Vừa nói, Angelina vừa làm một lễ tiết mời long trọng nhất của đế quốc.
Ở trước mắt bao người, thánh nữ điện hạ Angelina lại đưa ra lời mời như vậy, yrong nháy mắt khiến những thành viên đội danh dự đang ở trong sân thở phì phò, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Phải biết rằng, đây cũng là lễ tiết mời đối với khách quý tôn quý nhất, không phải là lời mời cá nhân, mà là lời mời của đế quốc. Thấy cảnh tượng này, toàn bộ các thành viên của đội danh dự gần như lập tức chỉnh đốn đội ngũ, phối hợp với động tác của thánh nữ điện hạ Angelina, hoàn thành lời mời chính thức của đế quốc lần này.
Đế quốc Hắc Ám đúng như Mạnh Hàn nói, trong mấy ngàn năm trước đây vẫn thực hành chính sách giống như tổ quốc của Mạnh Hàn kiếp trước tổ quốc, chính là chính sách bế quan toả cảng. Tất cả đế quốc tất cả đều có thể tự cấp tự túc, không dùng tới đồ do người khác đưa tới, người khác cũng không dám dễ dàng vuốt râu hùm. Ngoại trừ tử địch đế quốc Quang Minh cũng bế quan toả cảng, cũng tự cấp tự túc ra như bọn họ ra.
Tình hình như vậy tương tự với hai quốc gia tôn giáo trong đầu Mạnh Hàn kiếp trước. Iran và Iraq chính là tình trạng tương tự, kéo dài rất nhiều năm chiến tranh. Cũng là quốc gia tôn giáo, nhưng điểm bất đồng duy nhất chính là, người ta tốt xấu cũng biết ảnh hưởng lời kêu gọi quốc tế, nhận được sự chống đỡ của đồng minh các nơi. Trong khí đó đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đánh nhau nhiều năm như vậy, cũng chỉ tiêu hao lực lượng của chính mình, chưa từng nghĩ tới sự ủng hộ và quan tâm của xã hội quốc tế.
Ở trong mắt bọn họ, con dân thần linh vĩ đại không cần nhận sự trợ giúp những những gia hỏa ngay cả thần cũng bất kính này. Nếu không phải kẻ địch sinh tử vẫn còn, chắc hẳn mặc kệ là đế quốc nào, sau khi tiêu diệt đối thủ, đều sẽ phát động tấn công về phía vương quốc. Nếu không phải hiện hai bên đã đánh tới sức cùng lực kiệt, bọn họ sẽ không nghĩ đến chuyện từ từ thay đổi chính sách quốc gia.
Nhưng dù vậy, bất kể là đế quốc Quang Minh hay đế quốc Hắc Ám, cũng chưa từng có tiền lệ sử dụng lễ tiết như vậy. Lễ tiết sớm đã có, chỉ có điều cho tới nay chưa từng dùng qua mà thôi. Quốc vương vương quốc sao? Năm đó hắn chỉ là một con rối mà thôi, sao có khả năng xứng đáng được nghị trưởng các hạ đế quốc mời?
Nhưng bây giờ, lễ tiết khách mời chí cao vô thượng tiếp lại xuất hiện trên người Mạnh Hàn, kẻ mà trong lòng mọi người vô cùng không phục. Cho dù những gia hỏa kia không phục đi nữa, cũng không dám nói gì thêm. Tất cả đều câm như hến. Mặc dù đế quốc coi trọng con cháu của những người có công lao, để bọn họ nhận được vị trí danh dự, nhưng nếu quả thật bọn họ thất lễ đối với khách quý của đế quốc, như vậy đế quốc sẽ sử dụng luật pháp nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ để những người này biết được, cái gì gọi là kết cục mạo phạm khách quý.
Không riêng gì đội danh dự, ngay cả thành chủ vẫn đứng phía sau cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những điều này. Hắn không cách nào hiểu được, tại sao người này vốn chỉ là khách riêng của thánh nữ điện hạ, trong chớp mắt đã biến thành khách của toàn đế quốc do nghị trưởng các hạ mời.
Dựa theo quá trình bình thường, thánh nữ điện hạ lấy quốc lễ mời, Mạnh Hàn hẳn sẽ đáp ứng, sau đó cùng thánh nữ lên đường, thẳng đến thủ đô. Ngay khi mọi người đều cho rằng, Mạnh Hàn không thể chờ đợi được sẽ lập tức đáp ứng, sau đó cùng thánh nữ Angelina điện hạ khởi hành, bên trong phòng tiếp khách lại truyền đến giọng nói lười biếng của Mạnh Hàn.
– Xin lỗi, tạm thời có có chút chuyện, cần hoãn lại mấy ngày.
Giọng nói Mạnh Hàn bình tĩnh nhưng cũng truyền rõ ràng vào trong tai mọi người:
– Ngại quá, không thể lập tức khởi hành.
Mọi người mghe được giọng nói của Mạnh Hàn, toàn bộ đều là giống như bị lôi điện bắn trúng, trợn mắt há hốc mồm, lời gì cũng nói không ra được. Nghị trưởng các hạ đế quốc mời, hắn lại vẫn muốn chậm lại mấy ngày? Còn có chuyện gì quan trọng hơn so với gặp mặt nghị trưởng các hạ chứ? Nếu đổi lại là bọn họ, cho dù có chuyện lớn bằng trời, trước tiên cũng phải để qua một bên, khẩn trương đi tới thủ đô gặp mặt nghị trưởng các hạ trước.
Không ngờ, sau khi thánh nữ điện hạ đưa ra lời mới chính quy của một nước, tên hầu tước chó má này lại dám nói cần chậm lại mấy ngày. Đây rõ ràng là không để thánh nữ điện hạ vào trong mắt, không để nghị trưởng các hạ vào trong mắt, không để đế quốc Hắc Ám vào trong mắt, không để ma thần đại nhân Hắc Ám vào trong mắt.
– Lớn…
Ngay lập tức liền có thành viên của đội danh dự tính tình nóng nảy kêu lên câu này. Chỉ có điều, từ mật còn chưa mở miệng nói ra, cuối cùng xem như đã nhớ lại lý do vì sao trước đó bọn họ bị đuổi ra khỏi phòng tiếp khách, đúng lúc che miệng lại.
Giờ phút này, toàn bộ các đội viên đều nghĩ vừa rồi Mạnh Hàn nói như thế nào? Ngay cả thánh nữ điện hạ còn chưa mở miệng tỏ thái độ, bọn họ nói lung tung kêu loạn, còn ra thể thống gì?
Quả nhiên, giọng nói còn dứt, ánh mắt nghiêm khắc của thánh nữ điện hạ liền bắn lại. Không chỉ gia hỏa vừa kêu lên, tất cả mọi người xung quanh đều khẽ run rẩy. Cũng may là huynh đệ kia nhanh miệng. Bằng không, sợ là bọn họ cũng nói ra câu này.
– Liên tục thất lễ trước mặt khách quý, trở về tự mình lĩnh phạt!
Giọng nói thánh nữ Angelina điện hạ vang lên không chút khoan dung, trực tiếp ra lệnh với gia hỏa vừa kêu lên kia. Gia hỏa kia đứng ở tại chỗ làm sao còn dám nói chữ không. Hắn vội vàng đáp một tiếng, cũng không dám nhiều lời nữa. Toàn bộ thành viên đội danh dự, giờ phút này đều lộ vẻ nghiêm túc, đứng thẳng tắp, không còn biểu hiện trong lòng xin chỉ thị mà cố ý tỏ vẻ khinh thường như lúc trước.
– Cuối cùng cũng coi như có chút tiếp thu, chỉ kêu ra một chữ. Có tiến bộ.
Bóng dáng của Mạnh Hàn xuất hiện ở cửa phòng tiếp khách. Hắn cũng không biết vừa rồi ai nói chuyện, cho nên liền quay mặt hướng về phía mọi người nói. Nhưng lời này xuất phát từ trong miệng Mạnh Hàn, lại làm cho những con cưng luôn tâm cao khí ngạo vẫn chưa từng chịu sự ngăn trở nào của đế quốc vô cùng phẫn uất. Trong hai mắt giống như có ánh lửa bốc lên.
– Dạy các ngươi ngoan, cân nhắc sự tình, không nên lúc nào cũng lấy mình làm trung tâm.
Mạnh Hàn dường như căn bản không nhìn thấy trong mắt những thành viên đội danh dự này đang bốc lửa, tự mình nhàn nhã nói:
– Vừa rồi, thời điểm thánh nữ điện hạ Angelina đưa ra lời mời, chưa từng nói ta phải lập tức đi ngay?
Cẩn thận suy nghĩ lại, thánh nữ điện hạ thực sự chưa từng nói như vậy. Không chờ trong lòng mọi người có những suy nghĩ khác, Mạnh Hàn đã lập tức nói tiếp:
– Hoặc là, các ngươi không câu nệ chuyện gì, nhận được lời mời của người khác, sẽ mặc kệ mình có chuyện gì hay không, sẽ lập tức chạy tới?
– Hay là các ngươi sẽ nghĩ, đây không phải là lời mời bình thường. Đây là nghị trưởng các hạ đế quốc mời, đổi lại là các ngươi, đó là chuyện lớn bằng trời, tuyệt đối sẽ lập tức nhận lệnh, mau chóng tới. Có đúng hay không?
Vừa nói, Angelina vừa làm một lễ tiết mời long trọng nhất của đế quốc.
Ở trước mắt bao người, thánh nữ điện hạ Angelina lại đưa ra lời mời như vậy, yrong nháy mắt khiến những thành viên đội danh dự đang ở trong sân thở phì phò, quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Phải biết rằng, đây cũng là lễ tiết mời đối với khách quý tôn quý nhất, không phải là lời mời cá nhân, mà là lời mời của đế quốc. Thấy cảnh tượng này, toàn bộ các thành viên của đội danh dự gần như lập tức chỉnh đốn đội ngũ, phối hợp với động tác của thánh nữ điện hạ Angelina, hoàn thành lời mời chính thức của đế quốc lần này.
Đế quốc Hắc Ám đúng như Mạnh Hàn nói, trong mấy ngàn năm trước đây vẫn thực hành chính sách giống như tổ quốc của Mạnh Hàn kiếp trước tổ quốc, chính là chính sách bế quan toả cảng. Tất cả đế quốc tất cả đều có thể tự cấp tự túc, không dùng tới đồ do người khác đưa tới, người khác cũng không dám dễ dàng vuốt râu hùm. Ngoại trừ tử địch đế quốc Quang Minh cũng bế quan toả cảng, cũng tự cấp tự túc ra như bọn họ ra.
Tình hình như vậy tương tự với hai quốc gia tôn giáo trong đầu Mạnh Hàn kiếp trước. Iran và Iraq chính là tình trạng tương tự, kéo dài rất nhiều năm chiến tranh. Cũng là quốc gia tôn giáo, nhưng điểm bất đồng duy nhất chính là, người ta tốt xấu cũng biết ảnh hưởng lời kêu gọi quốc tế, nhận được sự chống đỡ của đồng minh các nơi. Trong khí đó đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám đánh nhau nhiều năm như vậy, cũng chỉ tiêu hao lực lượng của chính mình, chưa từng nghĩ tới sự ủng hộ và quan tâm của xã hội quốc tế.
Ở trong mắt bọn họ, con dân thần linh vĩ đại không cần nhận sự trợ giúp những những gia hỏa ngay cả thần cũng bất kính này. Nếu không phải kẻ địch sinh tử vẫn còn, chắc hẳn mặc kệ là đế quốc nào, sau khi tiêu diệt đối thủ, đều sẽ phát động tấn công về phía vương quốc. Nếu không phải hiện hai bên đã đánh tới sức cùng lực kiệt, bọn họ sẽ không nghĩ đến chuyện từ từ thay đổi chính sách quốc gia.
Nhưng dù vậy, bất kể là đế quốc Quang Minh hay đế quốc Hắc Ám, cũng chưa từng có tiền lệ sử dụng lễ tiết như vậy. Lễ tiết sớm đã có, chỉ có điều cho tới nay chưa từng dùng qua mà thôi. Quốc vương vương quốc sao? Năm đó hắn chỉ là một con rối mà thôi, sao có khả năng xứng đáng được nghị trưởng các hạ đế quốc mời?
Nhưng bây giờ, lễ tiết khách mời chí cao vô thượng tiếp lại xuất hiện trên người Mạnh Hàn, kẻ mà trong lòng mọi người vô cùng không phục. Cho dù những gia hỏa kia không phục đi nữa, cũng không dám nói gì thêm. Tất cả đều câm như hến. Mặc dù đế quốc coi trọng con cháu của những người có công lao, để bọn họ nhận được vị trí danh dự, nhưng nếu quả thật bọn họ thất lễ đối với khách quý của đế quốc, như vậy đế quốc sẽ sử dụng luật pháp nghiêm khắc, tuyệt đối sẽ để những người này biết được, cái gì gọi là kết cục mạo phạm khách quý.
Không riêng gì đội danh dự, ngay cả thành chủ vẫn đứng phía sau cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn tất cả những điều này. Hắn không cách nào hiểu được, tại sao người này vốn chỉ là khách riêng của thánh nữ điện hạ, trong chớp mắt đã biến thành khách của toàn đế quốc do nghị trưởng các hạ mời.
Dựa theo quá trình bình thường, thánh nữ điện hạ lấy quốc lễ mời, Mạnh Hàn hẳn sẽ đáp ứng, sau đó cùng thánh nữ lên đường, thẳng đến thủ đô. Ngay khi mọi người đều cho rằng, Mạnh Hàn không thể chờ đợi được sẽ lập tức đáp ứng, sau đó cùng thánh nữ Angelina điện hạ khởi hành, bên trong phòng tiếp khách lại truyền đến giọng nói lười biếng của Mạnh Hàn.
– Xin lỗi, tạm thời có có chút chuyện, cần hoãn lại mấy ngày.
Giọng nói Mạnh Hàn bình tĩnh nhưng cũng truyền rõ ràng vào trong tai mọi người:
– Ngại quá, không thể lập tức khởi hành.
Mọi người mghe được giọng nói của Mạnh Hàn, toàn bộ đều là giống như bị lôi điện bắn trúng, trợn mắt há hốc mồm, lời gì cũng nói không ra được. Nghị trưởng các hạ đế quốc mời, hắn lại vẫn muốn chậm lại mấy ngày? Còn có chuyện gì quan trọng hơn so với gặp mặt nghị trưởng các hạ chứ? Nếu đổi lại là bọn họ, cho dù có chuyện lớn bằng trời, trước tiên cũng phải để qua một bên, khẩn trương đi tới thủ đô gặp mặt nghị trưởng các hạ trước.
Không ngờ, sau khi thánh nữ điện hạ đưa ra lời mới chính quy của một nước, tên hầu tước chó má này lại dám nói cần chậm lại mấy ngày. Đây rõ ràng là không để thánh nữ điện hạ vào trong mắt, không để nghị trưởng các hạ vào trong mắt, không để đế quốc Hắc Ám vào trong mắt, không để ma thần đại nhân Hắc Ám vào trong mắt.
– Lớn…
Ngay lập tức liền có thành viên của đội danh dự tính tình nóng nảy kêu lên câu này. Chỉ có điều, từ mật còn chưa mở miệng nói ra, cuối cùng xem như đã nhớ lại lý do vì sao trước đó bọn họ bị đuổi ra khỏi phòng tiếp khách, đúng lúc che miệng lại.
Giờ phút này, toàn bộ các đội viên đều nghĩ vừa rồi Mạnh Hàn nói như thế nào? Ngay cả thánh nữ điện hạ còn chưa mở miệng tỏ thái độ, bọn họ nói lung tung kêu loạn, còn ra thể thống gì?
Quả nhiên, giọng nói còn dứt, ánh mắt nghiêm khắc của thánh nữ điện hạ liền bắn lại. Không chỉ gia hỏa vừa kêu lên, tất cả mọi người xung quanh đều khẽ run rẩy. Cũng may là huynh đệ kia nhanh miệng. Bằng không, sợ là bọn họ cũng nói ra câu này.
– Liên tục thất lễ trước mặt khách quý, trở về tự mình lĩnh phạt!
Giọng nói thánh nữ Angelina điện hạ vang lên không chút khoan dung, trực tiếp ra lệnh với gia hỏa vừa kêu lên kia. Gia hỏa kia đứng ở tại chỗ làm sao còn dám nói chữ không. Hắn vội vàng đáp một tiếng, cũng không dám nhiều lời nữa. Toàn bộ thành viên đội danh dự, giờ phút này đều lộ vẻ nghiêm túc, đứng thẳng tắp, không còn biểu hiện trong lòng xin chỉ thị mà cố ý tỏ vẻ khinh thường như lúc trước.
– Cuối cùng cũng coi như có chút tiếp thu, chỉ kêu ra một chữ. Có tiến bộ.
Bóng dáng của Mạnh Hàn xuất hiện ở cửa phòng tiếp khách. Hắn cũng không biết vừa rồi ai nói chuyện, cho nên liền quay mặt hướng về phía mọi người nói. Nhưng lời này xuất phát từ trong miệng Mạnh Hàn, lại làm cho những con cưng luôn tâm cao khí ngạo vẫn chưa từng chịu sự ngăn trở nào của đế quốc vô cùng phẫn uất. Trong hai mắt giống như có ánh lửa bốc lên.
– Dạy các ngươi ngoan, cân nhắc sự tình, không nên lúc nào cũng lấy mình làm trung tâm.
Mạnh Hàn dường như căn bản không nhìn thấy trong mắt những thành viên đội danh dự này đang bốc lửa, tự mình nhàn nhã nói:
– Vừa rồi, thời điểm thánh nữ điện hạ Angelina đưa ra lời mời, chưa từng nói ta phải lập tức đi ngay?
Cẩn thận suy nghĩ lại, thánh nữ điện hạ thực sự chưa từng nói như vậy. Không chờ trong lòng mọi người có những suy nghĩ khác, Mạnh Hàn đã lập tức nói tiếp:
– Hoặc là, các ngươi không câu nệ chuyện gì, nhận được lời mời của người khác, sẽ mặc kệ mình có chuyện gì hay không, sẽ lập tức chạy tới?
– Hay là các ngươi sẽ nghĩ, đây không phải là lời mời bình thường. Đây là nghị trưởng các hạ đế quốc mời, đổi lại là các ngươi, đó là chuyện lớn bằng trời, tuyệt đối sẽ lập tức nhận lệnh, mau chóng tới. Có đúng hay không?