Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 364: Ma Pháp Trượng Loại Nhỏ (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Lần này, dưới sự nhắc nhở của Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh rốt cuộc đã tìm được một phương thức tiến hành kiểm tra mới. Đương nhiên, bởi vì Khải Văn tiên sinh đã đánh mất ma lực, cho nên phần ma pháp nhất định phải do Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ của hắn tiến hành.

– Demi và Diana đều có thể thuấn phát ma pháp cấp một?

Khi Khải Văn tiên sinh thật sự nhìn thấy Mạnh Hàn muốn hai tiểu thị nữ thể hiện ra thiên phú ma pháp, cằm hắn gần như rơi xuống mặt đất. Nghe nói chuyện như vậy chỉ có người đạt cảnh giới Pháp Thánh Pháp Thần mới làm được. Không ngờ hiện tại hai người thị nữ này lại có thể làm được như vậy:

– Trời ạ!

Khải Văn tiên sinh hết sức kinh ngạc, gần như thiếu chút nữa hắn đã cho rằng, sát bên cạnh Mạnh Hàn có hai Pháp Thánh.

Là người đã từng làm ma đạo sư, Khải Văn tiên sinh hiểu rõ hơn ai hết, hai tiểu cô nương có thể thuấn phát không tiếng động ra ma pháp cấp một quan trọng tới mức nào. Nhưng hiện tại hắn đã không còn là một thành viên của học viện ma pháp nữa, mà là thuộc hạ của Mạnh Hàn. Tất nhiên càng nhiều người như vậy ở bên cạnh đại nhân lại càng tốt.

Đây là một ma pháp trượng hệ thổ, chỉ có điều ma pháp trượng hắn đã chọn cho Mạnh Hàn vẫn kém hơn nhiều. Không thể không nói, gia hoả Cosmo này thực sự thu thập ma pháp trượng tương đối đầy đủ. Chỉ riêng ma pháp trượng các hệ gộp lại, hắn đã có không dưới mười cái. Hiện tại tất cả đều để Mạnh Hàn chiếm tiện nghi.

Trước đây Mạnh Hàn sử dụng ma pháp trượng phóng thích ma pháp, sau đó nhớ kỹ cảm giác sử dụng. Điểm này rất quan trọng. Bởi vì tiếp đó, Khải Văn tiên sinh sẽ cẩn thận bẻ gẫy ma pháp trượng này thành đoạn ngắn như Mạnh Hàn đã miêu tả, sau đó sẽ thử kiểm tra. Tuy rằng hai tiểu thị nữ tạm thời không có gì cần ra tay, nhưng chờ sau khi Mạnh Hàn kiểm tra xong sẽ đến phiên các nàng.

Nếu như là trước đây, Mạnh Hàn căn bản không nắm chắc có thể phán đoán chính xác mức độ phóng ma pháp thông thuận đến mức độ nào. May mắn chính là, sau một chuyến đi vào sa mạc, Mạnh Hàn có được một tinh thần lực thuần khiết khiến ma pháp sư bình thường vô cùng ước mơ. Hắn có thể hết sức thoải mái làm được điểm này.

Mạnh Hàn kiểm tra nhanh chóng. Kết quả nhận được khiến tất cả mọi người kể cả Mạnh Hàn đều vui mừng. Ngoại trừ ma phát tích trữ bên trong ma pháp trượng từ trước là không có cách nào kiểm tra ra, việc sử dụng ma pháp trượng ở dạng gậy, và ma pháp trượng với hình dáng như gậy chỉ huy đạt hiệu quả không khác nhau quá lớn. Dựa theo sự phán đoán chắc chắn của Mạnh Hàn, cách biệt chỉ trong phạm vi 5%, trái ngược với sự chênh lệch về kích cỡ của hai loại. Đây căn bản không phải là vấn đề gì quá lớn.

– Đại nhân, đây chắc chắn là bước đi tiên phong của ma pháp giới trước nay chưa từng có!

Thời điểm Mạnh Hàn đưa ra khái niệm này, trong lòng Khải Văn tiên sinh đã có phần hưng phấn. Lúc này hắn càng thêm kích động. Bàn tay cầm vật thí nghiệm còn có chút run rẩy:

– Nếu như làm thí nghiệm này nhiều làm không sai, đại nhân, ma pháp trượng kiểu mới này sẽ khiến tất cả ma pháp sư phải thất kinh!

– Khiến tất cả ma pháp sư đều thất kinh sao?

Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười:

– Không không không! Ta không muốn nói cho bọn họ biết! Để bọn họ kinh ngạc một chút, chuyện này đối với ta, đối với chúng ta mà nói, đều không có bất kỳ lợi ích gì. Chuyện không có lợi, không đáng giá để làm.

Khải Văn trải qua ma pháp đỉnh phong đến tình trạng như bây giờ, mấy chục năm đánh mất ma lực, khiến cuộc sống của hắn đã trải qua tang thương, so với mấy cặp sinh đôi đơn thuần kia lại càng thêm thông minh. Nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, Khải Văn chỉ cúi đầu hơi suy nghĩ một chút, lập tức hiểu được.

Nếu như bây giờ Khải Văn còn là ma đạo sư đỉnh phong, như vậy, dựa vào phát hiện này, tuyệt đối sẽ nhận được vinh dự lớn trong ma pháp giới. Tới lúc đó chờ nghiệp đoàn ma pháp sư phát ra lợi ích thật sự không thể nào tưởng tượng được. Nhưng bây giờ, bất kể là Khải Văn mất đi ma lực, hay Mạnh Hàn chỉ là một ma pháp học đồ, cho dù công bố tin tức kia, cuối cùng chẳng qua chỉ làm cái giá mắc áo cho người khác.

Khải Văn gật đầu không nói thêm gì. Hắn không cảm thấy Mạnh Hàn làm như vậy có gì không thoả đáng. Người không vì mình trời tru đất diệt. Mặc dù ở thế giới này, câu nói đó cũng vẫn thích hợp.

– Đáng tiếc, chúng ta không có cách nào kiểm tra sự được sự tích trữ ma pháp bên trong. nếu không, kiểm tra sẽ càng hoàn mỹ hơn.

Sau khi hưng phấn Khải Văn tiên sinh vẫn có chút tiếc nuối nho nhỏ. Nhưng đáng tiếc chính là, dựa vào trình độ của mấy người ở đây, không một ai có cách nào làm được điều này. Khải Văn tiên sinh cũng chỉ có thể suy đoán một chút kết quả về phương diện này:

– Nếu như ta không đoán sai, trên phương diện tích trữ ma pháp sẽ có sự chênh lệch rất lớn. Thể tích ma pháp trượng nhỏ như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể tích trữ được một ma pháp.

– Một như vậy là đủ rồi.

Mạnh Hàn không hề ủ rũ như Khải Văn tiên sinh. Đối với hắn mà nói, hiệu quả đã đạt được. Hơn nữa đối với sự tiếc nuối này của Khải Văn tiên sinh, hắn đã có biện pháp giải quyết:

– Ma pháp trượng tốt nhất có thể giữ được mấy ma pháp? Ta đoán chắc chắn sẽ không vượt quá năm.

– Vâng, đại nhân!

Về điểm này Khải Văn tiên sinh rất có quyền lên tiếng:

– Trong những thư tịch của học viện ma pháp có ghi chép, pháp trượng cơn lốc gần như được xem là thần khí, chính là ma pháp được cất giữ được nhiều ma pháp nhất. Nó có thể tích trữ bốn ma pháp cấp bảy.

Trong thời gian trông coi thư viện, Khải Văn tiên sinh đã thu nhận được rất nhiều tri thức về phương diện này, thuận miệng đã có thể nói ra.

– Bốn ma pháp cấp bảy!

Mạnh Hàn gật đầu. Tiếp đó hắn quay đầu nhìn về phía Khải Văn tiên sinh nói:

– Ma pháp trượng nhỏ có thể tích trữ một ma pháp cấp bảy hay không?

– Trên lí luận là có thể làm được. Tích trữ một ma pháp, cũng không cần cân nhắc tới ảnh hưởng như khi tích trữ đồng thời nhiều ma pháp. Hẳn là sẽ không chiếm thể tích quá lớn.

Khải Văn tiên sinh đưa ra đáp án khẳng định. Cho dù chỉ là trên lí luận, nhưng Khải Văn tiên sinh rất có lòng tin đối với câu trả lời của mình.

– Như vậy, Khải Văn tiên sinh tôn kính.

Mạnh Hàn quay sang đối mặt với Khải Văn tiên sinh, trên mặt mỉm cười nói:

– Ma pháp trượng của chúng ta nhỏ như vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể mang theo trên người năm cái, hoặc là mười cái. Chỉ cần tiên sinh muốn, tiên sinh có thể tích trữ được càng nhiều ma pháp, thậm chí là bất kỳ cấp mấy.

Ma pháp trượng tích trữ ma pháp và quyển sách ma pháp lại không giống nhau. Sau khi trên ma pháp trượng có khắc họa ma pháp trận tương ứng xong, có thể sử dụng tuần hoàn. Chỉ cần trước khi sử dụng bổ sung đầy đủ ma lực là có thể. Quyển sách ma pháp lại chỉ có thể sử dụng một lần. Chính như Mạnh Hàn từng nói, nếu như ma pháp trượng này lưu giữ ma pháp thành công, chỉ dựa vào số lượng, cũng có thể vượt qua cái gọi là ma pháp trượng siêu cấp kia.

Lần này, dưới sự nhắc nhở của Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh rốt cuộc đã tìm được một phương thức tiến hành kiểm tra mới. Đương nhiên, bởi vì Khải Văn tiên sinh đã đánh mất ma lực, cho nên phần ma pháp nhất định phải do Mạnh Hàn và hai tiểu thị nữ của hắn tiến hành.

– Demi và Diana đều có thể thuấn phát ma pháp cấp một?

Khi Khải Văn tiên sinh thật sự nhìn thấy Mạnh Hàn muốn hai tiểu thị nữ thể hiện ra thiên phú ma pháp, cằm hắn gần như rơi xuống mặt đất. Nghe nói chuyện như vậy chỉ có người đạt cảnh giới Pháp Thánh Pháp Thần mới làm được. Không ngờ hiện tại hai người thị nữ này lại có thể làm được như vậy:

– Trời ạ!

Khải Văn tiên sinh hết sức kinh ngạc, gần như thiếu chút nữa hắn đã cho rằng, sát bên cạnh Mạnh Hàn có hai Pháp Thánh.

Là người đã từng làm ma đạo sư, Khải Văn tiên sinh hiểu rõ hơn ai hết, hai tiểu cô nương có thể thuấn phát không tiếng động ra ma pháp cấp một quan trọng tới mức nào. Nhưng hiện tại hắn đã không còn là một thành viên của học viện ma pháp nữa, mà là thuộc hạ của Mạnh Hàn. Tất nhiên càng nhiều người như vậy ở bên cạnh đại nhân lại càng tốt.

Đây là một ma pháp trượng hệ thổ, chỉ có điều ma pháp trượng hắn đã chọn cho Mạnh Hàn vẫn kém hơn nhiều. Không thể không nói, gia hoả Cosmo này thực sự thu thập ma pháp trượng tương đối đầy đủ. Chỉ riêng ma pháp trượng các hệ gộp lại, hắn đã có không dưới mười cái. Hiện tại tất cả đều để Mạnh Hàn chiếm tiện nghi.

Trước đây Mạnh Hàn sử dụng ma pháp trượng phóng thích ma pháp, sau đó nhớ kỹ cảm giác sử dụng. Điểm này rất quan trọng. Bởi vì tiếp đó, Khải Văn tiên sinh sẽ cẩn thận bẻ gẫy ma pháp trượng này thành đoạn ngắn như Mạnh Hàn đã miêu tả, sau đó sẽ thử kiểm tra. Tuy rằng hai tiểu thị nữ tạm thời không có gì cần ra tay, nhưng chờ sau khi Mạnh Hàn kiểm tra xong sẽ đến phiên các nàng.

Nếu như là trước đây, Mạnh Hàn căn bản không nắm chắc có thể phán đoán chính xác mức độ phóng ma pháp thông thuận đến mức độ nào. May mắn chính là, sau một chuyến đi vào sa mạc, Mạnh Hàn có được một tinh thần lực thuần khiết khiến ma pháp sư bình thường vô cùng ước mơ. Hắn có thể hết sức thoải mái làm được điểm này.

Mạnh Hàn kiểm tra nhanh chóng. Kết quả nhận được khiến tất cả mọi người kể cả Mạnh Hàn đều vui mừng. Ngoại trừ ma phát tích trữ bên trong ma pháp trượng từ trước là không có cách nào kiểm tra ra, việc sử dụng ma pháp trượng ở dạng gậy, và ma pháp trượng với hình dáng như gậy chỉ huy đạt hiệu quả không khác nhau quá lớn. Dựa theo sự phán đoán chắc chắn của Mạnh Hàn, cách biệt chỉ trong phạm vi 5%, trái ngược với sự chênh lệch về kích cỡ của hai loại. Đây căn bản không phải là vấn đề gì quá lớn.

– Đại nhân, đây chắc chắn là bước đi tiên phong của ma pháp giới trước nay chưa từng có!

Thời điểm Mạnh Hàn đưa ra khái niệm này, trong lòng Khải Văn tiên sinh đã có phần hưng phấn. Lúc này hắn càng thêm kích động. Bàn tay cầm vật thí nghiệm còn có chút run rẩy:

– Nếu như làm thí nghiệm này nhiều làm không sai, đại nhân, ma pháp trượng kiểu mới này sẽ khiến tất cả ma pháp sư phải thất kinh!

– Khiến tất cả ma pháp sư đều thất kinh sao?

Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười:

– Không không không! Ta không muốn nói cho bọn họ biết! Để bọn họ kinh ngạc một chút, chuyện này đối với ta, đối với chúng ta mà nói, đều không có bất kỳ lợi ích gì. Chuyện không có lợi, không đáng giá để làm.

Khải Văn trải qua ma pháp đỉnh phong đến tình trạng như bây giờ, mấy chục năm đánh mất ma lực, khiến cuộc sống của hắn đã trải qua tang thương, so với mấy cặp sinh đôi đơn thuần kia lại càng thêm thông minh. Nghe thấy Mạnh Hàn nói vậy, Khải Văn chỉ cúi đầu hơi suy nghĩ một chút, lập tức hiểu được.

Nếu như bây giờ Khải Văn còn là ma đạo sư đỉnh phong, như vậy, dựa vào phát hiện này, tuyệt đối sẽ nhận được vinh dự lớn trong ma pháp giới. Tới lúc đó chờ nghiệp đoàn ma pháp sư phát ra lợi ích thật sự không thể nào tưởng tượng được. Nhưng bây giờ, bất kể là Khải Văn mất đi ma lực, hay Mạnh Hàn chỉ là một ma pháp học đồ, cho dù công bố tin tức kia, cuối cùng chẳng qua chỉ làm cái giá mắc áo cho người khác.

Khải Văn gật đầu không nói thêm gì. Hắn không cảm thấy Mạnh Hàn làm như vậy có gì không thoả đáng. Người không vì mình trời tru đất diệt. Mặc dù ở thế giới này, câu nói đó cũng vẫn thích hợp.

– Đáng tiếc, chúng ta không có cách nào kiểm tra sự được sự tích trữ ma pháp bên trong. nếu không, kiểm tra sẽ càng hoàn mỹ hơn.

Sau khi hưng phấn Khải Văn tiên sinh vẫn có chút tiếc nuối nho nhỏ. Nhưng đáng tiếc chính là, dựa vào trình độ của mấy người ở đây, không một ai có cách nào làm được điều này. Khải Văn tiên sinh cũng chỉ có thể suy đoán một chút kết quả về phương diện này:

– Nếu như ta không đoán sai, trên phương diện tích trữ ma pháp sẽ có sự chênh lệch rất lớn. Thể tích ma pháp trượng nhỏ như vậy, nhiều nhất cũng chỉ có thể tích trữ được một ma pháp.

– Một như vậy là đủ rồi.

Mạnh Hàn không hề ủ rũ như Khải Văn tiên sinh. Đối với hắn mà nói, hiệu quả đã đạt được. Hơn nữa đối với sự tiếc nuối này của Khải Văn tiên sinh, hắn đã có biện pháp giải quyết:

– Ma pháp trượng tốt nhất có thể giữ được mấy ma pháp? Ta đoán chắc chắn sẽ không vượt quá năm.

– Vâng, đại nhân!

Về điểm này Khải Văn tiên sinh rất có quyền lên tiếng:

– Trong những thư tịch của học viện ma pháp có ghi chép, pháp trượng cơn lốc gần như được xem là thần khí, chính là ma pháp được cất giữ được nhiều ma pháp nhất. Nó có thể tích trữ bốn ma pháp cấp bảy.

Trong thời gian trông coi thư viện, Khải Văn tiên sinh đã thu nhận được rất nhiều tri thức về phương diện này, thuận miệng đã có thể nói ra.

– Bốn ma pháp cấp bảy!

Mạnh Hàn gật đầu. Tiếp đó hắn quay đầu nhìn về phía Khải Văn tiên sinh nói:

– Ma pháp trượng nhỏ có thể tích trữ một ma pháp cấp bảy hay không?

– Trên lí luận là có thể làm được. Tích trữ một ma pháp, cũng không cần cân nhắc tới ảnh hưởng như khi tích trữ đồng thời nhiều ma pháp. Hẳn là sẽ không chiếm thể tích quá lớn.

Khải Văn tiên sinh đưa ra đáp án khẳng định. Cho dù chỉ là trên lí luận, nhưng Khải Văn tiên sinh rất có lòng tin đối với câu trả lời của mình.

– Như vậy, Khải Văn tiên sinh tôn kính.

Mạnh Hàn quay sang đối mặt với Khải Văn tiên sinh, trên mặt mỉm cười nói:

– Ma pháp trượng của chúng ta nhỏ như vậy, bất kỳ lúc nào cũng có thể mang theo trên người năm cái, hoặc là mười cái. Chỉ cần tiên sinh muốn, tiên sinh có thể tích trữ được càng nhiều ma pháp, thậm chí là bất kỳ cấp mấy.

Ma pháp trượng tích trữ ma pháp và quyển sách ma pháp lại không giống nhau. Sau khi trên ma pháp trượng có khắc họa ma pháp trận tương ứng xong, có thể sử dụng tuần hoàn. Chỉ cần trước khi sử dụng bổ sung đầy đủ ma lực là có thể. Quyển sách ma pháp lại chỉ có thể sử dụng một lần. Chính như Mạnh Hàn từng nói, nếu như ma pháp trượng này lưu giữ ma pháp thành công, chỉ dựa vào số lượng, cũng có thể vượt qua cái gọi là ma pháp trượng siêu cấp kia.

Chọn tập
Bình luận