Thế cho nên Mạnh Hàn chỉ vận dụng một trăm thân vệ đã tàn sát một cách hữu hiệu các kỵ binh phía trước đông nghịt căn bản không có cách nào vọt lên được. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, sẽ không có ai tin tưởng, hai ngàn kỵ binh sẽ bị hai người dẫn theo một trăm người áp chế lại.
Sai lầm nghiêm trọng thứ hai chính là nhận thức sai lầm không chỉ khiến một thích khách phải xuống hoàng tuyền, hơn nữa còn khiến ma đạo sư đỉnh phong bên phe mình hiện tại không biết còn sống hay đã chết. Quan trọng nhất mục tiêu là Mạnh Hàn lại vẫn sống rất tốt. Không chỉ có như vậy, mọi người còn phát hiện một sự thực kinh khủng. Sự thực chính là, nếu như Mạnh Hàn muốn tiêu diệt bọn họ, chỉ là chuyện dễ như ăn cháo. Sở dĩ kéo dài tới hiện tại, đó là bởi vì Mạnh Hàn đang lấy bọn họ ra luyện binh.
Mạnh Hàn từ trong xe đi ra, lúc này hắn cũng không hề khoe khoang, mà đơn giản hạ một mệnh lệnh công kích với thống lĩnh Lôi Âu. Nhận được mệnh lệnh, bốn ngàn đội quân riêng ôm tinh thần đánh rắn phải đánh giập đầu, phóng về phía khinh kỵ binh vốn xuất phát từ tinh thế, nhân số đã không còn thuận lợi nữa.
Về phần bản thân Mạnh Hàn lại dẫn theo hai nàng thị nữ và đông đảo thân vệ đi tới bên trên ngọn núi nhỏ kia. Cả ngọn núi màu đen thực sự khiến người ta kinh sợ. Nhưng Mạnh Hàn sớm đã được Louise nhắc nhở qua. Chỉ cần qua thời gian mười phút, những thứ kịch độc kia sẽ tiêu tán vô hình.
Hai tượng băng vẫn không tan ra. Mặc dù chỉ là ma pháp cấp sáu, nhưng sáu quả cầu vẫn rất vững vàng, cũng không phải dễ dàng chống cự như vậy. Sáu viên “Độc khí đạn” trước đó, nói vậy không phải là dễ dàng đối phó.
Đứng ở trước hai tượng băng, Mạnh Hàn cũng không hề lập tức bảo người ta đập ra. Mạnh Hàn hết sức cẩn thận quay về phía hai tượng băng phát động công kích tinh thần. Có thể phóng thích ra loại ma pháp có uy lực như vậy, đẳng cấp của ma pháp sư này sẽ không quá thấp. Nếu như hắn còn sống, có thể có thể công kích tinh thần hữu hiệu để đối phó với Mạnh Hàn. Nhưng sủng vật ma pháp của hắn cũng không có năng lực như vậy. Hơn nữa, thời điểm Mạnh Hàn đang phát động công kích tinh thần, cũng không hề cảm giác được một sự phản kháng nào. Hắn nghĩ đến ma pháp sư kia và sủng vật của hắn ít nhất đã đánh mất tri giác.
Mạnh Hàn nhẹ nhàng khoát tay, ra hiệu các thân vệ tiến lên mở khối băng ra. Những người khác thì cầm cường, nhắm ngay vào hai tượng băng kia. Chỉ cần có một động tĩnh lạ, bọn họ sẽ lập tức thu nhận một đợt công kích điên cuồng.
Răng rắc, hai tượng băng một trước một sau bị cường lực đánh nát. Các thân vệ cũng không hề kiêng kỵ sợ thương tổn người ở bên trong. Bọn họ dùng đấu khí cuồng triều để công kích. Chỉ sau hai ba lần, tượng băng đã bắt đầu vỡ vụn.
Rào rào.
Bất chấp tất cả, khi thân ảnh ma pháp sư kia ra lộ ra, hai thân vệ đứng ở phía trước liền đưa hai cương nỏ bắn tới. Mũi tên cắm phập vào trong cơ thể. Ma pháp sư kia lại không có động tĩnh gì. Hiển nhiên hắn đã chết thật sự.
– Moi ma hạch của thú tê giác kia ra. Lớp da này đã bị ăn mòn hỏng rồi, không có tác dụng gì nữa.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Mạnh Hàn bắt đầu ra lệnh cho các thân vệ thu thập chiến lợi phẩm:
– Tìm tất cả những vật do không bị ăn mòn ma pháp sư này mang theo. Demi nhất định có thể sử dụng được.
Ma pháp sư đánh lén là một ma pháp sư thuộc tính hỏa. Khẳng định hắn có không ít thứ Demi có thể sử dụng được.
– Trừ lần Mạnh Hàn tỉ thí tại học viện ma pháp ra, đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn chiến đấu với ma pháp sư, ngay cả người lẫn sủng vật đều cùng lúc giết sạch. Đặc biệt là thời điểm từ trong những vật phẩm do ma pháp sư kia mang theo bên người nhìn thấy một chứng nhận ma đạo sư cao cấp, trong lòng Mạnh Hàn liền cảm thấy thỏa mãn tăng lên.
Không ngờ mình lại giết chết được một ma đạo sư cao cấp. Nghĩ đến chuyện đưa thứ này ra, cho dù là bệ hạ Đại Công đến, cũng không ngăn được mình có được quân công từ trên trời giáng xuống!
Tuy nhiên, điều khiến Mạnh Hàn càng vui vẻ hơn chính là ma pháp trượng và mấy quyển sách ma pháp cao cấp. Thậm chí bên trong còn có một quyển bút ký ma pháp dày đặc. Phía trên ghi lại lại những tâm đắc của ma pháp sư này trong quá trình học tập ma pháp của mình. Đây đều là đồ tốt. Ma pháp trượng và sách ma pháp có thể dùng kim tệ để mua được. Nhưng loại kinh nguyện tu luyện này lại là bảo vật vô giá. Bất kể là đối với Mạnh Hàn hay đối với Demi Diana, mặc kệ thuộc tính ma pháp khác nhau thế nào, tóm lại có vài điều trong đó có tác dụng đối với bọn họ.
Về phần một ít ma hạch và kim tệ đáng giá, gần như đã không lọt nổi vào mắt xanh của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn tiện tay để người ta thu hồi. Sau đó, đoàn người chuyển lực chú ý đến đám kỵ binh của quân địch.
Trận địa bốn ngàn người sẵn sàng đón địch bao vây tấn công hai ngàn người. Hơn nữa còn là bốn ngàn gia hoả với khởi điểm cao hơn so với binh lính bình thường. Rõ ràng bọn họ nắm chắc phần thắng. Huống gì, Joey Juli xung phong liều chết một trận, chí ít đã giết chết ba trăm, bốn trăm người. Sau đó một trăm thân vệ tham chiến, kết cục thực sự không có nửa điểm bất ngờ.
Sau khi tập kích bị phát hiện, ám sát thất bại, ma pháp sư bị giết chết, sĩ khí kỵ binh của quân địch đã hạ xuống điểm thấp nhất. Mà mười mấy cao thủ lợi hại nhất bên đối phương lại bị một trăm thân vệ và Joey Juli vây khốn gắt gao, không hề có cơ hội chạy trốn. Cho dù là người ngu dốt tới mấy đi nữa cũng nhìn ra được, Joey và Juli căn bản đang nắm lấy những người này để luyện chiêu, hơn nữa còn là càng ngày càng luyện thuần thục.
Trái ngược với sự bình tĩnh của Mạnh Hàn, thống lĩnh Lôi Âu đặt biệt hài lòng. Ban đầu hắn vốn cho là, trừ trận chiến đầu tiên ra, mình bị bỏ lại trong hậu quân, sẽ không còn cơ hội lập công. Ai có thể ngờ được, đứng yên tại chỗ, quân công cũng sẽ từ trên không trung rơi xuống. Hơn nữa còn rơi trúng vào miệng mình? Đội thân vệ sát bên cạnh Mạnh Hàn chiến đấu, những người còn lại trên căn bản chỉ là dùng kiếm lấy thành quả thắng lợi, không tốn chút sức nào.
Kỵ binh tham dự tập kích đã bị chia ra bao vây. Phần lớn kỵ binh đều tuyệt vọng buông binh khí xuống. Đây là chiến tranh bên trong Công quốc. Mọi người cũng không phải có thù hận ngươi chết ta sống. Vào lúc này không đầu hàng, chẳng phải sẽ chết quá uổng phí sao?
Chờ đến khi tất cả các kỵ binh đã bị diệt sạch, chỉ còn lại mười mấy cao thủ đang ở trong vòng vây của các thân vệ quyết đấu ác liệt với Joey và Juli. Mạnh Hàn có chút thiếu kiên nhẫn lớn tiếng ra lệnh:
– Joey, Juli, lập tức kết thúc đi!
Hiện tại trừ Mạnh Hàn ra, cho dù là thống lĩnh Lôi Âu cũng không dám nói gì với Joey và Juli. Hai nàng có biểu hiện chấn động mọi người. Hai người lại dám xông vào đội kỵ binh hai ngàn người, hơn nữa lông tóc không chút tổn hại. Tất cả mọi người ở chỗ này, trừ Mạnh Hàn ra, cho dù có địa vị cao hơn nữa, cũng không ai có can đảm nói gì các nàng.
