Mạnh Hàn rất tự tin mỉm cười, sau đó chờ Mia lựa chọn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Mia lại không đưa ra được quyết định. Nàng cùng với các Medusha khác bắt đầu thương lượng. Sau khi bàn bạc trong một thời gian rất dài, Mia mới có thể đến bên Mạnh Hàn, nói cho biết Mạnh Hàn đáp án.
– Chúng ta cảm thấy, vẫn để cho chúng ta ra ngoài nhìn thế giới bên ngoài thì tốt hơn.
Mia rất kiên định nói:
– Có thể ngươi nói rất đúng, chúng ta hẳn phải trở nên mạnh mẽ, mà không phải ở tại chỗ an toàn này kéo dài hơi tàn của mình.
– Như vậy, các ngươi nhất định phải đưa ra một lựa chọn.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến, không chờ Mia đặt câu hỏi, liền nói ra lựa chọn:
– Một là ta làm cho mỗi người các ngươi một ma pháp trận có thể ngăn cách lực lượng nguyền rủa, hơn nữa phải vẽ ở trên người các ngươi. Một cách khác là ta phát ra phong ấn lực lượng nguyền rủa của pho tượng kia. Các ngươi lựa chọn cách nào?
– Trên người mỗi người đều phải vẽ sao?
Mia có chút bất ngờ nhìn Mạnh Hàn.
– Đúng.
Mạnh Hàn gật đầu.
– Trừ phi có người không muốn ra ngoài, vẫn ở lại chỗ này, vậy thì xem như chưa hề xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không vẽ ma pháp trận.
Do dự một chút, Mạnh Hàn lại nói tiếp:
– Hơn nữa, thời điểm vẽ ma pháp trận, các ngươi nhất định phải trần trụi đứng trước mặt ta, còn nhất định phải vẽ khi các ngươi ở trạng thái bình thường và trong trạng thái chiến đấu.
– Cái này! Cái này!
Vừa nghe nói tới chuyện phải trần truồngđứng ở trước mặt Mạnh Hàn, cho dù Medusha là dị tộc, đối với điều này cũng cảm thấy vô cùng bài xích. Mia liền do dự.
– Phong ấn pho tượng nói, không thể phòng ngừa sẽ tổn hại một ít đối với pho tượng.
Mạnh Hàn tiếp tục bổ sung hoàn chỉnh:
– Nó dù sao cũng là do tổ tiên của các ngươi lưu lại. Nên lựa chọn thế nào, vẫn phải do các ngươi tự mình quyết định.
Mia không nhịn được quay đầu lại nhìn pho tượng kia một chút, lại nhìn đám Medusha ở bên kia đã nghe thấy Mạnh Hàn nói. Nàng chăm chú nhìn tộc nhân của mình. Mia suy ngẫm một lát, cuối cùng vẫn không chống lại được mê hoặc của sự tự do. Nàng đối mặt với Mạnh Hàn, nói ra quyết định của mình:
– Như vậy, mong ngươi phong ấn pho tượng đi!
Trong ánh mắt hoài niệm của một đám các Medusha, pho tượng kia nhanh chóng chia năm xẻ bảy. Hai con ngươi bị Mạnh Hàn nắm ở trong tay, nhanh chóng dùng tinh thần lực phong tỏa. Sau khi Mạnh Hàn làm xong tất cả những điều này, tất cả các Medusha đều cảm thấy dường như tâm tình buông lỏng, giống như có gông xiềng vô hình đã được tháo xuống.
Thời điểm Mạnh Hàn lại xuống núi, sát bên cạnh hắn đã có thêm một thiếu nữ mang kính râm. Những sợi tóc trên đầu nàng giống như vật còn sống tung bay. Nếu không nhìn kỹ, có lẽ sẽ cho rằng nàng chỉ là một thiếu nữ bình thường.
Thời gian đến cao nguyên thú nhân cũng không lâu, nhưng Mạnh Hàn cũng không hy vọng xa vời có thể trong vòng vài ngày ngắn ngủi, liền để sản nghiệp của mình cắm rễ ở trên cao nguyên thú nhân. Cho nên, sau khi an bài cho bộ lạc thú nhân hỏi thăm tin tức cũng xây dựng bộ lạc, Mạnh Hàn liền mang theo đội thân vệ rời khỏi cao nguyên thú nhân.
Từ sau khi rời khỏi Thần Miếu Medusha, Mạnh Hàn lấy đi hai con ngươi Medusha kia. Lực lượng nguyền rủa phía trên đã được Mạnh Hàn trực tiếp dùng tinh thần lực bao vây, chờ sau khi trở lại Hoàng Kim Thành, chỉ cần làm một cái hộp có Lục Mang Tinh Trận bao trùm là có thể cất được nó.
Mia theo Mạnh Hàn rời khỏi, đầu tiên là nhìn thế giới bên ngoài, thứ hai là Mạnh Hàn có chỗ cần nhờ tới nàng. Chí ít vào thời điểm đối phó với đại sư luyện kim Angus kia, Mạnh Hàn cần phải mượn nàng một chút.
Trên mặt nàng đeo kính râm. Đó chính là do Mạnh Hàn chuẩn bị cho chính mình. Tuy nhiên, vì đề phòng Mia không cẩn thận sử dụng ma pháp hoá đá, Mạnh Hàn cũng không thể không cẩn thận cho nàng đeo kính râm lên. Như vậy thị lực sẽ không gặp phải bất kỳ trở ngại, nhưng không lo người khác gặp nguy hiểm. Dù sao đi nữa kính râm vốn được chế tạo từ đá thủy tinh, cho dù có hoá đá cũng vẫn là đá thủy tinh.
Ngược lại mái tóc rắn của Mia lại không tiện che giấu. Dù là ai chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đầu mối. Tại nơi Mạnh Hàn đóng quân, sau khi mọi người tỏ ra hiếu kỳ về mái tóc của nàng, Mạnh Hàn trực tiếp đưa ra một biện pháp giải quyết.
– Rất đơn giản, đội mũ thời thượng lên đầu là được.
Mạnh Hàn tiện tay vỗ tay một tiếng, sau đó chế tạo ra một mô hình chiếc mũ:
– Dù sao đi nữa trong trang phục mốt, mũ túi da đai lưng và các trang sức nhỏ đều là những thứ không thể thiếu được. Vừa vặn có thể nhờ đó mà tạo ra một khoản kinh doanh nữa.
Mia trở thành người mẫu mang mũ đầu tiên của Mạnh Hàn. Nàng mặc trang phục do Mạnh Hàn thiết kế trên người, đội một chiếc mũ thời trang che đi mái tóc rắn, đồng thời đeo kính mắt có thể giấu đôi mắt phóng thích ma pháp hóa đá của Medusha. Vóc người của các Medusha vốn cực kỳ xinh đẹp. Mặc trang phục như vậy, lại thêm một đôi giày cao gót thật dài, phối hợp với một vài trang sức nhỏ trong kí ức của Mạnh Hàn, cả người nàng lập tức biến thành một mỹ nữ đầy quyến rũ và thời thượng. Cho dù là Mạnh Hàn đã quen nhìn thấy mỹ nữ, cũng không nhịn được có chút động tâm.
Các nữ tử sát bên cạnh Mạnh Hàn càng không cần phải nói. Trang phục như vậy, quả thực có thể thuấn sát tất cả nam tính.
Sau khi Elyse kinh ngạc cảm thán mấy lần, nàng lập tức ý thức được, đây là một chuyện làm ăn càng phát triển hơn. Thậm chí có thể khiến chuyện kinh doanh trang phục của Hoàng Kim Thành được nâng cao một bước. Sau khi Hoàng Kim Thành có những thứ này, sẽ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thành thị thời thượng đỉnh cấp mà trong thế giới nhân loại không gì phá nổi. Nó sắp trở thành các món hàng thời thượng mà tất cả các nữ tính đều ngóng trông nhất. Dựa theo suy đoán của Mạnh Hàn, tuyệt đối sẽ làm cho người ta say mê hơn cả Paris và Milan kiếp trước.
Trên đường đi, Mạnh Hàn bắt đầu hỏi dò Elyse về chuyện của Hoàng Kim Thành. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ chuyện lớn thành bảo cự thạch bị mất một bộ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám ra, chính là nghiệp đoàn ngầm sắp tổ chức một lần đấu giá long trọng.
Địa điểm được lựa chọn ở ngay tại một Công quốc nào đó, cách đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám không xa lắm. Vì chiếu cố đến những vị quý khách đi đường xa, từ thời gian tuyên truyền đến thời điểm buổi đấu giá được chính thức cử hành, là thời gian nửa năm. Như vậy bảo đảm mỗi vị khách đều có thể có được tin tức chạy tới đúng lúc.
Tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, Mạnh Hàn đã tốn thời gian hơn nửa năm. Hiện tại chạy trở về, lại vừa vặn thời gian. Hội trưởng nghiệp đoàn ngầm cố ý chuẩn bị vị trí cho Mạnh Hàn. Nhưng Mạnh Hàn nghĩ tới nghĩ lui, lại tự mình quyết định vẫn không tham gia.
Sở dĩ đi về, ngoại trừ lại phải quan tâm tới tình hình của Hoàng Kim Thành một chút, quan trọng nhất chính là hầu tước đại nhân Antonio phải tìm ra cách thật sự có thể trị liệu hai mắt cho Amanda.
Mạnh Hàn rất tự tin mỉm cười, sau đó chờ Mia lựa chọn.
Trong khoảng thời gian ngắn, Mia lại không đưa ra được quyết định. Nàng cùng với các Medusha khác bắt đầu thương lượng. Sau khi bàn bạc trong một thời gian rất dài, Mia mới có thể đến bên Mạnh Hàn, nói cho biết Mạnh Hàn đáp án.
– Chúng ta cảm thấy, vẫn để cho chúng ta ra ngoài nhìn thế giới bên ngoài thì tốt hơn.
Mia rất kiên định nói:
– Có thể ngươi nói rất đúng, chúng ta hẳn phải trở nên mạnh mẽ, mà không phải ở tại chỗ an toàn này kéo dài hơi tàn của mình.
– Như vậy, các ngươi nhất định phải đưa ra một lựa chọn.
Mạnh Hàn không tỏ rõ ý kiến, không chờ Mia đặt câu hỏi, liền nói ra lựa chọn:
– Một là ta làm cho mỗi người các ngươi một ma pháp trận có thể ngăn cách lực lượng nguyền rủa, hơn nữa phải vẽ ở trên người các ngươi. Một cách khác là ta phát ra phong ấn lực lượng nguyền rủa của pho tượng kia. Các ngươi lựa chọn cách nào?
– Trên người mỗi người đều phải vẽ sao?
Mia có chút bất ngờ nhìn Mạnh Hàn.
– Đúng.
Mạnh Hàn gật đầu.
– Trừ phi có người không muốn ra ngoài, vẫn ở lại chỗ này, vậy thì xem như chưa hề xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không vẽ ma pháp trận.
Do dự một chút, Mạnh Hàn lại nói tiếp:
– Hơn nữa, thời điểm vẽ ma pháp trận, các ngươi nhất định phải trần trụi đứng trước mặt ta, còn nhất định phải vẽ khi các ngươi ở trạng thái bình thường và trong trạng thái chiến đấu.
– Cái này! Cái này!
Vừa nghe nói tới chuyện phải trần truồngđứng ở trước mặt Mạnh Hàn, cho dù Medusha là dị tộc, đối với điều này cũng cảm thấy vô cùng bài xích. Mia liền do dự.
– Phong ấn pho tượng nói, không thể phòng ngừa sẽ tổn hại một ít đối với pho tượng.
Mạnh Hàn tiếp tục bổ sung hoàn chỉnh:
– Nó dù sao cũng là do tổ tiên của các ngươi lưu lại. Nên lựa chọn thế nào, vẫn phải do các ngươi tự mình quyết định.
Mia không nhịn được quay đầu lại nhìn pho tượng kia một chút, lại nhìn đám Medusha ở bên kia đã nghe thấy Mạnh Hàn nói. Nàng chăm chú nhìn tộc nhân của mình. Mia suy ngẫm một lát, cuối cùng vẫn không chống lại được mê hoặc của sự tự do. Nàng đối mặt với Mạnh Hàn, nói ra quyết định của mình:
– Như vậy, mong ngươi phong ấn pho tượng đi!
Trong ánh mắt hoài niệm của một đám các Medusha, pho tượng kia nhanh chóng chia năm xẻ bảy. Hai con ngươi bị Mạnh Hàn nắm ở trong tay, nhanh chóng dùng tinh thần lực phong tỏa. Sau khi Mạnh Hàn làm xong tất cả những điều này, tất cả các Medusha đều cảm thấy dường như tâm tình buông lỏng, giống như có gông xiềng vô hình đã được tháo xuống.
Thời điểm Mạnh Hàn lại xuống núi, sát bên cạnh hắn đã có thêm một thiếu nữ mang kính râm. Những sợi tóc trên đầu nàng giống như vật còn sống tung bay. Nếu không nhìn kỹ, có lẽ sẽ cho rằng nàng chỉ là một thiếu nữ bình thường.
Thời gian đến cao nguyên thú nhân cũng không lâu, nhưng Mạnh Hàn cũng không hy vọng xa vời có thể trong vòng vài ngày ngắn ngủi, liền để sản nghiệp của mình cắm rễ ở trên cao nguyên thú nhân. Cho nên, sau khi an bài cho bộ lạc thú nhân hỏi thăm tin tức cũng xây dựng bộ lạc, Mạnh Hàn liền mang theo đội thân vệ rời khỏi cao nguyên thú nhân.
Từ sau khi rời khỏi Thần Miếu Medusha, Mạnh Hàn lấy đi hai con ngươi Medusha kia. Lực lượng nguyền rủa phía trên đã được Mạnh Hàn trực tiếp dùng tinh thần lực bao vây, chờ sau khi trở lại Hoàng Kim Thành, chỉ cần làm một cái hộp có Lục Mang Tinh Trận bao trùm là có thể cất được nó.
Mia theo Mạnh Hàn rời khỏi, đầu tiên là nhìn thế giới bên ngoài, thứ hai là Mạnh Hàn có chỗ cần nhờ tới nàng. Chí ít vào thời điểm đối phó với đại sư luyện kim Angus kia, Mạnh Hàn cần phải mượn nàng một chút.
Trên mặt nàng đeo kính râm. Đó chính là do Mạnh Hàn chuẩn bị cho chính mình. Tuy nhiên, vì đề phòng Mia không cẩn thận sử dụng ma pháp hoá đá, Mạnh Hàn cũng không thể không cẩn thận cho nàng đeo kính râm lên. Như vậy thị lực sẽ không gặp phải bất kỳ trở ngại, nhưng không lo người khác gặp nguy hiểm. Dù sao đi nữa kính râm vốn được chế tạo từ đá thủy tinh, cho dù có hoá đá cũng vẫn là đá thủy tinh.
Ngược lại mái tóc rắn của Mia lại không tiện che giấu. Dù là ai chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đầu mối. Tại nơi Mạnh Hàn đóng quân, sau khi mọi người tỏ ra hiếu kỳ về mái tóc của nàng, Mạnh Hàn trực tiếp đưa ra một biện pháp giải quyết.
– Rất đơn giản, đội mũ thời thượng lên đầu là được.
Mạnh Hàn tiện tay vỗ tay một tiếng, sau đó chế tạo ra một mô hình chiếc mũ:
– Dù sao đi nữa trong trang phục mốt, mũ túi da đai lưng và các trang sức nhỏ đều là những thứ không thể thiếu được. Vừa vặn có thể nhờ đó mà tạo ra một khoản kinh doanh nữa.
Mia trở thành người mẫu mang mũ đầu tiên của Mạnh Hàn. Nàng mặc trang phục do Mạnh Hàn thiết kế trên người, đội một chiếc mũ thời trang che đi mái tóc rắn, đồng thời đeo kính mắt có thể giấu đôi mắt phóng thích ma pháp hóa đá của Medusha. Vóc người của các Medusha vốn cực kỳ xinh đẹp. Mặc trang phục như vậy, lại thêm một đôi giày cao gót thật dài, phối hợp với một vài trang sức nhỏ trong kí ức của Mạnh Hàn, cả người nàng lập tức biến thành một mỹ nữ đầy quyến rũ và thời thượng. Cho dù là Mạnh Hàn đã quen nhìn thấy mỹ nữ, cũng không nhịn được có chút động tâm.
Các nữ tử sát bên cạnh Mạnh Hàn càng không cần phải nói. Trang phục như vậy, quả thực có thể thuấn sát tất cả nam tính.
Sau khi Elyse kinh ngạc cảm thán mấy lần, nàng lập tức ý thức được, đây là một chuyện làm ăn càng phát triển hơn. Thậm chí có thể khiến chuyện kinh doanh trang phục của Hoàng Kim Thành được nâng cao một bước. Sau khi Hoàng Kim Thành có những thứ này, sẽ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thành thị thời thượng đỉnh cấp mà trong thế giới nhân loại không gì phá nổi. Nó sắp trở thành các món hàng thời thượng mà tất cả các nữ tính đều ngóng trông nhất. Dựa theo suy đoán của Mạnh Hàn, tuyệt đối sẽ làm cho người ta say mê hơn cả Paris và Milan kiếp trước.
Trên đường đi, Mạnh Hàn bắt đầu hỏi dò Elyse về chuyện của Hoàng Kim Thành. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ chuyện lớn thành bảo cự thạch bị mất một bộ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám ra, chính là nghiệp đoàn ngầm sắp tổ chức một lần đấu giá long trọng.
Địa điểm được lựa chọn ở ngay tại một Công quốc nào đó, cách đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám không xa lắm. Vì chiếu cố đến những vị quý khách đi đường xa, từ thời gian tuyên truyền đến thời điểm buổi đấu giá được chính thức cử hành, là thời gian nửa năm. Như vậy bảo đảm mỗi vị khách đều có thể có được tin tức chạy tới đúng lúc.
Tại đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, Mạnh Hàn đã tốn thời gian hơn nửa năm. Hiện tại chạy trở về, lại vừa vặn thời gian. Hội trưởng nghiệp đoàn ngầm cố ý chuẩn bị vị trí cho Mạnh Hàn. Nhưng Mạnh Hàn nghĩ tới nghĩ lui, lại tự mình quyết định vẫn không tham gia.
Sở dĩ đi về, ngoại trừ lại phải quan tâm tới tình hình của Hoàng Kim Thành một chút, quan trọng nhất chính là hầu tước đại nhân Antonio phải tìm ra cách thật sự có thể trị liệu hai mắt cho Amanda.