Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 989: Sĩ khí đại chấn (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn, cũng không phải là cảm giác gì quá tồi tệ. Chí ít thời điểm Catherine bị trọng thương, hiện tại Mạnh Hàn liền dốc hết toàn lực giúp Catherine báo thù. Nếu như có thể lôi kéo được Mạnh Hàn, vậy mặc kệ từ phương diện nàomà nói, đều chuyện vô cùng đáng giá.

Trong lúc hai nàng đang suy nghĩ, phía bên thành bảo Mora đã bắt đầu nghiêng về tàn sát một phía. Người của đội thân vệ vẫn ở trên không trung. Bọn họ đứng từ phía xa ném về phía thành bảo Mora một đợt ma pháp quả cầu lửa.

Hai trăm ma pháp uy lực cấp tám trực tiếp bao trùm tất cả thành bảo Mora đổ nát. Cho dù dưới một đòn của Mạnh Hàn vừa rồi còn có không ít người may mắn còn sống sót. Nhưng sau khi bị trúng một đợt ma pháp như vậy bao trùm, bọn họ cũng không có cách nào tránh được vận mệnh cuối cùng. Mặc dù có mấy cường giả có khả năng lưu lại tính mạng dưới mức độ công kích này, nhưng bọn họ cũng tiêu hao quá nặng, không có cách nào lại chống đỡ được công kích và phòng ngự của bọn họ.

Những ma pháp sư đang ở trong không trung đã sớm thấy tình thế không ổn muốn chạy trốn. Nhưng cho dù thuật bay của bọn họ có nhanh hơn nữa, cũng không thể nào nhanh hơn đại bàng sư. Đối phó ma pháp sư đang ở trên không trung, phương thức chiến đấu của đội thân vệ cũng là quyển sách ma pháp. Chỉ có điều, lần này bọn họ đổi thành sấm vang chớp giật với tốc độ cực nhanh. Đồng dạng là uy lực cấp tám, mấy quyển sách đối phó một ma pháp sư, căn bản không cần phải suy nghĩ nhiều.

Ma pháp sư may mắn chạy trốn thoát lên bầu trời, lúc này dường như sủi cảo từ trên không trung rơi xuống. Cho dù bọn họ ở trên không trung không chết, nhưng té xuống từ độ cao như vậy cũng sẽ trở thành một miếng bánh thịt. Trong nháy mắt, trong bầu trời ngoại trừ đội đại bàng sư của Mạnh Hàn ra đã không có một thân ảnh nào khác.

Đội quân ở trên mặt đất đẩy mạnh tốc độ, tất nhiên không có cách nào so sánh được với đội đại bàng sư. Nhưng với lộ trình mấy dặm, bọn họ đánh ngựa chạy băng băng, không cần phải tốn thời gian bao lâu. Nếu như thật sự không tăng nhanh tốc độ, sợ rằng trong thành bảo Mora đổ nát kia cũng sẽ không có người nào may mắn còn sống sót để cho bọn họ tới thu thập nữa.

Nếu như tất cả kẻ địch đều bị hầu tước đại nhân và đội thân vệ của hắn giải quyết, như vậy đối với 15 vạn đại quân này mà nói, đây quả thực chính là một chuyện vô cùng nhục nhã. Nhiệt huyết nam nhi, không có ai tiếp nhận được nỗi sỉ nhục như vậy. Tất cả mọi người dùng hết khí lực phóng nhanh về phía thành bảo Mora đổ nát. Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng muốn có thể chấp hành triệt để mệnh lệnh của thống soái đại nhân.

Đúng vào lúc này, trong lòng mọi người đều có một hình bóng cao lớn. Người kia, trong thời điểm nguy nan đã đứng dậy, đầu tiên nghiền nát thành thị và kẻ địch trước mắt, sau đó lại giao cho bọn họ vinh quang của người chiến thắng. Nhưng càng như vậy, bọn họ càng muốn nỗ lực. Chỉ có như vậy bọn họ mới có thể xứng với vinh quang như vậy.

Bất kể là chiến sĩ hay là ma pháp sư, bọn họ đều đang điên cuồng xung phong liều chết. Những kẻ địch trong thành bảo Mora bị liên tục đả kích đã không thể ngóc đầu lên được. Thậm chí đại quân giết tới trước mắt, bọn họ cũng không có bất kỳ ý chí chiến đấu hay phản kháng nữa. Những gia hỏa may mắn còn sống sót gần như chỉ trong chốc lát đã bị tàn sát hết sạch. Đại quân ở trong thành bảo Mora đổ nát, tìm kiếm từng gia hỏa còn sống, tùy thời bù cho bọn họ một đao.

Chỉ có những ma pháp sư đi theo quân mới hiểu rõ, hầu tước đại nhân sử dụng ma pháp như vậy, tất nhiên đã khiến sĩ khí đại chấn. Nhưng thân ảnh uể oải cuối cùng của hắn đã biểu lộ rõ ràng, hầu tước đại nhân vì thế mà phải trả một cái giá đắt. Tất cả ma pháp cao cấp đều sẽ phải trả giá đắt. Điểm này chính là nhận thức chung của các ma pháp sư. Vừa rồi, hầu tước đại nhân thi triển ma pháp, đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ. Thậm chí bọn họ còn không biết nên đánh giá là cấp mấy mới tốt. Nhưng có một điều bọn họ có thể xác nhận được, đó chính là cái giá phải trả tuyệt đối không thoải mái gì.

Việc thu dọn chiến trường chỉ diễn ra trong mấy chục phút ngắn ngủi. Trên chiến trường đã không còn một kẻ địch nào sống sót. Thành bảo Mora đã hoàn toàn bị phá hủy. Nhưng đại quân xuất phát, không có mệnh lệnh của hầu tước đại nhân, cũng không ai dám trở về. Bọn họ chỉ có thể tạm thời xây dựng doanh trại ở ngay khu vực Mạnh Hàn nghỉ ngơi, canh phòng cho sự an toàn của hầu tước đại nhân.

Chỉ là một trận chiến đấu, nhưng lại khiến tất cả những binh sĩ tướng sĩ đã giảm sút sĩ khí hồi phục lại vinh quang của người chiến sĩ, có can đảm đối mặt với bất kỳ kẻ địch nào. Cảm giác hạnh phúc và hưng phấn lớn lao này khiến các chiến sĩ thật lâu không thể ngủ được. Mãi đến tận đêm khuya, bọn họ vẫn còn đang bàn luận về cuộc chiến buổi chiều.

Nhưng mặc kệ là người nào, khi tới gần khu vực các thành viên của đội thân vệ canh phòng, bọn họ đều sẽ nhẹ bước chân, ngậm miệng, cố gắng hết sức không phát ra một chút âm thanh nào. Thống soái đại nhân tôn kính đang ngủ say để bổ sung lại lượng ma pháp đã tiêu hao trong cuộc chiến kia. Vào giờ phút như thế này còn ai trong số bọn họ dám quấy rối Chiến thần trong lòng bọn họ chư?

Một đêm ngủ say, khiến tinh thần của Mạnh Hàn hồi phục lại rất nhiều. Nhưng vẫn còn cách mức độ hoàn toàn hồi phục một khoảng. Hắn tiêu hao quá lợi hại, giống như bị tổn thương. Mạnh Hàn cũng không thể không lắc đầu thở dài. Ma pháp như vậy, sau này nếu có thể không dùng vẫn cố gắng không dùng tới thì tốt hơn.

Trước đó hắn chẳng qua là tâm huyết dâng trào, lại chưa hề nghĩ tới sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Điều đáng được ăn mừng chính là, ma pháp của hắn thi triển thành công. Hơn nữa sĩ khí của tất cả quân đội đã được cổ vũ. Gần như chỉ một trận chiến đấu kia đã lấy lại nợ máu của năm vạn binh sĩ ở lại chặn hậu. Cho dù hiện tại Mạnh Hàn bảo những chiến sĩ kia đi chết, những chiến sĩ kia đều sẽ không chút do dự lao về phía cái chết.

– Vẫn còn ở chỗ này làm gì? Lập tức xuất phát, dọc theo con đường thảo phạt của bệ hạ Đại Công Catherine, xông lên cho ta!

Sau khi Mạnh Hàn tỉnh lại, chuyện thứ nhất hắn làm chính là trực tiếp ra lệnh cho các tướng sĩ thủ hạ của mình:

– Vọt tới tới kẻ địch tụ tập, tiêu diệt bọn họ!

– Ngươi nói cái gì?

Tại hậu phương lớn của Công Quốc Milan, Đại Công Milan mới lên chưa lâu nghe người thủ hạ báo cáo, trực tiếp giật mình đứng phắt lên:

– Chỉ dùng một ma pháp, đã phá hủy tất cả thành bảo Mora sao?

– Vâng, bệ hạ!

Người báo cáo quỳ gối phía dưới, đầu cũng không dám nhấc lên. Hắn rất sợ vào lúc này lại chọc giận bệ hạ Đại Công, cái mạng nhỏ này của mình sẽ khó có thể giữ được.

– Roy tiên sinh, tiên sinh thấy thế nào?

Đại Công Milan quay đầu nhìn một người mặc trang phục chiến sĩ, rất thành tâm thỉnh giáo nói.

– Ma pháp rất cao cấp. Nhưng hắn nhất định phải trả giá đắt!

Trở thành nữ nhân của Mạnh Hàn, cũng không phải là cảm giác gì quá tồi tệ. Chí ít thời điểm Catherine bị trọng thương, hiện tại Mạnh Hàn liền dốc hết toàn lực giúp Catherine báo thù. Nếu như có thể lôi kéo được Mạnh Hàn, vậy mặc kệ từ phương diện nàomà nói, đều chuyện vô cùng đáng giá.

Trong lúc hai nàng đang suy nghĩ, phía bên thành bảo Mora đã bắt đầu nghiêng về tàn sát một phía. Người của đội thân vệ vẫn ở trên không trung. Bọn họ đứng từ phía xa ném về phía thành bảo Mora một đợt ma pháp quả cầu lửa.

Hai trăm ma pháp uy lực cấp tám trực tiếp bao trùm tất cả thành bảo Mora đổ nát. Cho dù dưới một đòn của Mạnh Hàn vừa rồi còn có không ít người may mắn còn sống sót. Nhưng sau khi bị trúng một đợt ma pháp như vậy bao trùm, bọn họ cũng không có cách nào tránh được vận mệnh cuối cùng. Mặc dù có mấy cường giả có khả năng lưu lại tính mạng dưới mức độ công kích này, nhưng bọn họ cũng tiêu hao quá nặng, không có cách nào lại chống đỡ được công kích và phòng ngự của bọn họ.

Những ma pháp sư đang ở trong không trung đã sớm thấy tình thế không ổn muốn chạy trốn. Nhưng cho dù thuật bay của bọn họ có nhanh hơn nữa, cũng không thể nào nhanh hơn đại bàng sư. Đối phó ma pháp sư đang ở trên không trung, phương thức chiến đấu của đội thân vệ cũng là quyển sách ma pháp. Chỉ có điều, lần này bọn họ đổi thành sấm vang chớp giật với tốc độ cực nhanh. Đồng dạng là uy lực cấp tám, mấy quyển sách đối phó một ma pháp sư, căn bản không cần phải suy nghĩ nhiều.

Ma pháp sư may mắn chạy trốn thoát lên bầu trời, lúc này dường như sủi cảo từ trên không trung rơi xuống. Cho dù bọn họ ở trên không trung không chết, nhưng té xuống từ độ cao như vậy cũng sẽ trở thành một miếng bánh thịt. Trong nháy mắt, trong bầu trời ngoại trừ đội đại bàng sư của Mạnh Hàn ra đã không có một thân ảnh nào khác.

Đội quân ở trên mặt đất đẩy mạnh tốc độ, tất nhiên không có cách nào so sánh được với đội đại bàng sư. Nhưng với lộ trình mấy dặm, bọn họ đánh ngựa chạy băng băng, không cần phải tốn thời gian bao lâu. Nếu như thật sự không tăng nhanh tốc độ, sợ rằng trong thành bảo Mora đổ nát kia cũng sẽ không có người nào may mắn còn sống sót để cho bọn họ tới thu thập nữa.

Nếu như tất cả kẻ địch đều bị hầu tước đại nhân và đội thân vệ của hắn giải quyết, như vậy đối với 15 vạn đại quân này mà nói, đây quả thực chính là một chuyện vô cùng nhục nhã. Nhiệt huyết nam nhi, không có ai tiếp nhận được nỗi sỉ nhục như vậy. Tất cả mọi người dùng hết khí lực phóng nhanh về phía thành bảo Mora đổ nát. Bất kể nói thế nào, bọn họ cũng muốn có thể chấp hành triệt để mệnh lệnh của thống soái đại nhân.

Đúng vào lúc này, trong lòng mọi người đều có một hình bóng cao lớn. Người kia, trong thời điểm nguy nan đã đứng dậy, đầu tiên nghiền nát thành thị và kẻ địch trước mắt, sau đó lại giao cho bọn họ vinh quang của người chiến thắng. Nhưng càng như vậy, bọn họ càng muốn nỗ lực. Chỉ có như vậy bọn họ mới có thể xứng với vinh quang như vậy.

Bất kể là chiến sĩ hay là ma pháp sư, bọn họ đều đang điên cuồng xung phong liều chết. Những kẻ địch trong thành bảo Mora bị liên tục đả kích đã không thể ngóc đầu lên được. Thậm chí đại quân giết tới trước mắt, bọn họ cũng không có bất kỳ ý chí chiến đấu hay phản kháng nữa. Những gia hỏa may mắn còn sống sót gần như chỉ trong chốc lát đã bị tàn sát hết sạch. Đại quân ở trong thành bảo Mora đổ nát, tìm kiếm từng gia hỏa còn sống, tùy thời bù cho bọn họ một đao.

Chỉ có những ma pháp sư đi theo quân mới hiểu rõ, hầu tước đại nhân sử dụng ma pháp như vậy, tất nhiên đã khiến sĩ khí đại chấn. Nhưng thân ảnh uể oải cuối cùng của hắn đã biểu lộ rõ ràng, hầu tước đại nhân vì thế mà phải trả một cái giá đắt. Tất cả ma pháp cao cấp đều sẽ phải trả giá đắt. Điểm này chính là nhận thức chung của các ma pháp sư. Vừa rồi, hầu tước đại nhân thi triển ma pháp, đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ. Thậm chí bọn họ còn không biết nên đánh giá là cấp mấy mới tốt. Nhưng có một điều bọn họ có thể xác nhận được, đó chính là cái giá phải trả tuyệt đối không thoải mái gì.

Việc thu dọn chiến trường chỉ diễn ra trong mấy chục phút ngắn ngủi. Trên chiến trường đã không còn một kẻ địch nào sống sót. Thành bảo Mora đã hoàn toàn bị phá hủy. Nhưng đại quân xuất phát, không có mệnh lệnh của hầu tước đại nhân, cũng không ai dám trở về. Bọn họ chỉ có thể tạm thời xây dựng doanh trại ở ngay khu vực Mạnh Hàn nghỉ ngơi, canh phòng cho sự an toàn của hầu tước đại nhân.

Chỉ là một trận chiến đấu, nhưng lại khiến tất cả những binh sĩ tướng sĩ đã giảm sút sĩ khí hồi phục lại vinh quang của người chiến sĩ, có can đảm đối mặt với bất kỳ kẻ địch nào. Cảm giác hạnh phúc và hưng phấn lớn lao này khiến các chiến sĩ thật lâu không thể ngủ được. Mãi đến tận đêm khuya, bọn họ vẫn còn đang bàn luận về cuộc chiến buổi chiều.

Nhưng mặc kệ là người nào, khi tới gần khu vực các thành viên của đội thân vệ canh phòng, bọn họ đều sẽ nhẹ bước chân, ngậm miệng, cố gắng hết sức không phát ra một chút âm thanh nào. Thống soái đại nhân tôn kính đang ngủ say để bổ sung lại lượng ma pháp đã tiêu hao trong cuộc chiến kia. Vào giờ phút như thế này còn ai trong số bọn họ dám quấy rối Chiến thần trong lòng bọn họ chư?

Một đêm ngủ say, khiến tinh thần của Mạnh Hàn hồi phục lại rất nhiều. Nhưng vẫn còn cách mức độ hoàn toàn hồi phục một khoảng. Hắn tiêu hao quá lợi hại, giống như bị tổn thương. Mạnh Hàn cũng không thể không lắc đầu thở dài. Ma pháp như vậy, sau này nếu có thể không dùng vẫn cố gắng không dùng tới thì tốt hơn.

Trước đó hắn chẳng qua là tâm huyết dâng trào, lại chưa hề nghĩ tới sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy. Điều đáng được ăn mừng chính là, ma pháp của hắn thi triển thành công. Hơn nữa sĩ khí của tất cả quân đội đã được cổ vũ. Gần như chỉ một trận chiến đấu kia đã lấy lại nợ máu của năm vạn binh sĩ ở lại chặn hậu. Cho dù hiện tại Mạnh Hàn bảo những chiến sĩ kia đi chết, những chiến sĩ kia đều sẽ không chút do dự lao về phía cái chết.

– Vẫn còn ở chỗ này làm gì? Lập tức xuất phát, dọc theo con đường thảo phạt của bệ hạ Đại Công Catherine, xông lên cho ta!

Sau khi Mạnh Hàn tỉnh lại, chuyện thứ nhất hắn làm chính là trực tiếp ra lệnh cho các tướng sĩ thủ hạ của mình:

– Vọt tới tới kẻ địch tụ tập, tiêu diệt bọn họ!

– Ngươi nói cái gì?

Tại hậu phương lớn của Công Quốc Milan, Đại Công Milan mới lên chưa lâu nghe người thủ hạ báo cáo, trực tiếp giật mình đứng phắt lên:

– Chỉ dùng một ma pháp, đã phá hủy tất cả thành bảo Mora sao?

– Vâng, bệ hạ!

Người báo cáo quỳ gối phía dưới, đầu cũng không dám nhấc lên. Hắn rất sợ vào lúc này lại chọc giận bệ hạ Đại Công, cái mạng nhỏ này của mình sẽ khó có thể giữ được.

– Roy tiên sinh, tiên sinh thấy thế nào?

Đại Công Milan quay đầu nhìn một người mặc trang phục chiến sĩ, rất thành tâm thỉnh giáo nói.

– Ma pháp rất cao cấp. Nhưng hắn nhất định phải trả giá đắt!

Chọn tập
Bình luận