Thế cho nên Mạnh Hàn chỉ vận dụng một trăm thân vệ đã tàn sát một cách hữu hiệu các kỵ binh phía trước đông nghịt căn bản không có cách nào vọt lên được. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, sẽ không có ai tin tưởng, hai ngàn kỵ binh sẽ bị hai người dẫn theo một trăm người áp chế lại.
Sai lầm nghiêm trọng thứ hai chính là nhận thức sai lầm không chỉ khiến một thích khách phải xuống hoàng tuyền, hơn nữa còn khiến ma đạo sư đỉnh phong bên phe mình hiện tại không biết còn sống hay đã chết. Quan trọng nhất mục tiêu là Mạnh Hàn lại vẫn sống rất tốt. Không chỉ có như vậy, mọi người còn phát hiện một sự thực kinh khủng. Sự thực chính là, nếu như Mạnh Hàn muốn tiêu diệt bọn họ, chỉ là chuyện dễ như ăn cháo. Sở dĩ kéo dài tới hiện tại, đó là bởi vì Mạnh Hàn đang lấy bọn họ ra luyện binh.
Mạnh Hàn từ trong xe đi ra, lúc này hắn cũng không hề khoe khoang, mà đơn giản hạ một mệnh lệnh công kích với thống lĩnh Lôi Âu. Nhận được mệnh lệnh, bốn ngàn đội quân riêng ôm tinh thần đánh rắn phải đánh giập đầu, phóng về phía khinh kỵ binh vốn xuất phát từ tinh thế, nhân số đã không còn thuận lợi nữa.
Về phần bản thân Mạnh Hàn lại dẫn theo hai nàng thị nữ và đông đảo thân vệ đi tới bên trên ngọn núi nhỏ kia. Cả ngọn núi màu đen thực sự khiến người ta kinh sợ. Nhưng Mạnh Hàn sớm đã được Louise nhắc nhở qua. Chỉ cần qua thời gian mười phút, những thứ kịch độc kia sẽ tiêu tán vô hình.
Hai tượng băng vẫn không tan ra. Mặc dù chỉ là ma pháp cấp sáu, nhưng sáu quả cầu vẫn rất vững vàng, cũng không phải dễ dàng chống cự như vậy. Sáu viên “Độc khí đạn” trước đó, nói vậy không phải là dễ dàng đối phó.
Đứng ở trước hai tượng băng, Mạnh Hàn cũng không hề lập tức bảo người ta đập ra. Mạnh Hàn hết sức cẩn thận quay về phía hai tượng băng phát động công kích tinh thần. Có thể phóng thích ra loại ma pháp có uy lực như vậy, đẳng cấp của ma pháp sư này sẽ không quá thấp. Nếu như hắn còn sống, có thể có thể công kích tinh thần hữu hiệu để đối phó với Mạnh Hàn. Nhưng sủng vật ma pháp của hắn cũng không có năng lực như vậy. Hơn nữa, thời điểm Mạnh Hàn đang phát động công kích tinh thần, cũng không hề cảm giác được một sự phản kháng nào. Hắn nghĩ đến ma pháp sư kia và sủng vật của hắn ít nhất đã đánh mất tri giác.
Mạnh Hàn nhẹ nhàng khoát tay, ra hiệu các thân vệ tiến lên mở khối băng ra. Những người khác thì cầm cường, nhắm ngay vào hai tượng băng kia. Chỉ cần có một động tĩnh lạ, bọn họ sẽ lập tức thu nhận một đợt công kích điên cuồng.
Răng rắc, hai tượng băng một trước một sau bị cường lực đánh nát. Các thân vệ cũng không hề kiêng kỵ sợ thương tổn người ở bên trong. Bọn họ dùng đấu khí cuồng triều để công kích. Chỉ sau hai ba lần, tượng băng đã bắt đầu vỡ vụn.
Rào rào.
Bất chấp tất cả, khi thân ảnh ma pháp sư kia ra lộ ra, hai thân vệ đứng ở phía trước liền đưa hai cương nỏ bắn tới. Mũi tên cắm phập vào trong cơ thể. Ma pháp sư kia lại không có động tĩnh gì. Hiển nhiên hắn đã chết thật sự.
– Moi ma hạch của thú tê giác kia ra. Lớp da này đã bị ăn mòn hỏng rồi, không có tác dụng gì nữa.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm. Mạnh Hàn bắt đầu ra lệnh cho các thân vệ thu thập chiến lợi phẩm:
– Tìm tất cả những vật do không bị ăn mòn ma pháp sư này mang theo. Demi nhất định có thể sử dụng được.
Ma pháp sư đánh lén là một ma pháp sư thuộc tính hỏa. Khẳng định hắn có không ít thứ Demi có thể sử dụng được.
