Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Thiên Hạ Vô Song

Chương 467: Thoáng Lộ Vẻ Dữ Tợn (2)

Tác giả: Nhâm Oán
Chọn tập

Hắn biết, với quan hệ giữa Mạnh Hàn và Tinh Linh chỉ cần Mạnh Hàn gật đầu nói là đúng, những Tinh Linh kia sẽ tuyệt đối không để ý giết chết nhiều mấy kẻ gọi là vô tội kia.

Tất nhiên, lấy sự nhanh nhạy tin tức của hắn, hắn cũng biết được ý đồ của những gia hoả kia tụ tập để đối phó Mạnh Hàn. Tuy rằng có bai đám đạo tặc biểu thị muốn làm một mình, nhưng số còn lại đã tập hợp tất cả với nhau.

Đáng sợ chính là, trong những gia hoả này có một ma đạo sư sơ cấp. Vì Hoàng Sa Thành có tài phú kinh người, những quý tộc này muốn đánh cướp kim tệ, không ngờ đã phái ra một vị ma đạo sư. Lần này Mạnh Hàn chắc chắn đã chọc phải phiền toái lớn.

Jensen tiên sinh biết bên cạnh Mạnh Hàn chỉ có một Khải Văn tiên sinh là ma đạo sư đỉnh phong đã mất đi ma lực. Nhưng trong chuyện này, Khải Văn tiên sinh tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của một vị ma đạo sư.

Căn cứ vào chút cân nhắc, Jensen tiên sinh không hề phái người thông báo với Mạnh Hàn về những điều này. Không ngờ kết quả lại là, Mạnh Hàn dẫn theo các thân vệ bình yên vô sự trở về. Ngoại trừ không có Khải Văn tiên sinh ở trong đoàn ra, những người khác đều có mặt. Tuy rằng trên người các thân vệ đều có chút vết thương, nhưng lại không thiếu một người.

Lúc đầu, Jensen tiên sinh tin tưởng rằng, đám người Mạnh Hàn chỉ gặp được những đám đạo tặc chỉ làm ăn riêng lẻ. Bọn họ không có ma pháp sư, cho nên các thân vệ mới chỉ bị thương nhẹ như vậy. Nhưng thời điểm Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu kia, Jensen mới ý thức được, rất có thể, đám người Mạnh Hàn đã giết chết ma đạo sư kia.

Sau khi đã nghĩ rõ ràng điểm này, Jensen tiên sinh gần như không chút nào do dự đáp ứng tất cả yêu cầu của Mạnh Hàn, đồng thời đưa ra bảo đảm. Sau khi đi ra, chuyện đầu tiên Jensen tiên sinh làm chính là lập tức phái người đi dọc theo đường đoàn người Mạnh Hàn trở về, tìm hiểu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Còn bản thân Jensen tiên sinh lại lập tức thu thập những tư liệu kia đưa tới trước mặt Mạnh Hàn.

– Không ngờ bọn họ lại giả vờ làm đội buôn, trốn ở trong Hoàng Sa Thành?

Mạnh Hàn nhìn tư liệu, không nhịn được cảm thấy có chút bất ngờ. Những gia hoả này thật sự quá kiêu ngạo. Bọn họ dám không để ý tới lực lượng vũ trang của Hoàng Sa Thành. Về điểm này, dường như cũng rất phù hợp với lý luận chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.

– Rất tốt. Lá gan của bọn chúng không nhỏ.

Nhìn phần tài liệu này, Mạnh Hàn gật đầu, sau đó nhìn về phía Jensen tiên sinh nói:

– Tư liệu rất đầy đủ, làm không tồi. Hiện tại, ta cần tư liệu về những quý tộc này. Jensen tiên sinh, ta hi vọng sau hai ngày nữa, ta có thể thấy tư liệu của những quý tộc này đặt ở trước mặt ta.

Hoàn toàn là giọng điệu phân phó, thậm chí không cho phép từ chối. Jensen tiên sinh chỉ gật đầu đáp ứng một tiếng, lập tức xoay người rời đi.

– Joey, Juli, ta muốn các nàng bắt hết những gia hỏa vẫn còn đang ẩn tại Hoàng Sa Thành lại cho ta.

Trước tiên, Mạnh Hàn liền gọi Joey và Juli đến, đem tư liệu giao cho các nàng:

– Nếu như bọn họ phản kháng, giết chết không cần luận tội.

– Vâng, đại nhân!

Hai nàng cùng kêu lên đáp ứng một tiếng, đang muốn rời khỏi. Chợt Mạnh Hàn lại nói một câu:

– Joey, Juli, các nàng mới vừa trở về đã phải làm phiền các nàng như thế, thật cực khổ cho các nàng.

Hai nàng đồng loạt ngẩng đầu nhìn Mạnh Hàn, trong ánh mắt bắn ra từng tia sáng ấm áp. Một lúc lâu, Joey nhìn Mạnh Hàn, hơi cúi đầu nói:

– Chỉ cần là làm cho đại nhân, cho dù khổ cực hơn nữa ta cũng không cảm thấy gì.

Nói xong, Joey liền lôi kéo Juli, xoay người rời khỏi văn phòng Mạnh Hàn.

– Grace, Elyse.

Mạnh Hàn lại gọi hai vị quản gia của mình tới bên cạnh:

– Gọi người bắt đầu từ cửa thành dọc theo đường đi dựng ba trăm cái giá treo cổ. Mỗi cái giá treo cổ cách nhau mười mét.

Trong ánh mắt hai nàng cùng lộ vẻ không rõ, nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, giống như đang chờ lời giải thích của hắn.

– Ta nghĩ, chúng ta vẫn quá mức nhân từ, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy chúng ta rất dễ bắt nạt.

Mạnh Hàn đứng dậy, vỗ vào phía trên bàn một cái nói:

– Chờ sau khi Joey Juli bắt được người, mặc kệ chết sống, ta muốn treo hết bọn họ lên giá treo cổ. Hi vọng những kẻ lui tới ra vào Hoàng Sa Thành ta, vừa tới liền có thể nhìn thấy, những kẻ gây sự với Hoàng Sa Thành, sẽ có kết cục như thế nào!

Trên thương lộ gần nơi phồn hoa có đám đạo tặc xuất hiện, đây mơ hồ đã được xem là kiến thức thông thường của thế giới này. Chính các thương nhân trong lòng cũng hiểu rõ điều đó, cam tâm tình nguyện gánh chịu mạo hiểm như vậy. Nhưng Mạnh Hàn biết, kiến thức thông thường không có nghĩa là chính xác.

Kiếp trước hắn biết rõ, thật sự muốn thu hút các thương nhân đến đây, môi trường đầu tư an toàn tuyệt đối là cần phải có. Không ai thích bất cứ lúc nào cũng sẽ có nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù Mạnh Hàn không mong chờ những thương nhân này đến đầu tư, nhưng để Hoàng Sa Thành trở thành một thánh địa thương nghiệp phồn thịnh, ắt không thể thiếu.

Trong thời gian chưa tới một ngày, ba trăm cái giá treo cổ đã được dựng lên. Đám người lui tới ngạc nhiên nhìn từ cửa thành Hoàng Sa Thành kéo dài tới ba ngàn mét phía ngoài có những giá gỗ được đặt chỉnh tề. Bọn họ đều không rõ đây là cái gì. Bọn họ còn tưởng rằng thành chủ đại nhân lại có ý tưởng gì mới ra.

Tuy nhiên, bắt đầu tức lúc dây thòng lọng của giá treo cổ được treo lên, mọi người mới biết đây rốt cuộc là cái gì. Nhiều giá treo cổ như vậy, rốt cuộc thành chủ đai nhân muốn làm gì? Bọn họ lại liên tưởng dáng vẻ của đội thân vệ đi cùng thành chủ đại nhân trở về ngày hôm qua cả người đều là máu, mọi người đều có một loại dự cảm không tốt.

Có Jensen tiên sinh cung cấp tin tức tình báo, Joey và Juli không phí sức làm gì, thoải mái bắt hết mấy gia hỏa đang ở trong Hoàng Sa Thành. Tự nhiên, trong quá trình vây bắt cũng có không ít những giả hỏa giãy dụa trước khi chết. Nhưng trước mặt một đám thân vệ và Joey Juli đầy nhiệt huyết như vậy, bọn họ giãy dụa cũng không có tác dụng.

Nếu biết trong những gia hoả này có kẻ đồng lõa với đám đã gây tổn thương cho Grace và giết chết Thành vệ quân, hơn nữa thành chủ đại nhân đã hạ lệnh kẻ nào dám phản kháng liền giết chết không cần luận tội, không một ai lưu ý tới sự sống chết của những gia hoả này. Thành chủ đại nhân nói là dẫn bọn chúng tới trước mặt đại nhân, như vậy bất kể là sống hay là chết, chỉ cần đưa đến trước mặt thành chủ đại nhân là được.

Ở trong thành đều là những gia hỏa thông minh. Cũng không có nhiều người phản kháng. Số lượng người chết đi cũng không nhiều. Khi tất cả bọn họ đều bị dẫn tới trước mặt Mạnh Hàn, những gia hoả này vẫn mong mỏi thành chủ đại nhân có thể mở ra cho bọn họ một con đường sống.

– Tất cả đều ở đây cả sao? Có kẻ nào chạy mất hay không?

Mạnh Hàn căn bản không them liếc mắt nhìn những gia hoả này một cái, chỉ hỏi Joey và Juli.

– Tất cả đều ở đây.

Hắn biết, với quan hệ giữa Mạnh Hàn và Tinh Linh chỉ cần Mạnh Hàn gật đầu nói là đúng, những Tinh Linh kia sẽ tuyệt đối không để ý giết chết nhiều mấy kẻ gọi là vô tội kia.

Tất nhiên, lấy sự nhanh nhạy tin tức của hắn, hắn cũng biết được ý đồ của những gia hoả kia tụ tập để đối phó Mạnh Hàn. Tuy rằng có bai đám đạo tặc biểu thị muốn làm một mình, nhưng số còn lại đã tập hợp tất cả với nhau.

Đáng sợ chính là, trong những gia hoả này có một ma đạo sư sơ cấp. Vì Hoàng Sa Thành có tài phú kinh người, những quý tộc này muốn đánh cướp kim tệ, không ngờ đã phái ra một vị ma đạo sư. Lần này Mạnh Hàn chắc chắn đã chọc phải phiền toái lớn.

Jensen tiên sinh biết bên cạnh Mạnh Hàn chỉ có một Khải Văn tiên sinh là ma đạo sư đỉnh phong đã mất đi ma lực. Nhưng trong chuyện này, Khải Văn tiên sinh tuyệt đối không có khả năng là đối thủ của một vị ma đạo sư.

Căn cứ vào chút cân nhắc, Jensen tiên sinh không hề phái người thông báo với Mạnh Hàn về những điều này. Không ngờ kết quả lại là, Mạnh Hàn dẫn theo các thân vệ bình yên vô sự trở về. Ngoại trừ không có Khải Văn tiên sinh ở trong đoàn ra, những người khác đều có mặt. Tuy rằng trên người các thân vệ đều có chút vết thương, nhưng lại không thiếu một người.

Lúc đầu, Jensen tiên sinh tin tưởng rằng, đám người Mạnh Hàn chỉ gặp được những đám đạo tặc chỉ làm ăn riêng lẻ. Bọn họ không có ma pháp sư, cho nên các thân vệ mới chỉ bị thương nhẹ như vậy. Nhưng thời điểm Mạnh Hàn đưa ra yêu cầu kia, Jensen mới ý thức được, rất có thể, đám người Mạnh Hàn đã giết chết ma đạo sư kia.

Sau khi đã nghĩ rõ ràng điểm này, Jensen tiên sinh gần như không chút nào do dự đáp ứng tất cả yêu cầu của Mạnh Hàn, đồng thời đưa ra bảo đảm. Sau khi đi ra, chuyện đầu tiên Jensen tiên sinh làm chính là lập tức phái người đi dọc theo đường đoàn người Mạnh Hàn trở về, tìm hiểu xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Còn bản thân Jensen tiên sinh lại lập tức thu thập những tư liệu kia đưa tới trước mặt Mạnh Hàn.

– Không ngờ bọn họ lại giả vờ làm đội buôn, trốn ở trong Hoàng Sa Thành?

Mạnh Hàn nhìn tư liệu, không nhịn được cảm thấy có chút bất ngờ. Những gia hoả này thật sự quá kiêu ngạo. Bọn họ dám không để ý tới lực lượng vũ trang của Hoàng Sa Thành. Về điểm này, dường như cũng rất phù hợp với lý luận chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất.

– Rất tốt. Lá gan của bọn chúng không nhỏ.

Nhìn phần tài liệu này, Mạnh Hàn gật đầu, sau đó nhìn về phía Jensen tiên sinh nói:

– Tư liệu rất đầy đủ, làm không tồi. Hiện tại, ta cần tư liệu về những quý tộc này. Jensen tiên sinh, ta hi vọng sau hai ngày nữa, ta có thể thấy tư liệu của những quý tộc này đặt ở trước mặt ta.

Hoàn toàn là giọng điệu phân phó, thậm chí không cho phép từ chối. Jensen tiên sinh chỉ gật đầu đáp ứng một tiếng, lập tức xoay người rời đi.

– Joey, Juli, ta muốn các nàng bắt hết những gia hỏa vẫn còn đang ẩn tại Hoàng Sa Thành lại cho ta.

Trước tiên, Mạnh Hàn liền gọi Joey và Juli đến, đem tư liệu giao cho các nàng:

– Nếu như bọn họ phản kháng, giết chết không cần luận tội.

– Vâng, đại nhân!

Hai nàng cùng kêu lên đáp ứng một tiếng, đang muốn rời khỏi. Chợt Mạnh Hàn lại nói một câu:

– Joey, Juli, các nàng mới vừa trở về đã phải làm phiền các nàng như thế, thật cực khổ cho các nàng.

Hai nàng đồng loạt ngẩng đầu nhìn Mạnh Hàn, trong ánh mắt bắn ra từng tia sáng ấm áp. Một lúc lâu, Joey nhìn Mạnh Hàn, hơi cúi đầu nói:

– Chỉ cần là làm cho đại nhân, cho dù khổ cực hơn nữa ta cũng không cảm thấy gì.

Nói xong, Joey liền lôi kéo Juli, xoay người rời khỏi văn phòng Mạnh Hàn.

– Grace, Elyse.

Mạnh Hàn lại gọi hai vị quản gia của mình tới bên cạnh:

– Gọi người bắt đầu từ cửa thành dọc theo đường đi dựng ba trăm cái giá treo cổ. Mỗi cái giá treo cổ cách nhau mười mét.

Trong ánh mắt hai nàng cùng lộ vẻ không rõ, nhìn chằm chằm vào Mạnh Hàn, giống như đang chờ lời giải thích của hắn.

– Ta nghĩ, chúng ta vẫn quá mức nhân từ, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy chúng ta rất dễ bắt nạt.

Mạnh Hàn đứng dậy, vỗ vào phía trên bàn một cái nói:

– Chờ sau khi Joey Juli bắt được người, mặc kệ chết sống, ta muốn treo hết bọn họ lên giá treo cổ. Hi vọng những kẻ lui tới ra vào Hoàng Sa Thành ta, vừa tới liền có thể nhìn thấy, những kẻ gây sự với Hoàng Sa Thành, sẽ có kết cục như thế nào!

Trên thương lộ gần nơi phồn hoa có đám đạo tặc xuất hiện, đây mơ hồ đã được xem là kiến thức thông thường của thế giới này. Chính các thương nhân trong lòng cũng hiểu rõ điều đó, cam tâm tình nguyện gánh chịu mạo hiểm như vậy. Nhưng Mạnh Hàn biết, kiến thức thông thường không có nghĩa là chính xác.

Kiếp trước hắn biết rõ, thật sự muốn thu hút các thương nhân đến đây, môi trường đầu tư an toàn tuyệt đối là cần phải có. Không ai thích bất cứ lúc nào cũng sẽ có nguy hiểm tới tính mạng. Cho dù Mạnh Hàn không mong chờ những thương nhân này đến đầu tư, nhưng để Hoàng Sa Thành trở thành một thánh địa thương nghiệp phồn thịnh, ắt không thể thiếu.

Trong thời gian chưa tới một ngày, ba trăm cái giá treo cổ đã được dựng lên. Đám người lui tới ngạc nhiên nhìn từ cửa thành Hoàng Sa Thành kéo dài tới ba ngàn mét phía ngoài có những giá gỗ được đặt chỉnh tề. Bọn họ đều không rõ đây là cái gì. Bọn họ còn tưởng rằng thành chủ đại nhân lại có ý tưởng gì mới ra.

Tuy nhiên, bắt đầu tức lúc dây thòng lọng của giá treo cổ được treo lên, mọi người mới biết đây rốt cuộc là cái gì. Nhiều giá treo cổ như vậy, rốt cuộc thành chủ đai nhân muốn làm gì? Bọn họ lại liên tưởng dáng vẻ của đội thân vệ đi cùng thành chủ đại nhân trở về ngày hôm qua cả người đều là máu, mọi người đều có một loại dự cảm không tốt.

Có Jensen tiên sinh cung cấp tin tức tình báo, Joey và Juli không phí sức làm gì, thoải mái bắt hết mấy gia hỏa đang ở trong Hoàng Sa Thành. Tự nhiên, trong quá trình vây bắt cũng có không ít những giả hỏa giãy dụa trước khi chết. Nhưng trước mặt một đám thân vệ và Joey Juli đầy nhiệt huyết như vậy, bọn họ giãy dụa cũng không có tác dụng.

Nếu biết trong những gia hoả này có kẻ đồng lõa với đám đã gây tổn thương cho Grace và giết chết Thành vệ quân, hơn nữa thành chủ đại nhân đã hạ lệnh kẻ nào dám phản kháng liền giết chết không cần luận tội, không một ai lưu ý tới sự sống chết của những gia hoả này. Thành chủ đại nhân nói là dẫn bọn chúng tới trước mặt đại nhân, như vậy bất kể là sống hay là chết, chỉ cần đưa đến trước mặt thành chủ đại nhân là được.

Ở trong thành đều là những gia hỏa thông minh. Cũng không có nhiều người phản kháng. Số lượng người chết đi cũng không nhiều. Khi tất cả bọn họ đều bị dẫn tới trước mặt Mạnh Hàn, những gia hoả này vẫn mong mỏi thành chủ đại nhân có thể mở ra cho bọn họ một con đường sống.

– Tất cả đều ở đây cả sao? Có kẻ nào chạy mất hay không?

Mạnh Hàn căn bản không them liếc mắt nhìn những gia hoả này một cái, chỉ hỏi Joey và Juli.

– Tất cả đều ở đây.

Chọn tập
Bình luận
× sticky