Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Đại Niết Bàn

Quyển 5 – Chương 210: Từ chối

Tác giả: Khảo Ngư
Chọn tập

Feec chiêu mộ Đường Vũ thì bình thường, nhưng muốn chiêu mộ cả mình? Tô Xán ngớ người, không phải nghe nhầm chứ? Tô Xán được Trương Tiểu Kiều cho biết, khi đó clb này còn gây sức ép với trường học,

Nhất định là có nguyên nhân.

Vừa rồi Đường Vũ đã từ chối, Mạc Tuyết không muốn hôm nay đi một chuyến không công, giải thích:

– Chúng tôi một mặt hấp thụ những người sáng nghiệp thành công cùng với có đóng góp với xã hội gia nhập, một mặt cũng muốn khai quật sinh viên có tiềm lực trong trường. Gia nhập Feec sẽ có hỗ trợ lớn cho tương lai của các bạn.

Lưu Mộng Huy và Mạc Thanh Hà không hề biểu lộ ra ngoài bất kỳ tâm lý ẩn giấu nào với chuyện này, giống với lúc đầu gặp Tô Xán không gần không xa, dù sao Mạc Tuyết nhiệt tình đề nghị này, cho dù bọn họ không tán đồng cũng không có ai thể hiện ra.

Chỉ có Trương Bình là tỏ ra mất kiên nhẫn với Tô Xán.

Đường Vũ an nhiên ngồi xem, lúc nãy Mạc Tuyết đề nghị, nhận được câu trả lời là “không có tinh lực làm mấy chuyện này”, thẳng thắn tới mức làm người ta không biết phản ứng thế nào cho phải.

Mạc Tuyết có quen biết nhà Đường Vũ, hiểu khá rõ tình hình gia đình cô, cô gái như Đường Vũ tuyệt đối không thể như người bình thường lấy chồng, sinh con, sống đơn giản chăm chồng dạy con cả đời, cho dù Đường Vũ có muốn, Mạc Tuyết cũng hiểu Mục gia tuyệt đối không đồng ý, Mục gia kỳ vọng vào Đường Vũ cực cao, là một gia đình ba đời đều có nữ giới ưu tú chống đỡ, Đường Vũ tất nhiên được an bài cho một tương lai không tầm thường, vào Feec là khởi điểm cho Đường Vũ đi lên đỉnh cao làm người đời ngưỡng mộ.

Nhìn vừa rồi Đường Vũ cổ vũ cho Tô Xán như vậy, Mạc Tuyến cho rằng Đường Vũ từ chối chưa chắc không có nhân tố Tô Xán trong đó, Mạc Tuyết muốn bỏ đi băn khoăn của Đường Vũ:

– Thực ra chúng tôi có ý để Tô Xán gia nhập từ trước đó rồi, còn về chuyện không vui xảy ra ở cuối học kỳ trước chẳng qua chỉ làm chuyện này tạm gác sang một bên, bây giờ chuyện lắng xuống, trong nội bộ không thay đổi quyết định cũ.

– Tôi nghe nói điều kiện gia nhập rất hà khắc, hơn nữa sinh viên trước năm thứ ba khó có khả năng vào được, vậy mà phê chuẩn cho tôi vào?

Tô Xán không tin mấy lời này, nghi hoặc hỏi:

Mạc Tuyết mỉm cười:

– Không phải là phê chuẩn, mà là mời, ở trong clb dù tuổi cậu lớn hay nhỏ, vào trước hay sau thì chúng ta đều bình đẳng. Chúng khả năng là bằng hữu, cũng có khả năng là đối tác, bên trong có hoạt động giao lưu sáng nghiệp, có nhiều hội viên thành danh chỉ điểm và đầu tư cho phương án sáng nghiệp, mọi người mang mục đích giao lưu, loại giao lưu lấy cơ chế tín nhiệm cùng trường, có thể giảm bớt chi phí tín nhiệm hợp tác của mọi người.

Tô Xán nắm được mấy ý quan trọng là “hợp tác”, “tín nhiệm”, nghĩ một chút lắc đầu:

– Cám ơn mọi người đánh giá cao, tôi không hứng thú lắm.

Bốn người đều ngớ ra, Lưu Mộng Huy cười gượng:

– Vậy thì thật là tiếc, vốn tôi cho rằng mọi người còn có thể cùng nhau phát triển.

Trương Bình hừ lạnh một tiếng:

– Đừng tự cho mình là thanh cao.

Tô Xán nhíu mày:

– Anh nói thế là có ý gì?

Mạc Tuyết đánh mắt với Trương Bình, hắn vờ như không thấy, Lưu Mộng Huy và Mạc Thanh Hà thì hoàn toàn không có ý can thiệp.

– Chẳng có ý gì cả, tôn nghiêm đều do người ta cấp cho, tôi thấy quá nhiều kẻ tự kiêu làm giá rồi, trên đời không bao giờ thiếu những kẻ như vậy, thêm một tên chẳng phải nhiều. Có điều loại phương thức “qua cửa mà không vào này” không phải là cao minh đâu, cậu dựa vào cái gì mà cho rằng mình ghê gớm? Vì một cái tờ tạp chí à? Hay vì độ nổi tiếng trong giới hoàn khố nha nội Dung Thành? Muốn lấy chuyện từ chối này để nâng cao giá trị bản thân?Cũng là một thủ đoạn đấy, nhưng mà được không bằng mất đâu.

Trương Bình đưa bàn tay gầy guộc kẹp điếu Trung Hoa lên miệng, ánh mắt thâm trầm:

– Đương nhiên, cậu còn trẻ, có thành tựu như vậy kiêu ngạo ảo tưởng về bản thân là có thể hiểu được. Để tôi kể cho cậu một câu chuyện nhé, ếch và nhện là một đôi bạn, có sở thích chung là ăn con trùng bay. Khi còn trẻ, ếch dựa vào thân thủ mau lẹ, sống được cả trên bờ lẫn trên cạn, cực kỳ tự đại, khiến nhện hâm mộ lắm. Đợi tới khi già thì tình hình thay đổi, con ếch cả đời vất vả, sức khỏe suy kiệt, kiếm ăn dần khó khó khăn, còn nhện thì ung dung nhàn nhã, chẳng phải lo lắng gì. Ếch cho rằng cuộc đời bất công, nhện nói với bạn:” Anh sở dĩ vất vả như thế là vì dựa vào bốn chân mình, con tôi dựa vào tấm lưới mình đệt nên”. Hiểu chưa, cậu muốn làm ếch hay là muốn lam nhện?

Câu này ý tứ là bây giờ lưu hành văn hóa mạng lưới quan hệ, phàm chuyện gì cũng chú trọng quan hệ, cửa đã mở cho cậu rồi, không biết điều thì là ngu xuẩn của cậu thôi.

Tô Xán coi như hiểu vì sao Feec tìm mình rồi, điều này chứng minh bọn họ đúng là thần thông quảng đại, cũng không trách, Tô Xán từng lái chiếc Bentley trong trường, người thấy không ít, lại vì Văn hóa thời thượng tham gia ít hoạt động, sinh viên bình thường không biết, nhưng người như Feec chỉ cần chú tâm thế nào cũng nghe ngóng ra, mà sau sự kiện Giáng sinh, chắc chắn không ít người chú ý tới y.

Còn chuyện Dung Thành thì càng không phải bí mật gì, Tô Xán gật đầu:

– Đã nói hết chưa?

Thái độ của Tô Xán làm Mạc Tuyết thở dài, cô biết chuyện hỏng rồi, Mạc Tuyết là một trong số thành viên chủ chốt trẻ, xu hướng muốn Feec hoạt động công khai, để Feec trở lại mục đích ban đầu là sinh viên trong trường hỗ trợ nhau phát triển, giữ bí mật thuần túy chỉ nuôi dưỡng nên tư tưởng tự cô lập bản thân, cho mình cao hơn người khác một bậc, khiến Feec đang ngày một đi xuống, song cô gặp rất nhiều cản trở.

– Thứ nhất, tôn nghiêm phải do bản thân giành lấy, người khác cho là thứ bố thí. Thứ hai, câu chuyện rất hay, nhện đúng là thông minh hơn ếch, nhưng với tôi, tấm lưới của anh còn nhỏ lắm, vì thế tôi trả lại câu này cho anh đừng kiêu ngạo ảo tưởng về bản thân

Tô Xán nói xong chẳng thèm nhìn bọn họ, nắm lấy tay Đường Vũ rời đi.

Đường Vũ ngoan ngoãn đưa tay cho Tô Xán nắm, sau đó quay sang cầm y phục của Tô Xán, động tác này cực kỳ tự nhiên, chính vì tự nhiên cho nên mới khiến người ta hâm mộ.

Mạc Tuyết thở dài, trước kia chỉ có Feec từ chối người khác, hôm nay người ta từ chối Feec, lại là 2 người rất ưu tú nữa, mong chuyện này làm đám người kia sáng mắt ra.

Tô Xán là người mâu thuẫn, với những thứ ảnh hưởng tới lợi ích người khác, y sẽ thận trọng như đi trên băng mỏng, nhưng đối chuyện hoàn toàn cá nhân y hành động theo cảm tính. Việc vào Feec hiển nhiên có lợi cho bản thân, Tô Xán biết thế, nhưng hôm nay thái độ của Trương Bình làm y khó chịu, nên thẳng thắn từ chối.

Tô Xán cũng không cần Trương Bình dạy bảo y thế nào là mạng lưới, thổng thống Mỹ Bush cha từng diễn giảng đề tài ( ai cũng có thể làm tổng thống) ở đại học Yale từng nói cuộc sống của ông ta trong trường đại học là kết giao đủ với mọi nhân vật và vòng tròn, vì thế sau khi tốt nghiệp quen biết 1/4 số sinh viên trường, cung cấp cho ông ta sự hỗ trợ cực lớn. Bốn chữ “cuộc sống đại học” bao hàm nội dung phong phú, là hấp thu kiến thức học thuật khoa học kỹ thuật, cũng ẩn chưa nhiều quan niệm ảnh hưởng thành bại cả đời.

Với Tô Xán, y không muốn dùng đại học làm cơ sở để gây dựng lên cuộc sống sau này, nhưng y muốn cuộc sống đại học phong phú, muốn hưởng thụ lần nữa nuối tiếc trước kia bỏ lỡ.

Trong vòng tròn nếu không mang tới những người bạn đáng kết giao, chỉ hoàn toàn lấy lợi ích duy trì, Tô Xán cho rằng đó hoàn toàn là hợp tác lợi dụng, không phải phương thức sinh hoạt y theo đuổi như trong bài Tương Tiến Tửu.

Ngũ hoa mã

Thiên kim cừu

Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu

Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.

Này đây ngựa năm hoa một cỗ,

Này ngàn vàng cả bộ áo lông.

Trẻ đâu: Đổi lấy rượu nồng,

Cùng người cùng giải sầu đong vạn đời.

Chỉ có điều Tô Xán thấy mình không nên nói câu ” mạng lưới của anh với tôi quá nhỏ”, chắc là trong Feec lúc này có không ít người chửi mình đây.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky