Nhưng trên thực tế, tất cả bọn họ đều đang bị Mạnh Hàn dạy dỗ. Không chỉ như vậy, mặc dù ở bài học sau, tinh thần nghiên cứu của bọn họ cũng vô cùng đáng kính trọng. Vương cung đế quốc, đều là đèn sáng đến sau nửa đêm.
Đế quốc Hắc Ám đã cho bọn họ một tấm gương. Đế quốc Quang Minh xem ra cũng không có quá nhiều lựa chọn. Chỉ có điều, mặc dù Mạnh Hàn tới thăm viếng đế quốc Quang Minh sau, nhưng đế quốc Quang Minh lại chiếm được một tiện nghi. Bọn họ nhận được thái độ của đế quốc Hắc Ám trên cùng một việc. Đó cũng là một trong những điều kiện có lợi đối với đế quốc Quang Minh. Nhưng không may, bọn họ dường như cũng không có nhiều lựa chọn hơn.
– Phương pháp kia, chúng ta mua. Một trăm vạn kim tệ, sau nửa năm sẽ đưa đến Hoàng Kim Thành. Điều kiện tương tự.
Thời điểm Giáo Hoàng bệ hạ gặp lại Mạnh Hàn, câu nói đầu tiên chính là câu này.
– Thành giao!
Mạnh Hàn búng ngón tay đánh chóc một cái rõ kêu, trên mặt cũng hiện ra nụ cười tươi. Lại một vụ làm ăn tới tay, không khiến Mạnh Hàn mất hứng.
– Phương thức truyền giáo của các ngươi, quá ngây thơ.
Mạnh Hàn cũng không sợ người đế quốc Quang Minh quỵt nợ. Hắn lập tức bắt đầu dạy bài học mới cho cao tầng đế quốc Quang Minh:
– Thanh quy giới luật, tu hành khổ hạnh như thế, còn muốn cả đời người tuân thủ, như vậy nếu có thể phát triển giáo đồ quy mô lớn, ngoại trừ từ khi sinh ra đẫ bắt đầu truyền giáo. Còn không, nếu muốn bảo một người trưởng thành tuân theo, quả thực chính là nằm mơ.
– Thế giới này, muốn mọi người tín ngưỡng điều gì, nhất định phải bắt đầu cân nhắc từ lợi ích của bản thân hắn.
Ngay sau đó Mạnh Hàn liền giới thiệu, hoàn toàn không cho những người này có thời gian phản bác. Cũng may cao tầng đế quốc Quang Minh cũng biết mục đích của Mạnh Hàn, cũng không cắt ngang lời hắn. Tất cả đều lẳng lặng nghe.
– Có một loại phương thức, gọi là đa cấp. Ta thấy rất thích hợp với các ngươi.
Cuối cùng Mạnh Hàn đã sớm nghĩ đến một phương pháp. Nhìn Giáo Hoàng bệ hạ và một đám hồng y giáo chủ cùng với thánh nữ điện hạ nghiêm túc nghe giảng, trong lòng Mạnh Hàn cảm thấy buồn cười.
Tiếp đó, Mạnh Hàn nói rõ về phương thức đa cấp. Nói trắng ra chính là một chữ, tiền. Dựa vào tiền đến thu hút người, thủ đoạn giống như kiếp trước. Chỉ có điều, mục đích có chút khác biệt. Kiếp trước là để người ta kiếm tiền, kiếp này lại khiến người ta tin vào tôn giáo mà thôi. Chỉ có điều tin vào tôn giáo đồng thời còn có thể sẽ có một ít thu nhập. Chính là như vậy.
Đương nhiên, mối nguy hại của đa cấp Mạnh Hàn sẽ không nói cho bọn họ biết, chỉ cho bọn họ một công thức, để cao tầng đế quốc Quang Minh biết, đây chỉ là một kế sách thuận tiện, có thể trong khoảng thời gian ngắn thu được một lượng lớn kim tệ. Ngược lại làm đỉnh chóp Kim tự tháp, đều có thể có được rất nhiều tài chính. Có số tài chính này làm tiền vốn, có thể tiếp tục tiến hành những đầu tư khác. Kiếm được kim tệ lại ngược lại tiến hành trợ giúp đối với các giáo dân và tăng thêm thu nhập trong quốc khố, nhất cử lưỡng tiện.
So với bảo hiểm của đế quốc Hắc Ám, thật ra cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đương nhiên, Mạnh Hàn sẽ không quên nhắc nhở, phương pháp của đế quốc Hắc Ám và phương pháp của đế quốc Quang Minh, cũng không thể giữ bí mật được lâu. Cho nên, bọn họ nhất định phải đề phòng mật thám gián điệp của đối phương sớm biết được. Phương pháp kia khẳng định không thể gạt được người, nhưng có thể sớm thực hiện một bước, có thể sẽ có thêm một phần nắm chặt.
Người của đế quốc Quang Minh vừa mừng vừa sợ. Lời Mạnh Hàn nói không thể hiểu rõ hơn được nữa. Bọn họ có thể trích dẫn phương pháp của đế quốc Hắc Ám, chỉ có điều về thời gian sẽ chậm hơn một chút.
Nhưng tương tự, đây cũng là cơ hội. Đế quốc Hắc Ám sẽ đi đầu mở ra thị trường. Sau đó đế quốc Quang Minh thừa cơ mà nhảy vào không làm mà hưởng. Chỉ có điều, đối với đế quốc Hắc Ám mà nói, đế quốc Quang Minh giống nhau là đi tiên phong dò đường cho bọn họ. Quan hệ giữa hai đại đế quốc đúng là khiến người ta không thể làm gì được.
Sau khi tính toán sơ qua, con mắt cao tầng đế quốc Quang Minh đều có phần ửng đỏ. Nếu như thao tác thuận lợi, số lượng kim tệ đầu tiên tới tay chính là một con số trên trời. Lấy tầm nhìn của Giáo Hoàng bệ hạ, cũng không khỏi bắt đầu thở hồng hộc. Có thể thấy được khả năng của kim tệ lớn tới mức nào.
Tuy rằng không có thao tác thực tế, nhưng tất cả mọi người có thể nhìn thấy viễn cảnh này. Gần như tất cả mọi người đều chìm trong sự điên cuồng. Tiếp đó, đế quốc Quang Minh càng cố gắng hết sức lực. Bên đế quốc Hắc Ám yêu cầu có hợp tác gì, bên này cũng yêu cầu có hợp tác, đãi ngộ hoàn toàn tương tự như đế quốc Hắc Ám.
Thánh nữ điện hạ gần như thành người liên lạc, chạy qua chạy lại giữa Mạnh Hàn và Giáo Hoàng bệ hạ. Chuyện hiệp thương kéo dài tới mười mấy ngày, cuối cùng đã ký kết một loạt hợp tác.
Đối với đế quốc Quang Minh mà nói, đây cũng là lần đầu tiên gặp gỡ với những quốc gia khác, không cho phép có sai lầm. Còn đối với Giáo Hoàng bệ hạ mà nói, điều này cũng là giây phút khai sáng trong lịch sử của đế quốc Quang Minh. Chỉ cần thành công, lưu danh sử sách quả thực chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Giáo Hoàng bệ hạ và rất nhiều hồng y chủ giáo, quả thực hưng phấn giống như vừa uống máu gà, biểu hiện ra sự xúc động mạnh mẽ hiếm có.
Nhóm người Mạnh Hàn ở tại đế quốc Quang Minh cũng được khoản đãi với quy cách cao nhất. Cho dù là các chiến sĩ đội thân vệ, ăn, mặc, ở, đi lại đều có người chuyên hầu hạ, khiến người ta giống như bước vào thiên đường.
– Hầu tước đại nhân!
Cảnh tượng Giáo Hoàng bệ hạ tự mình tới tiễn đưa, rõ ràng vô cùng nể mặt Mạnh Hàn.
Sau khi Giáo Hoàng bệ hạ thân thiết gọi một tiếng, cười híp mắt nói:
– Đế quốc Quang Minh đối với bằng hữu của đế quốc xưa nay sẽ không keo kiệt. Đế quốc Hắc Ám cho ngươi một nghị viên danh dự. Vậy đã tính là gì, ta lấy danh nghĩa thần Quang Minh, chính thức sắc phong hầu tước đại nhân ngươi làm hồng y giáo chủ đế quốc!
Hai đại đế quốc mặc kệ ở nơi đâu cũng muốn có sự khác biệt. Cho dù là trên danh nghĩa cho Mạnh Hàn cũng như thế. Lần này, đế quốc Quang Minh chiếm thượng phong. Đế quốc Hắc Ám chỉ cho một vị trí nghị viên danh dự, mà đế quốc Quang Minh lại trực tiếp cho một hồng y giáo chủ. Ngược lại Mạnh Hàn không thể nào không có chuyện gì chạy tới đế quốc bọn họ quơ tay múa chân. Cho không danh nghĩa, dù sao cũng phải vượt lên trên đế quốc Hắc Ám một đầu.
– Mặt khác, giáo chủ đại nhân, đế quốc Quang Minh cũng hoan nghênh giáo chủ đại nhân đến đây đầu tư.
Nói tới đây, sắc mặt Giáo hoàng bệ hạ trở nên thần thánh mà trang nghiêm, giơ tay phải lên:
– Ta lấy danh nghĩa thần Quang Minh các hạ vĩ đại xin thề sản nghiệp, giáo chủ đại nhân đầu tư tại đế quốc, sẽ nhận được sự che chở của thần Quang Minh đại nhân. Ai dám động tới, toàn tộc sẽ bị thần trừng phạt.
Lời thề này tuyệt đối chân thành.
Nhưng trên thực tế, tất cả bọn họ đều đang bị Mạnh Hàn dạy dỗ. Không chỉ như vậy, mặc dù ở bài học sau, tinh thần nghiên cứu của bọn họ cũng vô cùng đáng kính trọng. Vương cung đế quốc, đều là đèn sáng đến sau nửa đêm.
Đế quốc Hắc Ám đã cho bọn họ một tấm gương. Đế quốc Quang Minh xem ra cũng không có quá nhiều lựa chọn. Chỉ có điều, mặc dù Mạnh Hàn tới thăm viếng đế quốc Quang Minh sau, nhưng đế quốc Quang Minh lại chiếm được một tiện nghi. Bọn họ nhận được thái độ của đế quốc Hắc Ám trên cùng một việc. Đó cũng là một trong những điều kiện có lợi đối với đế quốc Quang Minh. Nhưng không may, bọn họ dường như cũng không có nhiều lựa chọn hơn.
– Phương pháp kia, chúng ta mua. Một trăm vạn kim tệ, sau nửa năm sẽ đưa đến Hoàng Kim Thành. Điều kiện tương tự.
Thời điểm Giáo Hoàng bệ hạ gặp lại Mạnh Hàn, câu nói đầu tiên chính là câu này.
– Thành giao!
Mạnh Hàn búng ngón tay đánh chóc một cái rõ kêu, trên mặt cũng hiện ra nụ cười tươi. Lại một vụ làm ăn tới tay, không khiến Mạnh Hàn mất hứng.
– Phương thức truyền giáo của các ngươi, quá ngây thơ.
Mạnh Hàn cũng không sợ người đế quốc Quang Minh quỵt nợ. Hắn lập tức bắt đầu dạy bài học mới cho cao tầng đế quốc Quang Minh:
– Thanh quy giới luật, tu hành khổ hạnh như thế, còn muốn cả đời người tuân thủ, như vậy nếu có thể phát triển giáo đồ quy mô lớn, ngoại trừ từ khi sinh ra đẫ bắt đầu truyền giáo. Còn không, nếu muốn bảo một người trưởng thành tuân theo, quả thực chính là nằm mơ.
– Thế giới này, muốn mọi người tín ngưỡng điều gì, nhất định phải bắt đầu cân nhắc từ lợi ích của bản thân hắn.
Ngay sau đó Mạnh Hàn liền giới thiệu, hoàn toàn không cho những người này có thời gian phản bác. Cũng may cao tầng đế quốc Quang Minh cũng biết mục đích của Mạnh Hàn, cũng không cắt ngang lời hắn. Tất cả đều lẳng lặng nghe.
– Có một loại phương thức, gọi là đa cấp. Ta thấy rất thích hợp với các ngươi.
Cuối cùng Mạnh Hàn đã sớm nghĩ đến một phương pháp. Nhìn Giáo Hoàng bệ hạ và một đám hồng y giáo chủ cùng với thánh nữ điện hạ nghiêm túc nghe giảng, trong lòng Mạnh Hàn cảm thấy buồn cười.
Tiếp đó, Mạnh Hàn nói rõ về phương thức đa cấp. Nói trắng ra chính là một chữ, tiền. Dựa vào tiền đến thu hút người, thủ đoạn giống như kiếp trước. Chỉ có điều, mục đích có chút khác biệt. Kiếp trước là để người ta kiếm tiền, kiếp này lại khiến người ta tin vào tôn giáo mà thôi. Chỉ có điều tin vào tôn giáo đồng thời còn có thể sẽ có một ít thu nhập. Chính là như vậy.
Đương nhiên, mối nguy hại của đa cấp Mạnh Hàn sẽ không nói cho bọn họ biết, chỉ cho bọn họ một công thức, để cao tầng đế quốc Quang Minh biết, đây chỉ là một kế sách thuận tiện, có thể trong khoảng thời gian ngắn thu được một lượng lớn kim tệ. Ngược lại làm đỉnh chóp Kim tự tháp, đều có thể có được rất nhiều tài chính. Có số tài chính này làm tiền vốn, có thể tiếp tục tiến hành những đầu tư khác. Kiếm được kim tệ lại ngược lại tiến hành trợ giúp đối với các giáo dân và tăng thêm thu nhập trong quốc khố, nhất cử lưỡng tiện.
So với bảo hiểm của đế quốc Hắc Ám, thật ra cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.
Đương nhiên, Mạnh Hàn sẽ không quên nhắc nhở, phương pháp của đế quốc Hắc Ám và phương pháp của đế quốc Quang Minh, cũng không thể giữ bí mật được lâu. Cho nên, bọn họ nhất định phải đề phòng mật thám gián điệp của đối phương sớm biết được. Phương pháp kia khẳng định không thể gạt được người, nhưng có thể sớm thực hiện một bước, có thể sẽ có thêm một phần nắm chặt.
Người của đế quốc Quang Minh vừa mừng vừa sợ. Lời Mạnh Hàn nói không thể hiểu rõ hơn được nữa. Bọn họ có thể trích dẫn phương pháp của đế quốc Hắc Ám, chỉ có điều về thời gian sẽ chậm hơn một chút.
Nhưng tương tự, đây cũng là cơ hội. Đế quốc Hắc Ám sẽ đi đầu mở ra thị trường. Sau đó đế quốc Quang Minh thừa cơ mà nhảy vào không làm mà hưởng. Chỉ có điều, đối với đế quốc Hắc Ám mà nói, đế quốc Quang Minh giống nhau là đi tiên phong dò đường cho bọn họ. Quan hệ giữa hai đại đế quốc đúng là khiến người ta không thể làm gì được.
Sau khi tính toán sơ qua, con mắt cao tầng đế quốc Quang Minh đều có phần ửng đỏ. Nếu như thao tác thuận lợi, số lượng kim tệ đầu tiên tới tay chính là một con số trên trời. Lấy tầm nhìn của Giáo Hoàng bệ hạ, cũng không khỏi bắt đầu thở hồng hộc. Có thể thấy được khả năng của kim tệ lớn tới mức nào.
Tuy rằng không có thao tác thực tế, nhưng tất cả mọi người có thể nhìn thấy viễn cảnh này. Gần như tất cả mọi người đều chìm trong sự điên cuồng. Tiếp đó, đế quốc Quang Minh càng cố gắng hết sức lực. Bên đế quốc Hắc Ám yêu cầu có hợp tác gì, bên này cũng yêu cầu có hợp tác, đãi ngộ hoàn toàn tương tự như đế quốc Hắc Ám.
Thánh nữ điện hạ gần như thành người liên lạc, chạy qua chạy lại giữa Mạnh Hàn và Giáo Hoàng bệ hạ. Chuyện hiệp thương kéo dài tới mười mấy ngày, cuối cùng đã ký kết một loạt hợp tác.
Đối với đế quốc Quang Minh mà nói, đây cũng là lần đầu tiên gặp gỡ với những quốc gia khác, không cho phép có sai lầm. Còn đối với Giáo Hoàng bệ hạ mà nói, điều này cũng là giây phút khai sáng trong lịch sử của đế quốc Quang Minh. Chỉ cần thành công, lưu danh sử sách quả thực chính là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Giáo Hoàng bệ hạ và rất nhiều hồng y chủ giáo, quả thực hưng phấn giống như vừa uống máu gà, biểu hiện ra sự xúc động mạnh mẽ hiếm có.
Nhóm người Mạnh Hàn ở tại đế quốc Quang Minh cũng được khoản đãi với quy cách cao nhất. Cho dù là các chiến sĩ đội thân vệ, ăn, mặc, ở, đi lại đều có người chuyên hầu hạ, khiến người ta giống như bước vào thiên đường.
– Hầu tước đại nhân!
Cảnh tượng Giáo Hoàng bệ hạ tự mình tới tiễn đưa, rõ ràng vô cùng nể mặt Mạnh Hàn.
Sau khi Giáo Hoàng bệ hạ thân thiết gọi một tiếng, cười híp mắt nói:
– Đế quốc Quang Minh đối với bằng hữu của đế quốc xưa nay sẽ không keo kiệt. Đế quốc Hắc Ám cho ngươi một nghị viên danh dự. Vậy đã tính là gì, ta lấy danh nghĩa thần Quang Minh, chính thức sắc phong hầu tước đại nhân ngươi làm hồng y giáo chủ đế quốc!
Hai đại đế quốc mặc kệ ở nơi đâu cũng muốn có sự khác biệt. Cho dù là trên danh nghĩa cho Mạnh Hàn cũng như thế. Lần này, đế quốc Quang Minh chiếm thượng phong. Đế quốc Hắc Ám chỉ cho một vị trí nghị viên danh dự, mà đế quốc Quang Minh lại trực tiếp cho một hồng y giáo chủ. Ngược lại Mạnh Hàn không thể nào không có chuyện gì chạy tới đế quốc bọn họ quơ tay múa chân. Cho không danh nghĩa, dù sao cũng phải vượt lên trên đế quốc Hắc Ám một đầu.
– Mặt khác, giáo chủ đại nhân, đế quốc Quang Minh cũng hoan nghênh giáo chủ đại nhân đến đây đầu tư.
Nói tới đây, sắc mặt Giáo hoàng bệ hạ trở nên thần thánh mà trang nghiêm, giơ tay phải lên:
– Ta lấy danh nghĩa thần Quang Minh các hạ vĩ đại xin thề sản nghiệp, giáo chủ đại nhân đầu tư tại đế quốc, sẽ nhận được sự che chở của thần Quang Minh đại nhân. Ai dám động tới, toàn tộc sẽ bị thần trừng phạt.
Lời thề này tuyệt đối chân thành.