– Trừ lần Mạnh Hàn tỉ thí tại học viện ma pháp ra, đây là lần đầu tiên Mạnh Hàn chiến đấu với ma pháp sư, ngay cả người lẫn sủng vật đều cùng lúc giết sạch. Đặc biệt là thời điểm từ trong những vật phẩm do ma pháp sư kia mang theo bên người nhìn thấy một chứng nhận ma đạo sư cao cấp, trong lòng Mạnh Hàn liền cảm thấy thỏa mãn tăng lên.
Không ngờ mình lại giết chết được một ma đạo sư cao cấp. Nghĩ đến chuyện đưa thứ này ra, cho dù là bệ hạ Đại Công đến, cũng không ngăn được mình có được quân công từ trên trời giáng xuống!
Tuy nhiên, điều khiến Mạnh Hàn càng vui vẻ hơn chính là ma pháp trượng và mấy quyển sách ma pháp cao cấp. Thậm chí bên trong còn có một quyển bút ký ma pháp dày đặc. Phía trên ghi lại lại những tâm đắc của ma pháp sư này trong quá trình học tập ma pháp của mình. Đây đều là đồ tốt. Ma pháp trượng và sách ma pháp có thể dùng kim tệ để mua được. Nhưng loại kinh nguyện tu luyện này lại là bảo vật vô giá. Bất kể là đối với Mạnh Hàn hay đối với Demi Diana, mặc kệ thuộc tính ma pháp khác nhau thế nào, tóm lại có vài điều trong đó có tác dụng đối với bọn họ.
Về phần một ít ma hạch và kim tệ đáng giá, gần như đã không lọt nổi vào mắt xanh của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn tiện tay để người ta thu hồi. Sau đó, đoàn người chuyển lực chú ý đến đám kỵ binh của quân địch.
Trận địa bốn ngàn người sẵn sàng đón địch bao vây tấn công hai ngàn người. Hơn nữa còn là bốn ngàn gia hoả với khởi điểm cao hơn so với binh lính bình thường. Rõ ràng bọn họ nắm chắc phần thắng. Huống gì, Joey Juli xung phong liều chết một trận, chí ít đã giết chết ba trăm, bốn trăm người. Sau đó một trăm thân vệ tham chiến, kết cục thực sự không có nửa điểm bất ngờ.
Sau khi tập kích bị phát hiện, ám sát thất bại, ma pháp sư bị giết chết, sĩ khí kỵ binh của quân địch đã hạ xuống điểm thấp nhất. Mà mười mấy cao thủ lợi hại nhất bên đối phương lại bị một trăm thân vệ và Joey Juli vây khốn gắt gao, không hề có cơ hội chạy trốn. Cho dù là người ngu dốt tới mấy đi nữa cũng nhìn ra được, Joey và Juli căn bản đang nắm lấy những người này để luyện chiêu, hơn nữa còn là càng ngày càng luyện thuần thục.
Trái ngược với sự bình tĩnh của Mạnh Hàn, thống lĩnh Lôi Âu đặt biệt hài lòng. Ban đầu hắn vốn cho là, trừ trận chiến đầu tiên ra, mình bị bỏ lại trong hậu quân, sẽ không còn cơ hội lập công. Ai có thể ngờ được, đứng yên tại chỗ, quân công cũng sẽ từ trên không trung rơi xuống. Hơn nữa còn rơi trúng vào miệng mình? Đội thân vệ sát bên cạnh Mạnh Hàn chiến đấu, những người còn lại trên căn bản chỉ là dùng kiếm lấy thành quả thắng lợi, không tốn chút sức nào.
Kỵ binh tham dự tập kích đã bị chia ra bao vây. Phần lớn kỵ binh đều tuyệt vọng buông binh khí xuống. Đây là chiến tranh bên trong Công quốc. Mọi người cũng không phải có thù hận ngươi chết ta sống. Vào lúc này không đầu hàng, chẳng phải sẽ chết quá uổng phí sao?
Chờ đến khi tất cả các kỵ binh đã bị diệt sạch, chỉ còn lại mười mấy cao thủ đang ở trong vòng vây của các thân vệ quyết đấu ác liệt với Joey và Juli. Mạnh Hàn có chút thiếu kiên nhẫn lớn tiếng ra lệnh:
– Joey, Juli, lập tức kết thúc đi!
Hiện tại trừ Mạnh Hàn ra, cho dù là thống lĩnh Lôi Âu cũng không dám nói gì với Joey và Juli. Hai nàng có biểu hiện chấn động mọi người. Hai người lại dám xông vào đội kỵ binh hai ngàn người, hơn nữa lông tóc không chút tổn hại. Tất cả mọi người ở chỗ này, trừ Mạnh Hàn ra, cho dù có địa vị cao hơn nữa, cũng không ai có can đảm nói gì các nàng.