Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 937: Nhỏ máu nhận chủ

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Nghị trưởng các hạ không phải nhìn nhầm chứ?

Bất kể nói thế nào, Mạnh Hàn cũng không thể tùy tiện từ bỏ Thiên Đường Vẫn Rơi. Nhưng trước hết phải để cho các thành viên hội nghị Hắc Ám với thực lực mạnh mẽ thử xem vũ khí có vấn đề gì hay không đã:

– Cái này sao có thể là thánh vật hắc ám được?

– Khí tức hắc ám cường hãn như vậy, tuyệt đối không sai được.

Nghị trưởng các hạ dường như cũng có chút chột dạ, không dám nói tự tin như lúc trước:

– Bằng không cũng sẽ không ở trên tay đại nhân không có động tĩnh gì, vừa đến thánh điện Hắc Ám liền xảy ra biến hóa như thế.

– Ta nghĩ, nghị trưởng các hạ vẫn nên nhìn rõ ràng một chút thi tốt hơn.

Mạnh Hàn thoáng ra hiệu một chút, bảo mấy vị cao thủ đế quốc Hắc Ám ở đây chủ động đi tới tiếp xúc với Thiên Đường Vẫn Rơi một chút.

Thiên Đường Vẫn Rơi vừa tới tay Mạnh Hàn đã có thể văng ra. Có thể thấy được nó đã xảy ra biến hóa không thể khống chế. Mạnh Hàn cần xác nhận lại. Tất nhiên, có những cao thủ này ở đây, Mạnh Hàn sẽ không để cho Nicole đi mạo hiểm.

– Để ta xem một chút!

Nghị viên vừa nói chuyện nghe thấy nghị trưởng các hạ và Mạnh Hàn nói với giọng điệu như vậy, hắn lập tức hưng phấn tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy chuôi thanh Thiên Đường Vẫn Rơi.

Thậm chí nghị trưởng các hạ còn chưa kịp nói ra lời ngăn cản, tay của hắn đã nắm được con dao găm.

Xì.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Thân thể của nghị viên vừa cầm con dao găm kia giống như bị chạm vào điện, bắt đầu điên cuồng run rẩy. Trong miệng hắn phát ra một tiếng kêu thê thảm, tan nát cõi lòng.

Phía bên Mạnh Hàn đã sớm có sự chuẩn bị. Mạnh Hàn tiến lên đạp một cước.

Một cước này đạp ở trên người của nghị viên kia, khiến hắn bị đá văng ra thật xa, té lăn trên đất. May là hắn cũng thoát khỏi sự tiếp xúc với Thiên Đường Vẫn Rơi. Chỉ có điều thời điểm hắn bị Mạnh Hàn đạp trúng, phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng không còn thảm thiết thê lương như lúc trước nữa. Đợi đến khi hắn từ trên mặt đất lồm cồm bò dậy, mọi người liền giật mình. Chỉ trong chốc lát như vậy, sắc mặt vị nghị viên kia liền trở nên tái nhợt, dường như mệt mỏi đã bao nhiêu ngày vậy, vô cùng suy yếu. Ngay cả động tác bò lên cũng có phần run lẩy bẩy.

– Chuyện…. chuyện gì thế này?

Mạnh Hàn giả vờ kinh ngạc thất kinh hỏi. Nhưng trong lòng hắn cảm thấy vui mừng may mắn vì mình đã quyết định như vậy. May mà có kẻ thế mạng này, nếu không bất kể là Nicole hay là mình cầm lấy Thiên Đường Vẫn Rơi, chắc hẳn đều không có tốt đẹp gì.

Mạnh Hàn luôn che giấu, ngược lại không có ai chú ý tới cảnh giới thực sự của hắn. Có lẽ vì có liên quan đến tinh thần lực của hắn, người bên ngoài không có tinh thần lực như hắn, không cách nào nhìn ra được cảnh giới thực sự của hắn. Ít nhất trong những người của đế quốc Hắc Ám đang có mặt ở đây, không một ai xem Mạnh Hàn trở thành cao thủ chân chính.

