Tỉnh Tây Nam thế lực đan xen chằng chịt, thậm chí lãnh đạo chính pháp ủy tỉnh ngang nhiên tham gia tiệc sinh nhật đại ca xã hội đen, còn xưng huynh gọi đệ, người thân nhiều lần tham dự sự kiện xã hội đen, bị cảnh sát điều tra xong không đi tới đâu, nhân viên chuyên án còn bị tấn công, bôi bẩn. Những kẻ sống xa xỉ, dâm dục vô độ thì không ai hỏi tới. các đại biểu HĐND và ủy viên chính hiệp phản ánh rất nhiều cũng như đá chìm đáy biển.
Thực ra suốt từ năm 1995 các lãnh đạo của ĐHND tỉnh đã thu được nhiều tố cáo Lưu Thành làm ô dù bảo vệ xã hội đen, vấn đề này được hết sức coi trọng, mau chóng phản ánh lên kỷ ủy TW.
Từ năm 1995 – 1999, kỷ ủy TW nhận được cực kỳ nhiều đơn tố cáo từ tỉnh Tây Nam, cái tên Lưu Thành đặc biệt nổi bật, và nhân vật thân phận đặc thù này lọt vào tầm ngắm. Trong thời gian đó phái viên của trung kỷ ủy luôn tiến hành bí mật thu thâp và chỉnh lý tài liệu liên quan tới Lưu Thành, chuyện điều tra Lưu Thành đã được cơ quan kỷ luật tối cao đưa vào chương trình, chỉ có điều đợi thời cơ chín muồi mà thôi.
Dương Tranh Lượng, bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây Nam cùng phó bí thư Lưu Sinh sau khi nhận được báo cáo của Trương Thanh, lập tức chuyển chứng cứ quan trọng lên cơ quan chấp hành kỷ luật cao tầng.
Có chứng cứ mang tính quyết định, cơ quan hữu quan của Trung kỷ ủy căn cứ vào tình huống nắm giữ được trong nhiều năm, chỉnh lý ra bản tài liệu ( Báo cáo phản ánh tình huống liên quan tới Lưu Thành), chia làm 6 phương diện, 24 vấn đề, tường tận liệt kê hành vi phạm tội của Lưu Thành.
Phê chuẩn thành lập “tổ điều tra chuyên án Lưu Thành”, do Trung kỷ ủy, viện kiểm sát nhân dân tối cao, bộ công an tạo thành, vì thế lực Lưu Thành bao phủ khắp hệ thống chính pháp ủy Tây Nam, vì bảo mật nên điều các nhân viên điều tra từ Bắc Kinh, Giang Tô, thông qua các con đường bí mật không ngừng tiến vào Dung thành, tổ chuyên án đặt ở sở chiêu đãi của quân khu Dung thành.
Triệu Lập Quân biến mất, ngày hôm đó sau khi Triệu Lập Quân tới nhà Vương Bạc, Lưu Thành và Cận Đông Hải ngay lập tức thu được tin báo, Triệu Lập Quân ra ngoài tâm trạng kích động, nảy sinh va chạm với cảnh sát thường phục giám thị nhà Vương Bạc, đuổi mấy cảnh sát thường phục đi. Chỉ trong một đêm, cả nhà Vương Bạc rời Hạ Hải.
Tiếp đó Triệu Lập Quân cũng biến mất khỏi tầm giám thị của đám Cận Đông Hải, Cận Đông Hải liên hệ với phó bí thư thành ủy Vương Kim Vinh đang tạm thay thế Vương Bạc chủ trì công tác thành phố, chuẩn bị gán cho Triệu Lập Quân tội danh sợ tội bỏ chạy.
Toàn bộ ban bệ lãnh đạo Hạ Hải chấn động, bí thư thành ủy vừa xảy ra vấn đề, giờ tới phó cục trưởng cục công an vì hiềm nghi bao che tội danh, sợ tội bỏ chạy.
Lưu Thành lúc này tuyệt đối không ngờ tới trong biệt thự của mình ở Mục Mã Sơn, điều tra viên của tổ chuyên án đang vớt tiền của ông ta.
Khi từng bọc giấy dầu được đưa lên bờ, Triệu Lập Quân lấy dao rạch giấy dầu, làm các điều tra viên tay run rẩy.
Tổ chuyên án tức khắc phát lệnh bắt giữ Lưu Thành.
Lưu Thành bị bắt ở ngoài nhà khách tạm giữ Vương Bạc, bị bắt còn có cả Tương Tài phó kiểm sát trưởng viện kiểm sát tỉnh, Cận Đông Hải cục trưởng cục công an Hạ Hải. Cả tổ trưởng lẫn tổ phó bị bắt, nhân viên tổ chuyên án nhắm vào Vương Bạc chết đứng.
Lưu Thành, Tương Tài bị sa lưới, nguyên thư ký của Trương Tri Mậu lập tức chủ động khai nhận với cơ quan kiểm sát, mình bị Lưu Thành uy hiếp, phải khai gian vu cáo Vương Bạc. Còn tài khoản Vương Uy Uy được Trương Thanh nhận phần lớn tiền trong đó do bà ta gửi vào, cha bà là quan chức cấp cao bộ công an, Trương Thanh có mở công ty ở Giang Chiết, hơn 700.000 trong tài khoản Vương Uy Uy thực sự không đáng kể gì, dưới tình huống chuẩn bị có chấn động cực lớn, dù trong này có vấn đề, tất cả nhất trí ỉm đi.
