trưởng Hắc Ám dẫn dắt hội nghị Hắc Ám, gần như có thể là thế lực cùng đứng đầu thế giới. Giao lưu với bọn họ như vậy mà không rơi xuống hạ phong, nếu như khí thế Mạnh Hàn không hề biến hóa mới là lạ. Đây cũng là nguyên nhân Benson tiên sinh vẫn tùy ý để Mạnh Hàn nói ra một vài lời kích động đế quốc Hắc Ám nhưng không ngăn lại. Hắn đã phát hiện, Mạnh Hàn trong lúc hữu ý vô ý dùng phương thức này để tôi luyện mình.

– Tiếp đó, ngươi định đi đâu?

Vẫn là Benson tiên sinh hỏi.

– Đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh hai bên thế lực ngang nhau. Ta tất nhiên cũng không thể nặng bên này nhẹ bên kia.

Mạnh Hàn mỉm cười:

– Cùng đế quốc Hắc Ám làm nhiều chuyện làm ăn như vậy, cũng nên làm vài chuyện làm ăn tương tự với đế quốc Quang Minh. Tiếp đó, chúng ta đi đế quốc Quang Minh!

Thời điểm rời khỏi đế quốc Hắc Ám, nếu như trước đây hướng đội ngũ Mạnh Hàn xuất hành là vô cùng thất lễ. Bởi vì phương hướng nhóm người Mạnh Hàn trực tiếp chạy tới chính là ranh giới giữa đế quốc Hắc Ám và đế quốc Quang Minh. Nhưng nếu như Mạnh Hàn đã nói rõ ràng, vậy thì hoàn toàn không tồn tại vấn đề gì.

Mà ngoại trừ nghị trưởng các hạ và các nghị viên đi tiễn đưa, các thuộc hạ của đế quốc Hắc Ám nhìn thấy hành vi của Mạnh Hàn như vậy, mỗi người cũng không biết chuyện gì xảy ra, có lòng muốn phát tác, nhưng từ nghị trưởng các hạ đến thánh nữ điện hạ lại không có một người nào có ý kiến phản đối, nên bất kỳ người nào cũng không dám vọng động. Bọn họ chỉ tức giận mà không dám nói gì, đứng ở nơi đó nhìn theo đám người Mạnh Hàn rời khỏi.

Đội thân vệ Sư Thứu của Mạnh Hàn bắt mắt như thế, cho nên mới vừa tiến vào bên trong đế quốc Quang Minh, liền bị người phát hiện. Trên thực tế, hai bên hai đại đế quốc cũng không biết đã phòng bị nhau từ bao lâu. Người có thể nghênh ngang từ đế quốc Hắc Ám lại đây, đừng nói là một đội ngũ bay lớn như vậy, nói khoa trương một chút, cho dù là một con muỗi chắc hẳn cũng muốn điều tra một chút xem có phải là gián điệp của đế quốc Hắc Ám hay không!

Đế quốc Quang Minh giống như gặp đại địch, so với những vệ quân ở thành nhỏ phía bên ngoài Hắc Ám thực sự đông hơn chí ít mấy chục lần. Tại khu vực biên cản, vốn là vị trí đóng quân. Mạnh Hàn lại từ đế quốc Hắc Ám đến, tất nhiên là phát động đại quân bao vây xung quanh đến nước chảy cũng không lọt.

Cũng may, tại thời khắc mấu chốt Eva tiểu thư vẫn trấn được được tình hình, một mình tay không, đứng ở phía trước đội quân của đế quốc Quang Minh, ngăn cản thiên quân vạn mã. Hơn ngàn người ở trước mặt nàng không cách nào tiến lên trước một bước. Hơn nữa toàn bộ các cao thủ do đại doanh biên cảnh phái ra đều phải nuốt hận dưới nắm đấm của Eva. Chí ít sau khi Eva đốn ngã bốn mươi cao thủ, lúc này mới có người bắt đầu tới đây hỏi dò nguyên do.

– Hầu tước đại nhân công quốc Transco, nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám, Antonio đại sư, đến đây thăm thánh nữ điện hạ Fanny.

Eva dựa theo lời Mạnh Hàn dạy cho nàng nói trước đó, ném một câu, cũng mặc kệ đối phương phản ứng thế nào, tự mình trở về đội ngũ. Mấy trăm người vây xung quanh mình muốn làm gì thì làm gì. Mạnh Hàn thậm chí còn khoa trương lấy ra hai cái ghế nằm. Hắn một cái, Benson tiên sinh một cái, nằm ở mặt trên phơi nắng.

Người của đế quốc Quang Minh lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi một chút, cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Nếu như nói chỉ là hầu tước công quốc Transco, điều này cũng không có gì, nhưng hắn lại còn là nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám. Nói cách khác, gia hoả này là kẻ địch phía bên đế quốc Hắc Ám! Nhưng vấn đề là, người ta đã báo tên, nói là đến thăm Fanny điện hạ.

Bắt lại nói sau? Vấn đề là, người ta chỉ phái ra một nữ hài đã đốn ngã tất cả mọi người. Đây là dưới tình hình người ta nương tay, không có đánh chết người.

Không thể bắt bọn họ đi. Đối phương rõ ràng đã thể hiện mình là nghị viên danh dự của đế quốc Hắc Ám. Vào thời khắc khó xử như thế, cuối cùng bọn họ vẫn là tập thể đưa ra một chủ ý, trước tiên truyền tin tức đi, sau đó nói sau. Nếu là đến thăm Fanny điện hạ, tất nhiên do Fanny điện hạ tới xử trí.

Từ biên cảnh này đến Yến kinh, tin tức qua lại dù cố gắng càng nhanh càng tốt cũng phải mất một tháng. Tất nhiên Mạnh Hàn không thể nào chờ được lâu như thế. Quân canh phòng ở biên cảnh đế quốc Quang Minh lại không dám sử dụng phong hỏa truyền tin trong lúc chiến tranh. Dưới trường hợp bất đắc dĩ, chỉ có thể phái người tới thương lượng với Mạnh Hàn, sau khi phái ra đại đội hai ngàn người, một đường hộ tống Mạnh Hàn đi tới Yến kinh của đế quốc Quang Minh.

Cũng không phải nói trong chớp mắt bọn họ lập tức bớt cảnh giác đối với Mạnh Hàn. Thật sự thân phận thành chủ Hoàng Kim Thành của Mạnh Hàn có phần quá lớn, thiên hạ đều nghe tên. Ai cũng biết hắn tuyệt đối không thể là người của đế quốc Hắc Ám. Nhưng phía đế quốc Quang Minh cũng không dám khẳng định. Lúc này mới làm ra một đội ngũ không ra ngô ra khoai hộ tống hắn.

Dọc đường đi, ngược lại là không có ai còn dám không mở mắt. Không nói tiểu mỹ nữ Eva, chỉ riêng hơn hai trăm con Sư Thứu cũng làm người ta không thể không cẩn thận đề phòng.

Chọn tập
Bình luận