– Nếu như có hai tác phẩm đồng thời tham gia bình chọn khen thưởng, đều ưu tú, các nàng nên làm như thế nào?
Mạnh Hàn bỗng nhiên cười hỏi:
– Dưới tình huống chỉ có thể chọn ra một tác phẩm ưu tú nhất.
– Đều ưu tú như nhau sao?
Hai nàng nhất thời có chút do dự. Sau khi phân vân một hồi lâu, Lidia mới hỏi:
– Không thể đặt ngang hàng sao?
Lắc đầu, Mạnh Hàn cười nói:
– Điều chúng ta muốn, là cái ưu tú nhất kia. Ưu tú nhất, chỉ có thể có một.
Dừng một chút, Mạnh Hàn lại nói tiếp:
– Nếu hai tác phẩm đặt ngang hàng, vậy khi có ba tác phẩm đồng thời ưu tú thì sao? Nhiều tác phẩm hơn thì sao? Vậy tác phẩm tốt nhất chẳng phải là thành một chuyện cười sao?
– Vậy phải làm thế nào?
Lidia trực tiếp hỏi.
– Giám khảo là số lẻ. Đếm đầu phiếu, không cho phép bỏ quyền. Sẽ luôn có một tác phẩm tốt nhất. Một tác phẩm khác đứng thứ hai là được.
Trong nháy mắt Mạnh Hàn liền cho ra đáp án.
Hai nàng nghe xong liền bừng tỉnh. Chỉ có điều, Lidia vẫn có chút nối tiếc:
– Vậy chẳng phải tác phẩm không được chọn kia rất đáng tiếc sao?
– Có tiếc nuối, mới là kết quả tốt nhất.
Mạnh Hàn nghĩ tới những tác phẩm tiếc nuối đã xuất hiện trong Oscar kiếp trước, cười nói:
– Phải biết, hoàn mỹ cũng không phải là hay nhất. Có một tí tẹo tiếc nuối như thế, sẽ cho mọi người càng hoài niệm hơn.
Nghe Mạnh Hàn nói xong những điều này, hai nàng đều có chút phấn khởi, không thể chờ đợi được nữa, đã muốn bắt đầu tiến hành thao tác.
Mạnh Hàn cười khổ ngăn hai nàng lại:
– Đây không phải là chuyện mà một, hai người thao tác có thể hoàn thành. Vẫn nền chờ ta phái một vài nhân thủ lại đây đi!
Mạnh Hàn khuyên nhủ hai nàng, khiến hai nàng bỗng nhiên có chút ngượng ngùng. Mạnh Hàn nhìn thấy hai nàng đỏ bừng mặt, lúc này mới nhớ tới, hai nàng trên danh nghĩa vẫn là phu nhân của mình. Tuy rằng không cử hành hôn lễ, nhưng người bên ngoài đã tiếp nhận sự thực này.
– Đại nhân, có thể đáp ứng chúng ta một thỉnh cầu nho nhỏ hay không?
Bầu không khí có chút ám muội. Sau khi trầm mặc một hồi, Claudia đã sợ hãi mở miệng, hỏi Mạnh Hàn.
– Thỉnh cầu gì?
Mạnh Hàn cũng không suy nghĩ nhiều, tự nhiên hỏi.
– Chính là… Chính là…
Mạnh Hàn chờ nàng mở miệng, Claudia ngược lại có chút nhăn nhó. Nàng cứ nói chính là tới hai lần, nhưng vẫn nói không nên lời. Nàng sốt ruột đẩy Lidia một cái:
– Lidia, muội nói đi.
Nhìn thấy hai nàng nhăn nhó như vậy, khiến Mạnh Hàn cũng cảm thấy kỳ quái. Rốt cuộc là chuyện gì có thể làm cho hai nàng biến thành như vậy.
– Đại nhân, có thể không làm phu nhân của người được không?
Lidia cũng nhăn nhó một hồi, dường như hạ tâm, cắn răng một cái, nói ra.
– Cái gì?
Mạnh Hàn kinh ngạc trợn tròn hai mắt. Rốt cuộc các nàng đang nói cái gì?
– Đại nhân, chúng ta cũng không phải là ý đó.
Nhìn bộ dạng Mạnh Hàn dường như có chút gấp gáp, Claudia vội vàng giải thích:
– Ý của chúng ta là, chúng ta vẫn làm nữ nhân của người, nhưng không làm phu nhân của người, có được hay không?
Lời này khiến Mạnh Hàn ngạc nhiên một hồi. Làm nữ nhân của mình, nhưng không làm phu nhân của mình. Đây không phải là giống như Catherine sao? Còn nữa, tình hình các nữ nhân bên cạnh mình, có vẻ như đều như vậy. Chẳng lẽ bởi vì cái này?
– Đại nhân, chúng ta kỳ thực cũng rất thích người.
Nói tới đây, Claudia lại đỏ mặt một hồi, nhưng vẫn nói tiếp:
– Chúng ta chỉ là không muốn tham gia xã giao rất nhiều kia, không muốn trì hoãn lãng phí thời gian của chúng ta mà thôi. Chúng ta chỉ làm nữ nhân của người, có được không?
Nghe thấy hai nàng giải thích như vậy, Mạnh Hàn cũng hiểu rõ ràng suy nghĩ của hai nàng. Các nàng dù sao vẫn chỉ là người theo đuổi nghệ thuật, không nghĩ tới chuyện tham dự vào tất cả thế tục. Yêu cầu như thế, Mạnh Hàn có thể nào từ chối được. Đối với hai tiên tử dường như không dính khói bụi trần gian, ngoại trừ che chở, Mạnh Hàn không nghĩ ra được điều gì khác.
Duỗi ra hai tay, mỗi tay ôm lấy một nàng, Mạnh Hàn gật đầu. Hắn nhẹ nhàng lôi kéo, hai nàng liền dựa vào trong ngực của hắn. Dường như hai nàng đối với hành động thân mật như vậy cũng không mấy quen thuộc, mơ hồ còn có một chút chống cự, thân thể đang mơ hồ run lên.
Mạnh Hàn thở dài, càng ôm chặt hai nàng. Rất nhanh, hai thân thể mềm mại đã không còn run rẩy cứng ngắc nữa,,à bắt đầu chậm rãi mềm mại xuống.
Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn và hai nàng tiếp xúc thân mật. Mạnh Hàn còn không muốn phá hoại bầu không khí tuyệt vời này. Hắn chỉ thoáng cùng các nàng ôn tồn một hồi, liền hỏi các nàng gần đây đang bận bịu chuyện gì.
Hai nàng đang tập luyện một vở kịch mới, cũng dựa theo điều Mạnh Hàn đưa ra, tên vở kịch là có tình.
Nghe thấy Mạnh Hàn hỏi tới, các nàng đều vô cùng hài lòng, nói ra suy ngẫm trong lòng các nàng, muốn Mạnh Hàn chỉ điểm.
Một vở kịch ái tình?
Mạnh Hàn nghe xong, không tỏ rõ ý kiến, chỉ nói ra mấy mấy vở kịch kinh điển kiếp trước như Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài, Romeo cùng Juliet. Nghe xong hai nàng hai mắt đẫm lệ, nhất định muốn biểu diễn cả hai vở kịch mà Mạnh Hàn vừa nói.
Tất nhiên, không thể thiếu một ca khúc Lương Chúc. Hai nàng nghe xong, mắt liền tỏa ra ánh sáng kỳ lạ. Lidia hận không thể lập tức hóa thân làm hồ điệp trong câu truyện, uyển chuyển nhảy múa. Sau khi quấn quít lấy Mạnh Hàn đến mức toàn bộ ca từ đều nhớ kỹ, lúc này nàng mới vui mừng dừng lại.
– Vẫn diễn điệu múa Sông lớn. Hơn nữa buổi diễn chật kín người.
Đối với điều này Mạnh Hàn rất hài lòng. Nhưng hắn vẫn cảm thấy nhà hát lớn Opera Sydney hai ngày chỉ diễn xuất một lần có chút lãng phí. Phải biết rằng, kiếp trước nhà hát lớn Opera Sydney hàng năm có tới hơn ba ngàn diễn xuất dài. Gần như một ngày có khoảng mười trường diễn xuất. Ban đầu nhà hát lớn còn có mấy phòng diễn xuất. Hiện tại lại chỉ có thể dùng một phòng. Thực sự rất rất lãng phí.
