Mạnh Hàn đang suy đoán lý do, đồng thời đầu óc cũng không ngừng chuyển động. Rất nhanh hắn đã có một chủ ý tự cho là không tồi:
– Hoặc là dùng một loại thuốc màu ma pháp đặc biệt, vẽ trên người cặp sinh đôi một ma pháp trận phong ấn cùng loại, cũng có thể đạt được hiệu quả. Như vậy không cần bắt buộc mọi người tiếp xúc đều phải đeo vật phẩm ma pháp. Đương nhiên, sử dụng đồng thời hai loại phương pháp này hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.
Một loại là nghĩ biện pháp ở trên người tiếp xúc. Một loại khác là nghĩ biện pháp trên người phát ra nguyền rủa. Hai cách nói này dường như đều có đạo lý.
Tuy rằng các Tinh Linh không thể nào tin được, nhưng lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn sống sờ sờ đứng ở trước mắt bọn họ, long tinh hổ mãnh không có dáng vẻ gì là bị nguyền rủa. Bọn họ muốn nghi ngờ lại không có lý do để nghi ngờ, nên chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.
Sở dĩ không trực tiếp đưa ra điều kiện, Mạnh Hàn lại dùng sự thực để nói cho Tinh Linh biết, hắn thật sự có phương pháp giải trừ nguyền rủa. Nếu như các Tinh Linh thật sự cần, như vậy nhất định sẽ chủ động mang lợi ích tới cho hắn.
– Nói đi, ngươi muốn điều kiện thế nào?
Quả nhiên, sau khi trầm mặc một lúc, nữ Tinh Linh trong bóng tối trực tiếp đưa ra thanh trúc ra, chờ đại nhân Antonio gõ vào.
– Ta là lãnh địa khu vực nguyền rủa của con dân ta, không cần điều kiện gì.
Mạnh Hàn dường như hoàn toàn không để ý tới thanh trúc mà nữ Tinh Linh này đưa qua. Ngay câu nói đầu tiên hắn đã cự tuyệt yêu cầu trao đổi của nàng.
Trong lúc buôn bán không nên vội vàng. Về điểm này, hoặc là nói tại kiếp trước, Mạnh Hàn đã từng nghe nói qua về câu này. Điều càng khiến trong lòng người ta ngứa ngáy khó chịu, là thứ không chiếm được mới càng là đồ tốt. Cho nên Mạnh Hàn nói như vậy, chính là khiến các Tinh Linh đưa nhiều lợi ích tới thêm một chút.
– Không phải vì con dân lãnh địa của ngươi.
Nữ Tinh Linh mới vừa nói ra câu này, lại đột nhiên ý thức được dường như mình đã tiết lộ điều gì cơ mật, dừng. Nàng không nói về chuyện đó nữa. Sau đó lập tức bắt đầu nói sang chuyện khác:
– Chúng ta chỉ muốn phương pháp nguyền rủa dự phòng của ngươi.
Mạnh Hàn lại nghe được rất rõ ràng. Trong lòng hắn cũng không nhịn được ngẩn ra.
Không phải là con dân của lãnh địa. Những địa phương khác cũng có cặp sinh đôi sao?
Nhưng trong nháy mắt Mạnh Hàn đã sáng tỏ. Đứa trẻ nào không được cha mẹ yêu quý. Nếu như không phải không có biện pháp, ai nguyện ý đưa con mình đưa đến Hoàng Sa Trấn chịu khổ? Có vài người có quyền thế lén lút giấu con của mình giấu đi cũng chuyện vô cùng bình thường.
– Phương pháp của ta chỉ hữu hiệu khi nhằm vào người nơi này. Những người khác, ta không có cách nào bảo đảm.
Tuy rằng trong lòng không đồng ý đối với cái gọi là cặp sinh đôi nguyền rủa kia, nhưng Mạnh Hàn lại biết lợi ích phía trước từ thô tục. Dù sao đi nữa có câu nói này làm mồi, thật sự có cái gọi là nguyền rủa, Mạnh Hàn cũng có thể đẩy không còn một mống.
– Ngươi muốn ra điều kiện thế nào?
Lần này, nữ Tinh Linh lại đưa thanh trúc ra ra.
– Ba điều kiện.
Mạnh Hàn không tiếp tục dây dưa nữa, vô cùng sảng khoái biểu đạt ý tứ của chính mình.
– Nói đi!
Nữ Tinh Linh giống như đã sớm có sự chuẩn bị tư tưởng đối với điều này. Đối với việc Mạnh Hàn nói ra ba điều kiện, nàng không chút chú ý. Đổi lại thành bản thân nàng, nói không chừng sẽ đề nghị càng nhiều hơn.
– Thứ nhất, ta cần một lời hứa.
Mạnh Hàn lập tức bắt đầu liệt kê yêu cầu của mình:
– Ta cần Tinh Linh Tộc hứa, tại thời điểm thích hợp sẽ hợp tác với ta.
– Lời hứa hợp tác sao?
Giọng nói của nữ Tinh Linh lập tức có chút do dự, cũng hơi kinh ngạc. Dường như, nếu Mạnh Hàn nói muốn thứ gì đó còn khiến người ta dễ dàng tiếp nhận hơn so với lời hứa hẹn này:
– Ngươi nhất định phải nói rõ ràng là loại hợp tác nào, bằng không ta không có cách nào đáp ứng ngươi được.
– Chính là tại thời điểm ta đạt được tài lực, Tinh Linh Tộc và ta tiến hành một loại giao dịch hàng hóa. Ngươi bán ta mua, dùng giá cả bình thường.
Mạnh Hàn nhanh chóng giải thích yêu cầu của mình.
– Loại hàng hóa nào?
Tinh Linh Tộc không ít đặc sản. Ở trong thế giới nhân loại, có không ít thứ đều là bảo vật vô giá. Nếu dùng để giao dịch, chắc chắn có thể khiến Mạnh Hàn giàu to. Nhưng nữ Tinh Linh vẫn muốn nói rõ ràng với Mạnh Hàn, nếu không, trong lòng nàng sẽ không yên tâm. Khi vừa nói chuyện được mấy câu nàng đã mới phát hiện, người lãnh chúa trẻ tuổi này không phải là một người đơn giản.
– Bất kỳ loại hàng hóa nào, chỉ cần là ta nhìn trúng.
Mạnh Hàn cũng không cho nữ Tinh Linh cơ hội xác định được loại hàng hóa:
-Nhưng ta bảo đảm, thu mua dựa theo giá thị trường.
Bất kỳ loại hàng hóa nào sao? Điều kiện này dường như có hơi quá đáng. Nhưng Mạnh Hàn lập tức bảo đảm sẽ thu mua theo giá thị trường, khiến nữ Tinh Linh do dự một hồi, mới từ tốn trả lời:
– Có thể. Ngươi nói tiếp đi!
– Thứ hai, Tinh Linh Tộc không thể đối địch đối với người của Hoàng Sa Trấn.
Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu này, bên trong có phần bảo hộ cho chính mình. Mình dù thế nào hiện tại cũng đã là người của Hoàng Sa Trấn. Bọn họ không đối địch với người của Hoàng Sa Trấn, cũng chính là không đối địch với chính mình. Mạnh Hàn lại không muốn bởi vì một lần đơn giản giao dịch, khiến người của Tinh Linh Tộc hận mình.
– Có thể.
Nữ Tinh Linh giống như có chút bất ngờ. Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút nàng cũng cảm thấy hợp tình hợp lí. Dù sao đi nữa loại điều kiện này đối với Tinh Linh Tộc mà nói, cũng không có ý nghĩa gì. Tinh Linh Tộc vốn cũng không căm thù người nơi này. Nếu không, bọn họ còn có thể khiến người của Hoàng Sa Trấn sống tới ngày nay sao?
– Thứ ba…
Giọng nói của Mạnh Hàn nâng cao hơn rất nhiều. Dường như điều kiện này sẽ có chút hà khắc. Trong bóng tối, nữ Tinh Linh cũng chuẩn bị chịu đựng một điều kiện hà khắc cuối cùng này của Mạnh Hàn. Nếu như không phải như thế, Mạnh Hàn không cần thiết đưa ra điều kiện thứ hai.
– Đại nhân.
Grace không thể không lên tiếng, nhắc nhở lãnh chúa đại nhân của mình không nên làm chuyện gì quá đáng. Tinh Linh là một lực lượng khủng bố. Trêu chọc bọn họ, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
Tuy rằng huynh đệ Tinh Linh đứng bên cạnh không nói gì, nhưng, trong ánh mắt giống như cũng lộ ra ý tứ tương tự. Huynh đệ Tinh Linh rất có thiện cảm đối với lãnh chúa đại nhân mới tới này. Bọn họ cũng không hy vọng lãnh chúa đại nhân bị người trong tộc của mình căm ghét. Cho dù có điều kiện gọi là không đối địch lại, nhưng nếu như không có thực lực duy trì giao dịch, bất kỳ hứa hẹn nào trước mặt lực lượng tuyệt đối cũng chỉ là một chuyện cười.
– Thứ ba, tin tưởng các ngươi cũng nhìn thấy, người của chúng ta nơi này sinh sống rất khổ.
Mạnh Hàn lại không chút hoang mang nói ra yêu cầu của mình:
-Yêu cầu của ta cũng không cao, cho chúng ta chí ít thức ăn đủ ba tháng, và mỗi người chí ít hai bộ quần áo.
Mạnh Hàn đang suy đoán lý do, đồng thời đầu óc cũng không ngừng chuyển động. Rất nhanh hắn đã có một chủ ý tự cho là không tồi:
– Hoặc là dùng một loại thuốc màu ma pháp đặc biệt, vẽ trên người cặp sinh đôi một ma pháp trận phong ấn cùng loại, cũng có thể đạt được hiệu quả. Như vậy không cần bắt buộc mọi người tiếp xúc đều phải đeo vật phẩm ma pháp. Đương nhiên, sử dụng đồng thời hai loại phương pháp này hiệu quả sẽ tốt hơn một chút.
Một loại là nghĩ biện pháp ở trên người tiếp xúc. Một loại khác là nghĩ biện pháp trên người phát ra nguyền rủa. Hai cách nói này dường như đều có đạo lý.
Tuy rằng các Tinh Linh không thể nào tin được, nhưng lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn sống sờ sờ đứng ở trước mắt bọn họ, long tinh hổ mãnh không có dáng vẻ gì là bị nguyền rủa. Bọn họ muốn nghi ngờ lại không có lý do để nghi ngờ, nên chỉ có thể lựa chọn tin tưởng.
Sở dĩ không trực tiếp đưa ra điều kiện, Mạnh Hàn lại dùng sự thực để nói cho Tinh Linh biết, hắn thật sự có phương pháp giải trừ nguyền rủa. Nếu như các Tinh Linh thật sự cần, như vậy nhất định sẽ chủ động mang lợi ích tới cho hắn.
– Nói đi, ngươi muốn điều kiện thế nào?
Quả nhiên, sau khi trầm mặc một lúc, nữ Tinh Linh trong bóng tối trực tiếp đưa ra thanh trúc ra, chờ đại nhân Antonio gõ vào.
– Ta là lãnh địa khu vực nguyền rủa của con dân ta, không cần điều kiện gì.
Mạnh Hàn dường như hoàn toàn không để ý tới thanh trúc mà nữ Tinh Linh này đưa qua. Ngay câu nói đầu tiên hắn đã cự tuyệt yêu cầu trao đổi của nàng.
Trong lúc buôn bán không nên vội vàng. Về điểm này, hoặc là nói tại kiếp trước, Mạnh Hàn đã từng nghe nói qua về câu này. Điều càng khiến trong lòng người ta ngứa ngáy khó chịu, là thứ không chiếm được mới càng là đồ tốt. Cho nên Mạnh Hàn nói như vậy, chính là khiến các Tinh Linh đưa nhiều lợi ích tới thêm một chút.
– Không phải vì con dân lãnh địa của ngươi.
Nữ Tinh Linh mới vừa nói ra câu này, lại đột nhiên ý thức được dường như mình đã tiết lộ điều gì cơ mật, dừng. Nàng không nói về chuyện đó nữa. Sau đó lập tức bắt đầu nói sang chuyện khác:
– Chúng ta chỉ muốn phương pháp nguyền rủa dự phòng của ngươi.
Mạnh Hàn lại nghe được rất rõ ràng. Trong lòng hắn cũng không nhịn được ngẩn ra.
Không phải là con dân của lãnh địa. Những địa phương khác cũng có cặp sinh đôi sao?
Nhưng trong nháy mắt Mạnh Hàn đã sáng tỏ. Đứa trẻ nào không được cha mẹ yêu quý. Nếu như không phải không có biện pháp, ai nguyện ý đưa con mình đưa đến Hoàng Sa Trấn chịu khổ? Có vài người có quyền thế lén lút giấu con của mình giấu đi cũng chuyện vô cùng bình thường.
– Phương pháp của ta chỉ hữu hiệu khi nhằm vào người nơi này. Những người khác, ta không có cách nào bảo đảm.
Tuy rằng trong lòng không đồng ý đối với cái gọi là cặp sinh đôi nguyền rủa kia, nhưng Mạnh Hàn lại biết lợi ích phía trước từ thô tục. Dù sao đi nữa có câu nói này làm mồi, thật sự có cái gọi là nguyền rủa, Mạnh Hàn cũng có thể đẩy không còn một mống.
– Ngươi muốn ra điều kiện thế nào?
Lần này, nữ Tinh Linh lại đưa thanh trúc ra ra.
– Ba điều kiện.
Mạnh Hàn không tiếp tục dây dưa nữa, vô cùng sảng khoái biểu đạt ý tứ của chính mình.
– Nói đi!
Nữ Tinh Linh giống như đã sớm có sự chuẩn bị tư tưởng đối với điều này. Đối với việc Mạnh Hàn nói ra ba điều kiện, nàng không chút chú ý. Đổi lại thành bản thân nàng, nói không chừng sẽ đề nghị càng nhiều hơn.
– Thứ nhất, ta cần một lời hứa.
Mạnh Hàn lập tức bắt đầu liệt kê yêu cầu của mình:
– Ta cần Tinh Linh Tộc hứa, tại thời điểm thích hợp sẽ hợp tác với ta.
– Lời hứa hợp tác sao?
Giọng nói của nữ Tinh Linh lập tức có chút do dự, cũng hơi kinh ngạc. Dường như, nếu Mạnh Hàn nói muốn thứ gì đó còn khiến người ta dễ dàng tiếp nhận hơn so với lời hứa hẹn này:
– Ngươi nhất định phải nói rõ ràng là loại hợp tác nào, bằng không ta không có cách nào đáp ứng ngươi được.
– Chính là tại thời điểm ta đạt được tài lực, Tinh Linh Tộc và ta tiến hành một loại giao dịch hàng hóa. Ngươi bán ta mua, dùng giá cả bình thường.
Mạnh Hàn nhanh chóng giải thích yêu cầu của mình.
– Loại hàng hóa nào?
Tinh Linh Tộc không ít đặc sản. Ở trong thế giới nhân loại, có không ít thứ đều là bảo vật vô giá. Nếu dùng để giao dịch, chắc chắn có thể khiến Mạnh Hàn giàu to. Nhưng nữ Tinh Linh vẫn muốn nói rõ ràng với Mạnh Hàn, nếu không, trong lòng nàng sẽ không yên tâm. Khi vừa nói chuyện được mấy câu nàng đã mới phát hiện, người lãnh chúa trẻ tuổi này không phải là một người đơn giản.
– Bất kỳ loại hàng hóa nào, chỉ cần là ta nhìn trúng.
Mạnh Hàn cũng không cho nữ Tinh Linh cơ hội xác định được loại hàng hóa:
-Nhưng ta bảo đảm, thu mua dựa theo giá thị trường.
Bất kỳ loại hàng hóa nào sao? Điều kiện này dường như có hơi quá đáng. Nhưng Mạnh Hàn lập tức bảo đảm sẽ thu mua theo giá thị trường, khiến nữ Tinh Linh do dự một hồi, mới từ tốn trả lời:
– Có thể. Ngươi nói tiếp đi!
– Thứ hai, Tinh Linh Tộc không thể đối địch đối với người của Hoàng Sa Trấn.
Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu này, bên trong có phần bảo hộ cho chính mình. Mình dù thế nào hiện tại cũng đã là người của Hoàng Sa Trấn. Bọn họ không đối địch với người của Hoàng Sa Trấn, cũng chính là không đối địch với chính mình. Mạnh Hàn lại không muốn bởi vì một lần đơn giản giao dịch, khiến người của Tinh Linh Tộc hận mình.
– Có thể.
Nữ Tinh Linh giống như có chút bất ngờ. Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút nàng cũng cảm thấy hợp tình hợp lí. Dù sao đi nữa loại điều kiện này đối với Tinh Linh Tộc mà nói, cũng không có ý nghĩa gì. Tinh Linh Tộc vốn cũng không căm thù người nơi này. Nếu không, bọn họ còn có thể khiến người của Hoàng Sa Trấn sống tới ngày nay sao?
– Thứ ba…
Giọng nói của Mạnh Hàn nâng cao hơn rất nhiều. Dường như điều kiện này sẽ có chút hà khắc. Trong bóng tối, nữ Tinh Linh cũng chuẩn bị chịu đựng một điều kiện hà khắc cuối cùng này của Mạnh Hàn. Nếu như không phải như thế, Mạnh Hàn không cần thiết đưa ra điều kiện thứ hai.
– Đại nhân.
Grace không thể không lên tiếng, nhắc nhở lãnh chúa đại nhân của mình không nên làm chuyện gì quá đáng. Tinh Linh là một lực lượng khủng bố. Trêu chọc bọn họ, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt.
Tuy rằng huynh đệ Tinh Linh đứng bên cạnh không nói gì, nhưng, trong ánh mắt giống như cũng lộ ra ý tứ tương tự. Huynh đệ Tinh Linh rất có thiện cảm đối với lãnh chúa đại nhân mới tới này. Bọn họ cũng không hy vọng lãnh chúa đại nhân bị người trong tộc của mình căm ghét. Cho dù có điều kiện gọi là không đối địch lại, nhưng nếu như không có thực lực duy trì giao dịch, bất kỳ hứa hẹn nào trước mặt lực lượng tuyệt đối cũng chỉ là một chuyện cười.
– Thứ ba, tin tưởng các ngươi cũng nhìn thấy, người của chúng ta nơi này sinh sống rất khổ.
Mạnh Hàn lại không chút hoang mang nói ra yêu cầu của mình:
-Yêu cầu của ta cũng không cao, cho chúng ta chí ít thức ăn đủ ba tháng, và mỗi người chí ít hai bộ quần áo.