Hơn nữa bọn họ sẽ chủ động tiếp nhận một chút phiền toái, phòng ngừa quấy rầy Mạnh Hàn. Loại lợi ích vô hình này còn quan trọng hơn so với lợi ích hữu hình.
Không nói đến một nhân vật Pháp Thánh nhân loại tự mình chỉ điểm sẽ có hiệu quả thế nào, chỉ cần Jerome Pháp Thánh sống ở chỗ này, trong vòng hai tháng, Hoàng Sa Thành tuyệt đối có thể lại gây ra một cuồng triều. Hơn nữa, đối với địa vị của Mạnh Hàn sau này càng có trợ giúp hơn.
Sở dĩ nguyên nhân căn bản khiến Pháp Thánh Jerome chịu lưu lại, chính là muốn nhìn thấy khi Nhà Trắng được trang trí xong sẽ có hình dáng như thế nào. Loại kiến trúc kỳ tích này sau khi được Pháp Thánh Jerome tuyên dương, Mạnh Hàn sẽ nhanh chóng biến thành một đại sư thiết kế kiến trúc trăm phần trăm không hơn không kém.
Không có ai sẽ truy hỏi Mạnh Hàn muốn nhiều quả Ma Trản Hoa như vậy để làm gì. Bởi vì sự thực rất rõ ràng. Ngoại trừ tẩm bổ đấu khí ra, quả Ma Trản Hoa không có tác dụng gì khác. Mạnh Hàn không thể nào xa xỉ đến mức dùng quả Ma Trản Hoa để lót dạ. Bản thân Mạnh Hàn là một ma pháp sư. Quả Ma Trản Hoa đối với hắn căn bản không có bất kỳ tác dụng nào. Ngoại trừ cho những hộ vệ của Mạnh Hàn sử dụng ra, bọn họ vẫn không nghĩ ra được Mạnh Hàn còn có thể sử dụng những thứ này làm gì nữa.
Công tác thời kỳ đầu cần phải làm rất nhiều, Mạnh Hàn trực tiếp dùng mười quyển sách mặt phẳng chiếu cấp ba đổi lấy mười cân quả Ma Trản Hoa. So với nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm, nghiệp đoàn ma pháp sư thu thập tương đối chậm hơn cho nên chỉ đổi được hai cái. Dù sao, có thể tính là một cục diện hòa khí tất cả đều vui vẻ không gây tổn thương cho bất kỳ ai.
Mọi người không có cách nào bảo đảm có thể sử dụng được quả Ma Trản Hoa. Hiện tại điều Mạnh Hàn muốn làm chính là cố hết sức vẽ ra càng nhiều quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp ba, sau đó đổi lấy càng nhiều quả Ma Trản Hoa. Đương nhiên, cũng cần cho ba nghiệp đoàn nhiều thời gian hơn, để cướp đoạt nhiều thứ hơn.
– Jerome đại nhân, ta vẫn muốn thỉnh giáo, có phương pháp gì có thể tăng thêm ma lực hay không.
Sau khi giao dịch lần đầu tiên kết thúc, Mạnh Hàn gần như không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu thỉnh giáo về phía Jerome Pháp Thánh.
Xem ra Pháp Thánh đại nhân sẽ ở lại trong thời gian rất dài. Nhưng Mạnh Hàn biết, cơ hội có thể thỉnh giáo tuyệt đối sẽ không vượt quá ba lần. Không thân không thích, cho dù Mạnh Hàn có thể chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, cũng sẽ không có chuyện tốt như vậy. Cho nên, Mạnh Hàn nhất định phải có lý do đặc biệt cho mình:
– Thời điểm ta chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu đều cảm giác ma lực không đủ, chỉ có thể dùng ma tinh thạch để bổ sung liên tục bất kỳ lúc nào. Nhưng rất dễ dàng phạm sai lầm.
– Đối với ma pháp học đồ mà nói, cũng không hề có phương pháp nào thực sự tốt.
Vừa nghe thấy chuyện có liên quan tới chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, Pháp Thánh Jerome lập tức không chút do dự trả lời:
– Nếu như một vị ma pháp sư thật sự có thể lợi dụng sủng vật ma pháp của mình để bổ sung ma lực. Nghiệp đoàn ma pháp sư có một bộ phương pháp rất hữu hiệu có thể nhanh chóng cộng hưởng với ma lực của sủng vật ma pháp. Nhưng đáng tiếc, ngươi không có sủng vật ma pháp. Một thời gian rất dài trước khia thí luyện ma pháp thành công, ngươi chỉ có thể thông qua suy nghĩ của bản thân để tăng thêm ma lực.
– Có thể cộng hưởng ma lực với sủng vật ma pháp sao?
Mạnh Hàn trợn mắt há hốc mồm nhìn Pháp Thánh đại nhân. Từ trước đến nay hắn chưa từng nghe nói về chuyện này. Hoặc là nói từ xưa tới nay chưa từng có ai nói với hắn. Cho dù Khải Văn tiên sinh biết rõ tình huống thiếu ma lực của hắn cũng chưa từng nói qua về chuyện này. Nhưng Mạnh Hàn liền hiểu được, Khải Văn tiên sinh không nói vì sợ động đến vết thương trong lòng Mạnh Hàn. Bởi vì biết rõ hắn không có sủng vật ma pháp, không thể kích động hắn trên phương diện này được.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, có đáp án này là đủ rồi. Hắn không thể nào yêu cầu một vị cao tầng nghiệp đoàn ma pháp sư, Pháp Thánh đại nhân giải thích cho hắn biết giáo trình sơ cấp làm thế nào cộng hưởng ma lực với sủng vật ma pháp. Chỉ cần biết được phương hướng, Mạnh Hàn có thể thỉnh giáo Khải Văn tiên sinh. Cho dù hắn không có một tia ma lực, nhưng tin tưởng kinh nghiệm của hắn trên phương diện này vẫn đủ cho Mạnh Hàn tiêu hóa.
Mạnh Hàn không có tiếp tục dây dưa nữa. Trong mắt Jerome Pháp Thánh hết sức ngạc nhiên. Tại nghiệp đoàn ma pháp sư, không biết có bao nhiêu ma pháp sư Đại ma pháp sư có danh tiếng lớn lao, thậm chí ma đạo sư muốn trò chuyện một hồi cùng Pháp Thánh còn không thể được. Mạnh Hàn lại chỉ hỏi một vấn đề đơn giản, sau đó liền không dây dưa thêm nữa. Người quý tộc trẻ tuổi này thực sự tự mình biết mình. Đáng tiếc, nếu như hắn có thể thông qua thí luyện ma pháp, có phải là tốt biết bao nhiêu.
Nhà Trắng vững vàng chắc chắn khiến Jerome Pháp Thánh đại nhân có chút kinh ngạc. Mặc dù chỉ là một dàn giáo bên ngoài, nhưng đã đủ khiến Jerome Pháp Thánh tưởng tượng được vẻ sa hoa và sảng khoái bên trong sau khi nó được hoàn thành. Kiến trúc như vậy chỉ là một phủ thành chủ nho nhỏ, thật sự có chút cảm giác dùng gáo vàng múc nước giếng bùn.
Nhưng sau khi Jerome Pháp Thánh nhìn thấy bản vẽ cung điện Buckingham do Mạnh Hàn thiết kế, hắn không còn cách nào kiềm chế được sự vui mừng của mình. Hắn ôm bản vẽ thiết kế vào trong ngực giống như ôm trân bảo nói:
– Đây là cái gì?
– Đây là bản vẽ thiết kế khách sạn chúng ta đang xây dựng.
Cái Pháp Thánh Jerome cầm chỉ là bản đồ do Mạnh Hàn vẽ ra, cũng không phải là bản đồ ba chiều. Về điểm này, Mạnh Hàn rất rõ ràng. Cho Pháp Thánh đại nhân xem bản đồ ba chiều, hắn cũng không hiểu. Mạnh Hàn vẫn luôn theo phía sau, nhanh chóng trả lời vẫn đề của Pháp Thánh đại nhân.
Khách sạn là cái gì? Khi Pháp Thánh đại nhân biết được khách sạn trong miệng Mạnh Hàn chính là lữ quán thăng cấp, hắn thiếu chút nữa đã cuồng mắng ra thành tiếng. Thiết kế kiệt xuất như vậy, kiến trúc tinh xảo như vậy lại chỉ dùng để làm một lữ quán nho nhỏ. Nếu như dùng một từ để hình dung, quả thực chính là phung phí của trời.
Nhưng với sự tự tôn của Pháp Thánh đại nhân, hắn không cho phép dưới tình huống mình đối mặt với một Tử tước nho nhỏ Công quốc lại đưa ra yêu cầu làm cái gì. Huống gì, một vị Pháp Thánh đưa ra yêu cầu cưỡng ép một ma pháp học đồ, nếu bị truyền đi sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của mình. Nhưng vừa nghĩ tới một kiến trúc tinh xảo khác chỉ có thể bị trở thành khách sạn, Pháp Thánh điện hạ không nhịn được liền cảm thấy đau lòng. Kiến trúc như vậy cho dù đặt ở trong nghiệp đoàn ma pháp sư cũng thừa sức!
– Nếu có thể, mình hẳn phải mời tiểu Antonio thiết kế một toà kiến trúc cho nghiệp đoàn ma pháp sư. Không, thiết kế cho mình một toà kiến trúc.
Sau khi Pháp Thánh Jerome đại nhân nghĩ như vậy, mới yên tâm thoải mái tiến vào trong thành bảo của Mạnh Hàn, lẳng lặng chờ đợi phủ thành chủ của Mạnh Hàn được xây xong
Hơn nữa bọn họ sẽ chủ động tiếp nhận một chút phiền toái, phòng ngừa quấy rầy Mạnh Hàn. Loại lợi ích vô hình này còn quan trọng hơn so với lợi ích hữu hình.
Không nói đến một nhân vật Pháp Thánh nhân loại tự mình chỉ điểm sẽ có hiệu quả thế nào, chỉ cần Jerome Pháp Thánh sống ở chỗ này, trong vòng hai tháng, Hoàng Sa Thành tuyệt đối có thể lại gây ra một cuồng triều. Hơn nữa, đối với địa vị của Mạnh Hàn sau này càng có trợ giúp hơn.
Sở dĩ nguyên nhân căn bản khiến Pháp Thánh Jerome chịu lưu lại, chính là muốn nhìn thấy khi Nhà Trắng được trang trí xong sẽ có hình dáng như thế nào. Loại kiến trúc kỳ tích này sau khi được Pháp Thánh Jerome tuyên dương, Mạnh Hàn sẽ nhanh chóng biến thành một đại sư thiết kế kiến trúc trăm phần trăm không hơn không kém.
Không có ai sẽ truy hỏi Mạnh Hàn muốn nhiều quả Ma Trản Hoa như vậy để làm gì. Bởi vì sự thực rất rõ ràng. Ngoại trừ tẩm bổ đấu khí ra, quả Ma Trản Hoa không có tác dụng gì khác. Mạnh Hàn không thể nào xa xỉ đến mức dùng quả Ma Trản Hoa để lót dạ. Bản thân Mạnh Hàn là một ma pháp sư. Quả Ma Trản Hoa đối với hắn căn bản không có bất kỳ tác dụng nào. Ngoại trừ cho những hộ vệ của Mạnh Hàn sử dụng ra, bọn họ vẫn không nghĩ ra được Mạnh Hàn còn có thể sử dụng những thứ này làm gì nữa.