– Đi mời những đoàn diễn xuất nổi danh, đến đây diễn xuất thường xuyên đi!
Mạnh Hàn căn dặn hai nàng. Lấy danh nghĩa của hai nàng mời, sẽ càng dễ dàng một chút.
– Ta lập tức phái người đi chuẩn bị mở học viện. Mặt khác cũng bắt đầu thực hiện giải thưởng Claudia và và giải thưởng Lidia. Điều các nàng phải làm, chính là tập vở kịch mới, có thể làm cho mọi người thưởng thức được nhiều diễn xuất hơn.
Mạnh Hàn lại căn dặn hai nàng:
– Mặt khác, Claudia, nàng cũng phải tổ chức một ít nhạc hội độc âm, diễn tấu độc âm những gì nàng am hiểu ra. Ta tin tưởng sẽ có rất nhiều người đến thưởng thức diễn xuất. Như vậy hình thức nghệ thuật không phải sẽ muôn màu muôn vẻ hay sao?
– Chờ chúng ta hoàn thành những công việc này, tin tưởng Hoàng Kim Thành sẽ trở thành thành thị có mị lực lớn nhất trên toàn thế giới về phương diện nghệ thuật.
Mạnh Hàn đối mặt với hai vị siêu sao tương lai, hoàn toàn không hề che giấu sự kiêu ngạo của mình:
– Ta muốn khién Hoàng Kim Thành trở thành Thánh địa trong lòng tất cả những người thích nghệ thuật, muốn cho những người này cố gắng hết sức với sự nghiệp nghệ thuật, xem quyền được diễn xuất tại phòng khách vàng của Hoàng Kim Thành trở thành theo đuổi cao nhất của nghệ thuật trong kiếp này, muốn giải thưởng Claudia và giải thưởng Lidia, trở thành giải thưởng nghệ thuật cao nhất trong ngành nghệ thuật. Khiến tất cả mọi người đều xem đạt được hai thưởng này chính là vinh dự lớn nhất.
– Nếu như có hai tác phẩm đồng thời tham gia bình chọn khen thưởng, đều ưu tú, các nàng nên làm như thế nào?
Mạnh Hàn bỗng nhiên cười hỏi:
– Dưới tình huống chỉ có thể chọn ra một tác phẩm ưu tú nhất.
– Đều ưu tú như nhau sao?
Hai nàng nhất thời có chút do dự. Sau khi phân vân một hồi lâu, Lidia mới hỏi:
– Không thể đặt ngang hàng sao?
Lắc đầu, Mạnh Hàn cười nói:
– Điều chúng ta muốn, là cái ưu tú nhất kia. Ưu tú nhất, chỉ có thể có một.
Dừng một chút, Mạnh Hàn lại nói tiếp:
– Nếu hai tác phẩm đặt ngang hàng, vậy khi có ba tác phẩm đồng thời ưu tú thì sao? Nhiều tác phẩm hơn thì sao? Vậy tác phẩm tốt nhất chẳng phải là thành một chuyện cười sao?
– Vậy phải làm thế nào?
Lidia trực tiếp hỏi.
– Giám khảo là số lẻ. Đếm đầu phiếu, không cho phép bỏ quyền. Sẽ luôn có một tác phẩm tốt nhất. Một tác phẩm khác đứng thứ hai là được.
Trong nháy mắt Mạnh Hàn liền cho ra đáp án.
Hai nàng nghe xong liền bừng tỉnh. Chỉ có điều, Lidia vẫn có chút nối tiếc:
– Vậy chẳng phải tác phẩm không được chọn kia rất đáng tiếc sao?
– Có tiếc nuối, mới là kết quả tốt nhất.
Mạnh Hàn nghĩ tới những tác phẩm tiếc nuối đã xuất hiện trong Oscar kiếp trước, cười nói:
– Phải biết, hoàn mỹ cũng không phải là hay nhất. Có một tí tẹo tiếc nuối như thế, sẽ cho mọi người càng hoài niệm hơn.
Nghe Mạnh Hàn nói xong những điều này, hai nàng đều có chút phấn khởi, không thể chờ đợi được nữa, đã muốn bắt đầu tiến hành thao tác.
