Thậm chí thời điểm khi nghe được rốt cuộc có quý tộc tới nơi này làm lãnh chúa, bọn họ còn kích động lấy ra toàn bộ những bánh mì ngon nhất của bọn họ đưa cho hắn.
Lúc đó, các cặp song sinh sống đầy khổ sở nhưng vẫn không hề từ bỏ. Mạnh Hàn cũng không hề từ bỏ. Lẽ nào hiện tại dưới tình huống danh lợi đều thu được, hắn còn muốn từ bỏ sao?
– Không! Ta quyết không từ bỏ! Tuyệt đối sẽ không cúi đầu!
Từ sâu trong lòng Mạnh Hàn phát ra từng tiếng hò hét như vậy.
Nguyên tố ma pháp đã bị khống chế hoàn toàn. Nhưng lực lượng tinh thần lại vẫn không bị ràng buộc. Dưới lửa giận của Mạnh Hàn, lực lượng tinh thần bị áp chế bắt đầu phản kháng kịch liệt.
Dâng lên, xoay chuyển, cuối cùng sôi trào. Lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn trực tiếp thiêu đốt đến đỉnh điểm, mang theo ý chí bất khuất của Mạnh Hàn, phóng về phía uy nghiêm đang áp chế mình.
Xoạt.
Mạnh Hàn thậm chí có thể nghe thấy tiếng lực lượng tinh thần của mình bị áp chế, nhưng hắn tuyệt đối không chịu thua, quyết không từ bỏ. Hắn lại điều động lực lượng tinh thần, bắt đầu trùng kích một lần nữa.
Kết quả cũng không khác biệt. Lần lượt trùng kích, lần lượt thất bại. Giống như có một dãy núi khổng lồ nằm chắn ngang trước mắt, chỉ dựa vào nỗ lực mỏng manh của mình căn bản không có cách nào đối kháng.
Nhưng Mạnh Hàn vẫn không từ bỏ, hết lần này tới lần khác vẫn tái diễn con đường này. Hắn hết sức chuyên chú, thậm chí không nghe thấy Benson tiên sinh chợt thấp giọng ồ lên một cách ngạc nhiên. Hắn toàn tâm toàn chìm vào trong cảnh giới ý niệm của mình.
Trong lúc bất tri bất giác, dường như áp lực Mạnh Hàn đẩy ra càng ngày càng lớn, càng ngày càng cường đại. Thậm chí lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn còn chưa tới gần, đã trực tiếp bị chèn ép trở lại. Cái hàn ý làm người sợ hãi đến tận xương tủy, thậm chí đã khiến bản thân Mạnh Hàn không có cách nào đứng thẳng, thậm chí không có cách nào quỳ xuống, chỉ có thể bất lực nằm trên mặt đất, mới có thể duy trì thân thể ở trạng thái cân bằng.
Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn không hề từ bỏ. Cho dù bản thân điều động lực lượng tinh thần nửa ngày chỉ có thể có một chút hiệu quả, thậm chí ngay cả chút hi vọng cũng không nhìn thấy, hắn vẫn không ngừng nỗ lực. Mà đồng thời trong lúc bất tri bất giác, lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn bị ép từng bước một, tinh luyện, lại ép, lại tinh luyện, rất nhanh đã tiếp cận tới cực hạn.
Khi lực lượng tinh thần bị ép tinh luyện đến cực hạn, ý chí bất khuất rốt cuộc dẫn động lực lượng tinh thần xảy ra biến đổi dị thường.
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Chút lực lượng ban đầu dường như bị ép thành một điểm, đột nhiên muốn nổ tung, lấy tư thế không thể đỡ, trực tiếp phá tan áp lực của Benson tiên sinh, phá tan sợ hãi, phá tan uy nghiêm, trực tiếp vọt tới đỉnh cao.
Vào lúc này, thân thể Mạnh Hàn cũng chấn động mạnh một cái, cảm giác tất cả mọi thứ đều trở lại bên trong thân thể mình. Cảm giác sợ hãi ăn sâu vào tận xương tủy vừa rồi đã không còn khiến người ta cảm thấy áp lực tuyệt vọng nữa, đã có thể chịu đựng được. Mà thân thể Mạnh Hàn cũng từ từ ngừng run rẩy.
Cho tới bây giờ, Mạnh Hàn mới phát hiện, mình vẫn nằm trên mặt đất. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới ướt đẫm mồ hôi, giống như vừa tắm còn chưa kịp lau người. Lực lượng cũng từ từ trở lại bên trong thân thể, khiến Mạnh Hàn có thể chậm rãi ngồi dậy, sau đó đứng lên.
Chưa có một giây phút nào, Mạnh Hàn cảm giác việc nghĩa chẳng từ nan như thế. Dường như thế gian này không có vật gì có thể cản trở được ý chí của mình. Lực lượng tinh thần đã đặc sánh lại giống như thực chất, ở trong thân thể vui vẻ bơi lội, mang tới cho thân thể cảm giác mát mẻ và thoải mái.
Không cần nhắm mắt lại, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được sủng vật đám mây của mình ở trong bầu trời đang vui vẻ và dâng lên. Mặc dù là khoảng cách mấy trăm dặm, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được rõ ràng trạng thái tinh thần của Nicole, nô lệ duy nhất của mình trong lúc này. Đây là cảm giác Mạnh Hàn chưa bao giờ có được, chưa bao giờ có cảm giác hài lòng như vậy. Chỉ cần đưa tay ra, Mạnh Hàn đã có thể vững tin, mình muốn liền có thể cầm vào tay.
Tu vi tinh thần thuần túy không có bất kỳ quan hệ nào với ma pháp. Hơn nữa, đây là cảm giác của bản thân Mạnh Hàn. Trước đây mặc dù là thời điểm lực lượng tinh thần tăng mạnh, cũng chưa từng có tình hình như vậy. Giống như cảm giác cũng được tăng lên một cách tự nhiên, lý giải được rất nhiều thứ, mà không phải cảm giác ngửa mặt lên trời mơ hồ như trước đây.
– Rất tốt, Tony!
Giọng nói của Benson lại vang lên bên tai Mạnh Hàn, tràn ngập sự khen ngợi:
– Ngươi là người đầu tiên khiến ta khích lệ tu vi như vậy, cho dù là Kiếm Thần kia cũng không có được cảnh giới như ngươi. Rất tốt. Ta nghĩ, ta có thể giới thiệu một vài bằng hữu của ta cho ngươi biết. Tin tưởng các ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ.
Bằng hữu của Benson sao?
Mạnh Hàn thiếu chút nữa muốn điên cuồng gào thét lên thành tiếng. Ý của Benson, trước kia hắn căn bản không có tư cách được gặp bằng hữu của Benson. Nhưng hiện tại hắn đã có tư cách như vậy. Đó cũng không phải là do Benson nâng đỡ. Đến cảnh giới này, Mạnh Hàn đã hiểu rõ ràng. Khi mọi người phóng thích ra vui buồn giận một cách thoải mái, người đó cũng cảm thấy áp lực không thể chịu đựng được, làm sao có khả năng gia nhập vào hội của bọn họ?
Hiện tại Mạnh Hàn chắc hẳn cũng chỉ vừa có tư cách như vậy.
Không mừng như điên, trước tiên Mạnh Hàn vội vội vàng vàng đánh thức mấy nữ nhân bên cạnh mình.
Vừa rồi, thời điểm Benson cố ý gia tăng áp lực, người trong toàn thành đã hôn mê bất tỉnh. Người có thể còn tỉnh táo, ngoại trừ Benson và Mạnh Hàn ra, cũng chỉ có một Kiếm Thần Andy. Nhưng tình trạng của Kiếm Thần Andy so với hiện tại Mạnh Hàn vẫn chênh lệch không ít. Hắn chỉ có thể dựa vào việc không ngừng phóng thích chiến ý để khiến mình không ngất, nhưng hắn đã sắp đến cực hạn.
Hành động cố ý của Benson lần này lại giảm bớt cho Mạnh Hàn rất nhiều chuyện. Các thành viên đội thành vệ ở cách xa bên ngoài thành nhanh chóng tiến vào trong thành. Những gia hỏa tham dự phản loạn lần này trong lúc hôn mê đã bị các chiến sĩ của Mạnh Hàn xử quyết tại chỗ.
Ngoại trừ Jeffery, Mạnh Hàn không để lại một người nào. Hoàng Kim Thành cũng không phải chỉ có người của Mạnh Hàn, còn có rất nhiều thương nhân vào ở. Nếu để cho những gia hỏa này tỉnh lại, nhân thủ của Mạnh Hàn có hạn, sẽ không cách nào khống chế được toàn bộ cục diện. Dưới tình hình kẻ địch phát hiện ra chuyện không thể thực hiện được, tuyệt đối sẽ chó cùng rứt giậu. Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không lưu lại cơ hội như vậy cho bọn họ.
Muốn tin tức tình báo cụ thể, có một mình Jeffery như vậy là đủ rồi. Cho dù hắn không nói, Mạnh Hàn cũng có chủ để tìm. Thật ra, bất luận thế nào công quốc Milan cũng không thể nào rũ sạch được tội. Những gia hỏa tham dự vào cuộc bạo loạn lần này, bất kể là cao thủ hay người kém cỏi, Kiếm Thánh hay Pháp Thánh, nếu đã tới vậy không cần có một người nào sống sót trở lại.
Thậm chí thời điểm khi nghe được rốt cuộc có quý tộc tới nơi này làm lãnh chúa, bọn họ còn kích động lấy ra toàn bộ những bánh mì ngon nhất của bọn họ đưa cho hắn.
Lúc đó, các cặp song sinh sống đầy khổ sở nhưng vẫn không hề từ bỏ. Mạnh Hàn cũng không hề từ bỏ. Lẽ nào hiện tại dưới tình huống danh lợi đều thu được, hắn còn muốn từ bỏ sao?
– Không! Ta quyết không từ bỏ! Tuyệt đối sẽ không cúi đầu!
Từ sâu trong lòng Mạnh Hàn phát ra từng tiếng hò hét như vậy.
Nguyên tố ma pháp đã bị khống chế hoàn toàn. Nhưng lực lượng tinh thần lại vẫn không bị ràng buộc. Dưới lửa giận của Mạnh Hàn, lực lượng tinh thần bị áp chế bắt đầu phản kháng kịch liệt.
Dâng lên, xoay chuyển, cuối cùng sôi trào. Lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn trực tiếp thiêu đốt đến đỉnh điểm, mang theo ý chí bất khuất của Mạnh Hàn, phóng về phía uy nghiêm đang áp chế mình.
Xoạt.
Mạnh Hàn thậm chí có thể nghe thấy tiếng lực lượng tinh thần của mình bị áp chế, nhưng hắn tuyệt đối không chịu thua, quyết không từ bỏ. Hắn lại điều động lực lượng tinh thần, bắt đầu trùng kích một lần nữa.
Kết quả cũng không khác biệt. Lần lượt trùng kích, lần lượt thất bại. Giống như có một dãy núi khổng lồ nằm chắn ngang trước mắt, chỉ dựa vào nỗ lực mỏng manh của mình căn bản không có cách nào đối kháng.
Nhưng Mạnh Hàn vẫn không từ bỏ, hết lần này tới lần khác vẫn tái diễn con đường này. Hắn hết sức chuyên chú, thậm chí không nghe thấy Benson tiên sinh chợt thấp giọng ồ lên một cách ngạc nhiên. Hắn toàn tâm toàn chìm vào trong cảnh giới ý niệm của mình.
Trong lúc bất tri bất giác, dường như áp lực Mạnh Hàn đẩy ra càng ngày càng lớn, càng ngày càng cường đại. Thậm chí lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn còn chưa tới gần, đã trực tiếp bị chèn ép trở lại. Cái hàn ý làm người sợ hãi đến tận xương tủy, thậm chí đã khiến bản thân Mạnh Hàn không có cách nào đứng thẳng, thậm chí không có cách nào quỳ xuống, chỉ có thể bất lực nằm trên mặt đất, mới có thể duy trì thân thể ở trạng thái cân bằng.
Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn không hề từ bỏ. Cho dù bản thân điều động lực lượng tinh thần nửa ngày chỉ có thể có một chút hiệu quả, thậm chí ngay cả chút hi vọng cũng không nhìn thấy, hắn vẫn không ngừng nỗ lực. Mà đồng thời trong lúc bất tri bất giác, lực lượng tinh thần của Mạnh Hàn bị ép từng bước một, tinh luyện, lại ép, lại tinh luyện, rất nhanh đã tiếp cận tới cực hạn.
Khi lực lượng tinh thần bị ép tinh luyện đến cực hạn, ý chí bất khuất rốt cuộc dẫn động lực lượng tinh thần xảy ra biến đổi dị thường.
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Chút lực lượng ban đầu dường như bị ép thành một điểm, đột nhiên muốn nổ tung, lấy tư thế không thể đỡ, trực tiếp phá tan áp lực của Benson tiên sinh, phá tan sợ hãi, phá tan uy nghiêm, trực tiếp vọt tới đỉnh cao.
Vào lúc này, thân thể Mạnh Hàn cũng chấn động mạnh một cái, cảm giác tất cả mọi thứ đều trở lại bên trong thân thể mình. Cảm giác sợ hãi ăn sâu vào tận xương tủy vừa rồi đã không còn khiến người ta cảm thấy áp lực tuyệt vọng nữa, đã có thể chịu đựng được. Mà thân thể Mạnh Hàn cũng từ từ ngừng run rẩy.
Cho tới bây giờ, Mạnh Hàn mới phát hiện, mình vẫn nằm trên mặt đất. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới ướt đẫm mồ hôi, giống như vừa tắm còn chưa kịp lau người. Lực lượng cũng từ từ trở lại bên trong thân thể, khiến Mạnh Hàn có thể chậm rãi ngồi dậy, sau đó đứng lên.
Chưa có một giây phút nào, Mạnh Hàn cảm giác việc nghĩa chẳng từ nan như thế. Dường như thế gian này không có vật gì có thể cản trở được ý chí của mình. Lực lượng tinh thần đã đặc sánh lại giống như thực chất, ở trong thân thể vui vẻ bơi lội, mang tới cho thân thể cảm giác mát mẻ và thoải mái.
Không cần nhắm mắt lại, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được sủng vật đám mây của mình ở trong bầu trời đang vui vẻ và dâng lên. Mặc dù là khoảng cách mấy trăm dặm, Mạnh Hàn cũng có thể cảm giác được rõ ràng trạng thái tinh thần của Nicole, nô lệ duy nhất của mình trong lúc này. Đây là cảm giác Mạnh Hàn chưa bao giờ có được, chưa bao giờ có cảm giác hài lòng như vậy. Chỉ cần đưa tay ra, Mạnh Hàn đã có thể vững tin, mình muốn liền có thể cầm vào tay.
Tu vi tinh thần thuần túy không có bất kỳ quan hệ nào với ma pháp. Hơn nữa, đây là cảm giác của bản thân Mạnh Hàn. Trước đây mặc dù là thời điểm lực lượng tinh thần tăng mạnh, cũng chưa từng có tình hình như vậy. Giống như cảm giác cũng được tăng lên một cách tự nhiên, lý giải được rất nhiều thứ, mà không phải cảm giác ngửa mặt lên trời mơ hồ như trước đây.
– Rất tốt, Tony!
Giọng nói của Benson lại vang lên bên tai Mạnh Hàn, tràn ngập sự khen ngợi:
– Ngươi là người đầu tiên khiến ta khích lệ tu vi như vậy, cho dù là Kiếm Thần kia cũng không có được cảnh giới như ngươi. Rất tốt. Ta nghĩ, ta có thể giới thiệu một vài bằng hữu của ta cho ngươi biết. Tin tưởng các ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ.
Bằng hữu của Benson sao?
Mạnh Hàn thiếu chút nữa muốn điên cuồng gào thét lên thành tiếng. Ý của Benson, trước kia hắn căn bản không có tư cách được gặp bằng hữu của Benson. Nhưng hiện tại hắn đã có tư cách như vậy. Đó cũng không phải là do Benson nâng đỡ. Đến cảnh giới này, Mạnh Hàn đã hiểu rõ ràng. Khi mọi người phóng thích ra vui buồn giận một cách thoải mái, người đó cũng cảm thấy áp lực không thể chịu đựng được, làm sao có khả năng gia nhập vào hội của bọn họ?
Hiện tại Mạnh Hàn chắc hẳn cũng chỉ vừa có tư cách như vậy.
Không mừng như điên, trước tiên Mạnh Hàn vội vội vàng vàng đánh thức mấy nữ nhân bên cạnh mình.
Vừa rồi, thời điểm Benson cố ý gia tăng áp lực, người trong toàn thành đã hôn mê bất tỉnh. Người có thể còn tỉnh táo, ngoại trừ Benson và Mạnh Hàn ra, cũng chỉ có một Kiếm Thần Andy. Nhưng tình trạng của Kiếm Thần Andy so với hiện tại Mạnh Hàn vẫn chênh lệch không ít. Hắn chỉ có thể dựa vào việc không ngừng phóng thích chiến ý để khiến mình không ngất, nhưng hắn đã sắp đến cực hạn.
Hành động cố ý của Benson lần này lại giảm bớt cho Mạnh Hàn rất nhiều chuyện. Các thành viên đội thành vệ ở cách xa bên ngoài thành nhanh chóng tiến vào trong thành. Những gia hỏa tham dự phản loạn lần này trong lúc hôn mê đã bị các chiến sĩ của Mạnh Hàn xử quyết tại chỗ.
Ngoại trừ Jeffery, Mạnh Hàn không để lại một người nào. Hoàng Kim Thành cũng không phải chỉ có người của Mạnh Hàn, còn có rất nhiều thương nhân vào ở. Nếu để cho những gia hỏa này tỉnh lại, nhân thủ của Mạnh Hàn có hạn, sẽ không cách nào khống chế được toàn bộ cục diện. Dưới tình hình kẻ địch phát hiện ra chuyện không thể thực hiện được, tuyệt đối sẽ chó cùng rứt giậu. Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không lưu lại cơ hội như vậy cho bọn họ.
Muốn tin tức tình báo cụ thể, có một mình Jeffery như vậy là đủ rồi. Cho dù hắn không nói, Mạnh Hàn cũng có chủ để tìm. Thật ra, bất luận thế nào công quốc Milan cũng không thể nào rũ sạch được tội. Những gia hỏa tham dự vào cuộc bạo loạn lần này, bất kể là cao thủ hay người kém cỏi, Kiếm Thánh hay Pháp Thánh, nếu đã tới vậy không cần có một người nào sống sót trở lại.