Mạnh Hàn biết, kim tệ đối với Tinh Linh cũng không có mấy ý nghĩa thực tế. Cho nên, hắn căn bản không nghĩ tới. Nếu Tinh Linh Tộc có thứ gì đáng giá hơn so với kim tệ, làm gì phải dùng kim tệ để đổi? Mạnh Hàn tin chắc, một tác phẩm nghệ thuật cao cấp của Tinh Linh Tộc đưa vào trong thế giới loài người tuyệt đối có thể bán ra với giá trên trời. So với dùng kim tệ tuyệt đối có giá trị vượt xa nỏ kim loại.
– Thành giao.
Loại mặc cả không đáng đề cò kè này đối với nữ hoàng Tinh Linh mà nói, căn bản không có ý nghĩa gì. Một tác phẩm nghệ thuật đổi lấy một bộ chế tạo nỏ kim loại của Mạnh Hàn, chuyện làm ăn này đối với Tinh Linh Tộc tuyệt đối có lời. Tinh Linh Tộc có rất nhiều Tinh Linh già. Tùy tiện lấy ra bất kỳ người nào cũng là một vị nghệ thuật gia kiệt xuất.
Hai bên đều rất hài lòng. Đối với Mạnh Hàn mà nói, trên thực tế công nghệ chế tạo nỏ kim loại cũng không phải là loại công nghệ tiên tiến cho lắm. Tin tưởng chỉ cần các người lùn nguyện ý, bọn họ có thể có rất nhiều đại sư cải tiến. Quan trọng nhất là trang bị nỏ kim loại hình cung này thuộc về “sáng kiến” của Mạnh Hàn. Nhưng Mạnh Hàn cũng biết, điều này không duy trì được bao lâu. Cho nên, có thể biến thành chuyện làm ăn như vậy rất đáng giá.
Nữ hoàng rất hào phóng, trực tiếp quyết định mua một ngàn bộ nỏ kim loại. Hơn nữa còn chỉ định muốn loại nỏ kim loại gấp như cảu các thân vệ Mạnh Hàn đang dùng. Không có ai hiểu rõ ràng hơn nữ hoàng Tinh Linh, một bộ nỏ kim loại uy lực cường đại có thể gấp lại sẽ thuận tiện tới mức nào khi mang trong rừng. Hơn nữa như vậy sẽ chiếm ưu thế lớn tới mức nào trong khi chiến đấu với Tinh Linh Sa Ngã.
Mạnh Hàn hoàn toàn không lo lắng Tinh Linh Tộc sẽ dùng nỏ kim loại của mình tới đối phó mình. Nói đến nói đi, vẫn là bởi vì thực lực. Hiện tại tuy rằng thực lực trong thành bảo Hoàng Sa Thành có thể miễn cưỡng tự vệ, nhưng trước mặt các Tinh Linh cường đại, lại không đỡ nổi một đòn.
Người ta chỉ cần tùy tiện xuất động một Pháp Thánh, thậm chí không nhất định là trưởng lão cấp Pháp Thánh đã có thể san bằng Hoàng Sa Thành, hơn nữa còn không có bất kỳ tổn thương nào. Dùng nỏ kim loại tới đối phó Mạnh Hàn, căn bản là không cần thiết.
Nữ hoàng Tinh Linh càng cảm thấy thoả mãn hơn. Có cường nỏ của Mạnh Hàn khả năng đối phó với Tinh Linh Sa Ngã cũng nắm chắc hơn được mấy phần. Tinh Linh cấp bậc Kiếm Thánh căn bản không thể đỡ được mấy nỏ kim lại bắn tới cùng một lúc. Tuy rằng trong Tinh Linh Tộc cũng có cung nỏ cường đại cùng loại nhưng những cái đó chỉ có thể gọi tên là vũ khí. Nói tới số lượng căn bản không có cách nào sản xuất được nhiều như Mạnh Hàn.
Thời điểm quay trở về, trong đội ngũ của Mạnh Hàn bớt đi một vị Khải Văn tiên sinh. Nhưng trong người Mạnh Hàn lại có thêm một quyển bí tịch rèn luyện tinh thần lực được nữ hoàng Tinh Linh tự mình thực hiện chế tạo ma pháp. Hơn nữa nữ hoàng Tinh Linh đã nói rõ, quyển bí tịch này chỉ có thể do một mình Mạnh Hàn sử dụng.
Chỉ cần Mạnh Hàn mở ra xem, tinh thần lực được chứa trong bí tịch sẽ tự động sẽ đưa phương pháp vào trong đầu Mạnh Hàn. Sau đó bí tịch này sẽ biến thành vật vô dụng.
Sau khi nghe nói về chuyện này, phản ứng đầu tiên của Mạnh Hàn chính là sách kỹ năng trong võng du hắn đã từng được đọc ở kiếp trước. Loại sách đó chỉ có thể sử dụng một lần, hơn nữa vỗ một cái liền có thể sử dụng. Không thể tưởng tượng được, ở thế giới này lại thật sự có thứ cường hãn như vậy.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, như vậy là đủ rồi. Tuy rằng không có cách nào tăng lên ma lực, nhưng lại nhận được phương pháp rèn luyện tinh thần lực. Tăng tinh thần lực lên cũng có nghĩa là năng lực khống chế đối với ma pháp sẽ càng thêm cường hãn. Đối với khống chế sủng vật cũng sẽ càng thêm lợi hại. Điều này đối với Mạnh Hàn đúng là có ích mà không có hại. Chỉ có điều không thể tăng cường ma lực, khiến hắn có chút tiếc nuối.
Đi ngang qua biên giới rừng rậm Tinh Linh, nơi gặp phải phục kích, Mạnh Hàn nhìn những thi thể nằm trên đất một chút. Hắn đứng ngây người tại chỗ một lát, sau đó phân phó các thân vệ mang những thi thể kia về.
– Đây là? Chuyện gì xảy ra? Đại nhân!
Grace nhìn thấy Mạnh Hàn đi ra ngoài một chuyến, lại mang về một đống thi thể, hơn nữa ngoại trừ Mạnh Hàn, tất cả mọi người đều dính đầy máu tươi, giống như ác ma từ địa ngục trở về, không nhịn được thất kinh hỏi.
– Gọi Jensen tiên sinh lại đây.
Mạnh Hàn không giải thích nhiều, chỉ phân phó Grace làm việc. Sau khi phân phó xong, nhìn thấy thần sắc Grace vẫn còn có chút lo lắng, Mạnh Hàn khẽ mỉm cười an ủi:
– Không có chuyện gì, chỉ là gặp phải một đám giặc cướp thôi. Chúng ta không có chuyện gì.
– Bọn chúng là người nào? Dám tập kích đại nhân ở Hoàng Sa Thành sao?
Grace vừa nghe nói Mạnh Hàn bị tập kích, lập tức nổi giận. Dường như theo suy đoán ban đầu của Mạnh Hàn, không ai dám phá rối ở trong rừng rậm Tinh Linh, vậy chỉ có tại bên trong địa giới Hoàng Sa Thành.
– Có thể Jensen tiên sinh sẽ nói cho chúng ta biết.
Mạnh Hàn ngồi ở chỗ ngồi của mình, nhẹ giọng an ủi.
Thời điểm Jensen tiên sinh xuất hiện, Elyse cũng vừa nghe tin chạy tới. Dường như có người nào thông báo cho nàng, nên nàng đã biết chuyện này. Tuy nhiên, Jensen tiên sinh ở đây, nàng không nói thêm gì.
– Jensen tiên sinh, ta bị tập kích ngay trên lãnh địa của ta.