Mạnh Hàn cười khổ ngăn hai nàng lại:
– Đây không phải là chuyện mà một, hai người thao tác có thể hoàn thành. Vẫn nền chờ ta phái một vài nhân thủ lại đây đi!
Mạnh Hàn khuyên nhủ hai nàng, khiến hai nàng bỗng nhiên có chút ngượng ngùng. Mạnh Hàn nhìn thấy hai nàng đỏ bừng mặt, lúc này mới nhớ tới, hai nàng trên danh nghĩa vẫn là phu nhân của mình. Tuy rằng không cử hành hôn lễ, nhưng người bên ngoài đã tiếp nhận sự thực này.
– Đại nhân, có thể đáp ứng chúng ta một thỉnh cầu nho nhỏ hay không?
Bầu không khí có chút ám muội. Sau khi trầm mặc một hồi, Claudia đã sợ hãi mở miệng, hỏi Mạnh Hàn.
– Thỉnh cầu gì?
Mạnh Hàn cũng không suy nghĩ nhiều, tự nhiên hỏi.
– Chính là… Chính là…
Mạnh Hàn chờ nàng mở miệng, Claudia ngược lại có chút nhăn nhó. Nàng cứ nói chính là tới hai lần, nhưng vẫn nói không nên lời. Nàng sốt ruột đẩy Lidia một cái:
– Lidia, muội nói đi.
Nhìn thấy hai nàng nhăn nhó như vậy, khiến Mạnh Hàn cũng cảm thấy kỳ quái. Rốt cuộc là chuyện gì có thể làm cho hai nàng biến thành như vậy.
– Đại nhân, có thể không làm phu nhân của người được không?
Lidia cũng nhăn nhó một hồi, dường như hạ tâm, cắn răng một cái, nói ra.
– Cái gì?
Mạnh Hàn kinh ngạc trợn tròn hai mắt. Rốt cuộc các nàng đang nói cái gì?
– Đại nhân, chúng ta cũng không phải là ý đó.
Nhìn bộ dạng Mạnh Hàn dường như có chút gấp gáp, Claudia vội vàng giải thích:
– Ý của chúng ta là, chúng ta vẫn làm nữ nhân của người, nhưng không làm phu nhân của người, có được hay không?
Lời này khiến Mạnh Hàn ngạc nhiên một hồi. Làm nữ nhân của mình, nhưng không làm phu nhân của mình. Đây không phải là giống như Catherine sao? Còn nữa, tình hình các nữ nhân bên cạnh mình, có vẻ như đều như vậy. Chẳng lẽ bởi vì cái này?
– Đại nhân, chúng ta kỳ thực cũng rất thích người.
Nói tới đây, Claudia lại đỏ mặt một hồi, nhưng vẫn nói tiếp:
– Chúng ta chỉ là không muốn tham gia xã giao rất nhiều kia, không muốn trì hoãn lãng phí thời gian của chúng ta mà thôi. Chúng ta chỉ làm nữ nhân của người, có được không?
Nghe thấy hai nàng giải thích như vậy, Mạnh Hàn cũng hiểu rõ ràng suy nghĩ của hai nàng. Các nàng dù sao vẫn chỉ là người theo đuổi nghệ thuật, không nghĩ tới chuyện tham dự vào tất cả thế tục. Yêu cầu như thế, Mạnh Hàn có thể nào từ chối được. Đối với hai tiên tử dường như không dính khói bụi trần gian, ngoại trừ che chở, Mạnh Hàn không nghĩ ra được điều gì khác.
Duỗi ra hai tay, mỗi tay ôm lấy một nàng, Mạnh Hàn gật đầu. Hắn nhẹ nhàng lôi kéo, hai nàng liền dựa vào trong ngực của hắn. Dường như hai nàng đối với hành động thân mật như vậy cũng không mấy quen thuộc, mơ hồ còn có một chút chống cự, thân thể đang mơ hồ run lên.
Mạnh Hàn thở dài, càng ôm chặt hai nàng. Rất nhanh, hai thân thể mềm mại đã không còn run rẩy cứng ngắc nữa,,à bắt đầu chậm rãi mềm mại xuống.
Đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn và hai nàng tiếp xúc thân mật. Mạnh Hàn còn không muốn phá hoại bầu không khí tuyệt vời này. Hắn chỉ thoáng cùng các nàng ôn tồn một hồi, liền hỏi các nàng gần đây đang bận bịu chuyện gì.
Hai nàng đang tập luyện một vở kịch mới, cũng dựa theo điều Mạnh Hàn đưa ra, tên vở kịch là có tình.
Nghe thấy Mạnh Hàn hỏi tới, các nàng đều vô cùng hài lòng, nói ra suy ngẫm trong lòng các nàng, muốn Mạnh Hàn chỉ điểm.
Một vở kịch ái tình?
Mạnh Hàn nghe xong, không tỏ rõ ý kiến, chỉ nói ra mấy mấy vở kịch kinh điển kiếp trước như Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài, Romeo cùng Juliet. Nghe xong hai nàng hai mắt đẫm lệ, nhất định muốn biểu diễn cả hai vở kịch mà Mạnh Hàn vừa nói.
Tất nhiên, không thể thiếu một ca khúc Lương Chúc. Hai nàng nghe xong, mắt liền tỏa ra ánh sáng kỳ lạ. Lidia hận không thể lập tức hóa thân làm hồ điệp trong câu truyện, uyển chuyển nhảy múa. Sau khi quấn quít lấy Mạnh Hàn đến mức toàn bộ ca từ đều nhớ kỹ, lúc này nàng mới vui mừng dừng lại.
– Vẫn diễn điệu múa Sông lớn. Hơn nữa buổi diễn chật kín người.
Đối với điều này Mạnh Hàn rất hài lòng. Nhưng hắn vẫn cảm thấy nhà hát lớn Opera Sydney hai ngày chỉ diễn xuất một lần có chút lãng phí. Phải biết rằng, kiếp trước nhà hát lớn Opera Sydney hàng năm có tới hơn ba ngàn diễn xuất dài. Gần như một ngày có khoảng mười trường diễn xuất. Ban đầu nhà hát lớn còn có mấy phòng diễn xuất. Hiện tại lại chỉ có thể dùng một phòng. Thực sự rất rất lãng phí.
– Đi mời những đoàn diễn xuất nổi danh, đến đây diễn xuất thường xuyên đi!
Mạnh Hàn căn dặn hai nàng. Lấy danh nghĩa của hai nàng mời, sẽ càng dễ dàng một chút.
– Ta lập tức phái người đi chuẩn bị mở học viện. Mặt khác cũng bắt đầu thực hiện giải thưởng Claudia và và giải thưởng Lidia. Điều các nàng phải làm, chính là tập vở kịch mới, có thể làm cho mọi người thưởng thức được nhiều diễn xuất hơn.
Mạnh Hàn lại căn dặn hai nàng:
– Mặt khác, Claudia, nàng cũng phải tổ chức một ít nhạc hội độc âm, diễn tấu độc âm những gì nàng am hiểu ra. Ta tin tưởng sẽ có rất nhiều người đến thưởng thức diễn xuất. Như vậy hình thức nghệ thuật không phải sẽ muôn màu muôn vẻ hay sao?
– Chờ chúng ta hoàn thành những công việc này, tin tưởng Hoàng Kim Thành sẽ trở thành thành thị có mị lực lớn nhất trên toàn thế giới về phương diện nghệ thuật.
Mạnh Hàn đối mặt với hai vị siêu sao tương lai, hoàn toàn không hề che giấu sự kiêu ngạo của mình:
– Ta muốn khién Hoàng Kim Thành trở thành Thánh địa trong lòng tất cả những người thích nghệ thuật, muốn cho những người này cố gắng hết sức với sự nghiệp nghệ thuật, xem quyền được diễn xuất tại phòng khách vàng của Hoàng Kim Thành trở thành theo đuổi cao nhất của nghệ thuật trong kiếp này, muốn giải thưởng Claudia và giải thưởng Lidia, trở thành giải thưởng nghệ thuật cao nhất trong ngành nghệ thuật. Khiến tất cả mọi người đều xem đạt được hai thưởng này chính là vinh dự lớn nhất.