Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Thiên Hạ Vô Song

Chương 529: Công Tác Chuẩn Bị

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

– Lúc nào Tony xuất phát, cần bộ đội chúng ta phối hợp công thành.

Hầu tước đại nhân lại lên tiếng, ôm lấy vấn đề này. Sau đó hầu tước đại nhân ra hiệu Mạnh Hàn một mình theo hắn ra ngoài. Nhìn theo Mạnh Hàn và hầu tước đại nhân rời khỏi, Đại điện hạ cũng nhịn không được đắc ý nữa, bắt đầu cười ha hả.

Hầu tước đại nhân đi phía trước vẫn không nói gì. Sau khi đi tới nơi đóng quân của Mạnh Hàn, Demi và Diana chuyển ghế tới, hầu tước ngồi xuống. Lúc này hầu tước đại nhân mới có chút lo lắng nói:

– Ta không đoán được tên gia hỏa kia còn có một chiêu này. Phía bên ngươi phải làm sao bây giờ? Nếu thực sự không được, ta sẽ ra lệnh cho bộ binh công thành trước, kiềm chế một bộ phận cao thủ. Sau đó người của ngươi hãy đi qua?

Nói xong, hầu tước đại nhân vẫn còn có chút lo lắng oán giận nói:

– Ngươi cũng thực là. Tại sao có thể thuận miệng đáp ứng xử trí theo quân pháp được? Nơi này là quân doanh, không phải nơi có thể nói đùa!

– Trận đánh này có phải cực kì quan trọng hay không?

Lông mày Mạnh Hàn cũng nhíu chặt lại. Nếu như đối phó với một ma đạo sư, Mạnh Hàn có thể sẽ không cảm thấy có bao nhiêu phiền phức. Nhưng lần này lại phải đối phó với bốn người. Hơn nữa còn có hai Kiếm Thánh sơ cấp và tổng số mười đại kiếm sư đỉnh phong. Quân đội chính là quân đội. năm đó Thành chủ Adrian Bạo Phong thành chỉ có một thủ hạ là đại kiếm sư đỉnh phong. Mạnh Hàn thiếu chút nữa đã bị giết chết. Vừa đến chiến trường, đại kiếm sư đỉnh phong lại không đáng tiền như vậy.

– Thành bại ở một lần này!

Hầu tước đại nhân gật đầu:

– Trận đánh lần này, thống soái tạm thời của bọn họ cũng ở đây. Nếu như có thể bắt sống hoặc là giết chết hắn, như vậy kẻ địch còn lại chính là đạo quân ô hợp. Hơn nữa chúng ta chiếm cứ thành bảo, kẻ địch đường xa tới, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công phần thắng sẽ rất lớn. Cho nên, trận đánh này nhất định phải thắng. Nếu như thua, trong khoảng thời gian ngắn Công quốc cũng không thể nào lại triệu tập thêm năm vạn đại quân nữa. Đến lúc đó, nói không chừng Công quốc cũng sẽ tiêu vong.

– Quốc vương bệ hạ của chúng ta mặc kệ sao?

Khi hỏi ra câu này, Mạnh Hàn lập tức liền nghĩ đến thời kỳ xuân thu chiến quốc, chư hầu tranh phách trong lịch sử của thế giới mình ở trước kia. Hiện tại xem ra, toàn bộ những Công quốc này đều làm theo ý các nước chư hầu của mình. Cái gọi là quốc vương bệ hạ, cũng chính là nhân vật Chu Thiên Tử lúc đó. Chỉ có một cái tên gọi thiên tử nhưng lại không có quyền lực của thiên tử. Câu nói này, hỏi chẳng khác gì là không hỏi. Không chờ hầu tước đại nhân trả lời, Mạnh Hàn đã giành nói:

– Ta hiểu, đại nhân, người không cần phải nói nữa.

Hầu tước đại nhân muốn nói lại thôi. Thần sắc của hắn có phần phức tạp liếc mắt nhìn Mạnh Hàn một cái, muốn không nói, nhưng vẫn không nhịn được:

– Ma pháp trận phòng ngự bên trong thành bảo Thiên Lang chắc hẳn đã mở ra. Hơn nữa còn có một ma đạo sư đang khống chế. Cho dù ma pháp sư của chúng ta cùng tiến lên, nhiều nhất chỉ có thể kiềm chế hai ma đạo sư của bọn họ.

– Còn có ma pháp trận phòng ngự sao? Chuyện này thật sự khiến Mạnh Hàn cảm thấy bất ngờ. Tuy nhiên hầu tước đại nhân vừa giải thích, Mạnh Hàn liền hiểu rõ. Thời điểm mình xây dựng thành bảo, ban đầu không có tiền nên không có xây dựng ma pháp trận phòng ngự này. Sau đó dường như mình cũng quên mất.

– Ma pháp trận phòng ngự này của đối phương không biết là cấp bậc gì?

– Có người nói là ma pháp trận phòng ngự cấp bảy.

Nói tới vấn đề này, vẻ mặt hầu tước đại nhân liền trở nên tức giận:

– Ma pháp trận phòng ngự cấp bảy, cho dù có hai Đại ma pháp sư đã có thể khống chế trận thế, chắn kẻ địch ở bên ngoài thành bảo. Nhưng không ngờ tên lãnh chúa kia lại dẫn theo tất cả tâm phúc và ma pháp sư không đánh mà chạy chắp tay tặng thành bảo và ma pháp trận cho kẻ địch, khiến kẻ địch không đánh mà thắng.

Lãnh chúa trước kia thế nào, Mạnh Hàn cũng không để ý tới. Điều hắn quan tâm chính là ma pháp trận phòng ngự này. Ma pháp trận phòng ngự cấp bảy, như vậy đã mang ý nghĩa đây là một trận phòng ngự cao hơn trung đẳng. Trên lí luận nó có thể ngăn cản được công kích của ma pháp cấp bảy. Phòng ngự một phương bởi vì có ma pháp trận tồn tại, còn có thể tiết kiệm được mười phần sức lực. Mạnh Hàn không khỏi phải cân nhắc. Một trăm năm mươi cái hỏa cầu lớn với uy lực cấp bảy có thể công phá ma pháp trận phòng ngự của thành bảo này hay không?

– Đại nhân, ta cần một ma pháp sư có thể vẽ quyển sách ma pháp cấp năm.

Nghĩ đến ma pháp trận, Mạnh Hàn lập tức nghĩ tới quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm trong tay mình. Nếu như có thể làm kịp, trong tay có một ma pháp uy lực cấp tám, nói vậy sẽ nắm chắc được phần thắng lớn hơn nhiều.

– Có. Có một ma đạo sư đỉnh phong hệ khí. Ta lập tức gọi hắn lại đây.

Hầu tước đại nhân cũng không thể hiểu được Mạnh Hàn muốn một ma pháp sư có thể vẽ quyển sách ma pháp cấp năm có ý nghĩa như thế nào. Tuy nhiên, nếu thời điểm này Mạnh Hàn có yêu cầu như vậy, hầu tước đại nhân nhất định sẽ thỏa mãn. Trên thực tế, cho dù kể cả Đại điện hạ ở đây, lúc này cũng không có đường lui. Cho dù Mạnh Hàn không nhận mệnh lệnh đi công kích lãnh chúa phủ, cũng không có cách nào trốn tránh được cuộc chiến đấu công phá thành bảo.

Sau khi thương lượng sơ qua với vị ma đạo sư đỉnh phong hệ khí vừa vội vã chạy tới một chút, ma đạo sư kia lập tức vừa mừng vừa sợ đi theo sự dẫn dắt của Demi, tiến vào trong một cái lều vải lớn, bắt đầu vẽ quyển sách ma pháp. Mạnh Hàn lại bắt đầu thương lượng với hầu tước đại nhân về thời điểm công thành.

– Hiện tại làm công tác chuẩn bị. 5 giờ sau, khi sắc trời trở nên tối đen vừa vặn ra tay.

Mạnh Hàn giống như có tự tin rất lớn. Trên mặt thậm chí đã có thêm mấy phần cười mỉm:

– Nói không chừng, chúng ta có thể trực tiếp giải quyết được ma pháp trận phòng ngự của thành bảo kia.

Hầu tước đại nhân quả thực không thể tin vào tai của mình. Giải quyết được ma pháp trận phòng ngự của thành bảo? Đây chẳng phải là nói, đám ma pháp sư trên tay mình, tại thời điểm công thành có thể phát huy tác dụng còn lớn hơn nữa? Hắn thậm chí không thể chờ đợi được nữa, muốn lập tức biết được, Mạnh Hàn dự định làm sao để giải quyết những thứ này. Tuy nhiên, Mạnh Hàn giống như muốn duy trì vẻ thần bí. Mạnh Hàn chỉ cười không đáp, mặc cho hầu tước đại nhân hỏi thế nào, hắn vẫn không trả lời. Mạnh Hàn chỉ yêu cầu hầu tước đại nhân mau chóng thu thập một ít ma hạch và ma tinh thạch.

Biện pháp của Mạnh Hàn đương nhiên là ở quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Vô cùng may mắn, vị ma đạo sư của hầu tước đại nhân lại là một vị cao thủ có thể tinh thông vẽ quyển sách ma pháp. Với quyển sách cấp năm, hắn chỉ cần hơn một giờ liền có thể hoàn thành.

Chỉ có điều không dám khẳng định tỷ lệ thành công mà thôi. Nhưng chuyện này đối với Mạnh Hàn mà nói, cũng không phải là vấn đề to tát gì. Dường như chỉ cần dùng quyển sách mặt phẳng chiếu ma pháp của hắn, tỷ lệ thành công vẽ sách sẽ cao đến một mức độ khiến người ta phải hoảng sợ.

– Lúc nào Tony xuất phát, cần bộ đội chúng ta phối hợp công thành.

Hầu tước đại nhân lại lên tiếng, ôm lấy vấn đề này. Sau đó hầu tước đại nhân ra hiệu Mạnh Hàn một mình theo hắn ra ngoài. Nhìn theo Mạnh Hàn và hầu tước đại nhân rời khỏi, Đại điện hạ cũng nhịn không được đắc ý nữa, bắt đầu cười ha hả.

Hầu tước đại nhân đi phía trước vẫn không nói gì. Sau khi đi tới nơi đóng quân của Mạnh Hàn, Demi và Diana chuyển ghế tới, hầu tước ngồi xuống. Lúc này hầu tước đại nhân mới có chút lo lắng nói:

– Ta không đoán được tên gia hỏa kia còn có một chiêu này. Phía bên ngươi phải làm sao bây giờ? Nếu thực sự không được, ta sẽ ra lệnh cho bộ binh công thành trước, kiềm chế một bộ phận cao thủ. Sau đó người của ngươi hãy đi qua?

Nói xong, hầu tước đại nhân vẫn còn có chút lo lắng oán giận nói:

– Ngươi cũng thực là. Tại sao có thể thuận miệng đáp ứng xử trí theo quân pháp được? Nơi này là quân doanh, không phải nơi có thể nói đùa!

– Trận đánh này có phải cực kì quan trọng hay không?

Lông mày Mạnh Hàn cũng nhíu chặt lại. Nếu như đối phó với một ma đạo sư, Mạnh Hàn có thể sẽ không cảm thấy có bao nhiêu phiền phức. Nhưng lần này lại phải đối phó với bốn người. Hơn nữa còn có hai Kiếm Thánh sơ cấp và tổng số mười đại kiếm sư đỉnh phong. Quân đội chính là quân đội. năm đó Thành chủ Adrian Bạo Phong thành chỉ có một thủ hạ là đại kiếm sư đỉnh phong. Mạnh Hàn thiếu chút nữa đã bị giết chết. Vừa đến chiến trường, đại kiếm sư đỉnh phong lại không đáng tiền như vậy.

– Thành bại ở một lần này!

Hầu tước đại nhân gật đầu:

– Trận đánh lần này, thống soái tạm thời của bọn họ cũng ở đây. Nếu như có thể bắt sống hoặc là giết chết hắn, như vậy kẻ địch còn lại chính là đạo quân ô hợp. Hơn nữa chúng ta chiếm cứ thành bảo, kẻ địch đường xa tới, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công phần thắng sẽ rất lớn. Cho nên, trận đánh này nhất định phải thắng. Nếu như thua, trong khoảng thời gian ngắn Công quốc cũng không thể nào lại triệu tập thêm năm vạn đại quân nữa. Đến lúc đó, nói không chừng Công quốc cũng sẽ tiêu vong.

– Quốc vương bệ hạ của chúng ta mặc kệ sao?

Khi hỏi ra câu này, Mạnh Hàn lập tức liền nghĩ đến thời kỳ xuân thu chiến quốc, chư hầu tranh phách trong lịch sử của thế giới mình ở trước kia. Hiện tại xem ra, toàn bộ những Công quốc này đều làm theo ý các nước chư hầu của mình. Cái gọi là quốc vương bệ hạ, cũng chính là nhân vật Chu Thiên Tử lúc đó. Chỉ có một cái tên gọi thiên tử nhưng lại không có quyền lực của thiên tử. Câu nói này, hỏi chẳng khác gì là không hỏi. Không chờ hầu tước đại nhân trả lời, Mạnh Hàn đã giành nói:

– Ta hiểu, đại nhân, người không cần phải nói nữa.

Hầu tước đại nhân muốn nói lại thôi. Thần sắc của hắn có phần phức tạp liếc mắt nhìn Mạnh Hàn một cái, muốn không nói, nhưng vẫn không nhịn được:

– Ma pháp trận phòng ngự bên trong thành bảo Thiên Lang chắc hẳn đã mở ra. Hơn nữa còn có một ma đạo sư đang khống chế. Cho dù ma pháp sư của chúng ta cùng tiến lên, nhiều nhất chỉ có thể kiềm chế hai ma đạo sư của bọn họ.

– Còn có ma pháp trận phòng ngự sao? Chuyện này thật sự khiến Mạnh Hàn cảm thấy bất ngờ. Tuy nhiên hầu tước đại nhân vừa giải thích, Mạnh Hàn liền hiểu rõ. Thời điểm mình xây dựng thành bảo, ban đầu không có tiền nên không có xây dựng ma pháp trận phòng ngự này. Sau đó dường như mình cũng quên mất.

– Ma pháp trận phòng ngự này của đối phương không biết là cấp bậc gì?

– Có người nói là ma pháp trận phòng ngự cấp bảy.

Nói tới vấn đề này, vẻ mặt hầu tước đại nhân liền trở nên tức giận:

– Ma pháp trận phòng ngự cấp bảy, cho dù có hai Đại ma pháp sư đã có thể khống chế trận thế, chắn kẻ địch ở bên ngoài thành bảo. Nhưng không ngờ tên lãnh chúa kia lại dẫn theo tất cả tâm phúc và ma pháp sư không đánh mà chạy chắp tay tặng thành bảo và ma pháp trận cho kẻ địch, khiến kẻ địch không đánh mà thắng.

Lãnh chúa trước kia thế nào, Mạnh Hàn cũng không để ý tới. Điều hắn quan tâm chính là ma pháp trận phòng ngự này. Ma pháp trận phòng ngự cấp bảy, như vậy đã mang ý nghĩa đây là một trận phòng ngự cao hơn trung đẳng. Trên lí luận nó có thể ngăn cản được công kích của ma pháp cấp bảy. Phòng ngự một phương bởi vì có ma pháp trận tồn tại, còn có thể tiết kiệm được mười phần sức lực. Mạnh Hàn không khỏi phải cân nhắc. Một trăm năm mươi cái hỏa cầu lớn với uy lực cấp bảy có thể công phá ma pháp trận phòng ngự của thành bảo này hay không?

– Đại nhân, ta cần một ma pháp sư có thể vẽ quyển sách ma pháp cấp năm.

Nghĩ đến ma pháp trận, Mạnh Hàn lập tức nghĩ tới quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm trong tay mình. Nếu như có thể làm kịp, trong tay có một ma pháp uy lực cấp tám, nói vậy sẽ nắm chắc được phần thắng lớn hơn nhiều.

– Có. Có một ma đạo sư đỉnh phong hệ khí. Ta lập tức gọi hắn lại đây.

Hầu tước đại nhân cũng không thể hiểu được Mạnh Hàn muốn một ma pháp sư có thể vẽ quyển sách ma pháp cấp năm có ý nghĩa như thế nào. Tuy nhiên, nếu thời điểm này Mạnh Hàn có yêu cầu như vậy, hầu tước đại nhân nhất định sẽ thỏa mãn. Trên thực tế, cho dù kể cả Đại điện hạ ở đây, lúc này cũng không có đường lui. Cho dù Mạnh Hàn không nhận mệnh lệnh đi công kích lãnh chúa phủ, cũng không có cách nào trốn tránh được cuộc chiến đấu công phá thành bảo.

Sau khi thương lượng sơ qua với vị ma đạo sư đỉnh phong hệ khí vừa vội vã chạy tới một chút, ma đạo sư kia lập tức vừa mừng vừa sợ đi theo sự dẫn dắt của Demi, tiến vào trong một cái lều vải lớn, bắt đầu vẽ quyển sách ma pháp. Mạnh Hàn lại bắt đầu thương lượng với hầu tước đại nhân về thời điểm công thành.

– Hiện tại làm công tác chuẩn bị. 5 giờ sau, khi sắc trời trở nên tối đen vừa vặn ra tay.

Mạnh Hàn giống như có tự tin rất lớn. Trên mặt thậm chí đã có thêm mấy phần cười mỉm:

– Nói không chừng, chúng ta có thể trực tiếp giải quyết được ma pháp trận phòng ngự của thành bảo kia.

Hầu tước đại nhân quả thực không thể tin vào tai của mình. Giải quyết được ma pháp trận phòng ngự của thành bảo? Đây chẳng phải là nói, đám ma pháp sư trên tay mình, tại thời điểm công thành có thể phát huy tác dụng còn lớn hơn nữa? Hắn thậm chí không thể chờ đợi được nữa, muốn lập tức biết được, Mạnh Hàn dự định làm sao để giải quyết những thứ này. Tuy nhiên, Mạnh Hàn giống như muốn duy trì vẻ thần bí. Mạnh Hàn chỉ cười không đáp, mặc cho hầu tước đại nhân hỏi thế nào, hắn vẫn không trả lời. Mạnh Hàn chỉ yêu cầu hầu tước đại nhân mau chóng thu thập một ít ma hạch và ma tinh thạch.

Biện pháp của Mạnh Hàn đương nhiên là ở quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Vô cùng may mắn, vị ma đạo sư của hầu tước đại nhân lại là một vị cao thủ có thể tinh thông vẽ quyển sách ma pháp. Với quyển sách cấp năm, hắn chỉ cần hơn một giờ liền có thể hoàn thành.

Chỉ có điều không dám khẳng định tỷ lệ thành công mà thôi. Nhưng chuyện này đối với Mạnh Hàn mà nói, cũng không phải là vấn đề to tát gì. Dường như chỉ cần dùng quyển sách mặt phẳng chiếu ma pháp của hắn, tỷ lệ thành công vẽ sách sẽ cao đến một mức độ khiến người ta phải hoảng sợ.

Chọn tập
Bình luận