Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 179: Hối Lộ Công Khai (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Thì ra là Antonio nam tước, hay là ma pháp sư?

Nhìn thấy Mạnh Hàn không có mặc trang sức và quần áo quy tộc, ngược lại hắn mặc trường bào ma pháp học đồ.

Tuần kiểm đại nhân con mắt sáng ngời:

– Trách không được học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư cũng tán thưởng Nam tước đại nhân có thừa nha.

Tuần kiểm mở miệng nói Mạnh Hàn là ma pháp sư thì Mạnh Hàn thậm chí cũng hoài nghi tuần kiểm này là giả.

Chính mình đã bị học viện ma pháp bỏ đi nha. Bị đày đi đến cái nơi chim không thèm đẻ trứng này, người nào không biết? Chẳng lẽ làm tuền kiểm đại nhân của quốc vương bệ hạ đặc sứ phái tới ngay cả chuyện này cũng không rõ? Nhưng nghe được những lời sau đó Mạnh Hàn lại vui mừng.

Học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư tán thưởng bản thân mình? Trừ ma pháp quyển trục Cơ Diện thì còn gì nữa.

Mạnh Hàn không nghĩ ra có lý do nào khiến cho tuần kiểm lại vừa mắt một người như hắn a.

Xem ra mình trước sau vẫn duy trì thái độ hài lòng với Wright ma pháp sư rốt cuộc cũng đơm hoa kết trái rồi.

Có tuần kiểm quan đại nhân nói một câu kia, Mạnh Hàn đã biết rõ tuần kiểm đại nhân trước mặt tuyệt đối không có ác ý với mình.

Nhưng có một việc tuyệt đối tuần kiểm đại nhân hiểu lầm rồi.

Sở dĩ Mạnh Hàn mặc trường bào ma pháp học đồ mà không phải quần áo quý tộc gì đó, thuần túy là bởi vì chính mình thiếu tiền, tuyệt đối không phải tuyên dương thân phận ma pháp học đồ của bản thân.

Trường báo ma pháp học đồ là hàng nhái Mạnh Hàn làm lại từ kiểu dáng của bộ thật nát tan, vốn trường báo ma pháp học đồ cũng không có ma pháp chấn động gì, lại không nghĩ rằng lừa gạt được tuần kiểm đại nhân.

– Francis các hạ có thể tới Hoàng Sa Trấn thì đây là vinh hạnh của toàn thể Hoàng Sa Trấn chúng ta, ngài tới co thể so với ánh sáng mặt trời, thật sự là làm thể diện chúng ta rạng rỡ.

Mạnh Hàn cũng chưa từng gặp qua nhiều quý tộc, nhưng hắn vuốt mông ngựa vô cùng thuần thục.

Hắn gặp tổng cộng hai người, là tuần kiểm và Bá Tước đại nhân. Nhưng mà không ảnh hưởng gì tới lời lẽ nịnh hót của Mạnh Hàn.

– Nam tước đại nhân thật sự rất biết nói chuyện.

Tuần kiểm quan đại nhân nhìn qua tình cảnh bốn phía, cười khách khí nói:

– Ta cũng chưa từng nghĩ qua cái Hoàng Sa Trấn này là một tòa thành thị đấy. Dám chặt nhiều gỗ trong Tinh Linh sâm lâm nhiều như vậy, xem ra đại nhân cùng Tinh linh tộc quan hệ không tệ a? Trách không được trước đó vài ngày trong đấu giá ở thủ đô lại có nhiều bội kiêm của Tinh linh tộc như thế, trở thành thời trang thời thượng của giới quý tộc!

Một câu ngoài sáng là nói bóng nói gio hỏi quan hệ giữa Mạnh Hàn cùng Tinh linh tộc, ngầm chất vấn Mạnh Hàn có gan làm loạn dám cấu kết với Tinh linh tộc.

– Các hạ quá tán thưởng rồi.

Mạnh Hàn cười trên mặt, vội vàng giải thích:

– Thuần túy là do ta phát hiện ra tiểu đồ chơi có thể ngăn cản nguyền rủa của song bào thai thôi, các tinh linh cũng sợ hãi nguyền rủa, cho nên dùng những vật này đổi lấy một ít bội kiếm. Tinh linh tộc cao ngạo lúc nào từng nhìn nhân loại chúng ta vào mắt chư?

Lời này là sự thật, ai cũng không thể noi thêm cái gì.

Tinh linh tộc xác thực chưa bao giờ cho nhân loại chút mặt mũi nào, trong mắt bọn họ chỉ là loài giống đê tiện mà thôi.

Cũng chính vì như thế có được mỹ nữ tinh linh làm nô lệ mới là yêu thích của tất cả quý tộc.

Không có gì đáng giá hơn một tinh linh làm nô lệ cả.

Bởi vì làm như vậy mọi người có được cảm giác chinh phục không gì sánh được.

Đương nhiên cho dù thực sự có nô lệ tinh linh cũng không ai dám lộ ra ngoài. Chỉ có thể lặng lẽ cất chứa, chính mình thưởng thức, một khi bị Tinh linh tộc biết rõ, tuyệt đối là tai nạn.

– Thực sự có thứ ngăn ngừa lực lượng nguyền rủa sao?

Tuần kiểm quan đại nhân dường như rất ngạc nhiên, hỏi một câu.

– Đương nhiên!

Mạnh Hàn bây giờ vô cùng tin tưởng vào những món đồ ma pháp của mình.

– Francis các hạ. Nếu như không ngại ta muốn tặng những đồ chơi nhỏ này cho đại nhân mang vào người, miễn đại nhân ở nơi này gặp chuyện không tốt.

Nói xong thò tay chỉ vào Grace các nàng bên kia.

Lúc này Grace đã chuẩn bị cho tốt một đống trang sức vật phẩm ma pháp, đang đợi lệnh của Mạnh Hàn.

– Ta làm sao không biết xấu hổ chư?

Tuần kiểm quan đại nhân nói một đằng làm một nẻo, liền trực tiếp phất phất tay, ý bảo tên kỵ sĩ cho nàng đi qua, Grace mang đồ tơi bên cạnh mình.

Mạnh Hàn tự mình tiếp nhận vật phẩm tinh mỹ trên tay Grace đưa cho tuần kiểm đại nhân:

– Francis các hạ, đây chính là tinh phẩm của Tinh linh tộc, người bình thường không có được.

– Thứ tốt.”

Tuần kiểm quan lấy tới.

Lật qua lật lại xem vài cái, trên mặt bị hoa văn tinh mỹ của nó hấp dẫn, tán thưởng một phen không chút khách khí mang vào bên hông của mình:

– Đáng tiếc ta chưa từng gặp qua bội kiêm của Tinh linh tộc.

Tuần kiểm tiếng nói một câu tùy ý, nhưng mà ý trong đó Mạnh Hàn làm sao không nghe hiểu.

Nhưng mà hắn đã sớm có chuẩn bị nên mỉm cười.

Nhìn qua tuần kiểm đại nhân bên cạnh, nói:

– Bội kiếm tinh linh tộc tính toán là cái gì, hơn mười kim tệ mà thôi.

– Francis các hạ, ta cho ngài xem một thứ, bảo đảm làm cho ngài cảm thấy hứng thú.

Mạnh Hàn nói làm con mắt tuần kiểm quan đại nhân sáng ngời, bội kiếm của tinh linh tộc chỉ là đồ không đáng tiền? Xem ra Antonio nam tước này thật đúng là biết làm người.

Nhưng mà Francis Tử tước đại nhân thật sự không hiểu Mạnh Hàn, theo đạo lý mà nói cái địa phương Hoàng Sa Trấn này thiên hạ đều biết.

Thời điểm Mạnh Hàn đảm nhiệm chức lãnh chua, tuy quốc vương bệ hạ còn ban thưởng hai trăm kim tệ, nhưng nghe nói đã bị lãnh đạo trực tiếp là Bá Tước đại nhân áp chế cạo không còn.

Hắn rất hiếu kỳ Mạnh Hàn là dựa vào cái gì mà biến một nơi nguyền rủa thành bộ dáng như vậy? Tinh linh! Dường như trừ tinh linh thì không còn cách nói nào khác.

Francis đại nhân suy nghĩ đầu tiên là tinh linh tộc.

Bất kể là vật phẩm phòng ngự nguyền rủa của song bào thai hay là lần trước Mạnh Hàn đấu giá bội kiếm tinh linh tộc, có lẽ đều có quan hệ tới tinh linh tộc a.

Đây là suy nghĩ của Francis, hơn nữa còn là nhận định.

Bởi vì hắn thật sự không nghĩ ra được một ma pháp học đồ dựa vào cái gì được học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư khen ngợi.

Cũng chỉ có nhấc lên quan hệ với tinh linh tộc mới có thể giải thích viên mãn những chuyện này.

Nghĩ tới đây tuần kiểm đại nhân thật sự ghen ghét vận khí của Mạnh Hàn.

Trong công quốc nhiều người như vậy, giáp giới với Tinh Linh sâm lâm cũng không chỉ có Hoàng Sa Trấn này, nhưng mà có thể có quan hệ với tinh linh tộc cũng chỉ có lãnh chúa Hoàng Sa Trấn mà thôi.

Dù chỉ dựa vào điểm này địa vị Mạnh Hàn trong công quốc sau này đã khác trước.

Có một điểm tuần kiểm đại nhân không có nói rõ với Mạnh Hàn, hắn trước khi rời đi thì quốc vương bệ hạ đều nói qua, muốn hắn hảo hảo chiếu cố vị Nam tước đại nhân này.

Tuy Francis là người tâm phúc trong mắt quốc vương bệ hạ bây giờ, lại chưa từng nghe qua quốc vương bảo quan tuần kiểm chiếu cố một Nam tước nho nhỏ a.

– Thì ra là Antonio nam tước, hay là ma pháp sư?

Nhìn thấy Mạnh Hàn không có mặc trang sức và quần áo quy tộc, ngược lại hắn mặc trường bào ma pháp học đồ.

Tuần kiểm đại nhân con mắt sáng ngời:

– Trách không được học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư cũng tán thưởng Nam tước đại nhân có thừa nha.

Tuần kiểm mở miệng nói Mạnh Hàn là ma pháp sư thì Mạnh Hàn thậm chí cũng hoài nghi tuần kiểm này là giả.

Chính mình đã bị học viện ma pháp bỏ đi nha. Bị đày đi đến cái nơi chim không thèm đẻ trứng này, người nào không biết? Chẳng lẽ làm tuền kiểm đại nhân của quốc vương bệ hạ đặc sứ phái tới ngay cả chuyện này cũng không rõ? Nhưng nghe được những lời sau đó Mạnh Hàn lại vui mừng.

Học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư tán thưởng bản thân mình? Trừ ma pháp quyển trục Cơ Diện thì còn gì nữa.

Mạnh Hàn không nghĩ ra có lý do nào khiến cho tuần kiểm lại vừa mắt một người như hắn a.

Xem ra mình trước sau vẫn duy trì thái độ hài lòng với Wright ma pháp sư rốt cuộc cũng đơm hoa kết trái rồi.

Có tuần kiểm quan đại nhân nói một câu kia, Mạnh Hàn đã biết rõ tuần kiểm đại nhân trước mặt tuyệt đối không có ác ý với mình.

Nhưng có một việc tuyệt đối tuần kiểm đại nhân hiểu lầm rồi.

Sở dĩ Mạnh Hàn mặc trường bào ma pháp học đồ mà không phải quần áo quý tộc gì đó, thuần túy là bởi vì chính mình thiếu tiền, tuyệt đối không phải tuyên dương thân phận ma pháp học đồ của bản thân.

Trường báo ma pháp học đồ là hàng nhái Mạnh Hàn làm lại từ kiểu dáng của bộ thật nát tan, vốn trường báo ma pháp học đồ cũng không có ma pháp chấn động gì, lại không nghĩ rằng lừa gạt được tuần kiểm đại nhân.

– Francis các hạ có thể tới Hoàng Sa Trấn thì đây là vinh hạnh của toàn thể Hoàng Sa Trấn chúng ta, ngài tới co thể so với ánh sáng mặt trời, thật sự là làm thể diện chúng ta rạng rỡ.

Mạnh Hàn cũng chưa từng gặp qua nhiều quý tộc, nhưng hắn vuốt mông ngựa vô cùng thuần thục.

Hắn gặp tổng cộng hai người, là tuần kiểm và Bá Tước đại nhân. Nhưng mà không ảnh hưởng gì tới lời lẽ nịnh hót của Mạnh Hàn.

– Nam tước đại nhân thật sự rất biết nói chuyện.

Tuần kiểm quan đại nhân nhìn qua tình cảnh bốn phía, cười khách khí nói:

– Ta cũng chưa từng nghĩ qua cái Hoàng Sa Trấn này là một tòa thành thị đấy. Dám chặt nhiều gỗ trong Tinh Linh sâm lâm nhiều như vậy, xem ra đại nhân cùng Tinh linh tộc quan hệ không tệ a? Trách không được trước đó vài ngày trong đấu giá ở thủ đô lại có nhiều bội kiêm của Tinh linh tộc như thế, trở thành thời trang thời thượng của giới quý tộc!

Một câu ngoài sáng là nói bóng nói gio hỏi quan hệ giữa Mạnh Hàn cùng Tinh linh tộc, ngầm chất vấn Mạnh Hàn có gan làm loạn dám cấu kết với Tinh linh tộc.

– Các hạ quá tán thưởng rồi.

Mạnh Hàn cười trên mặt, vội vàng giải thích:

– Thuần túy là do ta phát hiện ra tiểu đồ chơi có thể ngăn cản nguyền rủa của song bào thai thôi, các tinh linh cũng sợ hãi nguyền rủa, cho nên dùng những vật này đổi lấy một ít bội kiếm. Tinh linh tộc cao ngạo lúc nào từng nhìn nhân loại chúng ta vào mắt chư?

Lời này là sự thật, ai cũng không thể noi thêm cái gì.

Tinh linh tộc xác thực chưa bao giờ cho nhân loại chút mặt mũi nào, trong mắt bọn họ chỉ là loài giống đê tiện mà thôi.

Cũng chính vì như thế có được mỹ nữ tinh linh làm nô lệ mới là yêu thích của tất cả quý tộc.

Không có gì đáng giá hơn một tinh linh làm nô lệ cả.

Bởi vì làm như vậy mọi người có được cảm giác chinh phục không gì sánh được.

Đương nhiên cho dù thực sự có nô lệ tinh linh cũng không ai dám lộ ra ngoài. Chỉ có thể lặng lẽ cất chứa, chính mình thưởng thức, một khi bị Tinh linh tộc biết rõ, tuyệt đối là tai nạn.

– Thực sự có thứ ngăn ngừa lực lượng nguyền rủa sao?

Tuần kiểm quan đại nhân dường như rất ngạc nhiên, hỏi một câu.

– Đương nhiên!

Mạnh Hàn bây giờ vô cùng tin tưởng vào những món đồ ma pháp của mình.

– Francis các hạ. Nếu như không ngại ta muốn tặng những đồ chơi nhỏ này cho đại nhân mang vào người, miễn đại nhân ở nơi này gặp chuyện không tốt.

Nói xong thò tay chỉ vào Grace các nàng bên kia.

Lúc này Grace đã chuẩn bị cho tốt một đống trang sức vật phẩm ma pháp, đang đợi lệnh của Mạnh Hàn.

– Ta làm sao không biết xấu hổ chư?

Tuần kiểm quan đại nhân nói một đằng làm một nẻo, liền trực tiếp phất phất tay, ý bảo tên kỵ sĩ cho nàng đi qua, Grace mang đồ tơi bên cạnh mình.

Mạnh Hàn tự mình tiếp nhận vật phẩm tinh mỹ trên tay Grace đưa cho tuần kiểm đại nhân:

– Francis các hạ, đây chính là tinh phẩm của Tinh linh tộc, người bình thường không có được.

– Thứ tốt.”

Tuần kiểm quan lấy tới.

Lật qua lật lại xem vài cái, trên mặt bị hoa văn tinh mỹ của nó hấp dẫn, tán thưởng một phen không chút khách khí mang vào bên hông của mình:

– Đáng tiếc ta chưa từng gặp qua bội kiêm của Tinh linh tộc.

Tuần kiểm tiếng nói một câu tùy ý, nhưng mà ý trong đó Mạnh Hàn làm sao không nghe hiểu.

Nhưng mà hắn đã sớm có chuẩn bị nên mỉm cười.

Nhìn qua tuần kiểm đại nhân bên cạnh, nói:

– Bội kiếm tinh linh tộc tính toán là cái gì, hơn mười kim tệ mà thôi.

– Francis các hạ, ta cho ngài xem một thứ, bảo đảm làm cho ngài cảm thấy hứng thú.

Mạnh Hàn nói làm con mắt tuần kiểm quan đại nhân sáng ngời, bội kiếm của tinh linh tộc chỉ là đồ không đáng tiền? Xem ra Antonio nam tước này thật đúng là biết làm người.

Nhưng mà Francis Tử tước đại nhân thật sự không hiểu Mạnh Hàn, theo đạo lý mà nói cái địa phương Hoàng Sa Trấn này thiên hạ đều biết.

Thời điểm Mạnh Hàn đảm nhiệm chức lãnh chua, tuy quốc vương bệ hạ còn ban thưởng hai trăm kim tệ, nhưng nghe nói đã bị lãnh đạo trực tiếp là Bá Tước đại nhân áp chế cạo không còn.

Hắn rất hiếu kỳ Mạnh Hàn là dựa vào cái gì mà biến một nơi nguyền rủa thành bộ dáng như vậy? Tinh linh! Dường như trừ tinh linh thì không còn cách nói nào khác.

Francis đại nhân suy nghĩ đầu tiên là tinh linh tộc.

Bất kể là vật phẩm phòng ngự nguyền rủa của song bào thai hay là lần trước Mạnh Hàn đấu giá bội kiếm tinh linh tộc, có lẽ đều có quan hệ tới tinh linh tộc a.

Đây là suy nghĩ của Francis, hơn nữa còn là nhận định.

Bởi vì hắn thật sự không nghĩ ra được một ma pháp học đồ dựa vào cái gì được học viện ma pháp Austin Đại Ma Pháp Sư khen ngợi.

Cũng chỉ có nhấc lên quan hệ với tinh linh tộc mới có thể giải thích viên mãn những chuyện này.

Nghĩ tới đây tuần kiểm đại nhân thật sự ghen ghét vận khí của Mạnh Hàn.

Trong công quốc nhiều người như vậy, giáp giới với Tinh Linh sâm lâm cũng không chỉ có Hoàng Sa Trấn này, nhưng mà có thể có quan hệ với tinh linh tộc cũng chỉ có lãnh chúa Hoàng Sa Trấn mà thôi.

Dù chỉ dựa vào điểm này địa vị Mạnh Hàn trong công quốc sau này đã khác trước.

Có một điểm tuần kiểm đại nhân không có nói rõ với Mạnh Hàn, hắn trước khi rời đi thì quốc vương bệ hạ đều nói qua, muốn hắn hảo hảo chiếu cố vị Nam tước đại nhân này.

Tuy Francis là người tâm phúc trong mắt quốc vương bệ hạ bây giờ, lại chưa từng nghe qua quốc vương bảo quan tuần kiểm chiếu cố một Nam tước nho nhỏ a.

Chọn tập
Bình luận