Mạnh Hàn gọi Jensen tiên sinh đến chính là muốn điều tra:
– Bọn họ là những thi thể này. Ta cần biết thân phận của bọn họ. Ta phải biết được những gia hỏa này dám đối phó với ta ngay trên địa bàn của ta là của thế lực khốn kiếp nào?
– Đại nhân, điều này dường như khá khó khăn.
Jensen tiên sinh lắc đầu một cái, cau mày trả lời.
– Không phải các ngươi tin tức linh thông sao?
Mạnh Hàn hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt khó xử của Jensen tiên sinh:
– Hai quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, ngươi có thể mang đi những thi thể khốn kiếp này đi. Ta muốn biết, người nhà bọn họ có có thể bị giết chết hay không. Nếu như có, ta lại ra mười quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn! Jensen tiên sinh, nghiệp đoàn ngầm hẳn tiếp nhận nghiệp vụ giết người chứ?
Ầm.
Trong đầu Jensen tiên sinh gần như có một tiếng nổ vang vậy. Những lời khác Mạnh Hàn nói, hắn không mấy lưu ý. Nhưng Mạnh Hàn treo giải thưởng lại lọt vào tai hắn rất rõ ràng. Jensen tiên sinh đứng tại chỗ khiếp sợ đến mức không biết nên nói cái gì.
Mạnh Hàn đã sớm trực tiếp mặt đối mặt nói với hắn, bởi vì nguyên nhân ma lực không đủ, cho nên nhất định phải sử dụng rất nhiều ma tinh thạch hoặc là ma hạch để bổ sung ma lực. Điều này dẫn đến gần đây chi phí một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn là hơn vạn kim tệ.
Hiện tại Mạnh Hàn tùy tùy tiện tiện dùng hai quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn để treo giải thưởng, mục đích chỉ để tìm ra thân phận của những người này. Kế tiếp còn muốn dùng mười quyển sách mặt phẳng chiếu để giết người. Một lần ra tay chính là mười hai vạn kim tệ. Cho dù trong ghi chép của nghiệp đoàn ngầm cũng ít có.
Mạnh Hàn biết, kim tệ đối với Tinh Linh cũng không có mấy ý nghĩa thực tế. Cho nên, hắn căn bản không nghĩ tới. Nếu Tinh Linh Tộc có thứ gì đáng giá hơn so với kim tệ, làm gì phải dùng kim tệ để đổi? Mạnh Hàn tin chắc, một tác phẩm nghệ thuật cao cấp của Tinh Linh Tộc đưa vào trong thế giới loài người tuyệt đối có thể bán ra với giá trên trời. So với dùng kim tệ tuyệt đối có giá trị vượt xa nỏ kim loại.
– Thành giao.
Loại mặc cả không đáng đề cò kè này đối với nữ hoàng Tinh Linh mà nói, căn bản không có ý nghĩa gì. Một tác phẩm nghệ thuật đổi lấy một bộ chế tạo nỏ kim loại của Mạnh Hàn, chuyện làm ăn này đối với Tinh Linh Tộc tuyệt đối có lời. Tinh Linh Tộc có rất nhiều Tinh Linh già. Tùy tiện lấy ra bất kỳ người nào cũng là một vị nghệ thuật gia kiệt xuất.
Hai bên đều rất hài lòng. Đối với Mạnh Hàn mà nói, trên thực tế công nghệ chế tạo nỏ kim loại cũng không phải là loại công nghệ tiên tiến cho lắm. Tin tưởng chỉ cần các người lùn nguyện ý, bọn họ có thể có rất nhiều đại sư cải tiến. Quan trọng nhất là trang bị nỏ kim loại hình cung này thuộc về “sáng kiến” của Mạnh Hàn. Nhưng Mạnh Hàn cũng biết, điều này không duy trì được bao lâu. Cho nên, có thể biến thành chuyện làm ăn như vậy rất đáng giá.
Nữ hoàng rất hào phóng, trực tiếp quyết định mua một ngàn bộ nỏ kim loại. Hơn nữa còn chỉ định muốn loại nỏ kim loại gấp như cảu các thân vệ Mạnh Hàn đang dùng. Không có ai hiểu rõ ràng hơn nữ hoàng Tinh Linh, một bộ nỏ kim loại uy lực cường đại có thể gấp lại sẽ thuận tiện tới mức nào khi mang trong rừng. Hơn nữa như vậy sẽ chiếm ưu thế lớn tới mức nào trong khi chiến đấu với Tinh Linh Sa Ngã.
Mạnh Hàn hoàn toàn không lo lắng Tinh Linh Tộc sẽ dùng nỏ kim loại của mình tới đối phó mình. Nói đến nói đi, vẫn là bởi vì thực lực. Hiện tại tuy rằng thực lực trong thành bảo Hoàng Sa Thành có thể miễn cưỡng tự vệ, nhưng trước mặt các Tinh Linh cường đại, lại không đỡ nổi một đòn.
Người ta chỉ cần tùy tiện xuất động một Pháp Thánh, thậm chí không nhất định là trưởng lão cấp Pháp Thánh đã có thể san bằng Hoàng Sa Thành, hơn nữa còn không có bất kỳ tổn thương nào. Dùng nỏ kim loại tới đối phó Mạnh Hàn, căn bản là không cần thiết.
Nữ hoàng Tinh Linh càng cảm thấy thoả mãn hơn. Có cường nỏ của Mạnh Hàn khả năng đối phó với Tinh Linh Sa Ngã cũng nắm chắc hơn được mấy phần. Tinh Linh cấp bậc Kiếm Thánh căn bản không thể đỡ được mấy nỏ kim lại bắn tới cùng một lúc. Tuy rằng trong Tinh Linh Tộc cũng có cung nỏ cường đại cùng loại nhưng những cái đó chỉ có thể gọi tên là vũ khí. Nói tới số lượng căn bản không có cách nào sản xuất được nhiều như Mạnh Hàn.
Thời điểm quay trở về, trong đội ngũ của Mạnh Hàn bớt đi một vị Khải Văn tiên sinh. Nhưng trong người Mạnh Hàn lại có thêm một quyển bí tịch rèn luyện tinh thần lực được nữ hoàng Tinh Linh tự mình thực hiện chế tạo ma pháp. Hơn nữa nữ hoàng Tinh Linh đã nói rõ, quyển bí tịch này chỉ có thể do một mình Mạnh Hàn sử dụng.
Chỉ cần Mạnh Hàn mở ra xem, tinh thần lực được chứa trong bí tịch sẽ tự động sẽ đưa phương pháp vào trong đầu Mạnh Hàn. Sau đó bí tịch này sẽ biến thành vật vô dụng.
Sau khi nghe nói về chuyện này, phản ứng đầu tiên của Mạnh Hàn chính là sách kỹ năng trong võng du hắn đã từng được đọc ở kiếp trước. Loại sách đó chỉ có thể sử dụng một lần, hơn nữa vỗ một cái liền có thể sử dụng. Không thể tưởng tượng được, ở thế giới này lại thật sự có thứ cường hãn như vậy.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, như vậy là đủ rồi. Tuy rằng không có cách nào tăng lên ma lực, nhưng lại nhận được phương pháp rèn luyện tinh thần lực. Tăng tinh thần lực lên cũng có nghĩa là năng lực khống chế đối với ma pháp sẽ càng thêm cường hãn. Đối với khống chế sủng vật cũng sẽ càng thêm lợi hại. Điều này đối với Mạnh Hàn đúng là có ích mà không có hại. Chỉ có điều không thể tăng cường ma lực, khiến hắn có chút tiếc nuối.
Đi ngang qua biên giới rừng rậm Tinh Linh, nơi gặp phải phục kích, Mạnh Hàn nhìn những thi thể nằm trên đất một chút. Hắn đứng ngây người tại chỗ một lát, sau đó phân phó các thân vệ mang những thi thể kia về.
– Đây là? Chuyện gì xảy ra? Đại nhân!
Grace nhìn thấy Mạnh Hàn đi ra ngoài một chuyến, lại mang về một đống thi thể, hơn nữa ngoại trừ Mạnh Hàn, tất cả mọi người đều dính đầy máu tươi, giống như ác ma từ địa ngục trở về, không nhịn được thất kinh hỏi.
– Gọi Jensen tiên sinh lại đây.
Mạnh Hàn không giải thích nhiều, chỉ phân phó Grace làm việc. Sau khi phân phó xong, nhìn thấy thần sắc Grace vẫn còn có chút lo lắng, Mạnh Hàn khẽ mỉm cười an ủi:
– Không có chuyện gì, chỉ là gặp phải một đám giặc cướp thôi. Chúng ta không có chuyện gì.
– Bọn chúng là người nào? Dám tập kích đại nhân ở Hoàng Sa Thành sao?
Grace vừa nghe nói Mạnh Hàn bị tập kích, lập tức nổi giận. Dường như theo suy đoán ban đầu của Mạnh Hàn, không ai dám phá rối ở trong rừng rậm Tinh Linh, vậy chỉ có tại bên trong địa giới Hoàng Sa Thành.
– Có thể Jensen tiên sinh sẽ nói cho chúng ta biết.
Mạnh Hàn ngồi ở chỗ ngồi của mình, nhẹ giọng an ủi.
Thời điểm Jensen tiên sinh xuất hiện, Elyse cũng vừa nghe tin chạy tới. Dường như có người nào thông báo cho nàng, nên nàng đã biết chuyện này. Tuy nhiên, Jensen tiên sinh ở đây, nàng không nói thêm gì.
– Jensen tiên sinh, ta bị tập kích ngay trên lãnh địa của ta.
Mạnh Hàn gọi Jensen tiên sinh đến chính là muốn điều tra:
– Bọn họ là những thi thể này. Ta cần biết thân phận của bọn họ. Ta phải biết được những gia hỏa này dám đối phó với ta ngay trên địa bàn của ta là của thế lực khốn kiếp nào?
– Đại nhân, điều này dường như khá khó khăn.
Jensen tiên sinh lắc đầu một cái, cau mày trả lời.
– Không phải các ngươi tin tức linh thông sao?
Mạnh Hàn hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt khó xử của Jensen tiên sinh:
– Hai quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, ngươi có thể mang đi những thi thể khốn kiếp này đi. Ta muốn biết, người nhà bọn họ có có thể bị giết chết hay không. Nếu như có, ta lại ra mười quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn! Jensen tiên sinh, nghiệp đoàn ngầm hẳn tiếp nhận nghiệp vụ giết người chứ?
Ầm.
Trong đầu Jensen tiên sinh gần như có một tiếng nổ vang vậy. Những lời khác Mạnh Hàn nói, hắn không mấy lưu ý. Nhưng Mạnh Hàn treo giải thưởng lại lọt vào tai hắn rất rõ ràng. Jensen tiên sinh đứng tại chỗ khiếp sợ đến mức không biết nên nói cái gì.
Mạnh Hàn đã sớm trực tiếp mặt đối mặt nói với hắn, bởi vì nguyên nhân ma lực không đủ, cho nên nhất định phải sử dụng rất nhiều ma tinh thạch hoặc là ma hạch để bổ sung ma lực. Điều này dẫn đến gần đây chi phí một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn là hơn vạn kim tệ.
Hiện tại Mạnh Hàn tùy tùy tiện tiện dùng hai quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn để treo giải thưởng, mục đích chỉ để tìm ra thân phận của những người này. Kế tiếp còn muốn dùng mười quyển sách mặt phẳng chiếu để giết người. Một lần ra tay chính là mười hai vạn kim tệ. Cho dù trong ghi chép của nghiệp đoàn ngầm cũng ít có.