Lidia thậm chí ôm thật chặt Mạnh Hàn, cảm ơn hắn lại cho nàng linh cảm sáng tác.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, nghe thấy tiếng khán giả hài lòng hoan hô như tiếng núi vọng biển gầm, Mạnh Hàn bỗng nhiên có một loại cảm giác thành tựu tự nhiên sinh ra. Tất cả những thứ này, tất cả đều bởi vì mình. Đồng thời, nguyên tố ma pháp xung quanh thân thể cũng bắt đầu rung động, dường như đang đáp ứng lại sự hưng phấn của Mạnh Hàn.
Đúng vào thời khắc này, Mạnh Hàn bỗng nhiên thông qua sự chấn động của nguyên tố ma pháp, cảm giác được tất cả khí tức cuar người chung quanh. Mỗi một người đang đứng trên quảng trường, dường như cũng không thoát khỏi sự khống chế của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn muốn biết người nào đang làm gì, đều có thể biết rõ ràng.
Cảm giác thần kỳ khiến Mạnh Hàn lập tức nắm bắt lấy cơ hội. Trong lòng ôm Lidia, nhưng cảm giác đã truyền tới nơi xa hơn. Phạm vi càng ngày càng lớn. Hắn từ từ bao trùm thậm chí cả bên trong toà thành chủ phủ. Đại khái mãi cho đến phạm vi một kilomet, Mạnh Hàn mới đạt tới cực hạn của mình.
Mà phối hợp với sủng vật ma pháp của mình khuếch tán ra, Mạnh Hàn thậm chí có thể cảm giác được từng ngọn cỏ lay, gió động trong phạm vi mấy cây số xung quanh. Đây là điều trước kia chưa từng có.
Mạnh Hàn chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày bởi vì mình có cảm giác thành tựu đối với phương diện ma pháp, còn có thể ảnh hưởng đến cảm ngộ. Nhưng đây là chuyện tốt, Mạnh Hàn tất nhiên sẽ vui mừng như điên. Đồng thời, hắn cũng vui vẻ tiếp nhận điều tốt đẹp này.
Đến tận lúc này, mỗi ngày một lần biểu diễn âm nhạc suối phun đã trở thành một truyền thống của Hoàng Kim Thành. Quảng trường trung tâm cũng thành một trong những địa điểm du lịch dạo chơi buổi tối cho những người từ bên ngoài tới, cũng tăng thêm một chút sắc thái mỹ lệ cho cuộc sống về đêm của Hoàng Kim Thành.
Thời gian tiếp theo, Mạnh Hàn bắt đầu cố ý rèn luyện mình trên phương diện năng lực nhận biết. Rất nhanh hắn liền phát hiện ra, ngoại trừ có thể thông qua chấn động nguyên tố ma pháp để điều khiển tình hình xung quanh ra, là một ma pháp sư hệ thổ, dường như chỉ cần không rời khỏi mặt đất, có thể không ngừng bổ sung ma lực. Đây là hiện tượng thời điểm tu luyện ma pháp trước đây chưa bao giờ có.
Cảm giác này giống như Antaeus trong thần thoại của Hy Lạp, chỉ cần đứng ở trên mặt đất, sẽ có lực lượng vô cùng vô tận. Mà Mạnh Hàn lại không có khuyết điểm Antaeu, rời khỏi mặt đất thì không có cách nào sinh tồn.
Tuy nhiên Benson tiên sinh nghiên cứu toàn hệ ma pháp, lại không nhất định có cảm ngộ như vậy. Chí ít chưa từng nghe hắn nói đến. Theo Mạnh Hàn thấy, mình kiên trì chỉ tinh luyện ma pháp hệ thổ, vẫn có lợi ích khác.
Ngoại trừ Benson và Harrison, không người nào có thể lý giải được Mạnh Hàn đang làm gì. Xem ra, hắn bây giờ lại ở tình trạng không có việc gì làm, cả ngày dẫn theo hai tiểu thị nữ và hai thủ lĩnh hộ vệ, đi dạo đông đi dạo tây, dáng vẻ không có chuyện gì đứng đắn. Nhưng bản thân Mạnh Hàn hiểu rõ ràng, mình tiếp tục đi dạo hạ như thế, bên trong Hoàng Kim Thành có cao thủ gì đặc biệt, hắn đều biết rõ.
Chưa có một giây phút nào, Mạnh Hàn lại cảm thấy tự tin khống chế tất cả mọi thứ trong Hoàng Kim Thành như thế. Cũng chưa có một giây phút nào, có thể làm cho Mạnh Hàn hiểu rõ ràng về năng lực của mình như vậy. Có lẽ đây chính là nhận thức đối với bản thân sau khi cảnh giới thực sự được nâng cao!
Sủng vật ma pháp dường như cũng bắt đầu biến hóa theo sự cường hãn của Mạnh Hàn. Chí ít, tình hình biến thành thực chất Mạnh Hàn cảm nhận được trước đó, đã càng ngày càng rõ ràng. Vào thời điểm cần thiết, Mạnh Hàn thậm chí có thể cảm nhận chân thực được của đám mây. Đây là cảm giác trước đây chưa bao giờ có được. Dường như đám mây mờ ảo kia đang càng ngày càng dày trở nên nặng hơn.
Mạnh Hàn thậm chí nảy sinh ý nghĩ bất chợt , dựa theo tình hình như thế, có thể khiến sủng vật ma pháp của mình nảy sinh ra một vài biến hóa kỳ quái hay không? Ví dụ như, một khi biến thành thực chất, không phải có thể nâng được Mạnh Hàn lên sao? Nếu như vậy, Mạnh Hàn có thể thực hiện cưỡi mây đạp gió giống như trong truyền thuyết kiếp trước. Đương nhiên, Mạnh Hàn không có cách nào khống chế được phương hướng biến hóa của sủng vật đám mây. Hắn chỉ có thể phán đoán như vậy.
Đi dạo bảy, tám ngày, thời điểm Mạnh Hàn đi tới một con đường nào đó, đột nhiên hắn cảm giác được một khí tức hoàn toàn khác hẳn so với lúc trước. Dường như có một người vô cùng đặc biệt ở ngay một chỗ nào đó.
Dựa theo cảm giác của mình, rất nhanh Mạnh Hàn liền đã tới một cửa một quán trọ. Sau khi quan sát bốn phía một hồi, Mạnh Hàn nhanh chân đi vào. Mạnh Hàn đi tới trước một cái bàn nào đó, mỉm cười nhìn về phía một người đang ngồi một mình ở đó hỏi:
– Ta có thể ngồi ở chỗ này không?
Người ở Hoàng Kim Thành còn chưa có người nào không nhận ra thành chủ đại nhân. Cho dù không nhận ra Mạnh Hàn, nhưng hai cặp sinh đôi phía sau Mạnh Hàn đã biểu lộ rất rõ ràng thân phận của hắn. Ngoại trừ thành chủ đại nhân ra, ai dám dùng cặp sinh đôi làm thị nữ và đội trưởng hộ vệ của mình chứ?
Thấy Mạnh Hàn tiến vào, đã có người bắt đầu hành lễ chào hỏi về phía Mạnh Hàn.
– Đương nhiên, thành chủ đại nhân!
Nam tử trung niên mặc áo bào đen đứng lên, hơi cúi người chào Mạnh Hàn nói. Nam tử dường như rất ít phơi nắng, sắc mặt tái nhợt, có một cảm giác đang bị bệnh. Nhưng trong nhận biết Mạnh Hàn, nam tử này tuyệt đối là một gia hỏa thân thể cường hãn.
Demy Diana không hiểu tại sao Mạnh Hàn đi tới chỗ này. Trong chớp mắt khi nhìn thấy Mạnh Hàn đột nhiên nói chuyện với gia hoả này, cả hai đều không ngừng cảm thấy nghi hoặc. Ngược lại Joey và Juli vẫn nắm chặt chuôi kiếm. Chỉ cần tình thế có gì không ổn, lập tức có thể ra tay công kích.
– Đại nhân, hộ vệ của ngài có phải có chút quá khẩn trương hay không?
Nam tử trung niên nhìn dáng vẻ của Joey và Juli như vậy, không nhịn được cười nói một câu.
– Các nàng chỉ để ý đến sự an toàn của ta mà thôi.
Mạnh Hàn khẽ mỉm cười, biện giải một chút, sau đó liền thấp giọng hỏi:
– Pháp sư Tử Linh?
– Cũng nhờ đại nhân, khiến những người như chúng ta có thể một lần nữa trở lại trong thế giới loài người.
Nam tử trung niên gật đầu thừa nhận. Đối với Mạnh Hàn, dường như tận đáy lòng hắn rất cảm kích, đồng thời cũng cực kỳ tán thưởng:
– Đại nhân dùng ma pháp Tử Linh để giải phẫu thẩm mỹ, quả thực là một sự tiên phong trước nay chưa từng có.
– Thế giới loài người vẫn có rất nhiều thứ đáng để quý trọng.
Mạnh Hàn mỉm cười đón nhận lời khen tặng của nam tử trung niên kia, sau đó tiếp tục nói:
– Cho nên, ngươi nên biết, tuân thủ quy củ, ngươi sẽ phát hiện nơi này chính là thiên đường của ngươi.
– Đương nhiên, đại nhân!
Nam tử trung niên vô cùng tán thành trước câu nói của Mạnh Hàn, gật đầu nói:
– Đại nhân yên tâm, chúng ta sẽ không dễ dàng để cuộc sống tốt đẹp này lại biến mất lần nữa.
– Chúc ngươi ở Hoàng Kim Thành có một ký ức vui vẻ.
Lidia thậm chí ôm thật chặt Mạnh Hàn, cảm ơn hắn lại cho nàng linh cảm sáng tác.
Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, nghe thấy tiếng khán giả hài lòng hoan hô như tiếng núi vọng biển gầm, Mạnh Hàn bỗng nhiên có một loại cảm giác thành tựu tự nhiên sinh ra. Tất cả những thứ này, tất cả đều bởi vì mình. Đồng thời, nguyên tố ma pháp xung quanh thân thể cũng bắt đầu rung động, dường như đang đáp ứng lại sự hưng phấn của Mạnh Hàn.
Đúng vào thời khắc này, Mạnh Hàn bỗng nhiên thông qua sự chấn động của nguyên tố ma pháp, cảm giác được tất cả khí tức cuar người chung quanh. Mỗi một người đang đứng trên quảng trường, dường như cũng không thoát khỏi sự khống chế của Mạnh Hàn. Mạnh Hàn muốn biết người nào đang làm gì, đều có thể biết rõ ràng.
Cảm giác thần kỳ khiến Mạnh Hàn lập tức nắm bắt lấy cơ hội. Trong lòng ôm Lidia, nhưng cảm giác đã truyền tới nơi xa hơn. Phạm vi càng ngày càng lớn. Hắn từ từ bao trùm thậm chí cả bên trong toà thành chủ phủ. Đại khái mãi cho đến phạm vi một kilomet, Mạnh Hàn mới đạt tới cực hạn của mình.
Mà phối hợp với sủng vật ma pháp của mình khuếch tán ra, Mạnh Hàn thậm chí có thể cảm giác được từng ngọn cỏ lay, gió động trong phạm vi mấy cây số xung quanh. Đây là điều trước kia chưa từng có.
Mạnh Hàn chưa bao giờ nghĩ tới, sẽ có một ngày bởi vì mình có cảm giác thành tựu đối với phương diện ma pháp, còn có thể ảnh hưởng đến cảm ngộ. Nhưng đây là chuyện tốt, Mạnh Hàn tất nhiên sẽ vui mừng như điên. Đồng thời, hắn cũng vui vẻ tiếp nhận điều tốt đẹp này.
Đến tận lúc này, mỗi ngày một lần biểu diễn âm nhạc suối phun đã trở thành một truyền thống của Hoàng Kim Thành. Quảng trường trung tâm cũng thành một trong những địa điểm du lịch dạo chơi buổi tối cho những người từ bên ngoài tới, cũng tăng thêm một chút sắc thái mỹ lệ cho cuộc sống về đêm của Hoàng Kim Thành.
Thời gian tiếp theo, Mạnh Hàn bắt đầu cố ý rèn luyện mình trên phương diện năng lực nhận biết. Rất nhanh hắn liền phát hiện ra, ngoại trừ có thể thông qua chấn động nguyên tố ma pháp để điều khiển tình hình xung quanh ra, là một ma pháp sư hệ thổ, dường như chỉ cần không rời khỏi mặt đất, có thể không ngừng bổ sung ma lực. Đây là hiện tượng thời điểm tu luyện ma pháp trước đây chưa bao giờ có.
Cảm giác này giống như Antaeus trong thần thoại của Hy Lạp, chỉ cần đứng ở trên mặt đất, sẽ có lực lượng vô cùng vô tận. Mà Mạnh Hàn lại không có khuyết điểm Antaeu, rời khỏi mặt đất thì không có cách nào sinh tồn.
Tuy nhiên Benson tiên sinh nghiên cứu toàn hệ ma pháp, lại không nhất định có cảm ngộ như vậy. Chí ít chưa từng nghe hắn nói đến. Theo Mạnh Hàn thấy, mình kiên trì chỉ tinh luyện ma pháp hệ thổ, vẫn có lợi ích khác.
Ngoại trừ Benson và Harrison, không người nào có thể lý giải được Mạnh Hàn đang làm gì. Xem ra, hắn bây giờ lại ở tình trạng không có việc gì làm, cả ngày dẫn theo hai tiểu thị nữ và hai thủ lĩnh hộ vệ, đi dạo đông đi dạo tây, dáng vẻ không có chuyện gì đứng đắn. Nhưng bản thân Mạnh Hàn hiểu rõ ràng, mình tiếp tục đi dạo hạ như thế, bên trong Hoàng Kim Thành có cao thủ gì đặc biệt, hắn đều biết rõ.
Chưa có một giây phút nào, Mạnh Hàn lại cảm thấy tự tin khống chế tất cả mọi thứ trong Hoàng Kim Thành như thế. Cũng chưa có một giây phút nào, có thể làm cho Mạnh Hàn hiểu rõ ràng về năng lực của mình như vậy. Có lẽ đây chính là nhận thức đối với bản thân sau khi cảnh giới thực sự được nâng cao!
Sủng vật ma pháp dường như cũng bắt đầu biến hóa theo sự cường hãn của Mạnh Hàn. Chí ít, tình hình biến thành thực chất Mạnh Hàn cảm nhận được trước đó, đã càng ngày càng rõ ràng. Vào thời điểm cần thiết, Mạnh Hàn thậm chí có thể cảm nhận chân thực được của đám mây. Đây là cảm giác trước đây chưa bao giờ có được. Dường như đám mây mờ ảo kia đang càng ngày càng dày trở nên nặng hơn.
Mạnh Hàn thậm chí nảy sinh ý nghĩ bất chợt , dựa theo tình hình như thế, có thể khiến sủng vật ma pháp của mình nảy sinh ra một vài biến hóa kỳ quái hay không? Ví dụ như, một khi biến thành thực chất, không phải có thể nâng được Mạnh Hàn lên sao? Nếu như vậy, Mạnh Hàn có thể thực hiện cưỡi mây đạp gió giống như trong truyền thuyết kiếp trước. Đương nhiên, Mạnh Hàn không có cách nào khống chế được phương hướng biến hóa của sủng vật đám mây. Hắn chỉ có thể phán đoán như vậy.
Đi dạo bảy, tám ngày, thời điểm Mạnh Hàn đi tới một con đường nào đó, đột nhiên hắn cảm giác được một khí tức hoàn toàn khác hẳn so với lúc trước. Dường như có một người vô cùng đặc biệt ở ngay một chỗ nào đó.
Dựa theo cảm giác của mình, rất nhanh Mạnh Hàn liền đã tới một cửa một quán trọ. Sau khi quan sát bốn phía một hồi, Mạnh Hàn nhanh chân đi vào. Mạnh Hàn đi tới trước một cái bàn nào đó, mỉm cười nhìn về phía một người đang ngồi một mình ở đó hỏi:
– Ta có thể ngồi ở chỗ này không?
Người ở Hoàng Kim Thành còn chưa có người nào không nhận ra thành chủ đại nhân. Cho dù không nhận ra Mạnh Hàn, nhưng hai cặp sinh đôi phía sau Mạnh Hàn đã biểu lộ rất rõ ràng thân phận của hắn. Ngoại trừ thành chủ đại nhân ra, ai dám dùng cặp sinh đôi làm thị nữ và đội trưởng hộ vệ của mình chứ?
Thấy Mạnh Hàn tiến vào, đã có người bắt đầu hành lễ chào hỏi về phía Mạnh Hàn.
– Đương nhiên, thành chủ đại nhân!
Nam tử trung niên mặc áo bào đen đứng lên, hơi cúi người chào Mạnh Hàn nói. Nam tử dường như rất ít phơi nắng, sắc mặt tái nhợt, có một cảm giác đang bị bệnh. Nhưng trong nhận biết Mạnh Hàn, nam tử này tuyệt đối là một gia hỏa thân thể cường hãn.
Demy Diana không hiểu tại sao Mạnh Hàn đi tới chỗ này. Trong chớp mắt khi nhìn thấy Mạnh Hàn đột nhiên nói chuyện với gia hoả này, cả hai đều không ngừng cảm thấy nghi hoặc. Ngược lại Joey và Juli vẫn nắm chặt chuôi kiếm. Chỉ cần tình thế có gì không ổn, lập tức có thể ra tay công kích.
– Đại nhân, hộ vệ của ngài có phải có chút quá khẩn trương hay không?
Nam tử trung niên nhìn dáng vẻ của Joey và Juli như vậy, không nhịn được cười nói một câu.
– Các nàng chỉ để ý đến sự an toàn của ta mà thôi.
Mạnh Hàn khẽ mỉm cười, biện giải một chút, sau đó liền thấp giọng hỏi:
– Pháp sư Tử Linh?
– Cũng nhờ đại nhân, khiến những người như chúng ta có thể một lần nữa trở lại trong thế giới loài người.
Nam tử trung niên gật đầu thừa nhận. Đối với Mạnh Hàn, dường như tận đáy lòng hắn rất cảm kích, đồng thời cũng cực kỳ tán thưởng:
– Đại nhân dùng ma pháp Tử Linh để giải phẫu thẩm mỹ, quả thực là một sự tiên phong trước nay chưa từng có.
– Thế giới loài người vẫn có rất nhiều thứ đáng để quý trọng.
Mạnh Hàn mỉm cười đón nhận lời khen tặng của nam tử trung niên kia, sau đó tiếp tục nói:
– Cho nên, ngươi nên biết, tuân thủ quy củ, ngươi sẽ phát hiện nơi này chính là thiên đường của ngươi.
– Đương nhiên, đại nhân!
Nam tử trung niên vô cùng tán thành trước câu nói của Mạnh Hàn, gật đầu nói:
– Đại nhân yên tâm, chúng ta sẽ không dễ dàng để cuộc sống tốt đẹp này lại biến mất lần nữa.
– Chúc ngươi ở Hoàng Kim Thành có một ký ức vui vẻ.