Công tác thời kỳ đầu cần phải làm rất nhiều, Mạnh Hàn trực tiếp dùng mười quyển sách mặt phẳng chiếu cấp ba đổi lấy mười cân quả Ma Trản Hoa. So với nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ngầm, nghiệp đoàn ma pháp sư thu thập tương đối chậm hơn cho nên chỉ đổi được hai cái. Dù sao, có thể tính là một cục diện hòa khí tất cả đều vui vẻ không gây tổn thương cho bất kỳ ai.
Mọi người không có cách nào bảo đảm có thể sử dụng được quả Ma Trản Hoa. Hiện tại điều Mạnh Hàn muốn làm chính là cố hết sức vẽ ra càng nhiều quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cấp ba, sau đó đổi lấy càng nhiều quả Ma Trản Hoa. Đương nhiên, cũng cần cho ba nghiệp đoàn nhiều thời gian hơn, để cướp đoạt nhiều thứ hơn.
– Jerome đại nhân, ta vẫn muốn thỉnh giáo, có phương pháp gì có thể tăng thêm ma lực hay không.
Sau khi giao dịch lần đầu tiên kết thúc, Mạnh Hàn gần như không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu thỉnh giáo về phía Jerome Pháp Thánh.
Xem ra Pháp Thánh đại nhân sẽ ở lại trong thời gian rất dài. Nhưng Mạnh Hàn biết, cơ hội có thể thỉnh giáo tuyệt đối sẽ không vượt quá ba lần. Không thân không thích, cho dù Mạnh Hàn có thể chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, cũng sẽ không có chuyện tốt như vậy. Cho nên, Mạnh Hàn nhất định phải có lý do đặc biệt cho mình:
– Thời điểm ta chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu đều cảm giác ma lực không đủ, chỉ có thể dùng ma tinh thạch để bổ sung liên tục bất kỳ lúc nào. Nhưng rất dễ dàng phạm sai lầm.
– Đối với ma pháp học đồ mà nói, cũng không hề có phương pháp nào thực sự tốt.
Vừa nghe thấy chuyện có liên quan tới chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, Pháp Thánh Jerome lập tức không chút do dự trả lời:
– Nếu như một vị ma pháp sư thật sự có thể lợi dụng sủng vật ma pháp của mình để bổ sung ma lực. Nghiệp đoàn ma pháp sư có một bộ phương pháp rất hữu hiệu có thể nhanh chóng cộng hưởng với ma lực của sủng vật ma pháp. Nhưng đáng tiếc, ngươi không có sủng vật ma pháp. Một thời gian rất dài trước khia thí luyện ma pháp thành công, ngươi chỉ có thể thông qua suy nghĩ của bản thân để tăng thêm ma lực.
– Có thể cộng hưởng ma lực với sủng vật ma pháp sao?
Mạnh Hàn trợn mắt há hốc mồm nhìn Pháp Thánh đại nhân. Từ trước đến nay hắn chưa từng nghe nói về chuyện này. Hoặc là nói từ xưa tới nay chưa từng có ai nói với hắn. Cho dù Khải Văn tiên sinh biết rõ tình huống thiếu ma lực của hắn cũng chưa từng nói qua về chuyện này. Nhưng Mạnh Hàn liền hiểu được, Khải Văn tiên sinh không nói vì sợ động đến vết thương trong lòng Mạnh Hàn. Bởi vì biết rõ hắn không có sủng vật ma pháp, không thể kích động hắn trên phương diện này được.
Đối với Mạnh Hàn mà nói, có đáp án này là đủ rồi. Hắn không thể nào yêu cầu một vị cao tầng nghiệp đoàn ma pháp sư, Pháp Thánh đại nhân giải thích cho hắn biết giáo trình sơ cấp làm thế nào cộng hưởng ma lực với sủng vật ma pháp. Chỉ cần biết được phương hướng, Mạnh Hàn có thể thỉnh giáo Khải Văn tiên sinh. Cho dù hắn không có một tia ma lực, nhưng tin tưởng kinh nghiệm của hắn trên phương diện này vẫn đủ cho Mạnh Hàn tiêu hóa.
