Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 192: Tru sát

Tác giả: Thập Bộ Hành
Chọn tập

Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Hô —

Mười cái chân đen nhánh sắc nhọn bổ về phía Lục Thanh. Tiếng không khí xé gió vang lên vù vù. Năm con Địa Huyệt Ma Chu chẳng thèm chú ý tới Mộc Phong, triển khai công kích với Lục Thanh. Mà đám người Mộc Phong tuy rằng ở sau lưng Lục Thanh, nhưng cũng ở trong phạm vi bị công kích.

Bàn tay Lục Thanh nắm chặt. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của Mộc Kiếm Nghiêm, khí Tử Điện ở chung quanh Lục Thanh nhanh chóng ngưng tụ thành hình ở trên bàn tay hắn, hóa thành một thanh Tử Điện kiếm to lớn, dài gần trượng. Tử Điện mạnh mẽ xé rách không khí, khiến cho trong không khí bốc lên làn khói đen nhàn nhạt.

Phong Lôi Bộ được Lục Thanh thi triển. Chỉ thấy một vòng sáng xanh tím hiện lên chạy quanh một vòng, liền có năm tiếng kêu chói tai vang lên. Khí hệ Thổ màu vàng đất cùng với máu huyết bắn tung tóe đầy trời. Năm con Địa Huyệt Ma Chu hoảng sợ đạp lên mặt đất, nhất thời mặt đất bị xuyên thủng vang lên những tiếng động ầm ầm.

Đám người Mộc Phong nhìn thấy có mười đoạn chân sắc nhọn từ không trung rơi xuống, khiến cho bụi đất bay mù mịt. Sau khi rơi xuống đất, tuy rằng đã bị cát đứt, nhưng giống như còn có một chút liên hệ cùng ma chu nên chúng vẫn dãy dụa.

“Nghiệt súc!” Mộc Thiên Hành quát một tiếng. Ngũ phẩm Huyền Thiết kiếm trong tay hắn phát ra Kiếm Khí dài ba tấc, hung hăng bổ vào mấy đoạn chân nằm trên mặt đất.

Đinh ——

Nhưng khiến người khác kinh hãi chính là, đoạn chân bị thanh kiếm bằng Huyền Thiết chém vào, lại bắn lên nhưng tia lửa đỏ. Thậm chí còn có tiếng sắt thép va chạm vang lên. Mà Mộc Thiên Hành, bị một luồng lực phản hồi khiến cho phải lui về sau mấy bước, cánh tay phải đang cầm kiếm trở lên run rẩy.

Sao có thể cứng rắn như thế?

Ngoại trừ Mộc Phong, mọi người đều nhìn mấy đoạn chân mà kinh hãi. Năng lực phòng ngự của Địa Huyệt Ma Chu thật quá đáng sợ. Đồng thời, bọn họ nhìn về phía Lục Thanh đang đứng, bên người hắn có một luồng ánh sáng màu xanh tím lưu chuyển quanh người khiến cho tất cả đều chấn động.

Ông ——

Năm con Địa Huyệt Ma Chu giờ phút này đều sợ vỡ mật. Trong thức hải khí hệ Thổ toàn lực vận động, nhất thời trên lớp vỏ đen nhánh của chúng tỏa ra ánh sáng màu vàng đất rực rỡ. Chỉ trong nháy mắt liền ngưng kết ra một tầng giáp dày gần tấc.

Phốc ——

Phốc ——

Phốc ——

Đồng thời, để cản trở Lục Thanh tiến đến gần. Từ trong miệng chúng nó liên tục phun ra nọc độc màu đen vào đạo ánh sáng màu xanh tím đang lưu chuyển kia.

Nở một nụ cười lạnh, Lục Thanh huy động Tử Điện kiếm, thi triển Phong Lôi Bộ dạo qua một vòng. Sau đó hắn xuất hiện ở giữa không trung. Tất cả nọc độc màu đen mà năm con ma chu vừa phun ra, đều bị Lục Thanh tụ tập lại trên đầu mũi kiếm. Khả năng khống chế lực đạo khiến đám người Mộc Thiên Hành phía dưới trợn mắt cứng lưỡi.

Xuy ——

Một tia chớp cuồng bạo hiện lên, nọc độc nhất thời bị bốc hơi thành một đoàn khói nhẹ. Lập tức, trong ánh mắt của đám người Mộc Phong, hai chân Lục Thanh xuất hiện một đạo Tử Điện màu tím, còn có khí Tốn Phong màu xanh quấn quanh. Hai chân hắn đạp vào hư không, rồi biến mất.

Hô ——

Từ trên người Lục Thanh, bộc phát khí tức Kiếm Nguyên khí mạnh mẽ. Không khí bị đè ép hình thành một trận gió to khuếch tán ra bốn phía. Làn gió tản ra khiến cho cặp mắt đám người Mộc Phong đều hơi híp lại một chút. Ở trong mắt họ thấy có năm thân ảnh Lục Thanh giống nhau như đúc từ không trung chậm rãi hạ xuống.

“Sao lại thế này?” Một nữ tử có cảnh giới Kiếm Thị trong đoàn ánh mắt mơ màng. Cảnh tượng trước mắt đúng thật là nàng chưa bao giờ gặp được. Mà với cảnh giới của Mộc Phong cũng mơ hồ đoán được một ít, nhưng lại không dám khẳng định.

Mà năm con Địa Huyệt Ma Chu giờ phút này đều kinh hãi. Trên mấy cái chân đều xuất hiện một vầng sáng màu vàng đất. Mặt đất cùng bùn đất giống như biến thành cát chảy, thân thể ma chu nhanh chóng chìm xuống. Còn chưa yên tâm, trên người năm con ma chu xuất hiện năm quả cầu màu vàng đất. Khí hệ Thổ tràn ngập trên mỗi quả cầu, nhanh chóng chảy về phía năm con vật đang chậm rãi chìm xuống.

Nhếch mép cười lạnh, Lục Thanh không hề có ý lui bước. Tử Điện kiếm to lớn vẽ theo một đường kiếm huyền ảo, chém xuống bên dưới.

Tử Điện kiếm ở trong không trung xẹt qua mấy đường, tạo lên rất nhiều bóng kiếm. Bóng kiếm nhẹ nhàng như lá rụng, nhưng không ai trong đám người Mộc Phong có thể thấy rõ quỹ tích của đường kiếm. Cho dù chỉ lơ đãng có một khắc, thì rõ ràng vừa nhìn thấy bóng kiếm đánh tới nơi này, nhưng ngay sau đó, bóng kiếm lại giống như quỷ mỵ biến mất ở trong tầm mắt. Kể cả là Mộc Phong đều có kết quả như thế.

Phốc ——

Giống như là đậu hũ, năm quả cầu ánh sáng bị Tử Điện kiếm chém phân thành hai nửa. Hóa thành rất nhiều khí hệ Thổ tiêu tán trong không khí. Mà Tử Điện kiếm trong tay Lục Thanh cũng không có dừng lại. Sau khi phá vỡ quả cầu, chợt trở nên bạo ngược. Tử Điện quấn quanh thân kiếm chợt trở lên dữ dội. Nguyên bản đường kiếm đang nhẹ nhàng trong nháy mắt đột ngột thay đổi, trở nên trầm trọng như một tòa núi lớn. Khí thế bá đạo khuếch tán, làm cho khí hệ Thổ ở trong thức hải của mấy con Địa Huyệt Ma Chu đều trở lên ngưng trệ. Mà khí hệ Thổ ở trên mấy cái chân của ma chu bắt đầu trở lên tán loạn.

Nhìn chằm chằm năm con Địa Huyệt Ma Chu dữ tợn, Tử Điện trong tay Lục Thanh hung hăng đánh xuống.

——

Gần như ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, đầu của năm con ma chu đã vỡ toạc ra. Thân thể bị kiếm khí chém thành mấy mảnh, phạm vi mười trượng xung quanh nhuộm đỏ toàn là máu.

“Mau, thu thập Linh Huyết!” Tình huống biến hóa khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm. Nhưng rất nhanh Mộc Phong liền bình tĩnh lại, hô lên với đám người Mộc Thiên Hành. Hiểu được ý tứ trong lời nói Mộc Phong, mấy người mới có phản ứng lại. Bọn họ cuống quít đem nước cùng rượu đựng trong bình da dự trữ bên người đổ hết ra rồi nhanh chóng đi tới bên cạnh thi thể năm con ma chu đã ngập một nửa vào trong mặt đất. Từ trên miệng vết thương, chảy ra rất nhiều máu tươi. Trong màu có rất nhiều điểm sáng màu vàng đất. Mấy người nhanh chóng góp nhặt lại hết.

Thân hình chậm rãi hạ xuống mặt đất, Lục Thanh nhớ lại đòn công kích vừa rồi của mình. Khi ở giữa không trung, hắn đột nhiên nhớ tới lúc cùng Liên Tề chiến đấu ở đỉnh Thủy Vân tháp. Lúc đó Liên Tề đã thi triển chiêu thức chia ra làm tám phân thân để công kích hắn. Tuy rằng hắn không có phương pháp làm ảnh hưởng đến thần thức quỷ dị như Liên Tề. Nhưng dựa vào tốc độ của Phong Lôi Bộ, cũng không cần pháp môn liền trực tiếp thi triển ra được năm phân thân.

Có thể nói, với tốc độ của Phong Lôi Bộ, năm đạo phân thân đều là người thật. Cho nên vừa mới rồi năm kiếm đánh ra đều là công kích thật sự, cũng không phải là tàn ảnh. Thực ra, cũng chỉ là lợi dụng tốc độ cực nhanh đánh ra năm lần liên kích mà thôi. Nhưng lại giúp Lục Thanh có một ít điều hiểu ra.

Dù sao có một số thời điểm, thậm chí đại bộ phận thời điểm hắn đều có thể gặp phải kiếm giả, thậm chí là Linh Thú có tu vi thực lực không bằng hắn nhưng có số lượng đông đảo. Nếu đều chỉ cần một lần giải quyết được ngay, sẽ rất tiết kiệm thời gian cùng sức lực. Như năm con Địa Huyệt Ma Chu này chính là minh chứng tốt nhất.

Trong chiến đấu, vẫn là cần không ngừng tích lũy kinh nghiệm. Phải phân bổ Kiếm Nguyên như thế nào, mỗi một đạo kiếm khí khi dùng cần bao nhiêu là đủ, đó không phải là việc dễ dàng. Nhưng có đôi khi, thi triển một vài thủ đoạn nhỏ lại khiến đối phương không kịp phản ứng, do đó tiết kiệm được Kiếm Nguyên cùng thời gian quý giá.

Trong lòng Lục Thanh đã hiểu ra như vậy. Tử Điện kiếm trên tay hắn một lần nữa hóa thành nhiều điểm sáng màu tím, tiêu tán vào bên trong không khí.

Mà ngay tại thời điểm đám người Mộc Thiên Hành đang vội vàng thu thập máu của ma chu. Ở một khu vực cách đó vài dặm, đột nhiên vọng ra tiếng rống thê lương. Nơi một ngọn núi đá nhỏ cao hơn mười trượng đột nhiên rung chuyển, rất nhiều đá vụn rơi xuống bên dưới.

Hưu ——

Hưu ——

Hưu ——

Sau một lúc, vô số đạo Kiếm Khí sắc bén sặc sỡ từ trên sườn núi bắn ra. Chỉ sau thời gian một hơi thở, trong một tiếng nổ ầm ầm, ngọn núi nhỏ nhất thời nổ tung thành mấy mảnh, đất đá vỡ tung bay ra bốn phía.

Mà khiến người khác phải kinh hãi chính là, những tảng đá núi trong quá trình bị nổ tung bay đi, thế nhưng lấy mắt thường có thể thấy được kích thước đang dần thu nhỏ lại. Đợi cho đến lúc rơi xuống đất, có thể thấy rõ ràng, mỗi một tảng đá, đều giống như bị thứ gì đó ăn mòn. Bên trên bề mặt còn có một tầng sương mù năm màu nhàn nhạt không ngừng lan tràn ra xung quanh. Nguyên bản một tảng núi đá to lớn, sau một thời gian rơi xuống đất, liền hoàn toàn biến mất, như chưa bao giờ tồn tại.

Khói bụi tan hết, thân ảnh một người tóc tai bù xù xuất hiện ở giữa không trung. Không hề có cái gì chống đỡ nhưng thân thể hắn vẫn đứng giữa không trung. Khuôn mặt hắn bị che khuất bởi mái tóc bù xù màu xám, bất quá nghe thanh âm và nhìn thân hình thì chắc là một người tầm tuổi trung niên.

Giờ phút này, trên người quái nhân tản ra một mùi hôi nhàn nhạt. Trên bộ trường bào màu xám rách nát có dính nhiều bùn đất, hiển nhiên vừa mới chui ra từ trong lòng đất. Chỉ thấy hắn ở giữa không trung vung tay vung chân, giống như kẻ điên. Kiếm Khí sặc sỡ phóng ra xung quanh một cách quỷ dị, làm mặt đất phía dưới thủng lỗ chỗ .

“Là ai?” Quái nhân ngửa mặt lên trời hét lớn. Cho dù không thấy rõ khuôn mặt hắn, nhưng nghe thanh âm cũng có thể tưởng tượng được khuôn mặt lúc này hẳn rất dữ tợn.

Sau khi phát tiết cơn phẫn nộ, động tác của quái nhân ngừng lại. Mái tóc màu xám không gió tự động tung bay, lộ ra khuôn mặt tái xanh ở bên trong. Đó là khuôn mặt thế nào a! Thật giống như mặt của một xác chết đã chết đi nhiều tháng được giữ lại, cơ mặt cứng ngắc, toàn bộ khuôn mặt đều có màu tái xanh.

Đặc biệt là đôi con ngươi kì dị, bên trong có ánh sáng sặc sỡ lóe ra. Kiếm Khí từ trong đồng tử bắn ra, cắt không khí theo một quỹ tích rõ ràng. Sau tiếng rống của quái nhân, ở mi tâm hắn khuếch tán ra một cỗ sóng gợn vô hình, phóng thẳng tới phía núi rừng cách đó vài trượng.

Lát sau, thời khắc khiến người xem kinh dị xuất hiện.

Oa —— oa ——

Vô số tiếng rít của rắn rết ở khắp núi rừng vang lên, nhanh chóng lan về phía xa xa. Tiếng rắn rết, côn trung kêu vang giống như lập tức đã tới thời điểm giữa trưa hè. Trong phạm vi núi rừng quanh đó một dặm, một ít dã thú thậm chí cả Linh Thú đều nhận ra, phát ra tiếng kêu bất an.

Lát sau, quái nhân đình chỉ động tác, hai mắt đột nhiên trợn lên. Hai đạo ánh mắt hung lệ như muốn giết người hiện lên: “Ở nơi này!”

Tiếng nói vừa dứt, thân hình quái nhân nhất thời trở lên vặn vẹo. Giống như một con rắn lớn, ở trên không trung tạo ra một đường quỹ tích mơ hồ, hướng về phía núi rừng xa xa phóng nhanh mà đi.

Hô —

Mười cái chân đen nhánh sắc nhọn bổ về phía Lục Thanh. Tiếng không khí xé gió vang lên vù vù. Năm con Địa Huyệt Ma Chu chẳng thèm chú ý tới Mộc Phong, triển khai công kích với Lục Thanh. Mà đám người Mộc Phong tuy rằng ở sau lưng Lục Thanh, nhưng cũng ở trong phạm vi bị công kích.

Bàn tay Lục Thanh nắm chặt. Trong ánh mắt ngỡ ngàng của Mộc Kiếm Nghiêm, khí Tử Điện ở chung quanh Lục Thanh nhanh chóng ngưng tụ thành hình ở trên bàn tay hắn, hóa thành một thanh Tử Điện kiếm to lớn, dài gần trượng. Tử Điện mạnh mẽ xé rách không khí, khiến cho trong không khí bốc lên làn khói đen nhàn nhạt.

Phong Lôi Bộ được Lục Thanh thi triển. Chỉ thấy một vòng sáng xanh tím hiện lên chạy quanh một vòng, liền có năm tiếng kêu chói tai vang lên. Khí hệ Thổ màu vàng đất cùng với máu huyết bắn tung tóe đầy trời. Năm con Địa Huyệt Ma Chu hoảng sợ đạp lên mặt đất, nhất thời mặt đất bị xuyên thủng vang lên những tiếng động ầm ầm.

Đám người Mộc Phong nhìn thấy có mười đoạn chân sắc nhọn từ không trung rơi xuống, khiến cho bụi đất bay mù mịt. Sau khi rơi xuống đất, tuy rằng đã bị cát đứt, nhưng giống như còn có một chút liên hệ cùng ma chu nên chúng vẫn dãy dụa.

“Nghiệt súc!” Mộc Thiên Hành quát một tiếng. Ngũ phẩm Huyền Thiết kiếm trong tay hắn phát ra Kiếm Khí dài ba tấc, hung hăng bổ vào mấy đoạn chân nằm trên mặt đất.

Đinh ——

Nhưng khiến người khác kinh hãi chính là, đoạn chân bị thanh kiếm bằng Huyền Thiết chém vào, lại bắn lên nhưng tia lửa đỏ. Thậm chí còn có tiếng sắt thép va chạm vang lên. Mà Mộc Thiên Hành, bị một luồng lực phản hồi khiến cho phải lui về sau mấy bước, cánh tay phải đang cầm kiếm trở lên run rẩy.

Sao có thể cứng rắn như thế?

Ngoại trừ Mộc Phong, mọi người đều nhìn mấy đoạn chân mà kinh hãi. Năng lực phòng ngự của Địa Huyệt Ma Chu thật quá đáng sợ. Đồng thời, bọn họ nhìn về phía Lục Thanh đang đứng, bên người hắn có một luồng ánh sáng màu xanh tím lưu chuyển quanh người khiến cho tất cả đều chấn động.

Ông ——

Năm con Địa Huyệt Ma Chu giờ phút này đều sợ vỡ mật. Trong thức hải khí hệ Thổ toàn lực vận động, nhất thời trên lớp vỏ đen nhánh của chúng tỏa ra ánh sáng màu vàng đất rực rỡ. Chỉ trong nháy mắt liền ngưng kết ra một tầng giáp dày gần tấc.

Phốc ——

Phốc ——

Phốc ——

Đồng thời, để cản trở Lục Thanh tiến đến gần. Từ trong miệng chúng nó liên tục phun ra nọc độc màu đen vào đạo ánh sáng màu xanh tím đang lưu chuyển kia.

Nở một nụ cười lạnh, Lục Thanh huy động Tử Điện kiếm, thi triển Phong Lôi Bộ dạo qua một vòng. Sau đó hắn xuất hiện ở giữa không trung. Tất cả nọc độc màu đen mà năm con ma chu vừa phun ra, đều bị Lục Thanh tụ tập lại trên đầu mũi kiếm. Khả năng khống chế lực đạo khiến đám người Mộc Thiên Hành phía dưới trợn mắt cứng lưỡi.

Xuy ——

Một tia chớp cuồng bạo hiện lên, nọc độc nhất thời bị bốc hơi thành một đoàn khói nhẹ. Lập tức, trong ánh mắt của đám người Mộc Phong, hai chân Lục Thanh xuất hiện một đạo Tử Điện màu tím, còn có khí Tốn Phong màu xanh quấn quanh. Hai chân hắn đạp vào hư không, rồi biến mất.

Hô ——

Từ trên người Lục Thanh, bộc phát khí tức Kiếm Nguyên khí mạnh mẽ. Không khí bị đè ép hình thành một trận gió to khuếch tán ra bốn phía. Làn gió tản ra khiến cho cặp mắt đám người Mộc Phong đều hơi híp lại một chút. Ở trong mắt họ thấy có năm thân ảnh Lục Thanh giống nhau như đúc từ không trung chậm rãi hạ xuống.

“Sao lại thế này?” Một nữ tử có cảnh giới Kiếm Thị trong đoàn ánh mắt mơ màng. Cảnh tượng trước mắt đúng thật là nàng chưa bao giờ gặp được. Mà với cảnh giới của Mộc Phong cũng mơ hồ đoán được một ít, nhưng lại không dám khẳng định.

Mà năm con Địa Huyệt Ma Chu giờ phút này đều kinh hãi. Trên mấy cái chân đều xuất hiện một vầng sáng màu vàng đất. Mặt đất cùng bùn đất giống như biến thành cát chảy, thân thể ma chu nhanh chóng chìm xuống. Còn chưa yên tâm, trên người năm con ma chu xuất hiện năm quả cầu màu vàng đất. Khí hệ Thổ tràn ngập trên mỗi quả cầu, nhanh chóng chảy về phía năm con vật đang chậm rãi chìm xuống.

Nhếch mép cười lạnh, Lục Thanh không hề có ý lui bước. Tử Điện kiếm to lớn vẽ theo một đường kiếm huyền ảo, chém xuống bên dưới.

Tử Điện kiếm ở trong không trung xẹt qua mấy đường, tạo lên rất nhiều bóng kiếm. Bóng kiếm nhẹ nhàng như lá rụng, nhưng không ai trong đám người Mộc Phong có thể thấy rõ quỹ tích của đường kiếm. Cho dù chỉ lơ đãng có một khắc, thì rõ ràng vừa nhìn thấy bóng kiếm đánh tới nơi này, nhưng ngay sau đó, bóng kiếm lại giống như quỷ mỵ biến mất ở trong tầm mắt. Kể cả là Mộc Phong đều có kết quả như thế.

Phốc ——

Giống như là đậu hũ, năm quả cầu ánh sáng bị Tử Điện kiếm chém phân thành hai nửa. Hóa thành rất nhiều khí hệ Thổ tiêu tán trong không khí. Mà Tử Điện kiếm trong tay Lục Thanh cũng không có dừng lại. Sau khi phá vỡ quả cầu, chợt trở nên bạo ngược. Tử Điện quấn quanh thân kiếm chợt trở lên dữ dội. Nguyên bản đường kiếm đang nhẹ nhàng trong nháy mắt đột ngột thay đổi, trở nên trầm trọng như một tòa núi lớn. Khí thế bá đạo khuếch tán, làm cho khí hệ Thổ ở trong thức hải của mấy con Địa Huyệt Ma Chu đều trở lên ngưng trệ. Mà khí hệ Thổ ở trên mấy cái chân của ma chu bắt đầu trở lên tán loạn.

Nhìn chằm chằm năm con Địa Huyệt Ma Chu dữ tợn, Tử Điện trong tay Lục Thanh hung hăng đánh xuống.

——

Gần như ngay cả tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, đầu của năm con ma chu đã vỡ toạc ra. Thân thể bị kiếm khí chém thành mấy mảnh, phạm vi mười trượng xung quanh nhuộm đỏ toàn là máu.

“Mau, thu thập Linh Huyết!” Tình huống biến hóa khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm. Nhưng rất nhanh Mộc Phong liền bình tĩnh lại, hô lên với đám người Mộc Thiên Hành. Hiểu được ý tứ trong lời nói Mộc Phong, mấy người mới có phản ứng lại. Bọn họ cuống quít đem nước cùng rượu đựng trong bình da dự trữ bên người đổ hết ra rồi nhanh chóng đi tới bên cạnh thi thể năm con ma chu đã ngập một nửa vào trong mặt đất. Từ trên miệng vết thương, chảy ra rất nhiều máu tươi. Trong màu có rất nhiều điểm sáng màu vàng đất. Mấy người nhanh chóng góp nhặt lại hết.

Thân hình chậm rãi hạ xuống mặt đất, Lục Thanh nhớ lại đòn công kích vừa rồi của mình. Khi ở giữa không trung, hắn đột nhiên nhớ tới lúc cùng Liên Tề chiến đấu ở đỉnh Thủy Vân tháp. Lúc đó Liên Tề đã thi triển chiêu thức chia ra làm tám phân thân để công kích hắn. Tuy rằng hắn không có phương pháp làm ảnh hưởng đến thần thức quỷ dị như Liên Tề. Nhưng dựa vào tốc độ của Phong Lôi Bộ, cũng không cần pháp môn liền trực tiếp thi triển ra được năm phân thân.

Có thể nói, với tốc độ của Phong Lôi Bộ, năm đạo phân thân đều là người thật. Cho nên vừa mới rồi năm kiếm đánh ra đều là công kích thật sự, cũng không phải là tàn ảnh. Thực ra, cũng chỉ là lợi dụng tốc độ cực nhanh đánh ra năm lần liên kích mà thôi. Nhưng lại giúp Lục Thanh có một ít điều hiểu ra.

Dù sao có một số thời điểm, thậm chí đại bộ phận thời điểm hắn đều có thể gặp phải kiếm giả, thậm chí là Linh Thú có tu vi thực lực không bằng hắn nhưng có số lượng đông đảo. Nếu đều chỉ cần một lần giải quyết được ngay, sẽ rất tiết kiệm thời gian cùng sức lực. Như năm con Địa Huyệt Ma Chu này chính là minh chứng tốt nhất.

Trong chiến đấu, vẫn là cần không ngừng tích lũy kinh nghiệm. Phải phân bổ Kiếm Nguyên như thế nào, mỗi một đạo kiếm khí khi dùng cần bao nhiêu là đủ, đó không phải là việc dễ dàng. Nhưng có đôi khi, thi triển một vài thủ đoạn nhỏ lại khiến đối phương không kịp phản ứng, do đó tiết kiệm được Kiếm Nguyên cùng thời gian quý giá.

Trong lòng Lục Thanh đã hiểu ra như vậy. Tử Điện kiếm trên tay hắn một lần nữa hóa thành nhiều điểm sáng màu tím, tiêu tán vào bên trong không khí.

Mà ngay tại thời điểm đám người Mộc Thiên Hành đang vội vàng thu thập máu của ma chu. Ở một khu vực cách đó vài dặm, đột nhiên vọng ra tiếng rống thê lương. Nơi một ngọn núi đá nhỏ cao hơn mười trượng đột nhiên rung chuyển, rất nhiều đá vụn rơi xuống bên dưới.

Hưu ——

Hưu ——

Hưu ——

Sau một lúc, vô số đạo Kiếm Khí sắc bén sặc sỡ từ trên sườn núi bắn ra. Chỉ sau thời gian một hơi thở, trong một tiếng nổ ầm ầm, ngọn núi nhỏ nhất thời nổ tung thành mấy mảnh, đất đá vỡ tung bay ra bốn phía.

Mà khiến người khác phải kinh hãi chính là, những tảng đá núi trong quá trình bị nổ tung bay đi, thế nhưng lấy mắt thường có thể thấy được kích thước đang dần thu nhỏ lại. Đợi cho đến lúc rơi xuống đất, có thể thấy rõ ràng, mỗi một tảng đá, đều giống như bị thứ gì đó ăn mòn. Bên trên bề mặt còn có một tầng sương mù năm màu nhàn nhạt không ngừng lan tràn ra xung quanh. Nguyên bản một tảng núi đá to lớn, sau một thời gian rơi xuống đất, liền hoàn toàn biến mất, như chưa bao giờ tồn tại.

Khói bụi tan hết, thân ảnh một người tóc tai bù xù xuất hiện ở giữa không trung. Không hề có cái gì chống đỡ nhưng thân thể hắn vẫn đứng giữa không trung. Khuôn mặt hắn bị che khuất bởi mái tóc bù xù màu xám, bất quá nghe thanh âm và nhìn thân hình thì chắc là một người tầm tuổi trung niên.

Giờ phút này, trên người quái nhân tản ra một mùi hôi nhàn nhạt. Trên bộ trường bào màu xám rách nát có dính nhiều bùn đất, hiển nhiên vừa mới chui ra từ trong lòng đất. Chỉ thấy hắn ở giữa không trung vung tay vung chân, giống như kẻ điên. Kiếm Khí sặc sỡ phóng ra xung quanh một cách quỷ dị, làm mặt đất phía dưới thủng lỗ chỗ .

“Là ai?” Quái nhân ngửa mặt lên trời hét lớn. Cho dù không thấy rõ khuôn mặt hắn, nhưng nghe thanh âm cũng có thể tưởng tượng được khuôn mặt lúc này hẳn rất dữ tợn.

Sau khi phát tiết cơn phẫn nộ, động tác của quái nhân ngừng lại. Mái tóc màu xám không gió tự động tung bay, lộ ra khuôn mặt tái xanh ở bên trong. Đó là khuôn mặt thế nào a! Thật giống như mặt của một xác chết đã chết đi nhiều tháng được giữ lại, cơ mặt cứng ngắc, toàn bộ khuôn mặt đều có màu tái xanh.

Đặc biệt là đôi con ngươi kì dị, bên trong có ánh sáng sặc sỡ lóe ra. Kiếm Khí từ trong đồng tử bắn ra, cắt không khí theo một quỹ tích rõ ràng. Sau tiếng rống của quái nhân, ở mi tâm hắn khuếch tán ra một cỗ sóng gợn vô hình, phóng thẳng tới phía núi rừng cách đó vài trượng.

Lát sau, thời khắc khiến người xem kinh dị xuất hiện.

Oa —— oa ——

Vô số tiếng rít của rắn rết ở khắp núi rừng vang lên, nhanh chóng lan về phía xa xa. Tiếng rắn rết, côn trung kêu vang giống như lập tức đã tới thời điểm giữa trưa hè. Trong phạm vi núi rừng quanh đó một dặm, một ít dã thú thậm chí cả Linh Thú đều nhận ra, phát ra tiếng kêu bất an.

Lát sau, quái nhân đình chỉ động tác, hai mắt đột nhiên trợn lên. Hai đạo ánh mắt hung lệ như muốn giết người hiện lên: “Ở nơi này!”

Tiếng nói vừa dứt, thân hình quái nhân nhất thời trở lên vặn vẹo. Giống như một con rắn lớn, ở trên không trung tạo ra một đường quỹ tích mơ hồ, hướng về phía núi rừng xa xa phóng nhanh mà đi.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky