Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đại Niết Bàn

Quyển 6 – Chương 29: Đối kháng (1)

Tác giả: Khảo Ngư
Chọn tập

– Các anh quá mức chú tâm với kỹ thuật của mình, quá đắc ý với sản phẩm mình tạo ra, đây là một sai lầm.

Tô Xán xua tay, áp đám người đang tranh nhau trình bày ý tưởng của mình xuống:

– Giống như một đầu bếp thích ăn cay, bê một đĩa thức ăn tới trước mặt người không ăn cay, nói món ăn của tôi ngon nhất.

Mọi người đều cười xấu hổ, Triệu Hạo gãi đầu, hôm nay bọn họ có thể nói mở ra chương mới trong đời, quá mừng rỡ nên hơi quá khích, nếu làm vị Bồ Tát sống này sợ quá chạy mất thì không hay.

– Tôi sẽ suy xét tới công ty của các anh, thế này đi, chúng ta thong thả thảo luận sau, tôi cần kế hoạch vận hành của các anh, dù sao đây không phải chuyện đơn giản giống như mời khách ăn cơm, mỗi một hạng mục của các anh, tôi sẽ cân nhắc kỹ lưỡng, yên tâm facebook không đơn thuần là một mạng xã hội, đầu tư vào nghành nghiệp có tiềm lực cũng là tôn chỉ của chúng tôi.

Bên này náo nhiệt như vậy, khiến người khác chú ý, ví như Lưu Chấn Sinh đang cầm ly rượu cùng người bên cạnh nói chuyện, liếc mắt qua, thấy Tô Xán ngồi đàng hoàng ghế sô pha, nói chuyện mang vẻ chỉ điểm thiên hạ, còn mấy người khác xúm xít xung quanh nghe tới kích động đỏ mặt thì môi nhếch lên cười âm hiểm.

– Tô Xán, cậu đang làm cái gì đấy, diễn đàn bắt đầu rồi, chúng ta vào thôi.

Người gọi Tô Xán là Ninh Linh, sắc mặt cô ta rất khó coi, bọn họ đi tiếp xúc với những nhân vật tương quan tranh thủ gây ấn tượng với người ta, trong khi Tô Xán hết gặp mỹ nữ lại làm quen lung tung:

– Làm gì cũng theo ý mình, vậy cậu theo chúng tôi làm cái gì?

– Ninh Linh.

Trương Á Kỳ khẽ mắng Ninh Linh, cô gái này đôi khi quá lỗ mãng, Tô Xán đang nói chuyện với bạn bè, thái độ này không khác gì làm bẽ mặt người ta, gật đầu với đám Triệu Hạo, nói với Tô Xán:

– Xong việc chưa, nếu xong rồi thì chúng ta vào thôi.

Đám Triệu Hạo, Tôn Chí Nghĩa, Dương Kỳ Đông thì tỉnh táo lại, vừa rồi bọn họ nói chuyện say sưa, khá là hợp ý, giờ thấy một cô gái quát mắng Tô Xán như vậy, mới nhớ Tô Xán chỉ là chàng trai trẻ thôi.

– Vậy chúng ta tạm quyết định như thế, chi tiết chúng thảo luận sau, giữ liên lạc nhé.

Tô Xán biết Ninh Linh không ưa gì mình, lờ cô ta đi, không phản kích:

– Vừa rồi lời cậu nói là nghiêm túc chứ?

Tôn Chí Nghĩa không khỏi nghi ngờ hỏi, ngay cả Triệu Hạo người tiếp xúc với Tô Xán đầu tiên cũng có phải phần nghi ngờ, Tô Xán quá trẻ, kế hoạch huy động vốn của bọn họ phải tới chục triệu, với những quỹ đầu tư mạo hiểm mà nói, đây là con số không nhỏ, chỉ qua giao lưu ngắn ngủi như vậy đã quyết định ý hưởng đầu tư, rõ ràng biểu hiện của sự sốc nổi. Hắn tôn trọng Tô Xán là người đồng sáng lập Facebook, nhưng không vì thế mà váng đầu, chỉ sợ Tô Xán nhất thời nổi hứng.

– Tôi đảm bảo, ngày mai sẽ có người liên hệ với các anh, lúc đó các anh sẽ lời đảm bảo của tôi có giá trị hay không. Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là kế hoạch của các anh có đủ sức thuyệt phục của tôi không? Nếu không tới lúc đó tôi chỉ có thể nói “rất tiếc”.

Tô Xán không né tránh ánh mắt của Tô Chí Nghĩa, giọng chắc nịch:

Lúc này đám Triệu Hạo vững lòng hơn, bọn họ có thể thiếu tiền chứ không thiếu tự tin, bây giờ không cần quá gấp nữa, dù sao cũng không phải là chuyên ngày một ngày hai.

Tô Xán bắt tay từng người bọn họ, đứng dậy theo nhóm Trương Á Kỳ đi vào bên trong.

Khu biệt thự này ngoài bình thường trong xa hoa, không giống nhiều công trình giả cổ sơn son thiếp vàng, trông giống như thứ đồ nhựa lòe loẹt rẻ tiền mà mái ngói xám rêu phong, cột nhà gỗ màu đen, rất cổ kính, nhưng dọc hành lang đều là bức tranh hoặc tượng điêu khắc giá trị.

Khoa trương nhất là ở hồ nhân tạo chảy qua biệt thự còn có mấy cái du thuyền neo đậu.

Trước tiên muốn vào đại đường phải đi qua hai bảo vệ người nước ngoài, đứng như cái máy, bọn họ chỉ nhận thiếp không cần biết là ai, có thiếp là được vào, không thì xin lỗi, lại có cái cớ không hiểu ngôn ngữ để loại bỏ bất kỳ nhân vật nào xin thông cảm, tránh truyền thống ” nể mặt mũi, đi cửa sau” của người Trung Quốc.

Phải nói bên tổ chức cân nhắc tới vấn đề này là chính xác, đảm bảo giá trị từng tờ thiếp mời.

Nghi thức đi trên thảm đỏ thu hút không ít các MM, nhất là khi mấy minh tinh nam xuất hiện, một đám nữ sinh mắt sáng lên, ciống con trai thích ngắm mỹ nữ, con gái cũng thế, nhất là nhóm Diệp Huy Thường tính cách bạo dạn, lại gia thế tốt càng ít kiêng dè.

Hàn Lộ mặc váy tím khoe trọn cái lưng, háy mắt nói:

– Huy Thường, Mã Cảnh Khôn nói lát nữa kết thúc hội nghị tới biệt thự anh ấy chơi, nghe nói có cả mấy minh tinh đẹp trai tham dự đấy, bạn tới chứ?

– Mã Cảnh Khôn của tập đoàn truyền thông Phượng Thị à?

Diệp Huy Thường gật đầu:

– Thì đi, cũng chưa có kế hoạch gì.

– Này, cậu nhóc lúc nãy lại nhìn bạn đấy.

Hàn Lộ chỉ Tô Xán đang nhìn về phía bọn họ:

– Hai người có vẻ thân thiết nhỉ, định gặm cỏ non à? Gọi cả cậu ấy theo đi, không đẹp trai lắm, nhưng dáng được lắm, khá có khí chất.

Diệp Huy Thường cười với Tô Xán, nhớ lần tụ hội trước ở Khổng gia, lắc đầu:

– Thôi, cậu ấy không thích những trường hợp như thế, không cần gọi cậu ấy đâu.

Sau nghi thức đi thảm đỏ kết thúc là tiệc rượu, cả đại đường chia làm ba tầng, thiết kế như kiểu rạp hát, có ghế sô pha nghỉ ngơi, cũng cung cấp gian phòng riêng, còn ở chính giữa đại đường là sân khấu hình tròn.

Tô Xán theo người bên Feec ngồi ở trong gian nhã tọa, là vòng tròn trường học danh tiếng, tất nhiên là người qua lại chào hỏi rất là náo nhiệt.

Nhìn về phía ĐH Thanh Hoa bên đó như quả cầu tuyến càng lăn càng lớn, hai bên ngồi khá gần nhau, hiển nhiên phía cao tầng muốn bọn họ tiếp xúc làm quen, đáng tiếc hiệu quả chỉ tăng thêm va chạm, cả hai đều rất đề phòng nhau.

Như vừa mới rồi hai bên có một chủ đề liên quan tới đầu tư sáng nghiệp, bên Thanh Hoa nói phải làm tốt vấn đề kỹ thuật trước mới tìm đầu tư, bên Đh Thượng Hải nói các người hiểu sai ý chúng tôi, chúng tôi đâu có nói lấy kỹ thuật rác rưởi ra lừa tiền, có vẻ luận riêng công phu mồm mép, bên FeeC nhân tài đa dạng, quanh co ám chỉ làm bên Thanh Hoa tức điên, nhưng dù thế hai bên không chạm tới giới hạn của nhau.

Bên Thanh Hoa có cao thủ sáng nghiệp tọa trấn, bên ĐH Thượng Hải là nguyên lão clb áp trận, hai bên không có động tác, chỉ lo xung đột quy mô lớn, hôm sau có tin trường đại học lớn đánh nhau thì mất mặt to.

Điều này không phù hợp với lợi ích hai bên, cao tầng trường học không cho phép, mấy năm qua vì kế hoạch trở thành trường đại học tầm thế giới, năm trường đại học lớn nhất cả nước lúc nào cũng ở đầu sóng ngọn gió, trước đó không lâu còn có tin tiến sĩ trường Thanh Hoa thí nghiệm vô nhân đạo trên động vật, sinh viên Bắc Đại thất tình đâm bạn gái, khiến dư luận chất vấn.

Trần Linh San và nam tử cao lớn nói cười vui vẻ, nhìn thấy Tô Xán, mỉm cười vẫy tay với y, coi như chào hỏi, rồi lại quay đi nói chuyện với nam tử đó, ánh mắt dừng trên người Tô Xán không quá ba giây.

– Sao thế, ngồi im như vậy à, phải thể hiện chứ?

Trương Á Kỳ ngồi xuống bên cạnh Tô Xán, hắn năm thứ tư rồi, ỷ bối phận hơn Tô Xán ba cấp có thể thoải mái đùa với y, tất nhiên hiện trong trường ai không biết Đường Vũ là bạn gái chính thức của Tô Xán, nhưng nam nhân đứng núi này trông núi nọ là thiên tính.

– Chuyện qua lâu rồi.

Tô Xán cũng biết người như Trương Á Kỳ ánh mắt sắc bén, qua một vài phản ứng nhỏ cũng đoán ra được, nên không giấu, dù sao tuy chưa bao giờ nói chuyện nghiêm túc với Đường Vũ, nhưng tin rằng nha đầu đó cũng biết.

Thấy Tô Xán tỏ ý không muốn nói về chuyện này, Trương Á Kỳ cũng bỏ qua, đi vào chủ đề chí:

– Nhìn đi, ngồi ở hướng 3 giờ, chính là Đỗ Khoa của “Thiên Vạn Hữu” đấy, tên này rất đáng ghét, chuyên khiêu khích bên ta.

Chọn tập
Bình luận