Mạnh Hàn không có tiếp tục dây dưa nữa. Trong mắt Jerome Pháp Thánh hết sức ngạc nhiên. Tại nghiệp đoàn ma pháp sư, không biết có bao nhiêu ma pháp sư Đại ma pháp sư có danh tiếng lớn lao, thậm chí ma đạo sư muốn trò chuyện một hồi cùng Pháp Thánh còn không thể được. Mạnh Hàn lại chỉ hỏi một vấn đề đơn giản, sau đó liền không dây dưa thêm nữa. Người quý tộc trẻ tuổi này thực sự tự mình biết mình. Đáng tiếc, nếu như hắn có thể thông qua thí luyện ma pháp, có phải là tốt biết bao nhiêu.
Nhà Trắng vững vàng chắc chắn khiến Jerome Pháp Thánh đại nhân có chút kinh ngạc. Mặc dù chỉ là một dàn giáo bên ngoài, nhưng đã đủ khiến Jerome Pháp Thánh tưởng tượng được vẻ sa hoa và sảng khoái bên trong sau khi nó được hoàn thành. Kiến trúc như vậy chỉ là một phủ thành chủ nho nhỏ, thật sự có chút cảm giác dùng gáo vàng múc nước giếng bùn.
Nhưng sau khi Jerome Pháp Thánh nhìn thấy bản vẽ cung điện Buckingham do Mạnh Hàn thiết kế, hắn không còn cách nào kiềm chế được sự vui mừng của mình. Hắn ôm bản vẽ thiết kế vào trong ngực giống như ôm trân bảo nói:
– Đây là cái gì?
– Đây là bản vẽ thiết kế khách sạn chúng ta đang xây dựng.
Cái Pháp Thánh Jerome cầm chỉ là bản đồ do Mạnh Hàn vẽ ra, cũng không phải là bản đồ ba chiều. Về điểm này, Mạnh Hàn rất rõ ràng. Cho Pháp Thánh đại nhân xem bản đồ ba chiều, hắn cũng không hiểu. Mạnh Hàn vẫn luôn theo phía sau, nhanh chóng trả lời vẫn đề của Pháp Thánh đại nhân.
Khách sạn là cái gì? Khi Pháp Thánh đại nhân biết được khách sạn trong miệng Mạnh Hàn chính là lữ quán thăng cấp, hắn thiếu chút nữa đã cuồng mắng ra thành tiếng. Thiết kế kiệt xuất như vậy, kiến trúc tinh xảo như vậy lại chỉ dùng để làm một lữ quán nho nhỏ. Nếu như dùng một từ để hình dung, quả thực chính là phung phí của trời.
Nhưng với sự tự tôn của Pháp Thánh đại nhân, hắn không cho phép dưới tình huống mình đối mặt với một Tử tước nho nhỏ Công quốc lại đưa ra yêu cầu làm cái gì. Huống gì, một vị Pháp Thánh đưa ra yêu cầu cưỡng ép một ma pháp học đồ, nếu bị truyền đi sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với danh tiếng của mình. Nhưng vừa nghĩ tới một kiến trúc tinh xảo khác chỉ có thể bị trở thành khách sạn, Pháp Thánh điện hạ không nhịn được liền cảm thấy đau lòng. Kiến trúc như vậy cho dù đặt ở trong nghiệp đoàn ma pháp sư cũng thừa sức!
– Nếu có thể, mình hẳn phải mời tiểu Antonio thiết kế một toà kiến trúc cho nghiệp đoàn ma pháp sư. Không, thiết kế cho mình một toà kiến trúc.
Sau khi Pháp Thánh Jerome đại nhân nghĩ như vậy, mới yên tâm thoải mái tiến vào trong thành bảo của Mạnh Hàn, lẳng lặng chờ đợi phủ thành chủ của Mạnh Hàn được xây xong