– Chuyện gì có thể khiến Elyse của ta mặt mày ủ rũ như vậy?
Mạnh Hàn nhìn vẻ mặt Elise an ủi:
– Yên tâm, trời sập xuống, ta thay nàng chống!
– Đại nhân!
Elyse rất tự nhiên ngồi xuống trong lòng Mạnh Hàn, bắt đầu báo cáo:
– Có một đội người nói là sứ giả của đế quốc Quang Minh, muốn gặp đại nhân.
– Gặp thì gặp thôi, không cần thiết phải buồn phiền như vậy chứ?
Mạnh Hàn kinh ngạc hỏi.
– Đồng thời còn có một đội người khác, nói là sứ giả của đế quốc Hắc Ám, cũng muốn gặp đại nhân!
– Sứ giả của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám sao?
Mạnh Hàn nghe thấy nàng nói vậy cũng nhíu mày:
– Bọn họ không đi thăm hỏi bệ hạ Đại Công, tới tìm một lãnh chúa nho nhỏ như ta làm gì?
Hai đại đế quốc, không phải là Công quốc nho nhỏ. Sứ giả đại biểu đế quốc, cho dù là tìm quốc vương bệ hạ, cũng là chuyện bình thường. Nhưng bọn họ đột nhiên tới chỗ lãnh chúa nho nhỏ trong một Công quốc không cần phải hỏi, trong này nhất định có chuyện lớn.
Ở trong ấn tượng của Mạnh Hàn, loại đế quốc liên lụy tới tôn giáo tín ngưỡng điên cuồng là phiền toái rất lớn.
Về điểm này, cho dù ở kiếp trước, Mạnh Hàn cũng biết sơ qua vê lịch sử Thập tự quân đông chinh, cũng biết có vài tôn giáo rất điên cuồng. Dù sao đi nữa, dinh dáng với tôn giáo chính là phiền toái lớn. Về điểm ấy Mạnh Hàn không hề nghi ngờ.
Nhưng ngày hôm nay lại có tới sứ giả của hai đế quốc kéo đến. Gơn nữa còn là hai đại tông giáo, hai tôn giáo có lực ảnh hưởng đã khiến các giáo dân hợp thành đế quốc.
Quan trọng nhất chính là, hai tôn giáo này như nước với lửa. Bọn họ đồng thời tìm đến Mạnh Hàn, điều này bảo Mạnh Hàn làm sao tiếp đón? Nặng bên này nhẹ bên kia? Mặc kệ tiếp đón người nào trước, đối với một người còn lại, đều là hành vi đối địch. Không trách được Elyse vừa gặp mặt đã lộ vẻ lo lắng như vậy. Rõ ràng nàng cũng đang phiền muộn vì vấn đề này.
– Biết bọn họ tới vì chuyện gì không?
Người đã tới cửa, cũng không thể tránh không gặp. Mạnh Hàn chỉ có thể lùi lại các yêu cầu khác, hỏi một chút xem rốt cuộc bọn họ muốn làm gì. Làm sứ giả tới gặp mình, chung quy không thể không có chuyện gì chứ?
– Không biết!
Lần này, Elyse cũng chỉ có thể lắc đầu:
– Ta đã hỏi qua, nhưng bọn họ không nói.
Thần bí như vậy, hơn nữa còn là sứ giả của hai đại đế quốc, lén lén lút lút như vậy khẳng định có việc không muốn để cho người khác biết.
Dường như trước mắt Mạnh Hàn cũng chỉ có hai con đường. Hoặc là không gặp một bên nào, hoặc là đồng thời gặp cả hai. Con đường trước làm một mẻ khỏe suốt đời, nhưng có khả năng lại đồng thời đắc tội cả hai đại đế quốc. Con đường sau càng phiền toái lớn, thậm chí cũng khả năng cùng lúc đắc tội hai đại đế quốc.
– Cùng gặp bọn họ đi!
Suy ngẫm chốc lát, Mạnh Hàn cũng đưa ra quyết định. Dù sao đi nữa bất kể như thế nào, người đã đến cửa nhà mình nói không chừng đã sớm có thám tử của lão Đại Công phát hiện, hồi báo chuyện này ra ngoài. Che giấu nữa cũng không có ý nghĩa, chi bằng đánh cược một lần.
– Chờ một chút!
Ngay thời điểm Elyse lập tức chuẩn bị ra ngoài sắp xếp, Mạnh Hàn gọi nàng lại:
– Nàng đã gặp đặc sứ của cả hai bên rồi sao? Nói một chút xem, bọn họ là hạng người thế nào?
Thủ lĩnh của bọn họ rất kỳ quái, vẫn không hề lộ diện. Tuy nhiên, hai bên đều dáng vẻ đề phòng nghiêm ngặt. Hẳn người đến là nhân vật lớn.
Elyse suy nghĩ một chút, sau đó nói ra suy đoán của mình.
– Nhân vật lớn!
Mạnh Hàn vuốt cằm trầm ngâm. Tuy rằng cằm vẫn trọc lốc không có râu, nhưng Mạnh Hàn đã thành thói quen như vậy. Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Mạnh Hàn ra lệnh cho Elyse:
– Sắp xếp cho mọi người trong phủ thành chủ ra ngoài trước, chỉ để lại Joey và Juli. Tiếp đó nàng bảo Joey và Juli lần lượt đi thông báo, dẫn cả bọn họ vào là được. Nàng cũng trốn xa một chút. Ta chắc hẳn, bọn họ gặp mặt sẽ có một trận đại chiến.
Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám là kẻ thù của nhau. Trên phương diện tôn giáo, bọn họ đều là kẻ địch không đội trời chung, gặp mặt đánh nhau là chuyện rất bình thường.
Sở dĩ Mạnh Hàn sắp xếp như vậy, chính là sợ trong lúc bọn họ tranh đấu sẽ khiến người trong lãnh chúa phủ gặp xui xẻo.
Nhân vật lớn của hai đại đế quốc không giống với những quý tộc bình thường. Hẳn bọn họ đều có thực lực xuất chúng mới có thể trở thành nhân vật lớn thật sự.
– Đại nhân, nếu vậy chẳng phải đại nhân cũng không an toàn sao?
Người Elyse lập tức nghĩ tới chính là Mạnh Hàn:
– Không được, chúng ta vẫn nên gặp mặt từng người thôi.
– Đặc sứ hai đại đế quốc không đi gặp quốc vương bệ hạ lại tới tìm ta, nhất định có chuyện lớn gì đó. Không thể không nói, ta đơn độc gặp mặt bọn họ đều không có cách nào từ chối. Để bọn họ gặp mặt hai bên canh chừng lẫn nhau, nói không chừng ta còn có thể mò được chút lợi ích.
Mạnh Hàn lắc đầu, kiên trì với chủ trương của mình. Trên phương diện an toàn, Mạnh Hàn cũng không lo lắng cho lắm. Đối phương gióng trống khua chiêng tìm mình, cũng không phải để giết mình. Muốn đề phòng, chắc hẳn chính là dư âm chiến đấu khi hai bên đánh nhau mà thôi.
Elyse không kiên trì hơn nữa. Nàng dựa theo phân phó của Mạnh Hàn, bảo Joey và Juli chia nhau đi đón đặc sứ hai bên. Mạnh Hàn thì tới phòng tiếp khách lãnh chúa phủ, lẳng lặng chờ.
Người đến đầu tiên chính là sứ giả đế quốc Quang Minh. Sau khi Joey dẫn dắt bọn họ đi vào, cũng rất tự nhiên đảm nhiệm nhân vật thị nữ. Mạnh Hàn liền đuổi cả Demi và Diana ra bên ngoài. Mạnh Hàn rất sợ sẽ tổn thương đến các nàng.
Đặc sứ đế quốc Quang Minh, toàn thân mặc một áo khoác có mũ chùm màu vàng óng. Chiếc mũ che xuống rất sâu, không thể nhìn thấy rõ được khuôn mặt bên trong. Hai người đi theo phía sau vừa nhìn đã biết đó chính là cao thủ hộ vệ. Hai người bọn họ cũng mặc áo giáp da kim sắc, mũ choàng kim sắc, thậm chí liền bội kiếm vỏ kiếm đều là kim sắc.
Đầu tiên Mạnh Hàn nhìn nhìn vào cảm thấy chính là rất chói mắt. Mầu vàng óng này nếu như đặt ở trong lịch sử của Mạnh Hàn kiếp trước đó là màu sắc chỉ có hoàng đế mới có thể mặc.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận chính là, màu sắc như vậy thật sự khiến ánh mắt người ta nhìn vào liền sáng lên, làm nổi bật vách tường bằng tinh thạch màu trắng của Mạnh Hàn, giống như phóng ra ánh sáng vậy.
Trên người đặc sứ lại như có như không một chút lực lượng khiến người ta cảm thấy thân cận, rất thoải mái.
– Bá tước Antonio, trên lãnh địa của ngươi, khí tức hắc ám vô cùng dày đặc.
Sau khi khách và chủ ngồi vào chỗ của mình, Joey đưa trà tới. Câu nói đầu tiên của đặc sứ chính là câu này. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn cảm thấy kinh ngạc chính là, âm thanh của đặc sứ vô cùng trong trẻo. Không ngờ đó lại chính là một vị nữ tử.
– Ngươi nói không sai. Ta vẫn cảm thấy, trên lãnh địa bá tước đại nhân có một loại mùi vị khiến người ta không thoải mái. Hóa ra là ngươi!
Mạnh Hàn còn chưa nói tiếp, ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của một nữ tử khác. Mạnh Hàn cảm giác dường giọng nói này mình đã từng quen biết, giống như đã từng nghe qua ở nơi đâu đó.
– Chuyện gì có thể khiến Elyse của ta mặt mày ủ rũ như vậy?
Mạnh Hàn nhìn vẻ mặt Elise an ủi:
– Yên tâm, trời sập xuống, ta thay nàng chống!
– Đại nhân!
Elyse rất tự nhiên ngồi xuống trong lòng Mạnh Hàn, bắt đầu báo cáo:
– Có một đội người nói là sứ giả của đế quốc Quang Minh, muốn gặp đại nhân.
– Gặp thì gặp thôi, không cần thiết phải buồn phiền như vậy chứ?
Mạnh Hàn kinh ngạc hỏi.
– Đồng thời còn có một đội người khác, nói là sứ giả của đế quốc Hắc Ám, cũng muốn gặp đại nhân!
– Sứ giả của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám sao?
Mạnh Hàn nghe thấy nàng nói vậy cũng nhíu mày:
– Bọn họ không đi thăm hỏi bệ hạ Đại Công, tới tìm một lãnh chúa nho nhỏ như ta làm gì?
Hai đại đế quốc, không phải là Công quốc nho nhỏ. Sứ giả đại biểu đế quốc, cho dù là tìm quốc vương bệ hạ, cũng là chuyện bình thường. Nhưng bọn họ đột nhiên tới chỗ lãnh chúa nho nhỏ trong một Công quốc không cần phải hỏi, trong này nhất định có chuyện lớn.
Ở trong ấn tượng của Mạnh Hàn, loại đế quốc liên lụy tới tôn giáo tín ngưỡng điên cuồng là phiền toái rất lớn.
Về điểm này, cho dù ở kiếp trước, Mạnh Hàn cũng biết sơ qua vê lịch sử Thập tự quân đông chinh, cũng biết có vài tôn giáo rất điên cuồng. Dù sao đi nữa, dinh dáng với tôn giáo chính là phiền toái lớn. Về điểm ấy Mạnh Hàn không hề nghi ngờ.
Nhưng ngày hôm nay lại có tới sứ giả của hai đế quốc kéo đến. Gơn nữa còn là hai đại tông giáo, hai tôn giáo có lực ảnh hưởng đã khiến các giáo dân hợp thành đế quốc.
Quan trọng nhất chính là, hai tôn giáo này như nước với lửa. Bọn họ đồng thời tìm đến Mạnh Hàn, điều này bảo Mạnh Hàn làm sao tiếp đón? Nặng bên này nhẹ bên kia? Mặc kệ tiếp đón người nào trước, đối với một người còn lại, đều là hành vi đối địch. Không trách được Elyse vừa gặp mặt đã lộ vẻ lo lắng như vậy. Rõ ràng nàng cũng đang phiền muộn vì vấn đề này.
– Biết bọn họ tới vì chuyện gì không?
Người đã tới cửa, cũng không thể tránh không gặp. Mạnh Hàn chỉ có thể lùi lại các yêu cầu khác, hỏi một chút xem rốt cuộc bọn họ muốn làm gì. Làm sứ giả tới gặp mình, chung quy không thể không có chuyện gì chứ?
– Không biết!
Lần này, Elyse cũng chỉ có thể lắc đầu:
– Ta đã hỏi qua, nhưng bọn họ không nói.
Thần bí như vậy, hơn nữa còn là sứ giả của hai đại đế quốc, lén lén lút lút như vậy khẳng định có việc không muốn để cho người khác biết.
Dường như trước mắt Mạnh Hàn cũng chỉ có hai con đường. Hoặc là không gặp một bên nào, hoặc là đồng thời gặp cả hai. Con đường trước làm một mẻ khỏe suốt đời, nhưng có khả năng lại đồng thời đắc tội cả hai đại đế quốc. Con đường sau càng phiền toái lớn, thậm chí cũng khả năng cùng lúc đắc tội hai đại đế quốc.
– Cùng gặp bọn họ đi!
Suy ngẫm chốc lát, Mạnh Hàn cũng đưa ra quyết định. Dù sao đi nữa bất kể như thế nào, người đã đến cửa nhà mình nói không chừng đã sớm có thám tử của lão Đại Công phát hiện, hồi báo chuyện này ra ngoài. Che giấu nữa cũng không có ý nghĩa, chi bằng đánh cược một lần.
– Chờ một chút!
Ngay thời điểm Elyse lập tức chuẩn bị ra ngoài sắp xếp, Mạnh Hàn gọi nàng lại:
– Nàng đã gặp đặc sứ của cả hai bên rồi sao? Nói một chút xem, bọn họ là hạng người thế nào?
Thủ lĩnh của bọn họ rất kỳ quái, vẫn không hề lộ diện. Tuy nhiên, hai bên đều dáng vẻ đề phòng nghiêm ngặt. Hẳn người đến là nhân vật lớn.
Elyse suy nghĩ một chút, sau đó nói ra suy đoán của mình.
– Nhân vật lớn!
Mạnh Hàn vuốt cằm trầm ngâm. Tuy rằng cằm vẫn trọc lốc không có râu, nhưng Mạnh Hàn đã thành thói quen như vậy. Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Mạnh Hàn ra lệnh cho Elyse:
– Sắp xếp cho mọi người trong phủ thành chủ ra ngoài trước, chỉ để lại Joey và Juli. Tiếp đó nàng bảo Joey và Juli lần lượt đi thông báo, dẫn cả bọn họ vào là được. Nàng cũng trốn xa một chút. Ta chắc hẳn, bọn họ gặp mặt sẽ có một trận đại chiến.
Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám là kẻ thù của nhau. Trên phương diện tôn giáo, bọn họ đều là kẻ địch không đội trời chung, gặp mặt đánh nhau là chuyện rất bình thường.
Sở dĩ Mạnh Hàn sắp xếp như vậy, chính là sợ trong lúc bọn họ tranh đấu sẽ khiến người trong lãnh chúa phủ gặp xui xẻo.
Nhân vật lớn của hai đại đế quốc không giống với những quý tộc bình thường. Hẳn bọn họ đều có thực lực xuất chúng mới có thể trở thành nhân vật lớn thật sự.
– Đại nhân, nếu vậy chẳng phải đại nhân cũng không an toàn sao?
Người Elyse lập tức nghĩ tới chính là Mạnh Hàn:
– Không được, chúng ta vẫn nên gặp mặt từng người thôi.
– Đặc sứ hai đại đế quốc không đi gặp quốc vương bệ hạ lại tới tìm ta, nhất định có chuyện lớn gì đó. Không thể không nói, ta đơn độc gặp mặt bọn họ đều không có cách nào từ chối. Để bọn họ gặp mặt hai bên canh chừng lẫn nhau, nói không chừng ta còn có thể mò được chút lợi ích.
Mạnh Hàn lắc đầu, kiên trì với chủ trương của mình. Trên phương diện an toàn, Mạnh Hàn cũng không lo lắng cho lắm. Đối phương gióng trống khua chiêng tìm mình, cũng không phải để giết mình. Muốn đề phòng, chắc hẳn chính là dư âm chiến đấu khi hai bên đánh nhau mà thôi.
Elyse không kiên trì hơn nữa. Nàng dựa theo phân phó của Mạnh Hàn, bảo Joey và Juli chia nhau đi đón đặc sứ hai bên. Mạnh Hàn thì tới phòng tiếp khách lãnh chúa phủ, lẳng lặng chờ.
Người đến đầu tiên chính là sứ giả đế quốc Quang Minh. Sau khi Joey dẫn dắt bọn họ đi vào, cũng rất tự nhiên đảm nhiệm nhân vật thị nữ. Mạnh Hàn liền đuổi cả Demi và Diana ra bên ngoài. Mạnh Hàn rất sợ sẽ tổn thương đến các nàng.
Đặc sứ đế quốc Quang Minh, toàn thân mặc một áo khoác có mũ chùm màu vàng óng. Chiếc mũ che xuống rất sâu, không thể nhìn thấy rõ được khuôn mặt bên trong. Hai người đi theo phía sau vừa nhìn đã biết đó chính là cao thủ hộ vệ. Hai người bọn họ cũng mặc áo giáp da kim sắc, mũ choàng kim sắc, thậm chí liền bội kiếm vỏ kiếm đều là kim sắc.
Đầu tiên Mạnh Hàn nhìn nhìn vào cảm thấy chính là rất chói mắt. Mầu vàng óng này nếu như đặt ở trong lịch sử của Mạnh Hàn kiếp trước đó là màu sắc chỉ có hoàng đế mới có thể mặc.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận chính là, màu sắc như vậy thật sự khiến ánh mắt người ta nhìn vào liền sáng lên, làm nổi bật vách tường bằng tinh thạch màu trắng của Mạnh Hàn, giống như phóng ra ánh sáng vậy.
Trên người đặc sứ lại như có như không một chút lực lượng khiến người ta cảm thấy thân cận, rất thoải mái.
– Bá tước Antonio, trên lãnh địa của ngươi, khí tức hắc ám vô cùng dày đặc.
Sau khi khách và chủ ngồi vào chỗ của mình, Joey đưa trà tới. Câu nói đầu tiên của đặc sứ chính là câu này. Nhưng điều khiến Mạnh Hàn cảm thấy kinh ngạc chính là, âm thanh của đặc sứ vô cùng trong trẻo. Không ngờ đó lại chính là một vị nữ tử.
– Ngươi nói không sai. Ta vẫn cảm thấy, trên lãnh địa bá tước đại nhân có một loại mùi vị khiến người ta không thoải mái. Hóa ra là ngươi!
Mạnh Hàn còn chưa nói tiếp, ngoài cửa đã truyền đến giọng nói của một nữ tử khác. Mạnh Hàn cảm giác dường giọng nói này mình đã từng quen biết, giống như đã từng nghe qua ở nơi đâu đó.