Linh Thú Sơn Mạch năm trăm dặm. Đợi cho đến giờ phút này, khi trở về, Phong Lôi cũng cảm thấy được sự cảm khái trong lòng Lục Thanh. Giống như nghĩ tới cái gì, ánh mắt của Phong Lôi có chút ảm đạm lại, nhưng rất nhanh dưới chân nó một đạo lôi quang ngưng tụ thành hình, thân hình nhanh chóng bắn lên hư không.
Ngâm
Lúc này đây, Phong Lôi không chút cố kỵ mà tả ra long uy bàng bạc. Tiếng long ngâm kinh thiên truyền đãng ra xa, trong nháy mắt truyền khắp cả Linh Thú Sơn Mạch.
Hống
Hống
Vô số tiếng tê rống sợ hãi vang lên, vô số Linh Thú sinh tồn trong Lính Thú Sơn Mạch, trước tiếng long ngâm đều phát ra tiếng rên rỉ thuần phục. Vô luận là nhất giai, nhị giai Linh Thú, cho dù là hai con tứ giai Linh Thú vốn là vua trong Linh Thú Sơn Mạch cũng đồng dạng khuất phục dưới long uy của Phong Lôi.
Ở trên lưng Phong Lôi, năm người Niếp Thanh Thiên hai mặt nhìn nhau. Giờ phút này uy thế mà Phong Lôi thể hiện ra, cho dù là bọn họ cũng sinh ra cảm giác khó địch nổi. Long uy kia tuy không nhắm vào bọn họ, nhưng là một tia Thiên Đạo uy tán dật từ căn nguyên long lực khiến năm người kinh hãi không thôi.
Đến bây giờ bọn họ mới tỉnh ngộ lại. Nguyên lai hành trình Kiếm Thần chủ điện lần này, chẳng những thực lực của Lục Thanh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đến cả Phong Lôi tiến hóa thành tứ giai Linh Thú cũng có được long uy cường đại như thế.
Tử Hà tông.
Bên trong đại điện Tử Hà, giờ phút này, năm người Lạc Thiên Phong vẻ mặt đầy tươi cười cùng nói chuyện với hai người xa lạ. Nếu sáu người Lục Thanh ở đây nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì Minh Tịch Nguyệt vốn luôn lạnh lùng, ít cười nói cũng có vẻ mặt tươi cười, không hề có vẻ mặt lạnh như băng như trước.
“Hai vị hộ pháp ghé qua Tử Hà tông, chính là vinh hạnh của Tử Hà tông chúng ta. Một tháng trước, năm người chúng ta cảm nhận được đại thế, hẳn là mấy người Lục Thanh đã đi tới Kiếm Thần chủ điện. Nếu hết thảy mà thuận lợi, thì hẳn là hai ngày nữa sẽ trở về. ” Lạc Thiên Phong hướng tới hai người đang ngồi trên ghế thượng khách mỉm cười nói.
Hai người này đều mặt một bộ áo vải màu tím, sau lưng đều đeo một thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên. Nếu sáu người Lục Thanh ở đây sẽ nhận ra ngay hai người này, bọn họ đúng là từ một thánh địa Kiếm Đạo của Tử Hoàng giới, hai đại hộ pháp của Lăng Tiêu tông. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Giờ phút này, hai người ngồi ngay ngắn tại chỗ, trên người ẩn ẩn có một cỗ đại thế uy nghiêm, không hề có vẻ lên mặt nạt người, cũng không có nửa phần yếu thế, liền như vậy khí định thần nhàn ngồi tại chỗ. Hai người vô luận là khí độ, hay hàm dưỡng, đều khiến cho năm người Lạc Thiên Phong tán thưởng không thôi.
“Không có gì, chẳng qua chúng ta với Lục Thanh của quý tông có một tràng giao dịch, theo nhu cầu mà thôi. Bất quá coi như thuận đường tới quý tông kiến thức một chút Tử Dương Thất Tuyệt kiếm, nhưng thật ra bất phàm. ” Người trung niên đeo thanh kiếm màu tím cười một tiếng, mở miệng nói.
