Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 39: Sắp Xếp Thích Đáng (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Phòng ở phải xây thành hai tầng. Sau đó trong phòng ngủ trong nhà trọ phải xây giường lò. Trong phòng ở, thêm vào giường lò đông bắc, mùa đông nhóm lửa, tất cả phòng ở đều sẽ ấm.

– Xây giường lò sao?

Không riêng gì Grace, ngay cả những ngườ khác khi nghe Mạnh Hàn nói vậy lộ vẻ không hiểu. Thế giới này làm gì có nơi nào có giường lò. Cho dù trong nhà quý tộc bình thường, tốt nhất cũng chỉ dùng lò sưởi trong tường. Chỉ có trong hoàng cung của quốc vương bệ hạ, hoặc là trong nhà của một vài đại quý tộc mới có thể có vật phẩm ma pháp để sưởi ấm.

– Rất đơn giản. Nguyên lý là thế này.

Mạnh Hàn dạy không biết mệt mỏi, nói rõ về nguyên lý giường lò của phương bắc. Hơn nữa hắn còn phát huy trí tưởng tượng, tạo nên hàng loạt dãy phòng liên tiếp nhau. Như vậy chỉ cần nhóm lửa ở hai đầu, ở giữa sẽ trở thành ấm áp, không chỉ bớt đi sức lực, bớt đi vật liệu, mà vẫn có mỹ quan chỉnh tề.

– Đại nhân!

Người thợ thủ công chính sau khi nghe Mạnh Hàn nói tới thứ này, thực sự không biết nên biểu đạt như thế nào đối với lãnh chúa đại nhân để thể hiện sự kính phục của mình. Hắn chỉ có thể im lặng giơ một ngón tay cái về phía Mạnh Hàn. Trong lúc nhất thời, trước mắt Mạnh Hàn hiện lên rất nhiều ngón tay cái.

Đắc ý nho nhỏ, Mạnh Hàn mỉm cười đón nhận lời khen tặng của mọi người:

– Những phòng ở bằng gỗ chỉ là dành cho mọi người ở tạm thời. Hiện tại, dựa theo hình thức này, trước tiên tạo phòng ở cho mọi người như vậy. Hiện tại mỗi ngày đều có thể bảo đảm ăn mặc ở và vật dùng. Mạnh Hàn cũng không nóng vội. Dù sao đi nữa mọi người còn cần chăm sóc thân thể cho tốt.

Nhưng dù nói thế nào, số lượng vật phẩm ma pháp đã đáp ứng các Tinh Linh vẫn phải làm ra.

Sau khi Mạnh Hàn và Grace thương lượng một hồi, trực tiếp kéo huynh đệ Casper ra ngoài, dẫn theo một đám người có chút tay nghề thợ mộc bắt đầu chế tạo vật phẩm.

Vật phẩm rất đơn giản. Chính là dùng sáu nhánh gỗ có độ dài bằng nhau, sau đó ghép thành một Lục Mang Tinh. Thêm vào đó là dùng một dây treo nhỏ có thể dùng làm vòng tay, có thể dùng với dây chuyền, cũng có thể dùng để treo trên những vị trí khác, tương đối chỉnh thể.

Đương nhiên, gỗ được sử dụng là một loại chất liệu gỗ có thể bảo tồn ma lực. Mạnh Hàn chỉ thử nghiệm ba loại gỗ khác nhau, liền tìm ra được vật liệu thích hợp.

Nơi này là thế giới ma pháp, phần lớn vật liệu đều có tính chất như vậy, chỉ là nó có thể chứa đựng được bao nhiêu ma lực mà thôi.

Tuy nhiên, đồ vật như vậy mà lừa gạt Tinh Linh có phần không thoả đáng. Mạnh Hàn nghĩ đến một chủ ý, ghép hai Lục Mang Tinh lại thành một. Ở giữa hai Lục Mang Tinh, hắn dùng một phương pháp vẽ vốn gọi là ma pháp trận, phát ra từng chút chấn động ma pháp, sau đó giấu ma pháp trận này ở giữa hai Lục Mang Tinh. Một khi bị phá tan, như vậy Lục Mang Tinh Trận cũng sẽ bị phá hủy, mất đi chấn động ma pháp.

Nếu như các Tinh Linh muốn nghiên cứu, tách gỗ ra cũng không có cách nào nghiên cứu được. Vừa phá ra liền tổn hại. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn cũng có cách giải thích.

Các Tinh Linh cũng không có lý do thích hợp để tìm hắn.

Xét thấy sau này các Tinh Linh là đối tượng hợp tác của mình, Mạnh Hàn vẫn quyết định chế tạo đồ của Tinh Linh tinh xảo một chút. Vì thế, sau khi vẽ tốt Lục Mang Tinh còn điêu khắc thêm một ít hoa văn mỹ lệ, dùng một vài chất lỏng có màu từ cỏ trong rừng rậm xem ra lập tức có tính nghệ thuật.

– Vật như vậy, ngươi cảm thấy thích hợp ra giá bao nhiêu tiền một cái?

Cầm theo một thành phẩm, trên Lục Mang Tinh nho nhỏ trang trí bằng hai màu hồng và xanh lục. Mạnh Hàn đặc biệt thiết kế hoa văn dải lụa như ở kiếp trước khiến vật này xem ra vô cùng tinh xảo.

– Chỉ là vài thanh gỗ nhỏ hợp lại, ba đồng tệ là đủ rồi.

Rất rõ ràng Elyse không có tiềm chất của một thương nhân. Sau khi do dự một hồi, bản thân nàng lại cho rằng đây đã là giá cao. Trên thực tế , dựa theo ý nghĩ của các nàng ban đầu, một khúc gỗ lớn mới được mười mấy đồng tệ. Thứ này ngay cả một đồng tệ cũng không đáng.

Trong miệng Mạnh Hàn liên tiếp chắc lưỡi, hết sức nghiêm túc nhìn Elyse:

– Elyse, không phải ta nói nàng. Nàng thật sự không biết làm ăn!

Còn chưa nói Elyse xong, Mạnh Hàn chợt nghe thấy tiếng cười của Grace trừ phía bên cạnh, hắn liền lôi cả Grace vào:

– Grace, nàng cũng vậy.

Bị lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn nói vậy, Grace cũng nhịn cười. Hai nàng cũng biết, mỗi khi Mạnh Hàn nói như vậy, có nghĩa là hắn nhanh chóng muốn dạy cho hai người một bài học.

– Đầu tiên, giá cả của thành phẩm không liên quan đến nguyên liệu sử dụng.

Quả nhiên, Mạnh Hàn lại bắt đầu dạy dỗ:

– Điều này liên quan đến việc chúng ta mất thời gian để làm ra nó. Phải biết rằng, thời gian của chúng ta rất quý.

– Quý tới mức nào, đại nhân?

Elyse cũng tỏ ra nghiêm trang hỏi.

– Rất quý, vô cùng quý. Dùng thứ này để nêu ra ví dụ, ta cảm thấy thứ này có thể bán được một ngân tệ.

Mạnh Hàn đưa ra một cái giá mà mình có thể tiếp nhận được.

Nghe thấy lãnh chúa đại nhân đưa ra cái giá như vậy, hai nàng cũng không nhịn được trợn mắt há hốc mồm, lời gì cũng nói không ra được nữa.

– Một ngân tệ sao?

Rốt cuộc, Elyse kêu ra thành tiếng:

Sao có thể như vậy được?

– Xin thôi đi. Đây chính là một vật phẩm có thể phòng ngự được nguyền rủa của cặp sinh đôi!

Mạnh Hàn không nhịn được gõ vào đầu Elyse một cái:

– Đúng rồi, ta quên mất đây là vật phẩm ma pháp. Đúng ra nó phải đắt hơn mới đúng. Một vật phẩm ma pháp, không cần phải nói nhìn đẹp mắt như vậy, chỉ riêng về chấn động ma pháp đã đủ để giá trị một trăm đồng rồi chứ?

Trong lòng Mạnh Hàn nghĩ như vậy.

Phải nói rằng tay nghề của mọi người nơi này rất khá. Mạnh Hàn chỉ nói ra suy nghĩ của mình, vẽ ra hoa văn dải lụa mà hắn đã nhìn thấy trước đây lên trên mặt đất. Không ngờ được, lúc đám người Casper làm ra lại tinh xảo như vậy. Chỉ xét về tính nghệ thuậth, đặt ở thế giới ban đầu của mình cũng có thể bán được với giá đắt.

– Còn muốn đắt hơn?

Elyse và Grace liếc mắt nhìn nhau, không dám nói gì nữa. Cuối cùng, Mạnh Hàn vẫn thấy hai nàng có phần không thể nào tiếp nhận được cái giá cao do mình đưa ra, vẫn định giá trên một ngân tệ.

– Grace, Elyse, thấy không. Ở bên kia khai thác đá, bên này đồng thời khắc vật phẩm, chúng ta cũng đưa ra tin đồn. Chuyện gì cũng không thể làm lỡ. Thời điểm hoàn thành xong việc này, vừa vặn có thể bắt đầu làm ra một cái, dùng thời gian ngắn nhất để hoàn tất mọi chuyện. Đây chính là một hạng mục quản lý đơn giản.

Mạnh Hàn không quên chuyện mình muốn dạy hai nàng hạng mục quản lý. Tuy rằng hắn cũng không mấy tinh thông, nhưng chí ít có thể biết được khái niệm:

– Đã hiểu hay chưa?

– Hiểu được một chút.

Hai nàng thật sự rất thông minh. Rất nhanh hai nàng đã biết được ý của Mạnh Hàn. Điều này khiến Mạnh Hàn thật sự có chút cảm giác thành tựu.

– Phòng ở phải xây thành hai tầng. Sau đó trong phòng ngủ trong nhà trọ phải xây giường lò. Trong phòng ở, thêm vào giường lò đông bắc, mùa đông nhóm lửa, tất cả phòng ở đều sẽ ấm.

– Xây giường lò sao?

Không riêng gì Grace, ngay cả những ngườ khác khi nghe Mạnh Hàn nói vậy lộ vẻ không hiểu. Thế giới này làm gì có nơi nào có giường lò. Cho dù trong nhà quý tộc bình thường, tốt nhất cũng chỉ dùng lò sưởi trong tường. Chỉ có trong hoàng cung của quốc vương bệ hạ, hoặc là trong nhà của một vài đại quý tộc mới có thể có vật phẩm ma pháp để sưởi ấm.

– Rất đơn giản. Nguyên lý là thế này.

Mạnh Hàn dạy không biết mệt mỏi, nói rõ về nguyên lý giường lò của phương bắc. Hơn nữa hắn còn phát huy trí tưởng tượng, tạo nên hàng loạt dãy phòng liên tiếp nhau. Như vậy chỉ cần nhóm lửa ở hai đầu, ở giữa sẽ trở thành ấm áp, không chỉ bớt đi sức lực, bớt đi vật liệu, mà vẫn có mỹ quan chỉnh tề.

– Đại nhân!

Người thợ thủ công chính sau khi nghe Mạnh Hàn nói tới thứ này, thực sự không biết nên biểu đạt như thế nào đối với lãnh chúa đại nhân để thể hiện sự kính phục của mình. Hắn chỉ có thể im lặng giơ một ngón tay cái về phía Mạnh Hàn. Trong lúc nhất thời, trước mắt Mạnh Hàn hiện lên rất nhiều ngón tay cái.

Đắc ý nho nhỏ, Mạnh Hàn mỉm cười đón nhận lời khen tặng của mọi người:

– Những phòng ở bằng gỗ chỉ là dành cho mọi người ở tạm thời. Hiện tại, dựa theo hình thức này, trước tiên tạo phòng ở cho mọi người như vậy. Hiện tại mỗi ngày đều có thể bảo đảm ăn mặc ở và vật dùng. Mạnh Hàn cũng không nóng vội. Dù sao đi nữa mọi người còn cần chăm sóc thân thể cho tốt.

Nhưng dù nói thế nào, số lượng vật phẩm ma pháp đã đáp ứng các Tinh Linh vẫn phải làm ra.

Sau khi Mạnh Hàn và Grace thương lượng một hồi, trực tiếp kéo huynh đệ Casper ra ngoài, dẫn theo một đám người có chút tay nghề thợ mộc bắt đầu chế tạo vật phẩm.

Vật phẩm rất đơn giản. Chính là dùng sáu nhánh gỗ có độ dài bằng nhau, sau đó ghép thành một Lục Mang Tinh. Thêm vào đó là dùng một dây treo nhỏ có thể dùng làm vòng tay, có thể dùng với dây chuyền, cũng có thể dùng để treo trên những vị trí khác, tương đối chỉnh thể.

Đương nhiên, gỗ được sử dụng là một loại chất liệu gỗ có thể bảo tồn ma lực. Mạnh Hàn chỉ thử nghiệm ba loại gỗ khác nhau, liền tìm ra được vật liệu thích hợp.

Nơi này là thế giới ma pháp, phần lớn vật liệu đều có tính chất như vậy, chỉ là nó có thể chứa đựng được bao nhiêu ma lực mà thôi.

Tuy nhiên, đồ vật như vậy mà lừa gạt Tinh Linh có phần không thoả đáng. Mạnh Hàn nghĩ đến một chủ ý, ghép hai Lục Mang Tinh lại thành một. Ở giữa hai Lục Mang Tinh, hắn dùng một phương pháp vẽ vốn gọi là ma pháp trận, phát ra từng chút chấn động ma pháp, sau đó giấu ma pháp trận này ở giữa hai Lục Mang Tinh. Một khi bị phá tan, như vậy Lục Mang Tinh Trận cũng sẽ bị phá hủy, mất đi chấn động ma pháp.

Nếu như các Tinh Linh muốn nghiên cứu, tách gỗ ra cũng không có cách nào nghiên cứu được. Vừa phá ra liền tổn hại. Dù sao đi nữa Mạnh Hàn cũng có cách giải thích.

Các Tinh Linh cũng không có lý do thích hợp để tìm hắn.

Xét thấy sau này các Tinh Linh là đối tượng hợp tác của mình, Mạnh Hàn vẫn quyết định chế tạo đồ của Tinh Linh tinh xảo một chút. Vì thế, sau khi vẽ tốt Lục Mang Tinh còn điêu khắc thêm một ít hoa văn mỹ lệ, dùng một vài chất lỏng có màu từ cỏ trong rừng rậm xem ra lập tức có tính nghệ thuật.

– Vật như vậy, ngươi cảm thấy thích hợp ra giá bao nhiêu tiền một cái?

Cầm theo một thành phẩm, trên Lục Mang Tinh nho nhỏ trang trí bằng hai màu hồng và xanh lục. Mạnh Hàn đặc biệt thiết kế hoa văn dải lụa như ở kiếp trước khiến vật này xem ra vô cùng tinh xảo.

– Chỉ là vài thanh gỗ nhỏ hợp lại, ba đồng tệ là đủ rồi.

Rất rõ ràng Elyse không có tiềm chất của một thương nhân. Sau khi do dự một hồi, bản thân nàng lại cho rằng đây đã là giá cao. Trên thực tế , dựa theo ý nghĩ của các nàng ban đầu, một khúc gỗ lớn mới được mười mấy đồng tệ. Thứ này ngay cả một đồng tệ cũng không đáng.

Trong miệng Mạnh Hàn liên tiếp chắc lưỡi, hết sức nghiêm túc nhìn Elyse:

– Elyse, không phải ta nói nàng. Nàng thật sự không biết làm ăn!

Còn chưa nói Elyse xong, Mạnh Hàn chợt nghe thấy tiếng cười của Grace trừ phía bên cạnh, hắn liền lôi cả Grace vào:

– Grace, nàng cũng vậy.

Bị lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn nói vậy, Grace cũng nhịn cười. Hai nàng cũng biết, mỗi khi Mạnh Hàn nói như vậy, có nghĩa là hắn nhanh chóng muốn dạy cho hai người một bài học.

– Đầu tiên, giá cả của thành phẩm không liên quan đến nguyên liệu sử dụng.

Quả nhiên, Mạnh Hàn lại bắt đầu dạy dỗ:

– Điều này liên quan đến việc chúng ta mất thời gian để làm ra nó. Phải biết rằng, thời gian của chúng ta rất quý.

– Quý tới mức nào, đại nhân?

Elyse cũng tỏ ra nghiêm trang hỏi.

– Rất quý, vô cùng quý. Dùng thứ này để nêu ra ví dụ, ta cảm thấy thứ này có thể bán được một ngân tệ.

Mạnh Hàn đưa ra một cái giá mà mình có thể tiếp nhận được.

Nghe thấy lãnh chúa đại nhân đưa ra cái giá như vậy, hai nàng cũng không nhịn được trợn mắt há hốc mồm, lời gì cũng nói không ra được nữa.

– Một ngân tệ sao?

Rốt cuộc, Elyse kêu ra thành tiếng:

Sao có thể như vậy được?

– Xin thôi đi. Đây chính là một vật phẩm có thể phòng ngự được nguyền rủa của cặp sinh đôi!

Mạnh Hàn không nhịn được gõ vào đầu Elyse một cái:

– Đúng rồi, ta quên mất đây là vật phẩm ma pháp. Đúng ra nó phải đắt hơn mới đúng. Một vật phẩm ma pháp, không cần phải nói nhìn đẹp mắt như vậy, chỉ riêng về chấn động ma pháp đã đủ để giá trị một trăm đồng rồi chứ?

Trong lòng Mạnh Hàn nghĩ như vậy.

Phải nói rằng tay nghề của mọi người nơi này rất khá. Mạnh Hàn chỉ nói ra suy nghĩ của mình, vẽ ra hoa văn dải lụa mà hắn đã nhìn thấy trước đây lên trên mặt đất. Không ngờ được, lúc đám người Casper làm ra lại tinh xảo như vậy. Chỉ xét về tính nghệ thuậth, đặt ở thế giới ban đầu của mình cũng có thể bán được với giá đắt.

– Còn muốn đắt hơn?

Elyse và Grace liếc mắt nhìn nhau, không dám nói gì nữa. Cuối cùng, Mạnh Hàn vẫn thấy hai nàng có phần không thể nào tiếp nhận được cái giá cao do mình đưa ra, vẫn định giá trên một ngân tệ.

– Grace, Elyse, thấy không. Ở bên kia khai thác đá, bên này đồng thời khắc vật phẩm, chúng ta cũng đưa ra tin đồn. Chuyện gì cũng không thể làm lỡ. Thời điểm hoàn thành xong việc này, vừa vặn có thể bắt đầu làm ra một cái, dùng thời gian ngắn nhất để hoàn tất mọi chuyện. Đây chính là một hạng mục quản lý đơn giản.

Mạnh Hàn không quên chuyện mình muốn dạy hai nàng hạng mục quản lý. Tuy rằng hắn cũng không mấy tinh thông, nhưng chí ít có thể biết được khái niệm:

– Đã hiểu hay chưa?

– Hiểu được một chút.

Hai nàng thật sự rất thông minh. Rất nhanh hai nàng đã biết được ý của Mạnh Hàn. Điều này khiến Mạnh Hàn thật sự có chút cảm giác thành tựu.

Chọn tập
Bình luận
× sticky