Bí thư chính pháp ủy tỉnh ủy hãm hại bí thư thành ủy, ai cũng hiểu sóng gió tới lớn cỡ nào.
Dù hiện mạng internet chưa đủ phát triển, song dân gian đã bàn tán xôn xao chuyện Lưu Thành.
Chiến dịch “đả hắc” lần này thực sự trúng lòng dân, thể hiện được quyết tâm đả kích, diệt trừ thế lực đen của cơ cấu kiểm sát, để người dân có cuộc sống ổn định. Càng đại biểu sự khẳng định của TW.
Ngày bắt Lưu Thành, chính Triệu Lập Quân dắt tổ điều tra xông vào hộp đêm Kim Huy, chủ hộp đêm còn vắt chân chữ ngũ tự tin tuyên bố “chỉ một cú điện thoại là có thể ra ngoài!”, kết quả bị Triệu Lập Quân sôi máu cho một đấm gãy luôn hai cái răng cửa, trong hồ sơ sau đó ghi ông ta hung hãn kháng cự nhân viên chấp pháp, phải áp dụng biện pháp mạnh tay.
Lưu Thành bị đưa ra ngoài tỉnh giam giữ, địa điểm giữ bí mật, công tác thẩm vấn khẩn trương tiến hành. Dưới tư tưởng chỉ đạo của tỉnh ủy, đấu tran chống cái xấu quan trọng, nhưng duy trì ổn định xã hội quan trọng hơn, Vương Bạc nhanh chóng được phán bị oan, ngừng mọi điều tra, bí thư tỉnh ủy Dương Tranh Lượng, đích thân tới thăm, an ủi, hi vọng Vương Bạc nhanh chóng quay về cương vị công tác, ổn định tình hình ở Hạ Hải.
Tô Xán từ sau lần tới nhà Vương Bạc đó thì hoàn toàn lẩn vào bóng tối, tránh có bất kỳ dính líu nhỏ, ngay cả liên hệ với đám Vương Uy Uy cũng cắt luôn, thông tin y biết được đều qua hỏi thăm Tằng Toàn Minh.
Không thể trách Tô Xán, ai biết thế lực Lưu Thành lớn thế nào, chiến dịch này có thể loại bỏ hết đám sâu mọt đó không, chỉ cần mình bị phát hiện có tí xíu nào liên quan cũng có thể rất nguy hiểm.
Vì thế Tô Xán hoàn toàn chuyên tâm vào việc của dãy của hàng Thục Sơn và TTTM Đôn Hoàng, an bài thỏa đáng trước đi tới Dung Thành.
Phó tổng giám đốc Đôn Hoàng là Vương Phượng lấy thân phận đại biểu Thục Sơn liên hệ với Tằng Kha, đưa ra giá 750.00, mua lại ba cửa hiệu văn phòng phẩm, hiện hai bên đang thương thảo hợp đồng chuyện nhượng.
Dùng tiền của mình mua cửa hiệu của mẹ, đem tiền chuyển một vòng quay lại túi mình, cả Tô Xán cũng thấy mới mẻ, cuộc sống luôn kỳ diệu, không phải vậy sao?
Không thể đáp lại tình cảm của Trần Linh San, lại không muốn làm cô đau lòng, Tô Xán chỉ còn cách né tránh, vẫn lẵng lẽ một mình đi trên con dốc rời trường, đứng ở trạm xe bus từng bao lần cùng Đường Vũ đợi xe, ngắm nhìn khung cảnh quen thuộc, Tô Xán cảm giác giống như nhiều buổi hoàng hôn, Đường Vũ đứng bên cạnh, bàn tay man mát bị mình nắm trong tay, đợi xe bus cũ kỳ như con bò già lắc lư chạy tới.
Xe số ba dừng lại, “xoạch” một cái cửa mở ra, Tô Xán ngẩng đầu lên cười, làm mấy nữ sinh trên xe tưởng gặp tên điên.
Vào chỗ ngồi, đầu dựa vào cửa kính nhìn ra ngoài, có học sinh cười đùa trong xe, tiếng tài xế thúc dục học sinh nhanh chân, song tâm tư Tô Xán không ở nơi này, mắt nhìn trạm xe nhà Đường Vũ xa dần, tới Dung Thành, liệu có gặp được Đường Vũ đã lâu không có tin tức?
Tô Xán khá chắc chắn, tuy cùng là trường trọng điểm quốc gia, song Nhất Trung không cùng đẳng cấp với Nhị Thập Thất trung.
Mẹ Đường Vũ làm việc ở Dung Thành, vậy Đường Vũ chỉ có thể chuyển tới Dung Thành thôi, với thành tích của Đường Vũ, tất nhiên sẽ vào trường học tốt nhất, Nhị Thập Nhất Trung sẽ là lựa chọn tốt nhất, cũng phù hợp quỹ tích cuộc đời của cô ấy.
Còn mình sẽ tiếp tục đuổi theo quỹ tích này.
8 tháng rồi không có bất kỳ tin tức gì, nha đầu này dám hứa lèo với mình, nhất định phải đánh đít, nghĩ thế trong đầu liền xuất hiện bờ mông tròn trịa của Đường Vũ, vỗ một cái cảm giác chắc đã lằm.
Người khách vốn ngồi cạnh Tô Xán kinh tởm nhìn y rồi lặng lẽ chuyển chỗ.