Mạnh Hàn lắc đầu một cái. Loại nội dung không có thực chất này, không xứng để Mạnh Hàn phải lừa gạt. Nếu giáo hoàng bệ hạ ngay cả loại chiêu số này cũng lấy ra, có thể thấy được trên tay hắn cũng không có quá nhiều lợi thế. Mạnh Hàn suy nghĩ một chút, đột nhiên mở miệng nói:
– Hoặc là, giúp ta giết chết mười người, ta có thể nói thẳng chuyện đã xảy ra ở đế quốc Hắc Ám.
– Mười người nào?
Ánh mắt giáo hoàng bệ hạ liền sáng lên. Hắn lập tức ý thức được đây là một cơ hội rất tốt. So với tin tức tình báo của cao tầng đế quốc Hắc Ám mà hắn đang đối đầu, đây tuyệt đối là quan trọng. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không cảm thấy hứng thú đối với người của đế quốc Quang Minh. Hắn muốn giết cũng sẽ không ngốc tới mức yêu cầu người của đế quốc Quang Minh làm vậy. Chỉ cần không phải là chuyện gây nguy hại đế quốc, hơn nữa chỉ cần xuất lực, cớ sao mà không làm?
– Năm Đại Công Công quốc, năm Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư.
Mạnh Hàn ngược lại cũng không khách khí. Nếu đã đưa ra yêu cầu này, Mạnh Hàn cũng không dự định để đế quốc Quang Minh tùy ý có thể qua được cửa ải. Mạnh Hàn đưa ra mười người, trực tiếp khiến giáo hoàng bệ hạ và Fanny thánh nữ vừa nghe liền hít vào một hơi khí lạnh. Nói là mười người, nhưng độ khó để giết được mười người này quả thực có thể so sanh với thắng được một trận chiến tranh.
Một bên là mười người không có quan hệ gì với đế quốc, nhưng lại hết sức quan trọng đối với Mạnh Hàn. Một mặt khác, lại là tin tức tình báo quan trọng về đế quốc Hắc Ám. Giáo hoàng bệ hạ trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu, mới mở miệng nói:
– Hai, không thể nhiều hơn nữa.
– Chín!
Mạnh Hàn căn bản là chào giá trên trời, đương nhiên cho phép người ta trả giá, ngay lập tức nói ra một con số mới. Trong lúc Fanny Thánh nữ điện hạ trợn mắt há hốc mồm, hai người liền giống như hai tiểu thương ngoài phố phường vậy, cò kè mặc cả từng con số một.
Fanny điện hạ làm sao có thể thấy được cảnh giáo hoàng bệ hạ diễn xuất như vậy. Nàng trực tiếp đứng ngây người ngay tại chỗ. Nếu không phải biết giáo hoàng bệ hạ trước mắt là giáo hoàng bệ hạ thật sự, nàng nhất định sẽ cho rằng, đây là gia hỏa từ đâu chạy tới giả mạo. Đường đường giáo hoàng tôn sư, không ngờ lại đang cùng Mạnh Hàn cắn chết không tha từng con số một. Cho dù là trong mắt người bình thường, cũng cực kỳ thất lễ.
Nhưng giáo hoàng bệ hạ hết lần này tới lần khác bộ dạng không hề có một chút xấu hổ, ngược lại còn vô cùng nghiêm túc giao lưu, tranh thủ với Mạnh Hàn. Mạnh Hàn cung không hề cười nhạo giáo hoàng bệ hạ. Hắn cũng đang đỏ mặt tía tai tranh với giáo hoàng bệ hạ từng chút một, giống như đây chính là chuyện lớn bằng trời, nghiêm túc một cách ghê gớm.
Fanny điện hạ không tránh khỏi bắt đầu suy ngẫm. Làm giáo hoàng bệ hạ sẽ như vậy sao? Tương tự nàng cũng muốn suy ngẫm, tại sao Mạnh Hàn lại làm như vậy. Xuất phát từ mục đích, thủ đoạn của hai người, đợi được tới lúc Fanny nghĩ rõ ràng, dường như đã có chút lý giải được cho cách làm đó của hai người.
Cũng là vì phương diện lợi ích của mình, Mạnh Hàn đại biểu chính là công quốc Transco và chính hắn. Giáo hoàng bệ hạ đại biểu chính là đế quốc Quang Minh. Hai bên đều đang cố gắng hết sức tranh đoạt được càng nhiều lợi ích càng tốt cho phía bên mình. Vì thế, bọn họ thậm chí không tiếc hình tượng của mình bị tổn hại tới mức nào. Bọn họ hoàn toàn không để ý tới điều đó.
Thời điểm Fanny Thánh nữ điện hạ cân nhắc về điểm này, Mạnh Hàn và giáo hoàng bệ hạ cò kè mặc cả cuối cùng cũng đã đưa ra được kết quả. Sáu người, ba Công quốc Đại Công, ba Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư. Ngoại trừ Công Quốc Milan và hầu tước Antony vị trí Công quốc ra, còn lại ba Công quốc Đại Công còn lại trong số năm Công quốc phải tiêu diệt. Ba vị Phó hội trưởng, nhưng trừ Jerome và Khải Văn tiên sinh ra, tùy thuộc chọn hai Phó hội trưởng, đồng thời phải thêm vào Phó hội trưởng Brian.
Toàn bộ những người này đều là nhân vật lớn đã có mâu thuẫn trực tiếp với Mạnh Hàn. Bọn họ chết, áp lực đối với Mạnh Hàn sẽ trực tiếp giảm đi rất nhiều.
Ba Công quốc Đại Công mất mạng, chí ít trong thời gian ngắn ba Công quốc đều sẽ rơi vào hỗn loạn. Lại thêm vào Công quốc Napa đã bị Mạnh Hàn xúi giục nội loạn, Đại Công của Công Quốc Milan mới đổi, tuyệt đối không ngăn được sự tấn công của công quốc Transco.
Ba Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư, Brian vẫn nhằm vào Mạnh Hàn, thậm chí còn xúi giục lão Vu Yêu phụ thân của hắn đột kích đánh Hoàng Kim Thành của Mạnh Hàn. Hơn nữa bất kỳ ai trong hai Phó hội trưởng đều không ủng hộ Mạnh Hàn. Nghiệp đoàn ma pháp sư đột nhiên mất đi ba vị Phó hội trưởng, tất nhiên bên trong sẽ có đại loạn. Khải Văn tiên sinh lên chức, sẽ càng thêm ổn thỏa. Pháp Thánh Jerome nhận được ủng hộ Mạnh Hàn quyển sách mặt phẳng chiếu cấp sáu, địa vị cũng sẽ càng tăng vọt.
Cho dù nghiệp đoàn ma pháp sư đã suy nghĩ kỹ biện pháp đối phó mình, nhưng sau khi ba vị Phó hội trưởng lâm nạn, bọn họ sẽ phải khẩn cấp dừng các hành động lại.
Điều duy nhất khiến Mạnh Hàn phải lo lắng chính là hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư thần bí kia. Cho đến tận bây giờ, Mạnh Hàn vẫn không biết thân phận của hắn, cũng không biết thực lực của hắn. Nhưng nói cho cùng, nếu những chuyện này đều do người của đế quốc Quang Minh, như vậy có quan hệ gì với Mạnh Hàn chứ?
– Những chuyện này không thể bị tiết lộ. Nếu như bị tiết lộ, như vậy lần sau có thể chính là người của đế quốc Hắc Ám nhận được tài liệu về đế quốc Quang Minh từ trong miệng ta.
Mạnh Hàn cũng không sợ mình mặt đối mặt nói như vậy sẽ bị giáo hoàng bệ hạ giết người diệt khẩu. Hai bên theo như nhu cầu mỗi bên. Huống hồ đế quốc Quang Minh còn đang chờ một khoản đầu tư lớn từ phía Mạnh Hàn.
– Thành giao!
Giáo hoàng bệ hạ dùng từ ngữ thường dùng của Mạnh Hàn, hoàn thành quá trình cò kè mặc cả gian nan lần này.
Nghe thấy giáo hoàng bệ hạ chính miệng nói ra hai chữ này, Mạnh Hàn cũng không che giấu chuyện đã xảy ra tại đế quốc Hắc Ám nữa. Lấy thân phận giáo hoàng còn không đến mức nói chuyện rồi lại không làm.
Nếu lão nhân gia hắn đã đáp ứng sẽ giúp Mạnh Hàn ra tay, như vậy sáu người kia chắc chắn sẽ chết. Đối với điểm này, Mạnh Hàn không chút nghi ngờ. Hắn chỉ có chút cảm khái. Dù sao cũng là hai đại đế quốc chiến đấu mấy ngàn năm, không biết đã che giấu bao nhiêu cao thủ. Người có thân phận như vậy, nói giết liền giết. Xem ra sau này mình ngủ cũng phải mở to một con mắt.
Chuyện đã xảy ra tại đế quốc Hắc Ám, khiến giáo hoàng bệ hạ và Thánh nữ điện hạ nghe xong không ngừng nhíu mày. Bọn họ đã biết biểu hiện của các lãnh chúa dọc theo đường Mạnh Hàn tới đế quốc. Nhưng bọn họ thực sự xác minh điểm này. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, tồn tại vấn đề tương đồng.
Nếu chỉ là như vậy, giáo hoàng bệ hạ cũng không phải hoảng sợ. Nhưng vấn đề là nghị trưởng đế quốc Hắc Ám đã hạ quyết tâm, thậm chí hạ thủ đoạn ác độc, máu tanh rửa sạch một đoàn không có cách nào khống chế và bại hoại không đủ thành kính, để chỉnh đốn lại tài nguyên của đế quốc.
Mạnh Hàn lắc đầu một cái. Loại nội dung không có thực chất này, không xứng để Mạnh Hàn phải lừa gạt. Nếu giáo hoàng bệ hạ ngay cả loại chiêu số này cũng lấy ra, có thể thấy được trên tay hắn cũng không có quá nhiều lợi thế. Mạnh Hàn suy nghĩ một chút, đột nhiên mở miệng nói:
– Hoặc là, giúp ta giết chết mười người, ta có thể nói thẳng chuyện đã xảy ra ở đế quốc Hắc Ám.
– Mười người nào?
Ánh mắt giáo hoàng bệ hạ liền sáng lên. Hắn lập tức ý thức được đây là một cơ hội rất tốt. So với tin tức tình báo của cao tầng đế quốc Hắc Ám mà hắn đang đối đầu, đây tuyệt đối là quan trọng. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không cảm thấy hứng thú đối với người của đế quốc Quang Minh. Hắn muốn giết cũng sẽ không ngốc tới mức yêu cầu người của đế quốc Quang Minh làm vậy. Chỉ cần không phải là chuyện gây nguy hại đế quốc, hơn nữa chỉ cần xuất lực, cớ sao mà không làm?
– Năm Đại Công Công quốc, năm Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư.
Mạnh Hàn ngược lại cũng không khách khí. Nếu đã đưa ra yêu cầu này, Mạnh Hàn cũng không dự định để đế quốc Quang Minh tùy ý có thể qua được cửa ải. Mạnh Hàn đưa ra mười người, trực tiếp khiến giáo hoàng bệ hạ và Fanny thánh nữ vừa nghe liền hít vào một hơi khí lạnh. Nói là mười người, nhưng độ khó để giết được mười người này quả thực có thể so sanh với thắng được một trận chiến tranh.
Một bên là mười người không có quan hệ gì với đế quốc, nhưng lại hết sức quan trọng đối với Mạnh Hàn. Một mặt khác, lại là tin tức tình báo quan trọng về đế quốc Hắc Ám. Giáo hoàng bệ hạ trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu, mới mở miệng nói:
– Hai, không thể nhiều hơn nữa.
– Chín!
Mạnh Hàn căn bản là chào giá trên trời, đương nhiên cho phép người ta trả giá, ngay lập tức nói ra một con số mới. Trong lúc Fanny Thánh nữ điện hạ trợn mắt há hốc mồm, hai người liền giống như hai tiểu thương ngoài phố phường vậy, cò kè mặc cả từng con số một.
Fanny điện hạ làm sao có thể thấy được cảnh giáo hoàng bệ hạ diễn xuất như vậy. Nàng trực tiếp đứng ngây người ngay tại chỗ. Nếu không phải biết giáo hoàng bệ hạ trước mắt là giáo hoàng bệ hạ thật sự, nàng nhất định sẽ cho rằng, đây là gia hỏa từ đâu chạy tới giả mạo. Đường đường giáo hoàng tôn sư, không ngờ lại đang cùng Mạnh Hàn cắn chết không tha từng con số một. Cho dù là trong mắt người bình thường, cũng cực kỳ thất lễ.
Nhưng giáo hoàng bệ hạ hết lần này tới lần khác bộ dạng không hề có một chút xấu hổ, ngược lại còn vô cùng nghiêm túc giao lưu, tranh thủ với Mạnh Hàn. Mạnh Hàn cung không hề cười nhạo giáo hoàng bệ hạ. Hắn cũng đang đỏ mặt tía tai tranh với giáo hoàng bệ hạ từng chút một, giống như đây chính là chuyện lớn bằng trời, nghiêm túc một cách ghê gớm.
Fanny điện hạ không tránh khỏi bắt đầu suy ngẫm. Làm giáo hoàng bệ hạ sẽ như vậy sao? Tương tự nàng cũng muốn suy ngẫm, tại sao Mạnh Hàn lại làm như vậy. Xuất phát từ mục đích, thủ đoạn của hai người, đợi được tới lúc Fanny nghĩ rõ ràng, dường như đã có chút lý giải được cho cách làm đó của hai người.
Cũng là vì phương diện lợi ích của mình, Mạnh Hàn đại biểu chính là công quốc Transco và chính hắn. Giáo hoàng bệ hạ đại biểu chính là đế quốc Quang Minh. Hai bên đều đang cố gắng hết sức tranh đoạt được càng nhiều lợi ích càng tốt cho phía bên mình. Vì thế, bọn họ thậm chí không tiếc hình tượng của mình bị tổn hại tới mức nào. Bọn họ hoàn toàn không để ý tới điều đó.
Thời điểm Fanny Thánh nữ điện hạ cân nhắc về điểm này, Mạnh Hàn và giáo hoàng bệ hạ cò kè mặc cả cuối cùng cũng đã đưa ra được kết quả. Sáu người, ba Công quốc Đại Công, ba Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư. Ngoại trừ Công Quốc Milan và hầu tước Antony vị trí Công quốc ra, còn lại ba Công quốc Đại Công còn lại trong số năm Công quốc phải tiêu diệt. Ba vị Phó hội trưởng, nhưng trừ Jerome và Khải Văn tiên sinh ra, tùy thuộc chọn hai Phó hội trưởng, đồng thời phải thêm vào Phó hội trưởng Brian.
Toàn bộ những người này đều là nhân vật lớn đã có mâu thuẫn trực tiếp với Mạnh Hàn. Bọn họ chết, áp lực đối với Mạnh Hàn sẽ trực tiếp giảm đi rất nhiều.
Ba Công quốc Đại Công mất mạng, chí ít trong thời gian ngắn ba Công quốc đều sẽ rơi vào hỗn loạn. Lại thêm vào Công quốc Napa đã bị Mạnh Hàn xúi giục nội loạn, Đại Công của Công Quốc Milan mới đổi, tuyệt đối không ngăn được sự tấn công của công quốc Transco.
Ba Phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư, Brian vẫn nhằm vào Mạnh Hàn, thậm chí còn xúi giục lão Vu Yêu phụ thân của hắn đột kích đánh Hoàng Kim Thành của Mạnh Hàn. Hơn nữa bất kỳ ai trong hai Phó hội trưởng đều không ủng hộ Mạnh Hàn. Nghiệp đoàn ma pháp sư đột nhiên mất đi ba vị Phó hội trưởng, tất nhiên bên trong sẽ có đại loạn. Khải Văn tiên sinh lên chức, sẽ càng thêm ổn thỏa. Pháp Thánh Jerome nhận được ủng hộ Mạnh Hàn quyển sách mặt phẳng chiếu cấp sáu, địa vị cũng sẽ càng tăng vọt.
Cho dù nghiệp đoàn ma pháp sư đã suy nghĩ kỹ biện pháp đối phó mình, nhưng sau khi ba vị Phó hội trưởng lâm nạn, bọn họ sẽ phải khẩn cấp dừng các hành động lại.
Điều duy nhất khiến Mạnh Hàn phải lo lắng chính là hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư thần bí kia. Cho đến tận bây giờ, Mạnh Hàn vẫn không biết thân phận của hắn, cũng không biết thực lực của hắn. Nhưng nói cho cùng, nếu những chuyện này đều do người của đế quốc Quang Minh, như vậy có quan hệ gì với Mạnh Hàn chứ?
– Những chuyện này không thể bị tiết lộ. Nếu như bị tiết lộ, như vậy lần sau có thể chính là người của đế quốc Hắc Ám nhận được tài liệu về đế quốc Quang Minh từ trong miệng ta.
Mạnh Hàn cũng không sợ mình mặt đối mặt nói như vậy sẽ bị giáo hoàng bệ hạ giết người diệt khẩu. Hai bên theo như nhu cầu mỗi bên. Huống hồ đế quốc Quang Minh còn đang chờ một khoản đầu tư lớn từ phía Mạnh Hàn.
– Thành giao!
Giáo hoàng bệ hạ dùng từ ngữ thường dùng của Mạnh Hàn, hoàn thành quá trình cò kè mặc cả gian nan lần này.
Nghe thấy giáo hoàng bệ hạ chính miệng nói ra hai chữ này, Mạnh Hàn cũng không che giấu chuyện đã xảy ra tại đế quốc Hắc Ám nữa. Lấy thân phận giáo hoàng còn không đến mức nói chuyện rồi lại không làm.
Nếu lão nhân gia hắn đã đáp ứng sẽ giúp Mạnh Hàn ra tay, như vậy sáu người kia chắc chắn sẽ chết. Đối với điểm này, Mạnh Hàn không chút nghi ngờ. Hắn chỉ có chút cảm khái. Dù sao cũng là hai đại đế quốc chiến đấu mấy ngàn năm, không biết đã che giấu bao nhiêu cao thủ. Người có thân phận như vậy, nói giết liền giết. Xem ra sau này mình ngủ cũng phải mở to một con mắt.
Chuyện đã xảy ra tại đế quốc Hắc Ám, khiến giáo hoàng bệ hạ và Thánh nữ điện hạ nghe xong không ngừng nhíu mày. Bọn họ đã biết biểu hiện của các lãnh chúa dọc theo đường Mạnh Hàn tới đế quốc. Nhưng bọn họ thực sự xác minh điểm này. Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, tồn tại vấn đề tương đồng.
Nếu chỉ là như vậy, giáo hoàng bệ hạ cũng không phải hoảng sợ. Nhưng vấn đề là nghị trưởng đế quốc Hắc Ám đã hạ quyết tâm, thậm chí hạ thủ đoạn ác độc, máu tanh rửa sạch một đoàn không có cách nào khống chế và bại hoại không đủ thành kính, để chỉnh đốn lại tài nguyên của đế quốc.