Được hộ pháp một thánh địa Kiếm Đạo tại Tử Hoàng giới khen bất phàm, cho dù là tông môn cấp Kim Thiên cũng cảm thấy vinh quang, điều này làm cho năm người Lạc Thiên Phong đều mừng rỡ trong lòng, bất quá trên mặt vẫn là khiêm tốn nói: “Tử hộ pháp khen trật rồi, thật sự là không dám nhận. “
“Khó trách quý tông chỉ lập tông được hơn một nghìn sáu trăm năm đã có thể tiến giai Kim Thiên, Lạc tông chủ quả nhiên bất phàm. ” Người trung niên đeo thanh kiếm màu xanh nói: “Có thể quyết đoán như thế, cơ hồ có nguy cơ diệt căn cơ của tông môn, nếu không phải người quyết đoán, tuyệt đối không làm được. “
Nghe người trung niên đeo thanh kiếm màu xanh nói, Lạc Thiên Phong chỉ nói không dám, đồng thời cùng bốn người Huyền Thanh nhìn nhau. Bọn họ đồng thời cảm thấy, nếu không phải Lục Thanh có được Phong Lôi Long Mãng có thể hấp dẫn được hai gã đại nhân vật này, một khí bị tông môn chung quanh khác, đặc biệt là Thanh Ngọc tông lôi kéo, như vậy hậu quả khó mà tưởng tượng.
Tuy rằng hai người trước mặt này bất quá chỉ giữ chức vị hộ pháp, nhưng đó lại là hộ pháp của Lăng Tiêu tông, một trong năm đại thánh địa Kiếm Đạo. Cho dù hai người nghĩ muốn diệt sát tông môn cấp Kim Thiên bình thường, năm người Lạc Thiên Phong thấy, đó tuyệt đối không phải việc khó.
Như thế mà bọn họ đi tới Tử Hà tông, xem ra đúng là ý trời.
Ngay tại lúc Lạc Thiên Phong vừa định mở miệng nói tiếp, bỗng một tiếng long ngâm trong trẻo truyền đãng lại, cùng với đó là một tia Phong Lôi khí nhàn nhạt.
“Phong Lôi Long Mãng!” Hai mắt Tử Thanh song kiếm đột nhiên sáng ngời.
“Sao lại thế này, long uy sao lại trở nên tinh thuần cùng nồng đậm như thế, khí thế đủ để bằng với Kiếm Vương bình thường. ” Người đeo thanh kiếm màu tím mở miệng nói, trên mặt lộ ra thần sắc khó tin.
“Việc lạ!” Chính là nói hai chữ, người đeo thanh kiếm màu xanh liền không hề mở miệng nói thêm.
Mà năm người Lạc Thiên Phong đồng thời đứng dậy nhìn nhau, tất cả đều thấy được thần sắc kích động trong mắt đối phương. Sáu người Lục Thanh mang theo đại thế của Tử Hà tông mà đi, hiện giờ trở về, bọn họ liền cảm thấy được đại thế bàng bạc. Cùng với trước so sánh với, đại thế hiển nhiên không ngừng bốc lên, thẳng đến lúc tiếp nhận Kim Thiên lệnh, đại thế mới chân chính đạt tới đỉnh.
Cuối Linh Thú Sơn Mạch, đợi cho sáu người Lục Thanh cùng với Phong Lôi xuất hiện, trên bầu trời Tử Hà tông phong vân đã biến hóa.
“Nghênh Kim Thiên sứ giả hồi tông!”
Thanh âm Lạc Thiên Phong dựa vào Tứ Phương Kiếm Trận trong nháy mắt truyền khắp khu vực Tử Hà tông, cơ hồ tất cả mọi người trong tông vực đều dừng công việc, đem ánh mắt chuyển tới không trung.