Thiên Đường Vẫn Rơi lơ lửng ở trong không trung, vẫn chầm chậm xoay tròn như trước. Nhưng lúc này đã không còn ai dám liều lĩnh tiến tới gần nữa. Mạnh Hàn thấy thế, chợt cười nói:

– Nghị trưởng các hạ, ta không thể hiểu được. Chẳng lẽ điển tịch Hắc Ám không ghi chép về chuyện như vậy sao?

Nghị trưởng các hạ cũng không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào con dao găm này một hồi lâu, lại nhìn hai nghị viên bên cạnh đang sử dụng ma pháp phục hồi giúp cho gia hỏa vừa bị thương kia, nhìn hắn chậm rãi hồi phục tinh thần, sau đó mới cười nói:

– Nghị viện Danny, ngươi có thể giải thích với hầu tước đại nhân một chút về tình hình này được không? Ta dường như không nhớ rõ bản điển tịch kia nói như thế nào.

Nghe Nghị trưởng các hạ nói lời này, Mạnh Hàn chợt ngẩn ngơ. Nghị trưởng các hạ nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn lại có ý đồ gì khác sao?

Ánh mắt của mấy nghị viên bên cạnh có phần kỳ dị nhìn nghị viên Danny vừa mới khôi phục được một chút. Bất kỳ ai cũng không nói gì. Nghị viên Danny đứng dậy, vẻ mặt chật vật nhưng ánh mắt lại vẫn tham lam nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi. Thậm chí hắn còn không nháy mắt.

– Đây là thánh khí chọn chủ. Không phải chủ nhân hắn chọn, người khác căn bản không thể đụng vào.

Nghị viện Danny rất nhanh liền giải thích nói:

– Ta nghĩ chúng ta hẳn phải tổ chức điển lễ chọn chủ cho thánh khí, để những đệ tử ưu tú của chúng ta đến thử xem sao.

– Thật có lỗi, ta có phải đã nghe lầm hay không?

Mạnh Hàn lại nở nụ cười:

– Nghị trưởng các hạ, các vị nghị viên tiên sinh, Thánh nữ điện hạ tôn kính, bề ngoài dường như vật này là vũ khí của ta. Nếu như là thánh khí chọn chủ mà nói… vậy hẳn là hắn lựa chọn ta, không phải sao?

Mạnh Hàn vừa nói xong, tất cả mọi người của đế quốc Hắc Ám nhất thời có chút xấu hổ. Vừa nãy bọn họ tự tung tự tác nói, hoàn toàn không có ý tứ cân nhắc tới Mạnh Hàn. Thánh nữ điện hạ cười khanh khách một tiếng, tiến lên phía trước nói:

– Hầu tước đại nhân, mấy loại khí tức hắc ám này còn là vũ khí của một chiến sĩ thích khách, ngài dùng có thể có phải không phù hợp lắm hay không? Nếu không, vậy cũng giống như lần trước, đế quốc ra giá mua, ngài thấy như thế nào?

– Tốt.

Mạnh Hàn nghe thấy Angelina nói như vậy, cũng lộ ra vẻ tươi cười:

– Không có vấn đề gì. Chắc hẳn chư vị cũng biết, buôn bán với ta, không có gì không thể bán. Chỉ cần có giá cả phù hợp. Nói đi, con dao găm này đế quốc Hắc Ám định ra giá bao nhiêu?

Mấy người bên cạnh Mạnh Hàn, bất kể là Grace hay là Demy Diana, thậm chí ngay cả Nicole cũng biết thói quen của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn đã nói như vậy, các nàng cũng không có ai dị nghị gì, hoàn toàn để Mạnh Hàn ra mặt. Trên thực tế trong cục diện như vậy, với địa vị thân phận của các nàng còn chưa đủ để có tư cách nói chuyện.

Bên này, Mạnh Hàn lộ ra bộ dạng cò kè mặc cả, phía bên đế quốc Hắc Ám thực sự không tiện nói gì. Dù sao đã từng có tiền lệ phía trước. Lần trước Mạnh Hàn cầm ma pháp trượng Vịnh ngâm Hắc Ám cho Thánh nữ điện hạ sử dụng, trực tiếp bán ra với giá một trăm vạn kim tệ. Hơn nữa ma pháp trượng kia vừa nhìn còn không khí thế như Thiên Đường Vẫn Rơi. Con dao găm này tuyệt đối sẽ không rẻ.

Tất cả mọi người đang trầm ngâm. Kể cả Nghị trưởng các hạ ở các vậy. Hiện tại Đế quốc Hắc Ám nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi đã không cần che dấu dã tâm của mình nữa. Vì một vật như vậy, mất đi bao nhiêu đầu tư không rõ ràng của Mạnh Hàn, dường như cũng không phải một chuyện đáng giá. Nghị trưởng các hạ rất nhanh đã nghĩ rõ ràng. Nếu như vấn đề này do nghị viên Danny đưa ra, vậy hãy để cho hắn tới giải quyết.

– Ta thấy chuyện này nên để cho nghị viên Danny chịu trách nhiệm.

Nghị trưởng các hạ cười:

– Đã trễ thế như vậy, có lẽ chúng ta không nên quấy rầy hầu tước đại nhân nghỉ ngơi. Có chuyện gì, ngày mai nói sau.

– Không, thánh khí chọn chủ không thể kéo dài.

Nghị viên Danny nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi vẫn lơ lửng trong không trung, liên tưởng đến cảnh tượng nó hấp thu khí tức hắc ám vừa rồi hắn có thể phán đoán được, đây tuyệt đối là thứ tốt hơn vịnh ngâm Hắc Ám.

Nghị trưởng các hạ không phải nhìn nhầm chứ?

Bất kể nói thế nào, Mạnh Hàn cũng không thể tùy tiện từ bỏ Thiên Đường Vẫn Rơi. Nhưng trước hết phải để cho các thành viên hội nghị Hắc Ám với thực lực mạnh mẽ thử xem vũ khí có vấn đề gì hay không đã:

– Cái này sao có thể là thánh vật hắc ám được?

– Khí tức hắc ám cường hãn như vậy, tuyệt đối không sai được.

Nghị trưởng các hạ dường như cũng có chút chột dạ, không dám nói tự tin như lúc trước:

– Bằng không cũng sẽ không ở trên tay đại nhân không có động tĩnh gì, vừa đến thánh điện Hắc Ám liền xảy ra biến hóa như thế.

– Ta nghĩ, nghị trưởng các hạ vẫn nên nhìn rõ ràng một chút thi tốt hơn.

Mạnh Hàn thoáng ra hiệu một chút, bảo mấy vị cao thủ đế quốc Hắc Ám ở đây chủ động đi tới tiếp xúc với Thiên Đường Vẫn Rơi một chút.

Thiên Đường Vẫn Rơi vừa tới tay Mạnh Hàn đã có thể văng ra. Có thể thấy được nó đã xảy ra biến hóa không thể khống chế. Mạnh Hàn cần xác nhận lại. Tất nhiên, có những cao thủ này ở đây, Mạnh Hàn sẽ không để cho Nicole đi mạo hiểm.

– Để ta xem một chút!

Nghị viên vừa nói chuyện nghe thấy nghị trưởng các hạ và Mạnh Hàn nói với giọng điệu như vậy, hắn lập tức hưng phấn tiến lên một bước, đưa tay nắm lấy chuôi thanh Thiên Đường Vẫn Rơi.

Thậm chí nghị trưởng các hạ còn chưa kịp nói ra lời ngăn cản, tay của hắn đã nắm được con dao găm.

Xì.

Một tiếng động nhỏ vang lên. Thân thể của nghị viên vừa cầm con dao găm kia giống như bị chạm vào điện, bắt đầu điên cuồng run rẩy. Trong miệng hắn phát ra một tiếng kêu thê thảm, tan nát cõi lòng.

Phía bên Mạnh Hàn đã sớm có sự chuẩn bị. Mạnh Hàn tiến lên đạp một cước.

Một cước này đạp ở trên người của nghị viên kia, khiến hắn bị đá văng ra thật xa, té lăn trên đất. May là hắn cũng thoát khỏi sự tiếp xúc với Thiên Đường Vẫn Rơi. Chỉ có điều thời điểm hắn bị Mạnh Hàn đạp trúng, phát ra một tiếng kêu đau đớn, nhưng không còn thảm thiết thê lương như lúc trước nữa. Đợi đến khi hắn từ trên mặt đất lồm cồm bò dậy, mọi người liền giật mình. Chỉ trong chốc lát như vậy, sắc mặt vị nghị viên kia liền trở nên tái nhợt, dường như mệt mỏi đã bao nhiêu ngày vậy, vô cùng suy yếu. Ngay cả động tác bò lên cũng có phần run lẩy bẩy.

– Chuyện…. chuyện gì thế này?

Mạnh Hàn giả vờ kinh ngạc thất kinh hỏi. Nhưng trong lòng hắn cảm thấy vui mừng may mắn vì mình đã quyết định như vậy. May mà có kẻ thế mạng này, nếu không bất kể là Nicole hay là mình cầm lấy Thiên Đường Vẫn Rơi, chắc hẳn đều không có tốt đẹp gì.

Mạnh Hàn luôn che giấu, ngược lại không có ai chú ý tới cảnh giới thực sự của hắn. Có lẽ vì có liên quan đến tinh thần lực của hắn, người bên ngoài không có tinh thần lực như hắn, không cách nào nhìn ra được cảnh giới thực sự của hắn. Ít nhất trong những người của đế quốc Hắc Ám đang có mặt ở đây, không một ai xem Mạnh Hàn trở thành cao thủ chân chính.

Thiên Đường Vẫn Rơi lơ lửng ở trong không trung, vẫn chầm chậm xoay tròn như trước. Nhưng lúc này đã không còn ai dám liều lĩnh tiến tới gần nữa. Mạnh Hàn thấy thế, chợt cười nói:

– Nghị trưởng các hạ, ta không thể hiểu được. Chẳng lẽ điển tịch Hắc Ám không ghi chép về chuyện như vậy sao?

Nghị trưởng các hạ cũng không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào con dao găm này một hồi lâu, lại nhìn hai nghị viên bên cạnh đang sử dụng ma pháp phục hồi giúp cho gia hỏa vừa bị thương kia, nhìn hắn chậm rãi hồi phục tinh thần, sau đó mới cười nói:

– Nghị viện Danny, ngươi có thể giải thích với hầu tước đại nhân một chút về tình hình này được không? Ta dường như không nhớ rõ bản điển tịch kia nói như thế nào.

Nghe Nghị trưởng các hạ nói lời này, Mạnh Hàn chợt ngẩn ngơ. Nghị trưởng các hạ nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ hắn lại có ý đồ gì khác sao?

Ánh mắt của mấy nghị viên bên cạnh có phần kỳ dị nhìn nghị viên Danny vừa mới khôi phục được một chút. Bất kỳ ai cũng không nói gì. Nghị viên Danny đứng dậy, vẻ mặt chật vật nhưng ánh mắt lại vẫn tham lam nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi. Thậm chí hắn còn không nháy mắt.

– Đây là thánh khí chọn chủ. Không phải chủ nhân hắn chọn, người khác căn bản không thể đụng vào.

Nghị viện Danny rất nhanh liền giải thích nói:

– Ta nghĩ chúng ta hẳn phải tổ chức điển lễ chọn chủ cho thánh khí, để những đệ tử ưu tú của chúng ta đến thử xem sao.

– Thật có lỗi, ta có phải đã nghe lầm hay không?

Mạnh Hàn lại nở nụ cười:

– Nghị trưởng các hạ, các vị nghị viên tiên sinh, Thánh nữ điện hạ tôn kính, bề ngoài dường như vật này là vũ khí của ta. Nếu như là thánh khí chọn chủ mà nói… vậy hẳn là hắn lựa chọn ta, không phải sao?

Mạnh Hàn vừa nói xong, tất cả mọi người của đế quốc Hắc Ám nhất thời có chút xấu hổ. Vừa nãy bọn họ tự tung tự tác nói, hoàn toàn không có ý tứ cân nhắc tới Mạnh Hàn. Thánh nữ điện hạ cười khanh khách một tiếng, tiến lên phía trước nói:

– Hầu tước đại nhân, mấy loại khí tức hắc ám này còn là vũ khí của một chiến sĩ thích khách, ngài dùng có thể có phải không phù hợp lắm hay không? Nếu không, vậy cũng giống như lần trước, đế quốc ra giá mua, ngài thấy như thế nào?

– Tốt.

Mạnh Hàn nghe thấy Angelina nói như vậy, cũng lộ ra vẻ tươi cười:

– Không có vấn đề gì. Chắc hẳn chư vị cũng biết, buôn bán với ta, không có gì không thể bán. Chỉ cần có giá cả phù hợp. Nói đi, con dao găm này đế quốc Hắc Ám định ra giá bao nhiêu?

Mấy người bên cạnh Mạnh Hàn, bất kể là Grace hay là Demy Diana, thậm chí ngay cả Nicole cũng biết thói quen của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn đã nói như vậy, các nàng cũng không có ai dị nghị gì, hoàn toàn để Mạnh Hàn ra mặt. Trên thực tế trong cục diện như vậy, với địa vị thân phận của các nàng còn chưa đủ để có tư cách nói chuyện.

Bên này, Mạnh Hàn lộ ra bộ dạng cò kè mặc cả, phía bên đế quốc Hắc Ám thực sự không tiện nói gì. Dù sao đã từng có tiền lệ phía trước. Lần trước Mạnh Hàn cầm ma pháp trượng Vịnh ngâm Hắc Ám cho Thánh nữ điện hạ sử dụng, trực tiếp bán ra với giá một trăm vạn kim tệ. Hơn nữa ma pháp trượng kia vừa nhìn còn không khí thế như Thiên Đường Vẫn Rơi. Con dao găm này tuyệt đối sẽ không rẻ.

Tất cả mọi người đang trầm ngâm. Kể cả Nghị trưởng các hạ ở các vậy. Hiện tại Đế quốc Hắc Ám nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi đã không cần che dấu dã tâm của mình nữa. Vì một vật như vậy, mất đi bao nhiêu đầu tư không rõ ràng của Mạnh Hàn, dường như cũng không phải một chuyện đáng giá. Nghị trưởng các hạ rất nhanh đã nghĩ rõ ràng. Nếu như vấn đề này do nghị viên Danny đưa ra, vậy hãy để cho hắn tới giải quyết.

– Ta thấy chuyện này nên để cho nghị viên Danny chịu trách nhiệm.

Nghị trưởng các hạ cười:

– Đã trễ thế như vậy, có lẽ chúng ta không nên quấy rầy hầu tước đại nhân nghỉ ngơi. Có chuyện gì, ngày mai nói sau.

– Không, thánh khí chọn chủ không thể kéo dài.

Nghị viên Danny nhìn Thiên Đường Vẫn Rơi vẫn lơ lửng trong không trung, liên tưởng đến cảnh tượng nó hấp thu khí tức hắc ám vừa rồi hắn có thể phán đoán được, đây tuyệt đối là thứ tốt hơn vịnh ngâm Hắc Ám.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky