– Thật vậy sao?
Claudia lại cảm thấy hứng thú với đề tài mà Nhị điện hạ vừa đưa ra. Chí ít đây cũng là một đề tài không liên quan gì tới chuyện ca ngợi hai nàng, hơn nữa còn liên quan đến vấn đề thưởng thức âm nhạc. Tuy rằng Nhị điện hạ nói người kia như vậy không khỏi có vẻ quá mức tham tiền. Nhưng nàng không thể phủ nhận được chính là, chí ít hắn biết mình hưởng thụ ở chỗ nào.
Nhìn thấy Claudia bị lời của mình làm động tâm, Nhị điện hạ không nhịn được cảm thấy đắc ý tiếp tục nói:
– Hắn thậm chí nói, thật sự thích âm nhạc cũng không cần nhạc khí gì.
Dừng lại một chút, Nhị Điện Hạ nhìn vẻ mặt Claudia hiếu kỳ muốn biết câu nói kế tiếp, lúc này hắn mới tiếp tục nói:
– Hắn nói, huýt sáo là được rồi!
– Lời hắn nói dường như rất thú vị!
Claudia đột nhiên cảm giác được, người Nhị điện hạ vừa nhắc tới, có thể đúng là một người hiểu được âm nhạc.
Nhị điện hạ hoàn toàn không phát hiện ra tia sáng trong mắt tiểu thư Claudia. Hắn vẫn đang không ngừng chửi bới Mạnh Hàn, thậm chí ngay cả Lidia ở bên cạnh cũng có chút cảm giác không nhìn được.
– Điện hạ, chúng ta có phải có thể qua đó, xem thử gia hỏa không có phẩm vị mà điện hạ nói tới là người thế nào được không?
Lidia và Claudia sớm chiều ở chung, tất nhiên có thể hiểu được tâm tư của nhau. Nàng rất tự nhiên cắt đứt những lời nói thao thao bất tuyệt của Nhị điện hạ, vô cùng thuận tiện hỏi một câu.
– Đương nhiên!
Hai mỹ nữ đều động tâm tước đề tài của hắn, thậm chí nổi lên lòng hiếu kỳ, muốn cố gắng xem thử tên nhà quê Mạnh Hàn kia thế nào, chuyện tốt vừa có thể tạo cơ hội gần gũi các nàng, lại có thể khiến Mạnh Hàn rất mất mặt, Nhị điện hạ sao có thể từ chối được. Đương nhiên Nhị điện hạ liền hết sức vui vẻ hỗ trợ.
Vị trí của Mạnh Hàn vô cùng dễ tìm, ở trong cái sân này, trừ Mạnh Hàn có hai bảo tiêu đứng ở phía sau ra, những người khác căn bản không có “Đãi ngộ” như vậy. Nhị điện hạ đã sớm thấy được vị trí của Mạnh Hàn, lập tức hứng thú bừng bừng dẫn theo hai vị mỹ nữ đi tới.
Mạnh Hàn đang bưng chén rượu ngon thưởng thức dư vị âm nhạc và vũ đạo của hai vị tài nữ, hoàn toàn không ngờ rằng, cho dù mình chỉ ngồi uống rượu, cũng sẽ có phiền phức tìm tới cửa. Nhìn thấy Nhị điện hạ và hai vị chói lọi mỹ nữ đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong lòng Mạnh Hàn liền không khỏi than thở một tiếng. Mạnh Hàn lại không biết, phiền phức như vậy, không biết có bao nhiêu người muốn nhận lấy mà không được.
– Chính là hắn. Hắn chính là Tử tước đại nhân Antonio đến từ Hoàng Sa Thành. À không, hiện tại hắn đã là bá tước đại nhân!
Nhị điện hạ vô cùng lễ phép giới thiệu cho hai vị mỹ nữ biết, hoàn toàn không có nhìn ra sự chán ghét của hắn đối với Mạnh Hàn, ngược lại giống như hắn một mực đề cử Mạnh Hàn vậy.
– Cảm ơn hai vị đã mang đến cho ta một sự hưởng thụ lớn như vậy!
Đối mặt hai vị mỹ nữ tài sắc song tuyệt, Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không thất lễ. Hắn đứng dậy rất tao nhã hơi thi lễ, trong miệng chính là một câu lời cảm tạ. Nhưng không giống với những người khác, hắn nói căn bản không phải nịnh nọt hay nhưng ở trong tai hai nàng, so với ca ngợi còn muốn êm tai hơn.
– Bá tước đại nhân!
Hai nàng đều đồng thời quỳ gối đáp lễ một cách tao nhã.
Động tác này, đã khiến vô số ánh mắt xung quanh sớm trừng trừng nhìn tới. Bọn họ không rõ nguyên nhân, dường như đều cảm thấy đố kị vì vận khí Mạnh Hàn quá tốt, không ngờ sẽ làm hai vị mỹ nữ tự mình đến tìm hắn. Nhưng khi nhìn thấy Nhị điện hạ đứng bên cạnh, bọn họ đều hiểu rõ, đây là Nhị điện hạ muốn khiến Mạnh Hàn phải xấu mặt ở trước hai vị mỹ nữ.
– Thật sự thích âm nhạc, huýt sáo là được. Đây có phải là lời bá tước đại nhân đã nói không?
Claudia cảm thấy hết sức hứng thú nhìn vị bá tước tuổi trẻ trước mắt này. Nàng không chỉ hứng thú bởi vì tuổi của hắn, mà còn bởi vì xuất thân của hắn. Trong thế giới loài người hai năm qua, Hoàng Sa Thành gần như đã là môt nơi không người không biết không người không hiểu.
Nơi đó sản xuất tơ lụa, cho dù là tài nữ như Claudia và Lidia cũng không nhịn được than thở. Thậm chí một bộ y phục múa của Lidia được chế tạo chính bằng tơ lụa. Đáng tiếc, giá cả tơ lụa màu của quá cao. Cho dù là hai vị tài nữ cũng chỉ có thể có một cái như vậy.
Nghe thấy Claudia nói về vấn đề này, những người chung quanh không nhịn được đều bắt đầu nghị luận. Nói thật, khi một vị tài nữ âm nhạc ở trước mặt, nói loại lời nói như vậy quả thực chính là sỉ nhục đối với tiểu thư Claudia.
– Huýt sáo là được, vậy sao còn cần tiểu thư Claudia diễn tấu làm cái gì nữa?
Đám người quan tâm tới Mạnh Hàn, lập tức đều cảm thấy sốt ruột. Một khi Mạnh Hàn thừa nhận, tiểu thư Claudia bất mãn đối với lời nói này, vậy Mạnh Hàn sẽ phải chịu đựng áp lực vượt xa so với sự chèn ép từ phía lão Đại Công.
Ở trong thế giới loài người, hai vị mỹ nữ được hưởng danh tiếng cực lớn. Thậm chí có thể nói, trừ thế giới loài người ra, vẫn có không ít người sùng bái hâm mộ các nàng. Nếu như bị bọn họ biết, Mạnh Hàn không ngờ lại xem thường diễn tấu của tiểu thư Claudia, có thể biết như vậy cho dù Mạnh Hàn cường hãn hơn nữa, cũng không có cách nào chịu đựng được sự công kích của ngàn người như vậy.
– Không sai, đúng là ta đã nói như vậy!
Nhìn thấy Nhị điện hạ lại đây, Mạnh Hàn đã biết Nhị điện hạ chuyên tâm ác độc. Tuy nhiên, muốn bảo Mạnh Hàn thu hồi lời mình đã nói, vậy còn khó khoăn hơn cả bảo hắn chịu thua Nhị điện hạ. Huống gì, Mạnh Hàn cũng không cảm giác mình nói như vậy có vấn đề gì. Đàn dương cầm là âm nhạc, diễn tấu đàn vi-ô-lông cũng âm nhạc, huýt sáo đương nhiên cũng âm nhạc.
– Huýt sáo thô tục như vậy, lẽ nào cũng có thể đánh đồng với âm nhạc tao nhã hay sao?
Hai vị mỹ nữ còn chưa mở miệng, giọng nói của Nhị điện hạ đã sớm vang lên, giọng điệu rõ ràng đang chất vấn.
– Âm nhạc, chẳng lẽ không phải sang hèn cùng hưởng càng khiến người ta hài lòng sao?
Lông mày Mạnh Hàn nhíu lại, hỏi ngược lại một câu.
– Sang hèn cùng hưởng!
Claudia mẫn cảm nắm bắt được một phần nào đó trong giọng nói của Mạnh Hàn, nàng lặp lại. Đồng thời, con mắt nàng cũng càng thêm sáng ngời.
Điều mà nàng và Lidia vẫn muốn làm chính là khiến mọi người trên thế giới này cũng có thể thưởng thức được âm nhạc và vũ đạo của các nàng, không phân chia quý tộc hay bình dân. Trên thực tế, rất nhiều lúc các nàng đều diễn xuất ở đầu đường cho dân chúng. Điều này cũng là một trong những nguyên nhân khiến các nàng nắm giữ được danh vọng cực lớn trong thế giới loài người.
Cho tới nay, Claudia và Lidia muốn tìm được một từ ngữ thích hợp để hình dung hướng đi nghệ thuật mà các nàng theo đuổi. Mạnh Hàn vừa nói, lập tức đã khiên các nàng tìm ra được đáp án cho mình.
Tuy nhiên, hai nàng còn chưa kịp biểu hiện ra sự tán thành trong lòng mình, những lời bình luận ác độc của Nhị điện hạ đã lũ lượt kéo đến:
– Kẻ nhà quê chính là kẻ nhà quê. Huýt sáo thô bỉ như vậy lẽ nào cũng muốn leo tới nơi thanh nhã? Ngươi nói vậy chính là sỉ nhục đối với tiểu thư Claudia!
– Thật vậy sao?
Claudia lại cảm thấy hứng thú với đề tài mà Nhị điện hạ vừa đưa ra. Chí ít đây cũng là một đề tài không liên quan gì tới chuyện ca ngợi hai nàng, hơn nữa còn liên quan đến vấn đề thưởng thức âm nhạc. Tuy rằng Nhị điện hạ nói người kia như vậy không khỏi có vẻ quá mức tham tiền. Nhưng nàng không thể phủ nhận được chính là, chí ít hắn biết mình hưởng thụ ở chỗ nào.
Nhìn thấy Claudia bị lời của mình làm động tâm, Nhị điện hạ không nhịn được cảm thấy đắc ý tiếp tục nói:
– Hắn thậm chí nói, thật sự thích âm nhạc cũng không cần nhạc khí gì.
Dừng lại một chút, Nhị Điện Hạ nhìn vẻ mặt Claudia hiếu kỳ muốn biết câu nói kế tiếp, lúc này hắn mới tiếp tục nói:
– Hắn nói, huýt sáo là được rồi!
– Lời hắn nói dường như rất thú vị!
Claudia đột nhiên cảm giác được, người Nhị điện hạ vừa nhắc tới, có thể đúng là một người hiểu được âm nhạc.
Nhị điện hạ hoàn toàn không phát hiện ra tia sáng trong mắt tiểu thư Claudia. Hắn vẫn đang không ngừng chửi bới Mạnh Hàn, thậm chí ngay cả Lidia ở bên cạnh cũng có chút cảm giác không nhìn được.
– Điện hạ, chúng ta có phải có thể qua đó, xem thử gia hỏa không có phẩm vị mà điện hạ nói tới là người thế nào được không?
Lidia và Claudia sớm chiều ở chung, tất nhiên có thể hiểu được tâm tư của nhau. Nàng rất tự nhiên cắt đứt những lời nói thao thao bất tuyệt của Nhị điện hạ, vô cùng thuận tiện hỏi một câu.
– Đương nhiên!
Hai mỹ nữ đều động tâm tước đề tài của hắn, thậm chí nổi lên lòng hiếu kỳ, muốn cố gắng xem thử tên nhà quê Mạnh Hàn kia thế nào, chuyện tốt vừa có thể tạo cơ hội gần gũi các nàng, lại có thể khiến Mạnh Hàn rất mất mặt, Nhị điện hạ sao có thể từ chối được. Đương nhiên Nhị điện hạ liền hết sức vui vẻ hỗ trợ.
Vị trí của Mạnh Hàn vô cùng dễ tìm, ở trong cái sân này, trừ Mạnh Hàn có hai bảo tiêu đứng ở phía sau ra, những người khác căn bản không có “Đãi ngộ” như vậy. Nhị điện hạ đã sớm thấy được vị trí của Mạnh Hàn, lập tức hứng thú bừng bừng dẫn theo hai vị mỹ nữ đi tới.
Mạnh Hàn đang bưng chén rượu ngon thưởng thức dư vị âm nhạc và vũ đạo của hai vị tài nữ, hoàn toàn không ngờ rằng, cho dù mình chỉ ngồi uống rượu, cũng sẽ có phiền phức tìm tới cửa. Nhìn thấy Nhị điện hạ và hai vị chói lọi mỹ nữ đột nhiên xuất hiện trước mắt, trong lòng Mạnh Hàn liền không khỏi than thở một tiếng. Mạnh Hàn lại không biết, phiền phức như vậy, không biết có bao nhiêu người muốn nhận lấy mà không được.
– Chính là hắn. Hắn chính là Tử tước đại nhân Antonio đến từ Hoàng Sa Thành. À không, hiện tại hắn đã là bá tước đại nhân!
Nhị điện hạ vô cùng lễ phép giới thiệu cho hai vị mỹ nữ biết, hoàn toàn không có nhìn ra sự chán ghét của hắn đối với Mạnh Hàn, ngược lại giống như hắn một mực đề cử Mạnh Hàn vậy.
– Cảm ơn hai vị đã mang đến cho ta một sự hưởng thụ lớn như vậy!
Đối mặt hai vị mỹ nữ tài sắc song tuyệt, Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không thất lễ. Hắn đứng dậy rất tao nhã hơi thi lễ, trong miệng chính là một câu lời cảm tạ. Nhưng không giống với những người khác, hắn nói căn bản không phải nịnh nọt hay nhưng ở trong tai hai nàng, so với ca ngợi còn muốn êm tai hơn.
– Bá tước đại nhân!
Hai nàng đều đồng thời quỳ gối đáp lễ một cách tao nhã.
Động tác này, đã khiến vô số ánh mắt xung quanh sớm trừng trừng nhìn tới. Bọn họ không rõ nguyên nhân, dường như đều cảm thấy đố kị vì vận khí Mạnh Hàn quá tốt, không ngờ sẽ làm hai vị mỹ nữ tự mình đến tìm hắn. Nhưng khi nhìn thấy Nhị điện hạ đứng bên cạnh, bọn họ đều hiểu rõ, đây là Nhị điện hạ muốn khiến Mạnh Hàn phải xấu mặt ở trước hai vị mỹ nữ.
– Thật sự thích âm nhạc, huýt sáo là được. Đây có phải là lời bá tước đại nhân đã nói không?
Claudia cảm thấy hết sức hứng thú nhìn vị bá tước tuổi trẻ trước mắt này. Nàng không chỉ hứng thú bởi vì tuổi của hắn, mà còn bởi vì xuất thân của hắn. Trong thế giới loài người hai năm qua, Hoàng Sa Thành gần như đã là môt nơi không người không biết không người không hiểu.
Nơi đó sản xuất tơ lụa, cho dù là tài nữ như Claudia và Lidia cũng không nhịn được than thở. Thậm chí một bộ y phục múa của Lidia được chế tạo chính bằng tơ lụa. Đáng tiếc, giá cả tơ lụa màu của quá cao. Cho dù là hai vị tài nữ cũng chỉ có thể có một cái như vậy.
Nghe thấy Claudia nói về vấn đề này, những người chung quanh không nhịn được đều bắt đầu nghị luận. Nói thật, khi một vị tài nữ âm nhạc ở trước mặt, nói loại lời nói như vậy quả thực chính là sỉ nhục đối với tiểu thư Claudia.
– Huýt sáo là được, vậy sao còn cần tiểu thư Claudia diễn tấu làm cái gì nữa?
Đám người quan tâm tới Mạnh Hàn, lập tức đều cảm thấy sốt ruột. Một khi Mạnh Hàn thừa nhận, tiểu thư Claudia bất mãn đối với lời nói này, vậy Mạnh Hàn sẽ phải chịu đựng áp lực vượt xa so với sự chèn ép từ phía lão Đại Công.
Ở trong thế giới loài người, hai vị mỹ nữ được hưởng danh tiếng cực lớn. Thậm chí có thể nói, trừ thế giới loài người ra, vẫn có không ít người sùng bái hâm mộ các nàng. Nếu như bị bọn họ biết, Mạnh Hàn không ngờ lại xem thường diễn tấu của tiểu thư Claudia, có thể biết như vậy cho dù Mạnh Hàn cường hãn hơn nữa, cũng không có cách nào chịu đựng được sự công kích của ngàn người như vậy.
– Không sai, đúng là ta đã nói như vậy!
Nhìn thấy Nhị điện hạ lại đây, Mạnh Hàn đã biết Nhị điện hạ chuyên tâm ác độc. Tuy nhiên, muốn bảo Mạnh Hàn thu hồi lời mình đã nói, vậy còn khó khoăn hơn cả bảo hắn chịu thua Nhị điện hạ. Huống gì, Mạnh Hàn cũng không cảm giác mình nói như vậy có vấn đề gì. Đàn dương cầm là âm nhạc, diễn tấu đàn vi-ô-lông cũng âm nhạc, huýt sáo đương nhiên cũng âm nhạc.
– Huýt sáo thô tục như vậy, lẽ nào cũng có thể đánh đồng với âm nhạc tao nhã hay sao?
Hai vị mỹ nữ còn chưa mở miệng, giọng nói của Nhị điện hạ đã sớm vang lên, giọng điệu rõ ràng đang chất vấn.
– Âm nhạc, chẳng lẽ không phải sang hèn cùng hưởng càng khiến người ta hài lòng sao?
Lông mày Mạnh Hàn nhíu lại, hỏi ngược lại một câu.
– Sang hèn cùng hưởng!
Claudia mẫn cảm nắm bắt được một phần nào đó trong giọng nói của Mạnh Hàn, nàng lặp lại. Đồng thời, con mắt nàng cũng càng thêm sáng ngời.
Điều mà nàng và Lidia vẫn muốn làm chính là khiến mọi người trên thế giới này cũng có thể thưởng thức được âm nhạc và vũ đạo của các nàng, không phân chia quý tộc hay bình dân. Trên thực tế, rất nhiều lúc các nàng đều diễn xuất ở đầu đường cho dân chúng. Điều này cũng là một trong những nguyên nhân khiến các nàng nắm giữ được danh vọng cực lớn trong thế giới loài người.
Cho tới nay, Claudia và Lidia muốn tìm được một từ ngữ thích hợp để hình dung hướng đi nghệ thuật mà các nàng theo đuổi. Mạnh Hàn vừa nói, lập tức đã khiên các nàng tìm ra được đáp án cho mình.
Tuy nhiên, hai nàng còn chưa kịp biểu hiện ra sự tán thành trong lòng mình, những lời bình luận ác độc của Nhị điện hạ đã lũ lượt kéo đến:
– Kẻ nhà quê chính là kẻ nhà quê. Huýt sáo thô bỉ như vậy lẽ nào cũng muốn leo tới nơi thanh nhã? Ngươi nói vậy chính là sỉ nhục đối với tiểu thư Claudia!