Cuối Linh Thú Sơn Mạch, biên giới Tử Hà tông, trong mắt sáu người Lục Thanh lúc này hoàn toàn chỉ còn năm loại màu sắc chiếm giữ. Kiếm kiều to lớn do năm loại khí thuộc tính ngưng kết ra xuất hiện từ phương xa nhanh chóng kéo dài tới trước mặt sáu người. Diệu Dương Chân Hỏa làm thân cầu, Kim Dương Chân Hỏa làm khung, Hàn Băng khí làm lan can, Tốn Phong khí là chân cầu, đến cuối cùng Tử Dương Chân Hỏa thiêu đốt bề mặt cầu. Kiếm kiều khổng lồ vượt qua phạm vi trăm dặm tông vực, buông xuống trước mặt sáu người.
Hít sâu một hơi, Lục Thanh bình tĩnh nói: “Đi thôi!”
Phong Lôi lập tức thu nhỏ lại dài một thước, quấn quanh cánh tay Lục Thanh, hơi có chút tò mò nhìn kiếm kiều trăm dặm. Lục Thanh nhất thời cũng phát hiện được một ít huyền ảo của kiếm kiều này. Từ bên trong kiếm kiều này, hắn cảm nhận được có pháp tắc tồn tại, tuy rằng nhiều loại thuộc tính hỗn hợp, còn không phân biệt được, nhưng Lục Thanh có thể khẳng định, đó là pháp tắc lực.
Giờ phút này Lục Thanh mới hiểu được vì sao Tứ Phương Kiếm Trận lại có uy năng như thế. Nguyên lai ở mặt trên Kiếm Trận được các tiền bối trong tông gia trì thêm pháp tắc.
Lại bước lên trên kiếm kiều trăm dặm, sáu người Lục Thanh đều trấn định hơn rất nhiều. Sáu người vừa bước lên, cả tòa kiếm kiều chợt bộc phát ra thần quang năm màu chói mắt, hư không chung quanh bọn họ lập tức trở nên mơ hồ, một lực xé rách bất chợt xuất hiện.
Bất quá lực xé rách này cũng không mạnh lắm, phía trước lần đầu, trừ bỏ Lục Thanh, những người khác chỉ hơi vận chuyển Kiếm Nguyên liền có thể trietj tiêu ngay. Nhưng là lúc này đây, trừ bỏ trên người Dịch Nhược Vũ có hiện lên mấy bông tuyết, còn chung quanh bốn người Niếp Thanh Thiên chỉ thấy khí thuộc tính hơi hơi chấn đãng một chút, lực xé rách vừa xuất hiện lập tức biến mất.
Hư không chung quanh sáu người hoàn toàn hóa thành năm màu. Ánh sáng năm màu hóa thành quang mang kéo dài ra hướng tới phương hướng Tử Hà tông. Lục Thanh ngưng thần cảm ứng liền thấy, nguyên bản pháp tắc lực vẫn yên lặng trên kiếm kiều bắt đầu nhúc nhích, trong nháy mắt liền sinh ra uy năng lớn lao. Bất quá tựa hồ pháp tắc lực này bị cái gì đó trấn áp, chỉ trong nháy mắt lại yên lặng xuống.
Ánh sáng tiêu tán hết, ngay sau đó, thân hình sáu người Lục Thanh liền xuất hiện trước cửa đại điện Tử Hà.
Năm người Lạc Thiên Phong sớm đã đứng trước cửa điện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào sáu thân ảnh trước mặt, trong ánh mắt đầy vẻ kích động, lấy tâm cảnh của năm người bọn họ cũng không đủ trấn áp được.
Hít sâu một hơi, Lạc Thiên Phong mở miệng nói: “Đã trở lại, trở lại là tốt rồi. “
Theo kiếm kiều trăm dặm tự động tiêu tán vào trong trời đất, sáu người Lục Thanh bước lên hai bước, đồng thời khom mình hành lễ: “Ra mắt tông chủ!”
