Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 1110: Thông thương lộ (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Đương nhiên, không thể thiếu được một phần chính là lấy lòng Mạnh Hàn, đồng thời biểu lộ rõ ràng tấm lòng của bọn họ đối với Mạnh Hàn. Thông qua phương thức này, những đại quý tộc này muốn nói cho Mạnh Hàn biết, bọn họ và Mạnh Hàn là cùng tiến cùng lui. So với mấy lần trước, lúc hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư tập kích, hiện tại những quý tộc này đã có biểu hiện khiến Mạnh Hàn vô cùng thoả mãn. Ở trong tiềm thức, những người này đã tự xem mình là người của Hoàng Kim Thành.

Cũng đưa ra biểu hiện tương tự còn có những đại thương nhân thế gia. Rất nhiều người đi tới chỗ của Grace, hỏi dò xem Hoàng Kim Thành có cần hỗ trợ về phương diện hậu cần quân sự hay không. Thậm chí có người bằng lòng biếu tặng miễn phí hoặc bán lại với giá rẻ một ít vật tư quân dụng. Dùng cách nói của bọn họ chính là dù không giúp được bao nhiêu trên phương diện nhân lực, nhưng nếu có thể giúp được trên phương diện vật lực, bọn họ quyết không chối từ.

Về phần nghiệp đoàn ngầm và nghiệp đoàn ma pháp sư, vốn nằm dưới sự khống chế của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn bảo bọn họ làm cái gì, bọn họ sẽ làm cái đó. Rất nhiều linh đánh thuê tự do lưu luyến ở lại Hoàng Kim Thành, đã sớm xem mình là một thành viên của Hoàng Kim Thành, đều yêu cầu gia nhập thành vệ quân của Hoàng Kim Thành, chống lại hai đại đế quốc có khả năng là kẻ địch.

Hiện tại, trên dưới Hoàng Kim Thành thật sự là vạn người một lòng. Mọi người đều đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Khi nguy hiểm xuất hiện, cũng không phải là đại nạn đến từng người bay, mà đã kết thành một sợi dây thừng, cùng nhau chống lại kẻ địch.

Những điều này, hoàn toàn thông qua nỗ lực của Mạnh Hàn trong những năm qua, không chỉ là chiến tích trên phương diện kinh tế chính trị, hơn nữa còn có thời điểm đối mặt với kẻ địch cường đại không ngừng giành được thắng lợi.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, chí ít Grace Elyse và Amanda đều cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Trên thế giới này, trừ quốc gia tôn giáo như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, dựa vào tôn giáo tín ngưỡng cuồng nhiệt tập trung con dân của chính mình ra, vẫn không có Đại Công của quốc vương nào có thể làm được điều mà hiện tại Mạnh Hàn đã làm được. Đây là điều Mạnh Hàn kiêu ngạo. Tương tự cũng là người đàn ông mà các nàng thấy kiêu ngạo. Đây chính sự kiêu ngạo của các nàng.

Hai đại đế quốc phát động chiến tranh, nhất thời khiến tất cả vương quốc chú ý. Công quốc đứng mũi chịu sào tất nhiên là chống cự rời rạc. Công Quốc khác cũng không dám xem thường.

Quốc vương bệ hạ thậm chí đã phát ra lệnh triệu tập khẩn cấp, yêu cầu các Công quốc ở gần lập tức phái đại quân đi tới cứu viện, cùng nhau chống lại sự xâm lấn của quân đội của hai đại đế quốc. Đồng thời, quốc vương bệ hạ lấy danh nghĩa vương quốc phát ra thông điệp, yêu cầu hai đại đế quốc đưa ra lời giải thích đối với hành động xâm lấn không hề có đạo lý này.

Từ sau khi Mạnh Hàn tài trợ cho quốc vương bệ hạ 4 trăm vạn kim tệ, quốc vương bệ hạ triệu tập quân đội của mình, giáo huấn một đám Công Quốc không chịu nghe lời, lòng tin của quốc vương bệ hạ đã bắt đầu lớn dần. Ngay cả mặt mũi nói chuyện với loại đại đế quốc như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, cũng có lực hơn.

Đương nhiên, sức lực cũng không quan trọng nhất. Quan trọng chính là quốc vương bệ hạ hiểu vô cùng rõ ràng. Hai đế quốc tôn giáo như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đối với quyền lực của hắn sẽ tạo thành ảnh hưởng mang tính phá hoại như thế nào.

Nếu như một khi để hai đại đế quốc chiếm lĩnh những chỗ kia, không ngoài mười năm, dưới tác dụng tẩy não kinh khủng của tôn giáo bọn họ, những dân chúng trong khu vực bị chiếm lĩnh này sẽ không bao giờ nhớ tới quốc vương bệ hạ hắn nữa, mà sẽ hoàn toàn trung thành với hai đại đế quốc.

Tất cả những điều này sẽ uy hiếp đối với với vương quyền của hắn. Đây là điều mà trên thực tế quốc vương bệ hạ hiểu rất rõ ràng.

Trên thực tế, những bệ hạ Đại Công của các Công quốc đều hiểu rõ ràng về sự uy hiếp của hai đại đế quốc. Các quý tộc phía dưới tuy rằng có vài người không nhạy cảm, nhưng bọn họ cũng đều biết. Bất kể nói thế nào, một khi để kẻ địch thực hiện được ý đồ của mình, bọn họ chính là những nô lệ của một vong quốc, cũng không có khả năng có cuộc sống như bây giờ, cũng không có khả năng có được địa vị và thân phận như bây giờ. Cho nên, bọn họ chống cự vô cùng triệt để.

Vương quyền và thần quyền dường như dưới tình hình lơ đãng, bắt đầu giao phong. Chỉ cần một phương chuẩn bị phát động, một phương khác vội vàng ứng đối.

Trong thời gian ngắn ngủi chưa tới hai tháng, đã có ba Công Quốc bị đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám chia cắt.

Công quốc Transco cũng không hề ở trong chiến khu. Hơn nữa cho dù hai đại đế quốc lấy Hoàng Kim Thành làm mục tiêu, bọn họ cũng nhất định phải thông qua chí ít sáu Công quốc, còn phải đối mặt với sa mạc vương triều Lưu Kim hiện tại chính là rừng rậm Tinh Linh.

Catherine cũng không cảm thấy gì uy hiếp. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám cường đại hơn nữa, cũng không cường đại đến mức có thể chống lại Tinh Linh Tộc.

Huống hồ, cho dù Tinh Linh Tộc buông tha hai đại đế quốc, bản thân Mạnh Hàn cũng chưa chắc sẽ sợ hai đại đế quốc.

Đây là lòng tin của Catherine đối với Mạnh Hàn, cũng lòng tin đối với mình. Cho nên Catherine cũng không hề hoang mang lo sợ, mà rất trấn tĩnh truyền tin cho Mạnh Hàn, hỏi chủ ý của hắn.

Mạnh Hàn đương nhiên không cảm thấy Fanny và Angelina sẽ ngốc đến mức vừa có một chút kim tệ, liền dự định cắt đứt tất cả tài lộ, trực tiếp đến tấn công Hoàng Kim Thành. Nhưng cách làm của hai đại đế quốc cách cũng khiến hắn có chút tò mò không hiểu, vì sao trong chớp mắt bọn họ lại phát động chiến tranh.

Hơn nữa điều khiến người ta vô cùng kinh ngạc chính là chiến tranh cũng không phải là tiến hành giữa hai đại đế quốc, mà là mấy Công quốc tiếp giáp với hai đại đế quốc.

Nhưng nhìn phương hướng hai đại đế quốc công kích, Mạnh Hàn có cảm giác, dường như hai đại đế quốc muốn lãnh thổ của đế quốc tiếp giáp với Hoàng Kim Thành. Mạnh Hàn càng suy đoán, càng cảm thấy loại suy đoán này chính xác. Hơn nữa đây rất có thể chính là mục đích thực sự của hai đại đế quốc.

Vấn đề là hai đại đế quốc hao tài tốn của như vậy chỉ để phát động một cuộc chiến tranh chính là vì điều này tjppo sap?

Bọn họ làm vậy có phải chơi hơi quá trớn rồi hay không?

Chẳng lẽ bởi vì trong lúc ngẫu nhiên Mạnh Hàn nhắc đến Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư hay sao nên bọn họ làm như vậy sao?

Không nhìn thấy Fanny và Angelina, Mạnh Hàn cũng không dám khẳng định. Hiện tại tuy rằng hai đại đế quốc hùng hổ doạ người, nhưng những sản nghiệp mới của Hoàng Kim Thành lại không hề bị ảnh hưởng, vẫn đang làm từng bước tiến hành.

Nhìn thấy thái độ của thành chủ Hoàng Kim Thành như vậy, những cư dân này vốn còn có chút hoang mang lo sợ, tất cả đều thấy bớt lo lắng hơn, thanh thản ổn định bắt đầu sinh hoạt như bình thường.

Ngay cả thành chủ đại nhân cũng không sợ, những người dân như bọn họ thì có gì phải sợ.

Đương nhiên, không thể thiếu được một phần chính là lấy lòng Mạnh Hàn, đồng thời biểu lộ rõ ràng tấm lòng của bọn họ đối với Mạnh Hàn. Thông qua phương thức này, những đại quý tộc này muốn nói cho Mạnh Hàn biết, bọn họ và Mạnh Hàn là cùng tiến cùng lui. So với mấy lần trước, lúc hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư tập kích, hiện tại những quý tộc này đã có biểu hiện khiến Mạnh Hàn vô cùng thoả mãn. Ở trong tiềm thức, những người này đã tự xem mình là người của Hoàng Kim Thành.

Cũng đưa ra biểu hiện tương tự còn có những đại thương nhân thế gia. Rất nhiều người đi tới chỗ của Grace, hỏi dò xem Hoàng Kim Thành có cần hỗ trợ về phương diện hậu cần quân sự hay không. Thậm chí có người bằng lòng biếu tặng miễn phí hoặc bán lại với giá rẻ một ít vật tư quân dụng. Dùng cách nói của bọn họ chính là dù không giúp được bao nhiêu trên phương diện nhân lực, nhưng nếu có thể giúp được trên phương diện vật lực, bọn họ quyết không chối từ.

Về phần nghiệp đoàn ngầm và nghiệp đoàn ma pháp sư, vốn nằm dưới sự khống chế của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn bảo bọn họ làm cái gì, bọn họ sẽ làm cái đó. Rất nhiều linh đánh thuê tự do lưu luyến ở lại Hoàng Kim Thành, đã sớm xem mình là một thành viên của Hoàng Kim Thành, đều yêu cầu gia nhập thành vệ quân của Hoàng Kim Thành, chống lại hai đại đế quốc có khả năng là kẻ địch.

Hiện tại, trên dưới Hoàng Kim Thành thật sự là vạn người một lòng. Mọi người đều đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng. Khi nguy hiểm xuất hiện, cũng không phải là đại nạn đến từng người bay, mà đã kết thành một sợi dây thừng, cùng nhau chống lại kẻ địch.

Những điều này, hoàn toàn thông qua nỗ lực của Mạnh Hàn trong những năm qua, không chỉ là chiến tích trên phương diện kinh tế chính trị, hơn nữa còn có thời điểm đối mặt với kẻ địch cường đại không ngừng giành được thắng lợi.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, chí ít Grace Elyse và Amanda đều cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Trên thế giới này, trừ quốc gia tôn giáo như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, dựa vào tôn giáo tín ngưỡng cuồng nhiệt tập trung con dân của chính mình ra, vẫn không có Đại Công của quốc vương nào có thể làm được điều mà hiện tại Mạnh Hàn đã làm được. Đây là điều Mạnh Hàn kiêu ngạo. Tương tự cũng là người đàn ông mà các nàng thấy kiêu ngạo. Đây chính sự kiêu ngạo của các nàng.

Hai đại đế quốc phát động chiến tranh, nhất thời khiến tất cả vương quốc chú ý. Công quốc đứng mũi chịu sào tất nhiên là chống cự rời rạc. Công Quốc khác cũng không dám xem thường.

Quốc vương bệ hạ thậm chí đã phát ra lệnh triệu tập khẩn cấp, yêu cầu các Công quốc ở gần lập tức phái đại quân đi tới cứu viện, cùng nhau chống lại sự xâm lấn của quân đội của hai đại đế quốc. Đồng thời, quốc vương bệ hạ lấy danh nghĩa vương quốc phát ra thông điệp, yêu cầu hai đại đế quốc đưa ra lời giải thích đối với hành động xâm lấn không hề có đạo lý này.

Từ sau khi Mạnh Hàn tài trợ cho quốc vương bệ hạ 4 trăm vạn kim tệ, quốc vương bệ hạ triệu tập quân đội của mình, giáo huấn một đám Công Quốc không chịu nghe lời, lòng tin của quốc vương bệ hạ đã bắt đầu lớn dần. Ngay cả mặt mũi nói chuyện với loại đại đế quốc như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, cũng có lực hơn.

Đương nhiên, sức lực cũng không quan trọng nhất. Quan trọng chính là quốc vương bệ hạ hiểu vô cùng rõ ràng. Hai đế quốc tôn giáo như đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đối với quyền lực của hắn sẽ tạo thành ảnh hưởng mang tính phá hoại như thế nào.

Nếu như một khi để hai đại đế quốc chiếm lĩnh những chỗ kia, không ngoài mười năm, dưới tác dụng tẩy não kinh khủng của tôn giáo bọn họ, những dân chúng trong khu vực bị chiếm lĩnh này sẽ không bao giờ nhớ tới quốc vương bệ hạ hắn nữa, mà sẽ hoàn toàn trung thành với hai đại đế quốc.

Tất cả những điều này sẽ uy hiếp đối với với vương quyền của hắn. Đây là điều mà trên thực tế quốc vương bệ hạ hiểu rất rõ ràng.

Trên thực tế, những bệ hạ Đại Công của các Công quốc đều hiểu rõ ràng về sự uy hiếp của hai đại đế quốc. Các quý tộc phía dưới tuy rằng có vài người không nhạy cảm, nhưng bọn họ cũng đều biết. Bất kể nói thế nào, một khi để kẻ địch thực hiện được ý đồ của mình, bọn họ chính là những nô lệ của một vong quốc, cũng không có khả năng có cuộc sống như bây giờ, cũng không có khả năng có được địa vị và thân phận như bây giờ. Cho nên, bọn họ chống cự vô cùng triệt để.

Vương quyền và thần quyền dường như dưới tình hình lơ đãng, bắt đầu giao phong. Chỉ cần một phương chuẩn bị phát động, một phương khác vội vàng ứng đối.

Trong thời gian ngắn ngủi chưa tới hai tháng, đã có ba Công Quốc bị đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám chia cắt.

Công quốc Transco cũng không hề ở trong chiến khu. Hơn nữa cho dù hai đại đế quốc lấy Hoàng Kim Thành làm mục tiêu, bọn họ cũng nhất định phải thông qua chí ít sáu Công quốc, còn phải đối mặt với sa mạc vương triều Lưu Kim hiện tại chính là rừng rậm Tinh Linh.

Catherine cũng không cảm thấy gì uy hiếp. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám cường đại hơn nữa, cũng không cường đại đến mức có thể chống lại Tinh Linh Tộc.

Huống hồ, cho dù Tinh Linh Tộc buông tha hai đại đế quốc, bản thân Mạnh Hàn cũng chưa chắc sẽ sợ hai đại đế quốc.

Đây là lòng tin của Catherine đối với Mạnh Hàn, cũng lòng tin đối với mình. Cho nên Catherine cũng không hề hoang mang lo sợ, mà rất trấn tĩnh truyền tin cho Mạnh Hàn, hỏi chủ ý của hắn.

Mạnh Hàn đương nhiên không cảm thấy Fanny và Angelina sẽ ngốc đến mức vừa có một chút kim tệ, liền dự định cắt đứt tất cả tài lộ, trực tiếp đến tấn công Hoàng Kim Thành. Nhưng cách làm của hai đại đế quốc cách cũng khiến hắn có chút tò mò không hiểu, vì sao trong chớp mắt bọn họ lại phát động chiến tranh.

Hơn nữa điều khiến người ta vô cùng kinh ngạc chính là chiến tranh cũng không phải là tiến hành giữa hai đại đế quốc, mà là mấy Công quốc tiếp giáp với hai đại đế quốc.

Nhưng nhìn phương hướng hai đại đế quốc công kích, Mạnh Hàn có cảm giác, dường như hai đại đế quốc muốn lãnh thổ của đế quốc tiếp giáp với Hoàng Kim Thành. Mạnh Hàn càng suy đoán, càng cảm thấy loại suy đoán này chính xác. Hơn nữa đây rất có thể chính là mục đích thực sự của hai đại đế quốc.

Vấn đề là hai đại đế quốc hao tài tốn của như vậy chỉ để phát động một cuộc chiến tranh chính là vì điều này tjppo sap?

Bọn họ làm vậy có phải chơi hơi quá trớn rồi hay không?

Chẳng lẽ bởi vì trong lúc ngẫu nhiên Mạnh Hàn nhắc đến Quang Minh Chi Thư và Hắc Ám Chi Thư hay sao nên bọn họ làm như vậy sao?

Không nhìn thấy Fanny và Angelina, Mạnh Hàn cũng không dám khẳng định. Hiện tại tuy rằng hai đại đế quốc hùng hổ doạ người, nhưng những sản nghiệp mới của Hoàng Kim Thành lại không hề bị ảnh hưởng, vẫn đang làm từng bước tiến hành.

Nhìn thấy thái độ của thành chủ Hoàng Kim Thành như vậy, những cư dân này vốn còn có chút hoang mang lo sợ, tất cả đều thấy bớt lo lắng hơn, thanh thản ổn định bắt đầu sinh hoạt như bình thường.

Ngay cả thành chủ đại nhân cũng không sợ, những người dân như bọn họ thì có gì phải sợ.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky