Chỉ cần hắn chỉ muốn kiếm tiền, vậy chuyện gì cũng dễ nói hơn.
Sau khi hầu tước đại nhân nghe được mấy lời đồn đại này, hắn lại cười giải thích với các tâm phúc của mình:
– Người có dã tâm đối với kim tệ, chung quy vẫn dễ đối phó hơn so với người có dã tâm về chính trị. Không phải vậy sao?
Khi nghe thấy hầu tước đại nhân nói câu này, rất nhiều người đều gật đầu đồng ý. Cho nên, chuyện phong thưởng cho Mạnh Hàn đã diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Ngược lại hầu tước đại nhân cảm thấy, Mạnh Hàn thực sự muốn hơi ít. Rõ ràng hắn có một cơ hội tìm được nhiều hơn, nhưng hắn lại thoải mái buông tha. Điểm này, giống như đã nói Mạnh Hàn không đủ thành thục trên phương diện chính trị. Bởi vậy Mạnh Hàn đã không hiểu rõ, không nắm lấy cơ hội. Bằng không cơ hội này đổi thành hầu tước đại nhân, tuyệt đối có thể khiến Đại điện hạ thịt đau hơn rất nhiều.
Đối lập lớn nhất với công thần Mạnh Hàn, thống lĩnh Lôi Âu lại nhận được lợi ích lớn nhất. Quân chức tăng lên một cấp. Những đội quân riêng này trực tiếp thuộc về sự thống lĩnh của hắn. Chiến lợi phẩm đã phân phát xong xuôi, không tính ở bên trong. Đại điện hạ vẫn đặc biệt ban thưởng một trăm kim tệ, tạo tấm gương khích lệ mọi người có ham muốn lập công.
Trừ có một bộ phận rất nhỏ các đội trưởng thân binh đến chết vẫn trung thành đối với các lãnh chúa đại nhân trước kia, những người khác đều việc nghĩa chẳng từ nan đứng về phía của Lôi Âu đại nhân. Đương nhiên, như vậy cũng gián tiếp đứng ở phía của Tử tước đại nhân Antonio. Bởi vì bên trong mệnh lệnh của Lôi Âu đại nhân nhận được, có một cái chính là trực tiếp ra lệnh cho hắn làm thống lĩnh thành vệ quân Hoàng Sa Thành. Đây là do hầu tước đại nhân sắp xếp. Cho dù là những lãnh chúa đại nhân kia cảm thấy thịt đau, nhưng không dám nói gì.
Tiếp theo đại quân tiến lên phía trước, giống như không có chuyện của Mạnh Hàn. Nếu như bất kể là hầu tước đại nhân hay Đại điện hạ đều đặt hàng vũ khí ở chỗ của Mạnh Hàn, như vậy Mạnh Hàn đã không thích hợp mạo hiểm trở lại chiến trường. Cho dù bọn họ xuất phát từ suy nghĩ sợ Mạnh Hàn thu được càng nhiều công lao hơn, hay không thể lại khiến Mạnh Hàn có được danh tiếng lớn hơn.
Vì thế, trong quân doanh liền xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta vô cùng ước ao nhưng lại thực sự không nói được gì. Thời điểm mỗi khi đại quân dừng lại tạm nghỉ ngơi, luôn có một vị quý tộc đại nhân tuổi trẻ ngồi ở cách xe ngựa sa hoa của hắn không xa, thích ý hưởng thụ sự chăm sóc của hai tiểu thị nữ mỹ lệ. Hắn gác chân thật cao, uống rượu ngon, ăn mỹ thực, mặc hoa phục, hát tiểu khúc, rung đùi đắc ý.
Các gia hoả nhìn thấy cảnh tượng này, không có một người nào trong lòng không cảm thấy đố kị. Rất nhiều lãnh chúa quý tộc thậm chí có phần hối hận. Sớm biết như vậy, còn không bằng dẫn theo những thị nữ xinh đẹp mang danh là ma pháp sư vào trong quân doanh giữ ở bên cạnh. Nếu vậy bọn họ cũng không cần giống như hiện tại chỉ có thể nhìn người khác ở nơi đó hưởng thụ cuộc sống sa hoa mỹ lệ. Còn bản thân mình lại chỉ có thể nhìn không có thể ăn lúng túng tới mức độ. Tuy rằng trong lúc đó các quý tộc không hề thiếu ngân tệ yêu cầu thị nữ mỹ lệ như đối phương. Nhưng khi đối mặt với hai nữ tử sinh đôi giống nhau như đúc, mọi người vẫn xin miễn thứ cho kẻ bất tài, chỉ có thể trơ mắt chảy nước miếng nhìn Mạnh Hàn hưởng thụ.
Tuy nhiên dù vậy, Mạnh Hàn cũng không tính quá thoải mái. Dưới sự bảo hộ tầng tầng lớp lớp đại đội nhân mã, hầu tước đại nhân hầu như lúc nào cũng sẽ đến gặp Mạnh Hàn trưng cầu một vài chuyện về phương diện tình báo. Mỗi lần, gần như đều có thể có thu hoạch. Đặc biệt là một hai lần nào đó thiếu chút nữa bị quân địch đánh lén, sau khi được Mạnh Hàn cảnh cáo về tin tức tình báo khẩn cấp, bọn họ đã hữu kinh vô hiểm vượt qua.
Từ trước đến nay hầu tước đại nhân không hỏi Mạnh Hàn, những tin tức tình báo kia làm sao có thể xuyên qua quân doanh đưa vào. Hắn cũng biết, nghiệp đoàn ngầm tuyệt đối có không dưới mười loại biện pháp để có thể làm được điểm này. Hắn chỉ cảm thấy hiếu kỳ, rốt cuộc Mạnh Hàn đã hao tốn bao nhiêu, mới để khiến người của nghiệp đoàn ngầm ra sức như vậy? Cho dù là hầu tước đại nhân, dường như cũng không được nghiệp đoàn ngầm ủng hộ với quy mô như thế.
Chung quy phải nói đến đội ngũ của Mạnh Hàn. Đội ngũ này xem như là đội ngũ nhàn rỗi nhất. Trừ mỗi ngày bọn họ ở sát bên cạnh bảo vệ Mạnh Hàn và chạy ra ngoài, thực sự n không có nhiệm vụ nào khác. Cho dù là công tác đơn giản nhất trông giữ hậu cần cũng không bị phân đến.
– Joey, Juli, hiện tại các nàng tu luyện đấu khí cuồng triều thế nào rồi?
Lúc nhàn hạ, Mạnh Hàn sẽ quan tâm một chút tới việc tu luyện của thuộc hạ mình. Đặc biệt là hai người này còn là nữ nhân của mình, tự nhiên Mạnh Hàn sẽ không bỏ qua. Trên xe ngựa rộng rãi của mình, Mạnh Hàn cũng không cần lo lắng tới vấn đề an toàn, vừa vặn nói chuyện phiếm với hai nàng để bồi dưỡng một chút cảm tình.
– Dường như lại đến một bình cảnh mới.
Từ sau khi Mạnh Hàn nói về lý luận bình cảnh lần trước, hiện tại hai nàng đều thích dùng từ này. Người trả lời vẫn là Joey, Juli không nói tiếng nào. Bất quá lần này không phải vì nguyên nhân tính cách. Mà bởi vì Juli ngồi cách Mạnh Hàn tương đối gần. Nàng bị Mạnh Hàn cưỡng ép lôi kéo ngồi xuống chân của mình. Sau đó vì e lệ, nàng cũng không nói ra lời.
Thân thể mềm mại tràn ngập lực lượng, hết sức đàn hồi. Nói là ngồi ở trên đùi Mạnh Hàn, chẳng thà nói nàng đang biểu diễn một tư thế trung bình tấn trên đùi của Mạnh Hàn. Juli hình như rất sợ sẽ ép hỏng Mạnh Hàn vậy. Nàng vẫn không dám toàn tâm toàn ý thả lỏng, chỉ duy trì một tư thế khác, khuôn mặt cười e lệ, đỏ bừngmột mảnh lớn.
Tay Mạnh Hàn đang vòng quanh bên hông của Juli, cảm thụ vòng eo tinh tế tràn đầy tinh lực của nàng. Mạnh Hàn vừa chậm rãi vuốt ve, vừa nhíu mày nói:
– Bình cảnh lần này bởi vì sao vậy?
Lần trước bởi vì ăn quả Ma Trản Hoa vào, không bao giờ có thể tiếp tục kích thích đấu khí tăng trưởng. Mãi tới lúc Mạnh Hàn dẫn theo mọi người đến bờ biển cẩn thận cảm thụ cuồng triều một phen, sau đó bọn họ mới chậm rãi đột phá. Những cuộcchiến đấu sau đó càng củng cố thêm hiệu quả này. Mạnh Hàn tin tưởng lại cho mọi người thêm một ít thời gian, Mạnh Hàn sẽ có một đội thân vệ hoàn toàn được tạo thành bởi những đại kiếm sư đỉnh phong. Điều này cũng không phải là chuyện không thể nào.
– Không biết.
Joey thành thật đáp trả. Nếu như nàng có thể biết được nguyên nhân thế nào, nói không chừng đã có biện pháp giải quyết. Nhưng bởi vì không biết nguyên nhân, lúc này các nàng mới bị kẹp lại.
Ngược lại sau khi Juli trải qua một hồi thích ứng như thế, dường như đã có thể quen với sự tiếp xúc thân mật cùng Mạnh Hàn. Thân thể nàng từ từ mềm ra, cũng có thể dán đường cong của mình vào thân thể Mạnh Hàn. Người nàng đã hoàn toàn ngồi xuống đùi của Mạnh Hàn, cảm thụ hơi ấm trong lòng Mạnh Hàn. Hình như loại cảm giác này rất ấm áp, thực sự khiến người ta cảm thấy an tâm.
Chỉ cần hắn chỉ muốn kiếm tiền, vậy chuyện gì cũng dễ nói hơn.
Sau khi hầu tước đại nhân nghe được mấy lời đồn đại này, hắn lại cười giải thích với các tâm phúc của mình:
– Người có dã tâm đối với kim tệ, chung quy vẫn dễ đối phó hơn so với người có dã tâm về chính trị. Không phải vậy sao?
Khi nghe thấy hầu tước đại nhân nói câu này, rất nhiều người đều gật đầu đồng ý. Cho nên, chuyện phong thưởng cho Mạnh Hàn đã diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Ngược lại hầu tước đại nhân cảm thấy, Mạnh Hàn thực sự muốn hơi ít. Rõ ràng hắn có một cơ hội tìm được nhiều hơn, nhưng hắn lại thoải mái buông tha. Điểm này, giống như đã nói Mạnh Hàn không đủ thành thục trên phương diện chính trị. Bởi vậy Mạnh Hàn đã không hiểu rõ, không nắm lấy cơ hội. Bằng không cơ hội này đổi thành hầu tước đại nhân, tuyệt đối có thể khiến Đại điện hạ thịt đau hơn rất nhiều.
Đối lập lớn nhất với công thần Mạnh Hàn, thống lĩnh Lôi Âu lại nhận được lợi ích lớn nhất. Quân chức tăng lên một cấp. Những đội quân riêng này trực tiếp thuộc về sự thống lĩnh của hắn. Chiến lợi phẩm đã phân phát xong xuôi, không tính ở bên trong. Đại điện hạ vẫn đặc biệt ban thưởng một trăm kim tệ, tạo tấm gương khích lệ mọi người có ham muốn lập công.
Trừ có một bộ phận rất nhỏ các đội trưởng thân binh đến chết vẫn trung thành đối với các lãnh chúa đại nhân trước kia, những người khác đều việc nghĩa chẳng từ nan đứng về phía của Lôi Âu đại nhân. Đương nhiên, như vậy cũng gián tiếp đứng ở phía của Tử tước đại nhân Antonio. Bởi vì bên trong mệnh lệnh của Lôi Âu đại nhân nhận được, có một cái chính là trực tiếp ra lệnh cho hắn làm thống lĩnh thành vệ quân Hoàng Sa Thành. Đây là do hầu tước đại nhân sắp xếp. Cho dù là những lãnh chúa đại nhân kia cảm thấy thịt đau, nhưng không dám nói gì.
Tiếp theo đại quân tiến lên phía trước, giống như không có chuyện của Mạnh Hàn. Nếu như bất kể là hầu tước đại nhân hay Đại điện hạ đều đặt hàng vũ khí ở chỗ của Mạnh Hàn, như vậy Mạnh Hàn đã không thích hợp mạo hiểm trở lại chiến trường. Cho dù bọn họ xuất phát từ suy nghĩ sợ Mạnh Hàn thu được càng nhiều công lao hơn, hay không thể lại khiến Mạnh Hàn có được danh tiếng lớn hơn.
Vì thế, trong quân doanh liền xuất hiện một cảnh tượng khiến người ta vô cùng ước ao nhưng lại thực sự không nói được gì. Thời điểm mỗi khi đại quân dừng lại tạm nghỉ ngơi, luôn có một vị quý tộc đại nhân tuổi trẻ ngồi ở cách xe ngựa sa hoa của hắn không xa, thích ý hưởng thụ sự chăm sóc của hai tiểu thị nữ mỹ lệ. Hắn gác chân thật cao, uống rượu ngon, ăn mỹ thực, mặc hoa phục, hát tiểu khúc, rung đùi đắc ý.
Các gia hoả nhìn thấy cảnh tượng này, không có một người nào trong lòng không cảm thấy đố kị. Rất nhiều lãnh chúa quý tộc thậm chí có phần hối hận. Sớm biết như vậy, còn không bằng dẫn theo những thị nữ xinh đẹp mang danh là ma pháp sư vào trong quân doanh giữ ở bên cạnh. Nếu vậy bọn họ cũng không cần giống như hiện tại chỉ có thể nhìn người khác ở nơi đó hưởng thụ cuộc sống sa hoa mỹ lệ. Còn bản thân mình lại chỉ có thể nhìn không có thể ăn lúng túng tới mức độ. Tuy rằng trong lúc đó các quý tộc không hề thiếu ngân tệ yêu cầu thị nữ mỹ lệ như đối phương. Nhưng khi đối mặt với hai nữ tử sinh đôi giống nhau như đúc, mọi người vẫn xin miễn thứ cho kẻ bất tài, chỉ có thể trơ mắt chảy nước miếng nhìn Mạnh Hàn hưởng thụ.
Tuy nhiên dù vậy, Mạnh Hàn cũng không tính quá thoải mái. Dưới sự bảo hộ tầng tầng lớp lớp đại đội nhân mã, hầu tước đại nhân hầu như lúc nào cũng sẽ đến gặp Mạnh Hàn trưng cầu một vài chuyện về phương diện tình báo. Mỗi lần, gần như đều có thể có thu hoạch. Đặc biệt là một hai lần nào đó thiếu chút nữa bị quân địch đánh lén, sau khi được Mạnh Hàn cảnh cáo về tin tức tình báo khẩn cấp, bọn họ đã hữu kinh vô hiểm vượt qua.
Từ trước đến nay hầu tước đại nhân không hỏi Mạnh Hàn, những tin tức tình báo kia làm sao có thể xuyên qua quân doanh đưa vào. Hắn cũng biết, nghiệp đoàn ngầm tuyệt đối có không dưới mười loại biện pháp để có thể làm được điểm này. Hắn chỉ cảm thấy hiếu kỳ, rốt cuộc Mạnh Hàn đã hao tốn bao nhiêu, mới để khiến người của nghiệp đoàn ngầm ra sức như vậy? Cho dù là hầu tước đại nhân, dường như cũng không được nghiệp đoàn ngầm ủng hộ với quy mô như thế.
Chung quy phải nói đến đội ngũ của Mạnh Hàn. Đội ngũ này xem như là đội ngũ nhàn rỗi nhất. Trừ mỗi ngày bọn họ ở sát bên cạnh bảo vệ Mạnh Hàn và chạy ra ngoài, thực sự n không có nhiệm vụ nào khác. Cho dù là công tác đơn giản nhất trông giữ hậu cần cũng không bị phân đến.
– Joey, Juli, hiện tại các nàng tu luyện đấu khí cuồng triều thế nào rồi?
Lúc nhàn hạ, Mạnh Hàn sẽ quan tâm một chút tới việc tu luyện của thuộc hạ mình. Đặc biệt là hai người này còn là nữ nhân của mình, tự nhiên Mạnh Hàn sẽ không bỏ qua. Trên xe ngựa rộng rãi của mình, Mạnh Hàn cũng không cần lo lắng tới vấn đề an toàn, vừa vặn nói chuyện phiếm với hai nàng để bồi dưỡng một chút cảm tình.
– Dường như lại đến một bình cảnh mới.
Từ sau khi Mạnh Hàn nói về lý luận bình cảnh lần trước, hiện tại hai nàng đều thích dùng từ này. Người trả lời vẫn là Joey, Juli không nói tiếng nào. Bất quá lần này không phải vì nguyên nhân tính cách. Mà bởi vì Juli ngồi cách Mạnh Hàn tương đối gần. Nàng bị Mạnh Hàn cưỡng ép lôi kéo ngồi xuống chân của mình. Sau đó vì e lệ, nàng cũng không nói ra lời.
Thân thể mềm mại tràn ngập lực lượng, hết sức đàn hồi. Nói là ngồi ở trên đùi Mạnh Hàn, chẳng thà nói nàng đang biểu diễn một tư thế trung bình tấn trên đùi của Mạnh Hàn. Juli hình như rất sợ sẽ ép hỏng Mạnh Hàn vậy. Nàng vẫn không dám toàn tâm toàn ý thả lỏng, chỉ duy trì một tư thế khác, khuôn mặt cười e lệ, đỏ bừngmột mảnh lớn.
Tay Mạnh Hàn đang vòng quanh bên hông của Juli, cảm thụ vòng eo tinh tế tràn đầy tinh lực của nàng. Mạnh Hàn vừa chậm rãi vuốt ve, vừa nhíu mày nói:
– Bình cảnh lần này bởi vì sao vậy?
Lần trước bởi vì ăn quả Ma Trản Hoa vào, không bao giờ có thể tiếp tục kích thích đấu khí tăng trưởng. Mãi tới lúc Mạnh Hàn dẫn theo mọi người đến bờ biển cẩn thận cảm thụ cuồng triều một phen, sau đó bọn họ mới chậm rãi đột phá. Những cuộcchiến đấu sau đó càng củng cố thêm hiệu quả này. Mạnh Hàn tin tưởng lại cho mọi người thêm một ít thời gian, Mạnh Hàn sẽ có một đội thân vệ hoàn toàn được tạo thành bởi những đại kiếm sư đỉnh phong. Điều này cũng không phải là chuyện không thể nào.
– Không biết.
Joey thành thật đáp trả. Nếu như nàng có thể biết được nguyên nhân thế nào, nói không chừng đã có biện pháp giải quyết. Nhưng bởi vì không biết nguyên nhân, lúc này các nàng mới bị kẹp lại.
Ngược lại sau khi Juli trải qua một hồi thích ứng như thế, dường như đã có thể quen với sự tiếp xúc thân mật cùng Mạnh Hàn. Thân thể nàng từ từ mềm ra, cũng có thể dán đường cong của mình vào thân thể Mạnh Hàn. Người nàng đã hoàn toàn ngồi xuống đùi của Mạnh Hàn, cảm thụ hơi ấm trong lòng Mạnh Hàn. Hình như loại cảm giác này rất ấm áp, thực sự khiến người ta cảm thấy an tâm.