“Không cần đa lễ!” Lạc Thiên Phong lập tức phất tay đánh ra một cỗ lực trời đất nâng sáu người đứng dậy. Ở bên cạnh, ánh mắt bốn người Huyền Thanh nhìn về phía năm người Niếp Thanh Thiên đều nổi lên chút chấn kinh. Bởi vì bọn họ phát hiện, khí tức cảnh giới năm người tản mát ra, cư nhiên tất cả đều có đại đột phá. Khi nhìn tới Niếp Thanh Thiên cùng Long Tuyết, bốn người đều không thể tin vào ánh mắt của mình, thẳng đến một lúc lâu sau mới khôi phục bình tĩnh lại.
Lục Thanh lấy từ trong lòng ra khối Kim Thiên phó lệnh dài hai tấc giao cho Lạc Thiên Phong, mở miệng nói: “Tông chủ, chúng đệ tử may mắn không làm nhục mệnh. “
Từ trên tay Lục Thanh tiếp nhận Kim Thiên phó lệnh, Lạc Thiên Phong rốt cuộc không kìm chế được kích động trong lòng mình: “Tốt! Tốt! Tốt!”
Nói xong đó liền cất tiếng cười to. Tử Hà tông lập tông được hơn một nghìn sáu trăm năm, ở đời hắn rốt cuộc cũng chiếm được cơ hội tiến giai. Hiện giờ đã có Kim Thiên phó lệnh, chỉ cần sứ giả của Thanh Phàm điện tới, như vậy Tử Hà tông hắn sẽ hoàn toàn thoát thai hoán cốt, đạt tới cấp Kim Thiên, từ nay về sau sẽ không cùng một đẳng cấp với tông môn cấp Thanh Phàm.
Ở bên cạnh, bốn người Huyền Thanh đều lộ ra vẻ tươi cười vui mừng. Tại trong một khắc này, Lục Thanh phát hiện, cho dù là Minh Tịch Nguyệt, đối mặt với việc tông môn tiến giai, cũng lộ ra vẻ mặt thư sướng. Tuy rằng còn chưa thấy qua nàng từng cười, nhưng Lục Thanh có thể khẳng định, nụ cười lúc này là vui sướng phát ra từ nội tâm.
“Chúc mừng Lạc tông chủ, chúc mừng quý tông rốt cuộc đã đạt được ước nguyện!” Lúc này, từ sau lưng năm người Lạc Thiên Phong, phương hướng đại điện Tử Hà, truyền đến hai thanh âm quen thuộc.
Tử Thanh song kiếm! Ánh mắt sáu người Lục Thanh đồng thời lướt qua năm người Lạc Thiên phong, rơi xuống trên người hai gã trung niên phân biệt đeo hai thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên màu xanh và màu tím.
“Gặp qua hai vị hộ pháp!” Sáu người Lục Thanh đồng thời khom người nói.
Hiện giờ gặp lại, Lục Thanh liền từ trên người hai gã cảm nhận được Thiên Đạo uy sâu nặng, cảnh giới như thế, sợ là đã đạt tới Kiếm Tông đại thiên vị, nói không chừng còn là đỉnh phong. Mà trên người Lạc Thiên Phong, Thiên Đạo uy so với hắn cũng không hơn kém bao nhiêu, Lục Thanh phỏng chừng, Lạc Thiên Phong nhiều nhất cũng chỉ là Kiếm Tông trung thiên vị.
Nhìn đến Phong Lôi quấn trên cánh tay Lục Thanh, người đeo thanh kiếm màu xanh không khỏi tán thưởng nói: “Không nghĩ tới, chẳng những ngươi có điều gặp gỡ, đột phá cảnh giới, mà con Phong Lôi Long Mãng này cũng tiến nhập tứ giai, cư nhiên còn nắm giữ được năng lực hóa hình, huyết mạch cũng tinh thuần hơn rất nhiều. Nếu như vậy, thời gian hai mươi năm cũng là quá dài, mười năm, sau mười năm, ngươi liền có thể tới Lăng Tiêu tông tìm chúng ta mang nó đi, hoặc là đến lúc đó chúng ta du lịch đại lục, liền để nó tự mình trở về. “
Linh Thú Sơn Mạch năm trăm dặm. Đợi cho đến giờ phút này, khi trở về, Phong Lôi cũng cảm thấy được sự cảm khái trong lòng Lục Thanh. Giống như nghĩ tới cái gì, ánh mắt của Phong Lôi có chút ảm đạm lại, nhưng rất nhanh dưới chân nó một đạo lôi quang ngưng tụ thành hình, thân hình nhanh chóng bắn lên hư không.
Ngâm
Lúc này đây, Phong Lôi không chút cố kỵ mà tả ra long uy bàng bạc. Tiếng long ngâm kinh thiên truyền đãng ra xa, trong nháy mắt truyền khắp cả Linh Thú Sơn Mạch.
Hống
Hống
Vô số tiếng tê rống sợ hãi vang lên, vô số Linh Thú sinh tồn trong Lính Thú Sơn Mạch, trước tiếng long ngâm đều phát ra tiếng rên rỉ thuần phục. Vô luận là nhất giai, nhị giai Linh Thú, cho dù là hai con tứ giai Linh Thú vốn là vua trong Linh Thú Sơn Mạch cũng đồng dạng khuất phục dưới long uy của Phong Lôi.
Ở trên lưng Phong Lôi, năm người Niếp Thanh Thiên hai mặt nhìn nhau. Giờ phút này uy thế mà Phong Lôi thể hiện ra, cho dù là bọn họ cũng sinh ra cảm giác khó địch nổi. Long uy kia tuy không nhắm vào bọn họ, nhưng là một tia Thiên Đạo uy tán dật từ căn nguyên long lực khiến năm người kinh hãi không thôi.
Đến bây giờ bọn họ mới tỉnh ngộ lại. Nguyên lai hành trình Kiếm Thần chủ điện lần này, chẳng những thực lực của Lục Thanh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đến cả Phong Lôi tiến hóa thành tứ giai Linh Thú cũng có được long uy cường đại như thế.
Tử Hà tông.
Bên trong đại điện Tử Hà, giờ phút này, năm người Lạc Thiên Phong vẻ mặt đầy tươi cười cùng nói chuyện với hai người xa lạ. Nếu sáu người Lục Thanh ở đây nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì Minh Tịch Nguyệt vốn luôn lạnh lùng, ít cười nói cũng có vẻ mặt tươi cười, không hề có vẻ mặt lạnh như băng như trước.
“Hai vị hộ pháp ghé qua Tử Hà tông, chính là vinh hạnh của Tử Hà tông chúng ta. Một tháng trước, năm người chúng ta cảm nhận được đại thế, hẳn là mấy người Lục Thanh đã đi tới Kiếm Thần chủ điện. Nếu hết thảy mà thuận lợi, thì hẳn là hai ngày nữa sẽ trở về. ” Lạc Thiên Phong hướng tới hai người đang ngồi trên ghế thượng khách mỉm cười nói.
Hai người này đều mặt một bộ áo vải màu tím, sau lưng đều đeo một thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên. Nếu sáu người Lục Thanh ở đây sẽ nhận ra ngay hai người này, bọn họ đúng là từ một thánh địa Kiếm Đạo của Tử Hoàng giới, hai đại hộ pháp của Lăng Tiêu tông. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Giờ phút này, hai người ngồi ngay ngắn tại chỗ, trên người ẩn ẩn có một cỗ đại thế uy nghiêm, không hề có vẻ lên mặt nạt người, cũng không có nửa phần yếu thế, liền như vậy khí định thần nhàn ngồi tại chỗ. Hai người vô luận là khí độ, hay hàm dưỡng, đều khiến cho năm người Lạc Thiên Phong tán thưởng không thôi.
“Không có gì, chẳng qua chúng ta với Lục Thanh của quý tông có một tràng giao dịch, theo nhu cầu mà thôi. Bất quá coi như thuận đường tới quý tông kiến thức một chút Tử Dương Thất Tuyệt kiếm, nhưng thật ra bất phàm. ” Người trung niên đeo thanh kiếm màu tím cười một tiếng, mở miệng nói.
Được hộ pháp một thánh địa Kiếm Đạo tại Tử Hoàng giới khen bất phàm, cho dù là tông môn cấp Kim Thiên cũng cảm thấy vinh quang, điều này làm cho năm người Lạc Thiên Phong đều mừng rỡ trong lòng, bất quá trên mặt vẫn là khiêm tốn nói: “Tử hộ pháp khen trật rồi, thật sự là không dám nhận. “
“Khó trách quý tông chỉ lập tông được hơn một nghìn sáu trăm năm đã có thể tiến giai Kim Thiên, Lạc tông chủ quả nhiên bất phàm. ” Người trung niên đeo thanh kiếm màu xanh nói: “Có thể quyết đoán như thế, cơ hồ có nguy cơ diệt căn cơ của tông môn, nếu không phải người quyết đoán, tuyệt đối không làm được. “
Nghe người trung niên đeo thanh kiếm màu xanh nói, Lạc Thiên Phong chỉ nói không dám, đồng thời cùng bốn người Huyền Thanh nhìn nhau. Bọn họ đồng thời cảm thấy, nếu không phải Lục Thanh có được Phong Lôi Long Mãng có thể hấp dẫn được hai gã đại nhân vật này, một khí bị tông môn chung quanh khác, đặc biệt là Thanh Ngọc tông lôi kéo, như vậy hậu quả khó mà tưởng tượng.
Tuy rằng hai người trước mặt này bất quá chỉ giữ chức vị hộ pháp, nhưng đó lại là hộ pháp của Lăng Tiêu tông, một trong năm đại thánh địa Kiếm Đạo. Cho dù hai người nghĩ muốn diệt sát tông môn cấp Kim Thiên bình thường, năm người Lạc Thiên Phong thấy, đó tuyệt đối không phải việc khó.
Như thế mà bọn họ đi tới Tử Hà tông, xem ra đúng là ý trời.
Ngay tại lúc Lạc Thiên Phong vừa định mở miệng nói tiếp, bỗng một tiếng long ngâm trong trẻo truyền đãng lại, cùng với đó là một tia Phong Lôi khí nhàn nhạt.
“Phong Lôi Long Mãng!” Hai mắt Tử Thanh song kiếm đột nhiên sáng ngời.
“Sao lại thế này, long uy sao lại trở nên tinh thuần cùng nồng đậm như thế, khí thế đủ để bằng với Kiếm Vương bình thường. ” Người đeo thanh kiếm màu tím mở miệng nói, trên mặt lộ ra thần sắc khó tin.
“Việc lạ!” Chính là nói hai chữ, người đeo thanh kiếm màu xanh liền không hề mở miệng nói thêm.
Mà năm người Lạc Thiên Phong đồng thời đứng dậy nhìn nhau, tất cả đều thấy được thần sắc kích động trong mắt đối phương. Sáu người Lục Thanh mang theo đại thế của Tử Hà tông mà đi, hiện giờ trở về, bọn họ liền cảm thấy được đại thế bàng bạc. Cùng với trước so sánh với, đại thế hiển nhiên không ngừng bốc lên, thẳng đến lúc tiếp nhận Kim Thiên lệnh, đại thế mới chân chính đạt tới đỉnh.
Cuối Linh Thú Sơn Mạch, đợi cho sáu người Lục Thanh cùng với Phong Lôi xuất hiện, trên bầu trời Tử Hà tông phong vân đã biến hóa.
“Nghênh Kim Thiên sứ giả hồi tông!”
Thanh âm Lạc Thiên Phong dựa vào Tứ Phương Kiếm Trận trong nháy mắt truyền khắp khu vực Tử Hà tông, cơ hồ tất cả mọi người trong tông vực đều dừng công việc, đem ánh mắt chuyển tới không trung.
Cuối Linh Thú Sơn Mạch, biên giới Tử Hà tông, trong mắt sáu người Lục Thanh lúc này hoàn toàn chỉ còn năm loại màu sắc chiếm giữ. Kiếm kiều to lớn do năm loại khí thuộc tính ngưng kết ra xuất hiện từ phương xa nhanh chóng kéo dài tới trước mặt sáu người. Diệu Dương Chân Hỏa làm thân cầu, Kim Dương Chân Hỏa làm khung, Hàn Băng khí làm lan can, Tốn Phong khí là chân cầu, đến cuối cùng Tử Dương Chân Hỏa thiêu đốt bề mặt cầu. Kiếm kiều khổng lồ vượt qua phạm vi trăm dặm tông vực, buông xuống trước mặt sáu người.
Hít sâu một hơi, Lục Thanh bình tĩnh nói: “Đi thôi!”
Phong Lôi lập tức thu nhỏ lại dài một thước, quấn quanh cánh tay Lục Thanh, hơi có chút tò mò nhìn kiếm kiều trăm dặm. Lục Thanh nhất thời cũng phát hiện được một ít huyền ảo của kiếm kiều này. Từ bên trong kiếm kiều này, hắn cảm nhận được có pháp tắc tồn tại, tuy rằng nhiều loại thuộc tính hỗn hợp, còn không phân biệt được, nhưng Lục Thanh có thể khẳng định, đó là pháp tắc lực.
Giờ phút này Lục Thanh mới hiểu được vì sao Tứ Phương Kiếm Trận lại có uy năng như thế. Nguyên lai ở mặt trên Kiếm Trận được các tiền bối trong tông gia trì thêm pháp tắc.
Lại bước lên trên kiếm kiều trăm dặm, sáu người Lục Thanh đều trấn định hơn rất nhiều. Sáu người vừa bước lên, cả tòa kiếm kiều chợt bộc phát ra thần quang năm màu chói mắt, hư không chung quanh bọn họ lập tức trở nên mơ hồ, một lực xé rách bất chợt xuất hiện.
Bất quá lực xé rách này cũng không mạnh lắm, phía trước lần đầu, trừ bỏ Lục Thanh, những người khác chỉ hơi vận chuyển Kiếm Nguyên liền có thể trietj tiêu ngay. Nhưng là lúc này đây, trừ bỏ trên người Dịch Nhược Vũ có hiện lên mấy bông tuyết, còn chung quanh bốn người Niếp Thanh Thiên chỉ thấy khí thuộc tính hơi hơi chấn đãng một chút, lực xé rách vừa xuất hiện lập tức biến mất.
Hư không chung quanh sáu người hoàn toàn hóa thành năm màu. Ánh sáng năm màu hóa thành quang mang kéo dài ra hướng tới phương hướng Tử Hà tông. Lục Thanh ngưng thần cảm ứng liền thấy, nguyên bản pháp tắc lực vẫn yên lặng trên kiếm kiều bắt đầu nhúc nhích, trong nháy mắt liền sinh ra uy năng lớn lao. Bất quá tựa hồ pháp tắc lực này bị cái gì đó trấn áp, chỉ trong nháy mắt lại yên lặng xuống.
Ánh sáng tiêu tán hết, ngay sau đó, thân hình sáu người Lục Thanh liền xuất hiện trước cửa đại điện Tử Hà.
Năm người Lạc Thiên Phong sớm đã đứng trước cửa điện, ánh mắt nhìn chằm chằm vào sáu thân ảnh trước mặt, trong ánh mắt đầy vẻ kích động, lấy tâm cảnh của năm người bọn họ cũng không đủ trấn áp được.
Hít sâu một hơi, Lạc Thiên Phong mở miệng nói: “Đã trở lại, trở lại là tốt rồi. “
Theo kiếm kiều trăm dặm tự động tiêu tán vào trong trời đất, sáu người Lục Thanh bước lên hai bước, đồng thời khom mình hành lễ: “Ra mắt tông chủ!”
“Không cần đa lễ!” Lạc Thiên Phong lập tức phất tay đánh ra một cỗ lực trời đất nâng sáu người đứng dậy. Ở bên cạnh, ánh mắt bốn người Huyền Thanh nhìn về phía năm người Niếp Thanh Thiên đều nổi lên chút chấn kinh. Bởi vì bọn họ phát hiện, khí tức cảnh giới năm người tản mát ra, cư nhiên tất cả đều có đại đột phá. Khi nhìn tới Niếp Thanh Thiên cùng Long Tuyết, bốn người đều không thể tin vào ánh mắt của mình, thẳng đến một lúc lâu sau mới khôi phục bình tĩnh lại.
Lục Thanh lấy từ trong lòng ra khối Kim Thiên phó lệnh dài hai tấc giao cho Lạc Thiên Phong, mở miệng nói: “Tông chủ, chúng đệ tử may mắn không làm nhục mệnh. “
Từ trên tay Lục Thanh tiếp nhận Kim Thiên phó lệnh, Lạc Thiên Phong rốt cuộc không kìm chế được kích động trong lòng mình: “Tốt! Tốt! Tốt!”
Nói xong đó liền cất tiếng cười to. Tử Hà tông lập tông được hơn một nghìn sáu trăm năm, ở đời hắn rốt cuộc cũng chiếm được cơ hội tiến giai. Hiện giờ đã có Kim Thiên phó lệnh, chỉ cần sứ giả của Thanh Phàm điện tới, như vậy Tử Hà tông hắn sẽ hoàn toàn thoát thai hoán cốt, đạt tới cấp Kim Thiên, từ nay về sau sẽ không cùng một đẳng cấp với tông môn cấp Thanh Phàm.
Ở bên cạnh, bốn người Huyền Thanh đều lộ ra vẻ tươi cười vui mừng. Tại trong một khắc này, Lục Thanh phát hiện, cho dù là Minh Tịch Nguyệt, đối mặt với việc tông môn tiến giai, cũng lộ ra vẻ mặt thư sướng. Tuy rằng còn chưa thấy qua nàng từng cười, nhưng Lục Thanh có thể khẳng định, nụ cười lúc này là vui sướng phát ra từ nội tâm.
“Chúc mừng Lạc tông chủ, chúc mừng quý tông rốt cuộc đã đạt được ước nguyện!” Lúc này, từ sau lưng năm người Lạc Thiên Phong, phương hướng đại điện Tử Hà, truyền đến hai thanh âm quen thuộc.
Tử Thanh song kiếm! Ánh mắt sáu người Lục Thanh đồng thời lướt qua năm người Lạc Thiên phong, rơi xuống trên người hai gã trung niên phân biệt đeo hai thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên màu xanh và màu tím.
“Gặp qua hai vị hộ pháp!” Sáu người Lục Thanh đồng thời khom người nói.
Hiện giờ gặp lại, Lục Thanh liền từ trên người hai gã cảm nhận được Thiên Đạo uy sâu nặng, cảnh giới như thế, sợ là đã đạt tới Kiếm Tông đại thiên vị, nói không chừng còn là đỉnh phong. Mà trên người Lạc Thiên Phong, Thiên Đạo uy so với hắn cũng không hơn kém bao nhiêu, Lục Thanh phỏng chừng, Lạc Thiên Phong nhiều nhất cũng chỉ là Kiếm Tông trung thiên vị.
Nhìn đến Phong Lôi quấn trên cánh tay Lục Thanh, người đeo thanh kiếm màu xanh không khỏi tán thưởng nói: “Không nghĩ tới, chẳng những ngươi có điều gặp gỡ, đột phá cảnh giới, mà con Phong Lôi Long Mãng này cũng tiến nhập tứ giai, cư nhiên còn nắm giữ được năng lực hóa hình, huyết mạch cũng tinh thuần hơn rất nhiều. Nếu như vậy, thời gian hai mươi năm cũng là quá dài, mười năm, sau mười năm, ngươi liền có thể tới Lăng Tiêu tông tìm chúng ta mang nó đi, hoặc là đến lúc đó chúng ta du lịch đại lục, liền để nó tự mình trở về. “